Cô gái ăn mặc xinh đẹp quyến rũ lúc đầu trêu tức nói.
Lập tức những người khác bên trong phòng VIP lũ lượt nhìn Hạ Hà cười nói, trong giọng nói ngập tràn chế giễu.
Mà Ngô Thiên Hữu từ đầu đến cuối vẫn ngồi ở ghế chủ tọa, không nói lời nào, chỉ là trong mắt tràn đầy châm chọc.
“Anh ấy không phải vệ sĩ mà là bạn trai của tôi”.
Hạ Hạ hậm hực nhìn Ngô Thiên Hữu hỏi luôn: “Ngô Thiên Hữu, không phải anh nói muốn mời bạn trai tôi ăn cơm, sẵn tiện xin lỗi anh ấy sao?”
“Bây giờ sao lại trở thành buổi tụ họp của đoàn phim rồi?”
Không đợi Ngô Thiên Hữu trả lời, cô gái chua ngoa kia liền mỉa mai: “Hóa ra là bạn trai cô à? Hạ Hà à, ánh mắt của cô sao lại kém thế nhỉ? Dù gì cô cũng là một cô gái xinh đẹp, tại sao có thể tùy ý tìm bạn trai như vậy chứ?”
Một cô gái khác giễu cợt nói: “Hạ Hà, cô đúng là biết nói đùa. Sao Thiên Hữu có thể mời riêng bạn trai của cô ăn cơm chứ? Bạn trai của cô là cái thá gì? Anh ta có tư cách đó sao?”
“Ngô Thiên Hữu anh nói rõ ràng cho tôi!”
Hạ Hà căm tức nhìn Ngô Thiên Hữu ép hỏi.
Ngô Thiên Hữu mỉm cười: “Hạ Hà, anh nghĩ có thể đã em hiểu lầm gì rồi. Đúng là anh nói muốn mời em ăn cơm nhưng chưa từng nói muốn mời bạn trai em ăn cơm, càng không có khả năng xin lỗi anh ta”.
Hai người vừa vào phòng đã thấy đầy người ngồi sẵn bên trong.
Hạ Hà chau mày, vẻ mặt áy này nhìn Dương Thanh.
Ngô Thiên Hữu nói muốn mời Dương Thanh ăn cơm, còn muốn xin lỗi anh nhưng ai ngờ anh ta còn kêu những người khác tới nữa.
Hạ Hà biết người ở đây đều có quan hệ rất tốt với Ngô Thiên Hữu.
“Hạ Hà, đoàn phim của chúng ta tụ họp sao cô lại dẫn người ngoài đến đây?”
Lúc này một cô gái ăn mặc xinh đẹp quyến rũ, bất mãn nói.
“Thì thế, chúng tôi cũng đâu có dẫn ai tới, đã nói chỉ có mỗi đoàn làm phim của chúng ta đến thôi mà”.
Lại thêm một cô gái trẻ nữa nói.
“Hạ Hà, bây giờ cô ra vẻ gớm nhỉ? Lại còn mời vệ sĩ cơ đấy. Chị Na và anh Thiên Hữu cũng không có vệ sĩ đâu”.
Cô gái ăn mặc xinh đẹp quyến rũ lúc đầu trêu tức nói.
Lập tức những người khác bên trong phòng VIP lũ lượt nhìn Hạ Hà cười nói, trong giọng nói ngập tràn chế giễu.
Mà Ngô Thiên Hữu từ đầu đến cuối vẫn ngồi ở ghế chủ tọa, không nói lời nào, chỉ là trong mắt tràn đầy châm chọc.
“Anh ấy không phải vệ sĩ mà là bạn trai của tôi”.
Hạ Hạ hậm hực nhìn Ngô Thiên Hữu hỏi luôn: “Ngô Thiên Hữu, không phải anh nói muốn mời bạn trai tôi ăn cơm, sẵn tiện xin lỗi anh ấy sao?”
“Bây giờ sao lại trở thành buổi tụ họp của đoàn phim rồi?”
Không đợi Ngô Thiên Hữu trả lời, cô gái chua ngoa kia liền mỉa mai: “Hóa ra là bạn trai cô à? Hạ Hà à, ánh mắt của cô sao lại kém thế nhỉ? Dù gì cô cũng là một cô gái xinh đẹp, tại sao có thể tùy ý tìm bạn trai như vậy chứ?”
Một cô gái khác giễu cợt nói: “Hạ Hà, cô đúng là biết nói đùa. Sao Thiên Hữu có thể mời riêng bạn trai của cô ăn cơm chứ? Bạn trai của cô là cái thá gì? Anh ta có tư cách đó sao?”
“Ngô Thiên Hữu anh nói rõ ràng cho tôi!”
Hạ Hà căm tức nhìn Ngô Thiên Hữu ép hỏi.
Ngô Thiên Hữu mỉm cười: “Hạ Hà, anh nghĩ có thể đã em hiểu lầm gì rồi. Đúng là anh nói muốn mời em ăn cơm nhưng chưa từng nói muốn mời bạn trai em ăn cơm, càng không có khả năng xin lỗi anh ta”.
“Người anh em này, rất xin lỗi tối nay là buổi gặp mặt của đoàn phim chúng tôi. Anh cũng thấy rồi đấy, bạn của tôi không chào đón anh”.
“Hơn nữa, đây là tiệm ăn nhà họ Trần, không phải ai cũng có tư cách ăn ở đây đâu. Chỉ mỗi tiền đặt phòng VIP này thôi đã tốn hai trăm nghìn rồi đấy”.
“Nếu anh thật sự muốn ăn cơm ở đây thì đợi sau khi chúng tôi ăn uống xong sẽ bảo Hạ Hà gói thức ăn thừa đem về cho anh, xem như nể mặt Hạ Hà cho anh có lộc ăn”.
“Ha ha ha ha…”
Nghe được lời này của Ngô Thiên Hữu, mọi người cùng cười ồ lên.
Ngoài Dương Thanh và Hạ Hà ra những người còn lại đều đang cười to.
Nhìn đám người đang cười ngả nghiêng kia Dương Thanh bỗng thấy buồn cười.
Những người này đều là diễn viên của đoàn phim, nếu bọn họ biết chủ tịch của công ty giải trí Ngôi Sao chính là Dương Thanh, bọn họ còn cười được nữa không?