Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2038: Cậu ta định tự nổ

Trên bầu trời của dinh thự Vân Phong xuất hiện một vết nứt hình bầu dục màu đen đang quay tròn, như lối vào thế giới khác.

Linh khí nồng đậm tràn ra từ vết nứt.

Khác với vết nứt trên vùng trời Ma Tông ở Ma Sơn, vết nứt này đang không ngừng mở rộng, ngày một lớn dần.

Người ở Yến Đô đều nhìn thấy vết nứt trên bầu trời của dinh thự Vân Phong, ai cũng ngẩng đầu, khiếp sợ nhìn vết nứt.

“Cái gì thế?”

“Hình như hướng đó là chỗ của dinh thự Vân Phong, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại có hiện tượng như vậy?”

“Sao tôi lại có cảm giác linh khí ngày càng nồng đậm hơn thế?”

...

Không ai biết ở dinh thự Vân Phong đã xảy ra chuyện gì, một số người bình thường còn không biết linh khí là gì, nói gì đến việc cảm nhận được linh khí đang không ngừng trở nên nồng đậm hơn chứ.

Chỉ người luyện võ mới biết hàm lượng linh khí trong không khí đang tăng với tốc độ chóng mặt.

Sắc mặt đám người Khương Bằng tái nhợt, sự xuất hiện của vết nứt này cũng đồng nghĩa với việc có thêm một lối đi giữa thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ, điều khiến họ sợ hãi chính là vết nứt đang lớn dần.

Với tốc độ này, có lẽ không lâu nữa, kết giới sẽ hoàn toàn tan vỡ, thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ cũng sẽ hoàn toàn hòa làm một.

Đối với cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ, đây đúng là tai họa.

Thế tục vốn rộng lớn hơn cả ba giới của giới Cổ Võ gộp lại, linh khí của Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ loãng đi rất nhiều sau khi tràn vào thế tục.

Tức là tốc độ tu luyện của cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ sau này cũng sẽ giảm hẳn đi.

Còn tốc độ tu luyện của cao thủ thế tục lại tăng vọt.

Khi đó, các thế lực ở Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ không tha cho họ.

Nghĩ đến đây, sắc mặt Khương Bằng càng tái hơn, lão ta biết mình đã gây ra chuyện lớn.

Sắc mặt Bách Lý Diệp và Khương Chiến cũng trắng bệch.

Bách Lý Diệp vội chỉ trích: “Khương Bằng, đây đều là trách nhiệm của ông, nhà họ Khương sẽ phải chịu trách nhiệm cho chuyện này!”

Khương Bằng không quan tâm đến Bách Lý Diệp, vì đúng là lão ta đã gây ra tình huống này khi bị dồn ép.

Khi những gia tộc ở Hạ Giới giới Cổ Võ hỏi tội, lão ta sẽ phải gánh tội rất nặng, thậm chí có thể sẽ bị yêu cầu xử tử.

Nghĩ đến đây, Khương Bằng vô cùng tức giận, lão ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, nghiến răng nghiến lợi: “Đồ khốn! Cậu dám phá hỏng kết giới giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục, tôi sẽ bắt cậu trả giá đắt vì chuyện này!”

Sau khi Khương Bằng dứt lời, da lão ta bỗng đỏ lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, khí thế khiến người khác ngạt thở cũng bùng nổ từ người lão ta.

Thấy vậy, Khương Chiến lập tức biến sắc, vội nói: “Tứ trưởng lão, đừng!”

Nhưng Khương Bằng không hề quan tâm đến Khương Chiến, khí thế của lão ta vẫn tiếp tục tăng vọt.

Bách Lý Diệp lập tức kinh ngạc nói: “Thiên Huyền Bí Thuật! Không ngờ ông ta lại biết Thiên Huyền Bí Thuật!”

Khương Chiến nghiêm nghị nói: “Ở nhà họ Khương, trừ chủ gia tộc ra, chỉ những người có công lớn với nhà họ Khương mới có tư cách tu luyện Thiên Huyền Bí Thuật, không ngờ Tứ trưởng lão lại tu luyện nó”.

Bách Lý Diệp nghiêm nghị nói: “Tôi nghe nói Thiên Huyền Bí Thuật được xếp vào cấm thuật ở nhà họ Khương, vì một khi thi triển xong, lúc bí thuật hết tác dụng cũng là lúc chết! Sở dĩ chỉ chủ gia tộc họ Khương và những người có công lớn với nhà họ Khương mới được tu luyện nó, cũng vì họ sẽ sẵn sàng hy sinh tính mạng cho nhà họ Khương”.

Khương Chiến gật đầu với đôi mắt đỏ hoe: “Ông nói không sai, ở nhà họ Khương, việc được tu luyện Thiên Huyền Bí Thuật là vinh dự, cũng là trách nhiệm, Tứ trưởng lão hiểu mình đã khiến kết giới tan vỡ, chắc chắn mấy thế lực đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ không bỏ qua cho nhà họ Khương, thế nên Tứ trưởng lão quyết định dùng mạng sống của mình để đối phó với Dương Thanh, nếu Dương Thanh chết thì xem như giảm bớt một tai họa ngầm khổng lồ cho nhà họ Khương, còn nếu Dương Thanh không chết thì ông ấy cũng chết rồi, mấy thế lực đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ không còn lý do để gây phiền phức cho nhà họ Khương nữa, khi đó, các thế lực sẽ chỉ tính mối hận này lên đầu Dương Thanh, Dương Thanh sẽ không dễ chịu gì”.

Sau khi nghe Khương Chiến nói xong, rốt cuộc Bách Lý Diệp cũng hiểu suy nghĩ của Khương Bằng.

Lúc này, quanh người Khương Bằng tỏa ra khí thế mạnh mẽ, khiến mọi người cảm nhận được sự rung động từ trong linh hồn.

Khương Bằng vốn bị huyết mạch của Dương Thanh kìm hãm, lúc này thực lực của lão ta đã tăng vọt, lĩnh vực của lão ta lập tức bao phủ lấy Dương Thanh, huyết mạch của Dương Thanh cũng mất tác dụng áp chế với lão ta.

Thực lực của Khương Bằng tăng từ Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ tới Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.

Dương Thanh đã kích hoạt sức mạnh huyết mạch cũng cảm nhận được sự đáng sợ của Khương Bằng, nét mặt anh vô cùng nghiêm nghị.

Anh biết, rất có thể anh sẽ chết dưới tay Khương Bằng hôm nay.

Sau khi kích hoạt sức mạnh huyết mạch, anh phải dùng sự áp đảo về huyết mạch để giữ thực lực của Khương Bằng ở mức Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ thì mới miễn cưỡng chiếm thượng phong.

Nhưng bây giờ, Khương Bằng đã dùng Thiên Huyền Bí Thuật, thực lực cũng tăng vọt, vì thực lực của hai người chênh nhau quá nhiều, tác dụng kìm hãm của huyết mạch Dương Thanh với Khương Bằng cũng hoàn toàn biến mất.

Không những thế, thực lực của Khương Bằng còn tăng từ Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ tới Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.

Với thực lực của Dương Thanh bây giờ, anh không thể là đối thủ của Khương Bằng.

“Giết!”

Khương Bằng bỗng tức giận quát, lao tới chỗ Dương Thanh.

Dương Thanh không hề do dự, lấy Huyết Chủy ra, cũng kích hoạt sức mạnh huyết mạch.

Lúc này anh đã thành công dung hợp huyết mạch của Thần Nữ, Ma Thần viễn cổ và Nhân Vương, sức mạnh huyết mạch của anh đã mạnh đến đỉnh điểm.

Sau khi kích hoạt sức mạnh huyết mạch, thực lực của anh cũng tăng vọt.

“Ầm!”

Ngay sau đó, đòn tấn công của hai người va vào nhau.

Sức mạnh khổng lồ biến mọi thứ xung quanh thành bột mịn, không khác gì bom nguyên tử.

Lệ Trần đưa Phùng Tiểu Uyển tránh xa mấy trăm bước.

Khương Chiến và Bách Lý Diệp cũng lùi mấy trăm bước.

Dưới sức mạnh khủng khiếp này, dinh thự Vân Phong ầm ầm sụp đổ.

Dương Thanh cũng lùi mấy bước, sắc mặt tái nhợt.

May mà cơ thể anh đã được cải tạo, bằng không, chắc chắn cơ thể anh sẽ tan vỡ sau khi gặp phải đòn tấn công sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.

Sau khi mất đi sự áp đảo về huyết mạch với Khương Bằng, Dương Thanh chỉ có thể miễn cưỡng phát huy thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, kém Khương Bằng quá nhiều.

“Tiền bối Lệ, xin hãy chăm sóc Tiểu Uyển giúp tôi!”

Đúng lúc này, Dương Thanh bỗng nhìn về phía Lệ Trần, trịnh trọng nói.

Nghe thấy thế, Lệ Trần biết Dương Thanh đang dặn dò hậu sự, chuẩn bị liều mạng một phen.

Lệ Trần siết chặt nắm tay, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận, lão rất muốn giúp Dương Thanh, nhưng lão mới đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, không giúp gì cho anh được.

“Anh Thanh, em không đi!”

Phùng Tiểu Uyển cũng nhận ra điều gì đó, nói với đôi mắt đỏ hoe: “Anh Thanh, xem như em xin anh, đừng đánh với ông ta nữa, chúng ta đồng ý đến nhà họ Khương ở Hạ Giới giới Cổ Võ với ông ta được không?”

Dương Thanh mỉm cười cay đắng, nếu kết giới không nứt, có lẽ vẫn không sao, nhưng giờ kết giới đã nứt ra, hơn nữa vết nứt còn đang lớn dần, sao Khương Bằng có thể bỏ qua cho anh chứ?

Không riêng gì Khương Bằng, tất cả cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ cũng sẽ không bỏ qua cho anh.

Cho dù anh muốn đi thì cũng không đi được.

“Tiền bối Lệ, xin nhờ tiền bối!”

Dương Thanh nói lại lần nữa bằng giọng cầu khẩn.

Lệ Trần có vẻ không cam lòng, nói với đôi mắt đỏ hoe: “Được, tôi hứa với cậu!”

Dương Thanh bỗng quát lớn: “Đưa em ấy đi đi!”

Sau tiếng quát giận dữ của anh, sức mạnh khủng khiếp cũng bùng nổ từ người anh.

Anh hơi nhích chân, lao tới chỗ Khương Bằng.

“Giết!”

Dương Thanh tức giận quát.

Sau khi cảm nhận được hơi thở hủy diệt bùng nổ từ người Dương Thanh, Khương Chiến và Bách Lý Diệp đều biến sắc.

“Cậu ta định tự nổ!”

Bách Lý Diệp sợ hãi nói: “Không ổn, mau lùi lại đi!”

Bách Lý Diệp vừa nói vừa lùi nhanh ra sau.

Khương Chiến hoàn hồn, cũng vội lùi lại.

“Chúng ta đi thôi!”

Lệ Trần định kéo Phùng Tiểu Uyển rời đi.

Phùng Tiểu Uyển bật khóc: “Ông Lệ, mọi chuyện đều bắt nguồn từ cháu, nếu cháu không phải luyện đan sư, anh Thanh cũng không cần tới cứu cháu, dù có chết, cháu cũng muốn chết chung với anh Thanh, ông Lệ, ông cứ kệ cháu, cháu phải ở cùng với anh Thanh!”
Chương 2039: Ma Thần ra tay

Phùng Tiểu Uyển liều lĩnh xông tới chỗ Dương Thanh, Lệ Trần thấy thế, cũng không quan tâm được nhiều nữa, hơi nhích chân, đuổi theo Phùng Tiểu Uyển.

Dương Thanh đã bảo lão đưa Phùng Tiểu Uyển đi, đây là chuyện duy nhất mà lão có thể làm cho Dương Thanh lúc này, nếu không làm nổi chút chuyện này, sao lão có thể đối mặt với trò cưng của mình là Mã Siêu chứ?

Lúc này, Khương Chiến và Bách Lý Diệp cũng đã lùi xa mấy trăm mét.

Khương Bằng cũng không ngừ Dương Thanh lại chọn tự nổ, nhưng lão ta đã dùng Thiên Huyền Bí Thuật, cho dù Dương Thanh không chết, khi bí thuật mất tác dụng, lão ta cũng sẽ chết thôi.

Bây giờ có thể ép Dương Thanh tự nổ, lão ta cũng không còn băn khoăn gì nữa.

“Tôi cũng muốn xem xem, một thanh niên chỉ có thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ sẽ phát huy được sức mạnh lớn đến mức nào khi tự nổ”.

Khương Bằng nói lớn: “Tới đây đi!”

Huyết mạch của Dương Thanh sôi trào, khí thế trên người không ngừng tăng vọt.

“Đoàng đoàng!”

Đúng lúc này, một tia sét chói mắt bỗng giáng từ trên trời xuống.

Khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ người Dương Thanh.

“Đoàng đoàng đoàng!”

Ngay sau đó, vô số tia sét giáng lên người anh.

Khương Bằng đang chờ Dương Thanh tự nổ lập tức tròn mắt, kinh hãi nói: “Cậu sắp vượt thiên kiếp!”

Bách Lý Diệp và Khương Chiến đã lùi xa hơn trăm mét từ nãy cũng trợn mắt há hốc mồm.

Bách Lý Diệp kinh ngạc nói: “Rốt cuộc là tình huống gì đây? Chẳng phải cậu ta đang tự nổ à? Sao tự dưng lại vượt thiên kiếp?”

Khương Chiến cũng không rõ đã xảy ra chuyện gì, khiếp sợ nói: “Nếu không phải là bây giờ cậu ta sắp vượt thiên kiếp, chẳng ai coi cậu ta là cao thủ dưới Thiên Cảnh”.

Bách Lý Diệp trầm giọng nói: “Thiên phú của cậu ta quá nghịch thiên, nếu hôm nay cậu ta không chết, chắc chắn sau này sẽ khiến cả giới Cổ Võ phải khiếp sợ! Giới Cổ Võ mà tôi nói không chỉ bao gồm Hạ Giới giới Cổ Võ, mà còn có cả Trung Giới và Thượng Giới!”

Khương Chiến chăm chú nhìn Dương Thanh, cũng nói: “Ông nói không sai, cho dù là ở Trung Giới và Hạ Giới giới Cổ Võ, thiên phú này cũng thuộc dạng yêu nghiệt hàng đầu, cậu ta là người thế tục thật à?”

Bách Lý Diệp lắc đầu: “Chắc chắn thân phận của cậu ta sẽ không đơn giản, người thế tục không thể có huyết mạch mạnh như thế, ngay cả Tứ trưởng lão của nhà họ Khương cậu cũng bị huyết mạch của cậu ta áp chế cơ mà”.

Vào lúc này, Dương Thanh đang chìm trong sấm sét.

Cơ thể anh cũng không ngừng tự nổ vì vượt thiên kiếp, vẫn đang từ từ phồng lên, khí thế đáng sợ không ngừng bùng nổ.

Khương Bằng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, mãi vẫn không bình tĩnh được, ý muốn giết Dương Thanh cũng đã lên đến đỉnh điểm, nếu Dương Thanh không chết, chắc chắn sẽ mang lại tai họa cho nhà họ Khương.

“Đoàng đoàng!”

Một tia sét khủng khiếp lại giáng trúng đỉnh đầu Dương Thanh, xuyên qua cả cơ thể.

“Ầm!”

Cùng lúc đó, khí thế mạnh mẽ cũng bùng nổ từ người Dương Thanh.

Khương Bằng kinh ngạc đến mức sững sờ, lẩm bẩm: “Không ngờ cậu ta lại đột phá!”

Lệ Trần đang giữ chặt lấy Phùng Tiểu Uyển cũng sững sờ, sau khi cảm nhận được khí thế bỗng mạnh hơn từ Dương Thanh, lão biết Dương Thanh đã đột phá, trở thành cao thủ Thiên Cảnh hàng thật giá thật.

Dương Thanh còn chưa bước vào Thiên Cảnh mà đã có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ nhờ sức mạnh huyết mạch, giờ Dương Thanh đã hoàn toàn đột phá Thiên Cảnh, cơ thể đã vượt qua thiên kiếp từ lâu, khi anh dốc toàn lực thì sẽ mạnh đến mức nào chứ?

Lệ Trần bỗng không dám nghĩ nữa, lão chỉ biết chỉ cần Dương Thanh sống sót, cho dù kết giới giữa thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ hoàn toàn tan vỡ, trừ khi cao thủ hàng đầu của Hạ Giới giới Cổ Võ xuất hiện, bằng không, rất ít người là đối thủ của anh.

Nhưng Dương Thanh đã bắt đầu tự nổ, không thể ngừng lúc này, chỉ có thể tự nổ tiếp.

“Hừ!”

Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh vang lên trong đầu Dương Thanh.

Ngay sau đó, khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ người anh.

Dương Thanh còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy mình mất quyền kiểm soát cơ thể, khí thế khi tự nổ trên người anh cũng lập tức biến mất.

Anh biết rốt cuộc linh hồn Ma Thần cũng thức tỉnh, kiểm soát cơ thể anh vào lúc này.

Khương Bằng đang chờ Dương Thanh tự nổ lập tức sững sờ, với tư cách là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ, lão ta biết rõ, một khi chọn tự nổ, người luyện võ sẽ không thể ngừng lại.

Có thể nói, không ai có thể xoay chuyển việc tự nổ.

Đương nhiên, nếu có cao thủ với thực lực vượt xa người tự nổ can thiệp thì vẫn ngăn được người tự nổ.

Nhưng bây giờ, khí thế tự nổ trên người Dương Thanh đã biến mất.

Không những thế, hơi thở của Dương Thanh cũng thay đổi hẳn, như biến thành người khác.

“Cậu không phải Dương Thanh!”

Khương Bằng bỗng hoàn hồn, căm tức nhìn Dương Thanh, chất vấn: “Rốt cuộc cậu là ai?”

Với tư cách là Tứ trưởng lão nhà họ Khương, lão ta có kiến thức rộng rãi, cũng biết nhiều chuyện.

Việc Dương Thanh có thể phát huy thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ đã đủ để khiến lão ta kinh hãi, nhưng bây giờ, trên người Dương Thanh không hề có khí thế mà vẫn khiến lão ta cảm nhận được áp lực khổng lồ.

Chuyện này chỉ có một khả năng, đó là thực lực của Dương Thanh lúc này đã vượt xa lão ta.

Lão ta không cảm nhận được khí thế của Dương Thanh vì hai người chênh nhau quá nhiều.

“Hôm nay thầy đây sẽ cho cậu biết, ngay cả cao thủ mới bước vào Thiên Cảnh cũng có thể giết được cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ”.

Dương Thanh chợt nói.

Nghe thấy anh nói thế, rốt cuộc Khương Bằng cũng hiểu người trước mặt không phải Dương Thanh thật, bằng không, tại sao lại nói chuyện như thế?

“Tôi không cần biết ông là ai, muốn giết tôi á, đúng là mơ mộng hão huyền!”

Khương Bằng nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng lão ta vừa dứt lời, Dương Thanh đã hóa thành một bóng mờ, thuấn di, xuất hiện trước mặt lão ta.

“Ầm!”

Một cú đấm giáng xuống, cơ thể Khương Bằng lập tức bay ra xa, còn chưa rơi xuống đất đã hộc máu.

Mọi người đều kinh ngạc đến mức sững sờ.

Khương Bằng bay xa mấy chục mét, nặng nề ngã xuống đống đổ nát của dinh thự Vân Phong.

“Chuyện này...”

Bách Lý Diệp sững sờ, còn Khương Chiến thì không ngừng run rẩy, ông ta bỗng hoảng sợ nói: “Tôi biết rồi, ông ta không phải Dương Thanh, mà là linh hồn Ma Thần đang bám lên người Dương Thanh!”

Trước đó ở Ma Tông, linh hồn Ma Thần từng mượn cơ thể của Dương Thanh để đánh với các cao thủ Thiên Cảnh của Thủ Hộ Minh, tuy tin này chưa bị lan truyền trên phạm vi lớn, nhưng gia tộc có cấp bậc như nhà họ Khương và gia tộc Bách Lý vẫn biết một ít.

Nghe thấy Khương Chiến nói thế, Bách Lý Diệp cũng sợ hãi nói: “Không ngờ lại là Ma Thần! Cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong từng đứng ở đỉnh cao giới Cổ Võ trong truyền thuyết!”
Chương 2040: Phá hủy kết giới

Khương Bằng lồm cồm bò dậy, tuy lão ta đã dùng Thiên Huyền Bí Thuật của nhà họ Khương nhưng vẫn không phải đối thủ của Dương Thanh.

Dương Thanh khinh miệt nhìn Khương Bằng: “Tưởng tu luyện một bí thuật cấp thấp là có thể vô địch thiên hạ à?”

Bách Lý Diệp và Khương Chiến đều sững sờ, có thể nói Thiên Huyền Bí Thuật chính là một trong những bí thuật cao cấp nhất ở Hạ Giới giới Cổ Võ, nhưng bây giờ, Dương Thanh lại bảo Thiên Huyền Bí Thuật là bí thuật cấp thấp, vậy bí thuật thực sự trong mắt Dương Thanh sẽ mạnh đến mức nào?

Ngay cả cao thủ ở cấp bậc họ cũng đã được nghe truyền thuyết về Ma Thần.

Linh hồn Dương Thanh đang bị giam cầm cũng vô cùng khiếp sợ, anh biết rõ thực lực của Khương Bằng sau khi dùng Thiên Huyền Bí Thuật mạnh đến mức nào, nhưng bây giờ, linh hồn Ma Thần có thể hạ gục Khương Bằng trong chớp mắt bằng cơ thể anh.

Quan trọng là linh hồn Ma Thần cũng không phát huy thực lực quá mạnh, mà vẫn giống như lúc anh kiểm soát cơ thể.

Hay nói cách khác, trong điều kiện giống nhau, Ma Thần có thể giết Khương Bằng chỉ với một chiêu, còn Dương Thanh chỉ có thể bị Khương Bằng giết.

Khương Bằng lau vết máu ở khóe miệng, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, nghiến răng nghiến lợi: “Ma Thần, giới Cổ Võ đã biết đến sự tồn tại của ông, chẳng mấy nữa, ông sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này!”

Dương Thanh cười khẩy: “Chỉ là sâu kiến của giới Cổ Võ thôi, tôi chưa bao giờ coi họ ra gì!”

Anh nói rồi bỗng nhấc chân, bước từng bước về phía Khương Bằng.

Tuy Khương Bằng bị thương nặng nhưng sau khi dùng Thiên Huyền Bí Thuật, thực lực của lão ta vẫn rất mạnh, ý chí chiến đấu dâng trào, thấy Dương Thanh đến gần mình, nét mặt lão ta hết sức nghiêm nghị, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Dương Thanh chợt nói: “Giao nộp Thiên Huyền Bí Thuật, tôi có thể cho cậu toàn thây!”

Nghe thấy thế, Khương Bằng lập tức biến sắc.

Tuy Thiên Huyền Bí Thuật là cấm thuật của nhà họ Khương, nhưng cũng là bí thuật cao cấp nhất nhà họ Khương, cho dù là ở nhà họ Khương, cũng chỉ có chủ gia tộc và dòng chính có công lớn với nhà họ Khương mới có tư cách tu luyện nó.

Bây giờ Dương Thanh lại bảo lão ta giao nộp Thiên Huyền Bí Thuật.

Khương Bằng cố nén giận: “Chẳng phải ông vừa bảo Thiên Huyền Bí Thuật là bí thuật cấp thấp ư? Giờ lại định dựa vào tôi để đạt được Thiên Huyền Bí Thuật à?”

Dương Thanh không thèm quan tâm, nhìn chằm chằm vào Khương Bằng.

“Tĩnh!”

Đúng lúc này, Dương Thanh bỗng quát khẽ.

Sau khi anh quát xong, ánh mắt Khương Bằng lập tức trở nên đờ đẫn.

Dương Thanh và Khương Bằng đều đứng nhìn nhau, không nói năng gì, bầu không khí vô cùng kỳ quặc.

“Họ đang làm gì thế?”

Khương Chiến bỗng có linh cảm xấu, bèn hỏi.

Nét mặt Bách Lý Diệp vô cùng nghiêm nghị, lão ta nhìn chằm chằm vào Khương Bằng đang đờ đẫn, bỗng trầm giọng nói: “Tương truyền Đồng Thuật của Ma Thần vô cùng đáng sợ, chỉ cần nhìn là có thể khiến người khác rơi vào ảo cảnh của ông ta”.

“Ông ta vừa bảo sẽ khiến Khương Bằng giao nộp Thiên Huyền Bí Thuật, Khương Bằng bỗng trở nên đờ đẫn, có lẽ Khương Bằng đã rơi vào ảo cảnh của Ma Thần, còn Ma Thần thì đang đọc ký ức của Khương Bằng”.

Nghe thấy thế, Khương Chiến lập tức biến sắc: “Chẳng lẽ ông ta định tìm phương pháp tu luyện từ ký ức của Khương Bằng ư?”

Bách Lý Diệp không nói gì.

Đúng lúc này, sắc mặt Khương Bằng bỗng tái nhợt, lảo đảo lùi mấy bước.

Lão ta tức giận nhìn về phía Dương Thanh, chất vấn: “Ông đã làm gì tôi?”

Dương Thanh lạnh lùng nhìn lão ta rồi ngẩng đầu nhìn vùng trời trên dinh thự Vân Phong.

Lúc này, vết nứt trên vùng trời của dinh thự Vân Phong đã rất lớn, gấp đôi vết nứt ban đầu.

Lượng linh khí khổng lồ đang không ngừng tràn vào thế tục qua vết nứt này.

Cỏ cây đã khô héo trong dinh thự Vân Phong cũng tươi xanh trở lại bằng tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

Không riêng gì dinh thự Vân Phong, lấy dinh thự Vân Phong làm trung tâm, cỏ cây xung quanh cũng đang khôi phục sức sống.

Đúng là kỳ quan thế giới!

Dương Thanh ngẩng đầu nhìn trời, bỗng lạnh lùng nói: “Vẫn quá chậm!”

Sau khi anh dứt lời, Huyết Chủy bỗng xuất hiện trong tay anh, trên Huyết Chủy ngưng tụ khí thế vô cùng đáng sợ.

“Đi!”

Dương Thanh bỗng ném Huyết Chủy lên trời.

Thấy hành động của anh, đám người Khương Bằng đều tròn mắt.

“Ầm!”

Sau khi tiến vào vết nứt của kết giới, Huyết Chủy phát ra tiếng nổ vang trời, cùng lúc đó, khí thế cuồng bạo hơn cũng bùng nổ từ vết nứt.

Vết nứt nhanh chóng mở rộng, chỉ sau mấy giây ngắn ngủi, nó đã to hơn gấp đôi.

Quan trọng là tốc độ mở rộng của vết nứt cũng nhanh hơn.

“Ma Thần! Ông định làm gì?”

Khương Bằng lập tức giận dữ quát.

Nhưng Dương Thanh không thèm quan tâm đến lão ta, tiện tay ném Huyết Chủy lên trời lần nữa.

“Ầm ầm ầm!”

Huyết Chủy liên tục bay vào vết nứt của kết giới, lần nào cũng khiến vết nứt mở rộng hơn, tốc độ mở rộng cũng nhanh hơn.

Khương Bằng tức giận quát Khương Chiến và Bách Lý Diệp: “Ông ta định phá hủy kết giới, mau ngăn cản ông ta đi! Bằng không, ở giới Cổ Võ không còn chỗ cho hai người yên thân đâu!”

Hai người họ như sực tỉnh, giờ họ mới hiểu Ma Thần định phá hủy kết giới hoàn toàn.

Một khi kết giới hoàn toàn tan vỡ, Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục sẽ hòa làm một, đây là tai họa với cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ.

Quan trọng là tai họa này lại do người nhà họ Khương và gia tộc Bách Lý mang đến, bên cạnh việc không bỏ qua cho Dương Thanh, cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ cũng sẽ không tha cho họ.

Nghĩ tới đây, Khương Chiến và Bách Lý Diệp mới nhận ra họ không còn cách thoát khỏi chuyện này nữa.

Hai người nhìn nhau, Bách Lý Diệp cắn răng: “Khương Bằng nói không sai, chúng ta phải ngăn ông ta lại! Bằng không, cho dù chúng ta sống sót quay về Hạ Giới giới Cổ Võ, cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta”.

Khương Chiến nhìn Bách Lý Diệp: “Đã vậy thì chúng ta cùng ra tay!”

Bách Lý Diệp không nói gì nữa, hơi nhích chân, lao về phía Dương Thanh.

Khương Chiến cũng theo sát.

Khương Bằng thấy thế, cũng lao tới chỗ Dương Thanh.

“Giết!”

Ba người tạo thành hình mũi nhọn, lao về phía Dương Thanh.

Gần như cùng một lúc, đòn chí mạng của ba người đã ập tới chỗ Dương Thanh.

“Cút!”

Đúng lúc đòn tấn công của ba người sắp giáng xuống, Dương Thanh bỗng tức giận quát.

Cùng lúc đó, sức mạnh cuồng bạo cũng lan khắp bốn phía, lấy anh làm trung tâm.

“Ầm ầm ầm!”

Ba cao thủ đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ đồng loạt bay ra xa.

Dương Thanh như không có chuyện gì, vẫn điều khiển Huyết Chủy tấn công bầu trời, ở những nơi mà Huyết Chủy lao đến, kết giới lập tức bị xé toang.

Lệ Trần đứng cách đó không xa nhìn hành động của Dương Thanh với vẻ cảm khái, lão biết Ma Thần đang chiếm cơ thể Dương Thanh, Ma Thần quá mạnh, không coi đám người Khương Bằng ra gì.

Mục tiêu thực sự của Ma Thần là hoàn toàn phá hủy kết giới giữa hai giới!
Chương 2041: Tấn công bằng sóng âm

Đám người Khương Bằng trơ mắt nhìn Huyết Chủy của Dương Thanh như có thêm sinh mệnh, liên tục bay lên trời, lần nào cũng xé rách kết giới.

Vết nứt của kết giới ngày càng lớn, Huyết Chủy cứ như một thanh đao.

Mặt Khương Bằng tái nhợt, nói với đôi mắt đỏ hoe: “Là lỗi của tôi! Tôi là tội nhân của nhà họ Khương, cũng là tội nhân của cả Hạ Giới giới Cổ Võ!”

Theo tình hình này, chẳng mấy nữa, kết giới sẽ không còn sửa được do vết nứt quá lớn, từ đó đẩy nhanh tiến độ khiến Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục hòa làm một.

Cùng lúc đó, ở chỗ giao của Hạ Giới giới Cổ Võ và Ma Tông ở Ma Sơn, mấy đại sư trận pháp đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ đang bày trận để vá vết nứt của kết giới.

“May mà vết nứt ở đây không lớn, bằng không chỉ với chúng ta thì đúng là không thể vá nổi vết nứt này”.

Một đại sư trận pháp Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ lau mồ hôi trên mặt, cười nói.

“Đúng thế! Nếu vết nứt mở rộng thêm một chút thì ngay cả đại sư trận pháp hàng đầu cũng bó tay”.

“Nghe nói vết nứt này do linh hồn Ma Thần trong truyền thuyết phá hoại khi đang ở trong một cơ thể thế tục”.

“Có thể chịu được linh hồn Ma Thần, điều đó đủ để cho thấy cơ thể đó rất mạnh mẽ, không ngờ thế tục lại có cao thủ sở hữu cơ thể mạnh như vậy”.

...

Mấy đại sư trận pháp khác đều có vẻ cảm khái.

Sau khi đám người vá xong kết giới, chuẩn bị rời đi, một cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ bỗng hấp tấp chạy tới trước mặt đại sư trận pháp dẫn đầu, sợ hãi nói: “Đại sư Cổ, không xong, xảy ra... xảy ra chuyện lớn rồi!”

Đại sư Cổ nhíu mày, lạnh lùng nói: “Cuống cái gì? Trời sập thì vẫn còn cao thủ hàng đầu gánh”.

Cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ kia vội nói: “Kết giới lại có thêm vết nứt nữa rồi”.

“Hừ!”

Đại sư Cổ lạnh lùng nói: “Chẳng phải chỉ là một vết nứt thôi ư? Bao năm qua, chúng tôi đã vá không biết bao nhiêu vết nứt rồi”.

Đối phương sắp cuống phát khóc, nói tiếp: “Đại sư Cổ, vết nứt lần này rộng khoảng 1000 mét vuông”.

“Sao cơ?”

Đại sư Cổ lập tức biến sắc, tóm cổ áo đối phương, tức giận nói: “Cậu nói cái gì? Vết nứt 1000 mét vuông á, cậu có biết hậu quả khi dám lừa tôi không?”

Đối phương vội nói: “Đại sư Cổ, tôi đâu dám lừa đại sư? Đúng là 1000 mét vuông thật, không những thế, vết nứt vẫn đang không ngừng mở rộng ra”.

“Cao thủ của Thủ Hộ Minh đã tới chỗ vết nứt rồi, họ bảo tôi báo cho đại sư Cổ, bây giờ tất cả đại sư trận pháp của giới Cổ Võ đều đã đi vá vết nứt đó”.

Đến giờ đại sư Cổ mới nhận ra đã xảy ra chuyện lớn thật.

Đối với Hạ Giới giới Cổ Võ, việc kết giới xuất hiện vết nứt là chuyện lớn hàng đầu.

Trước đây, kết giới cũng xuất hiện vết nứt, nhưng phần lớn đều chưa đầy 10 mét vuông, cùng lắm cũng chỉ đến 30 mét vuông.

Nhưng bây giờ, lại có một vết nứt khổng lồ khoảng 1000 mét vuông.

“Đi báo ngay cho các đại sư trận pháp, lập tức đến chỗ vết nứt”.

Đại sư Cổ lập tức ra lệnh, nghiêm nghị nói: “Nếu không mau chóng vá vết nứt lại, có lẽ sau này không còn Hạ Giới giới Cổ Võ nữa đâu”.

Các đại sư trận pháp hàng đầu của giới Cổ Võ nhanh chóng lập đội, đi tới chỗ vết nứt.

Cùng lúc đó, tại dinh thự Vân Phong ở Yến Đô, Dương Thanh vẫn đang điều khiển Huyết Chủy không ngừng xé rách kết giới.

Đám người Khương Bằng không phải đối thủ của Dương Thanh, chỉ có thể trơ mắt nhìn vết nứt không ngừng mở rộng.

Vô số người ở Yến Đô đều ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời trên dinh thự Vân Phong.

“Đó là hướng của dinh thự Vân Phong, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế? Trời sắp sập à?”

“Mọi người có thấy nồng độ linh khí trong không khí đang tăng vọt không, tôi cảm thấy nếu bây giờ mình tu luyện một tiếng thì sẽ bằng với cả ngày lúc trước”.

“Tôi nghĩ nồng độ linh khí vẫn đang tăng lên, mà nguyên nhân khiến nồng độ linh khí tăng lên chính là hiện tượng lạ trên bầu trời dinh thự Vân Phong”.

...

Các cao thủ thế tục không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết nồng độ linh khí trong không khí đang tăng vọt.

Khương Bằng nghiến răng nghiến lợi: “Dương Thanh, chắc chắn cậu sẽ phải trả giá đắt!”

“Phụt!”

Sau khi dứt lời, lão ta bỗng hộc máu, khí thế lập tức giảm mạnh.

“Tứ trưởng lão!”

Khương Chiến lập tức biến sắc, vội bước đến.

Lúc này, da Khương Bằng đã nhăn nheo lại, như già đi mấy chục tuổi.

Người lão ta chỉ còn da bọc xương.

Khương Bằng thều thào nói: “Đây là tác dụng phụ của Thiên Huyền Bí Thuật, tôi sắp chết rồi, Khương Chiến, cậu phải bảo chủ gia tộc giết Dương Thanh, nếu cậu ta không chết, chắc chắn sẽ trở thành tai họa của cả giới Cổ Võ!”

Khương Chiến nói với đôi mắt đỏ hoe: “Tứ trưởng lão, ông yên tâm, tôi sẽ chuyển lời của ông cho chủ gia tộc!”

Khương Bằng lại nhìn về phía Bách Lý Diệp, bỗng hộc máu.

Lão ta há to miệng, định nói gì đó nhưng không thốt nên lời.

Bách Lý Diệp vội nói: “Tứ trưởng lão yên tâm, tôi hiểu ý ông rồi, tôi sẽ khuyên chủ gia tộc chúng tôi hợp tác với nhà họ Khương để giết Dương Thanh!”

Khương Bằng gật nhẹ đầu, lại nhìn về phía Dương Thanh bằng ánh mắt đằng đằng sát khí, nhưng giờ lão ta đã hấp hối, không thể làm gì được.

“Tứ trưởng lão!”

Khương Bằng bỗng nhắm mắt lại, Khương Chiến lập tức hét lớn.

Nhưng Khương Bằng không còn bất kỳ phản ứng gì nữa, sức sống đã hoàn toàn biến mất.

Bách Lý Diệp nghiêm nghị nhìn Khương Chiến: “Nén bi thương!”

Mắt Khương Chiến đỏ ngầu, trong mắt tràn ngập lửa giận mãnh liệt, ông ta nhìn về phía Dương Thanh, nghiến răng nghiến lợi: “Tứ trưởng lão nói không sai, Dương Thanh phải chết! Nếu cậu ta không chết thì sẽ trở thành tai họa của cả giới Cổ Võ!”

Đúng lúc này, mấy khí thế mạnh mẽ bỗng giáng xuống dinh thự Vân Phong.

Bách Lý Diệp thấy người tới, lập tức mừng rỡ thở phào, cười nói: “Cuối cùng cao thủ của Thủ Hộ Minh cũng đến rồi!”

Dương Thanh cũng ngừng điều khiển Huyết Chủy xé rách kết giới, lạnh lùng nhìn về phía các cao thủ của Thủ Hộ Minh.

Đây là nhóm mười người, người yếu nhất cũng đã đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong, cao thủ dẫn đầu có khí thế vô cùng đáng sợ, có lẽ đã đạt tới Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ.

“Dương Thanh, cậu có biết tội của mình không?”

Đúng lúc này, cao thủ dẫn đầu bỗng căm tức nhìn Dương Thanh, quát lớn.

Giọng đối phương chứa đựng sức mạnh khổng lồ, ập tới chỗ Dương Thanh.

“Bịch bịch bịch!”

Dương Thanh bị một câu nói của đối phương đẩy lùi ba bước.

Sau khi đứng vững, ánh mắt Dương Thanh càng lạnh lẽo hơn, anh lạnh lùng nói: “Tấn công bằng sóng âm à!”

Nghe thấy thế, cao thủ dẫn đầu hơi híp mắt, hình như không ngờ Dương Thanh lại biết mình dùng thủ đoạn gì.

Ở giới Cổ Võ, có rất nhiều cách tấn công, tấn công bằng sóng âm cũng là một loại trong số đó, hơn nữa còn rất hiếm gặp.
Chương 2042: Sức mạnh của Ma Thần

Trong mười cao thủ của Thủ Hộ Minh này còn có một người quen, đó chính là Tư Không đã từng chạm trán với Dương Thanh ở Ma Tông.

“Tam trưởng lão, linh hồn Ma Thần đang ở trong cơ thể cậu ta, đầu sỏ xé rách kết giới ở Ma Tông tại Ma Sơn của thế tục cũng chính là ông ta ạ!”

Tư Không chỉ về phía Dương Thanh, tức giận nói.

Người được Tư Không gọi là Tam trưởng lão chính là Tam trưởng lão của chi nhánh Thủ Hộ Minh ở giới Cổ Võ.

Tam trưởng lão của chi nhánh Thủ Hộ Minh lạnh lùng nói: “Tôi không quan tâm cậu là Dương Thanh hay linh hồn Ma Thần, hôm nay cả hai đều phải chết!”

Áp lực khổng lồ bao trùm lấy Dương Thanh.

Dương Thanh cười khẩy: “Sâu bọ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ mà cũng dám ăn nói xằng bậy trước mặt tôi à? Đừng nói là đám kiến hôi các người, ngay cả minh chủ của Thủ Hộ Minh cũng chẳng là gì trong mắt tôi”.

Tam trưởng lão của chi nhánh Thủ Hộ Minh lập tức nổi giận, quát: “Láo xược! Dám sỉ nhục minh chủ Thủ Hộ Minh, tội nặng thêm một bậc, đáng chết!”

Dương Thanh lạnh lùng nói: “Đừng nói nhảm nữa, muốn đánh thì đánh đi, tôi sẽ theo tới cùng!”

Sau khi anh dứt lời, khí thế khổng lồ cũng bùng nổ từ người anh, lao thẳng tới chỗ Tam trưởng lão.

Nhưng đối phương là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, còn Dương Thanh chỉ phóng ra khí thế Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ.

Hai người chênh nhau cả một cảnh giới lớn.

“Hừ!”

Sau khi cảm nhận được khí thế của Dương Thanh, Tam trưởng lão cười lạnh: “Cho dù ông từng rất huy hoàng, chẳng phải bây giờ vẫn phải bám vào một cơ thể thế tục ư? Chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ mà cũng đòi đánh với Hình Cực tôi á? Ông chưa đủ tư cách đâu!”

Hình Cực nói rồi bảo một cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ bên cạnh mình: “Lão Trần, ông lên đi!”

“Vâng!”

Lão Trần bước ra từ trong đám người.

Lúc này, lại có mấy cao thủ với khí thế khủng khiếp xuất hiện, ai cũng là cao thủ Thiên Cảnh, cao thủ dẫn đầu có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ.

“Đại sư Cổ, ông tới rồi!”

Thấy đoàn người này, Hình Cực vội bước đến, cung kính nói với cao thủ dẫn đầu.

Ở giới Cổ Võ, đại sư trận pháp có địa vị cực cao, nhất là đại sư Cổ trước mặt lão ta, vốn là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, còn là đại sư trận pháp, có địa vị cực cao ở Hạ Giới giới Cổ Võ.

Đại sư Cổ gật nhẹ đầu, nói: “Tam trưởng lão, tôi đã gọi hết các đại sư trận pháp từ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ trở lên tới đây rồi”.

Hình Cực gật đầu, ngẩng đầu nhìn vết nứt đã mở rộng tới khoảng 2000 mét vuông, nghiêm nghị nói: “Đại sư Cổ, việc vá kết giới đành nhờ đại sư!”

Đại sư Cổ nói với vẻ nặng nề: “Tôi chưa bao giờ vá vết nứt nào lớn như thế, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức, tốt nhất Tam trưởng lão nên chuẩn bị tâm lý”.

Nghe thấy đại sư Cổ nói thế, Hình Cực lập tức cảm thấy nặng nề.

Đại sư Cổ là đại sư trận pháp lợi hại nhất Hạ Giới giới Cổ Võ, nếu ngay cả đại sư Cổ cũng không vá được kết giới, có lẽ Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục sẽ hoàn toàn hòa làm một.

Hình Cực nói: “Vậy xin nhờ đại sư Cổ!”

Đại sư Cổ gật đầu, lập tức khoát tay: “Bày trận đi!”

Trong lúc nhất thời, mười mấy đại sư trận pháp từ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ trở lên bắt đầu bày trận, chuẩn bị vá kết giới.

Hình Cực nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng ánh mắt sắc bén, nghiến răng: “Hôm nay, tôi sẽ dùng mạng của Ma Thần ông để đền bù tổn thất mà ông gây ra cho Hạ Giới giới Cổ Võ”.

Lão ta nói rồi khoát tay: “Ra tay đi!”

Lão Trần hơi nhích chân, lập tức xông tới chỗ Dương Thanh.

“Giết!”

Lão Trần hét lớn, tung đòn về phía Dương Thanh.

Dương Thanh hừ lạnh, khinh miệt nhìn lão Trần đang xông tới chỗ mình, hời hợt nói: “Gấp mười lần!”

Sau khi anh dứt lời, lão Trần đang nhanh như chớp bỗng đứng đờ ra.

“Ầm!”

Ngay sau đó, lão Trần nặng nề ngã ra đất.

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người sững sờ.

Dương Thanh vẫn đứng im, chỉ hời hợt nói câu “Gấp mười lần”, lão Trần lập tức ngã xuống đất, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Trước sự khiếp sợ của mọi người, Dương Thanh bỗng giậm chân.

“Ầm!”

Mặt đất lập tức rung chuyển.

“Rắc rắc rắc!”

Tiếng xương gãy thanh thúy liên tục vang lên.

“A...”

Lão Trần hét lên đau đớn, tiếng kêu thảm thiết đó khiến mọi người sởn da gà.

Tiếng kêu thảm thiết của lão Trần nhanh chóng ngừng lại, thất khiếu của lão Trần chảy máu, nằm im trên mặt đất, chết không nhắm mắt.

“Chuyện này...”

Ai cũng kinh ngạc đến mức sững sờ, ngay cả Hình Cực cũng trợn tròn mắt với vẻ không dám tin.

Dương Thanh lạnh lùng nói: “Sâu kiến mà cũng dám láo xược trước mặt tôi à?”

“Là lĩnh vực Trọng Lực!”

Một cao thủ của Thủ Hộ Minh bỗng hoảng sợ nói: “Ông ta nói gấp mười lần, tức là trọng lực sẽ tăng gấp mười lần trong lĩnh vực của ông ta! Lão Trần bị trọng lực bất ngờ xuất hiện chèn ép, xương cốt toàn thân cũng nát vụn, lão Trần chết vì bị trọng lực của Ma Thần chèn ép”.

Lĩnh vực Trọng Lực là lĩnh vực nổi tiếng của Ma Thần trong truyền thuyết, Ma Thần có thể tăng trọng lực lên gấp bội trong lĩnh vực của mình, lặng lẽ giết người.

Lão Trần có cảnh giới Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, mà Ma Thần cũng phát huy được thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ bằng cơ thể của Dương Thanh, nhưng khi cùng cảnh giới với nhau, lão Trần lại bị linh hồn Ma Thần giết chết.

Có thể tưởng tượng được cú sốc mà cảnh tượng này mang lại cho cao thủ của Thủ Hộ Minh.

Dương Thanh nhìn đám người Thủ Hộ Minh, lạnh lùng nói: “Hôm nay tôi không giết các người, đến từ đâu thì cút về đó đi, bằng không, đừng trách tôi ra tay ác”.

Sau khi anh dứt lời, lĩnh vực của anh lập tức mở rộng, bao phủ các cao thủ của Thủ Hộ Minh, trọng lực lập tức tăng gấp đôi.

Trọng lực chỉ mới tăng gấp đôi thôi mà cao thủ của Thủ Hộ Minh đã cảm nhận được áp lực khổng lồ.

Họ đều tu luyện dưới trọng lực bình thường, việc trọng lực bỗng dưng tăng gấp đôi đã mang lại áp lực khiến họ sợ hãi.

Đây mới chỉ là gấp đôi, nếu Ma Thần tăng trọng lực lên gấp mười, liệu họ có gặp phải kết cục giống lão Trần không?

Cho dù họ chịu được trọng lực cộng dồn, nhưng dưới trọng lực lớn như thế, thực lực của họ cũng sẽ giảm mạnh, trong lĩnh vực của Dương Thanh, họ đâu khác gì thịt cá trên thớt? Chỉ có thể để mặc Ma Thần tàn sát thôi.

Ngay sau đó, lĩnh vực Trọng Lực bỗng biến mất, các cao thủ của Thủ Hộ Minh cảm thấy áp lực chợt giảm hẳn, thoải mái hơn rất nhiều.

Người ai cũng đầm đìa mồ hôi.

Dương Thanh chỉ vào mình, nói tiếp: “Nhớ kỹ người này, đây là đệ tử của Ma Thần tôi, thằng bé mới bước vào Thiên Cảnh, tôi biết rất nhiều người trong số các người đều muốn giết thằng bé, tôi có thể cho phép các người ra tay với nó, nhưng chỉ giới hạn ở cao thủ dưới Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, nếu có cao thủ trên Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong ra tay, tôi sẽ đích thân giết người đó!”

Sau khi dứt lời, anh bỗng giậm chân.

“Ầm ầm ầm!”

Mặt đất lập tức nổ tung, một vết nứt dài hơn một mét lan tới chỗ cao thủ Thủ Hộ Minh.

“Ầm!”

Ngay sau đó, đám người khiếp sợ nhìn thấy Hình Cực có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ bị vết nứt này đẩy lùi bảy, tám bước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK