Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường đường là ông chủ nhà họ Lê mà lại ăn nói khép nép trước mặt một chàng trai trẻ thì cũng thôi đi, nhưng bây giờ còn phải quỳ dưới chân anh chàng này nữa.





Cơn giận của Dương Thanh đã vơi đi rất nhiều, nhưng anh vẫn rất tức giận, nhất là khi nghĩ đến cảnh tượng con gái mình bị tát vào mặt, anh thật sự rất muốn giết chết người đàn bà đê tiện kia.








Nhất thời vẻ mặt Lê Triết trở nên cứng ngắc, sắc mặt đanh lại, giận dữ nói: “Cậu làm như vậy có quá đáng không?”





Dương Thanh cười lạnh: “Con trai và con dâu của ông bắt chẹt tôi một tỷ, còn đánh bố vợ và con gái tôi. Lúc bố vợ tôi cầu xin họ bỏ qua sao bọn họ lại không biết bỏ qua?”





“Tôi chỉ là gậy ông đập lưng ông thì có gì quá đáng?”





Nghe được lời Dương Thanh, Lê Triết giận dữ nói: “Bọn chúng bắt chẹt cậu một tỷ là sai, nhưng ngọn nguồn của chuyện này không phải vì con gái cậu làm hỏng xe của con dâu tôi sao?”





“Bố vợ cậu chẳng qua chỉ bị đạp một cái, còn con gái cậu cũng chỉ bị con dâu tôi tát một bạt tai mà thôi”.





“Nhưng nỗi đau mà cậu gây ra cho chúng còn gấp mấy lần nỗi đau của bố vợ và con gái cậu chịu”.





Dương Thanh mỉm cười: “Nếu ông muốn tính toán chi li với tôi thì hôm nay tôi sẽ tính với ông tới cùng!”





Dương Thanh nói xong liền ra lệnh: “Mau xem lại camera ở đây cho tôi, tôi thật muốn xem rốt cuộc con gái tôi có làm hỏng xe của người ta hay là bị người ta hãm hại?”





“Dạ!”





Lập tức có người đáp lời.





Lê Triết vô cùng sốt ruột, nếu con gái của Dương Thanh làm hỏng xe của con dâu ông ta thì ông ta còn có lý do tiếp tục tranh luận với Dương Thanh.





Nhưng nếu con gái Dương Thanh bị hãm hại thì sao?





Lê Triết bỗng không dám nghĩ nữa, lúc này ông ta chỉ có thể âm thầm cầu nguyện.





“Cậu Thanh, chào cậu, tôi là tổng giám đốc quản lý tài sản chỗ này. Đây là video mà cậu muốn, mời cậu xem qua!”





Vỏn vẹn mười phút, tổng giám đốc quản lý tài sản của khu đã ôm laptop chạy tới, mở đoạn video của camera ra.





Dương Thanh không thèm xem, chỉ lạnh lùng nói: “Ông chủ Lê, ông hãy xem cho kỹ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”





Vừa nãy Tiêu Tiêu đã nói cô bé không làm hỏng xe người khác thì chắc chắn không phải cô bé làm.





Dương Thanh biết con gái mình rất thật thà.





Đoạn video được trình chiếu, hai mắt Lê Triết nhìn chằm chằm màn hình, chẳng mấy chốc sắc mặt ông ta trắng bệch, vì hoảng sợ nên cơ thể không ngừng run cầm cập.





Bởi vì ông ta đã biết sự thật, cũng đã thấy được con trai và con dâu mình hung dữ cỡ nào.





Lúc xem đoạn video này ngay cả ông ta cũng cảm thấy cực kỳ quá đáng.





“Cộp!”





Lê Triết còn chưa xem xong video đã quỳ xuống dưới chân Dương Thanh, sắc mặt xanh mét, cầu xin nói: “Cậu Thanh, quả thật con trai và con dâu tôi sai rồi, bọn chúng đã hãm hại con gái cậu còn đánh cả bố vợ cậu nữa”.





“Cầu xin cậu Thanh nể mặt nhà họ Lê đã thần phục cậu mà tha cho bọn chúng”.





“Tôi chỉ có một đứa con trai, nếu nó chết, thì sau này nhà họ Lê sẽ tuyệt hậu, cầu xin cậu Thanh tha mạng cho nó. Tôi cam đoan sau này nó tuyệt đối sẽ không tái phạm nữa!”





Khi Lê Triết quỳ xuống mọi người đều sững sờ.





Đường đường là ông chủ nhà họ Lê mà lại ăn nói khép nép trước mặt một chàng trai trẻ thì cũng thôi đi, nhưng bây giờ còn phải quỳ dưới chân anh chàng này nữa.





Cơn giận của Dương Thanh đã vơi đi rất nhiều, nhưng anh vẫn rất tức giận, nhất là khi nghĩ đến cảnh tượng con gái mình bị tát vào mặt, anh thật sự rất muốn giết chết người đàn bà đê tiện kia.





“Không phải con trai và con dâu ông rất thích đòi người khác bồi thường tổn thất tinh thần sao?”





Dương Thanh bỗng nói: “Vậy hôm nay tôi cũng đòi chút phí tổn thất tinh thần cho bố vợ và con gái tôi. Mười tỷ! Trong vòng mười phút, tôi muốn thấy số tiền đó được chuyển tới tài khoản của tập đoàn Nhạn Thanh, như vậy việc hôm nay sẽ xem như kết thúc”.





Lê Triết sững sờ, Dương Thanh đã lấy đi một nửa sản nghiệp của nhà họ Lê, đó là tài sản ba, bốn chục tỷ rồi. Thế mà bây giờ anh còn đòi thêm mười tỷ tiền mặt nữa.





Anh muốn vét sạch của cải của nhà họ Lê sao?





Ông ta đột nhiên hiểu rõ tại sao lúc trước Dương Thanh lại thoải mái đưa cho nhà họ Lê một tỷ như vậy.





Lê Triết thoáng do dự, sau đó cắn răng nói: “Được, tôi đồng ý với cậu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK