Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xe không thể đi về phía trước nữa, Trương Kế bắt buộc phải dừng xe.

Trương Kế nghiêm nghị nói: “Tứ trưởng lão, xem ra nhà họ Tề đã chuẩn bị kỹ càng để đối phó với cậu rồi!”

Ông ta đã cảm nhận được áp lực khổng lồ, tức là những cao thủ đang bao vây họ đều có thực lực cao hơn ông ta.

Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng sắc bén, đúng như Trương Kế nói, nhà họ Tề đã chuẩn bị sẵn sàng để đối phó với anh, thực lực của những người này không tầm thường, đều đã đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm.

Thậm chí còn có hai cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, sắp đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm nữa.

Xem ra quân đoàn cao thủ do Mạnh Thiên Lan dẫn đầu đang ở nhà họ Tề.

Dương Thanh xuống xe trước, Trương Kế xuống theo anh, đứng bên cạnh anh như một vị thần bảo vệ.

“Không hổ là tứ trưởng lão đã một mình giết hết mười lăm cao thủ của thế gia Cổ Võ, đúng là con rồng thực thụ!”

Lúc này, một lão già tóc bạc bước ra khỏi đám cao thủ nhà họ Tề, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng đôi mắt ưng.

Dương Thanh cảm nhận được áp lực như có như không từ đối phương, thực lực của người này cực mạnh, có lẽ đã bước một bước vào Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ rồi.

Phía sau lão già tóc bạc còn một cao thủ đã bước một bước vào Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ như lão ta.

Tuy thực lực của những cao thủ nhà họ Tề còn lại không bằng hai người này, nhưng hầu hết đều là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ và hậu kỳ, có khoảng mười tám người.

Cộng thêm hai cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, tổng cộng là hai mươi người, đội hình mạnh mẽ này còn khủng khiếp hơn đội hình của năm thế gia Cổ Võ trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu trước đó.

Dương Thanh nói: “Không ngờ gia tộc che giấu kỹ nhất lại là nhà họ Tề luôn bị các gia tộc khác khinh thường!”

Trong năm gia tộc lớn ở Hạ Giới giới Cổ Võ, gia tộc có thực lực yếu nhất ở Trung Châu chính là nhà họ Tề, nhưng giờ, nhà họ Tề lại cử đến hai cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, còn yếu được ư?

Cho dù là ở gia tộc Bách Lý trước đó, Bách Lý Chí Hà mạnh nhất cũng chỉ đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.

Lão già cười lạnh, híp mắt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Đêm nay chúng tôi đến Trung Châu chỉ vì một việc, đó là đưa cậu về gia tộc Cổ Võ họ Tề”.

“Tôi biết cậu đã dùng một đòn để đánh chết năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ và năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, trong thế hệ trẻ ở Hạ Giới giới Cổ Võ, không ai thực hiện được chiến tích đáng kinh ngạc như thế”.

“Ngay cả trong thế hệ trung niên cũng không có mấy ai làm được, nhưng cậu lại làm được! Một thời gian nữa, thành tựu của cậu sẽ không thể đo lường! Có lẽ cho dù cậu đến Trung Giới giới Cổ Võ thì cũng có thể áp đảo thế hệ trẻ!”

Lão già không tiếc lời khen Dương Thanh.

Nhưng Dương Thanh hiểu lão ta vẫn chưa nói hết.

Quả nhiên, lão già nói tiếp: “Nhưng cậu lại đắc tội với người không nên đắc tội, cho dù thiên phú của cậu yêu nghiệt đến mấy, nhà họ Tề chúng tôi muốn lôi kéo cậu đến mấy thì cũng không được nữa!”

“Đêm nay, cậu phải về gia tộc Cổ Võ họ Tề với chúng tôi!”

Nghe thấy lão già nói thế, Dương Thanh thoáng sửng sốt, anh cứ tưởng đám người này đối phó với anh vì anh đã giết không ít cao thủ nhà họ Tề, nhà họ Tề muốn báo thù, nhưng theo lời lão già nói, anh đã đắc tội với người khác nên đối phương ra lệnh cho nhà họ Tề đưa anh đến Hạ Giới giới Cổ Võ.

Dương Thanh bỗng nghĩ đến một người, khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, chỉ người này mới có thể sai nhà họ Tề đi làm việc thôi.

Đó chính là minh chủ Thủ Hộ Minh - Đỗ Ngọc Sơn!

Dương Thanh chợt nói: “Có phải người của quân đoàn cao thủ Trung Châu đang bị các người nhốt ở nhà họ Tề không?”

Lão già cũng không định che giấu, cười lạnh: “Đúng thế! Họ đều bị nhốt ở đây, không thể không thừa nhận, thế tục vẫn có vài hạt giống tốt, cô gái tên Mạnh Thiên Lan kia rất được, chỉ cần cô ta chịu đi theo tôi, tôi có thể nhận cô ta làm đồ đệ!”

“Tuy thiên phú của những người khác không xuất sắc bằng cô gái này nhưng cũng không tệ, nếu họ gia nhập nhà họ Tề, nhà họ Tề có thể giúp tất cả bọn họ bước vào Thiên Cảnh trong một năm!”

Lão ta nói rồi lại nhìn về phía Dương Thanh, trong mắt tràn ngập vẻ tiếc nuối: “Nếu cậu có thể nhận tôi làm sư phụ, tôi sẽ dạy hết võ đạo cả đời tôi cho cậu, tiếc rằng cậu đã đắc tội với người ta!”

Nghe thấy lão già nói thế, Dương Thanh thầm thở phào, rõ ràng người của quân đoàn cao thủ cũng không bị gì, chỉ bị nhà họ Tề nhốt lại thôi, lão già muốn người của quân đoàn cao thủ làm việc cho nhà họ Tề.

Dương Thanh hỏi: “Không biết phải xưng hô với tiền bối thế nào?”

Lão già cười ha hả: “Tôi không có tên họ, được người giang hồ gọi là Quỷ Thủ!”

Dương Thanh khẽ gật đầu.

Quỷ Thủ chợt hỏi: “Cậu định đánh một trận à? Hay ngoan ngoãn về gia tộc Cổ Võ họ Tề với tôi?”

Dương Thanh lắc đầu: “Tôi sẽ đến gia tộc Cổ Võ họ Tề, nhưng không phải bây giờ!”

Nghe thấy thế, Quỷ Thủ hơi híp mắt, khí thế của lão ta dao động, rõ ràng đã sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Quỷ Thủ híp mắt, hỏi: “Tức là cậu định đánh một trận với tôi?”

Dương Thanh mỉm cười, nhìn Quỷ Thủ: “Tôi thấy tiền bối cũng là người hào sảng, có khí phách hơn người, sao phải ra tay với một thanh niên như tôi chứ?”

“Hừ!”

Quỷ Thủ lạnh lùng nói: “Đừng ra vẻ trước mặt tôi, nể tình cậu tu luyện được đến mức này cũng không dễ, tôi không muốn đánh với cậu, nếu tôi ra tay, cậu không chết thì cũng bị thương đấy!”

“Nếu cậu thức thời thì ngoan ngoãn đến gia tộc Cổ Võ họ Tề với tôi, tôi sẽ cố gắng đảm bảo cho cậu không chết”.

Dương Thanh biết Quỷ Thủ không ngông cuồng, đúng là lão ta có tư cách nói câu này.

Cảnh giới của Quỷ Thủ vẫn kẹt ở Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, có lẽ lão ta đã kẹt ở cảnh giới này rất nhiều năm rồi, Dương Thanh có thể cảm nhận được, hình như đan điền Quỷ Thủ có vết thương cũ.

Lão ta mãi vẫn không đột phá, có lẽ là do vết thương cũ trong đan điền.

Tuy thế, thực lực bán bộ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ của Quỷ Thủ không hề yếu hơn anh.

Nếu hai người đánh một trận sống còn, chưa biết ai sẽ giành phần thắng.

Huống hồ, phía sau Quỷ Thủ vẫn còn một cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ.

Nếu Dương Thanh muốn một mình đánh bại hai cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ thì rất khó, thậm chí có lẽ anh sẽ bị thương nặng, cho dù anh có Thiên Tử Kiếm trong tay.

Nếu có thể tránh trận chiến này, đương nhiên Dương Thanh rất vui lòng.

Nhưng Quỷ Thủ lại muốn đưa anh đến gia tộc Cổ Võ họ Tề, còn anh thì không thể đi.

Dương Thanh im lặng một lát rồi nhìn về phía Quỷ Thủ: “Tiền bối, tôi muốn nói chuyện riêng với ông, không biết ông có đồng ý không?”

Quỷ Thủ hơi híp mắt, còn cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ phía sau lão ta thì nhìn chằm chằm vào anh với vẻ mặt đầy sát khí: “Nếu cậu vẫn không phối hợp, đừng trách chúng tôi không khách sáo!”

Dương Thanh không quan tâm đến đối phương, chỉ nhìn chằm chằm vào Quỷ Thủ.

Nếu Quỷ Thủ đã không có tên họ, tức là lão ta không phải dòng chính nhà họ Tề.

Hạ Giới giới Cổ Võ vốn là một thế giới vô cùng tàn khốc, ở đó, nếu cao thủ bình thường muốn có tài nguyên tu luyện dồi dào thì bắt buộc phải dựa vào các gia tộc lớn.

Đương nhiên, không phải ai cũng có tư cách được các gia tộc lớn coi trọng, chỉ những cao thủ đáng để các gia tộc lớn đầu tư mới có cơ hội thôi.

Quỷ Thủ híp mắt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh một lúc lâu, chợt nói: “Tôi cũng muốn xem xem cậu định nói gì với tôi!”

“Quỷ Thủ!”

Đúng lúc này, lão già phía sau Quỷ Thủ bước ra, nhìn chằm chằm vào Quỷ Thủ: “Đừng quên nhiệm vụ của chúng ta, tên nhóc này có thể một mình giết hết cao thủ hàng đầu của năm thế gia Cổ Võ ở Trung Châu, điều đó đủ để cho thấy cậu ta không tầm thường rồi”.

Quỷ Thủ nhíu mày, lạnh lùng nói: “Sao nào? Quỷ Thủ tôi còn không có quyền tự do trò chuyện với người khác ư?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK