Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2204: Cơ hội sống sót

Mã Siêu lập tức bước tới, chắn trước Dương Thanh, tuy phải chịu áp lực khổng lồ nhưng anh ta vẫn đứng trước Dương Thanh, không hề sợ hãi.

Đám người Hoài Lam còn không cử động nổi, không ngừng run rẩy.

Nét mặt Dương Thanh nghiêm nghị chưa từng có, khí thế này khiến anh cảm nhận được áp lực như đến từ sâu trong linh hồn.

Anh biết, ít nhất đối phương đã đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm hậu kỳ, thậm chí là Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, đó đã là người mạnh nhất rồi.

“Tiền bối là cao thủ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ mà lại dùng vũ lực với sâu kiến Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ ở thế tục, cũng hơi quá đáng nhỉ?”

Tuy Dương Thanh phải chịu áp lực khổng lồ nhưng vẫn không sợ hãi, anh nói lớn với không trung.

“Hừ!”

Đúng lúc này, tiếng hừ lạnh vang lên.

Ngay sau đó, khí thế vô cùng mạnh mẽ cũng ập tới chỗ anh.

“Lùi lại!”

Dương Thanh bỗng giơ tay kéo Mã Siêu đang chắn trước mặt anh ra sau lưng anh, gần như cùng lúc đó, anh cũng đấm về phía trước.

“Ầm!”

Tiếng va chạm nặng nề vang lên.

Ngay sau đó, Dương Thanh lùi bảy, tám bước mới ngừng.

Một cao thủ mặc đồ đen đang đứng ở chỗ mà Dương Thanh vừa đứng, ông ta đeo mặt nạ màu đen, không để ai thấy mặt.

Mặt Dương Thanh tái nhợt, anh nhìn chằm chằm vào cao thủ áo đen.

Anh có thể cảm nhận được, cao thủ áo đen trước mặt có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, nhưng đây không phải cao thủ bí ẩn vừa dùng khí thế để trấn áp anh.

Hay nói cách khác, vẫn còn một cao thủ có thực lực mạnh hơn chưa xuất hiện.

Giọng nói lạnh lẽo như đến từ địa ngục kia vang lên trong không trung: “Cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ bình thường không thể đỡ được đòn tấn công từ cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ”.

Con ngươi Dương Thanh bỗng co lại, đòn đánh của cao thủ áo đen hồi nãy chỉ để thăm dò thôi.

“Nếu tôi không đoán sai, cậu đang tu luyện bí pháp Tu Tiên chứ không phải công pháp Cổ Võ, bằng không, cậu không thể phát huy thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ khi ở cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ”.

Giọng nói kia lại vang lên.

Trong mắt Dương Thanh tràn ngập vẻ kinh hãi, không ngờ đối phương cũng biết bí pháp Tu Tiên.

Nhưng khi nghĩ đến thực lực của đối phương, Dương Thanh lại thấy thoải mái, chắc chắn cao thủ ở cấp bậc này sẽ biết nhiều chuyện hơn rồi.

Dương Thanh nói: “Chắc tiền bối tìm tôi không chỉ để thăm dò thực lực của tôi đúng không?”

Giọng nói già nua kia lại vang lên: “Ba sát thủ của Hắc Sát tôi đã bị cậu giết, cậu nghĩ tôi tìm cậu làm gì?”

Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức biến sắc.

Không ngờ đối phương lại là người của Hắc Sát, trước đó, có ba cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ của Hắc Sát ám sát anh, kết quả bị anh khống chế, khi anh ép hỏi thân phận của đối phương, đối phương bỗng mất mạng.

Hắc Sát chỉ có một cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, đó chính là Thượng Vân Phong - thủ lĩnh Hắc Sát, tổ chức sát thủ số một Hạ Giới giới Cổ Võ!

Hay nói cách khác, cao thủ trong bóng tối kia chính là Thượng Vân Phong.

Đúng lúc này, giọng Thượng Vân Phong lại vang lên: “Cậu có một cơ hội sống sót, đánh bại đồ đệ của tôi, bằng không, chết!”

Dương Thanh sầm mặt: “Yêu cầu này của tiền bối hơi quá đáng nhỉ? Đồ đệ của tiền bối là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, mạnh hơn hẳn tôi, bảo tôi đánh bại ông ta thì không khác gì đi chịu chết”.

Thượng Vân Phong lạnh lùng nói: “Nếu thế, giờ tôi sẽ giết cậu!”

Sau khi lão ta dứt lời, áp lực khủng khiếp cũng bao phủ lấy Dương Thanh.

Vào lúc này, Dương Thanh chỉ thấy lạnh thấu xương, không sao cử động nổi.

Nếu cao thủ đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ này muốn giết anh thì dễ như bỡn.

Thượng Vân Phong nói: “Cậu yên tâm, sau khi giết cậu xong, tôi sẽ giết cả người bên cạnh cậu, như thế thì cậu sẽ không cô đơn trên đường xuống suối vàng”.
Chương 2205: Không có hy vọng

Nghe thấy thế, Dương Thanh biến sắc.

Thượng Vân Phong đến vì anh, anh không muốn mình liên lụy đến đám người Mã Siêu.

Thấy áp lực từ đối phương mạnh dần, Dương Thanh vội nói: “Tôi đồng ý với tiền bối!”

“Tốt lắm! Vậy tôi cho cậu thêm một cơ hội! Nhớ kỹ lời tôi nói, đánh bại đồ đệ của tôi, bằng không, tất cả các cậu sẽ chết!”

Thượng Vân Phong nói.

Áp lực đang bao phủ Dương Thanh cũng lập tức biến mất.

“Mọi người lùi lại đi!”

Dương Thanh nhìn về phía Mã Siêu đang tức giận, nói.

Một khi Mã Siêu kích động rồi nhúng tay vào, có lẽ anh ta sẽ bị Thượng Vân Phong giết ngay.

Giờ anh chỉ có thể đánh một trận, bằng không, tất cả những ai đang có mặt đều sẽ chết.

Ngay sau đó, một thanh kiếm màu vàng xuất hiện trong tay anh, chính là Thiên Tử Kiếm.

Trong Thiên Tử Kiếm phong ấn một cao thủ mạnh mẽ từ thời đại các vị thần, khi gặp nguy hiểm tới tính mạng, chủ của kiếm có thể triệu hồi người đó, phát huy một đòn sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ.

Nhưng sau khi triệu hồi cao thủ này, sức mạnh của Dương Thanh cũng sẽ cạn kiệt, khi đó, ngay cả người bình thường cũng có thể dễ dàng giết anh.

Nhưng bây giờ anh bắt buộc phải đánh với đồ đệ của Thượng Vân Phong, bằng không, tất cả mọi người đều sẽ chết.

Thấy thanh kiếm màu vàng trong tay Dương Thanh, tiếng hô kinh ngạc vang lên trong không trung, Thượng Vân Phong trầm giọng nói: “Không ngờ Thiên Tử Kiếm lại được đưa cho cậu, xem ra mấy lão già kia đã bồi dưỡng cậu như người thừa kế rồi”.

Dương Thanh nhíu mày, anh không hiểu ý Thượng Vân Phong, nhưng có thể khẳng định lão ta biết Thiên Tử Kiếm.

“Bắt đầu đi!”

Thượng Vân Phong chợt nói.

Ngay sau khi lão ta ra lệnh, cao thủ mặc đồ đen cũng xông tới trước mặt Dương Thanh, ông ta bỗng nhảy lên, đá mạnh vào đầu Dương Thanh.

Dương Thanh vội vung Thiên Tử Kiếm trong tay lên.

“Keng!”

Cao thủ mặc đồ đen đá trúng Thiên Tử Kiếm, Thiên Tử Kiếm bật ngược lại, trúng đầu Dương Thanh.

Dương Thanh lùi lại mấy bước.

Việc Thiên Tử Kiếm va vào đầu anh đã khiến anh choáng váng, máu cũng chảy ra.

Với thực lực của anh bây giờ, anh có thể miễn cưỡng đánh với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, nhưng cao thủ mặc đồ đen đã đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, hơn nữa còn là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ có sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ.

Dương Thanh gần như không có bất cứ hy vọng gì trong việc đánh bại đối phương.

Bây giờ, dường như anh chỉ có thể đánh bại đối phương bằng cách triệu hồi cao thủ trong Thiên Tử Kiếm vào lúc sống còn.

Nhưng nếu dùng cao thủ trong Thiên Tử Kiếm để đánh bại cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ thì hơi lãng phí nhỉ?

Phải biết rằng ngay cả Thượng Vân Phong cũng phải tránh đòn tấn công từ cao thủ trong Thiên Tử Kiếm.

Anh chưa kịp hết choáng váng, cao thủ mặc đồ đen đã xông đến, bỗng đấm về phía Dương Thanh.

Vào lúc này, Dương Thanh chỉ cảm thấy có một khí thế không thể ngăn cản đang tới gần mình.

Hình như huyết mạch cuồng hóa trong người anh cũng cảm nhận được nguy hiểm, hoàn toàn sôi trào, khí thế mạnh hơn bùng nổ từ người Dương Thanh.

Nhưng cho dù thế, anh vẫn không có hy vọng đánh bại cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ.

Dương Thanh không né được, chỉ có thể giơ nắm đấm lên ngăn cản.

“Ầm!”

Hai nắm đấm va vào nhau, Dương Thanh cảm nhận được sức mạnh hủy diệt bùng nổ từ nắm tay anh rồi lan từ cánh tay ra khắp người anh.

Anh cũng bay ra xa.
Chương 2206: Huyết Bạo Đan

Nhưng lần này, cao thủ mặc đồ đen cũng lùi lại ba bước.

“Ồ?”

Trong bóng tối, Thượng Vân Phong ồ lên kinh ngạc.

Rõ ràng đồ đệ lão ta đã đánh bay Dương Thanh, tại sao vẫn phải lùi lại ba bước chứ?

Hai người cách nhau hai cảnh giới lớn, cho dù Dương Thanh tu luyện bí pháp Tu Tiên thì cũng không thể có sức mạnh lớn như thế được!

Trong đôi mắt sâu thẳm của cao thủ mặc đồ đen kia tràn ngập vẻ kinh hãi, nắm đấm của ông ta đã đầm đìa máu tươi, đó không phải máu của Dương Thanh đã nhuộm đỏ nắm tay ông ta khi ông ta đối đầu với anh, mà do tay ông ta đã bị thương rồi.

Dương Thanh bị đánh bay mấy mét, lồm cồm bò dậy, nhìn chằm chằm vào cao thủ mặc đồ đen bằng đôi mắt đỏ ngầu.

Huyết mạch cuồng hóa đã được cải tạo đang điên cuồng sôi trào trong người anh, như sắp lao ra khỏi người anh.

Ngay cả Thượng Vân Phong cũng không biết cơ thể của Dương Thanh đã được máu của ba cao thủ mạnh nhất cải tạo, có thể sánh ngang với cơ thể của cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.

Đừng nói là cao thủ mặc đồ đen, ngay cả cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong cũng rất khó giết được Dương Thanh.

Có thể nói cơ thể Dương Thanh đã đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, nhưng cảnh giới thì chưa theo kịp.

Cao thủ mặc đồ đen đánh một đòn toàn lực, đương nhiên sẽ không chiếm được ưu thế, còn bị thương.

“Cậu chán sống rồi!”

Cao thủ mặc đồ đen bị chọc giận, phóng sát khí về phía Dương Thanh.

Đây là lần đầu tiên ông ta lên tiếng từ khi bắt đầu đánh với Dương Thanh.

“Anh Thanh!”

Mã Siêu siết chặt nắm tay, ma uy cuồn cuộn quanh người, trong đôi mắt đen thẫm tràn ngập vẻ lạnh lùng.

Anh ta rất muốn giúp Dương Thanh, nhưng anh ta cũng hiểu, nếu anh ta nhúng tay, chẳng những không giúp được Dương Thanh mà còn có khả năng chọc giận Thượng Vân Phong trong bóng tối.

Nếu Thượng Vân Phong ra tay, họ sẽ chết cả.

Dương Thanh cũng cảm nhận được Mã Siêu đang muốn ra tay, anh lau vết máu ở khóe miệng, nói: “Yên tâm, tôi chưa chết được!”

Thiên Tử Kiếm trong tay anh phát ra tiếng reo lanh lảnh, hình như đang cộng hưởng với cơ thể Dương Thanh.

Anh lấy một viên đan dược ra, uống một cách dứt khoát.

Ngay sau khi anh uống đan dược, khí thế của anh nhanh chóng tăng lên.

Chỉ sau thoáng chốc, cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ của anh đã tăng đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm hậu kỳ.

Nhưng thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm hậu kỳ của anh hơi mạnh quá mức.

“Đan dược tam phẩm cấp thấp! Huyết Bạo Đan!”

Thượng Vân Phong lại kinh ngạc nói.

Lúc này, trong bóng tối, một già một trẻ đang đứng đó, nhìn về phía Dương Thanh.

Một cô gái trẻ vô cùng xinh đẹp bên cạnh lão già áo đen hỏi: “Sư phụ, Huyết Bạo Đan là gì ạ?”

Một già một trẻ này chính là Thượng Vân Phong - thủ lĩnh của tổ chức sát thủ số một Hạ Giới giới Cổ Võ và Mộ Dung Yên Nhi - đồ đệ cưng của lão ta.
Chương 2207: Khoảng cách một trời một vực

Thượng Vân Phong nghiêm nghị nói: “Huyết Bạo Đan là một loại đan dược kích thích khí huyết trong thời gian ngắn để tăng thực lực”.

“Ở Hạ Giới giới Cổ Võ cũng không có nhiều Huyết Bạo Đan, nghe nói phương thuốc của Huyết Bạo Đan đã thất truyền, tuy Hạ Giới giới Cổ Võ có luyện đan sư có thể luyện chế đan dược tam phẩm cấp thấp, nhưng nếu không có phương thuốc thì cũng không thể luyện chế Huyết Bạo Đan”.

Nghe thấy Thượng Vân Phong nói thế, trên gương mặt xinh đẹp của Mộ Dung Yên Nhi tràn ngập vẻ kinh ngạc, cô ta nói: “Sư phụ, chẳng phải tác dụng của nó cũng giống với Hợp Khí Đan ạ? Nhưng Hợp Khí Đan chỉ là đan dược nhị phẩm cấp trung thôi, sao cấp bậc của Huyết Bạo Đan lại cao như thế?”

Thượng Vân Phong nói: “Hợp Khí Đan có thể tăng thực lực của người luyện võ, nhưng chỉ có tác dụng với cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm, gần như vô dụng với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm”.

“Không những thế, việc dùng Hợp Khí Đan sẽ mang lại tác dụng phụ rất mạnh cho cơ thể, một khi dược hiệu hết, người uống nó sẽ không thể vận dụng linh khí trong người trong ba ngày, lúc này, ngay cả một cao thủ Siêu Phàm Cảnh cũng có thể dễ dàng giết họ”.

“Huyết Bạo Đan không có tác dụng phụ lớn như thế, nhưng chỉ cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm mới chịu được dược hiệu khổng lồ của nó, một khi cao thủ dưới Thiên Cảnh Tam Phẩm dùng nó thì có lẽ cơ thể sẽ nổ tung”.

Mộ Dung Yên Nhi lập tức kinh ngạc, không khỏi nhìn về phía Dương Thanh, nói với vẻ không dám tin: “Chẳng phải Dương Thanh chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ à? Chẳng lẽ cậu ta có thể chịu được dược hiệu mạnh mẽ của Huyết Bạo Đan?”

Trong lúc họ nói chuyện, khí thế của Dương Thanh vẫn đang tăng vọt.

Tuy cảnh giới của anh đã đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ, nhưng khí thế từ anh lại khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

Mộ Dung Yên Nhi khẽ cắn môi, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, với tư cách là người từng đứng đầu bảng thiên tài của Hạ Giới giới Cổ Võ, cô ta cũng chỉ vừa đột phá Thiên Cảnh đợt trước.

Nhưng một thanh niên đến từ thế tục, còn nhỏ hơn cô ta 2 tuổi như Dương Thanh lại có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ.

Cảm giác bất lực lan tràn trong lòng Mộ Dung Yên Nhi.

“Nếu ta không đoán sai, công pháp mà cậu ta tu luyện cũng không phải công pháp của Hạ Giới giới Cổ Võ, mà là bí pháp Tu Tiên trong truyền thuyết!”

Thượng Vân Phong chợt nói rồi nhìn về phía Mộ Dung Yên Nhi: “Con đừng tự coi nhẹ bản thân, Dương Thanh được mấy lão già kia coi trọng, chắc chắn không đơn giản”.

“Nếu con gặp được kỳ ngộ như cậu ta, con sẽ mạnh hơn cậu ta”.

Mộ Dung Yên Nhi gật đầu, ý chí chiến đấu dâng trào, cô ta nói với vẻ kiên định: “Sư phụ, sư phụ yên tâm, con không bị cậu ta đả kích đâu, sau này con sẽ cố gắng tu luyện hơn, một ngày nào đó, con sẽ vượt xa cậu ta!”

Thượng Vân Phong vui mừng, lập tức nhìn sang bên kia.

Vào lúc này, trận chiến giữa Dương Thanh và cao thủ mặc đồ đen đã lên đến cao trào.

Dương Thanh đang cầm Thiên Tử Kiếm, cộng thêm Huyết Bạo Đan và huyết mạch cuồng hóa đã giúp sức chiến đấu của anh tăng vọt, có thể đánh với cao thủ mặc đồ đen có cảnh giới Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ.

Vào lúc này, tiếng động bên này cũng đã thu hút sự chú ý của các cao thủ ở khách sạn Trung Châu.

“Trời ơi! Đây là trận chiến giữa Thiên Cảnh Tam Phẩm à?”

“Người kia là tứ trưởng lão đúng không?”

“Còn một người nữa, mặc đồ đen, đeo mặt nạ, chẳng lẽ đó là sát thủ Hắc Sát à?”

“Tôi biết ông ta! Cao thủ mặc đồ đen đó là đồ đệ của thủ lĩnh Hắc Sát Thượng Vân Phong, vừa đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ cách đây không lâu đấy”.

“Sao cơ! Là ông ta à!”

...

Dương Thanh đang chiến đấu không hay biết gì về những chuyện bên ngoài, anh phát huy hết thực lực, điên cuồng chiến đấu với cao thủ mặc đồ đen.

Huyết Bạo Đan chỉ có tác dụng trong thời gian nhất định, cùng lắm chỉ duy trì được năm phút, nếu anh không thể đánh bại cao thủ mặc đồ đen trong năm phút, có lẽ anh sẽ phải bỏ mạng.

Nhưng sức chiến đấu của cao thủ mặc đồ đen rất mạnh, vượt xa cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ bình thường, đòn nào của ông ta cũng là đòn chí mạng, khiến Dương Thanh liên tục lùi bước.

Tuy Dương Thanh có thực lực đánh với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, nhưng sau cùng anh chỉ là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ mà thôi, họ chênh nhau tận hai cảnh giới lớn, cho dù anh đã dùng sức mạnh huyết mạch, linh khí cấp cao và đan dược thì vẫn không thể san bằng khoảng cách một trời một vực giữa hai người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK