Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2279: Tiếp tục nhiệm vụ

Người của gia tộc Cổ Võ họ Trần đều sững sờ, thấy Trần Thương Khung rơi xuống đất rồi bất động, trong mắt họ xuất hiện vẻ sợ hãi.

Lúc này, khí thế đáng sợ vừa xuất hiện ở chi nhánh của gia tộc Cổ Võ họ Trần đã biến mất.

Giờ người nhà họ Trần mới dám cử động, một ông lão nhà họ Trần vội bước đến, kiểm tra tình trạng của Trần Thương Khung, sau chốc lát, lão ta bỗng lảo đảo lùi lại mấy bước, hoảng sợ nói: “Chủ gia tộc... chết rồi!”

“Sao cơ?”

Người nhà họ Trần đều mở to mắt, cao thủ đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ chết rồi à?

Sao có thể chứ?

Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong đã là cao thủ đứng đầu, ngay cả minh chủ Đỗ Ngọc Sơn của Thủ Hộ Minh cũng chưa chắc đã có thực lực giết Trần Thương Khung chỉ với một chiêu.

Nhưng giờ Trần Thương Khung có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong đã bỏ mạng, chết không nhắm mắt, nét mặt hết sức sợ hãi, dường như đã chứng kiến cảnh tượng vô cùng khủng khiếp trước khi chết.

“Cao thủ Đế Thôn! Chủ gia tộc bị cao thủ Đế Thôn giết rồi!”

Người nhà họ Trần nhanh chóng nghĩ đến giọng nói xuất hiện trên vùng trời nhà họ Trần hồi nãy, đối phương xưng tên là Đế Thanh Sơn, đến từ Đế Thôn.

Có người hoảng sợ nói: “Hình như Đế Thanh Sơn có nói một câu trước khi giết chủ gia tộc!”

Một người khác nói: “Ông ta nói, ‘Tự tiện xâm lược thế tục, đáng chết’!”

Nghe thấy người này nói thế, ai cũng tái mặt, rõ ràng cao thủ Đế Thôn giết Trần Thương Khung vì người của gia tộc Cổ Võ họ Trần định tiến vào thế tục.

Tuy kết giới đã tan vỡ, nhưng Hạ Giới giới Cổ Võ vẫn tồn tại, nên Đế Thôn không cho phép thế lực ở Hạ Giới giới Cổ Võ xâm lược thế tục.

Ông lão vừa kiểm tra tình trạng của Trần Thương Khung tên Trần Dục, là người có vai vế cao nhất nhà họ Trần, tính ra Trần Thương Khung cũng phải gọi lão ta là chú út.

Trần Dục bỗng nghĩ tới điều gì đó, lập tức biến sắc, vội nói: “Lập tức liên lạc với Trần Hải Phong, bảo nó dẫn người về Hạ Giới giới Cổ Võ!”

Cao thủ Đế Thôn chỉ giết Trần Thương Khung chứ không ra tay với những người khác, nhưng đội ngũ mà Trần Hải Phong dẫn đầu lại toàn cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm.

Giờ họ đang đến trụ sở chính của chiến vực Đông Châu, chắc chắn Đế Thanh Sơn sẽ không bỏ qua cho họ.

Trần Hải Phong dẫn đầu nhóm cao thủ mạnh nhất nhà họ Trần, nếu họ cũng bị Đế Thanh Sơn giết thì nhà họ Trần sẽ mất một nhóm cao thủ đỉnh cao.

Sau này, nhà họ Trần sẽ không còn thực lực chống lại thế gia Cổ Võ khác.

Có người nhanh chóng gọi cho Trần Hải Phong.

Trần Hải Phong chưa nói gì, Trần Dục đã giành lấy điện thoại, vội nói: “Hải Phong, mau dẫn người về Hạ Giới giới Cổ Võ đi!”

Trần Hải Phong ngờ vực nói: “Ông năm, cháu sắp tiến vào trụ sở chính của chiến vực Đông Châu rồi, giờ cháu không nghe ông nói được, cháu dẫn người vào đã”.

Ông ta nói rồi cúp máy, không cho Trần Dục cơ hội nói chuyện.

Đến khi Trần Dục gọi lại, cuộc gọi không kết nối được nữa.

“Chết tiệt!”

Trần Dục lập tức nổi giận, đập vỡ điện thoại, ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, tuyệt vọng nói: “Trời muốn tiêu diệt nhà họ Trần rồi!”

Cùng lúc đó, bên ngoài trụ sở chính của chiến vực Đông Châu.

Trần Hải Phong dẫn đầu bốn cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm, ông ta nhìn bốn người, nói nhỏ: “Đã tắt điện thoại chưa?”

Bốn người gật đầu.

Trần Hải Phong gật đầu, trầm giọng nói: “Đây là trận chiến đầu tiên của chúng ta ở thế giới mới, chỉ được thắng chứ không được thua! Lát nữa chúng ta chia ra hành động theo kế hoạch, tôi đi xử lý người đứng đầu, mọi người phá hủy kho vũ khí nóng của họ!”

“Vâng!”

Bốn người vội gật đầu.

Vào lúc này, sát khí đáng sợ bỗng bao phủ năm người.

Họ như rơi vào hố băng, ai cũng vô cùng sợ hãi.

Người bên cạnh Trần Hải Phong là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm hậu kỳ, lão ta sợ hãi run rẩy: “Là cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm!”

Nghe thấy thế, bốn người khác hết sức kinh hãi.

Họ bị cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm chú ý tới ư?

“Giết!”

Ngay sau đó, một giọng nói lạnh lẽo bỗng vang lên.

Nhóm cao thủ do Trần Hải Phong đứng đầu đều khiếp sợ đứng dậy, định phản kháng.

Nhưng họ còn chưa kịp thấy mặt đối phương thì đã bị giết rồi.

Bây giờ, chủ gia tộc Cổ Võ họ Trần - Trần Thương Khung, người thừa kế nhà họ Trần - Trần Hải Phong và bốn cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm khác đã bị giết hết.

Ở chi nhánh Đông Châu của gia tộc Cổ Võ họ Trần toàn tiếng kêu khóc.

Đối với họ, cái chết của Trần Thương Khung chẳng khác nào tận thế.

Trong lúc người nhà họ Trần đang bi thương, năm cái xác nặng nề rơi xuống sân nhà họ Trần.

“Ông năm, đội cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm do Trần Hải Phong dẫn đầu chết hết rồi!”

Sau khi xác nhận thân phận của thi thể, một cao thủ nhà họ Trần bước đến bên Trần Dục, hoảng sợ nói: “Giống với chủ gia tộc, họ bị đánh trúng vị trí tim, khiến tim vỡ nát, chết ngay tại chỗ!”

Trần Dục lảo đảo ngã ngồi xuống ghế, trên mặt tràn ngập vẻ tuyệt vọng, đôi mắt đục ngầu đẫm nước mắt.

Cao thủ nhà họ Trần kia nói: “Ông năm, có báo chuyện này cho Thủ Hộ Minh không?”

Trần Dục cắn răng, gật đầu: “Giờ tôi sẽ liên lạc với minh chủ!”

Cao thủ nhà họ Trần kia lập tức ngăn cản Trần Dục, nói nhỏ: “Ông năm, tôi thấy không nhất thiết phải nói với họ, nhà họ Trần đã chịu tổn thất lớn lắm rồi, nếu giờ cho họ biết chuyện đã xảy ra ở nhà họ Trần, họ sẽ đề phòng, khi đó gia tộc Cổ Võ họ Trần sẽ bị ảnh hưởng nhiều nhất, địa vị của nhà họ Trần ở Hạ Giới giới Cổ Võ cũng sẽ tuột dốc không phanh”.

Trần Dục nhíu mày, lạnh lùng nói: “Cậu nghĩ ở nhà họ Trần không có tay trong của minh chủ à?”

Nghe thấy thế, cao thủ nhà họ Trần kia lập tức biến sắc.

Trần Dục không quan tâm tới đối phương nữa, lão ta bấm số Đỗ Ngọc Sơn, trầm giọng nói: “Minh chủ, hồi nãy, một cao thủ cực mạnh tự xưng là đến từ Đế Thôn đã xuất hiện ở chi nhánh Đông Châu của nhà họ Trần, giết chủ gia tộc bằng một đòn!”

Khi nhận được tin này, Đỗ Ngọc Sơn ở Trung Châu cũng không bất ngờ, vì lão ta đã biết chuyện từ năm phút trước.

Nhưng lão ta vẫn giả vờ kinh ngạc, tức giận nói: “Ông yên tâm, chủ gia tộc họ Trần không chết vô ích đâu!”

Đỗ Ngọc Sơn nói rồi cúp máy.

Ở chi nhánh của Thủ Hộ Minh tại Trung Châu.

Sắc mặt Đỗ Ngọc Sơn u ám tới cực điểm, đúng lúc sắp ra tay thì lại xảy ra chuyện như vậy ở Đông Châu.

Lão ta lo lắng bước đến bên cửa sổ, nhìn cảnh đêm bên ngoài, lẩm bẩm: “Trần Thương Khung đã bị giết, liệu châu vực khác có cao thủ Đế Thôn không?”

Lão ta nói rồi bước sang bên cạnh, bấm gọi một số điện thoại, trầm giọng nói: “Hồi nãy cao thủ Đế Thôn đã xuất hiện ở Đông Châu, giết chủ gia tộc họ Trần - Trần Thương Khung, liệu có tiếp tục kế hoạch lúc 0 giờ đêm nay không ạ?”

Có vẻ đối phương cũng không bất ngờ, chỉ lạnh lùng nói: “Tiếp tục!”

Đối phương chỉ nói hai chữ rồi cúp máy luôn.
Chương 2280: Thiên kiếp tới

Sau khi cúp máy, Đỗ Ngọc Sơn sầm mặt, lão ta không ngờ cao thủ Đế Thôn đã xuất hiện, còn giết chủ của một thế gia Cổ Võ hàng đầu mà đối phương vẫn muốn tiến hành nhiệm vụ theo kế hoạch.

“Rầm!”

Đỗ Ngọc Sơn vỗ mạnh bàn, bàn trà bằng gỗ lập tức tan tành.

Đúng lúc này, chủ gia tộc Bách Lý, chủ gia tộc họ Tề và người nhà họ Từ cũng gọi tới.

“Minh chủ, tôi vừa nhận được tin Trần Thương Khung đã bị cao thủ Đế Thôn giết đúng không? Cả năm cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm cũng bị giết”.

“Minh chủ, hồi nãy tôi liên lạc với chủ gia tộc họ Trần nhưng con trai út của ông ta lại nghe máy, nói là chủ gia tộc họ Trần đã bị cao thủ Đế Thôn giết rồi?”

“Minh chủ, cao thủ Đế Thôn đã xuất hiện, còn giết một nhóm cao thủ hàng đầu của nhà họ Trần, chúng ta có tiếp tục lúc 0 giờ đêm nay không?”

Chủ của ba gia tộc còn lại đều cuống cả lên.

Trước câu hỏi của họ, Đỗ Ngọc Sơn chỉ lạnh lùng đáp: “Mọi thứ vẫn như cũ!”

Lão ta nói rồi cúp máy luôn.

“Chủ gia tộc, giờ chúng ta làm gì đây? Cao thủ Đế Thôn đã xuất hiện ở Đông Châu, theo tin tức mà thám tử của chúng ta gửi tới, Trần Thương Khung đã bị đối phương giết bằng một đòn”.

“Chủ gia tộc, hay chúng ta rời khỏi liên minh Hạ Giới giới Cổ Võ đi? Cao thủ Đế Thôn đã xuất hiện, nếu chúng ta vẫn dám nhắm vào thế tục, chắc chắn cao thủ Đế Thôn sẽ không bỏ qua cho chúng ta”.

“Tên khốn Đỗ Ngọc Sơn, ông ta muốn chúng ta làm vật hy sinh, cao thủ Đế Thôn đã giết Trần Thương Khung rồi, ông ta vẫn bảo chúng ta làm theo kế hoạch, coi cao thủ nhà họ Từ là tay sai thật à? Chủ gia tộc, chúng ta rời đi đi!”

Thấy Đỗ Ngọc Sơn vẫn bảo họ hành động lúc 0 giờ sau khi biết Trần Thương Khung đã bị giết, người của ba thế gia Cổ Võ đều nổi giận.

Ở trụ sở chính của hội trưởng lão, Yến Đô.

Ba trưởng lão của hội trưởng lão đã biết tin Trần Thương Khung bị giết.

“Đại trưởng lão, Trần Thương Khung do Khương Cửu Hùng đang giả làm cao thủ Đế Thôn giết chứ không phải cao thủ Đế Thôn đúng không?“

Tam trưởng lão kinh ngạc hỏi.

Nhị trưởng lão vẫn luôn điềm đạm cũng nhìn đại trưởng lão với vẻ ngờ vực.

Đại trưởng lão gật đầu, trầm giọng nói: “Tôi chỉ nhờ ông ta giả làm cao thủ Đế Thôn, không ngờ ông ta có thể giết Trần Thương Khung đã đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong chỉ với một đòn”.

Sau khi được xác nhận, nhị trưởng lão và tam trưởng lão còn kinh ngạc hơn.

Nhị trưởng lão nói: “Đại trưởng lão, ông nói xem, Trần Thương Khung đã bị giết, liệu Thủ Hộ Minh và thế gia Cổ Võ có tiếp tục đợt hành động lúc 0 giờ không?”

Đại trưởng lão lắc đầu, nghiêm nghị nói: “Nếu là lúc bình thường, chắc chắn họ sẽ từ bỏ đợt hành động lúc 0 giờ, nhưng rõ ràng đợt hành động đêm nay là mệnh lệnh của người phía sau Đỗ Ngọc Sơn, tạm thời vẫn chưa biết liệu họ có từ bỏ không”.

Tam trưởng lão gật đầu, tiếp lời: “Đối với người phía sau Đỗ Ngọc Sơn, cả Thủ Hộ Minh lẫn thế gia Cổ Võ đều chỉ là vật hy sinh”.

“Cho dù đợt hành động đêm nay sẽ khiến họ tổn thất nặng nề, đối với người phía sau Đỗ Ngọc Sơn, nó cũng chỉ để xác nhận một tin tức”.

Đại trưởng lão gật đầu: “Lão tam phân tích đúng lắm, giờ không còn là chuyện Thủ Hộ Minh và thế gia Cổ Võ có muốn từ bỏ không nữa, mà phải xem người phía sau Thủ Hộ Minh có muốn từ bỏ không”.

“Tuy việc Khương Cửu Hùng giả làm cao thủ Đế Thôn rồi giết Trần Thương Khung đã khiến thế gia Cổ Võ và Thủ Hộ Minh kiêng dè, nhưng vẫn chưa thể khẳng định rằng cao thủ Đế Thôn đã giết Trần Thương Khung”.

“Tuy tôi không biết tại sao Khương Cửu Hùng lại mạnh như thế, nhưng tôi đoán chắc ông ta đã dùng một bí pháp rất cao siêu, hoặc đan dược vô cùng mạnh để tăng thực lực lên, giết được Trần Thương Khung bằng một đòn”.

“Cho dù là bí pháp hay đan dược thì cũng đều có thời hạn sử dụng, hơn nữa thời hạn này thường không quá dài, Khương Cửu Hùng chỉ đủ thời gian để giết Trần Thương Khung, có lẽ cũng không kịp đến châu vực khác để giết cao thủ của thế gia Cổ Võ khác”.

“Nếu cao thủ Đế Thôn ra tay, chắc chắn Đế Thôn sẽ cử nhiều cao thủ đi, đồng loạt giết chủ của bốn thế gia Cổ Võ, nhưng điều đó lại không xảy ra, chỉ với chuyện này thì không thể khẳng định cao thủ đã giết Trần Thương Khung đến từ Đế Thôn thật”.

Trong lúc ba trưởng lão đang phân tích chuyện này, thư ký của đại trưởng lão vội xông vào, sắc mặt vô cùng khó coi: “Ba vị trưởng lão, không xong rồi, vừa có tin Thủ Hộ Minh vẫn không từ bỏ đợt hành động lúc 0 giờ”.

“Sao cơ?”

Ba vị trưởng lão đều kinh hãi.

Tuy hồi nãy họ đã đoán rằng Thủ Hộ Minh vẫn tiếp tục hành động, nhưng tin này vẫn nằm ngoài dự đoán của họ.

Thư ký nghiêm nghị nói: “Tin này đã được xác nhận, Thủ Hộ Minh đang chuẩn bị ra tay với chiến vực Trung Châu, Trần Thương Khung của gia tộc Cổ Võ họ Trần đã bị giết, người nhà họ Trần cũng rời khỏi Đông Châu, tuy ba thế gia khác chưa hành động, nhưng rất có thể sẽ hành động với Thủ Hộ Minh tiếp”.

Đại trưởng lão gật đầu: “Được rồi, chúng tôi đã biết, cậu ra ngoài trước đi!”

“Vâng!”

Sau khi thư ký rời đi, nét mặt đại trưởng lão nghiêm nghị chưa từng có, lão ta nhìn nhị trưởng lão và tam trưởng lão: “Giờ chúng ta chỉ có thể đánh đến cùng, một khi Thủ Hộ Minh và thế gia Cổ Võ dám ra tay, lập tức vận dụng vũ khí nóng, phá hủy trụ sở chính của họ ở Hạ Giới giới Cổ Võ”.

“Vâng!”



Trong lúc đại trưởng lão sắp xếp, ở nhà họ Khương, Hạ Giới giới Cổ Võ.

“Bố!”

Thấy Khương Cửu Hùng quay về, Khương Kiếm vô cùng kinh hãi.

Ông ta có thể cảm nhận được, khí thế của Khương Cửu Hùng vô cùng hỗn loạn, hơn nữa ngay khi Khương Cửu Hùng quay lại nhà họ Khương, uy lực từ thiên kiếp cũng lan ra trên vùng trời nhà họ Khương.

Khương Cửu Hùng vội ngồi xếp bằng, bắt đầu vận chuyển công pháp, cố gắng dằn khí thế đang không ngừng tăng vọt xuống.

“Khương Kiếm, nếu ta chết dưới thiên kiếp, sau này nhà họ Khương sẽ giao cho con!”

Khương Cửu Hùng bỗng nhìn về phía Khương Kiếm, nghiêm nghị nói.

Lão ta hiểu rõ sự đáng sợ của Cửu Tử Đan, một khi uống xong, sau khi hết hiệu quả, người uống sẽ tiến vào giai đoạn suy yếu, đồng thời có tỷ lệ thu hút thiên kiếp rất cao.

Giờ thiên kiếp đang hình thành trên vùng trời nhà họ Khương.

Đừng nói lão ta đang suy yếu, cho dù lão ta đang ở trạng thái mạnh nhất thì có lẽ cũng rất khó chịu nổi thiên kiếp.

Sắc mặt Khương Kiếm tái nhợt, ông ta cắn răng: “Bố, chắc chắn bố sẽ thành công vượt qua thiên kiếp!”

Khương Cửu Hùng lắc đầu, lão ta ngẩng đầu nhìn sấm sét vang rền trên vùng trời nhà họ Khương, hiểu rõ có lẽ lão ta còn không chịu nổi tia sét đầu tiên, chưa bàn đến việc thiên kiếp có tận chín tia sét, tia sau mạnh hơn tia trước.

Nhưng giờ lão ta đã không còn cách nào khác, chỉ có thể cố gắng chống đỡ thiên kiếp, nếu không chống nổi thì sẽ bị tiêu diệt.

Cuối cùng lão ta nhìn về phía Khương Kiếm, dặn dò với vẻ nghiêm nghị: “Khi nào Dương Thanh quay lại, con hãy lãnh đạo nhà họ Khương giúp đỡ cậu ta! Với sự hiểu biết của ta về Dương Thanh, chắc chắn cậu ta sẽ không bạc đãi nhà họ Khương đâu”.
Chương 2281: Chết hết đi

“Bố!”

Khương Kiếm nghẹn ngào nói, trên mặt tràn ngập vẻ đau khổ, ông ta biết Khương Cửu Hùng đang trăn trối.

Khương Cửu Hùng ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn thiên kiếp đang mạnh dần trên vùng trời nhà họ Khương.

“Cuộc đời này của ta cũng không phí hoài, tuy ta không thể vượt qua Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, nhưng cũng từng là một trong các cao thủ mạnh nhất Hạ Giới giới Cổ Võ, ta đã mãn nguyện lắm rồi”.

Lão ta mỉm cười hiền từ, nhìn Khương Kiếm: “Con đừng đau buồn, ai cũng phải trải qua sinh lão bệnh tử, chỉ là sớm hay muộn mà thôi, ta sống đến chừng này tuổi, đã hơn rất nhiều người rồi”.

“Ta đã dặn dò xong những điều cần thiết, thiên kiếp sắp giáng xuống, ta cũng nên đi, tránh cho mang họa tới nhà họ Khương”.

Lão ta nói rồi chậm rãi đứng dậy.

“Bố!”

Khương Kiếm bỗng quỳ xuống, dập đầu ba lần với Khương Cửu Hùng, trán ông ta rách ra, chảy máu.

Ông ta nhìn Khương Cửu Hùng bằng đôi mắt đỏ hoe, nghẹn ngào nói: “Bố, bố yên tâm, chắc chắn con sẽ không làm bố thất vọng!”

Khương Cửu Hùng mỉm cười, nhìn Khương Kiếm, nghiêm túc nói: “Con là niềm tự hào lớn nhất đời ta!”

Lão ta nói rồi quay người đi, chỉ sau thoáng chốc, lão ta đã biến mất khỏi nhà họ Khương.

Khương Kiếm không sao kiềm chế nổi nữa, trên mặt đầy nước mắt, ông ta biết đây là lời vĩnh biệt của bố với mình.

Khương Cửu Hùng đã uống Cửu Tử Đan, giờ hiệu quả đã hết, Khương Cửu Hùng đang trong lúc suy yếu nhất, còn dẫn thiên kiếp tới, với trạng thái này, có lẽ lão ta còn không chịu nổi tia sét đầu tiên.

Sau khi rời khỏi nhà họ Khương, Khương Cửu Hùng cũng không đi tìm nơi yên tĩnh để vượt thiên kiếp, mà tới Thủ Hộ Minh.

“Khương Cửu Hùng!”

Thấy Khương Cửu Hùng, thủ hộ thứ hai của Thủ Hộ Minh nhíu mày, không hiểu sao lão ta lại thấy Khương Cửu Hùng lúc này rất khác thường.

Giờ Đỗ Ngọc Sơn đã dẫn thủ hộ thứ nhất tới thế tục, thủ hộ thứ hai tạm thời quản lý Thủ Hộ Minh.

“Ông tới đây làm gì?”

Thủ hộ thứ hai lạnh lùng hỏi.

Tuy Khương Cửu Hùng là chủ thế gia Cổ Võ hàng đầu ở Hạ Giới giới Cổ Võ, nhưng so của thủ hộ thứ hai, địa vị của ông ta vẫn thua rất nhiều.

Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, Thủ Hộ Minh là trời, cho dù đó là thủ hộ thứ chín yếu nhất trong chín thủ hộ, mỗi khi gặp lão ta, chủ của bất kỳ thế gia Cổ Võ nào cũng phải cúi chào.

Khương Cửu Hùng không trả lời thủ hộ thứ hai mà nhìn quanh, lão ta đã nắm rõ tình hình của Thủ Hộ Minh.

Lão ta thầm gật đầu, lẩm bẩm: “Không hổ là trụ sở chính của Thủ Hộ Minh, tuy phần lớn cao thủ đã đến thế tục nhưng cao thủ ở trụ sở chính bây giờ vẫn có thể tiêu diệt năm thế gia Cổ Võ lớn”.

Trừ thủ hộ thứ nhất ra, tám thủ hộ còn lại của Thủ Hộ Minh đều đang ở trụ sở chính.

Bên cạnh đó, còn có một số cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm, còn cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm thì không có tư cách ở trụ sở chính, chỉ có thể chấp hành nhiệm vụ tại nơi khác.

Thấy Khương Cửu Hùng phớt lờ mình, sắc mặt của thủ hộ thứ hai vô cùng u ám, nhưng dù sao đối phương cũng là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, thủ hộ thứ hai không dám ra tay luôn.

Lão ta chỉ lạnh lùng nói: “Khương Cửu Hùng, rốt cuộc ông đến trụ sở chính của Thủ Hộ Minh làm gì?”

Lúc này Khương Cửu Hùng mới nhìn về phía thủ hộ thứ hai, hỏi: “Nghe nói ở trụ sở chính của Thủ Hộ Minh có một cơ sở ngầm bí mật đúng không? Ở đó có một nhà khoa học điên tới từ thế tục, hình như tên Black Doctor, đang nghiên cứu?”

Thủ hộ thứ hai thầm kinh hãi, nhưng không thể hiện ra mặt.

Đó là bí mật của Thủ Hộ Minh, không ngờ Khương Cửu Hùng cũng biết, hơn nữa còn biết cơ sở bí mật này ở trụ sở chính của Thủ Hộ Minh.

Thủ hộ thứ hai tức giận nói: “Ông nói lung tung gì thế? Nếu ông không có chuyện quan trọng thì đi ngay!”

Ngay sau khi lão ta dứt lời, thiên uy đáng sợ bỗng giáng từ trên trời xuống.

Thủ hộ thứ hai lập tức biến sắc, ngẩng đầu nhìn bầu trời với mây đen cuồn cuộn, sấm sét rền vang, hoảng sợ nói: “Đây là… thiên kiếp?”

Lão ta nói rồi bỗng nhìn về phía Khương Cửu Hùng, kinh hãi nói: “Ông sắp đột phá à?”

Lão ta có thể cảm nhận được, trên người Khương Cửu Hùng có khí thế của thiên kiếp, khí thế này vô cùng đáng sợ, ngay cả lão ta cũng thấy thấp thỏm.

Khương Cửu Hùng không trả lời, bỗng nhìn về phía Vinh Quang Đường của Thủ Hộ Minh.

Vinh Quang Đường của Thủ Hộ Minh là nơi thờ bài vị của các đời minh chủ Thủ Hộ Minh.

Thủ hộ thứ hai lập tức có linh cảm xấu, cơ sở nghiên cứu ngầm của Black Doctor nằm ngay dưới Vinh Quang Đường.

Khương Cửu Hùng vừa nhắc đến cơ sở nghiên cứu ngầm của Black Doctor, giờ lão ta lại nhìn về phía Vinh Quang Đường, có phải lão ta đã nhận ra rồi không?

Quả nhiên, lão ta còn chưa kịp ngăn cản, Khương Cửu Hùng đã nhích chân, lao về phía Vinh Quang Đường với tốc độ nhanh như chớp.

Đến giờ thủ hộ thứ hai mới nhận ra Khương Cửu Hùng không có ý tốt, lão ta lập tức kinh hãi, giận dữ quát: “Người đâu, bắt Khương Cửu Hùng lại!”

Sau khi lão ta ra lệnh, mười mấy cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm và Thiên Cảnh Nhị Phẩm đều lao về phía Vinh Quang Đường.

Tuy giờ Khương Cửu Hùng đang suy yếu, nhưng cũng chỉ là tương đối mà thôi, với tư cách là cao thủ mạnh nhất Hạ Giới giới Cổ Võ, sao lão ta lại không có chút thực lực được?

Chỉ sau mấy giây ngắn ngủi, lão ta đã xông tới Vinh Quang Đường.

Hai hộ vệ canh gác ở Vinh Quang Đường đã nhận được tin, họ chắn đường Khương Cửu Hùng, tức giận quát: “Khương Cửu Hùng, ông to gan thật, dám tự tiện xông vào Vinh Quang Đường!”

“Cút!”

Khương Cửu Hùng khoát tay, khí thế cuồng bạo lao tới chỗ hai hộ vệ.

“Rầm!”

“Rầm!”

Hai hộ vệ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong như bị thương nặng, hộc máu, bay ra xa.

Khương Cửu Hùng chắp tay sau lưng, rảo bước vào Vinh Quang Đường.

Lão ta nhìn cao thủ Thủ Hộ Minh đang lao tới Vinh Quang Đường, ánh mắt cũng trở nên lạnh lẽo, lão ta lạnh lùng nói: “Nếu đã tới thì chết hết đi!”

Sau khi dứt lời, lão ta bỗng dang tay ra, khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ người lão ta.

“Rầm rầm!”

Thiên kiếp đã hình thành trên vùng trời Thủ Hộ Minh, vào lúc này, nó như cảm nhận được sự kêu gọi của Khương Cửu Hùng, một tia sét chói mắt xẹt qua chân trời, bỗng giáng thẳng xuống Vinh Quang Đường.

“Không!”

Sau khi cảm nhận được uy lực đáng sợ của thiên kiếp, hai cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm hậu kỳ xông lên đầu tiên đều vô cùng tuyệt vọng.

Nhưng họ đã xông vào Vinh Quang Đường, muốn rút lui cũng muộn rồi.

Không riêng gì hai người họ, mấy cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm và Thiên Cảnh Nhị Phẩm khác cũng vừa lao đến, khí thế đáng sợ của thiên kiếp bỗng giáng xuống, đến giờ họ mới hoàn hồn, định rút lui.

Nhưng đã muộn rồi!

Vô số tia sét xuất hiện trên bầu trời đêm, cuối cùng hóa thành một tia sét khổng lồ, giáng xuống từ trên trời như một con rồng bạc.

“Đoàng đoàng!”

Tia sét đầu tiên lập tức giáng xuống.

“Rầm!”

Vinh Quang Đường thờ phụng các đời minh chủ của Thủ Hộ Minh lập tức hoá thành đống đổ nát.

Các cao thủ Thủ Hộ Minh xông vào Vinh Quang Đường cũng ngã xuống trong vũng máu, ngay cả hai cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm hậu kỳ dẫn đầu cũng trở thành hai cái xác chết cháy.

Chỉ còn Khương Cửu Hùng vẫn đứng trên đống đổ nát.

Nhưng lão ta cũng không ổn lắm, khoé miệng lão ta rỉ máu, quần áo trên người cũng rách tươm.

Đám người thủ hộ thứ hai đã kịp thời ngừng bước đều đang trốn cách đó mấy trăm mét, ai cũng hoảng sợ nhìn Khương Cửu Hùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK