Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Thanh hơi bất ngờ khi biết Shendai Yuichi muốn gặp mình, ba tài phiệt lớn nước Dương vừa tung tin khiêu chiến cao thủ của Chiêu Châu xong, trong thời điểm nhạy cảm này, Shendai Yuichi lại muốn gặp Dương Thanh.

Dương Thanh thoáng im lặng rồi hỏi: “Thời gian và địa điểm thế nào?”

Lạc Bân nói: “Mười hai giờ trưa, ở sảnh Như Ý của lầu Hòa Duyệt”.

Dương Thanh nói: “Được!”

Sau khi cúp máy, Dương Thanh nhìn về phía Hoài Lam, hỏi: “Cô nghĩ sao?”

Hoài Lam vốn là người phát ngôn của thành chủ Hoài Thành, mưu trí hơn người, chỉ trong một ngày ngắn ngủi, cô ta đã tìm hiểu rõ tình hình của ba tài phiệt lớn nước Dương.

Hoài Lam thoáng suy nghĩ rồi trầm giọng nói: “Người của tài phiệt Shendai muốn gặp riêng anh vào lúc này, chỉ có hai khả năng, một là họ định lôi kéo anh, muốn anh làm việc cho tài phiệt Shendai, sau đó hứa hẹn sẽ cho anh lợi ích rất lớn”.

Dương Thanh cười lạnh: “Họ đang mơ à! Khả năng thứ hai thì sao?”

Hoài Lam nói tiếp: “Đây là âm mưu nhắm vào anh, Shendai Yuichi định hẹn anh ăn cơm, sau đó sẽ quay video hai người ăn chung rồi công bố, chỉ cần họ thêm mắm dặm muối một chút, anh sẽ trở thành kẻ địch chung của cả Chiêu Châu, mọi người sẽ nghĩ anh thông đồng với gia tộc Shendai, chửi anh là Hán gian”.

“Trong trận chiến ba ngày sau, nếu anh thua, mọi người sẽ nghĩ anh cố tình thua, từ đó trở đi, anh sẽ phải chịu vết nhơ Hán gian mãi mãi”.

“Nếu anh thắng, vẫn sẽ có người nghĩ anh đã thông đồng với người của tài phiệt nước Dương, họ cố tình thua anh, anh là tay sai của họ”.

“Cho dù thắng hay thua, anh vẫn sẽ phải chịu tiếng xấu nặng nề, kể từ đó, không cần người của ba tài phiệt lớn nước Dương ra mặt, các doanh nghiệp ở Chiêu Châu cũng sẽ chống lại anh, tập đoàn Nhạn Thanh sẽ phải đối mặt với nguy cơ khổng lồ, thậm chí phá sản”.

“Đương nhiên, chắc chắn đằng sau những doanh nghiệp này sẽ có người của tài phiệt nước Dương. Anh đừng bỏ qua sự căm hận của người Chiêu Châu với nước Dương”.

Sau khi nghe Hoài Lam phân tích xong, Dương Thanh không khỏi hít hà, đúng là anh không nghĩ nhiều như vậy.

Nếu đúng thế thật, cho dù anh nhảy xuống Hoàng Hà thì cũng không thể rửa hết tiếng nhơ.

Hoài Lam nói tiếp: “Tôi nghĩ Shendai Yuichi sẽ mời chào anh, nếu anh đồng ý, tài phiệt nước Dương có thể dễ dàng nắm giữ mạch máu kinh tế ở Chiêu Châu thông qua anh”.

“Nếu anh từ chối, có lẽ họ sẽ thực hiện kế hoạch thứ hai, đó chính là lợi dụng việc anh gặp riêng Shendai Yuichi để biến anh thành cái đích cho mọi người chỉ trích, chỉ cần tập đoàn Nhạn Thanh sụp đổ, tài phiệt nước Dương sẽ dễ dàng kiểm soát mạch máu kinh tế ở Yến Đô, lấy Yến Đô làm trung tâm, việc nắm giữ mạch máu kinh tế của cả Chiêu Châu cũng dễ dàng hơn nhiều”.

Dương Thanh có vẻ sầu não, không ngờ vừa về Yến Đô đã gặp chuyện này.

Một lúc lâu sau, Dương Thanh nhìn về phía Hoài Lam: “Thế nên cô phản đối việc tôi gặp riêng Shendai Yuichi à?”

Hoài Lam lắc đầu: “Anh gặp đối phương cũng được, nếu họ đã định lợi dụng anh để nắm giữ mạch máu kinh tế và giới võ thuật ở Chiêu Châu, chi bằng anh tương kế tựu kế, lợi dụng ba tài phiệt lớn nước Dương để phá hủy mạch máu kinh tế và giới võ thuật của nước Dương”.

Dương Thanh thoáng sững sờ, hơi kinh ngạc trước câu nói này của Hoài Lam.

Tuy anh rất mạnh, tài lực của tập đoàn Nhạn Thanh cũng rất hùng hậu, nhưng sao có thể dễ dàng phá hủy mạch máu kinh tế và giới võ thuật của nước Dương chứ?

Hoài Lam hỏi: “Anh có tự tin rằng sẽ đánh bại cao thủ của tài phiệt nước Dương trong trận chiến ba ngày sau không?”

Dương Thanh nói: “Chỉ cần Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ không ra tay, cao thủ của tài phiệt nước Dương cứ việc lên đấu”.

Hoài Lam nói: “Anh có thể yên tâm về chuyện này, thế gia võ thuật đằng sau tài phiệt nước Dương chỉ đạt tới cấp bậc của Hoàng tộc cổ xưa ở Chiêu Châu là cùng, người mạnh nhất chỉ có thể là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ thôi, những người mạnh hơn sẽ không nhúng tay vào chuyện thế tục, cũng như cao thủ Thiên Cảnh của Chiêu Châu chúng ta, họ không hề hứng thú với mấy việc đó”.

“Thế nên cùng lắm, thế gia võ thuật đằng sau tài phiệt nước Dương chỉ có thể cử cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ đến thôi”.

Dương Thanh nói: “Thế thì không thành vấn đề”.

Hoài Lam nói: “Nếu vậy, chúng ta có thể tương kế tựu kế”.

“Đầu tiên, chắc chắn anh sẽ không đồng ý làm việc cho tài phiệt nước Dương, nếu vậy thì họ chỉ có thể chọn con đường thứ hai, đó là bôi nhọ thanh danh của anh, để người của Chiêu Châu đối phó anh”.

“Cho dù họ muốn để người của Chiêu Châu đối phó anh thì cũng phải chờ trận chiến ba ngày sau kết thúc, chúng ta có thể chuẩn bị trước mọi thứ, khi trận chiến ba ngày sau bắt đầu, chúng ta sẽ công bố trên các tạp chí, nền tảng lớn trong và ngoài nước rằng ba tài phiệt nước Dương đều là tay sai của anh, cao thủ mà họ cử đến sẽ cố tình thua anh, cố tình dâng hết sản nghiệp ở Chiêu Châu của ba tài phiệt lớn cho anh”.

“Hôm nay khi gặp riêng Shendai Yuichi, anh có thể đề nghị đánh cược trong trận chiến ba ngày sau, nếu anh thắng, ba tài phiệt lớn nước Dương phải đưa hết sản nghiệp cho anh, còn nếu anh thua, tập đoàn Nhạn Thanh sẽ về tay họ”.

Dương Thanh nói: “Tập đoàn Nhạn Thanh kém xa sản nghiệp ở Chiêu Châu của ba tài phiệt lớn nước Dương, chắc chắn họ sẽ không đồng ý”.

Hoài Lam cười nói: “Anh cứ yên tâm, kiểu gì họ cũng đồng ý, họ vốn định lợi dụng anh để thu hút lửa giận của người Chiêu Châu, từ đó phá hủy tập đoàn Nhạn Thanh, tạo điều kiện cho ba tài phiệt lớn nước Dương nắm giữ mạch máu kinh tế của Chiêu Châu”.

“Hơn nữa, người của tài phiệt nước Dương rất ngạo mạn, họ không tin anh có thể đánh bại cao thủ đỉnh cao mà thế gia võ thuật đằng sau họ cử tới đâu, trong mắt họ, anh chẳng có chút phần thắng nào”.

Sau khi nghe Hoài Lam phân tích xong, Dương Thanh thoải mái hơn hẳn, anh cười nói: “May mà cô không phải kẻ địch của tôi, có cô ở đây, tôi yên tâm hơn rất nhiều”.

Hoài Lam mỉm cười xán lạn, nói: “Anh Thanh chính là ân nhân cứu mạng của tôi, nếu không có anh, cho dù phủ Hoài Thành vẫn còn, có lẽ suốt đời này, tôi cũng không thể thoát khỏi sự kiểm soát của thành chủ Hoài Thành”.

“Chỉ cần anh Thanh không đuổi tôi, tôi sẽ đi theo anh suốt đời”.

Dương Thanh cười nói: “Tôi mong còn không được, sao lại đuổi cô đi chứ?”

Mười hai giờ trưa, Dương Thanh tới lầu Hòa Duyệt đúng hẹn.

Đúng như Hoài Lam đoán, vừa bước vào lầu Hòa Duyệt, Dương Thanh đã phát hiện rất nhiều người đang núp trong góc tối, tiến hành chụp lén anh.

Dương Thanh làm như không phát hiện gì, gặp Shendai Yuichi ở sảnh Như Ý.

Shendai Yuichi là người phụ trách ở Chiêu Châu của tài phiệt Shendai - một trong ba tài phiệt lớn nước Dương, cũng là chủ tịch tập đoàn Thần Phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK