Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng lúc đó, một người trung niên mặc áo trắng đi ra.





Ông ta cầm một khẩu súng ngắn bóng loáng, họng súng chĩa thẳng vào giữa trán Dương Thanh.





Còn anh rốt cuộc cũng dừng bước, híp mắt nhìn tay súng áo trắng.





“Ranh con, mày quá kiêu ngạo!”





Tay súng áo trắng nhàn nhạt nói.





Trong mắt Dương Thanh tràn đầy lạnh lẽo, anh híp mắt nói: “Ông biết mình đang làm gì không?”





“Đương nhiên biết. Tao đang chĩa súng vào đầu mày. Chỉ cần tao động đậy một ngón tay là mày sẽ mất mạng”.





Tay súng áo trắng cười lạnh nói: “Tao biết mày rất mạnh, nhưng giỏi võ thì đã sao?”





“Trong trí nhớ của tao, người nào bị tao chĩa cái đồ chơi này vào đầu đều chết cả rồi!”





Dương Thanh vặn cổ tay, ánh mắt sắc bén.





Bị anh nhìn vào, tay súng áo trắng bỗng thấy hoảng hốt. Rõ ràng người cầm súng là ông ta nhưng lúc này ông ta lại cảm thấy bị uy hiếp.





Dường như chĩa súng vào Dương Thanh không phải sự lựa chọn sáng suốt.





Ông ta là tay súng của riêng Tôn Húc, đã từng ám sát rất nhiều người cho Tôn Húc.





Hôm nay là lần đầu tiên ông ta không nấp trong bóng tối mà hiên ngang chĩa súng vào đầu kẻ địch ngay trước mặt đối phương.





“Mày nghĩ súng của tao ở ngay trên đầu mày còn không giết nổi mày nữa sao?”











Tay súng áo trắng đột nhiên cười lạnh hỏi.





Dương Thanh gật đầu đáp: “Ông không giết được tôi!”





Giờ phút này không chỉ tay súng áo trắng, đám vệ sĩ kia cũng cảm thấy Dương Thanh quá ngông cuồng.





Bị chĩa súng vào đầu còn dám nói đối phương không giết nổi mình.





“Ranh con, trẻ tuổi kiêu ngạo thì được, nhưng phách lối ngông cuồng sẽ phải trả giá đắt”.





Tay súng áo trắng thản nhiên nói: “Ông chủ bảo chỉ cần mày chịu quỳ xuống xin lỗi sẽ cho mày chết toàn thây”.





Dương Thanh đột nhiên bật cười: “Tức là nếu tôi không quỳ xuống xin lỗi sẽ không được chết toàn thây hả?”





Tay súng áo trắng gật đầu: “Vườn nhà ông chủ nuôi không ít thú dữ, sư tử hổ các loại đều có. Lâu rồi chúng không được thưởng thức thịt người”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK