Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi biết về chuyện cũ của Đỗ Trọng, Dương Thanh mới hiểu được ân oán giữa ông ta và Đỗ Bá, đúng như Đỗ Trọng đã nói, nếu khi đó anh đứng ở góc độ của Đỗ Bá, anh cũng sẽ lựa chọn như lão ta.

Nhưng lựa chọn này đã dẫn đến cái chết của vợ Đỗ Trọng.

Dương Thanh nhìn về phía Đỗ Trọng, nghiêm nghị nói: “Nhưng sau cùng, ông vẫn làm trái lời thề của mình vì tôi, xin lỗi!”

Đỗ Trọng lắc đầu, ánh mắt nhìn Dương Thanh bỗng trở nên nóng rực, ông ta nói với vẻ mong chờ: “Vì việc gặp cậu đã cho tôi thấy hy vọng báo thù”.

“Không giấu gì cậu, lần này tôi bước vào Võ Tông, tìm đan dược cứu mạng cho cậu cũng vì ôm hy vọng cậu sẽ khỏi hẳn, bây giờ tôi mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, không hề có hy vọng báo thù”.

“Thế nên tôi muốn nhờ cậu giúp tôi báo thù, nếu cậu có thể giúp tôi báo thù, sau này mạng của Đỗ Trọng tôi cũng giao cho cậu!”

Đỗ Trọng nói rồi bỗng quỳ xuống.

“Ầm” một tiếng, mặt đất như rung chuyển.

Mắt Đỗ Trọng đỏ hoe, ông ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Cậu Thanh, xin hãy giúp tôi báo thù!”

Thấy thế, Dương Thanh cũng sửng sốt, vội bước tới đỡ Đỗ Trọng dậy.

Dương Thanh nói: “Ông Đỗ, ông đừng thế, cho dù ông muốn tôi giúp ông báo thù thì cũng phải nói rõ tình hình của kẻ địch cho tôi biết đúng không?”

Từ lần đầu tiên gặp Đỗ Trọng, Dương Thanh đã khẳng định Đỗ Trọng là người trọng tình trọng nghĩa.

Tuy Đỗ Trọng ôm hy vọng sẽ chữa khỏi cho Dương Thanh, sau đó dùng ân tình này để nhờ Dương Thanh giúp ông ta báo thù, nhưng Dương Thanh cũng biết, nếu không phải vì Đỗ Trọng đã hết cách, sao ông ta lại dùng cách này để nhờ anh?

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Đỗ Trọng kích động nói: “Cậu đồng ý rồi à?”

Dương Thanh nói với vẻ bất đắc dĩ: “Chỉ cần tôi làm được, chắc chắn tôi sẽ giúp ông báo thù!”

Anh khẳng định một cách chắc chắn, đây cũng là lời hứa của anh với Đỗ Trọng.

Đỗ Trọng không kiểm soát nổi tâm trạng của mình nữa, bất ngờ gào khóc: “Vợ, em nghe thấy chưa? Cậu Thanh đã đồng ý báo thù giúp em rồi, em ở trên trời có linh, nhất định phải phù hộ cho cậu Thanh nhé!”

Sau khi khóc xong, Đỗ Trọng mới nói thông tin của kẻ thù cho Dương Thanh.

“Ma Sơn của 30 năm trước vẫn chưa có năm thế lực đứng đầu Ma Sơn, mà chỉ có ba, trừ Võ Tông và Thần Hành Tông ra, còn một thế lực tên Lôi Cốc”.

“Để ngăn cản sự lớn mạnh của Võ Tông, Lôi Cốc đã thuê sát thủ bắt cóc vợ tôi, nhằm ép Võ Tông hủy bỏ việc mở từ đường năm đó”.

“Sau khi biết hung thủ, tôi từng muốn đến Lôi Cốc liều mạng vô số lần, nhưng thực lực của tôi quá yếu, cho dù đi Lôi Cốc thì cũng chỉ mất mạng thôi”.

“Thế nên sau khi rời khỏi Võ Tông, tôi bắt đầu điên cuồng tu luyện một mình, tuy tôi đã cố gắng vô cùng, nhưng thiên phú có hạn, bây giờ từng này tuổi rồi, tôi vẫn chưa thể bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh, với tình trạng của tôi bây giờ, kiếp này không còn bất cứ hy vọng báo thù nào nữa”.

“Mãi đến khi gặp cậu, tôi mới nảy ra một suy nghĩ vô cùng to gan, đó là nhờ cậu báo thù!”

Dương Thanh cảm thấy hơi phức tạp, anh không ngờ Đỗ Trọng đối xử với anh tốt như thế lại là vì có ý khác.

Đỗ Trọng vội nói: “Cậu Thanh, cậu đừng hiểu lầm, tôi thừa nhận rằng muốn mượn tay cậu để báo thù, nhưng tôi thề, tôi chưa bao giờ định ép cậu, cho dù cậu từ chối, tôi cũng không trách cậu đâu”.

Dương Thanh gật đầu: “Tôi tin ông!”

Tuy anh thấy hơi khó chịu nhưng hoàn toàn có thể hiểu được, chỉ riêng với việc Đỗ Trọng cố gắng tu luyện, cố gắng tìm kiếm cơ hội báo thù cho người vợ đã mất cũng đủ để khiến người khác khâm phục rồi.

Nếu anh giúp được thì sẽ không từ chối.

Đỗ Trọng nói với vẻ cảm kích: “Cảm ơn cậu!”

Dương Thanh hỏi: “Bây giờ Lôi Cốc mà ông nhắc đến ra sao rồi? Tại sao ở Ma Sơn, tôi chưa bao giờ nghe nói đến thế lực nào như thế?”

Đỗ Trọng trầm giọng nói: “10 năm trước, Lôi Cốc bất ngờ tan rã, khi đó Lôi Bá, cốc chủ Lôi Cốc - người đột phá Thiên Cảnh nhờ trận chiến với Đỗ Bá vào 10 năm trước đã được thế lực Cổ Võ nào đó coi trọng, nghe nói hắn đã tới đó làm trưởng lão khác họ rồi”.

“Trận chiến đó cũng khiến Đỗ Bá bị thương nặng, suốt mười năm, cảnh giới của anh ta không tiến bộ gì hết, bây giờ đã vô phương cứu chữa, nếu vẫn không tiến thêm một bước, có lẽ anh ta sắp hết tuổi thọ rồi”.

Giờ Dương Thanh mới biết Đỗ Bá bị thương nặng vì trận chiến với Lôi Bá.

Nhưng Lôi Bá đã bước vào Thiên Cảnh từ 10 năm trước, sau 10 năm ở thế lực Cổ Võ, thực lực của Lôi Bá sẽ mạnh đến mức nào đây?

Dương Thanh nói: “Ông Đỗ, bây giờ tôi mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, có muốn báo thù giúp ông cũng không được!”

Đỗ Trọng vội nói: “Quân tử báo thù, 10 năm chưa muộn! Tôi đã chờ 30 năm rồi, cũng không quan tâm đến việc phải chờ thêm, với thiên phú của tôi, có lẽ kiếp này không còn hy vọng bước vào Thiên Cảnh nữa”.

“Nhưng cậu thì khác, cậu mới 28 tuổi mà đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong bình thường cũng chưa chắc đã là đối thủ của cậu, tôi tin chỉ cần cho cậu mấy năm nữa, chắc chắn cậu sẽ bước vào Thiên Cảnh”.

“Với thiên phú của cậu, vượt xa Lôi Bá chỉ là vấn đề thời gian thôi”.

“Tôi chỉ mong một ngày nào đó, nếu cậu có thực lực giết Lôi Bá, cậu sẽ giúp tôi giết Lôi Bá”.

Nghe thấy thế, Dương Thanh mới gật đầu: “Được, tôi đồng ý với ông! Chỉ cần tôi có thực lực giết Lôi Bá, chắc chắn tôi sẽ lấy cái đầu trên cổ ông ta”.

Trên mặt Đỗ Trọng lập tức tràn ngập vẻ kích động và biết ơn, nghìn lời muốn nói ra được thay bằng ba chữ: “Cảm ơn cậu!”

Sau khi tâm trạng của Đỗ Trọng ổn định, Dương Thanh mới hỏi: “Truyền thừa Võ Thần của Võ Tông là gì thế?”

Đỗ Trọng giải thích: “Người thành lập Võ Tông được người đời gọi là Võ Thần, truyền thừa Võ Thần là do ông ấy để lại, nghe nói vào 100 năm trước, Võ Thần đã bước vào Thiên Cảnh, giờ đã đạt tới đỉnh cao võ thuật, ngao du khắp thế gian”.

“Khi người thừa kế nhận được truyền thừa Võ Thần, sẽ có ánh sáng thần chiếu lên cơ thể người thừa kế, sau khi được ánh sáng thần gột rửa, xương cốt của cậu sẽ được rèn luyện, thực lực cũng trở nên mạnh mẽ hơn”.

“Thực lực bây giờ của cậu đã có thể sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu cậu đạt được truyền thừa Võ Thần, chắc chắn thực lực cũng sẽ tăng vọt, khi đó dưới Thiên Cảnh, có lẽ không còn ai là đối thủ của cậu nữa”.

Dương Thanh hơi ngạc nhiên, anh biết ở một số thế lực Cổ Võ sẽ có truyền thừa rất mạnh, không ngờ Võ Tông cũng có loại truyền thừa cổ xưa này.

Từ trăm năm trước, Võ Thần đã bước vào Thiên Cảnh, truyền thừa mà ông ấy để lại sẽ mạnh đến mức nào chứ?

Dương Thanh bỗng thấy rất mong chờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK