Mã Siêu quay sang nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt hết sức phức tạp.
Khí thế đang không ngừng tăng vọt của anh ta cũng dần tiêu tan.
“Với cậu bây giờ, quan trọng nhất là phải nghĩ cách để nhanh chóng mạnh lên, đừng nghĩ mình sẽ trở thành gánh nặng của tôi, chúng ta là anh em vào sinh ra tử, nếu có ngày nào đó, tôi cần cậu giúp, chắc chắn tôi sẽ không ngăn cản cậu đâu”.
Dương Thanh nhìn Mã Siêu, nói.
Mã Siêu siết chặt nắm tay, gật mạnh đầu: “Thực lực của ông ta rất mạnh, anh phải cẩn thận!”
Dương Thanh vỗ vai Mã Siêu, lập tức đi tới sân đấu võ.
Thị Huyết Châu trong người Mã Siêu mới bị Lệ Trần phong ấn không lâu, tuy sẽ không xảy ra chuyện gì trong thời gian ngắn, nhưng nếu Mã Siêu vận dụng quá nhiều sức mạnh của Thị Huyết Châu, Thị Huyết Châu vẫn sẽ phá tan phong ấn như thường.
Bây giờ, tuy anh ta đã tu luyện công pháp ma đạo, nhưng với tu vi bây giờ, anh ta vẫn chưa thể dùng công pháp ma đạo để trấn áp Thị Huyết Châu.
Cao Hùng đã đánh bại cả Hồng Ma, có thể tưởng tượng được thực lực của ông ta mạnh đến mức nào, với thực lực của Mã Siêu bây giờ, anh ta không thể đỡ được ba chiêu từ đối phương.
Thấy Dương Thanh bước đến sân đấu võ, các cao thủ Ma Tông đều có vẻ kinh ngạc.
Phần lớn cao thủ Ma Tông ở đây đều đã tận mắt chứng kiến trận chiến Dương Thanh đánh bại Nhiếp Thu, tuy anh phải tốn rất nhiều sức lực, nhưng khi đó Dương Thanh mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, còn giờ anh đã đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
Nếu Dương Thanh đánh với Cao Hùng, ai sẽ mạnh hơn đây?
Khi Dương Thanh đánh bại Nhiếp Thu, Cao Hùng cũng không ở đấy, nên đây là lần đầu tiên ông ta gặp Dương Thanh.
Cao Hùng nhíu mày nhìn Dương Thanh, lạnh lùng nói: “Tôi bảo Mã Siêu bước lên đánh một trận, cậu là cái thá gì? Cũng xứng đánh một trận với tôi à?”
Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng sắc bén, anh híp mắt nhìn chằm chằm vào đối phương: “Tông chủ Lệ còn chưa rời khỏi Ma Tông, ông đã vội vàng muốn thừa kế chức tông chủ Ma Tông rồi à?”
Nghe thấy thế, Cao Hùng lập tức biến sắc.
Các cao thủ Ma Tông cũng có vẻ kinh ngạc.
Cao Hùng lập tức thẹn quá hoá giận, quát lớn: “Vớ vẩn! Cao Hùng tôi định tranh chức tông chủ bao giờ?”
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Không định à, tuy những người khác không phục sự bổ nhiệm của tông chủ Lệ, nhưng không có ai khiêu khích hết, còn ông là một trong bốn Ma Tướng của Ma Tông, vậy mà lại định nhảy ra khiêu khích sự bổ nhiệm của tông chủ Lệ đúng lúc này à?”
Nghe thấy Dương Thanh nói thế, các cao thủ Ma Tông như có điều suy nghĩ.
Đúng như Dương Thanh nói, từ trước đến giờ, ở Ma Tông, chưa từng có ai dám cãi lệnh tông chủ Lệ Trần, cho dù có người có ý kiến, nhưng sau khi Lệ Trần tỏ thái độ, họ cũng không dám phản đối thêm.
Chẳng hạn như khi Lệ Trần nói sẽ để Mã Siêu thừa kế chức Ma Tử, đúng là có rất nhiều cao thủ Ma Tông bất mãn, nhưng sau khi Lệ Trần tỏ thái độ phải để Mã Siêu thừa kế chức Ma Tử, không ai dám đưa ra ý kiến trái chiều nữa.
Nhưng bây giờ, khi sắp tổ chức lễ thừa kế chức Ma Tử cho Mã Siêu, Cao Hùng lại nhảy ra, tuyên bố Mã Siêu phải đỡ được ba chiêu của ông ta thì mới đồng ý công nhận Mã Siêu là Ma Tử.
Nhưng Cao Hùng là cao thủ hàng đầu đã đánh bại cả Hồng Ma, còn Mã Siêu mới đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong, anh ta có thể đỡ được ba chiêu của Cao Hùng chắc?
Hay nói cách khác, ông ta cũng không cần Mã Siêu đánh một trận với mình, vì Mã Siêu không thể đỡ nổi ba chiêu của ông ta.
Hồng Ma cũng hoàn hồn, lập tức giận dữ quát: “Cao Hùng, rốt cuộc ông định làm gì?”
Cao Hùng cũng không trả lời Hồng Ma, mà nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng ánh mắt đằng đằng sát khí, nghiến răng nghiến lợi: “Đừng nói lung tung! Chẳng phải cậu vừa nói cậu muốn đánh với tôi thay Mã Siêu à? Xem ra thực lực của cậu còn mạnh hơn cậu ta nhiều, đã vậy thì cậu đánh với tôi thay cậu ta đi, chỉ cần cậu đỡ được ba chiêu của tôi, tôi sẽ đồng ý công nhận Mã Siêu là Ma Tử”.
Nghe thấy Cao Hùng nói thế, Dương Thanh bỗng mỉm cười, chỉ là nụ cười của anh hết sức lạnh lùng.
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Được, đã thế thì bắt đầu đi! Tôi cũng muốn xem xem rốt cuộc thực lực của Cao Hùng - một trong bốn Ma Tướng của Ma Tông mạnh đến đâu”.
Các cao thủ Ma Tông đều có vẻ bất đắc dĩ, họ đã tận mắt chứng kiến Dương Thanh đánh bại Nhiếp Thu với cảnh giới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ bằng thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.
Dương Thanh muốn đỡ được ba chiêu của Cao Hùng, chẳng phải là chuyện dễ như bỡn à?
“Tôi sẽ giúp cậu được như mong muốn!”
Cao Hùng lạnh lùng nói, ngay sau đó, khí thế của ông ta bỗng bùng nổ.
Ông ta khinh thường nhìn Dương Thanh: “Tới đi!”
Dương Thanh nhếch môi, nở nụ cười không dễ nhận thấy, giậm mạnh chân, lao tới chỗ Cao Hùng.
Anh không kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, cũng không dùng sức mạnh nguyên tố, chỉ phát huy thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ thôi.
Anh đang rất muốn mượn cơ hội này để thử xem rốt cuộc thực lực của mình mạnh đến mức nào.
Nếu kích hoạt huyết mạch cuồng hóa và vận dụng sức mạnh nguyên tố, anh tự tin sẽ dễ dàng đánh bại Cao Hùng.
Đúng lúc Dương Thanh di chuyển, Cao Hùng lập tức biến sắc.
Đến giờ ông ta mới nhận ra, Dương Thanh là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, quan trọng là Dương Thanh mới bao tuổi chứ?
Ngay sau đó, đòn tấn công của Dương Thanh đã ập đến.
“Ầm!”
Dương Thanh đấm mạnh vào ngực Cao Hùng, sau một tiếng động rất lớn, Cao Hùng bị đẩy lùi một bước nhỏ.
Tuy đó chỉ là một bước nhỏ, nhưng vẫn khiến Cao Hùng vô cùng kinh hãi và kích động.
Chuyện Dương Thanh còn trẻ thế mà có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ đã đủ để khiến người ta kinh hãi.
Không ngờ Dương Thanh có thể phát huy thực lực mạnh mẽ như thế, khiến ông ta lùi một bước nhỏ chỉ bằng một cú đấm.
Tuy ông ta cũng khinh địch, nhưng đòn đánh này vẫn khiến ông ta vô cùng chấn động.
“Khó trách dám khiêu khích tôi, thì ra cũng có chút thực lực”.
Cao Hùng cười lạnh, trong mắt vẫn tràn ngập vẻ khinh thường, ông ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Nếu cậu chỉ có chút thực lực ấy mà muốn đỡ được ba chiêu của tôi thì không có hy vọng gì đâu”.