Sau thoáng chốc, Quỷ Thủ đã đếm đến số tám, chỉ còn hai số cuối, nếu Tề Lương vẫn không dẫn người đi, có lẽ lão ta sẽ ra tay với Tề Lương ngay.
“9!”
Cuối cùng cũng đến số chín.
Ý chí chiến đấu của Quỷ Thủ dâng trào, sát khí mạnh mẽ lan ra từ người lão ta.
“Xem ra ông đã chọn đánh một trận với tôi, nếu vậy thì tôi sẽ theo tới cùng!”
Quỷ Thủ chợt nói, ngay sau khi dứt lời, lão ta bỗng giậm mạnh chân, lao tới chỗ Tề Lương.
Tề Lương lập tức biến sắc, tức giận nói: “Quỷ Thủ, ông không có đạo đức! Rõ ràng ông mới đếm tới chín thôi!”
Quỷ Thủ hừ lạnh, lúc này lão ta đã xông tới trước mặt Tề Lương, lão ta tung chưởng về phía Tề Lương, đồng thời quát: “10!”
“Ầm!”
Tề Lương không kịp né tránh, trong khoảnh khắc này, lão ta chỉ có thể ứng phó, đành giơ tay đỡ đòn của Quỷ Thủ.
Sau tiếng va chạm dữ dội, Tề Lương chỉ cảm nhận được cơn đau nhói đang lan dọc cánh tay.
Lão ta cũng bị sức mạnh cuồng bạo này đánh bay.
Nhưng Quỷ Thủ vẫn không định nương tay, đúng lúc Tề Lương bị đẩy lùi, lão ta bỗng giậm chân, lao tới.
“Quỷ Thủ! Ông dám!”
Tề Lương vừa đứng vững đã thấy một đòn đánh chí mạng ập về phía ngực mình.
Không ngờ Quỷ Thủ định giết lão ta thật.
Đây là điều mà lão ta nằm mơ cũng không ngờ tới.
Cho dù thế nào, Quỷ Thủ cũng từng là cung phụng nhà họ Tề, hôm nay lão ta lại định giết dòng chính nhà họ Tề.
Không riêng gì Tề Lương, cao thủ nhà họ Tề và đám người Mạnh Thiên Lan cũng không ngờ tới.
“Ài!”
Đúng lúc này, tiếng thở dài vang lên.
Cả không gian bỗng bị một khí thế không tên bao trùm.
Ngay cả Quỷ Thủ đang định giết Tề Lương cũng cảm nhận được sự nguy hiểm.
Nhưng đòn đánh của lão ta đã được tung ra, giờ muốn ngừng cũng muộn rồi.
“Vù!”
Ngay sau đó, nắm đấm của lão ta giáng xuống từ không trung, tạo ra tiếng nổ.
Nhưng Tề Lương vốn sẽ chết dưới tay lão ta lại xuất hiện ở nơi cách đó ba mét.
Bên cạnh Tề Lương là một người trung niên đang cầm chai rượu.
Lúc này, người trung niên vẫn đang giơ chai rượu lên uống.
Khi nhìn thấy người trung niên kia, con ngươi của Quỷ Thủ bỗng co lại, ông ta kinh hãi nói: “Cậu không mất võ công!”
Tề Lương cũng nhìn người trung niên vừa cứu mình như thấy ma, khiếp sợ nói: “Tề Thiên Hà, chẳng phải năm đó cậu đã tự phá hủy võ đạo vì người phụ nữ kia à?”
Người trung niên có dáng vẻ say xỉn này không phải người bình thường, mà chính là Tề Thiên Hà - người đại diện thực sự của nhà họ Tề ở Trung Châu!
Ngoài ra, ông ta còn có một thân phận khiến tất cả cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ khiếp sợ.
Ông ta từng là thiên tài số một trên Thiên Bảng của Hạ Giới giới Cổ Võ!
Theo quy định của Thiên Bảng, phải bước vào Thiên Cảnh trước 40 tuổi thì mới có tư cách tiến vào bảng xếp hạng.
Tề Thiên Hà từng đứng đầu Thiên Bảng, điều đó đủ để cho thấy thực lực và thiên phú khủng khiếp của ông ta năm đó.
Nhưng trong mắt tất cả cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ, Tề Thiên Hà đã tự từ bỏ võ đạo vì một người phụ nữ.
Nhưng hồi nãy, khi Quỷ Thủ sắp giết Tề Lương, Tề Thiên Hà đã xuất hiện rồi cứu Tề Lương kiểu gì?
Tề Thiên Hà cũng không trả lời Quỷ Thủ và Tề Lương mà nhìn về phía đống hoang tàn của Vương Sơn, nói: “Tứ trưởng lão, có thể nể mặt tôi, cho Tề Lương một con đường sống không?”
Nghe thấy thế, mọi người đều khiếp sợ.
Không ngờ Tề Thiên Hà lại nói chuyện với tứ trưởng lão trong lúc nhìn đống đổ nát của Vương Sơn.
Rõ ràng người được Tề Thiên Hà gọi là tứ trưởng lão chính là Dương Thanh - tứ trưởng lão được hội trưởng lão thế tục sắc phong đợt trước!
Chương 2228: Mau đi đi
Vào lúc này, mọi người đều nhìn về phía đống đổ nát với vẻ chấn động.
Mạnh Thiên Lan khẽ run lên, nhìn đống đổ nát của Vương Sơn với vẻ mong chờ, trước đó ở Vương Sơn có tiếng động rất lớn, thật ra cô ta dẫn người tới ngay tức khắc là để tìm tung tích của Dương Thanh.
Nhưng cô ta đã cho người bao vây nơi này mà vẫn không phát hiện tung tích của Dương Thanh, giờ Tề Thiên Hà lại nói chuyện với đống đổ nát, tức là Dương Thanh đang ở dưới đất đá.
“Chẳng lẽ tiếng động phát ra từ Vương Sơn trước đó là do tứ trưởng lão gây ra à?”
Một người của thế gia Cổ Võ nghiêm nghị nói.
Một người Hạ Giới giới Cổ Võ khác nói: “Nếu đúng thế thật, tức là thiên kiếp bùng nổ ở đây mười ngày trước cũng do tứ trưởng lão dẫn tới ư?”
“Nhưng không biết tại sao cậu ta lại bị kẹt dưới đống đổ nát ở Vương Sơn nhỉ?”
Nghe thấy hai cao thủ của thế gia Cổ Võ này nói thế, đám đông càng thêm kinh hãi.
Ai cũng biết thiên kiếp đã giáng xuống đây mười ngày trước mạnh đến mức nào.
Tuy khi ấy họ không ở hiện trường, nhưng vẫn cảm nhận được áp lực khủng khiếp ở Vương Sơn từ xa, ngay cả thiên kiếp khi cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm cũng yếu hơn thiên kiếp kia rất nhiều.
Nhưng Tề Thiên Hà đã đặt câu hỏi với đống đổ nát một lúc lâu mà vẫn không nhận được câu trả lời.
“Tề Thiên Hà, ông đang làm gì thế?”
Lúc này, một cao thủ đến từ thế gia Cổ Võ nhìn về phía Tề Thiên Hà, nhíu mày.
Một cao thủ thế gia Cổ Võ khác lạnh lùng nói: “Tề Thiên Hà, ông đang giỡn mặt với chúng tôi à? Chúng tôi đã tới đây một lúc rồi nhưng không hề phát hiện người dưới đống đổ nát”.
Tuy họ kinh hãi vì Tề Thiên Hà - kẻ vô dụng tự hủy võ công đã trở thành cao thủ tuyệt thế, nhưng họ cũng không tin dưới đống đổ nát có người.
Tề Thiên Hà không để ý đến đám đông mà nhìn chằm chằm vào đống đổ nát bằng ánh mắt nghiêm nghị, chợt nói: “Nếu tứ trưởng lão không trả lời, tôi sẽ xem như tứ trưởng lão đã đồng ý”.
Ông ta nói rồi quay người nhìn về phía Tề Lương, bình tĩnh nói: “Đi với tôi!”
Tề Lương vẫn đang chìm trong sự sợ hãi vì suýt bị Quỷ Thủ giết, nghe thấy Tề Thiên Hà nói thế, lão ta mới hoàn hồn, lập tức nhìn Quỷ Thủ với vẻ kiêng dè rồi đe dọa: “Quỷ Thủ, ông dám phản bội nhà họ Tề, một ngày nào đó, nhà họ Tề sẽ bắt ông trả giá đắt”.
Lão ta nói rồi định quay người rời đi theo Tề Thiên Hà.
Trong mắt Quỷ Thủ lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, lão ta híp mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng Tề Lương nhưng không đuổi theo.
Khi Tề Thiên Hà xuất hiện, tuy ông ta đã cứu Tề Lương bằng tốc độ cực nhanh nhưng ông ta vẫn chưa thể hiện thực lực thật sự của mình.
Nhưng lão ta có cảm giác, thực lực của Tề Thiên Hà rất khó lường, có lẽ năm đó ông ta cũng không tự hủy võ công, hoặc sau khi tự hủy võ công, ông ta đã nhận được kỳ ngộ mới, chẳng những võ đạo hồi phục mà còn tiến bộ thêm.
Lúc này. Mạnh Thiên Lan cũng không ngăn Tề Thiên Hà đưa Tề Lương đi, mà đang chú ý tới đống đổ nát của Vương Sơn.
“Ầm!”
Đúng lúc này, mặt đất bỗng rung chuyển dữ dội.
Khí thế khủng khiếp bùng nổ từ dưới đống đổ nát của Vương Sơn.
“Rầm!”
Sau một tiếng nổ, đất đá trên Vương Sơn bay thẳng lên trời, lập tức hóa thành bột.
Cao thủ xung quanh cũng không chịu nổi khí thế này, đều bay ra xa.
Những người có cảnh giới thấp thì hộc máu, bay xa, bị thương nặng.
Tề Thiên Hà vừa dẫn Tề Lương đến nơi cách đó mười mấy mét lập tức biến sắc, bỗng vỗ vào ngực Tề Lương.
“Rầm!”
Tề Lương bị sức mạnh khổng lồ đánh bay ra xa.
“Mau đi đi!”
Đồng thời, Tề Thiên Hà hét lớn với Tề Lương.
Chương 2229: Cao thủ bí ẩn
Tóc ông ta bay phấp phới theo gió, ông ta cầm chai rượu lên uống một ngụm lớn.
“Rầm!”
Cùng lúc đó, khí thế khủng khiếp bỗng bùng nổ từ người ông ta.
Các cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ vừa đứng vững đều kinh hãi nhìn chằm chằm vào Tề Thiên Hà.
“Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ!”
Một cao thủ của thế gia Cổ Võ khiếp sợ nói.
“Sao có thể chứ? Năm năm trước, Tề Thiên Hà chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ mà thôi, trong năm năm ngắn ngủi, sao ông ta có thể mạnh đến mức đó được?”
“Chẳng phải năm năm trước ông ta đã tự hủy võ công vì một người phụ nữ à? Tôi nghe nói rất nhiều người đã tận mắt chứng kiến ông ta tự hủy võ công, chắc không phải giả đâu”.
“Có thể khẳng định năm năm trước, ông ta đã từ bỏ võ đạo, giờ ông ta lại trở thành cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, tức là ông ta có được thực lực này sau khi tự hủy võ công ư?”
...
Trong lúc nhất thời, người của thế gia Cổ Võ đều vô cùng khiếp sợ, khi biết Tề Thiên Hà đã tự từ bỏ võ đạo năm năm trước lại trở nên mạnh mẽ như thế, rất nhiều người đều thấy khó tin.
Năm năm trước, khi chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ, Tề Thiên Hà đã đứng đầu Thiên Bảng.
Khi đó ông ta chưa đầy 40 tuổi, yêu cầu của Thiên Bảng chính là bước vào Thiên Cảnh trước 40 tuổi.
Giờ ông ta đã nằm ngoài phạm vi Thiên Bảng, nhưng thực lực của ông ta lại tăng quá nhiều trong năm năm.
Cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, ông ta vẫn là thiên tài có thiên phú hàng đầu.
Lúc này, Tề Thiên Hà như gặp kẻ địch mạnh, nét mặt vô cùng nghiêm nghị.
“Cút!”
Tiếng quát giận dữ bỗng giáng xuống từ trên trời.
Tề Thiên Hà còn chưa hoàn hồn thì đã thấy sức mạnh không gì cản nổi lao về phía mình.
Tuy thế, ông ta vẫn không sợ hãi, chắn trước Tề Lương, giơ tay đỡ đòn từ đối phương.
“Rầm!”
Tiếng va chạm nặng nề vang lên.
“Ầm ầm ầm!”
Mặt đất dưới chân Tề Thiên Hà lập tức nổ tung.
Điều khiến mọi người khiếp sợ chính là quần áo trên người Tề Thiên Hà cũng nát vụn.
Tuy ông ta vẫn đứng nhưng khóe miệng đã rỉ máu tươi, lảo đảo lùi lại mấy bước.
“Chết đi!”
Giọng nói vô cùng lạnh lẽo bỗng vang vọng khắp Vương Sơn.
Các cao thủ thấy một bóng đen đuổi theo Tề Lương đang chạy trối chết rồi giơ tay lên.
“Ầm!”
Trước sự khiếp sợ của mọi người, lưng Tề Lương lõm hẳn xuống, ngay khi bị đánh trúng, lão ta cũng bay xa mười mấy mét như đạn pháo.
Khi rơi xuống đất, hơi thở của lão ta đã hoàn toàn biến mất.
Xung quanh lặng ngắt, mọi người tròn mắt nhìn cao thủ bí ẩn đang đứng quay lưng về phía đám đông.
Một cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ đã bị đối phương giết bằng một đòn.
Không những thế, đối phương còn khiến Tề Thiên Hà có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ bị thương nặng chỉ với một chiêu, rốt cuộc cao thủ bí ẩn này mạnh đến mức nào chứ?
Chương 2230: Thực lực của Dương Thanh
Mạnh Thiên Lan nhìn bóng lưng kia, vô cùng kích động, có lẽ người khác không nhận ra bóng lưng này, nhưng cô ta vừa nhìn đã nhận ra ngay.
“Tứ trưởng lão, cậu nhắm vào dòng chính của thế gia Cổ Võ như thế, không được thân thiện lắm nhỉ?”
Lúc này, Tề Thiên Hà bỗng nhìn chằm chằm vào bóng lưng kia, nói bằng giọng khàn khàn.
Vẻ thản nhiên trên mặt ông ta đã hoàn toàn biến mất, ánh mắt vô cùng nghiêm nghị.
Nghe thấy ông ta nói thế, các cao thủ khác đều kinh ngạc.
Chẳng lẽ cao thủ bí ẩn đang quay lưng về phía mọi người này chính là tứ trưởng lão của hội trưởng lão thế tục à?
Mọi người càng nghĩ càng khiếp sợ.
Một tháng trước, một mình Dương Thanh đã giết hết người đại diện của năm thế gia Cổ Võ và mười cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm, trong đó có cả năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.
Khi đó, cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ đều đoán chắc sức chiến đấu thực sự của Dương Thanh sẽ là Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ.
Nhưng bây giờ, Dương Thanh lại giết Tề Lương có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ chỉ bằng một đòn, thậm chí ngay cả cựu thiên tài số một của Thiên Bảng Hạ Giới giới Cổ Võ - Tề Thiên Hà cũng không đỡ nổi một chiêu từ anh.
Phải biết rằng bây giờ Tề Thiên Hà đã thể hiện thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ.
Tức là sức chiến đấu của Dương Thanh bây giờ đã đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ là ít nhất, hơn nữa còn vô địch khi ở cùng cảnh giới.
Thậm chí có lẽ anh đã là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm hậu kỳ.
Nghĩ tới đây, sắc mặt của cao thủ thuộc thế gia Cổ Võ khó coi tới cực điểm, khác với họ, cao thủ thế tục và những tán tu Hạ Giới giới Cổ Võ đã gia nhập quân đoàn cao thủ đều vô cùng kích động.
Dương Thanh càng mạnh, sự kiểm soát của thế gia Cổ Võ trong thế giới mới càng yếu hơn.
Giữa nét mặt phức tạp của mọi người, cao thủ bí ẩn đang quay lưng về phía đám đông chậm rãi quay lại, một gương mặt trẻ trung và lạnh lùng xuất hiện trước mắt mọi người.
“Không ngờ là tứ trưởng lão thật!”
Có người hô lên kinh ngạc.
Tiếng hô này khiến mọi người hoàn hồn từ nỗi khiếp sợ.
Tuy Tề Thiên Hà đã nói ra thân phận của Dương Thanh nhưng họ vẫn chưa tin lắm, cho đến lúc này, Dương Thanh xuất hiện trước mặt họ, họ mới xác định cao thủ bí ẩn có thực lực đáng sợ này chính là Dương Thanh.
Nhưng Dương Thanh mà họ thấy bây giờ như đã biến thành người khác, chẳng những thực lực thay đổi mà gương mặt cũng thay đổi.
Mặt Dương Thanh như được chạm khắc, ánh mắt vô cùng lạnh lùng, có thể áp đảo vẻ ngoài của những ngôi sao nam nổi tiếng nhờ nhan sắc ở Chiêu Châu.
Nhưng trông anh rất lạnh lùng và xa cách.
Dương Thanh hờ hững nhìn chằm chằm vào Tề Thiên Hà, chất vấn: “Có ý kiến à?”
Cùng lúc đó, áp lực khủng khiếp cũng lan ra từ người anh, ập tới chỗ Tề Thiên Hà.
“Ma uy!”
Cao thủ của thế gia Cổ Võ hô lên kinh hãi: “Đó không phải tứ trưởng lão, mà là Ma Thần!”
Nghe thấy thế, các cao thủ đang có mặt đều hoảng sợ.
Nhất là cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ, từ nhỏ họ đã được nghe truyền thuyết về Ma Thần, đương nhiên cũng biết rõ chiến tích huy hoàng của lão ta.
Trước đó họ cũng đã nghe nói linh hồn Ma Thần đang ở trong người Dương Thanh, bây giờ xem ra, cơ thể Dương Thanh đã hoàn toàn bị Ma Thần chiếm giữ rồi.
Nghĩ tới đây, cuối cùng họ cũng hiểu tại sao Dương Thanh bỗng dưng có thực lực khủng khiếp như thế.
Sau khi cảm nhận được ma uy từ Dương Thanh, mặt Tề Thiên Hà tái nhợt, người hơi run rẩy.
Tuy thế, ông ta vẫn đứng vững, cố chống chọi với ma uy mà Dương Thanh phóng ra.