Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy Đỗ Bá rất kinh ngạc trước thực lực của Dương Thanh, nhưng trong mắt lão ta không hề có vẻ không vui, mà còn có sự mong chờ, lão ta muốn xem xem rốt cuộc thực lực thật sự của Dương Thanh mạnh đến đâu.

“Minh Viễn, dốc toàn lực đi!”

Nghe thấy Đỗ Bá nói thế, Đỗ Minh Viễn có vẻ đờ đẫn, trên mặt tràn ngập vẻ không cam lòng, ông ta siết chặt nắm tay.

Ông ta biết rõ nếu giữ cảnh giới ở mức Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, ông ta sẽ không phải đối thủ của Dương Thanh, cũng có nghĩa là thiên phú của Dương Thanh vượt xa người thừa kế Võ Tông là ông ta.

Tuy không cam lòng, nhưng ông ta cũng biết, phải phát huy thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thì mới có thể đánh bại Dương Thanh.

“Ầm!”

Khí thế của ông ta lập tức tăng vọt, đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong trong chớp mắt.

Rất nhiều cao thủ Võ Tông đều cảm nhận được khí thế mạnh mẽ này, ai cũng biến sắc, chạy đến nơi ở của tông chủ.

“Tông chủ, có chuyện gì thế?”

Mấy ông lão có hơi thở mạnh mẽ cùng đến phòng Đỗ Bá, thi nhau hỏi.

Đỗ Bá bình tĩnh nói: “Minh Viễn đang so tài với cậu Thanh, các vị ở đây xem luôn đi”.

Lúc này đám người mới phát hiện, khí thế Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đến từ Đỗ Minh Viễn.

Nhưng cậu Thanh mà Đỗ Bá nói là ai?

Vừa hay lúc này Dương Thanh đang quay lưng về phía cửa, còn Đỗ Minh Viễn thì đứng đối mặt với cửa, nên đám người cũng không nhìn thấy mặt Dương Thanh.

Nghe thấy Đỗ Bá nói thế, các quý tộc Võ Tông đều thầm kinh ngạc, Đỗ Minh Viễn là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, có thể so tài với Đỗ Minh Viễn, tức là cậu Thanh này cũng là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong à?

Đỗ Minh Viễn hét lớn: “Cậu nhóc, để tôi xem rốt cuộc cậu có thể mạnh đến đâu?”

Nét mặt Dương Thanh nghiêm nghị chưa từng có, anh nhìn chằm chằm vào Đỗ Minh Viễn, anh tự tin rằng có thể đánh bại cao thủ dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nhưng nếu muốn chống lại cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, anh phải dùng Huyết Chủy.

Nếu không có linh khí trong tay, anh chỉ là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, sao có thể là đối thủ của cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong chứ?

Khí thế cuồng bạo lan ra từ người Dương Thanh, chắc chắn những người không biết cảnh giới của anh sẽ nghĩ anh là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.

“Hả? Cậu nhóc á?”

Có người chú ý đến lời Đỗ Minh Viễn nói, cảm thấy hơi khó hiểu, họ thấy cách xưng hô của Đỗ Minh Viễn với Dương Thanh rất lạ.

Chẳng phải những cao thủ có thể so tài với Đỗ Minh Viễn đều đã sáu, bảy mươi tuổi rồi ư?

Dù sao, không phải ai cũng là yêu nghiệt giống Đỗ Minh Viễn, bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong khi mới 50 tuổi.

Dương Thanh chợt nói: “Chỗ này nhỏ quá, chúng ta ra ngoài đánh đi!”

Anh nói rồi quay người đi ra ngoài.

Lúc anh quay lại, tất cả cao thủ Võ Tông đều sững sờ, mãi đến khi Dương Thanh và Đỗ Minh Viễn đã rời khỏi phòng, họ vẫn chưa hoàn hồn.

Nhìn tuổi của Dương Thanh, chắc còn chưa đầy 30 tuổi nhỉ?

“Tông chủ, ông chắc chắn rằng Minh Viễn sẽ so tài với thanh niên này ư?”

“Tông chủ, có phải Minh Viễn phải giữ cảnh giới ở mức dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh không thế?”

“Chắc chắn Minh Viễn phải áp chế cảnh giới rồi, ai lại ức hiếp một cao thủ chưa đầy 30 tuổi đây?”

...

Cả đám quý tộc Võ Tông thi nhau nói.

Đỗ Bá mỉm cười: “Chúng ta ra ngoài xem trận chiến đi!”

Cả đám người đi theo Đỗ Bá ra ngoài.

Dương Thanh và Đỗ Bá đang đứng đối mặt với nhau, khí thế của Đỗ Bá đã đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nhưng vẫn là mới bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mà thôi, rõ ràng ông ta vẫn kìm hãm thực lực.

Khí thế của Dương Thanh cũng hết sức mạnh mẽ, đã đạt tới bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.

Trong lúc nhất thời, các quý tộc Võ Tông đứng cạnh Đỗ Bá càng thêm kinh hãi.

Họ không ngờ thanh niên so tài với Đỗ Minh Viễn lại mạnh đến thế, chẳng lẽ là yêu nghiệt đến từ gia tộc Cổ Võ ư?

Đúng lúc hai người chuẩn bị chiến đấu, Đỗ Bá chợt nói lớn: “Dương Thanh, nếu cậu thua, Đỗ Trọng sẽ chết!”

Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức biến sắc, tức giận nhìn Đỗ Bá: “Thế nào mới tính là tôi thắng?”

Đỗ Bá bình tĩnh nói: “Mười phút! Chỉ cần cậu trụ được dưới tay Đỗ Minh Viễn mười phút thì xem như cậu thắng!”

Lão ta nói rồi nhìn Đỗ Minh Viễn: “Đừng giữ sức, ta muốn con dốc toàn lực!”

“Bố!”

Đỗ Minh Viễn cũng biến sắc, ông ta không xem thường Dương Thanh nữa, nhưng cũng cảm nhận được khi đánh với ông ta hồi nãy, Dương Thanh đã đến cực hạn rồi.

Bây giờ ông ta phát huy thực lực vừa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đã là quá đáng lắm rồi, Dương Thanh chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ thôi.

Một khi ông ta dốc toàn lực, chắc chắn Dương Thanh sẽ không trụ nổi mười phút.

Đỗ Bá không muốn họ so tài, mà đang định lấy mạng Dương Thanh!

Các quý tộc Võ Tông phía sau Đỗ Bá cũng có vẻ kinh ngạc, họ biết rõ Đỗ Minh Viễn mạnh đến mức nào, có lẽ khi đối mặt với cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, ông ta cũng có tư cách đánh một trận.

Đỗ Bá lại muốn Đỗ Minh Viễn đánh hết sức, tức là Dương Thanh sẽ phải đánh với cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm bằng cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ ư?

Tuy chỉ phải kiên trì mười phút, nhưng Dương Thanh chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ thôi đấy!

“Con không hiểu ta nói gì à?”

Trước sự bất mãn của Đỗ Minh Viễn, Đỗ Bá nhíu mày.

Đỗ Minh Viễn run lên, lúc này mới cắn răng, đáp: “Vâng!”

Tuy ông ta là con trai Đỗ Bá, nhưng từ nhỏ, Đỗ Bá đã rất nghiêm khắc với ông ta, ông ta chưa bao giờ làm trái mệnh lệnh của Đỗ Bá.

“Cậu nhóc, cậu chuẩn bị xong chưa?”

Đỗ Minh Viễn lại nhìn về phía Dương Thanh, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu, còn nói: “Nếu cậu không chịu nổi đòn tấn công của tôi thì có thể nhận thua”.

Trong mắt Dương Thanh cũng tràn ngập ý chí chiến đấu, anh có thể cảm nhận được thực lực của Đỗ Minh Viễn rất mạnh, gần như cùng cấp bậc với thành chủ Hoài Thành.

Trong những lần đánh với thành chủ Hoài Thành, anh thường xuyên phải chạy trối chết, chứ không chiến đấu trực diện.

Lần này, anh sẽ đối đầu trực diện với Đỗ Minh Viễn.

Anh cũng biết mình không thể đánh bại Đỗ Minh Viễn, chỉ cần anh trụ được mười phút, chỉ cần anh kiên trì mười phút thôi, Đỗ Trọng sẽ không phải chết.

Dương Thanh nhìn Đỗ Bá, lạnh lùng nói: “Hy vọng ông sẽ giữ lời!”

Đỗ Bá nghiêm nghị nói: “Cứ yên tâm, dù sao Đỗ Bá này cũng là chủ của một tông môn, không thể đi lừa gạt người bề dưới được, chỉ cần cậu trụ được mười phút dưới sự tấn công toàn lực của Đỗ Minh Viễn, cho dù cậu thắng, Đỗ Trọng cũng không chết đâu”.

Dương Thanh không quan tâm đến Đỗ Bá nữa, chậm rãi rút một con dao găm màu đen ra khỏi vỏ, nhìn về phía Đỗ Minh Viễn, nói: “Bắt đầu đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK