Thành chủ Hoài Thành híp mắt nhìn chằm chằm vào đối phương, lạnh lùng nói: “Dược Vương, người của ông tự tiện xông vào phủ Hoài Thành của tôi, khiến người của tôi bị thương, còn định dẫn khách quý của tôi đi nữa, sao ông không tự hỏi xem ông đã nể mặt tôi hay chưa hả?”
Người vừa tới không phải ai khác, chính là cốc chủ Dược Vương Cốc, Dược Vương.
Dược Vương cười lạnh: “Trước mặt Dược Vương tôi, ông là cái thá gì chứ? Cũng có tư cách để tôi nể mặt ông à?”
Chẳng những thành chủ Hoài Thành không giận mà còn mỉm cười: “Xem ra chúng ta không nói chuyện nổi rồi, đã vậy thì đánh thôi!”
Sau khi thành chủ Hoài Thành dứt lời, khí thế cuồng bạo bắt đầu lan ra từ người ông lão.
Cũng trong khoảnh khắc đó, hình như nhiệt độ xung quanh bỗng tăng hẳn lên, thành chủ Hoài Thành như biến thành lò lửa, hơi nóng liên tục lan ra từ người ông lão.
Sau khi cảm nhận được khí thế của thành chủ Hoài Thành, sắc mặt Dược Vương hết sức nghiêm nghị.
Dương Thanh rất kinh ngạc, anh biết thực lực của thành chủ Hoài Thành rất mạnh, đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nhưng không ngờ trên đời này lại có người phóng ra khí thế ẩn chứa nhiệt độ.
Anh khẳng định rằng việc nhiệt độ xung quanh bỗng tăng lên mấy độ có liên quan tới khí thế mà thành chủ Hoài Thành phóng ra.
Dược Vương híp mắt: “Không ngờ ông cũng đã tu luyện được sức mạnh nguyên tố, đúng là đáng kinh ngạc!”
Sau khi Dược Vương dứt lời, hơi thở lạnh lẽo bỗng lan ra từ người lão ta, không khí nóng rực xung quanh lập tức quay về nhiệt độ bình thường.
Cũng không phải là khí thế trên người thành chủ Hoài Thành đã biến mất, mà hơi thở giá lạnh trên người Dược Vương đã khiến nhiệt độ giảm hẳn.
Đây là lần đầu tiên Dương Thanh biết đến sức mạnh nguyên tố.
Khí thế của thành chủ Hoài Thành ẩn chứa hơi nóng, còn khí thế trên người Dược Vương lại rất lạnh.
Hơn nữa hai người này đều là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, Dược Vương đã biết chuyện thành chủ Hoài Thành cũng bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nhưng lại nói không ngờ đối phương cũng tu luyện được sức mạnh nguyên tố, thế nên cho dù bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thì cũng chưa chắc đã nắm giữ sức mạnh nguyên tố nhỉ?
Đương nhiên đó chỉ là suy đoán, đây là lần đầu tiên Dương Thanh nhìn thấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.
Hai luồng khí thế lạnh và nóng đầy mạnh mẽ va vào nhau, nhiệt độ xung quanh lúc nóng lúc lạnh, hai người đứng đối diện với nhau, không ai ra tay trước.
Cao thủ của phủ Hoài Thành đều đứng nhìn từ xa, chỉ có cao thủ từ Siêu Phàm Thất Cảnh trở lên mới dám đến gần hơn một chút.
Hai người giằng co tổng cộng ba phút, hơi thở lạnh lẽo trên người Dược Vương chợt biến mất tăm, lão ta nhìn về phía thành chủ Hoài Thành: “Tôi phải dẫn Dương Thanh đi, cậu ta đã giết cao thủ của Dược Vương Cốc tôi, cậu ta phải tới Dược Vương Cốc với tôi một chuyến”.
Thấy khí thế trên người Dược Vương đã biến mất, thành chủ Hoài Thành cũng thu khí thế lại, cười lạnh: “Tôi nói không rõ à? Hay tai Dược Vương có vấn đề thế? Dương Thanh là khách quý của tôi, ai dám dẫn cậu ấy đi hả?”
Dương Thanh nhíu mày, không ngờ Dược Vương đích thân tới phủ Hoài Thành chỉ để đưa anh đi.
Nếu bây giờ anh phát huy hết sức chiến đấu thì cũng chỉ ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, đừng nói là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ cũng có thể áp đảo anh.
Nếu thành chủ Hoài Thành mặc kệ anh, không ai có thể ngăn Dược Vương đưa anh đi hết.
Dược Vương híp mắt: “Nếu tôi cứ phải dẫn cậu ta đi thì sao?”
Thành chủ Hoài Thành mỉm cười: “Ông cứ việc thử!”
Sau khi dứt lời, thành chủ Hoài Thành lại phóng khí thế ra, nhưng ông lão nhắm vào Dược Ly chứ không phải Dược Vương.
Vào giây phút này, Dược Ly chỉ cảm thấy lạnh thấu xương, như thể chỉ cần cử động là sẽ chết.
Thành chủ Hoài Thành cười híp mắt: “Nghe nói ông rất thương yêu người đồ đệ này, nếu tôi không đoán nhầm, chắc đây là đời sau duy nhất của ông nhỉ?”
Câu nói này khiến mọi người kinh hãi!
Trong mắt Dược Vương lóe lên sát khí mãnh liệt, lão ta nhìn chằm chằm vào thành chủ Hoài Thành: “Ông định bắt đồ đệ của tôi để uy hiếp tôi ư?”
Đọc nhanh nhất ở trang Viet Writer
Thành chủ Hoài Thành cười lạnh: “Uy hiếp với không uy hiếp gì cơ? Khó nghe thế? Tôi chỉ định bảo cậu ta ở lại phủ Hoài Thành một thời gian ngắn, chẳng phải ông định đưa khách quý của tôi đi ư? Cứ việc!”
Bây giờ Dương Thanh mới hiểu ý thành chủ Hoài Thành, nếu Dược Vương muốn dẫn anh đi, thành chủ Hoài Thành lại làm căng thì sau cùng chỉ có một kết quả, đó là Dương Thanh bị Dược Vương giết.
Tương tự, Dược Vương cũng rất khó đưa được Dược Ly đi, trừ khi ông ta đã sẵn sàng mang xác Dược Ly về.
Nhưng theo lời thành chủ Hoài Thành nói thì Dược Ly là đời sau duy nhất của Dược Vương, sao Dược Vương có thể mang xác ông ta về chứ?
Đúng lúc này, một đệ tử bỗng vội vàng bước tới bên Dược Vương, kích động nói: “Cốc chủ, không xong rồi, có kẻ địch tấn công Dược Vương Cốc, khiến chúng ta bị tổn thất nặng nề!”
“Sao cơ?”
Dược Vương lập tức biến sắc.
Đệ tử đó vội nói: “Cốc chủ, theo tin tức từ Dược Vương Cốc, thực lực của đối phương rất mạnh, ít nhất đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, không ai trong Dược Vương Cốc có thể ngăn cản đối phương hết!”
Dược Vương bỗng nhìn về phía thành chủ Hoài Thành, tức giận nói: “Người của ông đúng không?”
Thành chủ Hoài Thành nhướng mày, lạnh lùng nói: “Nếu là người của tôi, tôi còn nói nhảm với ông nhiều thế à?”
“Hôm nay tôi nói rõ ở đây, ông muốn đưa khách quý của tôi đi cũng được, nhưng đời sau duy nhất của ông cũng phải nán lại phủ của tôi một thời gian ngắn”.
“Nếu khách quý của tôi bị làm hại ở Dược Vương Cốc, tôi bảo đảm sẽ khiến đời sau của ông chịu gấp đôi!”
Dược Vương giận không để đâu cho hết, nhưng không làm gì được thành chủ Hoài Thành.
Lão ta không thể đưa Dương Thanh đi, hơn nữa có cao thủ đang tàn sát ở Dược Vương Cốc, lão ta chỉ có thể quay về.
“Thật ra tôi cũng muốn xem xem cậu có thể ở phủ Hoài Thành bao lâu!”
Dược Vương bỗng nhìn về phía Dương Thanh, nói với vẻ mặt đằng đằng sát khí.
Lão ta nói rồi khoát tay: “Rút lui!”
Người của Dược Vương Cốc đến nhanh mà đi cũng nhanh, chỉ sau thoáng chốc, người của Dược Vương Cốc đã đi hết khỏi phủ Hoài Thành.
Dương Thanh bước đến trước mặt thành chủ Hoài Thành, hơi khom người: “Cảm ơn thành chủ đã cứu mạng!”
Thành chủ Hoài Thành khẽ lắc đầu, nghiêm nghị nói: “Tốt nhất cậu cứ ở phủ Hoài Thành một thời gian, trong phủ Hoài Thành, ông ta không làm gì được cậu, nhưng nếu cậu rời khỏi nơi này, Dược Vương sẽ dễ dàng giết cậu như trở bàn tay”.
Sắc mặt Dương Thanh hơi khó coi, anh nói: “Nếu không giết Lưu Ba, có lẽ tôi cũng không chịu được mấy ngày, tôi phải tới Dược Vương Cốc một chuyến!”
Thành chủ Hoài Thành nhíu mày, cũng như Dương Thanh nói, anh không còn nhiều thời gian, thành chủ Hoài Thành cũng biết rõ sự lợi hại của cổ độc Vô Tâm.
Đúng lúc này, chuông điện thoại của Dương Thanh bỗng vang lên, vừa nối máy, anh đã nghe thấy giọng lão Cửu: “Mau rời khỏi phủ Hoài Thành!”