Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dĩ nhiên Hoài Lam cũng đã nhận ra lão Cửu không quá yên tâm về mình, nhưng cô ta không để ý lắm, trên môi vẫn treo nụ cười tự tin.

Thực ra, không chỉ có mình lão Cửu không yên tâm mà cả Dương Thanh cũng vẫn có đôi chút lo lắng, dẫu sao, năng lực mà cô gái này vừa thể hiện ra đã quá mạnh mẽ so với người thường.

Kết hợp với những điều Hoài Lam nói để lừa dối Hoài Tinh Vũ trước đó, tất cả đều cho anh cảm giác chuyện này giống như một sự sắp đặt của thành chủ Hoài Thành.

Đây cũng là điểm cao tay của Hoài Lam, vì chỉ khi nói thế mới có thể giải thích suôn sẻ và khiến cho Hoài Tinh Vũ mắc câu.

Dương Thanh nhìn sang lão Cửu, hỏi: "Ông Cửu, bây giờ chúng ta nên là gì đây?"

Lão Cửu trầm giọng: "Hiện giờ hai chúng ta đều đã bị thương nặng, tôi thì cùng lắm cũng chỉ có thể phát huy thực lực đến cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, còn cậu, tôi sợ là ngay cả cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ cũng không phát huy được, mà phủ Hoài Thành cử đông cao thủ đến như vậy, chúng ta hoàn toàn không thể đối kháng nổi".

Dương Thanh gật đầu: "Nếu đã thế, chúng ta chỉ còn hai cách, một là liều mạng đánh trận này, sau đó bị bọn họ giết, hai là quy phục Hoài Tinh Vũ, làm việc cho bà ta".

Lão Cửu gật đầu: "Đúng là chỉ còn hai cách ấy".

Hoài Lam cũng rất phối hợp với hai người: "Thực ra, làm việc cho Hoài Tinh Vũ chưa chắc đã là chuyện xấu, một khi bà ấy thay thế thành chủ Hoài Thành, chúng ta sẽ thành công thần lớn nhất của bà ấy, sau này, chúng ta cũng có thể trở thành người có địa vị ở phủ Hoài Thành rồi".

Dương Thanh gật đầu: "Nếu vậy, giờ chúng ta thỏa hiệp với họ, sau này sẽ làm việc cho Hoài Tinh Vũ?"

"Được".

Hai người kia gật đầu.

Tuy người do Hoài Tinh Vũ cử đến đã bước qua một bên nhưng bọn Dương Thanh cũng hiểu rõ, khoảng cách hai bên gần như vậy, bất kể bọn họ cố gắng giảm âm thanh xuống thấp cỡ nào, đối phương đều sẽ nghe được.

Thị lực và thính lực của cao thủ võ thuật vốn đã vượt xa người thường.

Vậy nên, bọn họ mới cố ý nói thế để đám người kia nghe được.

Chỉ có điều, cao thủ của Dược Vương Cốc vẫn chưa xuất hiện, chuyện này làm Dương Thanh và lão Cửu bắt đầu sốt ruột.

Hiện giờ, chỉ còn cách khiến cho Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành đấu với nhau thì bọn họ mới có cơ may bình yên rời khỏi đây, bằng không, bọn họ sẽ thực sự rơi vào thế nguy hiểm chết người.

"Đã hết ba phút, các người đã nghĩ kĩ chưa?"

Lúc này, tay cao thủ cầm đầu bước tới, nhìn về phía Dương Thanh, cười ha hả hỏi.

Dương Thanh gật đầu: "Chúng tôi đã nghĩ kĩ rồi, nhưng có một số việc cần trao đổi rõ với Hoài Tinh Vũ trước".

"Ha ha".

Tay cao thủ cầm đầu cười nhạt: "Cậu đừng có không biết điều, bà chủ đồng ý thu nhận các người là vinh hạnh của các người rồi, còn gì muốn nói thì cứ nói thẳng với tôi đây là được".

Đúng lúc này, chợt có mấy hơi thở võ thuật cực kì khủng bố bao trùm nơi này.

Đám người của Hoài Tinh Vũ đều thay đổi sắc mặt, cao thủ cầm đầu không tiếp tục nói chuyện với Dương Thanh nữa mà nặng nề nhìn về phía khu trường học bỏ hoang kia.

Một giây tiếp theo, mười tên cao thủ mang hơi thở võ thuật cực mạnh xông tới.

Vừa thấy bọn họ, Dương Thanh anh âm thầm thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Không cần nghĩ cũng biết, đám người này là cao thủ của Dược Vương Cốc.

Hoài Lam lập tức chỉ ngay vào đám cao thủ của phủ Hoài Thành, nói với các cao thủ bên Dược Vương Cốc: "Anh Thắng, bọn họ đã giết đại sư huynh của anh rồi!"

"Cô nói cái gì?"

Lý Thắng lập tức thay đổi sắc mặt, vẻ như không tin nổi: "Đại sư huynh của tôi là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, thực lực lại có thể sánh ngang Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, bên cạnh còn có hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, sao có thể bị giết chết được?"

Hoài Lam đã đỏ mắt lên, nói: "Bọn họ đều là những cao thủ đứng đầu phủ Hoài Thành, thực lực đều rất mạnh, hơn nữa đều có thể chiến đấu vượt cấp, nhất là gã cao thủ cầm đầu kia, ông ta chỉ mới có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong nhưng lại có thể đánh bại cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ đấy".

"Vừa rồi, chính ông ta đã tự tay giết chết Từ Hoa đại sư huynh, Từ Hoa đại sư huynh bị giết rất thảm, anh nhất định phải báo thù cho đại sư huynh!"

"Ầm!"

Một khí thế cực kì cuồng bạo chợt tràn ra từ trên người Lý Thắng, vẻ mặt hắn tràn ngập ý muốn giết chóc, hai mắt nhìn chằm chặp vào đám cao thủ do Hoài Tinh Vũ cử đến.

Đám người của Hoài Tinh Vũ lúc này đều đã ngây mặt ra, bọn họ còn chưa từng nhìn thấy người của Dược Vương Cốc thì làm sao giết được những người đó?

"Cô nói linh tinh gì đấy? Bọn tôi giết người của Dược Vương Cốc lúc nào?"

Tay cao thủ cầm đầu bên phủ Hoài Thành căm tức nhìn Hoài Lam, nói.

Hoài Lam cả giận quát to: "Đã đến nước này, các ông còn muốn giấu giếm à? Ở đây chỉ có các ông với chúng tôi, mà từ khi trốn khỏi phủ Hoài Thành, anh Thanh với ông Cửu đã bị thương nặng vì bị cao thủ của phủ Hoài Thành đuổi giết còn gì".

"Hơn nữa, bọn họ có một người là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, một người chỉ có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, đây là thực tế mà người của Hoài Thành đều biết".

"Còn các ông, sáu cao thủ của phủ Hoài Thành, một người có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, hai người là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, ba cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, hơn nữa, các ông đều là những cao thủ được Hoài Thành bí mật huấn luyện, đều có khả năng vượt cấp giết địch".

"Không phải các ông giết ba người bọn Từ Hoa đại sư huynh thì chẳng lẽ là chúng tôi giết?"

Nghe Hoài Lam nói thế, đám cao thủ do Hoài Tinh Vũ cử đến đều đã trợn tròn mắt.

Nhưng đúng như Hoài Lam nói, Dương Thanh và lão Cửu đã bị thương nặng, hoàn toàn không có khả năng giết được Tả, Hữu hộ pháp của Dược Vương Cốc.

Nếu không phải do bọn họ làm thì còn có thể do ai?

Chẳng lẽ, Hoài Lam này là quân cờ do thành chủ Hoài Thành xếp vào, thành chủ định xử lí Hoài Tinh Vũ nên mới sai Hoài Lam dẫn bọn họ tới đây, lại mượn tay cao thủ của Dược Vương Cốc tóm gọn tất cả bọn họ?

Nhưng nếu quả đúng như vậy, bọn họ vẫn cứ là người của phủ Hoài Thành, nếu giá họa giết bọn Từ Hoa lên đầu bọn họ thì cũng tương đương với việc châm ngòi quyết chiến giữa Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành.

Những cao thủ do Hoài Tinh Vũ cử đến đều không hiểu được sao lại thế này.

Cao thủ cầm đầu bên phủ Hoài Thành cả giận quát: "Hoài Lam, cô đừng có nói năng linh tinh, chúng tôi chưa từng giết người của Dược Vương Cốc. Nói đi, rốt cuộc cô là ai? Vì sao phải cố tình khơi mào cuộc chiến giữa chúng tôi với Dược Vương Cốc như thế?"

Hoài Lam giận dữ nói: "Sao lại thành tôi khơi mào cuộc chiến giữa các người? Rõ ràng là tại các người luôn muốn giết cao thủ bên Dược Vương Cốc nhằm làm suy yếu thực lực của Dược Vương Cốc mà".

Nói xong, cô ta chỉ về một hướng, nói với Lý Thắng: "Anh Thắng, thi thể của Từ Hoa đại sư huynh và Tả, Hữu hộ pháp của Dược Vương Cốc đều ở bên đó".

Lý Thắng đã hoàn toàn bị cơn phẫn nộ tột đỉnh che mờ lí trí, nghe Hoài Lam nói đến đó, hắn vội vã chạy về phía Hoài Lam chỉ, khi thấy Từ Hoa và hai vị hộ pháp đều đã bị giết, sắc mặt hắn trở nên dữ tợn.

"Đại sư huynh!"

Trong sân trường hoang vắng, chỉ còn tiếng rống giận dữ của Lý Thắng vang vọng.

Những cao thủ bên Hoài Tinh Vũ cũng đã nhìn thấy thi thể của Từ Hoa và Tả, Hữu hộ pháp, tất cả đều bối rối ra mặt, ba người này đã thực sự bị giết chết rồi.

Cho đến lúc này, bọn họ mới ý thức được, đây là một âm mưu cực lớn nhằm vào bọn họ, nói đúng hơn, đây là một âm mưu nhằm vào cả Dược Vương Cốc lẫn phủ Hoài Thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK