Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, mọi người đều nhìn về phía bóng người màu đen kia.

Mã Siêu cũng ngẩn người, anh ta cứ tưởng mình sắp chết rồi, nào ngờ lại được cứu.

Hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ đang bao vây Ninh Thiên Hòa cũng ngừng tấn công, đều khiếp sợ nhìn bóng người mặc đồ đen chắn trước Mã Siêu.

“Xin chào tiền bối, chúng tôi là người của gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý, có thù oán với Dương Thanh của Võ Minh, hôm nay đến đây là để giải quyết việc này, mong tiền bối đừng xen vào”.

Lúc này, một trong hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ mà Đinh Văn Trác dẫn tới nhìn về phía người mặc áo đen, nói.

Người này mặc toàn đồ đen, còn đeo mặt nạ, hoàn toàn không thấy được mặt.

“Rầm!”

“Rầm!”

Cao thủ của gia tộc Bách Lý vừa dứt lời, người mặc áo đen đã tới trước mặt họ, đám đông không thấy đối phương ra tay thế nào, chỉ nghe thấy hai tiếng va chạm nặng nề vang lên, sau đó hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ của gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý đều bay ra xa.

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người sững sờ.

Cao thủ này mạnh đến mức nào thì mới có thể đánh bay cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ chỉ với một đòn chứ?

Đinh Văn Trác thấy thế, hoàn toàn sững sờ, người run lẩy bẩy vì sợ.

Tuy ông ta không rõ thân phận của người mặc áo đen, nhưng cũng biết đối phương đến để giúp đám người Ninh Thiên Hòa.

Còn ông ta thì tới để đối phó đám người Ninh Thiên Hòa.

Sau khi bị người mặc áo đen đánh bay, hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ đều bị thương nặng, rơi xuống mặt đất cách đó mười mấy mét, không gượng dậy nổi.

Ninh Thiên Hòa lập tức mừng rỡ chắp tay: “Cảm ơn tiền bối đã cứu mạng!”

Ông ta hiểu rõ, nếu không có cao thủ áo đen trước mặt, ông ta đã chết rồi.

Mã Siêu nhìn chằm chằm vào người mặc áo đen kia, không hiểu sao, khi nhìn vào mắt đối phương, anh ta lại thấy hết sức quen thuộc.

Anh ta khẳng định, người mặc áo đen này là người quen của anh ta.

Nhưng bây giờ, anh ta không sao nhớ nổi mình đã quen ai có thực lực mạnh đến thế.

Có thể hạ gục cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ bằng một đòn, ít nhất người mặc áo đen phải đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nhưng Mã Siêu nghĩ chắc hẳn thực lực của người mặc áo đen ở mức Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.

Đúng lúc này, người mặc áo đen bỗng nhìn về phía Đinh Văn Trác, đồng thời cất bước đi tới chỗ ông ta.

“Bịch!”

Chân Đinh Văn Trác mềm nhũn, lập tức quỳ xuống trước người mặc áo đen, sợ hãi nói: “Tiền bối, xin tiền bối cho tôi một con đường sống, tôi biết sai rồi, cũng không dám nữa đâu”.

Người mặc áo đen vẫn không nói gì, trong lúc Đinh Văn Trác xin tha, người mặc áo đen đã đến trước mặt ông ta.

“Rầm!”

Người mặc áo đen bỗng vươn tay ra, nắm lấy đầu Đinh Văn Trác, khí kình khủng khiếp lập tức xuyên vào não ông ta, Đinh Văn Trác không có cả cơ hội phản ứng, nét mặt cứng đờ, máu tươi chảy ra từ thất khiếu, trợn trừng mắt, chết không nhắm mắt, chậm rãi ngã xuống.

“Chết rồi!”

Những cao thủ mà Đinh Văn Trác dẫn tới đều sững sờ, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi, họ sợ mình sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo của người mặc áo đen.

Đến lúc chết, Đinh Văn Trác vẫn không biết mình đã đắc tội với người mặc áo đen thế nào.

Hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ mà Đinh Văn Trác dẫn tới và Vạn Tề lồm cồm bò dậy, thấy người mặc áo đen giết Đinh Văn Trác trong nháy mắt, họ đều tái mặt.

Ánh mắt Vạn Tề trở nên lạnh lẽo, bỗng nghiến răng nghiến lợi: “Các vị, không cần che giấu nữa, rõ ràng người này không định tha cho chúng ta, cho dù đối phương mạnh hơn nữa thì sao? Chúng ta có hơn ba mươi cao thủ Siêu Phàm Cảnh, trong đó còn có hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, chẳng lẽ còn phải sợ chắc?”

“Đối phương cũng không giết chúng ta được ngay, tức là chắc thực lực chỉ dừng ở mức Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nếu chúng ta hợp sức với nhau thì chưa chắc đã không đánh lại!”

Nghe thấy thế, ánh mắt của hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ đến từ gia tộc Bách Lý đều lóe sáng.

Họ cũng không rõ rốt cuộc người mặc áo đen mạnh đến đâu, nhưng có thể cảm nhận được, người mặc áo đen định giết họ, bây giờ phải hợp sức thì mới có cơ hội.

“Chúng ta cùng ra tay đi!”

Hai cao thủ của gia tộc Bách Lý nhìn nhau rồi lần lượt xông tới chỗ người mặc áo đen.

Thấy hai người này xông tới chỗ người mặc áo đen, trong mắt Vạn Tề lóe lên vẻ đắc ý vì thực hiện được âm mưu, ông ta hơi nhích chân, rời đi theo hướng ngược lại.

Không ngờ ông ta lại chạy trốn!

Nhưng cũng có thể hiểu được, ông ta đã nhận thấy sự mạnh mẽ của người mặc áo đen, nếu không trốn thì chỉ còn con đường chết, chi bằng lừa hai cao thủ của gia tộc Cổ Võ đi giữ chân người mặc áo đen.

“Phập!”

Nhưng ông ta vừa chạy được hai mấy mét, một viên đá lớn chừng ngón cái đã xuyên thủng từ gáy ông ta ra vùng giữa lông mày.

Sau khi chạy lên trước mấy bước theo quán tính, ông ta ngã nhào ra đất, không nhúc nhích nữa, chỉ sau thoáng chốc, mọi người đã thấy máu tươi nhuộm đỏ nền đất quanh ông ta.

“Vạn Tề... chết rồi à?”

Cao thủ Võ Minh đều sững sờ.

Ở Võ Minh, Dương Thanh có thực lực mạnh nhất, nhưng đang hôn mê bất tỉnh vì bị thương nặng.

Đỗ Trọng là cao thủ xếp thứ hai, còn Ninh Thiên Hòa và Vạn Tề thì có thực lực ngang nhau, đứng thứ ba thứ tư.

Nhưng bây giờ, Vạn Tề lại bị một viên đá lớn chừng ngón cái xuyên thủng đầu.

Người ném viên đá kia không phải ai khác, chính là người mặc áo đen.

Sau khi người mặc áo đen đánh chết Vạn Tề, hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ của gia tộc Bách Lý mới xông đến.

Đúng lúc người mặc áo đen chuẩn bị giết hai cao thủ của gia tộc Bách Lý, một lão già mặc áo vải bỗng xuất hiện trước mặt người mặc áo đen, giơ tay tung chưởng.

“Rầm!”

Người mặc áo đen cũng tung chưởng, tay họ va vào nhau, lập tức tạo ra tiếng động cực lớn.

Người mặc áo đen vừa xuất hiện với tư thế vô địch phải lùi ra sau mấy chục bước rồi mới ngừng.

Trái lại, lão già kia chỉ lùi một bước, nhìn chằm chằm vào người mặc áo đen vừa bị lão ta đẩy lùi với vẻ mặt đằng đằng sát khí.

“Cậu là ai? Dám nhúng tay vào chuyện của gia tộc Bách Lý chúng tôi à?”

Lão già áo vải lạnh lùng nhìn người mặc áo đen, lớn tiếng chất vấn.

Giọng ông ta như sấm nổ bên tai người mặc áo đen.

Khóe miệng người mặc áo đen rỉ máu, nhìn chằm chằm vào lão già áo vải, hừng hực ý chí chiến đấu.

“Hừ!”

Lão già áo vải lạnh lùng nói: “Đồ điếc không sợ súng, nếu cậu đã muốn chết, tôi sẽ tiễn cậu lên đường!”

Lão già áo vải nói rồi xông tới chỗ người mặc áo đen.

Người mặc áo đen cắn răng, cũng lao về phía lão già áo vải.

“Rầm!”

Nhưng trước mặt lão già áo vải, người mặc áo đen không sao chống đỡ nổi, lại bị đối phương đánh trúng, bay ra xa mười mấy mét, nặng nề rơi xuống đất như diều đứt dây.

Mặt nạ của người mặc áo đen cũng rơi xuống đất.

Thấy khuôn mặt của đối phương, Mã Siêu lập tức thảng thốt gọi: “Tần Y!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK