Khí thế của Vạn Tề bỗng biến mất, ông ta nhíu mày, nhìn về phía bóng người bước xuống xe.
Ninh Thiên Hòa cũng nhìn về phía đoàn xe, khi thấy Đinh Văn Trác đang được mấy cao thủ vây quanh, ông ta lập tức biến sắc.
“Sao ông lại tới đây?”
Ninh Thiên Hòa nhìn Đinh Văn Trác, lạnh lùng hỏi.
Chính Đinh Văn Trác đã đề nghị tập hợp cao thủ hàng đầu ở thế tục Chiêu Châu lại, thành lập Võ Minh, ông ta vừa nói suy nghĩ này ra thì đã được các cao thủ hàng đầu Chiêu Châu ủng hộ.
Khi Võ Minh vừa được thành lập, Đinh Văn Trác vốn định mượn sức mạnh của gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý để nắm giữ Võ Minh, nhưng sự xuất hiện của Dương Thanh đã phá tan mơ mộng của ông ta.
Có thể nói, Đinh Văn Trác và Dương Thanh có thù sâu hận lớn, bây giờ Dương Thanh đang hôn mê vì bị thương nặng, còn Đỗ Trọng thì không ở Võ Minh, trong tình huống này, Đinh Văn Trác bỗng xuất hiện, không khỏi khiến nhiều người suy nghĩ.
Quan trọng là Đinh Văn Trác còn dẫn theo rất nhiều cao thủ, nhất là hai cao thủ đằng sau ông ta, khiến Ninh Thiên Hòa cảm nhận được áp lực rất lớn.
Ninh Thiên Hòa là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, chắc chắn cao thủ khiến ông ta cảm nhận được áp lực phải mạnh hơn ông ta, hay nói cách khác, trong số cao thủ mà Đinh Văn Trác dẫn theo, có ít nhất hai người đã đạt tới Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ.
Đinh Văn Trác mỉm cười, nhìn Ninh Thiên Hòa: “Võ Minh vốn do tôi sáng lập, bây giờ tôi dẫn ba mươi cao thủ về Võ Minh, có gì lạ đâu chứ?”
Nghe thấy thế, Ninh Thiên Hòa càng nhíu chặt mày hơn.
Ba mươi cao thủ mà Đinh Văn Trác dẫn theo đều rất mạnh, người yếu nhất cũng là cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh.
Nhà họ Đinh chỉ là một trong năm gia tộc lớn ở phía Bắc, cho dù đó là gia tộc hàng đầu, người mạnh nhất cũng chỉ đến Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ thôi, tại sao Đinh Văn Trác có thể dẫn ba mươi cao thủ Siêu Phàm Cảnh đến đây, còn có hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ nữa?
Chuyện này không hợp lý chút nào, nhưng ngay sau đó, Ninh Thiên Hòa đã tìm ra nguyên nhân.
Nhà họ Đinh không thể cử ra nhiều cao thủ hàng đầu cùng một lần như thế, những cao thủ này chỉ có thể đến từ gia tộc Cổ Võ đằng sau nhà họ Đinh, mà phía sau nhà họ Đinh chính là gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý, thế nên rất có thể ba mươi cao thủ này đều tới từ gia tộc Bách Lý.
Khi Võ Minh vừa được thành lập, Bách Lý Trường Không của gia tộc Bách Lý đã định trở thành minh chủ Võ Minh, lãnh đạo Võ Minh, rõ ràng gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý vẫn chưa hết ý đồ với Võ Minh.
Nếu để gia tộc Bách Lý nắm giữ Võ Minh thật, vậy Võ Minh cũng không còn là thế lực số một ở thế tục Chiêu Châu, mà sẽ trở thành thế lực đại diện cho gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý ở thế tục.
Điều này khác với ý định ban đầu của các cao thủ thế tục Chiêu Châu khi thành lập Võ Minh.
Ninh Thiên Hòa lạnh lùng nói: “ Đinh Văn Trác, ông đã bị đuổi khỏi Võ Minh, lấy tư cách gì để dẫn người gia nhập Võ Minh vậy?”
Đinh Văn Trác hơi híp mắt, nhìn chằm chằm vào Ninh Thiên Hòa: “Ông là cái thá gì mà có tư cách đuổi tôi khỏi Võ Minh?”
“Ông…”
Ninh Thiên Hòa vô cùng tức giận, nhưng không biết phải nói gì.
Ba mươi cao thủ phía sau Đinh Văn Trác đều lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Ninh Thiên Hòa, nhất là hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ sau lưng Đinh Văn Trác, trong mắt họ có cả sát khí.
Không cần phải nghi ngờ, chỉ cần Đinh Văn Trác ra lệnh, hai người kia sẽ ra tay với Ninh Thiên Hòa ngay.
Lúc này, Vạn Tề cũng có vẻ nghiêm nghị, ông ta muốn trở thành minh chủ Võ Minh, chỉ cần giết Ninh Thiên Hòa là thành công rồi.
Đúng lúc ông ta sắp thành công thì lại có kẻ thứ ba xuất hiện.
Tuy ông ta rất mạnh nhưng vẫn chưa thực sự bước vào Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, chỉ mình ông ta không thể đối phó nổi ba mươi cao thủ Siêu Phàm Cảnh mà Đinh Văn Trác dẫn theo.
Điều khiến ông ta kiêng dè chính là hai cao thủ sau lưng Đinh Văn Trác có thực lực cực mạnh, ít nhất cũng đã đến Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, về phần họ có đạt tới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong không, ông ta cũng không rõ.
Đúng lúc này, Đinh Văn Trác bỗng nhìn Vạn Tề, cười ha hả: “Trưởng lão Vạn, tôi nghĩ ông mới là người có tư cách trở thành phó hội trưởng Võ Minh nhất, không biết trưởng lão Vạn nghĩ sao?”
Vạn Tề thoáng sững sờ, hình như không ngờ Đinh Văn Trác sẽ nói thế với mình.
Nhưng ông ta nhanh chóng phản ứng lại, Đinh Văn Trác đang định lôi kéo ông ta, tỏ ý sẽ cho ông ta làm phó hội trưởng, còn chức hội trưởng chỉ có một, đương nhiên Đinh Văn Trác phải giữ lại cho mình.
Trưởng lão Ngụy và trưởng lão Hồng tái mặt, họ chọn Ninh Thiên Hòa đã khó khăn lắm rồi, kết quả Đinh Văn Trác lại dẫn người đến.
Vạn Tề im lặng, không biết đang nghĩ gì.
Đinh Văn Trác cũng không sốt ruột, mỉm cười chờ câu trả lời của Vạn Tề.
Cùng lúc đó, ở phòng bệnh trong trụ sở chính Võ Minh.
Dương Thanh đang nằm im trên giường bệnh, trên người có rất nhiều thiết bị y tế theo dõi các dấu hiệu sinh tồn.
Anh không nhúc nhích, nếu tim không đập, thậm chí những người nhìn thấy anh còn nghĩ anh đã chết.
Đúng lúc này, cửa phòng bỗng bị đẩy ra, một cô gái trẻ mặc đồ đen bước tới trước giường bệnh, nhìn Dương Thanh đang nằm trên giường với vẻ mặt phức tạp.
Cô ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh một lúc lâu rồi lấy một cái lọ ngọc ra, đổ một viên đan dược màu đen bóng loáng ra khỏi lọ.
Đan dược vừa được đổ ra khỏi lọ, trong phòng lập tức tràn ngập mùi hương thơm ngát.
Cô gái áo đen nhanh chóng đút đan dược vào miệng Dương Thanh.
Đan dược vừa vào miệng đã hóa thành một dòng nước ấm, chảy xuống bụng Dương Thanh.
Chỉ sau thoáng chốc, số liệu trên các thiết bị giám sát dấu hiệu sinh tồn của Dương Thanh nhanh chóng tăng lên mức bình thường.
Chưa đầy một phút, số liệu của các dấu hiệu sinh tồn còn rất thấp hồi nãy đã đạt mức bình thường.
Cô gái áo đen cúi đầu, nhìn khuôn mặt quen thuộc kia, bỗng vươn tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve mặt Dương Thanh, trong đôi mắt đỏ hoe đã ầng ậc nước mắt.
“Anh rể, tạm biệt!”
Cô gái áo đen nói rồi quay người rời đi.
Cô ta đến và đi một cách vội vàng, thậm chí không ai biết cô ta đã đến.
Cô gái áo đen này không phải ai khác, chính là Tần Y đã trở thành thánh nữ Thánh Cung.
Lúc này, bầu không khí bên ngoài trụ sở chính của Võ Minh hết sức nghiêm trọng.
Đinh Văn Trác và ba mươi cao thủ hàng đầu ở một phe, Ninh Thiên Hòa, trưởng lão Ngụy và trưởng lão Hồng ở một phe, Vạn Tề ở một phe, còn những cao thủ Võ Minh khác thì không có quyền lựa chọn.
Đinh Văn Trác cười híp mắt, nhìn chằm chằm vào Vạn Tề, chờ Vạn Tề trả lời.
Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng Vạn Tề cũng lên tiếng: “Tôi chỉ làm minh chủ thôi!”
Nghe thấy thế, Đinh Văn Trác bỗng mỉm cười: “ Vạn Tề, tôi dẫn ba mươi cao thủ Siêu Phàm Cảnh gia nhập Võ Minh, cũng được coi là có công lao rất lớn với Võ Minh nhỉ? Ông dựa vào đâu để cướp chức minh chủ của tôi thế?”
“Nếu ông nghe lời, tôi có thể cho ông làm phó hội trưởng Võ Minh, còn nếu không thì không còn gì nữa”.
“Vạn Tề, tôi quyết định cho ông thêm cơ hội nữa, nói cho tôi biết, rốt cuộc ông có muốn vị trí phó hội trưởng Võ Minh không?”