Sau tiếng quát của lão ta, mấy cao thủ nhà họ Hà có khí thế mạnh mẽ đều lao về phía Hạ Hà.
Trần Hải Châu và Trần Dương không ngờ nhà họ Hà lại có cô gái tiết liệt như thế, mắt Trần Dương lóe sáng, đây là lần đầu tiên anh ta thấy một cô gái thế này.
Lúc này trong mắt Hạ Hà tràn ngập sự tuyệt vọng, cái chết của mẹ khiến cô ta vô cùng áy náy, cô ta muốn đi theo mẹ mình.
Đúng lúc cô ta sắp lao đầu vào tảng đá trong sân nhà họ Hà, một lão già mặc áo xanh bỗng xuất hiện, ngăn Hạ Hà lại.
“Thả tôi ra!”
Hạ Hà điên cuồng giãy giụa, nhưng một cô gái yếu đuối như cô ta đâu thể thoát được sự trói buộc của cao thủ Thiên Cảnh chứ?
Hà Hồng Viễn thấy thế, trái tim đang lơ lửng mới hạ xuống.
Đồng thời, lão ta cũng vô cùng chấn động, đây chính là sự đáng sợ của cao thủ nhà họ Trần à?
Người cứu Hạ Hà vẫn luôn đi theo Trần Hải Châu, rõ ràng đó là hộ vệ nhà họ Trần bảo vệ Trần Hải Châu.
Ở khoảng cách xa như thế, hộ vệ áo xanh vẫn cứu được Hạ Hà, điều đó đủ để cho thấy thực lực mạnh mẽ của đối phương.
Thấy Hạ Hà vẫn đang không ngừng giãy giụa, hộ vệ áo xanh vỗ vào gáy Hạ Hà, Hạ Hà trợn trắng mắt, ngất xỉu.
Hộ vệ áo xanh lại quay về đứng sau Trần Hải Châu.
Lúc này, Trần Hải Châu nhìn về phía Hà Hồng Viễn, nói: “Xem ra chủ gia tộc họ Hà vẫn chưa sẵn sàng làm thông gia với nhà họ Trần chúng tôi!”
Nghe thấy thế, Hà Hồng Viễn run rẩy, vội tỏ thái độ: “Cậu Trần, rất xin lỗi! Xin hãy cho tôi một ngày, tôi đảm bảo sẽ khiến nó tự nguyện làm thiếp cho cậu chủ Trần”.
Trần Hải Châu không nói gì, nhìn về phía Trần Dương bên cạnh.
Trần Dương gật đầu với Trần Hải Châu, nhìn về phía Hà Hồng Viễn: “Nếu vậy thì tôi sẽ cho chủ gia tộc họ Hà thêm một ngày”.
Hà Hồng Viễn thầm thở phào, vội nói: “Cảm ơn cậu chủ Trần! Cậu cứ yên tâm, ngày mai, chắc chắn tôi sẽ khiến nó tự nguyện đi theo cậu!”
Người nhà họ Trần nhanh chóng rời đi.
Người nhà họ Hà đều thầm thở phào nhẹ nhõm, nhà họ Trần mang đến áp lực quá lớn cho họ, sự có mặt của người nhà họ Trần khiến họ không sao thở nổi.
Sắc mặt Hà Hồng Viễn nghiêm nghị tới cực điểm, lão ta nhìn quanh, lạnh lùng nói: “Mang nó xuống cho tôi, canh chừng kỹ vào, đừng để nó gây chuyện nữa”.
Có người bước tới, đưa Hạ Hà đi ngay.
Một lát sau, Hà Hồng Viễn cho gọi các quý tộc của nhà họ Hà đến.
Hà Hồng Viễn nhìn đám người, lạnh lùng nói: “Mọi người cũng thấy rồi đấy, cậu chủ Trần ưng Hạ Hà, nhưng con ả đê tiện Lục Văn Tĩnh chết rồi, giờ Hạ Hà chỉ muốn chết theo, mọi người nói xem có cách nào để khiến nó tự nguyện làm thiếp cho cậu chủ Trần không?”
Đám người nhìn nhau, Hạ Hà đã trong trạng thái đó, sẽ không bao giờ thỏa hiệp!
Lúc này, một quý tộc nhà họ Hà đứng dậy, nghiêm nghị nói: “Chủ gia tộc, nếu muốn Hạ Hà thỏa hiệp thì có lẽ rất khó! Hồi trước có Lục Văn Tĩnh, chúng ta còn nắm thóp được nó, giờ Lục Văn Tĩnh đã chết, không thể kiểm soát Hạ Hà nữa rồi!”
Hà Hồng Viễn nhíu mày, lạnh lùng nói: “Tôi không cần nghe các người phân tích xem có được hay không, mà đang bảo các người nghĩ cách để Hạ Hà đồng ý làm thiếp cho cậu chủ Trần”.
Nghe thấy thế, đám người đều im lặng.
Họ hiểu rõ, mẹ Hạ Hà vừa chết, trong tình huống này, chắc chắn Hạ Hà sẽ không bao giờ tự nguyện làm thiếp của Trần Dương.
Phải biết rằng cô ta còn không sợ chết.
Hà Hồng Viễn bỗng nhìn đám con cháu của mình, nói: “Nếu có ai có cách để Hạ Hà trở thành thiếp của Trần Dương, tôi sẽ lập người đó làm người thừa kế nhà họ Hà!”
Nghe thấy thế, mọi người kinh ngạc!