Lữ Oánh thật sự là phó tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Thiên, nhưng cô ta còn có một thân phận bí mật khác, là con dâu nhà họ Lê.
Phía sau xe của Lữ Oánh có một chiếc Passat màu đen vẫn luôn theo sát.
Cùng lúc đó ở tập đoàn Nhạn Thanh, Dương Thanh đột nhiên nhận được điện thoại của Tiền Bưu: “Cậu Thanh, cô Tần lên một chiếc Audi A8, tôi cứ cảm thấy có gì đó khổng ổn”.
Hiện giờ Tiền Bưu đang phụ trách âm thầm bảo vệ Tần Thanh Tâm.
Nhiệm vụ của ông ta chỉ là đảm bảo sự an toàn cho Tần Thanh Tâm chứ không can dự vào cuộc sống sinh hoạt của cô.
Vậy nên ông ta cũng không biết tình hình cụ thể của cô là gì, chỉ biết cô lên xe của Lữ Oánh, xe không đi về hướng tập đoàn Nhạn Thanh.
Tiền Bưu còn thấy Tần Thanh Tâm như đang ngủ thiếp đi qua cửa kính xe.
Tất cả dấu hiệu đều kỳ lạ. Ông ta vội vàng báo tin cho Dương Thanh.
Dương Thanh ở tập đoàn Nhạn Thanh biết được lập tức cau mày nói: “Bây giờ tôi sẽ gọi điện cho cô ấy!”
Dương Thanh không cúp máy của Tiền Bưu mà dùng điện thoại riêng gọi cho Tần Thanh Tâm. Nhưng đáp lại chỉ là thông báo tắt máy.
Tần Thanh Tâm không hề cảm thấy có gì khác thường, gật đầu cười đáp: “Làm phiền chị Lữ rồi!”
Đến khi lên xe, một khúc đàn dương cầm du dương vang lên.
Không biết tại sao Tần Thanh Tâm bỗng cảm thấy mệt mỏi. Không biết khúc đàn này là gì, có hiệu quả thôi miên rất cao.
Chẳng mấy chốc Tần Thanh Tâm đã ngủ thiếp đi.
Lữ Oánh khinh thường nói: “Một ả đàn bà được mỗi cái mặt đẹp cũng đòi làm bạn với Lữ Oánh này sao?”
Dứt lời, cô ta gọi điện thoại: “Ông chủ Lê, người đang ở trên xe tôi rồi. Ông muốn làm gì nữa?”
“Cứ làm theo kế hoạch đi!”, Lê Triết nói.
Tần Thanh Tâm không thể ngờ rằng người đàn bà này không hề có ý định bàn chuyện hợp tác với mình mà là người do Lê Triết phái tới.
Lữ Oánh thật sự là phó tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Thiên, nhưng cô ta còn có một thân phận bí mật khác, là con dâu nhà họ Lê.
Phía sau xe của Lữ Oánh có một chiếc Passat màu đen vẫn luôn theo sát.
Cùng lúc đó ở tập đoàn Nhạn Thanh, Dương Thanh đột nhiên nhận được điện thoại của Tiền Bưu: “Cậu Thanh, cô Tần lên một chiếc Audi A8, tôi cứ cảm thấy có gì đó khổng ổn”.
Hiện giờ Tiền Bưu đang phụ trách âm thầm bảo vệ Tần Thanh Tâm.
Nhiệm vụ của ông ta chỉ là đảm bảo sự an toàn cho Tần Thanh Tâm chứ không can dự vào cuộc sống sinh hoạt của cô.
Vậy nên ông ta cũng không biết tình hình cụ thể của cô là gì, chỉ biết cô lên xe của Lữ Oánh, xe không đi về hướng tập đoàn Nhạn Thanh.
Tiền Bưu còn thấy Tần Thanh Tâm như đang ngủ thiếp đi qua cửa kính xe.
Tất cả dấu hiệu đều kỳ lạ. Ông ta vội vàng báo tin cho Dương Thanh.
Dương Thanh ở tập đoàn Nhạn Thanh biết được lập tức cau mày nói: “Bây giờ tôi sẽ gọi điện cho cô ấy!”
Dương Thanh không cúp máy của Tiền Bưu mà dùng điện thoại riêng gọi cho Tần Thanh Tâm. Nhưng đáp lại chỉ là thông báo tắt máy.
Dương Thanh sa sầm mặt, trầm giọng nói: “Ông cứ âm thầm theo dõi, thường xuyên báo cáo tuyến đường của ông cho tôi!”
“Vâng!”
Tiền Bưu đáp lời.
Nhưng ông ta vừa mới cúp máy, một chiếc xe tải hạng nặng đột nhiên lao tới.
“Rầm!”
Chiếc Passat bay lên không trung lộn mấy vòng liên tục rồi rơi xuống đất, trượt dài mấy chục mét về phía trước mới dừng lại.
Trông thấy tai nạn kinh hoàng ấy, người đi đường bốn phía đều sợ ngây người.
Nếu là bình thường, người trong xe đã chết tươi rồi.
Nhưng cửa xe lại bị đá văng ra từ bên trong, một người máu me toàn thân giãy giụa bò ra khỏi xe.