Từ sau khi có ý thức, chỉ cần trong phòng không có ai, Dương Thanh sẽ tiến hành vận dụng sức mạnh nguyên tố Thủy.
Mỗi ngày tập vận dụng sức mạnh nguyên tố Thủy, khả năng điều khiển nước của anh lại tăng cao, có thể nói, hiện tại anh đã đạt tới trình độ dùng sức mạnh nguyên tố Thủy để giết người một cách vô hình.
Ngoài điều này, anh còn cảm nhận được, sức mạnh tinh thần của mình đã tăng lên khá nhiều, hôm nay, anh đã có thể cảm nhận được mọi chuyện trong vòng một kilômét quanh mình.
Nếu lúc này anh tỉnh dậy được thì dù nhắm mắt, anh vẫn có thể di chuyển như người thường, đồng thời có thể né tránh bất kì chướng ngại vật nào trên đường.
Chỉ có điều, anh vẫn không biết, hiện giờ đã có người để mắt đến anh, mà còn là người của gia tộc Cổ Võ.
Lúc này, bên ngoài Mục phủ, có một bóng người trung niên, sau lưng còn có ba gã cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, trong đó có một người cụt tay.
Đoàn người này chính là bốn cao thủ của gia tộc Cổ Võ họ Khương sau khi chiến bại đã rời khỏi phạm vi Mục phủ.
Một gã cao thủ nhà họ Khương tức giận nhìn chằm chằm về phía Mục phủ, nghiến răng nói: "Ông chủ, lão già Mục thành chủ này quá kiêu ngạo, lại dám chống đối ngài chỉ vì thằng ranh Dương Thanh, thật đúng là chán sống".
"Hừ!"
Khương Nham hừ lạnh một tiếng: "Vậy cứ để ông ta kiêu ngạo thêm một lúc đi, chẳng bao lâu nữa, bọn họ sẽ biết, động đến nhà họ Khương chúng ta sẽ phải gánh chịu hậu quả nghiêm trọng cỡ nào".
"Ông chủ, thực lực của Mục thành chủ hẳn đã cách bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm không xa, tôi đề nghị hiện giờ nên phân công cao thủ bán bộ Thiên Cảnh tới giết người này, nếu không, đợi khi thực lực của ông ta thực sự tiến vào bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, chúng ta muốn đối phó với ông ta thì sẽ càng khó hơn".
Một gã cao thủ của nhà họ Khương lên tiếng, sắc mặt cực kì căng thẳng, lại liếc nhìn gã cao thủ bị kiếm khách Ảnh Tử chặt bỏ một tay, tiếp tục nói: "Ngoại trừ Mục thành chủ, còn cả lão kiếm khách Ảnh Tử kia nữa, thực lực ông ta cũng rất mạnh, tuy mới chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ nhưng thanh trường kiếm trong tay ông ta lại rất kì lạ, có thanh kiếm này, thực lực của ông ta có thể sánh ngang với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong".
Khương Nham gật đầu, hí mắt nhìn chằm chằm về phía Mục phủ, trầm giọng nói: "Nếu tôi đoán không lầm thì thanh trường kiếm của kiếm khách Ảnh Tử đó là một thanh linh kiếm".
"Linh kiếm?"
Ba tên cao thủ của nhà họ Khương đều khiếp sợ ra mặt.
Gia tộc Cổ Võ họ Khương không phải không có linh khí nhưng cũng không có nhiều, vậy mà ngoài thế tục, bọn họ lại đã nghe nói đến hai thanh linh khí, một là con dao găm của Dương Thanh, hai là thanh trường kiếm trong tay kiếm khách Ảnh Tử.
Một gã cao thủ híp mắt, mặt lộ vẻ tham lam: "Nếu như chúng ta có thể chiếm được Mục phủ, vậy chẳng phải là, một lần lấy được hai thanh linh khí?"
"Ông chủ, hay là giờ gọi người tới ngay đi, nhất định phải giết chết Mục thành chủ trước khi ông ta bước vào cảnh giới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, nếu không, đợi ông ta lên cảnh giới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm rồi, muốn giết ông ta, chúng ta buộc phải phái cao thủ Thiên Cảnh tới, nhưng Thủ Hộ Minh đã có quy định, người nào đã bước vào cảnh giới Thiên Cảnh, không được nhúng tay vào việc của các cao thủ dưới Thiên Cảnh".
Khương Nham hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: "Bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm không phải muốn đạt được là đạt được, chúng ta về gia tộc trước, đợi khi thời cơ chín muồi, tự nhiên sẽ có người tới xử lí ông ta".
Ngay sau đó, người nhà họ Khương đều rời khỏi Thiện Thành.
Đám cao thủ trước đó còn đang âm thầm rình rập quanh Mục phủ thấy cả gia tộc Cổ Võ họ Khương cũng không làm gì được Mục phủ, bấy giờ mới chịu bỏ đi, tuy vẫn rất không cam tâm.
Ngay cả gia tộc Cổ Võ họ Khương còn không thâu tóm được Mục phủ, huống chi là bọn họ?
Hơn nữa, lúc trước, Mục thành chủ đánh bại Khương Nham nhanh như sét đánh, kiếm khách Ảnh Tử dùng một kiếm chém đứt lìa cánh tay một cao thủ nhà họ Khương, với sức mạnh này, ngoại trừ các gia tộc Cổ Võ, còn có thế lực nào dám khiêu chiến Mục phủ nữa?
Chẳng bao lâu sau, đám cao thủ ẩn nấp quanh Mục phủ đều đã rời đi hết.
Vào lúc này, tại phủ Hoài Thành.
"Bố, bố xuất quan rồi ạ?"
Sau khi Hoài Trấn chết, người thừa kế tiếp theo của phủ Hoài Thành là Hoài Kiệt thấy thành chủ Hoài Thành bước ra khỏi phong bèn mừng rỡ hỏi.
Lúc này, toàn thân thành chủ Hoài Thành đều tản ra một khí thế cực kì mạnh mẽ.
Thành chủ Hoài Thành gật đầu, vung tay lên: "Truyền lời xuống, triệu tập toàn bộ các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của Hoài Thành đến đây họp!"
Chẳng mấy chốc đã có một nhóm cao thủ có hơi thở võ thuật cực kì mạnh mẽ tới phủ Hoài Thành đợi lệnh thành chủ Hoài Thành.
Khi vừa thấy thành chủ Hoài Thành, tất cả đều có cảm giác không bình thường, tuy không biết thành chủ Hoài Thành đã gặp chuyện gì nhưng bọn họ có thể cảm nhận được, thực lực của thành chủ Hoài Thành đã có bước tiến mới.
Một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ nhìn thành chủ Hoài Thành, hỏi: "Thành chủ, ngài triệu tập chúng tôi tới đây nhất định có chuyện gì quan trọng đúng không?"
Thành chủ Hoài Thành gật đầu, trầm giọng nói: "Sau trận chiến với Mục phủ lần trước, phủ Hoài Thành chúng ta đã tổn thất cực kì nặng nề, hôm nay chỉ còn lại bảy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh".
"Chút thực lực này đối với phủ Hoài Thành chúng ta là quá ít, chúng ta phải tìm cách mở rộng thực lực mới có thể làm đám người đang lăm le xâm phạm Hoài Thành phải trả một cái giá đắt".
Nghe vậy, bảy tên cao thủ đều kinh ngạc.
Một người thận trọng hỏi: "Vậy có nghĩa, thành chủ ngài triệu tập chúng tôi tới đây, là dự định tấn công Mục phủ?"
Thành chủ Hoài Thành lắc đầu, đáy mắt lóe lên một tia sáng lạnh, giọng như băng giá: "Hiện tại mà đánh với Mục phủ, kết quả nhất định là hai bên cùng tổn thất nặng, cho nên giờ không phải lúc đánh với Mục phủ".
Lại một gã cao thủ hỏi: "Không tấn công Mục phủ, vậy chúng ta chuẩn bị tấn công bên nào?"
Nếu thành chủ Hoài Thành đã nói cần mở rộng, vậy tất nhiên là phải khai chiến với thế lực khác.
Thành chủ Hoài Thành chậm rãi đứng dậy, một khí thế võ thuật khủng bố từ trên người lão ta tràn ra, ngay lập tức, toàn bộ khu vực quanh phủ Hoài Thành đều nằm trong phạm vi khống chế của lão ta.
Cảm nhận được khí thế hùng mạnh khủng bố này, cả bảy cao thủ đều khiếp sợ tột cùng.
Một cao thủ kinh ngạc hỏi: "Thành chủ, thực lực của ngài đã đột phá tới Thiên Cảnh Nhất Phẩm rồi sao?"
Thành chủ Hoài Thành lắc đầu: "Nếu tiến lên một bước nữa thì là Thiên Cảnh Nhất Phẩm!"
Mặc dù còn chưa bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm nhưng những lời này của lão ta đã nói rõ, thực lực của lão ta hiện giờ đã là bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, là cảnh giới mạnh nhất dưới Thiên Cảnh.
"Hôm nay, chúng ta hãy cho những thế lực sau lưng đám cao thủ dám rình rập phủ Hoài Thành chúng ta phải trả một cái giá đắt cho hành vi ngu xuẩn của bọn chúng!"
Thành chủ Hoài Thành bước lên trước, vung tay, chỉ ra bên ngoài, lớn tiếng nói: "Tất cả các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trong phạm vi năm trăm mét quanh phủ Hoài Thành nghe đây, tôi cho các người năm phút, chủ động tới gặp tôi, bằng không, hậu quả tự gánh lấy!"
Những lời này như sấm sét ầm ầm vang vọng bốn phía, tất cả các cao thủ trong phạm vi năm trăm mét quanh phủ Hoài Thành đều nghe được rõ mồn một.