Thấy Đỗ Trọng quỳ xuống, Dương Thanh lập tức sững sờ.
Trước đó Đỗ Trọng đồng ý giúp anh đã khiến anh rất bất ngờ rồi, không ngờ bây giờ ông ta lại quỳ một chân xuống đất, muốn đi theo anh.
Dương Thanh vội đỡ ông ta dậy: “Tiền bối, mau đứng dậy đi, tôi không chịu nổi việc tiền bối quỳ đâu!”
Đỗ Trọng cũng không đứng dậy, mà nhìn Dương Thanh: “Cậu Thanh, tôi đang nghiêm túc, giờ kết giới đã tan vỡ, thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ hoàn toàn hòa làm một”.
“Bây giờ, các thế lực lớn ở Hạ Giới giới Cổ Võ đã bắt đầu cử cao thủ Thiên Cảnh đến thế tục để giành lợi thế, Võ Tông nằm ở trung tâm của Bắc Vực Ma Sơn, cũng là nơi tốt nhất để tu luyện, chắc chắn sẽ bị thế lực hàng đầu của Hạ Giới giới Cổ Võ để mắt đến”.
“Chỉ với các cao thủ của Võ Tông thì không thể ngăn cản cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ được, nếu Võ Tông không tìm một chỗ dựa vững chắc, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành thế lực phụ thuộc vào thế lực nào đó ở Hạ Giới giới Cổ Võ”.
Dương Thanh lập tức im lặng, nỗi lo của Đỗ Trọng cũng có lý.
Các thế lực lớn ở Hạ Giới giới Cổ Võ đều có cao thủ Thiên Cảnh, thậm chí mấy thế lực đứng đầu còn có cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.
Đúng như Đỗ Trọng đã nói, nếu Võ Tông không tìm được chỗ dựa thì sớm muộn gì cũng trở thành con rối của thế lực nào đó ở Hạ Giới giới Cổ Võ.
Năm đó, các ông lớn đứng đầu đã dùng trận pháp kết giới để tách hai thế giới ra, đồng thời thu hút phần lớn linh khí ở thế giới ban đầu về giới Cổ Võ qua Tụ Linh Trận.
Để duy trì lợi ích của các thế lực hàng đầu, chỉ có một số thế lực và cao thủ mạnh nhất được ở lại giới Cổ Võ.
Đồng thời, để đảm bảo nồng độ linh khí ở giới Cổ Võ, giới Cổ Võ sẽ không quá lớn.
Giờ kết giới giữa thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ đã tan vỡ, sao cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ có thể cam lòng dừng chân ở địa bàn của Hạ Giới giới Cổ Võ được?
Chắc chắn họ sẽ tiến vào thế tục theo quy mô lớn, lúc đó, vị trí địa lý tốt nhất ở thế tục sẽ bị các thế lực hàng đầu kia chiếm giữ.
Với thực lực của cao thủ thế tục, họ không thể làm gì được thế lực có cao thủ Thiên Cảnh.
“Tiền bối, ông cũng biết rồi đấy, tôi đã trở thành kẻ thù của tất cả mọi người, nhất là với cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ, nếu Võ Tông đi theo tôi, chắc chắn cũng sẽ bị thế lực ở Hạ Giới giới Cổ Võ nhắm vào”.
Dương Thanh lo lắng nói: “Với thực lực của tôi bây giờ, tôi không thể bảo vệ được Võ Tông, làm thế là đang hủy diệt Võ Tông đấy!”
Đỗ Trọng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng ánh mắt sáng rực: “Cậu Thanh, có lẽ cậu đánh giá sức ảnh hưởng của mình hơi thấp rồi”.
Dương Thanh sửng sốt, anh chỉ mới bước vào Thiên Cảnh, cho dù dùng hết thủ đoạn thì cũng chỉ có thể miễn cưỡng phát huy thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ.
Cho dù liều mạng, anh cũng chỉ có thể đánh với cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ, hay cùng lắm là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.
Nhưng nếu đến mức đó thật, rất có thể anh sẽ bị đối phương giết chết.
Chưa kể đến cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm của Hạ Giới giới Cổ Võ.
Đỗ Trọng bỗng mỉm cười thần bí: “Cậu Thanh, cậu cứ yên tâm, cho dù kết giới đã tan vỡ, cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ cũng không dám quá lố đâu, hội trưởng lão của Chiêu Châu không đơn giản chút nào”.
“Hả?”
Dương Thanh hơi kinh ngạc, với tư cách là Chiến Thần đã xuất ngũ của biên giới phía Bắc, anh hiểu rất rõ về hội trưởng lão.
Hội trưởng lão là cơ cấu quyền lực cao nhất ở Chiêu Châu, có ba vị trưởng lão, đều là những cao thủ rất mạnh, về phần họ mạnh đến mức nào thì không ai biết.
Tuy nhiên, Dương Thanh vẫn không tin được hội trưởng lão có năng lực đối phó với cao thủ Thiên Cảnh của Hạ Giới giới Cổ Võ.
Khi còn ở biên giới phía bắc, anh đã là cao thủ đứng đầu trấn giữ biên giới, cho dù Chiêu Châu có cao thủ mạnh hơn thì cũng sẽ không có quá nhiều.
Dương Thanh bỗng nghĩ tới điều gì đó, anh nhìn Đỗ Trọng: “Tiền bối Đỗ, ý ông là hội trưởng lão Chiêu Châu nắm giữ vũ khí nóng hàng đầu nào đó à?”
Nếu hội trưởng lão muốn phát động chiến tranh với Hạ Giới giới Cổ Võ thật, có lẽ một món vũ khí nóng hàng đầu có thể phá hủy cả Hạ Giới giới Cổ Võ.
Về việc Trung Giới và Thượng Giới giới Cổ Võ có bị phá hủy bởi vũ khí nóng hàng đầu không, Dương Thanh cũng không biết.
Nếu là trước đó, anh sẽ tin vũ khí nóng hàng đầu có thể hủy diệt cả giới Cổ Võ.
Nhưng bây giờ, anh cũng đã bước vào Thiên Cảnh, thiên kiếp mà anh chống lại đã sánh ngang với vũ khí nóng cỡ nhỏ rồi.
Hay nói cách khác, cao thủ đã bước vào Thiên Cảnh có năng lực chống lại vũ khí nóng.
Còn về việc cao thủ Thiên Cảnh đỉnh cao có chống được vũ khí nóng hàng đầu không, với thực lực của Dương Thanh bây giờ, anh cũng không rõ lắm.
Đỗ Trọng khẽ lắc đầu, cười nói: “Xem ra cậu mới chỉ biết về bề ngoài của hội trưởng lão Chiêu Châu thôi!”
Dương Thanh hơi kinh ngạc, anh cứ tưởng mình đã biết rõ về hội trưởng lão lắm rồi, không ngờ trong mắt Đỗ Trọng, anh vẫn chưa biết nhiều lắm.
Xem ra Đỗ Trọng biết nhiều hơn anh.
Đỗ Trọng bỗng nghiêm nghị nói: “Mấy trăm năm trước, khi các ông lớn tách thế tục và giới Cổ Võ ra, không phải tất cả cao thủ hàng đầu đều gia nhập giới Cổ Võ, khi ấy có một số ông lớn không đồng ý chia hai khu vực ra”.
“Sau cùng, họ vẫn chia hai khu vực ra, khi đó phần lớn cao thủ hàng đầu đều gia nhập giới Cổ Võ, chỉ có số ít cao thủ mạnh mẽ ở lại thế tục”.
Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức sửng sốt.
Nếu đúng thế thật, hội trưởng lão Chiêu Châu đúng là không đơn giản.
Cho dù nồng độ linh khí của thế tục rất thấp, chắc chắn cao thủ hàng đầu vẫn có cách để tu luyện tới cấp bậc đỉnh cao.
“Mấy trăm năm qua, số ít cao thủ hàng đầu đó luôn canh giữ thế tục, hội trưởng lão ban đầu do các ông lớn này sáng lập”.
“Ba vị trưởng lão của hội trưởng lão là con cháu của số ít ông lớn kia, thực lực của họ cũng không mạnh nhất trong số con cháu của các ông lớn, trái lại, họ là người yếu nhất”.
Nghe thấy Đỗ Trọng nói thế, Dương Thanh vô cùng kinh ngạc.
Anh biết thực lực của ba vị trưởng lão rất khó lường, nhưng không ngờ họ chỉ là người yếu nhất trong số con cháu của cao thủ hàng đầu thời viễn cổ mà thôi.
Dương Thanh hỏi: “Tại sao thế?”
Đỗ Trọng cười nói: “Linh khí của thế tục rất mỏng manh, nếu muốn tu luyện đến đỉnh cao thì phải dùng những cách khác để tu luyện. Tuy nhiên, thế tục không chịu nổi việc có nhiều cao thủ Thiên Cảnh tu luyện cùng lúc, trong tình huống này, nếu cao thủ ở thế tục muốn đột phá Thiên Cảnh thì chỉ có thể dùng cách không ảnh hưởng tới sự ổn định của kết giới mà thôi”.
“Cách này cũng không khó, đó là tách một khu vực có nồng độ linh khí cao ra khỏi thế tục”.
“Từ đó, những người có thiên phú vô cùng xuất chúng chỉ cần dốc toàn lực tu luyện, cố gắng tăng thực lực lên, còn người có thiên phú bình thường sẽ bị đám người này đẩy ra ngoài, quản lý thế tục ở Chiêu Châu”.
Dương Thanh đã rõ tình hình, anh cũng hiểu ý Đỗ Trọng, ông ta nói ba vị trưởng lão có thực lực yếu nhất, thiên phú bình thường nhất, không phải không có lý.
Dương Thanh suy đoán: “Tức là Chiêu Châu bây giờ không chỉ có mỗi giới Cổ Võ và thế tục, mà còn một thế giới nhỏ khác, hơn nữa thế giới này cực nhỏ? Số người ở đấy cũng vô cùng ít ỏi, thậm chí chỉ có mấy chục người? Hay mấy trăm người? Nhưng thực lực của họ đều rất mạnh, có lẽ người yếu nhất cũng có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ đúng không?”
Nói đến đây, nhịp thở của anh trở nên gấp gáp.
Đỗ Trọng khẽ gật đầu, trên mặt tràn ngập vẻ tôn kính, ông ta thấp giọng nói: “Tuy họ ở thế giới nhỏ, nhưng không bị cấm bước vào thế tục như giới Cổ Võ, họ có thể tự do ra vào thế tục, nhưng không được tu luyện ở thế tục, ngoài chuyện đó ra, họ không khác gì người thế tục hết”.
Dương Thanh hỏi: “Thế giới nhỏ này ở đâu?”
Đỗ Trọng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng ánh mắt nóng rực, nói: “Yến Đô!”
Chương 2079: Họ tới rồi
Không ngờ thế giới nhỏ đó lại ở Yến Đô!
Dương Thanh rất ngạc nhiên, anh cứ tưởng mình đã biết rất rõ về hội trưởng lão và mọi thứ ở Yến Đô, không ngờ những gì mà anh biết cũng không nhiều lắm.
“Thế nên cậu cứ yên tâm, sau khi Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục hoàn toàn hòa làm một, cao thủ hàng đầu ở Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ không quá đáng đâu”.
“Hơn nữa tôi tin không lâu nữa, hội trưởng lão của thế tục sẽ ban hành quy định mới đối với người luyện võ, có lẽ Thủ Hộ Minh và hội trưởng lão đã bắt đầu nói chuyện với nhau rồi”.
Đỗ Trọng nắm rất rõ những chuyện này, cho dù đó chỉ là suy đoán của ông ta, nhưng Dương Thanh biết, tám chín phần mười suy đoán này là thật.
Nếu hội trưởng lão chỉ là thế lực bị đẩy ra ngoài, cho dù thực lực của ba trưởng lão không bằng cao thủ của Thủ Hộ Minh, Thủ Hộ Minh cũng không dám dễ dàng trêu vào hội trưởng lão.
Thế lực đứng sau hội trưởng lão là hậu duệ của những cao thủ mạnh nhất, bao năm qua, họ vẫn luôn tu luyện trong thế giới nhỏ, chắc chắn phải có người đứng đầu, không chừng cao thủ hàng đầu trong thế giới nhỏ này đã có thể sánh ngang với cao thủ đỉnh cao của Thượng Giới giới Cổ Võ.
Nếu đúng thế thật, chẳng phải trong thế giới nhỏ sẽ có cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong ư?
Càng nghĩ, Dương Thanh càng chấn động.
Chẳng phải cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong là sự tồn tại giống như thần linh à?
Dương Thanh hỏi: “Tiền bối Đỗ, ông nghĩ trong thế giới nhỏ phía sau hội trưởng lão có cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong không?”
Đỗ Trọng lắc đầu với vẻ cay đắng: “Đó không phải bí mật mà tôi có thể biết, tôi chỉ biết hội trưởng lão bị đẩy ra để quản lý Chiêu Châu, về phần thế lực đứng sau hội trưởng lão, tôi cũng không rõ lắm”.
“Nhưng tôi đoán, thực lực của những cao thủ đứng đầu thế giới nhỏ chỉ ngang với những cao thủ mạnh ở Trung Giới giới Cổ Võ thôi, chứ vẫn cách cao thủ hàng đầu một khoảng”.
“Dù sao lúc trước, số lượng cao thủ hàng đầu đến giới Cổ Võ vẫn nhiều hơn, sau bao năm, sẽ có bao nhiêu hậu duệ của họ chứ? Hơn nữa số cao thủ đỉnh cao trong thế giới nhỏ ở Yến Đô vốn rất ít, tương ứng với điều đó, dòng chính của họ cũng sẽ ít hơn”.
“Do đó, số thiên tài ở Thượng Giới giới Cổ Võ cũng sẽ nhiều hơn số thiên tài trong thế giới nhỏ ở Yến Đô”.
“Quan trọng nhất chính là, dù sao thế giới nhỏ ở Yến Đô cũng được tách ra từ thế tục, nên chắc chắn nồng độ linh khí trong thế giới nhỏ sẽ không bằng Thượng Giới giới Cổ Võ, thậm chí kém cả Trung Giới giới Cổ Võ, trong điều kiện này, rất khó để tu luyện đến đỉnh Thiên Cảnh trong thế giới nhỏ!”
Dương Thanh khẽ gật đầu, tuy đó chỉ là suy đoán của Đỗ Trọng, nhưng đều có căn cứ.
“Giờ Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục đã dung hợp, như vậy không còn Hạ Giới giới Cổ Võ nữa, cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ cũng sẽ thuộc về thế tục, người trong thế giới nhỏ ở Yến Đô cũng không có lý do gì để ngăn cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ tiến vào thế tục”.
Đỗ Trọng nói tiếp: “Thế nên tôi đoán, chắc chắn minh chủ Thủ Hộ Minh sẽ đàm phán với hội trưởng lão, gần như có thể khẳng định, kiểu gì cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ cũng tiến vào Chiêu Châu, nhưng đương nhiên, họ cũng sẽ chịu sự ràng buộc tương ứng”.
“Chắc sự ràng buộc này sẽ bảo vệ người bình thường là chính, người luyện võ không được ra tay với người bình thường, cao thủ Thiên Cảnh không được ra tay với cao thủ dưới Thiên Cảnh, vân vân”.
“Nếu không có sự ràng buộc này, chắc chắn thế giới mới sẽ hỗn loạn, hoàn toàn biến thành một thế giới mạnh được yếu thua, một khi cao thủ hàng đầu dùng võ lực để phạm luật, chắc chắn sẽ mang lại tai họa cực lớn cho thế giới này”.
Nói đến đây, Đỗ Trọng bỗng nghiêm nghị nhìn Dương Thanh: “Có lẽ Thủ Hộ Minh cần một khoảng thời gian nữa để đi đến hiệp nghị cuối cùng với hội trưởng lão”.
“Hơn nữa có thể khẳng định, chắc chắn Thủ Hộ Minh sẽ dùng mọi lý do để kéo dài thời gian đàm phán sau cùng, vì Thủ Hộ Minh đang ở Hạ Giới giới Cổ Võ, kiểu gì họ cũng cân nhắc cho lợi ích của Hạ Giới giới Cổ Võ”.
“Thế nên một khoảng thời gian tới, vì chưa có quy định nhắm vào người luyện võ, chắc chắn cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ vô cùng điên cuồng, làm một số chuyện có lợi cho họ, trong đó bao gồm cả việc đối phó cậu!”
Dương Thanh nhíu chặt mày, nếu hôm nay Đỗ Trọng không nói cho anh biết những bí mật này, đúng là anh không nghĩ tới chuyện đó.
Tóm lại, lời Đỗ Trọng nói có ba điểm chính.
Thứ nhất, hội trưởng lão chỉ là thế lực quản lý thế tục mà thế giới nhỏ ở Yến Đô đẩy ra ngoài.
Thứ hai, Thủ Hộ Minh sẽ đàm phán với hội trưởng lão, đặt ra quy định mới, Thủ Hộ Minh sẽ cố gắng kéo dài thời gian quy tắc mới xuất hiện vì lợi ích của Hạ Giới giới Cổ Võ.
Thứ ba, thế lực ở Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ trắng trợn xâm chiếm thế tục trước khi quy tắc mới xuất hiện, đồng thời còn nhắm vào Dương Thanh.
Đương nhiên, đây không chỉ là nguy cơ của Dương Thanh, mà còn là nguy cơ của cả thế tục.
Có thể tưởng tượng được trước khi quy tắc mới xuất hiện, bao nhiêu chuyện không tốt với thế tục sẽ xảy ra.
Chẳng mấy chốc, thế lực ở Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ chiếm cứ các nơi ở thế tục, cao thủ và liên minh thương mại ở thế tục cũng sẽ nhanh chóng bị các thế lực của Hạ Giới giới Cổ Võ chia cắt.
Đây là thực tế không thể thay đổi.
Hơn nữa Dương Thanh còn phải đối phó với sự ám sát từ Hạ Giới giới Cổ Võ.
Đỗ Trọng nói tiếp: “Cậu Thanh không cần lo lắng quá, tuy cậu sẽ đối mặt với nguy cơ từ Hạ Giới giới Cổ Võ, nhưng mọi chuyện chỉ là tạm thời thôi, chỉ cần cậu kiên trì đến khi quy định mới xuất hiện, khi đó, những cao thủ muốn nhằm vào cậu sẽ bị quy định ràng buộc”.
Dương Thanh khẽ lắc đầu, nghiêm nghị nói: “Có lẽ tôi không chịu được đến lúc đó, vì kết giới tan vỡ, tất cả cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ đều muốn lấy mạng tôi, có lẽ đã có rất nhiều cao thủ đang tìm tôi rồi”.
Đỗ Trọng lập tức im lặng, ông ta vốn biết nhiều hơn Dương Thanh, với tình hình bây giờ, chắc chắn sẽ có rất nhiều người muốn Dương Thanh chết.
Nguyên nhân quan trọng nhất là vì linh hồn Ma Thần đang ở trong người Dương Thanh.
Đối với những cao thủ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, họ cũng không muốn lấy mạng Dương Thanh, mà muốn linh hồn Ma Thần hoàn toàn tan thành mây khói.
Bằng không, một khi Ma Thần tìm được cơ thể, với thực lực từng đứng đầu Thượng Giới giới Cổ Võ của Ma Thần, có lẽ một đòn của Ma Thần có thể tiêu diệt tất cả cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ.
Cao thủ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ không bao giờ cho phép điều đó xảy ra.
Dương Thanh chợt nói: “Tiền bối Đỗ, còn một chuyện rất quan trọng khác nên tôi mới đến tìm ông”.
Đỗ Trọng nghiêm nghị nói: “Cậu nói đi!”
Dương Thanh nói qua tình hình của Mã Siêu, sau khi nghe xong, nét mặt Đỗ Trọng vô cùng nghiêm nghị.
Sau khi im lặng một lát, ông ta bỗng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Cậu Thanh, cho tôi hỏi một câu, nếu Võ Tông gặp họa, cậu sẵn sàng liều mạng vì Võ Tông chứ?”
Dương Thanh thoáng sửng sốt, không hiểu sao Đỗ Trọng lại hỏi như vậy.
Nhưng anh không hề do dự, dứt khoát nói: “Nếu có một ngày như thế thật, tôi sẽ làm!”
“Tốt lắm!”
Đỗ Trọng rất hài lòng với câu trả lời này, ông ta nói: “Nếu vậy, tôi sẽ dùng dấu ấn của thần cuối cùng ở Võ Tông để trấn áp sức mạnh long mạch trong người Mã Siêu!”
Dương Thanh lập tức mừng rỡ, anh chỉ định đến Võ Tông để nhờ Võ Tông triệu hồi linh hồn Võ Thần, xem xem linh hồn Võ Thần có biết cách nào để trấn áp sức mạnh long mạch không.
Không ngờ Đỗ Trọng lại đồng ý dùng dấu ấn của thần cuối cùng ở Võ Tông để trấn áp sức mạnh long mạch trong người Mã Siêu.
Dương Thanh vội nói: “Giờ tôi sẽ về Ma Tông để đưa Mã Siêu tới đây”.
Đỗ Trọng gật đầu: “Việc triệu hồi linh hồn Võ Thần cần một số nghi thức, giờ tôi sẽ chuẩn bị”.
“Tốt quá!”
Dương Thanh lập tức rời khỏi Võ Tông.
Giờ kết giới đã tan vỡ, đang là lúc cần người, nếu Mã Siêu khôi phục bình thường, anh ta cũng có thể giúp thế tục làm rất nhiều chuyện.
Dương Thanh vừa rời khỏi Võ Tông một lát, mấy khí thế khủng khiếp bỗng bao phủ cả Võ Tông.
Đỗ Trọng đang chuẩn bị triệu hồi linh hồn Võ Thần lập tức biến sắc, ông ta biết cao thủ Thiên Cảnh của Hạ Giới giới Cổ Võ tới rồi.
Chương 2080: Giết ngay
“Các người là ai?”
Đỗ Trọng ra khỏi phòng, nhìn thấy một cô gái trẻ mặc trang phục truyền thống đang đứng trước tòa nhà của ông ta, phía sau cô gái là hai lão già có khí thế mạnh mẽ.
Ngoài ra, bên cạnh cô gái còn có mấy thanh niên, đều khoảng ba mươi tuổi.
Nhưng khí thế của họ đều rất mạnh, có lẽ đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh, nhất là cô gái dẫn đầu, khí thế của cô ta càng mạnh mẽ hơn.
Đỗ Trọng chú ý đến cô gái dẫn đầu ngay vì cô gái này vô cùng xinh đẹp, như tiên nữ đến từ chín tầng trời.
Không những thế, khí thế thoáng lan ra từ người cô gái này cực mạnh, có lẽ đã đạt đến bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.
Hai lão già sau lưng cô gái có khí thế càng mạnh mẽ hơn, chắc chắn là cao thủ Thiên Cảnh.
Không chỉ có hai cao thủ Thiên Cảnh phía sau cô gái, những thanh niên khác cũng có cao thủ Thiên Cảnh đi theo.
Lúc này, một nam thanh niên bỗng nhìn về phía Đỗ Trọng, hỏi: “Ông chính là Đỗ Trọng - tông chủ Võ Tông à?”
Đối phương rất vênh váo, không hề tôn trọng Đỗ Trọng.
Đỗ Trọng biết đối phương có địa vị rất cao, cũng không dám chần chừ, vội nói: “Tôi chính là Đỗ Trọng, không biết mấy vị khách quý tới đây có việc gì?”
Một cô gái nói: “Chúng tôi đến chơi không được à? Cứ phải có việc hả?”
Đỗ Trọng lập tức cạn lời, các người đã dẫn cao thủ Thiên Cảnh tới rồi, đúng là chỉ tới chơi thôi ư?
Đương nhiên, ông ta chỉ nghĩ thầm thế thôi chứ không dám nói thành lời.
Lúc này, cô gái dẫn đầu chợt nói: “Được rồi, đừng ồn ào nữa, nói chuyện chính đi!”
Đỗ Trọng biết cô ta sắp nói ra mục đích rồi.
Thấy cô gái dẫn đầu lên tiếng, lúc này những người khác mới im lặng.
Cô gái dẫn đầu nói: “Chào tông chủ Đỗ, chúng tôi là con cháu của các gia tộc ở Hạ Giới giới Cổ Võ, tôi đến từ nhà họ Liễu, tên Liễu Như Yên”.
Đỗ Trọng khẽ gật đầu, nói: “Cô Liễu có việc gì, xin cứ nói thẳng!”
Liễu Như Yên nói: “Không giấu gì tông chủ Đỗ, lần này chúng tôi đến thế tục để gây dựng thành tích, chúng tôi tới Võ Tông để đại diện cho gia tộc, tiến vào Bắc Vực Ma Sơn”.
“Dù sao Bắc Vực Ma Sơn cũng là địa bàn của Võ Tông, hôm nay chúng tôi đến đây để thăm hỏi”.
Đỗ Trọng nhíu mày, lập tức sầm mặt: “Có lẽ cô Liễu không định thăm hỏi, mà đến để ra oai với tôi nhỉ?”
Sao ông ta lại không rõ ý định của đám người này chứ?
Họ ăn nói đàng hoàng lắm, nhưng cũng chỉ muốn chiếm Bắc Vực Ma Sơn thôi.
Mấy thanh niên này đều có cao thủ Thiên Cảnh đi theo, rõ ràng lai lịch không tầm thường, nhiều cao thủ Thiên Cảnh thế này có thể dễ dàng tiêu diệt cả Võ Tông.
“Ông là cái thá gì? Xứng để chị Liễu của chúng tôi ra oai với ông hả? Tuy chúng tôi gọi ông là tông chủ Đỗ, ông cũng là tông chủ Võ Tông, nhưng nếu dám trêu vào chúng tôi, Võ Tông không nhất thiết phải tồn tại nữa”.
Đỗ Trọng vừa dứt lời, một nam thanh niên bên cạnh Liễu Như Yên lập tức giận dữ quát.
“Không sai, một thế lực ở thế tục mà cũng dám chống lại chúng tôi à? Chúng tôi bằng lòng tiến vào Bắc Vực là vinh dự của Võ Tông đấy!”
“Hôm nay chúng tôi đến để ra lệnh, chứ không phải để thương lượng với ông, hiểu chưa?”
Ba thanh niên đi cùng Liễu Như Yên thi nhau nói, không nể mặt Đỗ Trọng chút nào.
Đỗ Trọng hoàn toàn sầm mặt, ông ta là chủ Võ Tông, sao có thể nhẫn nhịn trước sự hỗn xược của đám thanh niên đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ này chứ?
Liễu Như Yên nhíu chặt mày, quát: “Im hết cho tôi!”
“Chị Liễu...”
“Tôi bảo cậu im lặng!”
Thấy Liễu Như Yên tức giận, mấy thanh niên mới thôi không nói nữa.
Liễu Như Yên nhìn Đỗ Trọng: “Xin tông chủ Đỗ bớt giận, đừng chấp nhặt với họ”.
Tuy cô ta đang xin lỗi nhưng giọng điệu vẫn rất kiêu ngạo.
Nhưng điều này cũng dễ hiểu, cô ta có thể tu luyện tới cảnh giới này ở tuổi ba mươi, đúng là thiên tài võ thuật.
Cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, có lẽ Liễu Như Yên cũng là thiên tài đỉnh cao.
Tuy ba người khác không mạnh bằng Liễu Như Yên, nhưng cũng có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.
Rõ ràng họ đều nghe lệnh Liễu Như Yên.
“Tông chủ Đỗ, có lẽ ông hiểu nhầm rồi, chúng tôi chỉ đại diện gia tộc tiến vào Bắc Vực, chứ không định thay thế Võ Tông”.
Liễu Như Yên bình tĩnh nói: “Giờ kết giới giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục sắp biến mất, chẳng mấy nữa, hai khu vực sẽ hòa làm một, khi đó, cho dù chúng tôi không tiến vào Bắc Vực thì cũng sẽ có thế lực khác làm”.
“Chúng tôi chỉ đang tìm kiếm một chỗ dừng chân ở Bắc Vực, cũng không có ác ý, nếu thế lực Cổ Võ khác tiến vào Bắc Vực, có lẽ sẽ mang lại phiền phức rất lớn”.
“Nhưng nếu chúng tôi tiến vào Bắc Vực, chúng tôi sẽ không nhúng tay vào chuyện của Bắc Vực, trái lại, khi có thế lực Cổ Võ khác nhòm ngó Bắc Vực, chúng tôi còn có thể ra mặt uy hiếp”.
“Chuyện này không hề có hại với Võ Tông, mong tông chủ Đỗ nghĩ cho kỹ”.
Đỗ Trọng lập tức im lặng, không thể không thừa nhận, cô gái này rất lợi hại, chỉ mấy câu đơn giản đã phân tích rõ tình hình của Võ Tông.
Đúng như Liễu Như Yên nói, cho dù họ không tiến vào Bắc Vực thì cũng sẽ có thế lực Cổ Võ khác.
Đám người Liễu Như Yên vẫn bằng lòng chung sống hòa bình với Võ Tông, nhưng thế lực Cổ Võ khác thì chưa chắc.
Nếu là trước đó, đề nghị mà Liễu Như Yên đưa ra đúng là rất phù hợp, nhưng bây giờ, đối với Võ Tông, việc đám người đám người Liễu Như Yên tiến vào không mang nhiều ý nghĩa nữa.
Vì phía sau Võ Tông là Dương Thanh.
Sau giây phút im lặng ngắn ngủi, Đỗ Trọng nói: “Cô Liễu, rất xin lỗi, tôi không thể đồng ý cho các người tiến vào Bắc Vực ngay được, tôi cần suy nghĩ thêm”.
Ông ta cũng không quá kiên quyết, vẫn phải thương lượng với Dương Thanh đã, nếu Dương Thanh đồng ý để những thế lực bên Liễu Như Yên tiến vào Bắc Vực thì được thôi, còn nếu Dương Thanh không đồng ý, đừng nói là Liễu Như Yên, cho dù là chủ gia tộc họ Liễu phía sau cô ta tới đây thì cũng không được.
Liễu Như Yên lập tức nhướng mày, theo cô ta thấy, Đỗ Trọng chỉ đang tìm cớ thoái thác thôi.
Liễu Như Yên nói: “Tông chủ Đỗ, ông nên suy nghĩ thật kỹ, tôi có thể đồng ý với ông, chỉ cần ông cho phép chúng tôi tiến vào Bắc Vực, chúng tôi sẽ ở yên trong địa bàn của mình, không bao giờ vi phạm”.
Đỗ Trọng bình tĩnh nói: “Tối nay tôi sẽ cho cô câu trả lời chắc chắn!”
Nam thanh niên bên cạnh Liễu Như Yên nhìn chằm chằm vào Đỗ Trọng với vẻ hung tợn: “Ông già, đừng không biết điều thế, chị Liễu đã nể mặt ông lắm rồi, đừng rượu mời không uống, chỉ thích uống rượu phạt, nếu dám từ chối, giờ ông đây sẽ giết ông ngay đấy!”
Đỗ Trọng nhíu mày, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén, ông ta híp mắt nhìn chằm chằm vào đối phương: “Nếu không có gia tộc phía sau cậu, chỉ với cậu cũng đòi giết tôi à?”
Đỗ Trọng đã nổi giận.
Ông ta là chủ Võ Tông, cho dù đối phương đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ thì vẫn là bề dưới, không ngờ anh ta dám bất kính như thế.
Phải biết rằng Võ Tông là thế lực duy nhất có dấu ấn của thần trong năm thế lực hàng đầu ở Ma Sơn.
Nếu ép ông ta, ông ta sẽ triệu hồi dấu ấn của thần ngay tức khắc.
“Ông chán sống rồi!”
Nam thanh niên lập tức nổi giận, nói với lão già phía sau: “Giết tên già này ngay cho tôi!”