Anh nói rồi về phòng, tu luyện tiếp.
Sau khi uống Huyết Nộ Đan xong, anh vẫn chưa đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh, nhưng cũng đạt tới bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ rồi.
Anh cứ cảm thấy mình không vượt qua lằn ranh này vì đang thiếu gì đó, nhưng anh nghĩ mãi vẫn không biết Cửu Cảnh thiếu thứ gì.
“Có lẽ trong một năm gần đây, mình đột phá quá nhanh nên nền tảng không ổn định!”
Dương Thanh suy nghĩ một lúc lâu nhưng vẫn không biết tại sao, đành thở dài, tu luyện tiếp.
Tuy anh chưa đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh, nhưng với thực lực của anh bây giờ, đối phó với Yoshida Kakeru không phải vấn đề nữa.
Trước đó khi Bách Lý Kinh Vân đánh với Yoshida Kakeru, tuy anh không tận mắt chứng kiến, nhưng cũng đã áng chừng được thực lực mạnh nhất của Yoshida Kakeru khi họ giao chiến.
Cho dù Dương Thanh không giết được đối phương thì cũng không thua dưới tay ông ta, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là nước Dương không cử thêm cao thủ mạnh hơn tới.
Dù sao Yoshida Kakeru cũng đã thua Bách Lý Kinh Vân, không ai dám chắc ông ta sẽ không báo gia tộc Yoshida cử cao thủ có thực lực mạnh hơn tới.
Phía bên kia, sau khi rời khỏi dinh thự Vân Phong, ba người Yoshida Kakeru đến chỗ ở của Yoshida Kakeru.
Trong phòng, ba người ngồi quỳ, ai cũng có vẻ nghiêm nghị.
Trận chiến hồi nãy ở dinh thự Vân Phong đã khiến họ cảm nhận được áp lực nặng nề, cho dù ba người hợp sức thì có lẽ cũng không phải đối thủ của Bách Lý Kinh Vân, chưa kể trận chiến ngày mai lại theo hình thức một đấu một nữa.
“Chúng ta phải tìm cứu binh, bằng không trong trận chiến ngày mai, chắc chắn chúng ta sẽ thua mất!”
Sau khi quay về, ba người vẫn luôn im lặng, mãi đến khi Shendai Kabuto mở lời trước.
Trong lúc nhất thời, Yoshida Kakeru và Aoki Yamato đều nhìn về phía Shendai Kabuto.
Shendai Kabuto nói tiếp: “Các vị đã thấy thực lực của người kia rồi đấy, chắc chắn đối phương là đến từ gia tộc Cổ Võ ở Chiêu Châu, chắc hẳn ông ta đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ rồi”.
“Phó hội trưởng Yoshida đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ cũng không phải đối thủ của ông ta, nói gì đến chúng tôi chứ, thế nên chúng ta phải tìm sự hỗ trợ, chắc hai vị đều biết trận chiến ngày mai quan trọng với chúng ta đến mức nào”.
Aoki Yamato híp mắt nhìn chằm chằm vào Shendai Kabuto: “Ông nói không sai, chỉ dựa vào chúng ta thì đúng là không thể đánh bại người Chiêu Châu, nếu vậy, chúng ta đành phải nhờ gia tộc cử cao thủ mạnh hơn đến”.
Yoshida Kakeru lạnh lùng nói: “Hai người định để cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ tiến vào Chiêu Châu à?”
Hai người nhất thời im lặng, nhưng im lặng đã là câu trả lời rồi.
Nếu cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ không ra tay, trong trận chiến ngày mai, họ sẽ thua mất.
Yoshida Kakeru lạnh lùng nói: “Hai người tưởng tôi không muốn nhờ cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ ư? Nhưng dù sao đây cũng là Chiêu Châu, thế tục Chiêu Châu không có nhiều cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, nhưng gia tộc Cổ Võ của Chiêu Châu lại có vô số cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, thậm chí có cả cao thủ Thiên Cảnh nữa”.
“Bên cạnh đó, Chiêu Châu còn có Thủ Hộ Minh, chúng ta chủ động khiêu chiến đã là cực hạn rồi, nếu mời cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ tới đây, có lẽ sẽ khiến kế hoạch của chúng ta gặp phiền phức rất lớn”.
“Một khi cao thủ của gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu nhúng tay, ‘kế hoạch Liệu Nguyên’ của nước Dương chúng ta còn chưa bắt đầu sẽ thất bại”.
Lần này, ba người họ đại diện cho ba tài phiệt lớn nước Dương, đến Chiêu Châu để khiêu chiến cao thủ Chiêu Châu, nhưng thật ra họ còn có nhiệm vụ nữa.
Nghe thấy Yoshida Kakeru nói thế, Shendai Kabuto nhíu mày, lạnh lùng nói: “Theo như ông nói, trong trận chiến ngày mai, chúng ta nên đối phó thế nào đây?”
Aoki Yamato cũng nói: “Phó hội trưởng Yoshida, trong trận chiến ngày mai, chúng ta nhất định phải thắng! Một khi thua, kế hoạch của chúng ta cũng thất bại, cho dù chúng ta mời cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ từ nước Dương đến, chưa chắc sẽ khiến gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu và Thủ Hộ Minh chú ý đâu, tệ nhất thì bị họ phát hiện là cùng”.
“Tôi đề nghị vẫn nhờ gia tộc đằng sau chúng ta giúp đỡ, đương nhiên, chúng ta chỉ cần một người có thể giải quyết cao thủ Chiêu Châu hồi nãy là được, nếu có nhiều cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ đến giúp quá thì sẽ khiến gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu và Thủ Hộ Minh chú ý”.
Yoshida Kakeru lập tức im lặng, như đang suy nghĩ gì đó.
Aoki Yamato và Shendai Kabuto cũng nhìn Yoshida Kakeru, ba người đều là cao thủ do các gia tộc cử tới, tuy thực lực có khoảng cách nhưng nhiệm vụ và địa vị khi tới Chiêu Châu giống nhau, họ phải thương lượng về chuyện này.
Một lúc lâu sau, Yoshida Kakeru nói: “Nếu vậy thì xin sự hỗ trợ từ nước Dương cũng được, nhưng chúng ta mời cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ nào đây?”
Có vẻ Aoki Yamato đã nghĩ xong từ nãy, ông ta chậm rãi mở miệng: “Kitano Takeshi!”
Nghe thấy thế, Shendai Kabuto và Yoshida Kakeru đều giật mình.
Kitano Takeshi là hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương, xem như cấp trên của Yoshida Kakeru.
Aoki Yamato nói tiếp: “Hiệp hội võ thuật nước Dương vốn là thế lực do ba gia tộc chúng ta cùng nâng đỡ, bây giờ mời Kitano Takeshi ra tay là thích hợp nhất rồi”.
“Kitano Takeshi là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, nghe nói ông ta đã chạm đến ranh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu ông ta ra tay thì sẽ không có sai sót!”
Yoshida Kakeru và Shendai Kabuto không còn lý do gì để phản đối, như Aoki Yamato đã nói, hiệp hội võ thuật nước Dương là thế lực do ba gia tộc họ cùng nâng đỡ.
Đương nhiên, Kitano Takeshi cũng không phải cao thủ do ba gia tộc bồi dưỡng, mà là một cao thủ có bối cảnh vô cùng đơn giản ở nước Dương, cũng không thuộc về gia tộc nào.
Mà trong hiệp hội võ thuật nước Dương, gia tộc đằng sau ba tài phiệt lớn nước Dương đều cử cao thủ tham gia vào đó, chẳng hạn như Yoshida Kakeru chính là cao thủ được gia tộc Yoshida cử đến hiệp hội võ thuật nước Dương.
Gia tộc Aoki và gia tộc Shendai cũng cử cao thủ đến, nhưng người của họ không mạnh bằng Yoshida Kakeru.
“Tôi đồng ý!”
Một lúc lâu sau, Shendai Kabuto chợt nói.
Yoshida Kakeru ngẩng đầu nhìn hai người, nói: “Đã vậy, chúng ta chỉ có thể mời Kitano Takeshi đến Yến Đô một chuyến, chúng ta phải thắng trận chiến ngày mai!”
Yoshida Kakeru nói rồi lấy điện thoại ra, bấm số Kitano Takeshi.
Ông ta là phó hội trưởng hiệp hội võ thuật, ông ta gọi là thích hợp nhất.
Ở dinh thự Vân Phong, Dương Thanh vẫn đang tu luyện, lúc này anh bỗng rơi vào trạng thái vô cùng kỳ diệu, nếu Bách Lý Kinh Vân ở đây, chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc.
Trên người Dương Thanh không có khí thế gì, như hòa thượng đã viên tịch, thần thánh vô cùng.