Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giây lát sau, mọi người đều sững sờ khiếp sợ nhìn về chiến trường phía Dương Thanh.

Thân hình Dương Thanh di chuyển nhanh như điện xẹt, xông tới trước mặt mấy tên cao thủ đi đầu, bọn người kia thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại, thân thể đã như bị đóng đinh tại chỗ.

Đợi khi Dương Thanh xuất hiện lại một lần nữa, thân thể hơn chục tên cao thủ kia bỗng đổ rầm xuống đất, trên cổ mỗi người có thêm một vệt máu tươi, nở rộ như đóa hồng nhung, đỏ đến chói mắt.

Không khí tràn ngập một mùi máu tươi đậm đặc.

Đám cao thủ mới rồi còn điên cuồng lao về phía Dương Thanh thì giờ đã hóa đá tại chỗ, ánh mắt nhìn về phía anh như thể đang nhìn một quái vật.

Thành chủ Hoài Thành đang bị Mục thành chủ canh chừng cũng đã dại ra, mắt nhìn chăm chăm vào con dao găm màu đen còn đang rỉ máu trong tay Dương Thanh.

Sau vài giây ngây dại, lão ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Linh khí! Cậu ta có một con dao găm linh khí! Nhưng cậu ta mới chỉ tới cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, vì sao có thể khống chế được linh khí?"

Chỉ có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh mới có khả năng khống chế linh khí, đây là điều mà tất cả mọi cao thủ võ thuật đều biết.

Vừa rồi, Dương Thanh chỉ mới đột phá lên Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, mọi người ở đây đều tận mắt thấy được.

Nhưng lúc này, Dương Thanh lại đang cầm một con dao găm linh khí trong tay, đây là một thứ vũ khí chỉ có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh mới có hi vọng khống chế nổi.

Sắc mặt Mục thành chủ cũng đã trở nên nặng nề, ông lão đã biết Dương Thanh có một con dao găm linh khí, bản thân ông lão không có ý định gì với linh khí này, chỉ có điều, lúc này Dương Thanh lựa chọn bại lộ linh khí trong tay, chắc chắn sẽ mang đến cho mình rất nhiều phiền phức.

Song ngẫm lại cũng phải, trong tình cảnh hiện nay của Dương Thanh, Mục thành chủ cũng có thể hiểu được nỗ lực tuyệt vọng của Dương Thanh khi lựa chọn dùng linh khí vào lúc này.

Ban đầu, dưới sự hỗ trợ của Chiến Thần Quyết và huyết mạch cuồng hóa, thực lực của Dương Thanh đã gần ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, khi anh lấy con dao găm linh khí ra, hơi thở võ thuật trên người anh đã vọt thẳng lên ngang cấp với Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, thậm chí đã xấp xỉ với bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.

Có thể nói, trong đám cao thủ dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh, không một ai có thể giết được Dương Thanh nữa.

"Giết!"

Dương Thanh gầm lên một tiếng, lao vọt tới.

"Phụt phụt phụt!"

Anh điên cuồng vung dao, lưỡi dao găm sắc bén vẽ vào không trung những đường cong lạnh lẽo, mỗi lần lưỡi dao hạ xuống lại mang đi tính mạng của một tên cao thủ.

Cao thủ Hoài Thành sợ đến cứng người, tất cả đều không dám lao lên giao chiến trực diện với Dương Thanh.

Bên đám cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh vốn không có bao nhiêu, hơn nữa, đại bộ phận chỉ là Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, dù xông lên đối phó với Dương Thanh cũng chưa chắc có thể nhẹ nhàng hạ gục anh.

Những cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ và hậu kỳ đều đã bị lão Cửu và các cao thủ đứng đầu của Mục phủ ngăn chặn.

Thành chủ Hoài Thành lại đang bị Mục thành chủ theo sát, vậy nên, thời gian sau đó hoàn toàn chính là màn độc diễn của Dương Thanh.

Không một ai hay, mỗi khi Dương Thanh giết được một người, thân thể anh lại phải hứng chịu một áp lực vô cùng khủng khiếp.

Anh có cảm giác lục phủ ngũ tạng của mình đều đã bị uy lực khủng bố này xé nát, trên làn da cũng đã xuất hiện những vệt rách rớm máu tươi.

Những vết máu này không phải do binh khí của kẻ địch gây nên mà vì thực lực hiện tại của anh quá kinh khủng, độ mạnh của thân thể anh mới chỉ đạt tới Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, rất khó gánh nổi thực lực anh đang sử dụng.

Loại đau đớn khủng bố do linh khí phản phệ lên người thế này khiến Dương Thanh cảm thấy gần như không muốn sống nữa, nhưng dù đau đớn tột cùng, anh vẫn cắn răng hứng chịu.

Bởi nếu anh thua, không chỉ mình anh phải mất mạng mà sẽ có rất nhiều người phải chết theo, những người đứng về phía anh đều sẽ bị liên lụy, vì thế, lúc này anh phải gắng gượng hứng chịu cơn đau tột cùng đó.

"Grào!"

Bên kia, lão Cửu cũng đang điên cuồng chém giết, trong vòng vây của bốn tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, toàn thân ông lão đã nhuộm đầy máu tươi, mà bốn tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ kia cũng đều đã trọng thương rồi.

Thành chủ Hoài Thành nhìn đám cao thủ vừa bị Dương Thanh chém chết, cảm thấy tim mình cũng phải rỉ máu rồi, lão ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Tất cả các cao thủ dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh, lập tức rời khỏi chiến trường! Các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, ai có thể giết được Dương Thanh, thưởng mười tỷ, đồng thời tặng một quyển công pháp võ thuật hàng đầu của phủ Hoài Thành!"

Lão ta vừa thốt ra những lời này, tất cả các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đều xiêu lòng.

Mục thành chủ hét to: "Giết! Không được buông tha bất kì kẻ địch nào! Giết hết cho tôi!"

Thành chủ Hoài Thành muốn đám cao thủ dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh lui khỏi chiến trường, nhưng Mục thành chủ sẽ không để đối phương lui ra được.

Hiện giờ chính là thời điểm làm suy yếu thực lực của phủ Hoài Thành, sao ông lão có thể bỏ qua cơ hội tốt này?

"Giết giết giết!"

Cao thủ của Mục phủ nhận được mệnh lệnh từ Mục thành chủ, lập tức điên cuồng lao lên tấn công cao thủ của phủ Hoài Thành.

Dương Thanh xung phong tiến lên trước tiên, mỗi lần lưỡi dao hạ xuống đều có thể lấy một mạng sống của đối thủ, bất kể Siêu Phàm Thất Cảnh hay Bát Cảnh, tất cả đều bị hạ gục trong một chiêu.

"Mục thành chủ, vậy là ông muốn quyết chiến với phủ Hoài Thành tôi đúng không?"

Thành chủ Hoài Thành đã giận không kiềm được, đôi mắt dữ dằn nhìn thẳng vào Mục thành chủ, hỏi.

Nếu không phải do cao thủ của Mục phủ cầm chân cao thủ Hoài Thành, một mình Dương Thanh tuyệt đối không thể giết được nhiều người như vậy, nhưng hiện giờ, cao thủ của Mục phủ lại đang điên cuồng đuổi giết cao thủ phủ Hoài Thành, cao thủ phủ Hoài Thành có muốn chạy cũng không chạy nổi.

Ý chí chiến đấu trên người Mục thành chủ đã bắt đầu hừng hực cháy lên, ông lão lạnh lùng nói: "Nếu ông muốn quyết chiến, tôi đây sẵn lòng chơi tới cùng!"

"Uỳnh!"

Nhưng đúng lúc này, lão Cửu bỗng khuỵu một chân xuống đất, mặt đất dường như vừa run rẩy.

Mục thành chủ và thành chủ Hoài Thành vốn đang định lao vào chiến đấu cũng quay sang nhìn.

Dưới ánh mắt mọi người, lão Cửu quỳ một chân trên mặt đất, toàn thân đẫm máu tươi, thân thể vốn đang phình to vì dùng Thú Hóa Đan nay lại dần thu nhỏ, khôi phục kích thước cũ.

Bốn tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ bao vây lão Cửu lúc này đã chết hai tên, hai tên còn lại cũng đã bị thương khắp người, đang hổn hển thở dốc.

Hiển nhiên, cả ba đều đã rơi vào trạng thái kiệt lực.

Nhưng thành chủ Hoài Thành lại phá lên cười lớn: "Thật đúng là trời cũng giúp tôi! Dược hiệu của Thú Hóa Đan đã hết, giờ ông ta chỉ có thể chờ chết. Mục thành chủ, chẳng phải ông muốn quyết chiến với phủ Hoài Thành chúng tôi đó sao? Tôi giúp ông toại nguyện!"

Dứt lời, lão ta hét to: "Mọi người, không được lui về phía sau nửa bước, giết hết cho tôi!"

Sắc mặt Mục thành chủ đã trở nên vô cùng khó coi. Vừa rồi có lão Cửu và Dương Thanh bộc phát ra thực lực vượt xa thực tế nên mới có thể giúp Mục phủ vượt lên trên, chèn ép được phủ Hoài Thành. Nhưng nay dược hiệu của Thú Hóa Đan đã kết thúc, lão Cửu đã không còn sức đánh tiếp nữa rồi.

Hai tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ còn sống sót giờ đã rảnh tay, lần này cả Dương Thanh cũng sẽ mất mạng.

Lão Cửu và Dương Thanh mà chết, Mục phủ sẽ không còn đủ sức đánh tiếp.

"Giết ông ta cho tôi!"

Thành chủ Hoài Thành chỉ tay về phía lão Cửu, lớn giọng quát.

Hai tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ gắng gượng đứng lên, bước từng bước về phía lão Cửu.

Lão Cửu vẫn đang thở dốc, toàn thân đã không còn chút sức lực nào, ông lão bỗng liếc nhìn về phía Dương Thanh, sắc mặt đầy chua xót, nói khẽ: "Xin lỗi, tôi đã tận lực rồi!"

"Giết!"

"Giết!"

Hai tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ đột nhiên dồn sức đánh ra một đòn thẳng về phía lão Cửu.

"Uỳnh!"

"Uỳnh!"

Hai tiếng động trầm đục liên tiếp vang lên, hai chiêu công kích trí mạng của bậc cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ nặng nề nện xuống người lão Cửu.

Khóe miệng lão Cửu tràn máu tươi, hơi thở võ thuật trên người dần tan biến, ánh mắt cũng tan rã, nhưng trước sau vẫn hướng về phía Dương Thanh.

Như cảm nhận được điều gì, Dương Thanh quay phắt lại, đúng lúc chứng kiến hai tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ dốc sức đánh một đòn trí mạng xuống người lão Cửu.

Cảnh tượng này hệt như một cây búa nghìn cân nện thẳng vào tim Dương Thanh.

"Ông Cửu!"

Dương Thanh phẫn nộ hét lớn, điên cuồng xông thẳng về phía lão Cửu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK