Nhưng lời Lệ Trần nói không có tác dụng gì hết, lúc này Mã Siêu đã hoàn toàn mất đi lý trí, cũng không chần chừ vì lời Lệ Trần, anh ta đấm mạnh về phía Dương Thanh.
Dương Thanh liên tục lùi bước, thấy đòn tấn công của Mã Siêu sắp đánh trúng mình, anh cũng không thể làm gì.
“Vô Hình Thuẫn!”
Anh quát lớn, bóng mờ của Vô Hình Thuẫn lại xuất hiện trước mặt anh, bảo vệ anh.
Thay vì nói Vô Hình Thuẫn là linh khí, chi bằng nói Vô Hình Thuẫn là một môn võ cao siêu, khi không cần thì sẽ ở trong người chủ nhân, còn lúc cần, Vô Hình Thuẫn sẽ tạo thành ảo ảnh lá chắn, ngăn đòn tấn công của kẻ địch thay chủ nhân, sau khi Vô Hình Thuẫn bị đánh tan thì vẫn có thể triệu hồi nó lần nữa khi cần.
Nhưng những lần triệu hồi Vô Hình Thuẫn sẽ tiêu tốn rất nhiều linh khí trong cơ thể chủ nhân, ngay cả Dương Thanh bây giờ cũng chỉ có thể miễn cưỡng triệu hồi Vô Hình Thuẫn ba lần.
Trước đó anh đã triệu hồi Vô Hình Thuẫn một lần, giờ anh lại gọi Vô Hình Thuẫn ra.
Huyết mạch cuồng hóa sau khi dung hợp với huyết mạch của ba cao thủ hàng đầu viễn cổ cũng hoàn toàn sôi trào.
“Ầm!”
Ngay sau đó, nắm đấm của Mã Siêu nặng nề giáng xuống, Vô Hình Thuẫn vỡ vụn, mất đi sự bảo vệ của Vô Hình Thuẫn, nắm đấm của Mã Siêu đánh trúng ngực Dương Thanh.
Dương Thanh bỗng hộc máu, cơ thể đang trên đà lùi lại lập tức bay ra xa.
“Dương Thanh!”
Lệ Trần hét lớn, mắt đỏ ngầu.
Tần Y cũng sững sờ nhìn Dương Thanh bị đánh bay ra xa như đạn pháo.
Nước mắt lập tức chảy xuống không kiểm soát từ khóe mắt cô ta.
Cùng lúc đó, khí thế lạnh lẽo cũng lan ra từ người Tần Y.
“Tần Y!”
Bùi Thiên Âm bên cạnh lập tức kinh ngạc nhìn về phía Tần Y.
Mái tóc đen của Tần Y đang trở nên trắng toát với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.
Khí thế của cô ta cũng không ngừng tăng lên.
Sau giây phút sững sờ ngắn ngủi, rốt cuộc Bùi Thiên Âm cũng hoàn hồn, nước mắt bà ta lập tức rơi như mưa, bà ta mừng rỡ quỳ xuống: “Cung chủ Thánh Cung Bùi Thiên Âm mừng Tuyết Nữ quay về!”
Nhưng Tần Y không trả lời Bùi Thiên Âm, nét mặt cô ta vô cùng lạnh lẽo, mái tóc dài màu trắng của cô ta tựa như Nữ Vương Băng Tuyết đến từ Thần Giới.
Nhiệt độ của Ma Tông bỗng giảm đi mấy độ.
“Ầm!”
Lúc này, Dương Thanh cũng nặng nề rơi xuống đất, khóe miệng anh rỉ máu tươi.
Nếu cơ thể anh không được máu của ba cao thủ hàng đầu viễn cổ cải tạo, đã sánh ngang với cơ thể của cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm, có lẽ đòn tấn công này của Mã Siêu đã giết chết anh rồi.
Dương Thanh cố chịu cơn đau trong lồng ngực, run rẩy bò dậy.
“Cậu ta còn sống!”
Có người không kìm được mà hô lên kinh ngạc.
Thấy Dương Thanh còn sống, Lệ Trần cũng vô cùng mừng rỡ.
Nhưng Mã Siêu không định tha cho Dương Thanh, thấy Dương Thanh vẫn đứng dậy được, anh ta lại hóa thành một bóng mờ, lao về phía Dương Thanh.
“Dương Thanh, mau trốn đi!”
Lệ Trần hét lớn: “Con đường mà Mã Siêu chọn đã thất bại, giờ thằng bé đã mất hết lý trí, cậu phải trốn đi thì mới có thể sống sót”.
Dương Thanh như không nghe thấy lời Lệ Trần nói, anh cắn chặt răng, không tin rằng người anh em tốt của mình đã thất bại.
Trên đường về Ma Tông, Lệ Trần đã nói cho anh biết việc Mã Siêu đã chọn một con đường cửu tử nhất sinh, nếu thành công thì thực lực thay đổi hẳn, nhưng nếu thất bại thì sẽ biến thành cỗ máy giết chóc.
Nhưng Dương Thanh không tin, không bao giờ tin!
Anh lại ngưng tụ Vô Hình Thuẫn, đây đã là cực hạn của anh, nếu Vô Hình Thuẫn tan vỡ tiếp, trong khoảng thời gian ngắn, anh sẽ không thể ngưng tụ Vô Hình Thuẫn nữa.
Tuy cơ thể anh đã mạnh bằng cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm, nhưng sức tấn công của Mã Siêu bây giờ rất mạnh, đã sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm, anh đã bị Mã Siêu đánh trọng thương hai lần, cơ thể cũng bị tổn thương nặng nề.
Nếu vẫn không có cách giúp Mã Siêu tỉnh lại, sau khi đòn tấn công này giáng xuống, có lẽ anh sẽ chết.
Nhưng Dương Thanh không hề sợ hãi, anh nhìn Mã Siêu đang xông về phía mình bằng đôi mắt đỏ ngầu.
Anh tức giận quát: “Mã Siêu, tỉnh lại cho tôi! Tỉnh lại đi!”
Nhưng con đường mà Mã Siêu chọn đã hoàn toàn thất bại rồi, sao anh ta có thể tỉnh lại chứ?
Dương Thanh trơ mắt nhìn nắm đấm của Mã Siêu ngày càng gần, anh không sao né tránh nổi.
Mọi chuyện kết thúc ở đây à?
“Đừng!”
Lệ Trần hét lớn.
“Ầm!”
Ngay sau đó, một bóng người màu trắng đã lao tới chỗ Dương Thanh như bóng ma, khi nắm đấm của Mã Siêu giáng xuống, Dương Thanh đã biến mất, còn nắm đấm của Mã Siêu thì phá hủy mọi thứ trước mặt anh ta.
Khí thế hủy diệt lan khắp xung quanh, ngay cả mấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đứng gần đó cũng bị đẩy lùi mấy bước.
Có thể tưởng tượng được nếu đòn tấn công đó giáng lên cơ thể người thì sẽ xảy ra chuyện gì.
“Người đâu rồi?”
“Chẳng lẽ bị đánh nát bét rồi à?”
“Hình như tôi vừa thấy một bóng người màu trắng đưa Dương Thanh đi...”
...
Đám người bàn tán ầm ĩ, những cao thủ có thực lực gần Thiên Cảnh đã thấy Tần Y lao đến chỗ Dương Thanh, nhưng tốc độ của Tần Y quá nhanh nên họ không nhìn rõ.
Lúc này Mã Siêu càng thêm giận dữ, anh ta ngẩng đầu nhìn về phía ngọn núi đằng sau Ma Tông bằng đôi mắt đen kịt.
Sau đó anh ta xông lên đỉnh núi.
Mọi người đều nhìn về phía đỉnh núi sau Ma Tông, một cô gái tóc trắng đang đứng đó, tựa như Thần Nữ vừa xuống trần.
Dương Thanh cũng ở cạnh cô ta.
Người của Ma Tông kích động hô lên: “Dương Thanh còn sống! Cậu ấy được cứu rồi!”
Dương Thanh cũng tròn mắt nhìn cô gái tóc trắng bên cạnh mình, kinh ngạc nói: “Y à!”
Nhưng Tần Y không trả lời, thậm chí còn không buồn nhìn anh, quanh người cô ta tràn ngập khí lạnh.
Tần Y quay lưng về phía Dương Thanh, hừ lạnh: “Sâu kiến mà cũng dám gọi ta theo kiểu buồn nôn như thế, còn dám nói bừa, giết không tha!”
Nét mặt Dương Thanh lập tức cứng đờ.
Đây đúng là cô em vợ hoạt bát đáng yêu trong ký ức của anh hả?
Ngay cả Dương Thanh cũng không thể nhìn thấu thực lực thật sự của Tần Y.
“Giết!”
Đúng lúc này, Tần Y chợt quát lên rồi lại lao đi như bóng ma.
Khi thấy Tần Y lao về phía Mã Siêu, Dương Thanh lập tức biến sắc, hô lên kinh hãi: “Đừng!”
Tần Y đang định giết Mã Siêu!
Anh không hề nghi ngờ gì về việc Tần Y có thực lực để làm việc đó.
Nhưng Tần Y đã hoàn toàn biến thành người khác, sao có thể nghe lời anh nói đây?
Gần như trong chớp mắt, Tần Y đã xông tới trước mặt Mã Siêu, cô ta đánh mạnh về phía Mã Siêu.
“Ầm!”
Đòn tấn công của Tần Y giáng trúng ngực Mã Siêu, Mã Siêu lập tức rơi xuống sau núi như diều đứt dây.
Chương 2062: Vật cực lạnh
Dương Thanh trơ mắt nhìn Mã Siêu bị Tần Y đánh bay, nét mặt lập tức cứng đờ.
“Không được!”
Mắt anh đỏ ngầu, anh hét lớn, khí thế cũng tăng vọt, anh bỗng giậm mạnh chân, chạy như điên tới chỗ Mã Siêu ngã xuống.
Nếu Mã Siêu chết dưới tay Tần Y thật, anh không biết phải làm thế nào.
Một người là anh em tốt vào sinh ra tử của anh, còn người kia là Tần Y được anh coi như em gái, cho dù là ai bị thương thì anh cũng khó mà chấp nhận.
Thấy Mã Siêu rơi xuống sau núi, Lệ Trần ở dưới chân núi lập tức biến sắc, xông tới đỡ Mã Siêu.
“Không ổn! Tần Y sẽ giết Lệ Trần mất!”
Thấy Lệ Trần lao tới chỗ Mã Siêu, Bùi Thiên Âm lập tức biến sắc, cũng đuổi theo Lệ Trần.
Chỉ sau thoáng chốc, Lệ Trần đã đỡ được Mã Siêu đang lăn từ đỉnh núi xuống.
Lúc này toàn thân Mã Siêu đầm đìa máu tươi, còn nóng hừng hực, như có lửa cháy trong người.
Lệ Trần chắn trước mặt Mã Siêu, nhìn chằm chằm vào Tần Y đang xông về phía mình, cắn răng: “Dù có chết, tôi cũng không để cô giết đệ tử của tôi đâu!”
“Hừ!”
Tần Y hừ lạnh, lạnh lùng nói: “Không biết tự lượng sức mình!”
Sau khi dứt lời, cô ta đã lao đến, tung chưởng về phía Lệ Trần.
“Xin Tuyết Nữ nương tay!”
Lúc này, cuối cùng Bùi Thiên Âm cũng chạy đến, bà ta lập tức chắn trước Lệ Trần, dang tay ra, sợ hãi nhìn về phía Tần Y, nói lớn.
Tần Y nhướng mày, cô ta đã vung tay phải lên, không kịp rụt lại nữa.
“Ầm!”
Tần Y đánh trúng ngực Bùi Thiên Âm, Bùi Thiên Âm hộc máu, bay ra xa như diều đứt dây.
“Thiên Âm!”
Lệ Trần thấy Bùi Thiên Âm bị đánh bay, mắt lập tức đỏ ngầu, hét lớn.
“Tôi liều mạng với cô!”
Lệ Trần tức giận tới cực điểm, giận dữ quát, lập tức dốc toàn lực, lao tới chỗ Tần Y.
Lúc này Dương Thanh cũng đuổi tới, anh lập tức ngăn Lệ Trần lại, trầm giọng nói: “Tiền bối, tiền bối đi xem cung chủ Bùi thế nào trước đi!”
Lúc này Tần Y như biến thành người khác, có lẽ thực lực mà cô ta phát huy đã đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, Lệ Trần mới bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, không thể là đối thủ của Tần Y được.
Nếu Lệ Trần ra tay, có lẽ sẽ bị Tần Y giết chết.
Lệ Trần trừng mắt nhìn Tần Y, lập tức quay người xông tới chỗ Bùi Thiên Âm.
Tuy lão có mâu thuẫn rất lớn với Bùi Thiên Âm, nhưng thật ra hai người đã từng có tình cảm rất sâu đậm.
Hồi nãy, để bảo vệ Lệ Trần, Bùi Thiên Âm đã sẵn sàng chắn trước mặt Lệ Trần, đỡ đòn tấn công của Tần Y, hành động này đã đủ để cho thấy vấn đề.
Dương Thanh đứng trước mặt Tần Y, nhìn Tần Y vừa quen thuộc vừa xa lạ, trên mặt tràn ngập vẻ đau khổ.
Dương Thanh cắn răng: “Rốt cuộc cô là ai?”
Linh hồn Ma Thần cũng từng chiếm cơ thể anh, mà lúc này Tần Y lại không nhận người thân quen, còn thể hiện thực lực mạnh mẽ, điều đó khiến Dương Thanh không thể không nghi ngờ rằng liệu có phải Tần Y đã bị linh hồn của cao thủ viễn cổ thần bí nào đó chiếm cơ thể không.
Nghe thấy Dương Thanh hỏi thế, Tần Y nhíu mày, cũng không trả lời, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh mấy giây rồi thu khí thế lại, quay người rời đi, chỉ sau thoáng chốc, Tần Y đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt Dương Thanh.
Sau khi Tần Y đi, Dương Thanh thầm thở phào nhẹ nhõm.
Với thực lực và tình trạng của anh bây giờ, anh không thể là đối thủ của Tần Y, nếu Tần Y định giết anh thật, anh sẽ không còn cách để đối phó.
Anh muốn hỏi Tần Y rất nhiều chuyện, nhưng người đã đi rồi, tình trạng của Mã Siêu lại vô cùng nguy hiểm, giờ anh chỉ có thể chú tâm vào Mã Siêu.
Nhiệt độ nóng rực liên tục tràn ra từ người Mã Siêu, nhưng không nghiêm trọng như ban đầu nữa.
Thấy Mã Siêu đã chìm vào hôn mê, Dương Thanh không biết phải làm gì.
Bây giờ anh chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào Phùng Tiểu Uyển, nếu ngay cả Phùng Tiểu Uyển cũng không có cách chữa cho Mã Siêu, Mã Siêu sẽ xong đời mất.
Anh không tin Mã Siêu đã thất bại, cũng không tin rằng Mã Siêu sẽ không thể vượt qua kiếp nạn này.
Lúc này, Lệ Trần cũng bước tới.
“Mã Siêu thế nào rồi?”
Lão nhìn Mã Siêu rồi lập tức quay sang Dương Thanh.
Dương Thanh lắc đầu, trầm giọng nói: “Tình hình vô cùng không ổn, phải nghĩ cách kìm hãm long mạch trong người cậu ấy, bằng không, cơ thể cậu ấy sẽ bị long mạch đốt cháy”.
Nếu người của giới Cổ Võ nghe thấy anh nói thế, chắc chắn họ sẽ vô cùng kinh ngạc.
Con đường đi đến đỉnh cao mà Lệ Trần cho Mã Siêu chọn chính là hấp thu hạch tâm của long mạch.
Hạch tâm của long mạch, ý nghĩa cũng như tên, có thể nói hạch tâm của long mạch là trái tim của long mạch, sau khi mất đi hạch tâm, long mạch cũng sẽ biến mất.
Hồi trước từng có cao thủ hàng đầu của giới Cổ Võ chém giết nhau vì long mạch.
Không ai ngờ bây giờ Mã Siêu lại đang hấp thu hạch tâm của một long mạch.
Vì mất đi long mạch, nên Tàng Thư Các đã sừng sững mấy trăm năm của Ma Tông mới sụp đổ.
Dương Thanh lại nhìn về phía Lệ Trần: “Tiền bối Bùi sao rồi ạ?”
Lệ Trần nghiêm nghị nói: “Bà ấy không sao, nghỉ ngơi một thời gian là sẽ hồi phục”.
Lúc này Dương Thanh mới thầm thở phào nhẹ nhõm.
Dù gì vết thương của Bùi Thiên Âm cũng do Tần Y gây ra.
Nhưng tại sao Tần Y lại như biến thành người khác thế?
Hơn nữa, trước đó Bùi Thiên Âm đã gọi Tần Y là Tuyết Nữ, còn quỳ trước mặt Tần Y.
Rõ ràng Bùi Thiên Âm biết trên người Tần Y đã xảy ra chuyện gì.
Dương Thanh có rất nhiều câu hỏi, nhưng bây giờ anh không có tâm trạng đi tìm hiểu những điều đó.
Giờ anh chỉ muốn đánh thức Mã Siêu.
Lúc này, sau khi trận chiến kết thúc, những người ngoài đang có mặt cũng rời khỏi Ma Tông.
Dương Thanh lập tức đưa Mã Siêu tới một tòa nhà ở Ma Tông.
Phùng Tiểu Uyển kiểm tra ngay cho Mã Siêu.
Một lúc lâu sau, Phùng Tiểu Uyển mới chẩn đoán xong, sắc mặt cô ta tái mét, trán rịn mồ hôi.
Dương Thanh vội hỏi: “Tiểu Uyển, anh Siêu của em sao rồi?”
Phùng Tiểu Uyển lắc đầu, mặt tái nhợt, nghiêm nghị nói với đôi mắt đỏ hoe: “Anh Thanh, y thuật của em không đủ, không thể chữa được cho anh ấy”.
Lời cô ta nói như tiếng sấm rền vang trong đầu Dương Thanh.
Có thể nói Phùng Tiểu Uyển là thần y lợi hại nhất mà anh tiếp xúc, ngay cả Phùng Tiểu Uyển cũng không cứu sống nổi Mã Siêu à?
Lệ Trần siết chặt nắm tay, mắt đỏ hoe: “Đều tại tôi, trước đó tôi không nên nói việc có thể đột phá bằng cách hấp thu hạch tâm của long mạch cho thằng bé”.
Phùng Tiểu Uyển chợt nói: “Anh Thanh, trong người anh Siêu có một nguồn nhiệt rất khủng khiếp, nếu giảm được nhiệt lượng này, có lẽ vẫn còn cơ hội”.
Nghe thấy thế, Dương Thanh như nhìn thấy hy vọng, lập tức vui mừng hỏi: “Phải làm thế nào thì mới giảm được nhiệt lượng trong người cậu ấy?”
Rõ ràng nhiệt lượng trong người Mã Siêu là do năng lượng của hạch tâm long mạch quá lớn, với cơ thể của Mã Siêu bây giờ, anh ta không chịu được năng lượng khổng lồ như vậy.
Thế nên năng lượng của hạch tâm long mạch mới đọng lại trong người Mã Siêu.
Đương nhiên, nếu Mã Siêu có thể hấp thu hết năng lượng của hạch tâm long mạch, thực lực của anh ta sẽ tăng vọt đến mức vô cùng đáng sợ.
Phùng Tiểu Uyển thoáng trầm tư rồi nói: “Nếu muốn trấn áp nhiệt lượng trong người anh Siêu, phải tìm kiếm vật cực lạnh, chỉ năng lượng trong vật cực lạnh mới có hy vọng giảm bớt nhiệt lượng đó”.
Dương Thanh bỗng nghĩ đến Tần Y, khí thế của Tần Y vô cùng lạnh lẽo.
Hay trong người Tần Y có vật cực lạnh?
Nghĩ tới đây, Dương Thanh vội nhìn về phía Lệ Trần bên cạnh: “Tiền bối Lệ, tiền bối Bùi đâu rồi? Tôi muốn gặp bà ấy!”
Nếu bây giờ muốn tìm được Tần Y, chỉ có thể thông qua Bùi Thiên Âm.
Chương 2063: Đánh bại tôi rồi tính
Lệ Trần nhíu mày, nhìn về phía Dương Thanh: “Cậu muốn tìm Tuyết Nữ qua Bùi Thiên Âm à?”
Dương Thanh gật đầu, trầm giọng nói: “Giờ chỉ có vật cực lạnh mới có thể kìm hãm sức mạnh của hạch tâm long mạch trong người Mã Siêu, hình như Tần Y đã được thừa kế sức mạnh cực lạnh nào đó, tôi đoán chắc cô ấy sẽ có vật cực lạnh”.
Lệ Trần lập tức im lặng, không biết đang lo lắng gì.
Một lúc lâu sau, Lệ Trần mới nhìn về phía Dương Thanh: “Dương Thanh, cách này không được đâu, vẫn nên tìm cách khác thì hơn!”
Dương Thanh lập tức cuống cả lên: “Bây giờ chỉ còn mỗi cách đó thôi, tại sao phải tìm cách khác chứ? Tiền bối, chẳng lẽ tiền bối biết điều gì à?”
Lệ Trần nói: “Cậu có nhớ trước đó Bùi Thiên Âm đã quỳ trước mặt Tần Y, gọi Tần Y là Tuyết Nữ không?”
Dương Thanh gật đầu, tuy lúc ấy tình hình của anh rất nguy hiểm, nhưng anh vẫn chú ý đến việc Bùi Thiên Âm quỳ trước mặt Tần Y.
Hồi nãy anh không nghĩ gì nhiều, nhưng bây giờ, sau khi bình tĩnh lại, anh mới nhận ra Bùi Thiên Âm vừa quỳ trước mặt Tần Y.
Chẳng phải Tần Y là đồ đệ của Bùi Thiên Âm ư? Sao tự dưng Bùi Thiên Âm lại quỳ trước Tần Y chứ?
Càng nghĩ, Dương Thanh càng kinh hãi hơn.
Dương Thanh nghiêm nghị nói: “Chẳng lẽ Tần Y đã bị linh hồn của cao thủ viễn cổ nào đó chiếm cơ thể à?”
Trước đó anh đã nghĩ đến khả năng này, dù sao linh hồn Ma Thần vẫn đang ở trong cơ thể anh.
May mà linh hồn Ma Thần cũng không có ý đồ gì với anh, thậm chí còn giúp anh đạt được huyết mạch của ba cao thủ chí tôn là Ma Thần viễn cổ, Thần Nữ và Nhân Vương.
May nhờ dung hợp với huyết mạch của ba cao thủ hàng đầu viễn cổ này, cơ thể anh mới mạnh đến mức đó, thực lực cũng tăng gấp mấy lần.
Trong lúc Dương Thanh đang suy nghĩ miên man, Lệ Trần bỗng lắc đầu, nói với vẻ mặt nặng nề: “Ở Thánh Cung có một phương pháp tu luyện được truyền lại, chỉ cung chủ và thánh nữ Thánh Cung mới có tư cách tu luyện nó, phương pháp tu luyện này được gọi là Luân Hồi Đạo, nếu tôi không đoán sai, Tần Y đang tu luyện theo cách đó”.
Dương Thanh nói với vẻ ngờ vực: “Luân Hồi Đạo? Nhưng chuyện này liên quan gì tới việc tôi muốn đi tìm Tần Y?”
Lệ Trần nói: “Có lẽ cậu không biết nhiều về Luân Hồi Đạo, nếu cậu biết sự đáng sợ của Luân Hồi Đạo, cậu sẽ hiểu tại sao tôi lại ngăn cậu đi tìm Tần Y”.
“Trước đó Bùi Thiên Âm đã quỳ trước mặt Tần Y, gọi đối phương là Tuyết Nữ, Tuyết Nữ chính là người tạo ra Thánh Cung, là cao thủ hàng đầu trong số các vị thần, đã đạt đến Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong, thậm chí có thể nói còn nửa bước nữa thôi là đối phương sẽ vượt qua Thiên Cảnh”.
“Nhưng khi vượt thiên kiếp ở thời kỳ viễn cổ, cô ta đã chết dưới thiên kiếp, không ngờ Luân Hồi Đạo đã bảo vệ được tính mạng của cô ta”.
“Thế nên bây giờ Tần Y không còn là cô ấy của kiếp này nữa, mà đã hoàn toàn dung hợp với Tuyết Nữ có ký ức của mấy kiếp luân hồi rồi!”
“Cô ta sẽ không bao giờ ra tay cứu Mã Siêu, nếu chọc giận cô ta, thậm chí cô ta sẽ lấy mạng cậu ấy!”
Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Dương Thanh sững sờ.
Tần Y không còn là Tần Y nữa rồi ư?
Sao có thể chứ?
Nhưng nếu không phải thế, tại sao Bùi Thiên Âm lại gọi Tần Y là Tuyết Nữ?
Nếu anh đi tìm cô ta, cô ta sẽ giết anh thật à?
Dương Thanh nhìn Mã Siêu vẫn đang hôn mê, trên mặt tràn ngập vẻ đấu tranh.
Nếu Tần Y đúng là Tuyết Nữ - cao thủ hàng đầu thời viễn cổ, liệu cô ta còn nhận ra anh không?
Dương Thanh trầm tư một lát rồi cắn răng: “Tôi không tin cô ấy đã hoàn toàn quên mất tôi, cho dù cô ấy muốn giết tôi, tôi cũng phải đi gặp cô ấy!”
Cho dù không có chuyện của Mã Siêu, Dương Thanh cũng phải đi tìm Tần Y.
Lệ Trần thở dài, nói: “Nếu cậu nhất quyết muốn đi, tôi sẽ đi với cậu!”
Dương Thanh vội nói: “Tiền bối, tôi tự đến Thánh Cung cũng được”.
Lệ Trần nói: “Cứ yên tâm, có Bùi Thiên Âm rồi, không ai ở Thánh Cung dám làm gì tôi đâu”.
Đúng lúc này, Mục Thanh, Mạnh Khôn và Hồng Ma bước tới.
Hồng Ma nhìn Lệ Trần: “Sư phụ, chúng con đã khống chế những người quan trọng của Độc Tông, Thần Hành Tông và Bách Tộc”.
Lệ Trần nhìn quanh, lập tức nói: “Cứ nhốt họ lại, chờ ta quay về từ Thánh Cung rồi tính sau”.
“Vâng!”
Ba người vội đáp.
Lệ Trần nhìn về phía Dương Thanh: “Chúng ta đi thôi!”
Dương Thanh gật đầu, nhìn về phía Hồng Ma, Mục Thanh và Mạnh Khôn.
Mục Thanh và Mạnh Khôn đều bị thương nặng, vết thương của Hồng Ma lại càng nghiêm trọng hơn, chỉ còn chút khí thế yếu ớt, rõ ràng ông ta đã mất võ công rồi.
Những người này đều là cao thủ hàng đầu của Ma Tông, cho dù là ai gặp chuyện thì cũng sẽ khiến Ma Tông bị tổn thất nặng nề.
Dương Thanh nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, em xem xem có thể giúp Hồng Ma khôi phục võ công không”.
Nghe thấy thế, Hồng Ma lập tức vui mừng nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển bằng đôi mắt đỏ hoe.
Phùng Tiểu Uyển gật nhẹ đầu, nói: “Chắc vấn đề không quá lớn đâu, anh cứ yên tâm, em sẽ cố gắng chữa khỏi vết thương cho mọi người”.
Dương Thanh gật đầu, rời đi với Lệ Trần.
Hai người đi chưa được bao xa, Bách Lý Kinh Vân đã đuổi theo.
“Dương Thanh, cậu đừng manh động, đi tìm Tuyết Nữ vào lúc này thì chẳng khác nào tự tìm đường chết, cho dù là ở Thượng Giới giới Cổ Võ, Tuyết Nữ cũng là nhân vật đứng đầu trong truyền thuyết, sao cô ta có thể giúp cậu cứu người được?”
Bách Lý Kinh Vân chắn đường Dương Thanh và Lệ Trần, nghiêm nghị nói: “Đối với cậu bây giờ, chuyện quan trọng nhất không phải cứu người mà là nghĩ cách trốn đi”.
“Mã Siêu - anh em tốt của cậu đã giết Bách Lý Vọng Nhạc, chắc chắn gia tộc Bách Lý sẽ không bỏ qua cho các cậu”.
Dương Thanh thản nhiên nhìn về phía Bách Lý Kinh Vân: “Đây là chuyện của chúng tôi, không liên quan tới ông, nếu không muốn bị liên lụy, tốt nhất ông nên đi đi”.
Bách Lý Kinh Vân lập tức nổi giận: “Dương Thanh, rốt cuộc cậu có hiểu về sự mạnh mẽ của các thế lực hàng đầu giới Cổ Võ không thế? Gia tộc Bách Lý có cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong thật đấy, tôi thừa nhận thực lực của cậu rất mạnh, thiên phú cũng rất cao, nhưng với cậu bây giờ, nếu cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong của giới Cổ Võ đến, cậu có thể đối phó nổi à?”
“Giờ cậu chỉ còn cách đồng ý gia nhập Thủ Hộ Minh, trở thành thủ hộ thứ mười của Thủ Hộ Minh thì mới có thể tự bảo vệ mình, bảo vệ người bên cạnh cậu”.
Dương Thanh nhíu mày, nhìn Bách Lý Kinh Vân: “Tôi đã nói rất rõ, tôi không bao giờ gia nhập Thủ Hộ Minh! Ông có thể nói với tôi những lời này, tôi rất cảm ơn, nhưng xin ông rời đi cho!”
Cho dù thế nào, Bách Lý Kinh Vân cũng là một người bạn đáng để kết giao, nhưng Dương Thanh hiểu rõ tình cảnh của mình bây giờ, nếu anh làm bạn với Bách Lý Kinh Vân thì chẳng khác nào đang hại ông ta hết.
Không phải anh chưa từng nghĩ đến chuyện muốn gia nhập Thủ Hộ Minh, nhưng anh không tin nổi Thủ Hộ Minh, cho dù anh gia nhập Thủ Hộ Minh thật thì cũng phải chờ tới lúc anh thực sự hiểu rõ thế lực này, phải xác định Thủ Hộ Minh đáng để anh gia nhập thì anh mới đồng ý.
Ít nhất bây giờ, anh vẫn chưa có ý định gia nhập.
Đối với anh bây giờ, chuyện quan trọng nhất là kìm hãm sức mạnh của hạch tâm long mạch trong người Mã Siêu.
“Tôi sẽ không trơ mắt nhìn cậu đi chịu chết đâu, muốn đi tìm Tuyết Nữ cũng được, đánh bại tôi đã rồi tính!”
Bách Lý Kinh Vân quát, lao tới chỗ Dương Thanh.
Chương 2064: Không phải đối thủ
Thấy Bách Lý Kinh Vân lao tới chỗ mình, Dương Thanh nhíu mày, đang định ra tay thì Lệ Trần đã xông lên trước anh, còn nói: “Cứ giao cho tôi, cậu nghĩ cách khôi phục thực lực đi”.
Khi mất kiểm soát trước đó, Mã Siêu đã đánh Dương Thanh bị thương nặng, giờ Dương Thanh lại vội đến Thánh Cung tìm Tần Y, nên vết thương vẫn chưa kịp hồi phục.
Thấy Lệ Trần ngăn cản Bách Lý Kinh Vân, Dương Thanh cũng không khách sáo, lập tức ngồi xếp bằng, vận chuyển Chiến Thần Quyết, sức mạnh huyết mạch mạnh mẽ giúp vết thương của anh nhanh chóng hồi phục.
“Cút đi!”
Bách Lý Kinh Vân đấm về phía Lệ Trần, giận dữ quát: “Ông không phải đối thủ của tôi, để tôi đánh với Dương Thanh một trận!”
Lệ Trần hừ lạnh: “Cậu và tôi đều mới bước vào Thiên Cảnh, cậu khẳng định tôi không phải đối thủ của cậu à?”
Sau khi dứt lời, Lệ Trần lại tung đòn tấn công.
“Ầm!”
Đòn đánh của hai người va vào nhau, Lệ Trần và Bách Lý Kinh Vân đều lùi lại, Lệ Trần lùi chín bước, còn Bách Lý Kinh Vân chỉ lùi năm bước.
Chiêu này đã cho thấy ai mạnh hơn ai!
Lệ Trần không hề tiếc lời khen, nói: “Không hổ là thiên tài của gia tộc Bách Lý, đúng là lợi hại”.
Ánh mắt lão cũng trở nên nghiêm nghị, chỉ với thực lực của lão bây giờ thì cũng không thể trụ được lâu.
Bách Lý Kinh Vân lạnh lùng nói: “Ông là bề trên của Dương Thanh thì nên suy nghĩ cho cậu ấy, ông hiểu rõ Tuyết Nữ là người thế nào, đi nhờ Tuyết Nữ cứu người thì chẳng khác nào đi tìm đường chết đâu!”
“Tôi ngăn cậu ta là để cứu cậu ta! Ông nên thuyết phục cậu ta gia nhập Thủ Hộ Minh, một khi gia nhập Thủ Hộ Minh, cậu ta sẽ lập tức trở thành thủ hộ thứ mười của Thủ Hộ Minh, cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, cậu ta cũng sẽ là quý tộc hàng đầu”.
Lệ Trần lập tức im lặng, lão biết Bách Lý Kinh Vân nói đúng, nhưng tình trạng của Mã Siêu bây giờ rất nguy hiểm, Dương Thanh là anh em vào sinh ra tử của Mã Siêu, sao có thể từ bỏ việc cứu Mã Siêu chứ?
Bách Lý Kinh Vân vội nói: “Tiền bối Lệ, nếu ông có thể thuyết phục Dương Thanh gia nhập Thủ Hộ Minh, xem như Bách Lý Kinh Vân tôi nợ ông ân tình”.
Lệ Trần cười khổ, lắc đầu, nhìn về phía Dương Thanh, trầm giọng nói: “Không phải tôi không muốn thuyết phục Dương Thanh, mà tôi không thể thuyết phục nổi, nếu muốn ngăn cậu ấy đi tìm Tuyết Nữ cũng được thôi, trừ khi cậu có cách tìm ra vật cực lạnh”.
Bách Lý Kinh Vân nhíu mày: “Cho dù là với cao thủ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, vật cực lạnh cũng là bảo vật vô cùng quý giá, sẽ không có ai đưa nó cho người thế tục đâu”.
Lệ Trần nói: “Nếu vậy thì không còn ai có thể ngăn Dương Thanh đi tìm Tuyết Nữ nữa, tôi khuyên cậu vẫn nên rời đi thì hơn, Dương Thanh cũng không mong chuyện của mình liên lụy tới cậu, dù sao cậu ấy cũng đã giết người của gia tộc Bách Lý”.
“Không được!”
Thái độ của Bách Lý Kinh Vân vô cùng kiên quyết, ông ta cắn răng: “Tôi đã đồng ý với minh chủ Đỗ rằng sẽ thuyết phục Dương Thanh đến Thủ Hộ Minh nhậm chức, nếu Dương Thanh dám từ chối, chắc chắn Thủ Hộ Minh sẽ không bỏ qua”.
“Dương Thanh đã khiến kết giới tan vỡ, giờ cậu ta đã là kẻ địch chung của cả Hạ Giới giới Cổ Võ, cậu ta phải gia nhập Thủ Hộ Minh thì mới giữ được mạng”.
Lệ Trần thở dài, lão cũng hiểu Bách Lý Kinh Vân nói không sai, nhưng còn cách nào nữa?
Cho dù không có chuyện của Mã Siêu, Dương Thanh vẫn đi tìm Tuyết Nữ cơ mà? Dù sao thì trước khi chuyển kiếp, Tuyết Nữ cũng là người thân của Dương Thanh.
Giờ Tuyết Nữ đã không chấp nhận Dương Thanh nữa, nhưng với tính cách trọng tình nghĩa của Dương Thanh, chắc chắn anh vẫn sẽ đi tìm Tuyết Nữ rồi.
“Bách Lý Kinh Vân, cậu nghĩ trăm phương nghìn kế để thuyết phục Dương Thanh gia nhập Thủ Hộ Minh, thật ra cũng vì thưởng thức Dương Thanh, không mong thiên tài như Dương Thanh chết, nếu đã vậy, chắc cậu cũng hiểu rõ Dương Thanh là người thế nào, cậu ấy sẽ không bao giờ từ bỏ anh em tốt của mình, thế nên cho dù biết đó là đường chết, cậu ấy vẫn sẽ đến Thánh Cung để tìm Tuyết Nữ”.
Lệ Trần nhìn Bách Lý Kinh Vân, nghiêm nghị nói: “Cậu đừng phí sức nữa, vẫn nên quay về đi!”
Bách Lý Kinh Vân lắc đầu, cắn răng: “Tôi đã nói rất rõ rồi, hôm nay, tôi phải dẫn cậu ta về Thủ Hộ Minh nhậm chức!”
“Được thôi! Nếu cậu muốn đánh, tôi sẽ theo tới cùng!”
Sau khi Lệ Trần dứt lời, khí thế mạnh mẽ cũng bùng nổ từ người lão.
Bách Lý Kinh Vân hét lớn, xông tới chỗ Lệ Trần.
“Cút đi!”
Bách Lý Kinh Vân quát, tung đòn về phía Lệ Trần.
Ông ta không hề coi Lệ Trần ra gì, mục tiêu của ông ta là Dương Thanh.
“Ầm!”
Hai người lại va vào nhau, Lệ Trần lập tức bị đẩy lùi mấy bước.
Bách Lý Kinh Vân không đánh với Lệ Trần nữa, lao tới chỗ Dương Thanh.
Lúc này, Dương Thanh đang tu luyện bỗng mở đôi mắt đỏ ngầu ra.
Chỉ một ánh mắt của anh đã khiến Bách Lý Kinh Vân cảm nhận được áp lực khổng lồ đang phả vào mặt.
Bách Lý Kinh Vân cắn chặt răng, tung đòn tấn công về phía Dương Thanh.
Dương Thanh chậm rãi đứng dậy, đúng lúc đòn đánh của Bách Lý Kinh Vân sắp giáng xuống, anh bỗng nhẹ nhàng giơ tay phải lên.
“Bộp!”
Tay Dương Thanh chộp vào nắm tay phải đang lao tới của Bách Lý Kinh Vân, Bách Lý Kinh Vân không thể đưa tay phải về phía trước nữa.
Bách Lý Kinh Vân vô cùng kinh hãi, ông ta biết Dương Thanh rất mạnh, nhưng dù sao Dương Thanh cũng có cùng cảnh giới với ông ta, không ngờ thực lực của anh lại mạnh đến thế.
Ông ta không cam lòng, bỗng vung tay trái lên.
“Bộp!”
Ông ta lại bị Dương Thanh giữ lấy cổ tay trái.
“Bách Lý Kinh Vân, tôi xin nhận ý tốt của ông, tôi cũng rất cảm ơn ông vì đã giúp tôi, nhưng xin lỗi, tôi không hề có hứng thú với việc gia nhập Thủ Hộ Minh”.
Dương Thanh bình tĩnh nói: “Ông không phải đối thủ của tôi, ông đi đi!”
Bách Lý Kinh Vân tức giận nói: “Cậu biết Thủ Hộ Minh có địa vị thế nào ở giới Cổ Võ không hả? Ngay cả thế lực hàng đầu giới Cổ Võ cũng muốn đưa cao thủ vào đó, giờ minh chủ Đỗ đã đồng ý sẽ để cậu nhậm chức thủ hộ thứ mười nếu cậu đồng ý gia nhập Thủ Hộ Minh”.
“Tại sao cậu vẫn muốn từ chối chứ? Chẳng lẽ cậu không sợ hậu quả nghiêm trọng khi từ chối gia nhập Thủ Hộ Minh à?”
“Tôi nói cho cậu biết, bây giờ các thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ đều đã chuẩn bị kỹ, rất nhiều cao thủ Thiên Cảnh đã tới thế tục rồi, chỉ chờ cậu từ chối gia nhập Thủ Hộ Minh thôi, một khi cậu từ chối, cao thủ của giới Cổ Võ sẽ lập tức ra tay với cậu”.
Dương Thanh nhíu mày, lạnh lùng nói: “Tôi nói chưa rõ à? Nếu còn dám ngăn tôi, đừng trách tôi không khách sáo!”
Sau khi anh dứt lời, sức mạnh huyết mạch trong người anh lập tức bùng nổ, sức mạnh cuồng bạo đẩy Bách Lý Kinh Vân lùi mấy chục bước.
Dương Thanh không hề quan tâm đến Bách Lý Kinh Vân vẫn đang đờ đẫn, nói với Lệ Trần: “Tiền bối, chúng ta đi!”
Lệ Trần nhìn Bách Lý Kinh Vân rồi lập tức rời đi với Dương Thanh.
Lần này, Bách Lý Kinh Vân không ngăn cản nữa, ông ta siết chặt nắm tay, trên mặt tràn ngập vẻ không cam lòng.
Ông ta đã biết mình và Dương Thanh chênh nhau nhiều đến mức nào, nếu Dương Thanh nghiêm túc thật, có lẽ sẽ có thể giết ông ta ngay tức khắc.
Chương 2065: Đến Thánh Cung
Dương Thanh và Lệ Trần đã rời đi, Bách Lý Kinh Vân chỉ có thể từ bỏ việc thuyết phục, ông ta hiểu rõ với thực lực của mình bây giờ, còn lâu ông ta mới là đối thủ của Dương Thanh.
Bách Lý Kinh Vân nhìn theo bóng lưng Dương Thanh, kiên định nói: “Dương Thanh, một ngày nào đó, tôi sẽ vượt xa cậu!”
Phía bên kia, Dương Thanh và Lệ Trần bắt đầu chuyến đi đến Thánh Cung.
Lệ Trần chợt nói: “Thật ra Bách Lý Kinh Vân rất được, cậu ta rất khác với những gì mà tôi biết về cao thủ của giới Cổ Võ”.
Dương Thanh gật đầu: “Đó là một người bạn đáng để kết giao, nhưng tôi không chung đường với ông ta, ông ta càng tiếp xúc nhiều với tôi thì sẽ càng khó xử”.
Anh hiểu rõ, việc phá vỡ kết giới giữa thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ khiến cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ bị ảnh hưởng nặng nề đến mức nào, có lẽ cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ đều vô cùng căm hận anh.
Tuy đầu sỏ phá vỡ kết giới là linh hồn Ma Thần khi chiếm cơ thể anh, nhưng đương nhiên người của giới Cổ Võ sẽ đổ hết mọi chuyện lên đầu anh rồi.
Lệ Trần chợt hỏi: “Cậu không muốn gia nhập Thủ Hộ Minh thật à?”
Dương Thanh lắc đầu, nhìn về phía Lệ Trần: “Nếu tiền bối là minh chủ Thủ Hộ Minh, còn tôi là người đã phá vỡ kết giới giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục, tiền bối sẽ thật lòng muốn cho tôi gia nhập Thủ Hộ Minh, còn để tôi trở thành thủ hộ thứ mười của Thủ Hộ Minh chắc?”
Nghe thấy thế, Lệ Trần lập tức im lặng.
Lão hiểu ý Dương Thanh, sự tồn tại của Thủ Hộ Minh được cho là để bảo vệ nền hòa bình giữa giới Cổ Võ và thế tục, tránh cho cao thủ Thiên Cảnh ở Hạ Giới giới Cổ Võ tiến vào thế tục, đồng thời đề phòng cao thủ thế tục đã đột phá Thiên Cảnh vẫn tu luyện ở thế tục tiếp.
Nhưng Thủ Hộ Minh lại ở Hạ Giới giới Cổ Võ, các thế lực ở Hạ Giới giới Cổ Võ đều nghe lệnh Thủ Hộ Minh, Dương Thanh đã phá vỡ kết giới, nếu minh chủ Thủ Hộ Minh để Dương Thanh gia nhập, đồng thời cho Dương Thanh làm thủ hộ thứ mười thật, chắc chắn các thế lực ở Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ có ý kiến trái chiều.
Dương Thanh không tin, minh chủ Thủ Hộ Minh sẽ đối đầu với các thế lực ở Hạ Giới giới Cổ Võ chỉ vì anh.
Dương Thanh chợt nói: “Nhưng việc tôi từ chối gia nhập Thủ Hộ Minh đã làm liên lụy đến tiền bối, sau này tiền bối hãy hành động cẩn trọng, nếu được, tốt nhất hãy che giấu hành tung của mình”.
Có thể nói anh đã đắc tội với tất cả cao thủ ở Hạ Giới giới Cổ Võ, bây giờ ai đi cùng anh thì đều sẽ bị liên lụy.
Lệ Trần nói: “Cậu yên tâm, tôi đã nghĩ kỹ rồi, sau khi chuyện này chấm dứt, tôi cũng sẽ bế quan tu luyện, cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ không tìm được tôi đâu”.
Tại Thánh Cung ở Trung Vực Ma Sơn.
Trong phòng họp rộng rãi, một cô gái trẻ có mái tóc bạc đang ngồi ở ghế trên, còn Bùi Thiên Âm - chủ Thánh Cung thì đứng cạnh cô ta.
Bên dưới là các cao thủ hàng đầu của Thánh Cung.
Lúc này, các cao thủ của Thánh Cung đều vô cùng kích động.
Bùi Thiên Âm kích động nói: “Tuyết Nữ, những người này đều là trụ cột của Thánh Cung, sau này, Thánh Cung sẽ coi việc bảo vệ người là trên hết!”
Cô gái tóc bạc chính là Tần Y.
Tần Y trông rất lạnh lùng, quanh người toàn khí lạnh.
Các cao thủ hàng đầu của Thánh Cung đều cảm thấy như đang ở trong hố băng.
Tần Y không thèm quan tâm đến đám người, lạnh lùng nói: “Thánh Cung chỉ là một môn phái nhỏ mà tôi tiện tay sáng lập năm đó mà thôi, sau này tôi sẽ không ở lại Thánh Cung, các người cứ tự quyết định chuyện của Thánh Cung”.
Nghe thấy thế, mọi người đều biến sắc.
Ai cũng biết thực lực của Tần Y, cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, người mạnh như thế cũng là cao thủ hàng đầu, nếu Tần Y ở lại Thánh Cung, địa vị của Thánh Cung cũng sẽ tăng vọt, trở thành một trong những thế lực đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ.
Giờ kết giới giữa thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ đã rạn nứt, vết nứt vẫn đang không ngừng mở rộng, không còn hy vọng khôi phục nữa, sau này thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ hoàn toàn hòa làm một.
Thánh Cung cũng sẽ phải trực tiếp đối mặt với những thế lực bản địa ở Hạ Giới giới Cổ Võ, nếu không có Tần Y trấn giữ, Thánh Cung còn không bằng một thế lực hạng bét.
Bùi Thiên Âm cung kính nói: “Tuyết Nữ, mong người có thể trấn giữ Thánh Cung, chắc chắn chúng tôi sẽ dốc sức làm việc cho người!”
Tần Y nhíu mày, khí lạnh khủng khiếp bùng nổ từ người cô ta.
Nhiệt độ trong phòng họp bỗng giảm mấy độ, trên cửa sổ còn xuất hiện cả vệt sương.
Bùi Thiên Âm đang đứng gần cô ta nhất chỉ thấy người mình cứng đờ, hơi lạnh thấu xương khiến bà ta có cảm giác mình đã bị đóng băng.
“Xin Tuyết Nữ bớt giận!”
Bùi Thiên Âm lập tức quỳ xuống, lo sợ nói, thậm chí không dám ngẩng đầu lên.
“Xin Tuyết Nữ bớt giận!”
Các cao thủ hàng đầu của Thánh Cung cũng thi nhau quỳ xuống, ai cũng run lẩy bẩy.
Tần Y lạnh lùng nói: “Trước khi rời khỏi Thánh Cung, tôi sẽ để một luồng ý thức lại Thánh Cung, khi Thánh Cung gặp họa, nó sẽ ngăn cản cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong cho Thánh Cung”.
Nghe thấy thế, người của Thánh Cung đều vô cùng mừng rỡ.
Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, cao thủ mạnh nhất mới đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, nhưng ý thức mà Tần Y để lại lại có thể ngăn cản cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, tức là chỉ cần kết giới giữa Hạ Giới và Trung Giới giới Cổ Võ không tan vỡ, sẽ không ai có thể uy hiếp Thánh Cung được nữa à?
“Cảm ơn Tuyết Nữ!”
Bùi Thiên Âm vội nói.
Đúng lúc này, Tần Y bỗng nhíu mày, nhìn về phía xa, như có thể thấy người đang tới từ phương xa qua vách tường.
Cô ta chợt nói: “Đến lúc nên đi rồi!”
Tuyết Nữ sắp đi ư?
Đám người còn chưa hoàn hồn thì phát hiện Tần Y đang ngồi ở ghế trên đã biến mất.
“Tuyết Nữ đâu rồi?”
Có người kinh ngạc hỏi.
Bùi Thiên Âm nhìn ghế trên với vẻ mặt phức tạp và đôi mắt đỏ hoe, nói: “Tuyết Nữ đi rồi!”
Một cao thủ nhìn về phía Bùi Thiên Âm: “Cung chủ, Tuyết Nữ đi rồi, sau này Thánh Cung nên làm gì đây? Một luồng ý thức của Tuyết Nữ có thể giúp Thánh Cung bất bại thật à?”
Bùi Thiên Âm nhìn quanh, nói: “Bây giờ kết giới giữa Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục đã tan vỡ, thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ nhanh chóng hòa làm một, sau này tình hình sẽ thay đổi hẳn, chúng ta không thể trông chờ hết vào Tuyết Nữ, phải tự mạnh lên thì mới có thể đứng ở thế bất bại!”
“Sau khi kết giới tan vỡ, chẳng mấy chốc, linh khí nồng đậm ở Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ hòa với linh khí mỏng manh ở thế tục, đây cũng là cơ hội của cao thủ thế tục chúng ta!”
Nghe thấy thế, mọi người đều kích động.
“Cung chủ nói không sai, việc hai khu vực hòa làm một là nguy cơ, nhưng cũng là kỳ ngộ, ở thế tục có linh khí mỏng manh, chúng ta vẫn đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, giờ năng lực đã thức tỉnh rồi, tốc độ tu luyện của chúng ta sẽ càng nhanh hơn nữa!”
“Đúng thế, chắc chắn Thánh Cung chúng ta sẽ giành được một khoảng trời trong thế giới mới!”
“Thánh Cung muôn năm!”
“Thánh Cung muôn năm!”
...
Người của Thánh Cung đều kích động reo hò.
Đúng lúc này, một già một trẻ xuất hiện ở cổng Thánh Cung.
“Đây chính là Thánh Cung à?”
Dương Thanh đứng trước Thánh Cung, ngẩng đầu nhìn cánh cổng hùng vĩ, nói.
Lệ Trần gật đầu, trầm giọng nói: “Thánh Cung là do Tuyết Nữ sáng lập, bản thân Tuyết Nữ lại là cao thủ hàng đầu của giới Cổ Võ, có Tuyết Nữ, Thánh Cung cũng sẽ bay vọt lên!”
Dương Thanh gật nhẹ đầu, anh không quan tâm đến việc Thánh Cung có bay vọt lên không, anh chỉ muốn mau chóng tìm thấy Tần Y, hy vọng sẽ đạt được vật cực lạnh từ Tần Y để trấn áp hạch tâm long mạch.