Mục lục
Chiến Thần Ở Rể - Vạn Thế Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảm nhận được ý muốn giết chóc trên người Dương Thanh, hai anh em họ Tống đều run lên.

Dương Thanh đã mạnh đến độ này rồi sao?

Ngay cả cao thủ đứng đầu Hoài Thành cũng không hề sợ hãi?

Song, bọn họ lại nghĩ tới thực lực kinh người mà Dương Thanh vừa thể hiện ra, lòng lập tức thoải mái, thực lực mà Dương Thanh vừa mới bày ra ít nhất cũng phải tới cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh.

Anh em họ đều biết rất rõ, Dương Thanh còn có thể đạt tới trạng thái mạnh hơn, cho nên, Siêu Phàm Thất Cảnh chưa phải cực hạn của Dương Thanh mà chỉ là cảnh giới võ thuật hiện tại của anh thôi.

Dương Thanh còn có thể mạnh hơn nữa, thậm chí có năng lực đấu với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh.

"Shh!"

Dương Thanh bỗng hít mạnh một hơi, vừa dừng trạng thái huyết mạch cuồng hóa là trái tim lập tức truyền đến một cơn đau buốt, cổ trùng Vô Tâm lại bắt đầu gặm cắn trái tim anh rồi.

"Anh Thanh, anh mau nuốt viên thuốc này đi!"

Phùng Tiểu Uyển vội vàng đưa một viên thuốc cho Dương Thanh.

Đây là thứ thuốc mới được Phùng Tiểu Uyển nghiên cứu chế tạo ra, có thể áp chế cổ trùng Vô Tâm trong khoảng thời gian ngắn.

Dương Thanh muốn duy trì trạng thái huyết mạch cuồng hóa không phải là chuyện dễ dàng, thứ thuốc này có thể giúp anh giảm đi rất nhiều đau đớn.

Viên thuốc vào miệng là tan ra, chảy vào trong lục phủ ngũ tạng Dương Thanh, con cổ trùng Vô Tâm đang hùng hổ nóng nảy cắn xé chợt như chuột thấy mèo, núp ngay vào một góc.

Ngải Lâm căng thẳng hỏi: "Cậu Thanh, cậu thấy thế nào rồi?"

Dương Thanh nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Mọi người yên tâm đi, có thuốc do Tiểu Uyển điều chế, cùng với thể chất đặc thù của tôi, trong thời gian trước mắt, cổ trùng Vô Tâm sẽ không thể gây thương tổn gì cho tôi được đâu".

Tuy ngoài miệng nói thế nhưng trong lòng anh đã tràn đầy lo âu.

Anh đã cảm nhận được, sau mỗi lần áp chế cổ trùng Vô Tâm, con cổ trùng này lại như thể tự động tiến hóa lên, lần sau áp chế khó hơn lần trước.

Hơn nữa, sau nhiều lần áp chế, hoạt tính của cổ trùng Vô Tâm dường như đã tăng mạnh, và càng ngày, thời gian áp chế được nó cũng càng rút ngắn lại.

Ban đầu, Dương Thanh kích hoạt huyết mạch cuồng hóa thì còn có thể áp chế cổ trùng Vô Tâm chừng hai giờ, nhưng hiện tại, huyết mạch cuồng hóa chỉ có thể miễn cưỡng áp chế nó trong một giờ.

Quan trọng hơn cả là, hôm nay mới chỉ là ngày đầu, vài ngày sau, liệu huyết mạch cuồng hóa có hoàn toàn mất đi hiệu quả áp chế cổ trùng Vô Tâm hay không?

Nếu quả như vậy, anh phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ thực sự chỉ có thể chờ đợi cổ trùng Vô Tâm cắn nuốt trái tim mà chết sao?

Mấy ngày sau đó, Dương Thanh vẫn tiếp tục dùng huyết mạch cuồng hóa để áp chế cổ trùng Vô Tâm, thuốc của Phùng Tiểu Uyển cũng hỗ trợ anh rất nhiều.

Chỉ có điều, ba ngày tiếp theo, mỗi lần Dương Thanh kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, anh chỉ có thể áp chế cổ trùng Vô Tâm trong nửa giờ. Đọc nhanh tại Vietwriter

Điều đó có nghĩa là, dù Dương Thanh vẫn luôn kích hoạt trạng thái huyết mạch cuồng hóa, anh chỉ có thể khiến cổ trùng Vô Tâm mất hoạt tính trong nửa giờ, sau đó, ngay cả khi anh vẫn duy trì trạng thái này, cổ trùng Vô Tâm cũng có thể khôi phục hoạt tính.

Mặc dù có thêm thuốc do Phùng Tiểu Uyển điều chế ra, thời gian áp chế cổ trùng Vô Tâm cũng chỉ tăng thêm được nửa giờ nữa mà thôi.

Hôm nay mới là ngày thứ ba, người ta đồn rằng người trúng cổ trùng Vô Tâm chỉ sống được tối đa bảy ngày, chẳng lẽ mình thực sự không qua được bảy ngày sao?

Phùng Tiểu Uyển bỗng nói: "Anh Thanh, anh vào phòng trị liệu đi, để em châm cứu cho anh xem sao".

Cùng Phùng Tiểu Uyển vào phòng trị liệu, Dương Thanh cười hỏi: "Trị liệu bằng châm cứu cũng có thể áp chế cổ trùng Vô Tâm hay sao?"

Phùng Tiểu Uyển không trả lời thẳng vấn đề này mà nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt vô cùng nặng nề: "Anh Thanh, em vô cùng rõ ràng tình hình của anh lúc này, hoạt tính của cổ trùng Vô Tâm đang ngày càng mạnh, chỉ dựa vào huyết mạch cuồng hóa của anh không thể áp chế nó lâu được".

"Trong thời gian này, em đã nghiên cứu rất nhiều tài liệu về cổ trùng Vô Tâm, có tài liệu cho thấy, trong loài cổ trùng Vô Tâm này, có một số con cổ trùng Vô Tâm có độc tính vô cùng mạnh, một khi thâm nhập vào cơ thể người thì sẽ không ngừng tiến hóa, hoạt tính cũng ngày càng mạnh lên".

"Nếu em không nhầm thì bây giờ, mỗi lần anh chỉ có thể áp chế cổ trùng Vô Tâm trong nửa giờ thôi đúng không?"

Dương Thanh cười khổ, quả nhiên không thể qua mắt Phùng Tiểu Uyển được.

Anh gật đầu, thành thực nói: "Nhờ thứ thuốc em cho anh nên hiện tại anh mới có thể miễn cưỡng duy trì áp chế cổ trùng Vô Tâm trong một giờ, cứ cách một giờ, cổ trùng Vô Tâm sẽ lại bắt đầu cắn xé trái tim anh, mà anh phải mất chừng ba phút mới lại áp chế được nó lần nữa".

"Có lẽ không bao lâu nữa, thời gian anh áp chế được nó sẽ càng ngắn đi, thời gian cổ trùng Vô Tâm gặm nhấm trái tim anh sẽ càng dài hơn".

"Tiểu Uyển, hiện giờ anh phải làm gì đây? Không thể cứ khoanh tay chờ chết như thế chứ?"

Mắt Phùng Tiểu Uyển đã đỏ lên, cô ta nhìn Dương Thanh, nói: "Em đã cố hết sức nhưng vẫn không tìm ra được biện pháp khả thi giúp anh, trong đống tài liệu em từng nghiên cứu có nói, một khi đã trúng cổ trùng Vô Tâm thì hoàn toàn không có cách nào giải quyết được".

"Trước đây cũng từng có vị cao thủ thử dùng sức mạnh của huyết mạch để áp chế cổ trùng Vô Tâm, ban đầu còn có tác dụng, nhưng về sau liền phát hiện ra, càng áp chế nó thì tốc độ tiến hóa của nó càng nhanh, hoạt tính cũng càng mạnh".

"Hoàn toàn không có cách nào lấy được cổ trùng Vô Tâm trong cơ thể ra cả, cho nên, chỉ có một cách là giết chết cổ trùng Vô Tâm".

Sắc mặt Dương Thanh tái nhợt đi, thật sự không còn cách nào sao?

Khi đang trò chuyện, trái tim anh lại truyền tới cảm giác đau đớn mãnh liệt, anh vội vã vận hành Chiến Thần Quyết, đồng thời kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, còn uống thêm một viên thuốc của Phùng Tiểu Uyển đưa.

Nhưng, tất cả điều đó đều không có tác dụng gì, càng áp chế cổ trùng Vô Tâm, nó càng thêm điên cuồng.

Mấy phút ngắn ngủi trôi qua, cả người Dương Thanh đã ướt sũng mồ hôi lạnh.

Ba phút sau, cổ trùng Vô Tâm bị áp chế, Dương Thanh mới thở dốc từng hơi.

Hồi lâu sau, anh mới trở lại như thường, chua xót nói với Phùng Tiểu Uyển: "Tuy chỉ có ba phút nhưng quả là rất đau".

Phùng Tiểu Uyển chứng kiến toàn bộ quá trình, nhìn Dương Thanh cắn răng gắng gượng vượt qua ba phút này, mắt cô ta đã đầy lệ.

"Chỉ tại em vô tích sự, không thể tìm được cách nào chữa cho anh".

Phùng Tiểu Uyển nghẹn ngào nói, lòng tràn đầy tự trách.

Dương Thanh vội vàng khuyên bảo: "Tiểu Uyển, em đừng nghĩ vậy, nếu không nhờ thuốc của em điều chế cho anh thì anh đã bị đau đến chết rồi, mà dù không chết vì đau đớn thì trái tim cũng đã bị cổ trùng Vô Tâm gặm cắn quá nửa".

"Thôi được rồi, chúng ta ra ngoài đi, nếu không mọi người lại lo lắng đấy".

Hai người ra khỏi phòng trị liệu, Ngải Lâm thấy mắt Phùng Tiểu Uyển đã đỏ lên, lập tức có dự cảm chẳng lành, vội vàng hỏi: "Tiểu Uyển, cậu Thanh thế nào rồi?"

Phùng Tiểu Uyển miễn cưỡng cười nói: "Cũng tạm ổn!"

Cô ta biết, Dương Thanh không muốn mọi người lo lắng cho mình, nên đành nói dối.

Ngải Lâm liếc nhìn gương mặt tái nhợt của Dương Thanh, lại nhìn sang Phùng Tiểu Uyển, nói thẳng: "Tiểu Uyển, em không biết nói dối, tình hình của cậu ấy nhất định cực kì tồi tệ rồi, đúng không?"

Dương Thanh cười nói xen vào: "Chị Lâm, sao chị lại không tin cả Tiểu Uyển thế? Em ấy nói thật đó, cơ thể em tạm thời sẽ không có vấn đề gì đâu".

"Cậu im ngay cho tôi!"

Ngải Lâm quát lên giận dữ, kích động nói: "Chồng tôi đã mất ý thức, nằm trên giường bệnh đến giờ chưa tỉnh, nếu cậu cũng gặp chuyện gì thì chúng tôi phải làm sao đây?"

"Cậu đừng quên, vợ con cậu còn đang đi trốn ở ngoài kia, nếu cậu chết, bọn họ phải làm sao bây giờ?"

"Tôi chỉ muốn biết tình hình hiện tại của cậu, để còn nghĩ cách giúp cậu, nhưng lúc nào cậu cũng chỉ nói chuyện tốt không nói chuyện xấu, cậu không cảm thấy làm như vậy là rất ích kỷ sao?"

Ngải Lâm đang trong tình trạng vô cùng kích động, câu sau cùng đã không mất bình tĩnh đến độ phải gào lên, nước mắt tuôn trào.Chương 1655: Cậu rất ích kỉ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK