..
..
Hơn mười bóng người xông lên lễ đài, hơi thở kinh khủng ập tới, dòng khí cuồn cuộn!
Ầm ầm!
Một tiếng động long trời lở đất vang lên, lễ đài nổ tung thành mảnh vỡ đầy trời!
Vô số khách khứa lui lại.
Đằng trước xuất hiện một mảnh đất trống!
Hơn mười lão già cảnh giới Siêu Phàm liều mình xông tới.
Diệp Bắc Minh trực tiếp thu Hạ Nhược Tuyết vào trong thế giới bỏ túi, cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay kéo ra một đạo kiếm khí!
...
"Chiêu thức cuối cùng của Long Đế Quyết, Cửu Tiêu, Đồ Long!"
Một đạo kiếm khí màu đỏ như máu bộc phát!
Lão già cảnh giới Siêu Phàm xông lên đầu tiên bị đánh bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi!
Không thể tưởng tượng nhìn về phía Diệp Bắc Minh: "Đòn tấn công của cậu có thể so được với cảnh giới Siêu Phàm! Sao có thể vậy được..."
Lão ta lau đi máu tươi trên khóe miệng: "Cẩn thận, thằng này có gì đó kỳ lạ!"
Mười mấy người trao đổi ánh mắt với nhau, không tùy tiện ra tay.
Bọn họ vây quanh Diệp Bắc Minh, đằng đằng sát khí đi tới từ bốn phương tám hướng!
Diệp Bắc Minh tập trung tinh thần.
Dưới đôi mắt của anh, tốc độ của những lão già cảnh giới Siêu Phàm trở nên chậm rì rì như ốc sên!
Đồng thời, Diệp Bắc Minh gầm nhẹ: "Tháp nhỏ, nhìn cho kỹ vào!"
"Cho dù không có sự hỗ trợ của ông, tôi cũng có thể giết được cảnh giới Siêu Phàm!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Được!"
Vèo!
Nhảy ra một bước, dưới sự thêm vào của phép tắc thời gian!
Gần như là trong chớp mắt, Diệp Bắc Minh vọt qua giữ đám hơn mười lão già cảnh giới Siêu Phàm!
Bóng dáng biến mất!
"Người đâu?"
"Ở phía sau!"
Tạch!
Mười mấy người đồng thời quay đầu, nhìn về phía Diệp Bắc Minh.
"Thằng nhóc kia, mày cho rằng mày chạy trốn được sao?"
"Tốc độ thật là nhanh, đáng tiếc..."
Một lão già mặt đỏ vừa nói xong một câu, cơ thể đột nhiên run lên!
Lão ta hoảng sợ che cổ họng của mình, khuôn mặt lộ vẻ sợ hãi!
Duỗi tay chỉ vào Diệp Bắc Minh: "Mày..."
Khẽ nghiêng đầu, đầu lâu chợt rơi xuống đất!
"Cái gì?"
Bạn đồng hành kinh ngạc hô lớn: "Lão Quách!"
..
Cùng lúc đó, gần như ai ai cũng cảm thấy cổ mình bị đau nhức, nhao nhao che lại yết hầu!
Một giây sau.
Tất cả lão già cảnh giới Siêu Phàm đều xuất hiện một tơ máu màu đỏ ở vị trí cổ!
Phụt! Phụt! Phụt! Phụt...
Mười mấy cái đầu rơi hết xuống đất!
Diệp Bắc Minh tiện tay chỉ: "Nổ! Nổ! Nổ! Nổ..."
Mười mấy đầu lâu nổ tung như dưa hấu, thần hồn mai một!
"Đù mẹ!"
"Mẹ nó, cảnh giới Giới Chủ chém chết cảnh giới Siêu Phàm? Muốn lên trời luôn hả!"
"Móa, thằng này là ai?"
Khách khứa tại chỗ hoàn toàn bị cảnh tượng này hù dọa!
Hô hấp ai nấy cũng trở nên dồn dập, mặt đỏ tới mang tai!
Trường Sinh Kiếm Chủ khiếp sợ đứng lên: "Sao có thể, hơi thở của cậu ta mới dừng lại ở cảnh giới Giới Chủ thôi!"
Vạn Yêu Vương trừng to mắt, biểu cảm vô cùng ngưng trọng: "Tốc độ nhanh quá, nhanh hơn mười lần so với cảnh giới Siêu Phàm!"
"Thực lực của cậu ta không phải quá mạnh mẽ, chỉ là tốc độ quá nhanh!"
"Chỉ chớp mắt đã chặt đầu người!"
Vạn Cổ Môn Chủ gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Yêu nghiệt chui ra từ chỗ nào vậy? Diệp Bắc Minh?"
"Chưa từng nghe nói qua cái tên này, chẳng lẽ là người của nhà họ Diệp Thái Cổ?"
Không chỉ bọn họ, khách khứa còn lại cũng đều chăm chú nhìn vào Diệp Bắc Minh!
Thần nữ Túc Hoàng khiếp sợ không thể ngậm miệng: "Lần đầu tiên gặp cậu ta, ngay cả Cao Võ là cái gì cậu ta cũng chẳng biết!"
"Giờ đã trưởng thành đến cảnh giới này rồi? Khó trách thanh kiếm này chọn cậu ta làm chủ nhân!"
"Hả?"
Gương mặt xinh đẹp của Thánh nữ Tổ Long điện lộ vẻ hơi kinh ngạc!
Hoàn Nhi bên cạnh che lại miệng nhỏ: "Điện hạ, tôi bị hoa mắt à?"
"Những lão già kia thật sự là cảnh giới Siêu Phàm sao?"
Thánh nữ Tổ Long điện gật đầu: "Không thể giả được, dù là dùng đan được để tăng lên!"
"Nhưng quả thật là cảnh giới Siêu Phàm!"
Trần Vô Diễn híp mắt nhìn: "Chẳng lẽ mình phải thua sao? Thằng này thế mà có thể chém chết cảnh giới Siêu Phàm!"
"Với thực lực này đã có thể tiến vào Thiên Bảng!"
"Đáng tiếc, nếu mình toàn lực ra tay, hoàn toàn tùy tiện giết anh ta!"
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Diệp Bắc Minh nhìn chằm chằm vào Phương Vô Đạo và Phương Cửu Lê: "Cút ra đây, nhận lấy cái chết!"
"Diệp Bắc Minh!"
Phương Vô Đạo suýt chút nữa cắn nát cả hả răng, tức giận đến mức chỉ muốn đánh cho một trận!
...
Phương Cửu Lê khẽ quát: "Thân pháp của thằng này có vấn đề, đừng cứng đối cứng với cậu ta!"
"Chúng ta đi trước, mời mấy người đại ca bọn họ rời núi!"
Hai người đồng thời quay người, không quay đầu, đi thẳng về phía sâu trong nhà họ Phương!
Diệp Bắc Minh đang định đuổi theo, giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Nhóc, đừng quên hôm nay cậu đến đây làm gì!"
"Phương Nguyên đã chết, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục cần nắm trong tay!"
Chương 1177: Nữ hoàng Tu La xuất hiện!
"Những người còn lại sau này có thể chậm rãi giết, chỗ sâu trong nhà họ Phương có tồn tại kinh khủng hơn đang bế quan, cậu tùy tiện đuổi theo vào trong sẽ rất nguy hiểm!"
Diệp Bắc Minh ngẫm lại.
Không lựa chọn đuổi theo!
"Nhóc, Long Nguyên có thể giúp Hạ Nhược Tuyết khôi phục tuổi trẻ!"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Tôi đã sớm chú ý đến nó!"
Bước lên trước, anh đi thẳng tới trước bàn của Trần Vô Diễn.
Chỉ vào Long Nguyên trên bàn: "Thứ này, tôi muốn!"
Tạch!
Vô số ánh mắt nhìn qua!
Trần Vô Diễn trầm mặt: "Nếu tôi không cho thì sao?"
Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Tôi chỉ thông báo cho anh, không phải trưng cầu ý kiến của anh!"
Anh duỗi tay chộp về phía Long Nguyên!
"Ôi trời ơi!"
"Trần Vô Diễn là Thánh tử Thiên Đạo tông, chẳng phải quả hồng mềm!"
"Tôi chưa từng thấy kẻ nào phách lối như thế!"
Rất nhiều khách khứa bị dọa sợ, mí mắt giật mạnh!
Trần Vô Diễn giận tím mặt: "Cậu kia, đây là đồ của tôi!"
"Tôi không cho, cậu dám đoạt hả?"
"Cậu thật là to gan..."
Chưa kịp nói xong câu này!
Bịch!
Tiếng vang giòn giã truyền đến!
Loảng xoảng, Trần Vô Diễn bay ngược ra ngoài, đụng đổ mười mấy cái bàn.
Mẫy lão già gần như là trống rỗng xuất hiện, bay lên đỡ lấy Trần Vô Diễn đang chật vật!
"Dám ra tay với Thánh tử, mày muốn chết!"
Hai lão già sâu không lường được bước lên trước, lao về phía Diệp Bắc Minh!
Hơi thở kinh khủng bộc phát!
Thánh nữ Tổ Long điện suy tư: "Dừng tay!"
Cô ta chợt sải bước chặn trước người Diệp Bắc Minh!
Hai lão già sững sờ, lập tức dừng lại: "Thánh nữ Tổ Long điện, cô có ý gì?"
Thánh nữ Tổ Long điện mở miệng: "Hai vị tiền bối, xin nghe một lời của tôi!"
Cô ta nhìn về phía Trần Vô Diễn: "Trần huynh, vừa rồi chúng ta cá cược với nhau, anh còn nhớ không?"
Dấu vết dấu ngón tay trên mặt Trần Vô Diễn có thể thấy được rõ ràng, anh ta nhẹ gật đầu!
Thánh nữ Tổ Long điện lạnh nhạt nói tiếp: "Nếu đã vậy, viên Long Nguyên này hiện tại chính là của tôi!"
"Tôi tặng nó cho cậu Diệp!"
"Trần huynh, cho tôi chút mặt mũi, thế nào?"
Ai ai cũng khiếp sợ!
Mọi người kinh ngạc nhìn Thánh nữ Tổ Long điện!
Ánh mắt lạnh như băng của Trần Vô Diễn quét nhìn Diệp Bắc Minh: "Được, tôi cho điện hạ mặt mũi!"
"Chỉ cần thằng này quỳ xuống nói xin lỗi với tôi, lại tự tát bản thân một trăm bạt tai!"
"Cái tát vừa nãy coi như bỏ qua!"
"Nếu không thì, bản Thánh tử nhất định phải làm cho cậu ta sống không bằng chết!"
Một tát này nếu cứ tính như vậy!
Trần Vô Diễn anh ta sẽ trở thành trò cười của khắp ba ngàn thế giới!
Hai lão già tiến lên một bước, hơi thở như Hồng Hoang mãnh thú nghiền ép xuống: "Thằng kia, quỳ xuống!"
Diệp Bắc Minh đang định bảo tháp Càn Khôn Trấn Ngục bùng nổ!
Đột nhiên.
Một giọng nói lạnh lẽo vang lên: "Muốn cho con rể của tôi quỳ xuống? Thiên Đạo tông các người có đủ tư cách chưa?"
...
..
"Ai?"
Hai lão già Thiên Đạo tông đồng thời quay đầu.
Chỉ thấy một cô gái Ma tộc chậm rãi đi tới, tóc tím mắt xanh, trên người mang theo thái độ kiêu ngạo của một nữ hoàng!
Ánh mắt của lão già áo bào trắng từ Thiên Đạo tông trầm xuống: "Nữ hoàng Tu La?"
Diệp Bắc Minh thật sự bất ngờ, không nghĩ tới nữ hoàng Tu La lại đột nhiên xuất hiện!
"Tiền bối, sao bà lại đến đây?"
Nữ hoàng Tu La nhìn chằm chằm vào anh: "Diệp Bắc Minh, bản hoàng thật sự muốn tát một phát cho cậu chết tươi!"
"Cậu lại dám làm ra loại chuyện đó với con gái tôi, đàn ông dám làm dám chịu!"
"Nếu cậu đã làm chuyện vợ chồng với con gái tôi, hiện tại lập tức quay về Tu La tộc kết hôn cho tôi!"
...
Diệp Bắc Minh khá là xấu hổ!
Công chúa Tu La quả thực đã dùng trong sạch của mình cứu sống anh một lần!
Thần nữ Túc Hoàng âm thầm cắn chặt răng: "Tên khốn khiếp này, lại đi trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi!"
"Ngay cả công chúa của Tu La tộc cũng bắt được!"
Nhưng nhanh chóng, cô ta cảm thấy không thích hợp: "Túc Hoàng ơi là Túc Hoàng, cậu ta tìm phụ nữ thì có liên quan gì đến cô!"
"Đừng có suy nghĩ bậy bạ!"
Diệp Bắc Minh trưng ra vẻ mặt thành thật: "Tiền bối, đợi tôi xử lý xong những chuyện trong tay mình, rồi nhất định tự mình giải thích với bà!"
Nữ hoàng Tu La ngang ngược mở miệng: "Không cần, loại chuyện nhỏ nhặt này, một câu của bản hoàng là xong!"
"Hiện tại mau đi cùng tôi, không ai dám cản cậu!"
"Thật sao?"
Lão già mặc áo bào trắng cười lạnh, tiến lên một bước: "Nữ hoàng Tu La, có lẽ ở tại Ma giới bà có chút địa vị!"
"Nhưng bà phải hiểu rằng, đây là ba ngàn thế giới!"
Nữ hoàng Tu La cười lạnh: "Ba ngàn thế giới thì sao chứ?"
Chương 1178: Không phục và nhượng bộ
"Nếu các người không phục, quân đội triệu người của Tu La tộc giáng lâm, ai có thể ngăn được?"
Lão già áo bào trắng lắc đầu: "Lão phu không tin, Tu La tộc sẽ vì kẻ này mà điều động quân đội triệu người!"
Lão già áo lam bên cạnh lạnh lẽo nói: "Nữ hoàng Tu La, bà nói nhảm nhiều quá!"
"Thánh tử Thiên Đạo tông tôi đã mở lời vàng ngọc, hôm nay tên này chỉ có hai lựa chọn!"
"Hoặc là quỳ xuống dập đầu, hoặc để mạng lại!"
Dứt lời cuối cùng, lão già mặc áo lam lật cổ tay!
Một thanh kim đao đột nhiên xuất hiện, trong chớp mắt đao khi ngưng tụ thành hình, chém về phía đầu của nữ hoàng Tu La!
Nữ hoàng Tu La bình tĩnh đứng tại chỗ, thờ ơ!
"Cái thá gì, dám ra tay với nữ hoàng của tộc ta?"
Một giây sau.
Một uy thế cực kỳ khủng bố ập tới!
Ầm!
Một bóng đen giáng từ trên trời xuống, thuận tay tóm lấy kim đao của lão già áo lam Thiên Đạo tông!
Tiếng "keng" giòn giã vang lên, kim đao nổ tung, hóa thành vô số mảnh vỡ!
"Cái gì?"
Lão già mặc áo lam biến sắc.
Bóng đen nắm năm ngón tay lại, hóa thành móng vuốt sắc bén chộp về phía lồng ngực của lão ta!
Ầm!
Năm vết sau cực sâu xuất hiện, máu me đầm đìa!
Lão già áo lam bay ngược ra ngoài mấy chục bước mới dừng lại, lão già áo bào trắng tiến lên đỡ lấy lão ta!
Giúp lão ta ổn định bước chân mới không bị ngã!
"Cậu là ai?"
Khuôn mặt lão già mặc áo lam khiếp sợ, gắt gao nhìn chằm chằm bóng đen kia!
Với thực lực cảnh giới Siêu Phàm đỉnh phong của lão ta, lại bị đánh chật vật như vậy!
Bóng đen phun ra hai chữ: "Tu La tộc, Ảnh Ma!"
Nghe được hai chữ Ảnh Ma, hai lão già Thiên Đạo tông lui lại mấy bước!
Một vài người tu võ khá có tuổi trong đám khách khứa cũng thay đổi sắc mặt theo!
Hoàn Nhi kỳ quái hỏi: "Điện hạ, Ảnh Ma này là ai?"
"Hình như mọi người đều rất sợ hắn ta?"
Đôi mắt đẹp của Thánh nữ Tổ Long điện ngưng trọng: "Ảnh Ma, nghe đồn hắn ta ở khắp mọi nơi, chỉ cần là nơi có bóng tối, hắn ta đều có thể đến!"
"Ảnh Ma này giết người trong vô hình, một triệu năm trước, rất nhiều chủ nhân tông môn bị Ảnh Ma này ám sát!"
"Xác suất thành công gần như là trăm phần trăm! Đây là một tồn tại cực kỳ khủng bố!"
Nữ hoàng Tu La bình tĩnh lên tiếng: "Hai vị, các ông còn muốn ngăn cản tôi dẫn cậu ta đi sao?"
Sắc mặt của lão già mặc áo bào trắng rất khó coi, liếc mắt nhìn Diệp Bắc Minh: "Nữ hoàng Tu La, bà có thể bảo vệ cho cậu ta nhất thời, chẳng lẽ còn có thể bảo vệ cho cậu ta cả một đời?"
Lão ta chỉ vào Diệp Bắc Minh: "Kẻ này, Thiên Đạo tông tôi chắc chắn phải giết!"
"Trừ phi bà để Ảnh Ma luôn luôn đi theo bên cạnh cậu ta, nếu không một khi kẻ này đi một mình!"
"Chắc chắn sẽ chết không có chỗ chôn!"
Nói xong câu đó, lão già áo bào trắng vung tay lên: "Chúng ta đi!"
Mang theo đám người Thiên Đạo tông quay người bỏ đi.
Trần Vô Diễn không nói một lời, cuối cùng bụm mặt quét mắt nhìn Diệp Bắc Minh, xoay người rời đi!
"Này... Thiên Đạo tông lại sợ hãi?"
"Thật là chuyện lạ mà!"
...
"Ảnh Ma này mạnh như vậy thật sao?"
Trong lúc người tu võ tại đó thảo luận.
Một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Tôi để Thiên Đạo tông các người đi sao?"
Lời này vừa ra khỏi miệng!
Hiện trường lặng ngắt như tờ!
Tạch! Tạch! Tạch!
Hơn một triệu ánh mắt rơi xuống mặt Diệp Bắc Minh, như là gặp phải quỷ!
"Vừa rồi là anh ta đang nói chuyện?"
Tất cả mọi người hồ đồ!
Đám người lão già áo bào trắng, lão già áo lam, Trần Vô Diễn quay đầu, lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh!
Nữ hoàng Tu La nhướng mày: "Diệp Bắc Minh, cậu còn muốn làm gì?"
"Bản hoàng đã vì cậu tranh thủ cục diện cực kỳ có lợi cho cậu!"
"Không không không!"
Diệp Bắc Minh lạnh nhạt lắc đầu: "Tiền bối, bà vẫn chưa đủ hiểu tôi!"
"Diệp Bắc Minh tôi báo thù, từ trước đến nay không để qua đêm, có thù trực tiếp báo tại chỗ!"
Ánh mắt anh đọng lại, rơi xuống trên người lão già mặc áo bào trắng: "Thiên Đạo tông các người có vẻ như rất trâu bò?"
"Vừa rồi còn bảo tôi quỳ xuống trước Thánh tử các ông, dập đầu xin lỗi!"
"Giờ lại uy hiếp tôi, ngay trước mặt tôi nói Thiên Đạo tông chắc chắn sẽ giết tôi!"
"Vả lại nói đi là đi? Ông coi tôi như không tồn tại à?"
Khóe miệng lão già áo bào trắng nở một nụ cười: "Thằng nhóc, nếu không phải nữ hoàng Tu La làm chỗ dựa của cậu!"
"Cậu có biết, chỉ bằng mấy câu nói đó của cậu, cậu đã là một người chết rồi không?"
"Nghe một lời khuyên của lão phu, khoe khoang phải xem từng trường hợp, cậu nói thêm một chữ nữa lão phu sẽ lập tức giết cậu!"
"Thật thế cơ à?"
Không hề báo trước, Diệp Bắc Minh động!
Một tiếng rồng ngâm vang lên, sau lưng anh, chín con Ma Long màu đen bộc phát!
Gần như chỉ trong một suy nghĩ, anh đã xuất hiện trước người lão già áo bào trắng!
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay xuyên qua đan điền của lão ta!
"Mày!"
Chương 1179: Chẳng ai ngờ tới
Lão già mặc áo bào trắng hoảng sợ, cúi đầu nhìn thoáng qua vị trí đan điền!
Lão ta hoàn toàn chẳng thể ngờ được Diệp Bắc Minh lại đột nhiên ra tay, càng không nghĩ tới tốc độ của người này lại kinh khủng đến như vậy!
Lão ta vừa cảm nhận được nguy hiểm, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục đã xuyên thấu đan điền!
Những người khác của Thiên Đạo tông cũng kịp thời phản ứng lại, nhanh chóng bao vây Diệp Bắc Minh!
Lão già áo lam nổi giận gầm lên: "Diệp Bắc Minh, mày to gan lắm, đám đả thương Điền trưởng lão!"
"Sai!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Không phải đả thương, là giết!"
Một luồng sức mạnh nổ tung!
Ầm!
Lão già mặc áo bào trắng hóa thành một đám sương máu, nhuộm đỏ mặt đất!
Giờ phút này.
Tất cả mọi người ở đó đều hồ đồ!
Đôi mắt chịu chấn động, không ngừng co rụt lại!
Dù có nằm mơ bọn họ cũng chẳng thể ngờ, người thanh niên đột nhiên xuất hiện này dám giết chết trưởng lão Thiên Đạo tông!
Sự chấn động mãnh liệt khiến mọi người thậm chí quên mất cảnh giới của Diệp Bắc Minh, dùng cảnh giới Giới Chủ giết chết cảnh giới Siêu Phàm đỉnh phong!
"Hít hà!"
Lúc này, cả triệu người tại đây đồng thời hít sâu một hơi!
Bọn họ nhìn chòng chọc vào khuôn mặt Diệp Bắc Minh, hô hấp gần như dừng lại, bị dọa đến trái tim suýt nữa nổ tung!
Thần nữ Túc Hoàng phản ứng lại đầu tiên: "Trưởng lão Thiên Đạo tông mà cũng giết? Cậu ta thật đúng là người nào cũng dám giết!"
"Tiểu thư!"
Hoàn Nhi che miệng nhỏ.
Thánh nữ Tổ Long điện trừng to mắt, cũng không dám tin tưởng!
Đôi mắt nữ hoàng Tu La hiện lên vẻ mừng rỡ: "Người con rể này càng ngày càng phù hợp sở thích của mình, đàn ông đầu đội trời chân đạp đất nên sát phạt quả quyết như vậy!"
...
..
Lão già mặc áo lam tức giận, khuôn mặt già nua đen kịt: "Diệp Bắc Minh, gan chó của mày lớn quá rồi!"
"Dám giết trưởng lão Thiên Đạo tông, mày biết mình đã phạm vào tội chết rồi không?"
Diệp Bắc Minh cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay, như là Tử thần quan sát chúng sinh: "Giết thì sao chứ? Các người đều nói chắc chắn sẽ giết tôi mà!"
"Chẳng lẽ ông đây lại để các người đi? Rồi chờ các người đuổi giết tôi?"
"Ra tay trước chiếm lợi thế, đạo lý này mà Thiên Đạo tông các người không hiểu hả?"
Mọi người ngây người!
Mặc dù nói như vậy không sai!
...
Nhưng ai có thể nghĩ đến, con mẹ nó anh thực sự có can đảm giết trưởng lão Thiên Đạo tông ngay trước mặt mọi người!
Một giây sau.
Cảnh tượng làm cho mọi người khiếp sợ hơn xuất hiện!
"Tất cả người Thiên Đạo tông, đều chết cho tôi!"
Diệp Bắc Minh cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, chủ động ra tay!
Tiếng rồng ngâm vang lên, suýt chút nữa chấn vỡ tâm thần của mọi người Thiên Đạo tông!
Trần Vô Diễn lui lại theo bản năng!
Lão già mặc áo lam khẽ quát: "Mọi người bảo vệ Thánh tử, lão phu chém chết kẻ này!"
Hơi thở của cảnh giới Siêu Phàm đỉnh phong bùng nổ, sấm sét sau lưng nổ vang!
Bàn tay mạnh mẽ vỗ xuống, một tia chớp cuốn tới như một cây roi dài!
"Đứt cho tôi!"
Kiếm trong tay Diệp Bắc Minh chém xuống!
Sấm sét ầm ầm nổ tung!
Dòng khí bùng nổ, lão già áo lam rút lui về phía sau.
Diệp Bắc Minh không những không lùi lại, mà còn cầm kiếm Trấn Ngục xông lên giết!
Cảnh tượng này gây sốc cho tất cả mọi người!
"Cảnh giới Siêu Phàm đỉnh phong? Không đáng chú ý!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu, chém một kiếm: "Quỳ xuống!"
Áp lực mạnh mẽ đánh úp lại!
Phụt!
Lão già áo lam không nhịn được nữa, phun ra một ngụm máu tươi!
Hai đầu gối mềm nhũn, quỳ bịch xuống đất!
Cái quỳ này, không những là bản thân lão ta quỳ, mà còn giẫm đạp tôn nghiêm của Thiên Đạo tông trên mặt đất rồi chà sát!
Lão già áo lam bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt cực kỳ oán độc: "Diệp Bắc Minh, mày biết mình đang làm gì không?"
"Hành vi hôm nay của mày đã hoàn toàn chôn vùi tương lai của mày!"
"Tất cả những người có liên quan đến mày đều sẽ trả cái giá cực lớn vì hành vi của mày!"
Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Thu hồi lại sự kiêu căng của tông môn lớn các người đi!"
"Tôi không phải con sâu, càng sẽ không để mặc cho các người xâu xé!"
Duỗi tay cho một kiếm!
Gọn gàng và linh hoạt!
Phụt!
Lão già áo lam hóa thành đám sương máu!
Những người còn lại của Thiên Đạo tông còn chưa kịp phản ứng, Diệp Bắc Minh đã quét ngang một kiếm, trong nháy mắt chém chết tất cả mọi người!
Chỉ còn mình Trần Vô Diễn hoảng sợ, con ngươi co rụt lại, điên cuồng lùi ra xa!
Diệp Bắc Minh thu hồi kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, đi từng bước một về phía Trần Vô Diễn: "Vì sao anh lại có sát ý với tôi nặng như vậy? Hình như đây mới là lần đầu tiên tôi gặp mặt anh mà?"
Đôi mắt Trần Vô Diễn co rụt lại: "Là cậu ra tay trước, cướp đoạt Long Nguyên của tôi!"
Diệp Bắc Minh cười một tiếng: "Chẳng phải là anh thẳng thắn nói ra tôi chỉ là con kiến trước sao? Tưởng tôi không nghe thấy hả?"
Chương 1180: Bàn bạc điều kiện
"Nếu anh đã cho rằng tôi chỉ là con kiến, sao tôi lại không thể đoạt đồ của anh chứ?'
Sắc mặt Trần Vô Diễn tái nhợt: "Tôi... Tôi sai rồi..."
Diệp Bắc Minh mỉm cười gật đầu: "Biết sai rồi có thể cải thiện rất nhiều đấy!"
"Kiếp sau chú ý!"
"Tên kia, cậu muốn giết tôi?"
Trần Vô Diễn đột ngột ngẩng đầu, biểu cảm hoảng loạn: "Cậu không thể giết tôi, tôi là Thánh tử Thiên Đạo tông!"
"Cậu giết tôi sẽ bị Thiên Đạo tông diệt chín tộc!"
"Chỉ cần cậu thả tôi ra, tôi thề sẽ không truy cứu chuyện xảy ra ngày hôm nay!"
Diệp Bắc Minh bước tới như Tử thần!
Trần Vô Diễn hoảng sợ nhìn anh!
Anh ta bị dọa đến hai chân nhũn ra, toàn thân bị mồ hôi lạnh thấm ướt!
Sự sợ hãi tử vong làm anh ta mở miệng cầu xin tha thứ: "Cậu Diệp, xin đừng giết tôi... Ngài đừng giết tôi mà!"
Bịch!
Trực tiếp quỳ xuống!
"Nói thật cho cậu biết, tôi vốn không phải cái gì mà Thánh tử Thiên Đạo tông, tôi chỉ là một tên giả mạo!"
"Cậu xem tôi như một cái rắm, thả tôi đi đi, thật đấy, van xin cậu..."
Biểu cảm của rất nhiều người có biến hóa vi diệu.
"Anh ta không phải Thánh tử Thiên Đạo tông?"
"Chẳng lẽ chỉ là một thế thân sao?"
"Thật sự có khả năng là thế thân, chân chính Thánh tử Thiên Đạo tông sao có thể quỳ xuống?"
Một số người thấp giọng nghị luận.
Thánh nữ Tổ Long điện quét mắt nhìn Trần Vô Diễn: "Khó trách tôi cảm thấy anh ta không quá giống lần gặp mặt trước, hóa ra là một thế thân!"
Giọng nói của Diệp Bắc Minh bình tĩnh: "Tôi giết anh, không liên quan gì đến thân phận của anh!"
"Bất luận anh có phải là Thánh tử Thiên Đạo tông, dù anh là bố của vua, cũng giết không tha!"
Trần Vô Diễn bị dọa sợ, sắc mặt trắng bệch: "Cậu... Cậu không thể..."
"Không, tôi có thể!"
Dứt lời, anh tiện tay bóp!
Răng rắc!
...
Đầu Trần Vô Diễn nổ tung như dưa hấu, thần hồn chôn vùi!
Yên lặng như tờ!
Diệp Bắc Minh lạnh nhạt mở miệng: "Tiền bối, chúng ta đi thôi".
Nữ hoàng Tu La ngẩn ngơ đứng tại chỗ, dù là Ảnh Ma cũng nhìn Diệp Bắc Minh thật sâu!
Gật đầu!
Ba người vừa mới biến mất, toàn bộ nhà họ Phương hoàn toàn sôi trào!
Thánh nữ Tổ Long điện nhìn theo hướng Diệp Bắc Minh biến mất: "Hoàn Nhi, đi tra rõ ràng lai lịch của Diệp Bắc Minh này cho tôi!"
Sau ngày hôm nay, cái tên Diệp Bắc Minh chắc chắn sẽ truyền khắp toàn bộ ba ngàn thế giới!
...
Sau khi rời khỏi nhà họ Phương, Diệp Bắc Minh tìm một sơn cốc yên tĩnh.
Anh thả Hạ Nhược Tuyết từ thế giới bỏ túi ra, trực tiếp đút Long Nguyên cho cô ấy ăn vào!
Đôi mắt đẹp của nữ hoàng Tu La nhíu lại: "Cậu còn mang theo người sống? Trên người của cậu có bảo vật không gian chứa được người sống?"
Diệp Bắc Minh không giải thích: "Phải!"
Nữ hoàng Tu La nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh: "Loại bảo vật không gian này cực kỳ quý giá, thế mà cậu có được nó!"
"Cậu quả nhiên không hề đơn giản!"
Nếu bị cô ta biết Diệp Bắc Minh đã sáng lập thế giới bỏ túi!
Sẽ có biểu cảm gì đây?
Sau khi dùng xong Long Nguyên, Hạ Nhược Tuyết trẻ lại với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.
Thậm chí dung mạo và khí chất của cô đều xảy ra biến hóa vi diệu.
Cô ấy vẫn mang gương mặt kia, nhưng mang lại cho người ta cảm giác hoàn toàn khác xưa!
"Tốt, cô ấy đã hồi phục, cậu có thể đi Ma giới với tôi!"
Nữ hoàng Tu La lắc đầu: "Cậu làm việc quá không chín chắn, đắc tội Thiên Đạo tông sẽ có phiền phức rất lớn!"
"Có điều, không sao cả, chỉ cần cậu đi Ma giới với tôi!
"Dù thế lực của Thiên Đạo tông có mạnh đến đâu, cũng không thể đi Ma giới đuổi giết cậu được!
Cô ta còn bổ sung một câu: "Cậu bắt nạt con gái của tôi, bây giờ lập tức về Ma giới kết hôn với con bé!"
"Từ giờ trở đi, cậu chỉ có thể có một mình con gái tôi!"
"Tôi biết cậu có rất nhiều hồng nhan tri kỷ..."
Cô ta liếc mắt nhìn Hạ Nhược Tuyết: "Tôi sẽ cho cô ấy đầy đủ bồi thường, để cả đời cô ấy sẽ không thiếu tài nguyên tu võ!"
"Thậm chí, tôi có thể sử dụng quan hệ của mình, để cô ấy gia nhập tông môn đỉnh cấp của ba ngàn thế giới!"
"Đương nhiên, sau này các người sẽ không lại có bất kỳ quan hệ gì!"
Nói một hơi, nữ hoàng Tu La nhìn Diệp Bắc Minh và Hạ Nhược Tuyết, chờ bọn họ gật đầu!
Cô ta tin tưởng không ai sẽ từ chối.
Diệp Bắc Minh nhướng mày: "Tiền bối, tôi từ chối!"
Hạ Nhược Tuyết cũng lành lạnh đáp: "Tiền bối, bà suy nghĩ nhiều!"
"Bắc Minh là người đàn ông tôi đã nhận định, bác Diệp sớm đã nhận cô con dâu này rồi!"
"Công chúa Tu La dùng trong sạch của thân thể cứu sống Bắc Minh, nếu như cô ấy muốn trở thành người phụ nữ của Bắc Minh, tôi có thể đồng ý bà thay cho anh ấy!"
Vèo!
Nữ hoàng Tu La sầm mặt lại, uy áp của Hoàng giả ập vào mặt: "Cô coi con gái của nữ hoàng Tu La tôi là người nào?"
"Hầu chung một chồng với cô? Không có khả năng!"
Gương mặt xinh đẹp của Hạ Nhược Tuyết tái đi, liên tục lùi về phía sau: "Ha ha, không chỉ có một đâu..."
Diệp Bắc Minh bước lên trước, ngăn lại trước người cô ấy: "Tiền bối, nếu bà còn như vậy thì đừng trách tôi không khách khí!"
Một bóng đen chợt lóe lên!
Ảnh Ma đột nhiên xuất hiện, sát ý trên người bùng nổ: "Người trẻ tuổi, cậu dám nói chuyện với nữ hoàng như vậy?"
Nữ hoàng Tu La quát lớn: "Ảnh Ma, lui xuống đi!"
"Rõ!"
Ảnh Ma gật đầu, hóa thành bóng đen rồi biến mất!
Diệp Bắc Minh cũng thu liễm hơi thở.
Nữ hoàng Tu La tự tin lên tiếng: "Nếu tôi nói cho cậu, sư tỷ của cậu được tôi cứu, bây giờ đang ở Ma Giới!"
"Cậu sẽ lựa chọn như thế nào?"
Diệp Bắc Minh thay đổi giọng nói: "Bà nói cái gì?"