Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 996: Dung hợp bốn con rồng, chiến lực tăng vọt

Xem ra Diệp Phá Thiên, tổ tiên của nhà họ Diệp năm đó, quả thực đã tiến vào chiến trường thái cổ!

Hình như tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng có liên quan tới!

Dù Hắc Long Vương không nói, anh xử lý xong chuyện trong tay cũng sẽ cân nhắc đi tới chiến trường thái cổ một chuyến!

Anh gật đầu nói: "Không thành vấn đề, ông muốn tôi giúp ông làm gì?"

"Mười ngàn năm chiến trường thái cổ mới mở một lần, vẫn chưa tới lúc, tạm thời không nói cho cậu".

Hắc Long Vương lạnh nhạt nói: "Nhưng mà, cậu đồng ý sảng khoái như thế!"

"Bổn vương cho cậu thêm một vận may!"

Diệp Bắc Minh sửng sốt: "Cho tôi một vận may sao?"

Hắc Long Vương cất giọng bình tĩnh: "Trên người cậu có bốn con rồng đúng không?"

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Đột nhiên.

Hắc Long Vương quát lên một tiếng, ánh mắt vô cùng ác liệt: "Hôm nay, bổn vương sẽ khai long tích cho cậu!"

"Để cậu hoàn toàn dung hợp với bốn con rồng!"

"Khai long tích sao?"

Diệp Bắc Minh hơi ngạc nhiên: "Hắc Long Vương tiền bối, khai long tích như thế nào?"

Hắc Long Vương nghiêm túc nhìn Diệp Bắc Minh: "Đợi một lát cậu sẽ biết!"

Giây tiếp theo.

Hắc Long Vương quát lớn một tiếng lên bầu trời: "Mời thập đại trưởng lão dời núi, giúp Diệp Bắc Minh khai long tích!"

Grào!

Mười con hắc long xuất hiện từ bốn phương tám hướng, biến thành mười ông già loài người.

"Tham kiến Long vương!"

Mười lão già đồng loạt cúi người.

Hắc Long Vương bước lên một bước, đi tới khoảng không bên trên Long Trì: "Diệp Bắc Minh tiến vào Long Trì, bổn vương và thập đại trưởng lão sẽ giúp ngươi khai long tích!"

Diệp Bắc Minh nhanh chóng hỏi: "Tiểu tháp, rốt cuộc khai long tích là thế nào?"

Giọng tháp Càn Khôn Trấn Ngục hơi dồn dập: "Nhóc con, gân mạch và xương cốt trong cơ thể người giống như dãy núi!"

"Trong dãy núi có long mạch, gân mạch và xương cốt chính là long mạch trong cơ thể người!"

"Người tu võ khai long tích, giống như võ giả bình thường đả thông hai mạch Nhâm Đốc!"

"Lợi ích khó tưởng tượng được!"

Diệp Bắc Minh không do dự nữa, trực tiếp nhảy vào Long Trì!

Hai tay Hắc Long Vương kết ấn, vẽ ra từng đạo phù văn hình rồng thần bí trên không trung.

Thập đại trưởng lão ra tay, phù văn hình rồng bay ra.

Sức mạnh ngưng tụ trong Long Trì lập tức tiến vào cơ thể Diệp Bắc Minh!

Trực tiếp tàn phá cơ thể anh.

Từ gân mạch xông vào đan điền, lại tản ra tứ chi bách hài.

"A!"

Diệp Bắc Minh quát to.

Cơ thể như sắp bị xé ra.

Vẻ mặt trở nên dữ tợn.

Cơ thể đang run rẩy!

Bên ngoài cơ thể anh bắt đầu tràn ra máu tươi, xương cũng như sắp gãy!

Anh phải chịu sự tra tấn người bình thường khó mà chịu được!

Hắc Long Vương lên tiếng nhắc nhở: "Diệp Bắc Minh, nếu cậu không kiên trì nổi, bất cứ lúc nào cũng có thể từ bỏ!"

"Nhưng mà, đời mỗi người chỉ có một cơ hội khai long tích thôi!"

"Nếu thất bại, cậu sẽ không còn cơ hội nào nữa!"

Diệp Bắc Minh cười, miệng đầy máu: "Từ bỏ sao? Không thể nào!"

"Tiếp tục mở cho tôi!"

"Được!"

Hắc Long Vương sầm mặt xuống, năng lượng phù văn cọ rửa.

Toàn bộ Long Trì sôi trào, sức mạnh cuồn cuộn tiến vào cơ thể Diệp Bắc Minh, cọ rửa cơ thể anh!

Khoảng nửa tiếng sau!

Diệp Bắc Minh vẫn đứng vững ở chỗ cũ, không có bất kì phản ứng nào!

Mọi người đều cảm thấy không đúng.

Tam trưởng lão của tộc Rồng Đen trầm giọng nói: "Có chuyện gì vậy? Bình thường chỉ cần mười lăm phút là biết có thể khai long tích hay không!"

Nhị trưởng lão cau mày: "Người này đã qua khoảng nửa tiếng rồi, gấp ba lần thời gian bình thường!"

Giọng nói già nua của Đại trưởng lão vang lên: "Đó là tình huống bình thường!"

"Nhân tộc từng có một người tu võ đứng đầu, mất một tiếng khai được long tích!"

Đồng tử của chín vị trưởng lão còn lại đều co rút: "Ông nói là.... Thẩm Thiên Quân sao?"

Đại trưởng lão nghiêm túc gật đầu: "Chúng ta chờ thêm đi, nói không chừng sắp rồi!"

"Được!"

Chín đại trưởng lão còn lại tiếp tục khởi động sức mạnh phù văn!

Một tiếng!

Đã qua giới hạn trên cùng của loài người!

Rất nhanh, một tiếng đã đến rồi!

Diệp Bắc Minh vẫn không có bất kì thay đổi nào, đã phá kỉ lục của Thẩm Thiên Quân!

"Đây..."

"Thằng nhóc này khai long tích lại khó thế sao?"

Các trưởng lão đều không thể bình tĩnh được.

Đại trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh trong Long Trì: "Tiếp tục!"

Hai tiếng!

Ba tiếng!

"Có chuyện gì vậy, đã ba tiếng rồi?"

"Thằng nhóc này là quái vật sao?"

"Còn tiếp tục như vậy, cơ thể cậu ta chịu được không?"

Mười đại trưởng lão hoàn toàn không thể bình tĩnh được.
Chương 997: Dung hợp thành công

Đại trưởng lão của tộc Rồng Đen cũng ngạc nhiên: "Ba tiếng, gấp ba thời gian năm đó Thẩm Thiên Quân khai long tích!"

Con ngươi khẽ chuyển động, ông ấy nhìn về phía Hắc Long Vương: "Cứ tiếp tục như vậy, cơ thể người này sẽ bị năng lượng hấp thụ từ Long Trì làm cho nổ tung!"

Hắc Long Vương lo lắng nhìn Diệp Bắc Minh.

Ông ta hơi hối hận!

Lỡ như không khai được long tích mà Diệp Bắc Minh lại chết thì làm sao?"

"Diệp tiểu..."

Tiếng nói của Diệp Bắc Minh đột ngột vang lên: "Các vị tiền bối đừng lo, xin hãy tiếp tục".

"Tôi có chút cảm giác!"

Mọi người đều trố mắt nghẹn họng: "Cái... Cái gì?"

Cằm của họ suýt chút nữa rơi xuống đất.

Chúng tôi vất vả ba tiếng, cậu lại vừa mới có chút cảm giác thôi sao?

Đúng là nghịch thiên mà!

Con mắt của Hắc Long Vương cũng muốn rớt ra ngoài, nhưng ông ấy phản ứng rất nhanh: "Tiếp tục, gia tăng sức mạnh!"

"Thằng nhóc kia, cậu đừng có bị bội thực chết đấy nhé!"

Diệp Bắc Minh nở nụ cười: "Tiền bối yên tâm, không chết được đâu!"

Vù...

Sức mạnh cường đại rót vào cơ thể, Diệp Bắc Minh cảm thấy mình sắp nổ tung rồi!

Nhưng anh vẫn cắn răng kiên trì.

Bốn tiếng!

Năm tiếng!

Sáu tiếng!

Grào...

Một tiếng rồng ngâm vang khắp cửu tiêu, cả Long Đảo gần như sôi trào!

"Đây là..."

Khoảng không bên trên Long Trì, đồng tử của Hắc Long Vương điên cuồng co rút lại!

Lúc này, xương sống của Diệp Bắc Minh gần như trong suốt, trong đó gần như có thể thấy được hình dáng của chân long!

Xông thẳng lên chín tầng mây, gần như đánh thủng bầu trời!

"Long tích, mở rồi!"

Hắc Long Vương quát lớn một tiếng: "Thằng nhóc kia, nhân lúc này!"

"Để tất cả chân long trên người cậu, tiến vào long tích hết đi!"

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Được!"

Huyết Long, Tổ Long, Long Hồn, Long Mạch đồng thời xuất hiện, tất cả cùng xông vào long tích!

Trong khoảnh khắc đó, Diệp Bắc Minh cảm thấy cơ thể mình tràn đầy năng lượng!

Anh có cảm giác, lúc này mà đối phó với cảnh giới Vực Vương thì dù không có tiểu tháp, anh cũng có thể tự mình đối phó!

Năm ngón tay siết chặt lại!

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chủ động xuất hiện trong tay anh!

Vụt!

Hoàn toàn là một kiếm theo bản năng!

"Con mẹ nó! Thằng nhóc kia, cậu con mẹ nó..."

Hắc Long Vương biến sắc: "Chạy mau!"

Ùng ùng!

Kiếm khí đột nhiên nện xuống, cả Long Đảo khẽ rung, bụi mù cuốn lên cao trăm mét.

Đến khi bụi mù tan hết, một vết kiếm dài ba ngàn thước nằm ngang trên đất!

Nhìn thấy mà giật mình!

"Đây!"

Thập đại trưởng lão hít một ngụm khí lạnh!

"Hahaha!"

Diệp Bắc Minh bước ra từ bụi mù tung trời, chắp tay lạy Hắc Long Vương và mười đại trưởng lão: "Cảm ơn các vị tiền bối đã giúp tôi khai long tích!"

Khóe miệng Hắc Long Vương co rút lại: "Nhóc con, may mà cậu mới tới cảnh giới Thần Vương!”

"Nếu cậu tới cảnh giới Vực Chủ, Long Đảo của tộc Rồng Đen ta đã bị kiếm của cậu phá hủy rồi!"

Diệp Bắc Minh hơi lúng túng: "Khụ khụ... Vừa rồi tôi hơi kích động".

Hắc Long Vương làm như nhìn thấy quái vật: "Nhóc con, cậu đúng là rất nghịch thiên!"

Diệp Bắc Minh nghiêm túc lắc đầu: "Tôi không có hứng thú gì với nghịch thiên cả, xin tiền bối hãy cứu sư tỷ của ta!"

Hắc Long Vương không nói nhiều nữa, cắt rách lòng bàn tay.

Ông ấy trích ra một ly máu rồng đen, giao cho Diệp Bắc Minh: "Xoa nó lên mắt sư tỷ của ngươi, cô ấy sẽ khôi phục như cũ!"

"Được!"

Diệp Bắc Minh kích động, lập tức làm theo.

Anh quay lại Long Trì!

Cơ thể Thiên Nhận Băng đã gần như khôi phục lại hoàn toàn, chỉ còn hai mắt vẫn là hai lỗ đen.

Không chậm trễ chút nào, anh xoa máu rồng lên!

Hai hốc mắt trống rỗng của Thiên Nhận băng khôi phục lại bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được!

Thấy Diệp Bắc Minh lo lắng, Hắc Long Vương nhắc nhở: "Thằng nhóc kia, cậu yên tâm đi, máu tươi của thần thú có ích hơn bất kỳ đan dược nào!"

"Sư tỷ của ngươi bị thương quá nặng, cần nghỉ ngơi thêm mấy ngày".

"Cứ để cô ấy ở trong Long Trì thêm mấy ngày đi!"

Sau khi chắc chắn sư tỷ không sao, rốt cuộc Diệp Bắc Minh cũng thở phào nhẹ nhõm.

Ánh mắt nhìn về phía Hắc Long Vương hơi chần chờ!

Hắc Long Vương thấy lạ: "Thằng nhóc kia, sao cậu lại nhìn tôi như thế?"

Diệp Bắc Minh hỏi ra nghi ngờ trong lòng: "Tiền bối, không phải ông đã lãng phí ba ngàn năm tuổi thọ sao?"

"Sao nhìn như không có chuyện gì thế?"

Hắc Long Vương nhẹ nhàng giải thích: "À, tộc Rồng tùy tiện có thể sống mấy nghìn năm, ba nghìn năm tuổi thọ cũng không tính là gì cả".

"Mẹ nó chứ!"

Khóe miệng Diệp Bắc Minh co rút.
Chương 998: Chiến trường thái cổ, vị sư phụ thứ 103

Anh đổi giọng: "Hắc Long Vương tiền bối, tôi có chuyện muốn hỏi cậu!"

"Cậu nói đi!"

Diệp Bắc Minh dùng vẻ mặt thành thật nói: "Làm sao mới có thể tu bổ thế giới Chân Võ đã hư hại?"

Hắc Long Vương sửng sốt.

Rõ ràng ông ta không ngờ Diệp Bắc Minh lại đột nhiên hỏi như vậy, nhưng vẫn gật đầu.

"Dù nói cho cậu, cậu cũng không làm được!"

"Đại lục Chân Võ có tổng cộng 100 long mạch, 99 long sơn ở tổ địa nhà họ Diệp tại Trung Châu chiếm 99 long mạch!"

"Còn có một cái ở núi Côn Luân nữa!"

"Sau khi đại lục Chân Võ bị hư hại, long mạch ở núi Côn Luân bị chém đứt!"

"Chín mươi chín long mạch ở tổ địa nhà họ Diệp bị thế lực của đại lục Huyết Thiên phân chia!"

Hắc Long Vương nhìn Diệp Bắc Minh: "Muốn khôi phục lại đại lục Chân Võ, thứ nhất, cậu cần khôi phục lại một trăm long mạch đó!"

"Thứ hai, sau khi đại lục Chân Võ hư hại, khí vận của cả đại lục đã phân tán!"

"Cậu phải tìm được thiên nữ có khí vận của đại lục Chân Võ, khiến bọn họ hiến tế sinh mệnh của mình, khôi phục lại khí vận của đại lục này!"

Sau khi nói xong, Hắc Long Vương không nói gì nữa.

Điều kiện nào cũng quá hà khắc!

Hắc Long Vương không nghĩ Diệp Bắc Minh có thể làm được!

Chân mày Diệp Bắc Minh cau chặt lại.

Một trăm long mạch thì còn dễ nói, cùng lắm thì tiến vào gia tộc Thần Huyết để cướp lại thôi!

Còn về thiên nữ của đại lục Chân Võ, không phải là mấy sư tỷ của anh sao?

Diệp Bắc Minh hít sâu một hơi: "Hắc Long tiền bối, tôi còn một câu hỏi, rốt cuộc chiến trường thái cổ là nơi như thế nào?"

Hắc Long Vương suy nghĩ rồi nói: "Bốn chữ đó đã giải thích rất rõ ràng, là một chiến trường thời thái cổ!"

"Ồ?"

Diệp Bắc Minh nghi ngờ nhìn Hắc Long Vương.

Hắc Long Vương giải thích: "Lấy chiến trường thái cổ làm trung tâm, đại lục Huyết Thiên, đại lục Linh La và khoảng mười mấy thế giới Cao Võ nữa xoay quanh nó!"

"Hàng triệu năm trước, cũng chính là thời đại của Diệp Phá Thiên, tổ tiên nhà họ Diệp của cậu".

"Có người phát hiện ra một loại huyết dịch thần bí ở chiến trường thái cổ, hắn có thể khiến huyết mạch của con người tiến hóa".

"Từ đó có thiên phú tu võ cường đại hơn!"

Hắc Long Vương nhìn chằm chằm vào mắt Diệp Bắc Minh: "Những gia tộc Thần Huyết kia, tới từ đó".

Diệp Bắc Minh sầm mặt xuống, sát ý nhưng tụ!

Giọng Hắc Long Vương truyền tới: "Hơn nữa, còn có một truyền thuyết!"

Diệp Bắc Minh ngẩng đầu: "Truyền thuyết gì?"

Hắc Long Vương phun ra một câu: "Muốn rời khỏi thế giới Cao Vũ, đi tới thánh vực cấp cao hơn!"

"Chỉ có đi qua chiến trường thái cổ mới có hy vọng!"

"Thánh vực sao?"

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe lên, lần đầu tiên nghe được cái tên đó.

Hắc Long Vương cười: "Một nơi hư vô mờ mịt, không ai biết chỗ đó có tồn tại thật hay không?"

"Có lẽ căn bản không hề có thánh vực gì cả!"

"Được rồi, nhóc con, đợi khi thực lực của cậu tăng lên, cậu sẽ biết những thứ đó!"

"Cậu đã hỏi nhiều như vậy, giờ đến lượt tôi hỏi cậu!"

"Cậu lén tu luyện Hóa Long quyết của tộc Rồng Đen sao?"

Diệp Bắc Minh vừa muốn mở miệng.

Hắc Long Vương nhìn chằm chằm vào mắt anh, vẻ mặt bất thiện: "Đừng có vội chối!"

Diệp Bắc Minh trả lời đúng mực: "Tôi không có ý phủ nhận, Hóa Long quyết do sư phụ Hắc Long truyền thụ cho tôi!"

Hắc Long Vương hơi híp mắt: "Hắc Long?"

Diệp Bắc Minh trả lời: "Ông ấy nói ông ấy là tội nhân của tộc Rồng Đen, không muốn nói tên cho tôi biết".

Ánh mắt Hắc Long Vương hơi phức tạp.

Ông ta thở dài: "Em trai à, em cần gì phải thế, mọi người đã tha thứ cho em lâu rồi".

Đột nhiên.

Hắc Long Vương chợt quát lớn: "Nhóc con, quỳ xuống!"

Diệp Bắc Minh ngẩn ra, trong lòng có chút tức giận: "Hắc Long Vương tiền bối có ý gì?"

Hắc Long Vương lạnh nhạt nhìn Diệp Bắc Minh: "Nhóc con, tôi muốn nhận cậu là đồ đệ, cậu có quỳ không?"

"Cái gì?"

Cơn tức giận trong lòng Diệp Bắc Minh biến mất, anh vui mừng quá đỗi.

Anh nhanh chóng quỳ một chân xuống!

"Diệp Bắc Minh bái kiến sư phụ thứ 103!'

Hắc Long Vương há hốc mồm, hoàn toàn ngây ngẩn: "Sư phụ thứ 103 á?"

"Thằng nhóc thối, sao cậu có nhiều sư phụ thế?"

Diệp Bắc Minh cười đáp: "Sư phụ, nếu con đã bái sư rồi, người sẽ không hối hận chứ?"

Hắc Long Vương hừ nhẹ: "Nếu tôi đã bắt đầu, dĩ nhiên sẽ không hối hận".

Đột nhiên, tiếng tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Nhóc con, người nhà họ Diệp gặp nguy hiểm!"

"Cái gì?"

Sắc mặt Diệp Bắc Minh thay đổi: "Tiểu Tháp, có chuyện gì vậy?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vội vàng nói: "Là người của đại lục Huyết Thiên, bọn họ tới rồi".

...

Cùng lúc đó, ở tổ địa nhà họ Diệp.

Mười mấy ông già hạ xuống trước chín mươi chín long sơn.

Không hề kiêng kị đi vào sâu trong nhà họ Diệp!
Chương 998: Chiến trường thái cổ, vị sư phụ thứ 103

Anh đổi giọng: "Hắc Long Vương tiền bối, tôi có chuyện muốn hỏi cậu!"

"Cậu nói đi!"

Diệp Bắc Minh dùng vẻ mặt thành thật nói: "Làm sao mới có thể tu bổ thế giới Chân Võ đã hư hại?"

Hắc Long Vương sửng sốt.

Rõ ràng ông ta không ngờ Diệp Bắc Minh lại đột nhiên hỏi như vậy, nhưng vẫn gật đầu.

"Dù nói cho cậu, cậu cũng không làm được!"

"Đại lục Chân Võ có tổng cộng 100 long mạch, 99 long sơn ở tổ địa nhà họ Diệp tại Trung Châu chiếm 99 long mạch!"

"Còn có một cái ở núi Côn Luân nữa!"

"Sau khi đại lục Chân Võ bị hư hại, long mạch ở núi Côn Luân bị chém đứt!"

"Chín mươi chín long mạch ở tổ địa nhà họ Diệp bị thế lực của đại lục Huyết Thiên phân chia!"

Hắc Long Vương nhìn Diệp Bắc Minh: "Muốn khôi phục lại đại lục Chân Võ, thứ nhất, cậu cần khôi phục lại một trăm long mạch đó!"

"Thứ hai, sau khi đại lục Chân Võ hư hại, khí vận của cả đại lục đã phân tán!"

"Cậu phải tìm được thiên nữ có khí vận của đại lục Chân Võ, khiến bọn họ hiến tế sinh mệnh của mình, khôi phục lại khí vận của đại lục này!"

Sau khi nói xong, Hắc Long Vương không nói gì nữa.

Điều kiện nào cũng quá hà khắc!

Hắc Long Vương không nghĩ Diệp Bắc Minh có thể làm được!

Chân mày Diệp Bắc Minh cau chặt lại.

Một trăm long mạch thì còn dễ nói, cùng lắm thì tiến vào gia tộc Thần Huyết để cướp lại thôi!

Còn về thiên nữ của đại lục Chân Võ, không phải là mấy sư tỷ của anh sao?

Diệp Bắc Minh hít sâu một hơi: "Hắc Long tiền bối, tôi còn một câu hỏi, rốt cuộc chiến trường thái cổ là nơi như thế nào?"

Hắc Long Vương suy nghĩ rồi nói: "Bốn chữ đó đã giải thích rất rõ ràng, là một chiến trường thời thái cổ!"

"Ồ?"

Diệp Bắc Minh nghi ngờ nhìn Hắc Long Vương.

Hắc Long Vương giải thích: "Lấy chiến trường thái cổ làm trung tâm, đại lục Huyết Thiên, đại lục Linh La và khoảng mười mấy thế giới Cao Võ nữa xoay quanh nó!"

"Hàng triệu năm trước, cũng chính là thời đại của Diệp Phá Thiên, tổ tiên nhà họ Diệp của cậu".

"Có người phát hiện ra một loại huyết dịch thần bí ở chiến trường thái cổ, hắn có thể khiến huyết mạch của con người tiến hóa".

"Từ đó có thiên phú tu võ cường đại hơn!"

Hắc Long Vương nhìn chằm chằm vào mắt Diệp Bắc Minh: "Những gia tộc Thần Huyết kia, tới từ đó".

Diệp Bắc Minh sầm mặt xuống, sát ý nhưng tụ!

Giọng Hắc Long Vương truyền tới: "Hơn nữa, còn có một truyền thuyết!"

Diệp Bắc Minh ngẩng đầu: "Truyền thuyết gì?"

Hắc Long Vương phun ra một câu: "Muốn rời khỏi thế giới Cao Vũ, đi tới thánh vực cấp cao hơn!"

"Chỉ có đi qua chiến trường thái cổ mới có hy vọng!"

"Thánh vực sao?"

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe lên, lần đầu tiên nghe được cái tên đó.

Hắc Long Vương cười: "Một nơi hư vô mờ mịt, không ai biết chỗ đó có tồn tại thật hay không?"

"Có lẽ căn bản không hề có thánh vực gì cả!"

"Được rồi, nhóc con, đợi khi thực lực của cậu tăng lên, cậu sẽ biết những thứ đó!"

"Cậu đã hỏi nhiều như vậy, giờ đến lượt tôi hỏi cậu!"

"Cậu lén tu luyện Hóa Long quyết của tộc Rồng Đen sao?"

Diệp Bắc Minh vừa muốn mở miệng.

Hắc Long Vương nhìn chằm chằm vào mắt anh, vẻ mặt bất thiện: "Đừng có vội chối!"

Diệp Bắc Minh trả lời đúng mực: "Tôi không có ý phủ nhận, Hóa Long quyết do sư phụ Hắc Long truyền thụ cho tôi!"

Hắc Long Vương hơi híp mắt: "Hắc Long?"

Diệp Bắc Minh trả lời: "Ông ấy nói ông ấy là tội nhân của tộc Rồng Đen, không muốn nói tên cho tôi biết".

Ánh mắt Hắc Long Vương hơi phức tạp.

Ông ta thở dài: "Em trai à, em cần gì phải thế, mọi người đã tha thứ cho em lâu rồi".

Đột nhiên.

Hắc Long Vương chợt quát lớn: "Nhóc con, quỳ xuống!"

Diệp Bắc Minh ngẩn ra, trong lòng có chút tức giận: "Hắc Long Vương tiền bối có ý gì?"

Hắc Long Vương lạnh nhạt nhìn Diệp Bắc Minh: "Nhóc con, tôi muốn nhận cậu là đồ đệ, cậu có quỳ không?"

"Cái gì?"

Cơn tức giận trong lòng Diệp Bắc Minh biến mất, anh vui mừng quá đỗi.

Anh nhanh chóng quỳ một chân xuống!

"Diệp Bắc Minh bái kiến sư phụ thứ 103!'

Hắc Long Vương há hốc mồm, hoàn toàn ngây ngẩn: "Sư phụ thứ 103 á?"

"Thằng nhóc thối, sao cậu có nhiều sư phụ thế?"

Diệp Bắc Minh cười đáp: "Sư phụ, nếu con đã bái sư rồi, người sẽ không hối hận chứ?"

Hắc Long Vương hừ nhẹ: "Nếu tôi đã bắt đầu, dĩ nhiên sẽ không hối hận".

Đột nhiên, tiếng tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Nhóc con, người nhà họ Diệp gặp nguy hiểm!"

"Cái gì?"

Sắc mặt Diệp Bắc Minh thay đổi: "Tiểu Tháp, có chuyện gì vậy?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vội vàng nói: "Là người của đại lục Huyết Thiên, bọn họ tới rồi".

...

Cùng lúc đó, ở tổ địa nhà họ Diệp.

Mười mấy ông già hạ xuống trước chín mươi chín long sơn.

Không hề kiêng kị đi vào sâu trong nhà họ Diệp!


Đang tải...
Chương 1000: Tự tìm chết

Thạch Thiếu Giang tiến lên, kề kiếm trong tay lên cổ Diệp Thanh Lam!

"Dám đả thương em gái tao? Tự tìm chết!"

Một tiếng gào truyền ra từ bên trong ngục giam Trấn Hồn!

Diệp Thanh Dương xuất hiện, vô số kiếm khí nhanh chóng tấn công Thạch Thiếu Giang!

Thạch Thiếu Giang cụp mắt xuống, giơ kiếm ra chém!

Chẳng những hóa giải được kiếm khí của Diệp Thanh Dương, còn chém vào ngực Diệp Thanh Dương!

Phụt!

Ông ấy phun ra một ngụm máu tươi, ngã mạnh xuống đất.

Thạch Thiếu Giang bước đến, hung hăng giẫm lên ngực Diệp Thanh Dương.

"Rắc" - xương sườn gãy lìa!

"Ựa!", Diệp Thanh Dương rên rỉ, nhịn lại không kêu thành tiếng.

Thạch Thiếu Giang nở nụ cười biến thái: "Kêu đi, kêu cho ông!"

"Tên phế vật Diệp Thanh Dương, mày đau lắm đúng không?"

"Bố mày đã không ưa mày từ lâu rồi, nếu không phải vì Diệp Bắc Minh!"

"Đám phế vật nhà họ Diệp các người dựa vào cái gì có thể giẫm trên đầu Thạch Thiếu Giang tao?"

Lão già mặt rỗ nhướng mày: "Có phải con chó này diễn nhiều quá rồi không? Lãng phí thời gian của chúng ta".

Thạch Thiếu Giang hoảng sợ, quay đầu căng thẳng nhìn mấy lão già kia.

Chờ chỉ thị.

Ông già áo xanh cười toét miệng: "Đến lúc này rồi, chờ thêm mấy phút cũng không sao".

"Mày tiếp tục đi, bọn tao thích xem chó cắn chó!"

"Dạ!"

Nghe ông già áo xanh nói như thế, Thạch Thiếu Giang càng thêm hưng phấn.

Ông ta giơ chân lên hung hăng đạp xuống, phát tiết oán hận trong lòng!

"Răng rắc" một tiếng giòn dã.

Xương đùi của Diệp Thanh Dương vỡ vụn!

"Anh cả!"

Sắc mặt Diệp Thanh Lam rất khó coi, bà mắng: "Thạch Thiếu Giang, mày vô sỉ!"

Mặt Thạch Thiếu Giang đầy dữ tợn: "Vô sỉ? Hahaha, hai tên ngu xuẩn Bách Lý Phong Hoa và Vương Kiếm Sinh không vô sỉ!"

"Nhưng bọn họ đã chết rồi, tôi vô sỉ?"

"Nhưng tôi còn sống!"

"Có lúc vô sỉ cũng là một thủ đoạn sinh tồn, bà hiểu không?"

Ông ta lại nhấc chân lên, hung hăng đạp xuống!

Một bên đùi nữa của Diệp Thanh Dương lại bị đạp gãy, sắc mặt ông ấy đã tái nhợt: "Thạch Thiếu Giang, loại phản bội như mày sẽ chết không tử tế, cháu trai tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày đâu!"

Thạch Thiếu Giang run rẩy.

Chợt.

Ông ta nhăn mặt: "Dám dọa tao à? Có những đại nhân này ở đây, Diệp Bắc Minh về cũng phải chết!"

Tay ông ta hung hăng đâm vào đan điền của Diệp Thanh Dương!

Diệp Thanh Dương lại cười lớn: "Hahaha, tốt lắm, cháu trai tao về rồi!"

Thạch Thiếu Giang căn bản không tin, cười lạnh: "Thằng con hoang của Diệp Thanh Lam và Ma tộc lại dám về sao?"

Giây tiếp theo.

Một giọng nói lạnh thấu xương vang lên: "Thạch Thiếu Giang, có phải ông quên mất khế ước nô lệ chúng ta đã ký rồi không?"

"Giọng nói này lại..."

Trái tim Thạch Thiếu Giang đập mạnh.

Ông ta quay đầu lại, đồng tử co rút, mắt đầy tia máu!

Bàn tay cầm kiếm run rẩy!

Ông ta nhìn chằm chằm vào thanh niên từ đằng xa đi tới!

Cậu ta về rồi?

Sao cậu ta dám về!

"Diệp... Diệp Bắc... À không, Diệp tông chủ!"

Thạch Thiếu Giang hoảng sợ cúi đầu xuống.

Diệp Bắc Minh lạnh lùng phun ra một câu: "Ông đi chết được rồi".

Mặt Thạch Thiếu Giang trắng bệch, ông ta trực tiếp quỳ xuống đất: "Cầu xin cậu đừng..."

Vù...

Đột nhiên, trên người Thạch Thiếu Giang có ngọn lửa nổi lên.

Lập tức đốt ông ta thành tro bụi.

Diệp Bắc Minh đi tới chỗ mẹ và Diệp Thanh Dương.

Mười mấy con mắt già nua nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh, không hề dám xem thường.

Thằng nhãi này đã giết chết sáu người có cảnh giới Vực Vương ở học viện Giám Sát!

Nếu bọn họ phạm sai lầm, thì sẽ phải bỏ mạng ở đây!

Diệp Bắc Minh coi thường mấy lão già kia, bắt đầu chữa trị!

"Mẹ chỉ bị nội thương thôi, không có gì đáng ngại."

"Cậu đã gãy chân, dù đan điền bị thương, nhưng còn chưa phế!"

"Đều có thể chữa khỏi!"

Diệp Thanh Dương yếu ớt cười một tiếng, vỗ vai Diệp Bắc Minh: "Cháu ngoan, có cháu, cậu có người tâm phúc rồi, chuyện này không là gì cả!"

Diệp Thanh Lam hơi bận tâm: "Minh Nhi, những người này..."

Diệp Bắc Minh lạnh lùng lắc đầu: "Mẹ, ai làm mẹ bị thương?"

"Là ông ta".

Diệp Thanh Lam chỉ vào ông già áo xanh.

Ông già áo xanh cười nói: "Thằng nhãi kia, là tao đánh mẹ mày bị thương đó..."

Vèo...

Lão vừa dứt lời, Diệp Bắc Minh đã ra tay cực kì bá đạo!

Anh đi tới trước mặt ông già áo xanh, kiếm Trấn Ngục xuất hiện!

Khí tức kinh khủng khiến ông già áo xanh run rẩy: "Thằng nhãi, ở đây nhiều người như vậy mà mày dám ra tay với lão đây à?"

"Mày con mẹ nó tự tìm chết đúng không?"

Ông già áo xanh gào lên, chân nhanh chóng lui về phía sau!

Ảnh Thuấn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK