"Thọ cùng trời đất, bất tử bất diệt!"
Lúc lão giả lôi thôi nói những lời này, vẻ mặt ông ấy đầy khát vọng!
Chợt.
Ông ấy chuyển chủ đề: "Chỉ có điều, muốn trở thành Cửu Chuyển Đại Đế? Khó! Khó! Khó!"
"Tề Thương Lan ta sống năm mươi tỷ năm, mà mới đến vòng thứ hai thôi!"
Đám Diệp Bắc Minh ngây người!
Lão giả lôi thôi đã sống được năm mươi tỷ năm á? Khủng bố quá!
'Tiểu Tháp, Nhị Chuyển Đại Đế cảnh đã mất năm mươi tỷ năm, thế nếu là Cửu Chuyển Đại Đế thì phải sống bao lâu?'
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời nước đôi: "Thọ cùng thiên địa thôi!"
Cổ Yên Tuyết lộ ra một tia hoảng sợ: "A? Ông là Tề Thương Lan?"
Lão giả lôi thôi nhíu mày: "Sao? Nhìn dáng vẻ cô, có vẻ nhận ra lão phu à?"
"Cô sợ thế làm gì? Chẳng lẽ lão phu còn ăn cô à?"
Cổ Yên Tuyết mặt trắng bệch: "Tôi không có ý đó..."
Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Cổ cô nương, cô biết Tề lão tiền bối sao?"
Cổ Yên Tuyết nhìn Tề Thương Lan một cái thật sâu: "Diệp đại ca, lão tiền bối Tề Thương Lan đây... là cựu điện chủ Côn Luân Điện!"
"Điện chủ Côn Luân Điện?"
Không chỉ Diệp Bắc Minh, tất cả mọi người đều sửng sốt!
Tề Thương Lan gật đầu cười to: "Ha ha ha, đúng vậy, lão phu từng là điện chủ đời thứ 974 của Côn Luân Điện, nhưng đó là chuyện từ mấy chục tỷ năm trước rồi!"
"Năm xưa lão phu đã nói rõ ràng rồi còn gì? Ta từ bỏ mọi thân phận ở Côn Luân Điện, tiến vào Đế Phần!"
"Ồ? Sao cô biết thân phận của lão phu? Nhóc con, cô là người của Côn Luân Điện?"
Tim Cổ Yên Tuyết thắt lại!
Toàn thân bỗng lạnh toát!
Côn Luân Điện có ghi chép lại, năm xưa Tề Thương Lan đã phản bội rồi rời khỏi Côn Luân Điện!
Ông ta đã giết hại hàng loạt trưởng lão và đệ tử của Côn Luân Điện, ông ta là tên đầu sỏ khiến cho Côn Luân Điện phải đóng cửa mấy chục tỷ năm, cắt đứt liên hệ với thế giới bên ngoài, nghỉ ngơi để lấy lại sức!
Một kẻ đại gian đại ác như vậy!
Sao có thể là cái lão giả lôi thôi trông thật vô hại trước mặt chứ?
'Chẳng lẽ... ghi chép của Côn Luân Điện là giả?'
Trầm mặc vài giây: "Tiền bối, tôi là người của Côn Luân Điện!"
Đôi mắt Tề Thương Lan lóe sáng: "Nếu đã là người của Côn Luân Điện, tại sao lại sợ lão phu?"
"Chuyện này..." Cổ Yên Tuyết phản ứng rất nhanh: "Tiền bối, Côn Luân Điện ghi lại rằng, cựu điện chủ đã tọa hóa!"
"Ngài xuất hiện đột ngột, tôi không phân rõ ngài là địch hay là bạn, nên nghi ngờ ngài là kẻ giả mạo!"
"Ha ha ha ha!"
Tề Thương Lan lắc đầu cười to: "Cô nhóc cẩn thận thật đấy, cô yên tâm, lão phu chỉ hứng thú với những công pháp cảnh giới đại đế này thôi!"
"Những thứ khác, ta không quan tâm đâu!"
"Được rồi, các ngươi đã lãng phí rất nhiều thời gian của lão phu rồi, bây giờ đi hết đi!"
Vung tay lên!
Hạ lệnh đuổi khách!
Cổ Yên Tuyết thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng lại đầy nghi hoặc: 'Lạ thật, rõ ràng trong Tàng Kinh Các có ghi lại rằng, Tề Thương Lan cấu kết với Hồn Tộc...'
'Thích giết chóc! Tại sao lại khác với ghi chép nhỉ?'
"Tiền bối!"
Lúc này, giọng Diệp Bắc Minh vang lên.
Tề Thương Lan vừa nhắm mắt lại, lại phải mở mắt ra: "Sao? Cậu còn câu hỏi à?"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Tiền bối, làm thế nào để rời khỏi đây?"
Tề Thương Lan nhắm mắt, chỉ về một hướng: "Đi về phía trung tâm!"
Diệp Bắc Minh quay đầu lại nhìn, sau đó chắp tay bái một cái: "Đa tạ tiền bối!"
Anh dẫn các cô gái đi thẳng về phía khu trung tâm!
Vừa đi chưa được bao xa!
Sau lưng vang lên một giọng nói: "Nhóc con, lão phu khuyên cậu đừng đến đó, cẩn thận mất mạng ở đó!"
Ánh mắt Diệp Bắc Minh thoáng trầm xuống: "Đa tạ ý tốt của tiền bối, chúng tôi vẫn phải đến đó xem tình hình thế nào!"
Tốc độ của mấy người rất nhanh!
Trên đường đi, họ gặp nhiều bóng người đang tham ngộ công pháp cảnh giới Đại Đế trên bia đá!
Phát hiện nhóm Diệp Bắc Minh, những luồng thần niệm trắng trợn quét qua họ!
Không hứng thú!
Kệ cho nhóm mấy người đi qua!
Cuối cùng, Diệp Bắc Minh tới một quảng trường khổng lồ!
Phía cuối quảng trường là một vùng kiến trúc cổ xưa, tàn tạ không chịu nổi, trên mặt đất đầy vết tích của những trận chiến!
Hết rãnh sâu đáng sợ này đến rãnh sâu khủng khiếp khác!
Những cái hố to khủng giống như do thiên thạch rơi xuống vậy!
Một tòa tế đàn đen kịt ở trung tâm quảng trường, thu hút sự chú ý của mọi người!
Hơn 2000 tu võ giả vây quanh tòa tế đàn màu đen!
Gần như là mỗi người một vùng, họ ngồi xếp bằng, như thể đang đợi gì đó vậy!
Nhóm Diệp Bắc Minh tới, thu hút sự chú ý của một số người!
"Hửm? Lại có người mới đến à!"
"Còn có sáu nữ nhân cực phẩm! Tiếc là chỉ có hai người là xử nữ, phù..." Một nam tử râu cá trê đứng lên, máu nóng trong người sôi trào: "Hít..."
Hít sâu một hơi!
Nét mặt trông đầy bỉ ổi!
"Đã mấy nghìn vạn năm ông đây chưa chạm vào nữ nhân rồi!"
Dậm chân một cái!
Lao luôn về phía Diệp Bắc Minh!
Khí tức của nam tử râu cá trê rõ ràng mới ở Tế Đạo Chi Thượng tầng chín, nhưng lại cho người ta có cảm giác cực kỳ khủng bố, hắn đáng sợ hơn Hứa Tùy Phong gấp mấy lần!
Diệp Bắc Minh dậm chân một cái, toàn lực ứng phó!
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay chém ra, một đạo kiếm khí huyết long lao ra!
Gào!
Tiếng rồng ngâm vang vọng!
"Còn dám đánh trả? Muốn chết à!"
Nam tử râu cá trê cười khẩy: "Cảnh giới Đại Đạo tầng chín mà đã có hai kiện binh khí đại đế?"
"Giết ngươi, chúng sẽ thuộc về ta!"
Hắn nắm chặt tay!
Ầm ầm!
Trời cao đùng đoàng vang vọng, thế mà có một tia sét đánh xuống, đánh vào tay nam tử râu cá trê, sau đó hóa thành một ngọn giáo sấm sét!"
"Giết!"
Ngọn giáo sấm sét bổ tới, xuyên qua kiếm khí huyết long mà Diệp Bắc Minh chém ra, đầu rồng nổ tung ngay tại chỗ!
Một luồng khí lãng mạnh mẽ thổi quét tới, Diệp Bắc Minh vung kiếm lên chặn, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang khắp trời!
Anh bị đẩy lùi!
"Tiểu sư đệ!"
"Bắc Minh!"
"Chồng!"
"Diệp công tử!"
Các cô gái hoảng hốt gọi!
Diệp Bắc Minh lùi lại hơn trăm mét, dưới chân bị kéo ra một rãnh sâu dài: 'Mạnh quá! Qủa nhiên, cùng là Tế Đạo Chi Thượng tầng chín, nhưng thực lực sẽ khác nhau một trời một vực!'
"Đồ ngu! Dám phản kháng ư? Ngươi có thể đi chết rồi!"
Nam tử râu cá trê nói với giọng lạnh nhạt.
Sát ý lạnh lẽo bắn ra!
Hơn 2000 tu võ giả đang ngồi quanh tế đàn màu đen vẫn thờ ơ!
Thậm chí một số người còn chẳng thèm nhấc mí mắt, cứ như thể chuyện này quá bình thường vậy!
"Tiểu Tháp, chuẩn bị!"
Diệp Bắc Minh đỏ hồng mắt!
Nghĩa địa Hỗn Độn im như tờ và vẫn chưa có bất cứ phản ứng nào, anh chỉ có thể dựa vào chính mình và bắt tay với tiểu Tháp thôi!
Đột nhiên.
Ầm ầm ầm!
Tế đàn màu đen ở giữa quảng trường rung lên kịch liệt!
Nam tử râu cá trê mừng rỡ quay đầu lại!
Chỉ thấy.
Trên tế đàn màu đen, không gian dao động, không ngờ lại có một cái đỉnh đen khổng lồ hiện ra từ hư không!
Long vân bao quanh, phù văn cấp đế lóe sáng!
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Mấy trăm đạo hồng quang lao ra như sao băng, từng viên đan dược màu đỏ bay ra!
"Là Thiên Trần Đan!"
"Lần trước Thiên Trần Đan xuất hiện là năm mươi vạn năm trước nhỉ?"
Hơn 2000 tu võ giả ở xung quanh tế đàn màu đen, cuối cùng đã thấy kích động, cả đám lao ra giành giật như điên!
"Nhóc con, coi như ngươi gặp may!"
Nam tử râu cá trê vứt lại câu này, rồi lao vào đám đông!
"Giết..."
Một bữa tiệc tàn sát bắt đầu!