Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đi theo bản đồ của Tư Không Trần, Diệp Bắc Minh tới một sơn cốc!

Tư Không Trần đang đứng ở lối vào, trông thấy Diệp Bắc Minh xuất hiện: "Đại nhân, ngài tới rồi!"

Ông ta gần như cắn răng nói ra câu đó!

"Họ đâu?"

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh lùng!

Tư Không Trần che giấu hàn ý nơi đáy mắt: "Đại nhân đừng sốt ruột! Hai cô nương đang ở trong cốc, chỉ cần đại nhân vào là thấy!"

Tiến thêm bước nữa, sói vào miệng cọp!

Diệp Bắc Minh mặt không đổi sắc, đi theo Tư Không Trần vào sơn cốc!

"Bắc Minh!"

Ly Nguyệt và Long Khuynh Vũ kích động nhào về phía anh!

Diệp Bắc Minh chớp mắt, ôm hai người vào lòng!

Ngay giây sau, trong tay hai người bỗng xuất hiện hai con dao găm sắc lạnh, đâm tới đan điền và tim của Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh đã có phòng bị từ trước!

Hai tay anh túm chặt, hai người phụ nữ va mạnh vào nhau!

"Phụt..."

Một ngụm máu tươi phun ra!

Bụp! Bụp!

Anh đạp một cước, hai người đó bay thẳng ra ngoài, đập mạnh lên vách tường cách đó trăm mét.

Cả hai hóa thành huyết vụ ngay tại chỗ!

"Bộp bộp bộp bộp!"

Tư Không Trần vỗ tay đi tới: "Hay lắm! Diệp Bắc Minh, ngươi giết cả người phụ nữ của mình à?"

Diệp Bắc Minh buồn cười: "Họ không phải Ly Nguyệt và Khuynh Vũ, Tư Không Trần, chỉ dựa vào ông mà cũng đòi phá hủy đạo tâm võ đạo của tôi à?"

"Phải rồi, lúc trước khi ông quỳ dưới chân tôi, luôn mồm gọi tôi là đại nhân, ông đâu có cái thái độ như này!"

Tư Không Trần bị chọc tức, ông ta gào lên đầy căm phẫn: "Nhãi ranh, má nó ta thấy ngươi đang tự tìm đường chết!"

Sức mạnh của Tế Đạo Chi Thượng tầng chín ầm ầm bạo phát!

Diệp Bắc Minh ra tay mạnh mẽ, vào khoảnh khắc va chạm với Tư Không Trần!

"Phụt..."

Một chiêu đã bại!

Cả người bay ngược ra sau, lộn mấy vòng trên không trung rồi ngã xuống đất thê thảm!

Lồng ngực liên tục trào ra máu tươi!

Trên khuôn mặt già nua của Tư Không Trần, hiện lên vẻ vui thích biến thái: "Đây chính là thể chất Hỗn Độn hả? Không chịu nổi một đòn!"

"Giết được một tên Vạn Cao Khung cảnh giới Ngụy Đế, liền tưởng mình đã là đối thủ của lão phu hả?"

"Ngu xuẩn!"

"Chỉ bằng ngươi mà cũng dám mạo danh đệ tử của Hồn chủ, làm lão phu bị lừa thê thảm!"

Tư Không Trần xông lên trước!

Giẫm mạnh một cước!

Răng rắc! Một tiếng giòn vang vang lên, hai chân của Diệp Bắc Minh gãy tan!

Tư Không Trần hả hê trút giận: "Chỉ là một tên phế vật cảnh giới Đại Đạo tầng một, mà cũng dám đối địch với lão phu?"

"Còn cả con tiện nhân Cổ Yên Tuyết kia nữa, dẫn ra đây cho ta!"

Một lúc sau.

Cổ Yên Tuyết bị người dẫn ra, trên người bị trói bằng xích sắt, hơi thở yếu ớt.

Trông thấy Diệp Bắc Minh thê thảm nằm trên mặt đất, lồng ngực nổ tung, hai chân bị phế!

Cổ Yên Tuyết đỏ hồng mắt: "Sao anh cũng bị bắt vậy?"

"Xin lỗi, tôi hại anh rồi, tôi đã cuốn anh vào chuyện này!"

"Tư Không Trần, bây giờ ông hãy thả anh ấy ra ngay, tôi sẽ nói cho ông mọi điều ông muốn biết!"

Khuôn mặt già của Tư Không Trần dữ tợn: "Thằng nhóc này là bảo vật có thể chất Hỗn Độn, ta phải hiến tế nó cho Hồn Chủ!"

"Thả nó ra ư? Cổ Yên Tuyết, cô cũng là đồ ngu à?"

"Đừng tưởng trong thần hồn cô có cấm chế của Côn Luân Điện thì bọn ta không có cách nào lấy được bí mật hạch tâm, lão phu sẽ có thủ đoạn khiến cô phải nói!"

Bụp! Bụp! Bụp!

Tư Không Trần điên cuồng đạp lên người Diệp Bắc Minh!

Phát tiết cơn giận của mình!

"Đủ rồi! Tư Không Tần, ông đúng là đồ ngu, có người lẻn vào mà ông không phát hiện ra à?"

Đột nhiên, một tiếng quát vang lên.

Tư Không Trần sửng sốt nhìn Nhị hộ pháp Hồn Tộc xuất hiện bất thình lình: "Nhị hộ pháp, ngài nói gì?"

"Ranh con, ra đây cho ta!"

Nhị hộ pháp quát một tiếng!

Hắn cầm thanh Kiếm Hồn hắc sắc chém ra, luồng kiếm khí đen xé không, lao thẳng về phía Cổ Yên Tuyết, kiếm khí chuẩn xác bổ xuống vị trí cách Cổ Yên Tuyết vài mét!

Gào!

Một tiếng rồng ngâm vang khắp sơn cốc!

Một con huyết long xuất hiện giữa không trung, va chạm với đạo kiếm khí hắc sắc, năng lượng bùng phát dữ dội!

Lại có một Diệp Bắc Minh khác xuất hiện, bước đến bên cạnh Cổ Yên Tuyết, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay quét ngang!

Phụt! Phụt!

Hai lão giả khống chế Cổ Yên Tuyết, đầu rơi xuống đất, bị Diệp Bắc Minh đá một cái vỡ tung!

Kiếm khí lướt quanh người, xích sắt trên người Cổ Yên Tuyết đứt thành mảnh nhỏ!

Cơ thể mềm mại mềm nhũn, khi sắp ngã xuống đất!

Lại được Diệp Bắc Minh ôm vào lòng: "Nuốt đi!"

Mấy viên đan dược được nhét vào miệng cô ấy, một cỗ năng lượng truyền khắp cơ thể!

Cổ Yên Tuyết kích động vô cùng: "Diệp công tử... anh đấy à... anh không bị thương, tốt quá..."

Mừng rơi nước mắt!

"Ngươi là Diệp Bắc Minh! Thế tên nhóc này là ai?"

"Đợi đã! Không thể nào! Rõ ràng ngươi mới ở cảnh giới Đại Đạo tầng một thôi mà, sao nhoằng cái đã tăng lên cảnh giới Đại Đạo tầng bảy rồi? Mới qua có hai ba ngày thôi mà!" Tư Không Trần sững sờ.

Dù là ở vị diện thứ chín, thì cũng không ai có thể trong vòng ba ngày!

Tăng lên sáu cảnh giới nhỏ!

"Ha ha, tôi là ai hả?"

"Tôi là cha ông!"

'Diệp Bắc Minh' nằm dưới chân Tư Không Trần bỗng nhếch mép cười!

Tư Không Trần giận tím mặt: "Ngươi muốn chết à!"

Ông ta đá một cước vào đầu 'Diệp Bắc Minh'!

Giây tiếp theo.

Bùm bùm!

Không ngờ người này lại tự bạo, Tư Không Trần bị đánh bay ra ngoài trong tiếng kêu thảm, sau đó ngã mạnh xuống đất cách đó mấy trăm mét, ông ta mất một chân rồi!

"A... thằng súc sinh! Diệp Bắc Minh! Ta phải giết cả nhà ngươi, a...." Tư Không Trần gào lên như điên.

"Mẹ kiếp đừng kêu nữa! Người cũng chạy rồi, đuổi theo cho bản hộ pháp!"

Sáu lão giả đứng sau Nhị hộ pháp lao ra ngoài!

Họ đều là tu võ giả cảnh giới Tế Đạo Chi Thượng tầng chín, cả đám cấp tốc đuổi theo!

Diệp Bắc Minh cõng Cổ Yên Tuyết!

Súc địa thành thốn, biến mất ở cuối tầm nhìn!

"Đệt! Khốn kiếp! Cmn! Phế vật, bọn phế vật! Toàn một lũ phế vật!"

Nhị hộ pháp nổi trận lôi đình, tức đến nỗi trán nổi đầy gân xanh!

Lúc này.

Tư Không Trần vừa khéo lết cái thân bị thương chạy tới: "Nhị hộ pháp, người đâu?"

Bốp!

Không hề báo trước, Nhị hộ pháp cho Tư Không Trần một cái tát!

Sau đó lại tiến lên một bước, giơ chân giẫm lên chỗ vết thương trên đùi Tư Không Trần: "Đồ ngu! Thiên hạ đệ nhất đần độn, ông bảo với tôi, ông đã chuẩn bị đâu vào đấy rồi cơ mà?"

"Không phải ông bảo tên nhóc này sẽ có đến mà không có về cơ mà?"

"Giờ thì hay rồi, Diệp Bắc Minh chẳng những chạy, lại còn cứu Cổ Yên Tuyết đi ngay dưới mí mắt chúng ta!"

"Tư Không Trần, để tôi xem ông ăn nói với Hồn Chủ thế nào!"

Tư Không Trần há miệng, một câu cũng không nói ra được!

Đột nhiên.

Ông ta nảy ra một ý nghĩ: "Nhị hộ pháp, tôi còn cách này!"

"Cách gì? Nói!" Nhị hộ pháp đá vào đầu Tư Không Trần.

Tư Không Trần vội vàng lấy ra mười mấy bức họa: "Những bức họa này là hình những người mà tiểu súc sinh đó bảo tôi tìm, vì hai người phụ nữ trong đám này, cậu ta còn không ngại đối địch với Thiên Ma Đồng Lão!"

"Vừa rồi, cậu ta cũng vì hai nữ nhân khác, nên mới mạo hiểm vào đây!"

"Chắc chắn là những người này cực kỳ quan trọng với cậu ta!"

"Chỉ cần chúng ta tìm được những người trên bức họa, chắc chắn có thể dụ tiểu súc sinh đó ra lần nữa!"

Con ngươi Nhị hộ pháp co rút!

Trầm ngâm mấy giây, hắn lắc đầu nham hiểm: "Không! Chúng ta tự tìm thì quá chậm!"

"Sao chép số tranh này ra thành nhiều bản, rồi đưa sang cho Võ Tông, Thiên Ma Đồng Lão, nhà họ Tần, với lại tất cả các thế lực!"

"Bảo với họ, những người này đều là nữ nhân của Diệp Bắc Minh, chỉ cần bắt được họ thì không sợ Diệp Bắc Minh không lộ diện!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK