Tình trạng của ông ta rất tồi tệ, kinh mạch vỡ nứt, xương cốt toàn thân gần như gãy hết.
Vết thương khủng bố trên lồng ngực, đã chém gãy xương sườn!
Có thể sống đến bây giờ, đều nhờ vào cảnh giới khủng bố của Vân Chi Lan.
Nếu là võ giả bình thường thì đã chết từ lâu rồi.
Vân Kiếm Bình khóc thút thít: “Sau khi xảy ra động đất, ông nội nói long mạch gì đó gặp biến cố, lo sợ xảy ra chuyện, bèn trực tiếp chạy đến nơi này”.
Không ngờ gặp phải một đàm người ngoại quốc, thực lực của bọn họ rất khủng bố”.
“Ông nội muốn ngăn cản bọn họ tiến vào phạm vi long mạch, kết quả bị bọn họ liên thủ đánh thương nặng, khó khăn lắm mới dẫn tôi tháo chạy được”.
“Người ngoại quốc?”
Khuôn mặt của thư ký Tiền tối sầm: “Đáng chết, nhất định là võ giả của nước khác phát hiện long mạch của Long Quốc xảy ra chuyện, cố tình đến phá hỏng!”
“Những năm nay Long Quốc khởi dậy với tốc độ quá nhanh, bọn họ ghen tỵ cũng bình thường!”, Diệp Cấm Thành cau mày.
“Hỏng rồi, bọn họ đâu?”
Vẻ mặt Diệp Lăng Tiêu biến sắc, nhìn chằm chằm Vân Kiếm Bình.
Vân Kiếm Bình chỉ về một hướng: “Đi về phía bên đó rồi…”
“Mau, mau đi ngăn chặn bọn họ!”
Diệp Lăng Tiêu kinh hãi.
Một khi long mạch bị phá hỏng hoàn toàn, Long Quốc sẽ gặp nguy!
Lúc này.
Vân Chi Lan đã tỉnh lại, sau khi ông ta nhìn thấy đám người Diệp Bắc Minh, cũng rất kích động: “Khụ khụ khụ, mau… mau đến long mạch!”
“Vân tiền bối, ông không cần lo lắng, việc tiếp theo cứ giao cho chúng tôi!”
Diệp Bắc Minh ném lại mấy viên đan dược: “Số đan dược này có thể giúp ông nội cô hồi phục!”
“Chúng ta đi!”
Nói xong, anh lập tức dẫn đầu đi về hướng long mạch.
Vân Kiếm Bình tóm lấy đan dược bằng ngón tay thon nhỏ, cả người ngẩn ngơ nhìn bóng hình Diệp Bắc Minh rời đi.
Vân Chi Lan hít khí lạnh: “Suýt! Đan dược địa phẩm, là đan dược địa phẩm!”
“Nhìn vân đan mới tinh trên bề mặt, hình như là mới luyện chế không lâu!”
“Chẳng lẽ… suýt!”
Rồi ông ta lại hít khí lạnh: “Cậu nhóc này không những y thuật võ đạo vô song, mẹ kiếp, còn là tông sư đan đạo ư?”
Vãi!
Vân Chi Lan hoàn toàn chấn kinh!
Vân Kiếm Bình lí nhí nói: “Ông nội, anh ta… anh ta có thể cứu được long mạch không?”
“Nếu cậu ta còn không cứu được, thì Long Quốc xong đời rồi!”, Vân Chi Lan lắc đầu.
Liền sau đó.
Đôi mắt già nua kiên định hẳn lên: “Cậu ta, đúng là yêu quái, có cậu ta, chắc chắn có thể xoay chuyển tình thế!”
Ở chỗ long mạch đứt đoạn.
Mấy trăm võ giả canh gác ở nơi này, khắp chỗ trên mặt đất đều là thi thể.
Có cả người Long Quốc và người ngoại quốc, nhưng đa số là người Long Quốc.
Phong Cửu U.
Bố con Lục Lâm Thiên, Lục Khi Sương.
Các cao thủ của gia tộc cổ võ, gia tộc ẩn thế đều có mặt ở hiện trường.
Có mấy chục khuôn mặt ngoại quốc đứng đối diện bọn họ.
Phía sau là lỗ khuyết của long mạch!
Phong Cửu U bị đám người bao vây tấn công, đã bị thương nặng.
Các võ giả khác cũng chẳng tốt hơn là bao!
Tất cả đều bị thương.
Chỉ có một mình Lục Lâm Thiên.
Tay cầm một thanh trường kiếm, cắn răng chặn phía trước, trong đôi mắt ông ta đầy tia máu, gào thét nói: “Nơi này là Long Quốc, các người xông vào đã là vi phạm điều ước quốc tế giữa võ giả!”
Soạt! Soạt!
Chém ra hai đường kiếm khí.
Lại dễ dàng bị hóa giải!
“Ha ha ha!”
Tất cả võ giả ngoại quốc phía đối diện đều phá lên cười, giống như đang xem một thằng hề.
Lục Lâm Thiên vẫn gào thét: “Ai dám tiến lên một bước, chết!”
Tiếng cười càng lớn hơn.
Lục Lâm Thiên càng gào thét, đám người này cười càng sung sướng.
“Ha ha ha! Tên này bị ngu phải không?”
“Cá lớn nuốt cá bé, vốn là quy tắc thế giới!”
“Còn điều ước quốc tế? Ông là trẻ con hả?”
“Điều ước quốc tế là do chúng tôi định ra, còn người Long Quốc các ông chỉ cần tuân thủ là được!”
“Bây giờ chúng tôi muốn hủy điều ước quốc tế, cũng chỉ cần một câu nói, hiểu không?”
Đám võ giả ngoại quốc cười đầy xấu xa.
Đùa cợt!
Hài hước!
Chế nhạo!
“Muốn chết hả!”
Lục Lâm Thiên nổi giận, phát ra một tiếng gào, tung một kiếm tới.
Đột nhiên.
Một bóng hình quỷ dị xuất hiện, hai tay chống xuống đất!
Hai chân giơ lên trời!
Đứng ngược trên mặt đất.
Người treo ngược, xếp thứ bốn mươi hai bảng xếp hạng ngầm.
Hai chân hắn xoay tròn, đạp mạnh trong không khí.
“Rắc rắc” một tiếng vang lên, Lục Lâm Thiên cảm thấy xương cốt toàn thân sắp vỡ ra.
Ông ta bay đi như chó chết, ngã mạnh xuống đất.
Trường kiếm cũng tuột khỏi tay!
“Bố!”
Lục Khi Sương kêu thảm một tiếng, xông đến đỡ Lục Lâm Thiên.
“Phế vật, ngay cả kiếm cũng không cầm chắc được, mà cũng đòi ngăn cản bọn tao?”
Người treo ngược cười dữ tợn một tiếng: “Các người còn tự xưng là truyền nhân của rồng? Tao thấy dứt khoát gọi là truyền nhân của sâu cho rồi!”
“Ha ha ha!”
“Chết cười mất!”
“Long Quốc vẫn luôn tự cho mình là nước lớn, không ngờ lại không chịu nổi một đòn!”
Đám võ giả ngoại quốc khác đều hùa theo chế nhạo.
“Vãi!”
Một thanh niên trẻ quát lên, nhiệt huyết sôi trào: “Tao là Quách Kinh Phi, vì Long Quốc, tao không sợ chết!”
Quách Kinh Phi xông ra, tay cầm một thanh bảo kiếm, chém ra một đường kiếm khí mười mấy trượng!
“Đồ phế vật như sâu trùng, cũng dám lỗ mãng trước mặt bọn tao?”
Người treo ngược lạnh lùng cười, giơ chân đánh bay kiếm khí ập đến!
Phập!
Quách Kinh Phi còn không kịp kêu thảm, lồng ngực đã xuất hiện một cái lỗ đáng sợ, chết ngay tại chỗ!
“Giết!”
“Thề chết bảo vệ long mạch!”
“Tâm huyết của người Long Quốc không thể diệt!”
Lại có mấy thanh niên xông ra, nhiệt huyết sôi sục, không hề sợ chết.
Sắc mặt người treo ngược trầm xuống, lạnh lùng nói: “Một đám sâu trùng, đúng là phiền chết đi được, chết hết cho tao!”
Phụt!
Hắn giơ chân đạp ra một cái, sóng khí khủng bố cuồn cuộn.
Mấy thanh niên xông lên lập tức nổ tung, hóa thành sương máu!
“Trời ơi, đám người này làm sao vậy, thực sự cứng đầu thế sao?”
“Khà khà khà!”
Một cô gái diêm dúa che miệng cười thầm, vô cùng hài hước.
Nữ hoàng Nhện, đứng thứ bốn mươi ba bảng xếp hạng ngầm.
Cô gái này có thân hình rất bốc lửa, trừ những chỗ quan trọng cần che, thì làn da trắng như tuyết lộ ra hoàn toàn.
Chương 432: Người Long Quốc
Đẹp đến mức nhìn thôi đã thấy no rồi!
Nhưng.
Không một võ giả nào dám đến gần người phụ nữ này!
Cao thủ chết dưới tay cô ta nhiều không kể xiết!
Khi nhện giao phối, bình thường sẽ ăn cơ thể của con đực để duy trì năng lượng!
Lên giường của nữ hoàng Nhện, gần như bị cô ta hút khô!
“Ha ha ha ha, kịch hay bắt đầu rồi! Để tôi đến săn giết các người!”
Một võ giả ăn mặc như tên hề toét miệng cười nói.
Tên hề Jack, đứng thứ 41 bảng xếp hạng ngầm.
Tiếng xấu nổi danh trên bảng xếp hạng ngầm, cao thủ bảng xếp hạng ngầm cũng không dám tùy tiện trêu chọc người này.
Bởi vì hắn quả thật quá biến thái!
Thủ đoạn độc ác gì cũng dùng!
Người treo ngược ánh mắt lạnh lùng, nhắm chuẩn vào bố con Lục Lâm Thiên và Lục Khi Sương: “Trước tiên bắt đầu từ ông đi!”
Vèo!
Hai tay hắn nhanh chóng di chuyển, giống như một con bọ cạp giương đuôi lên, đánh về phía hai người.
Khí tức tử vong tràn ngập!
Lục Khi Sương nhắm mắt lại, sống chết bảo vệ Lục Lâm Thiên, giọng nói tuyệt vọng: “Bố…”
Lục Lâm Thiên gào thét: “Khi Sương, đừng sợ!”
“Nhà họ Lục không có phế vật! Càng không có người sợ chết!!!”
“Không sợ chết, vậy các người xuống địa ngục đi!”, người treo ngược điên cuồng hét lớn, quả thật giống như tên thần kinh.
Điên cuồng!
Tàn sát!
Chết!
Các loại khí tức đập vào mặt.
Ngay vào khoảnh khắc người treo ngược muốn giết bố con nhà họ Lục.
Vèo!
Một bóng người từ trên trời hạ xuống.
Tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, thậm chí mọi người còn không nhìn rõ người này làm sao xuất hiện.
Diệp Bắc Minh xuất hiện, hai tay túm chân người treo ngược, lạnh băng nói: “Mày thích dựng ngược sao?”
“Mày!!! Mày là ai?”
Người treo ngược kinh hoàng, con ngươi co rút kịch liệt.
Người này xuất hiện quá nhanh!
Nhanh đến mức hắn không kịp phản ứng!
Diệp Bắc Minh phun ra ba chữ: “Người Long Quốc!”
Người treo ngược ngẩn ngơ!
Giây tiếp theo.
Bụp bụp!!!
Diệp Bắc Minh túm cổ chân người treo ngược, hai tay dùng sức xé.
“A!!!”
Người treo ngược phát ra tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế.
Hắn giống như một con châu chấu, bị Diệp Bắc Minh xé thành hai nửa!
“Rít!”
Những võ giả ngoại quốc khác trong nháy mắt run rẩy, da đầu tê dại, thiếu chút nữa bị dọa chết!
“Nhóc con, mày là ai?”
Tên hề Jack tràn đầy khí tức cuồng bạo!
Tay hắn cầm hai cây dao cong, dâng trào khí thế khủng khiếp, đánh về phía Diệp Bắc Minh!
“Tên hề đúng không? Săn giết người Long Quốc hả? Con mẹ nó tao cho mày săn giết!!!”
Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng lớn.
Lửa giận trong lòng ngút trời!
Hắn nổi lên một luồng gió tanh khủng khiếp, xuất hiện bên cạnh tên hề Jack.
Một tiếng ‘keng’ vang lên, tên hề Jack bị đụng bay ra ngoài!
Diệp Bắc Minh đột nhiên ra tay, túm lấy cánh tay hắn, kéo hắn lại.
Dùng sức gập!
Một tiếng ‘răng rắc’ giòn dã, cánh tay của tên hề Jack gãy ngay tại chỗ!
Xương đâm thủng máu thịt, lộ ra ngoài không khí.
“Răng rắc!”
“Răng rắc!”
“Răng rắc!”
Ba tiếng liên tục.
Tứ chi của tên hề Jack bị Diệp Bắc Minh đánh gãy, xương đâm thủng máu thịt!
“A!!!”
Tên hề Jack phát ra tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế.
Diệp Bắc Minh ném hắn trên đất như chó chết: “Thích làm tên hề thì cả đời làm hề đi!”
Nhấc chân!
Đạp về phía đầu người này!
Dứt khoát!
Phụt!
Đầu tên hề Jack nổ tung như dưa hấu.
Dọa cho những võ giả ngoại quốc không nhịn được hít khí lạnh, toàn thân run rẩy!
Người này là ai?
Trong nháy mắt giết chết hai cao thủ top 50 bảng xếp hạng ngầm, quả thật kinh khủng!
Đột nhiên, có người hoảng sợ hét lớn: “Diệp Bắc Minh, hắn là Diệp Bắc Minh!”
“Diệp Bắc Minh!!!”
Trái tim vô số người co thắt.
Hóa ra là Diệp Bắc Minh!
“Đi!”
Những võ giả ngoại quốc này xoay người bỏ chạy.
Lục Khi Sương nghe thấy tiếng nói thì mở mắt, cơ thể mềm mại run rẩy.
Cô ta nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, kích động phát khóc.
“Là anh ta? Thật sự là anh ta! Anh ta đến thật…”
Lúc này, Diệp Bắc Minh để lại dấu vết không thể xóa nhòa trong lòng Lục Khi Sương.
Chỉ thấy.
Diệp Bắc Minh phất tay, kiếm Đoạn Long!
Thương Long Trảm!
Kiếm khí trào ra, những võ giả ngoại quốc hàng đầu và mấy trăm võ giả chớp mắt hóa thành sương máu!
Kiếm khí tung hoàng, giống như chúa tể tàn sát giáng xuống!
Những võ giả khác sợ đến ngơ ngác, đứng tại chỗ, không dám chạy!
Ba người Diệp Lăng Tiêu, Diệp Cấm Thành, thư ký Tiền dẫn theo đám người đội Thiên Cơ chậm rãi đi tới, bao vây tất cả mọi người.
Dưới uy thế khủng khiếp của Diệp Bắc Minh.
Ùm!
Ùm...
Một tràng âm thanh quỳ xuống truyền tới, tất cả võ giả ngoại quốc đều quỳ cầu xin tha thứ!
“Đại nhân, chúng tôi sai rồi!”
“Chúng tôi không nên đến Long Quốc, đại nhân cho chúng tôi cơ hội, đời này chúng tôi vĩnh viễn không bước vào Long Quốc một bước!”
Nữ hoàng Nhện cũng quỳ phập xuống một tiếng, đâu còn chút sát khí nào?
Cô ta giống như con mèo ngoan ngoãn, chậm rãi bò dưới chân Diệp Bắc Minh, ngoe nguẩy đuôi xin xỏ, dáng vẻ đau buồn động lòng người.
“Diệp Bắc Minh các hạ, tôi nguyện làm người phụ nữ của anh!”
“Anh xem, tôi có vốn không?”
Nữ hoàng Nhện ưỡn ngực lớn, chủ động nhào vào tay Diệp Bắc Minh.
Chỉ thấy.
Diệp Bắc Minh giơ tay túm ngực nữ hoàng Nhện!
Mọi người cũng ngây ra.
Chẳng lẽ...
Diệp Bắc Minh thật sự cảm thấy hứng thú với người phụ nữ này?
Mắt đẹp của nữ hoàng Nhện vui sướng: ‘Quả nhiên mà, không ai có thể chống đỡ được sắc đẹp của bà đây!’
Phốc!
Điều khiến nữ hoàng Nhện khiếp sợ chính là bề ngoài bàn tay của Diệp Bắc Minh hiện lên một tầng huyết mang màu đỏ!
Hóa thành một cái móng vuốt rồng đâm xuyên ngực cô ta, bóp vỡ tim cô ta!
“Anh…”
nữ hoàng Nhện hoảng sợ ngẩng đầu, hoài nghi nhìn Diệp Bắc Minh, trong con ngươi xinh đẹp đều là khiếp sợ!
Giống như cô ta đang hỏi, tôi không đẹp sao?
Tại sao giết tôi?
Con ngươi mất đi ánh sáng.
Diệp Bắc Minh xuất hiện chưa tới ba phút, ba cao thủ cấp cao top 50 bảng xếp hạng ngầm là người treo ngược, tên hề Jack và nữ hoàng Nhện đều bỏ mạng!
“Ực!”
Chương 433: Long Đế, ông vẫn còn ở đó chứ?
Những võ giả ngoại quốc đều nuốt nước miếng.
Da đầu tê dại!
Diệp Lăng Tiêu và thư ký Tiền đi tới: “Long Soái, những người này làm thế nào?”
Diệp Bắc Minh lập tức hạ lệnh: “Chém đầu trước dân chúng, treo đầu ở đây để cảnh cáo!”
“Rõ!”
Cơ thể tất cả mọi người không kìm được run rẩy.
Cộp cộp cộp!
Lúc này, một loạt tiếng bước chân truyền tới, theo đó là giọng nói vô cùng uy nghiêm: “Diệp Bắc Minh, cậu giết võ giả phương Tây đã hỏi qua đứng đầu Chúng Thần phương Tây tôi chưa?”
“Đứng đầu Chúng Thần?!!!”
“Chẳng lẽ là...”
Đám võ giả ngoại quốc kia quay đầu nhìn.
Một đám đàn ông phương Tây cởi trần, cơ bắp giống như nham thạch đi tới.
Không nhìn không biết, vừa nhìn toàn thân suýt chút nữa bị hù chết: “Đây là… điều… điều… điều này sao có thể?!!!”
“A! Thần Vương Zeus!”
“Đại thiên sứ Gabriel!”
“Minh Vương Hades!!!”
“Bọn họ!!! Sao bọn họ đến đây?!!!”
Đám người phương Tây hét lớn.
Một khắc sau.
“Ha ha ha ha ha ha!”
“Tốt quá, chúng ta sẽ không chết!”
“Ha ha ha, Diệp Bắc Minh, mày chết chắc rồi! Thần chủ đại nhân của bọn tao đến rồi!”
Trong phút chốc.
Nỗi tuyệt vọng trên mặt tất cả võ giả phương Tây biến mất, hóa thành kích động, run rẩy, cười như điên!
Niềm vui bất ngờ!
Con mẹ nó quá vui sướng!
Người đàn ông già nua cầm đầu là đệ nhất giới phương Tây.
Đứng đầu Chúng Thần, Zeus!
Võ Đế sơ kỳ, đứng thứ nhất bảng xếp hạng ngầm!
Cậu thanh niên bên cạnh Zeus, vua đại thiên sứ, Gabriel!
Võ Đế sơ kỳ, đứng thứ hai bảng xếp hạng ngầm!
Còn một người đàn ông toàn thân hắc khí, giống như thần chết!
Hắn có biệt hiệu ‘Minh Vương’, thần của sát thần, Hades!
Võ Đế sơ kỳ, đứng thứ ba bảng xếp hạng ngầm!
Ba người này sức chiến đấu đứng đầu giới phương Tây!
Đã đạt đến cảnh giới Võ Đế!
Chẳng trách!
Không chỉ ba người này, còn có vô số võ giả phương Tây đi tới.
“Hoa địa ngục, cô Eifini?”
“Hoàng đế Long Kỵ William III của Ưng Quốc?!!!”
“Còn có đại đế Della Hùng Quốc!!!”
“Vua xét xử Lang Quốc?!!”
Võ giả phương Tây ngoài kích động ra thì còn cảm thấy sốc nhiều hơn!
Con mẹ nó quá sốc!
Hoa địa ngục, đứng thứ 6 bảng xếp hạng ngầm!
Hoàng đế Long Kỵ William III, đứng thứ 8 bảng xếp hạng ngầm!
Đại đế Della, đứng thứ 5 bảng xếp hạng ngầm!
Vua xét xử, đứng thứ 4 bảng xếp hạng ngầm!
Ngoài bọn họ ra còn có hai mươi mấy cao thủ đứng đầu bảng xếp hạng ngầm, xấp xỉ gần ba mươi người!
Top 50 bảng xếp hạng ngầm, Á Châu chiếm 20 người.
Phương Tây chiếm 30 người!
Lần này, cao thủ phương Tây trên bảng xếp hạng ngầm gần như đánh ra toàn bộ!
Ba Võ Đế, cộng thêm hơn ba mươi cao thủ Võ Thánh đỉnh phong tập trung dưới núi Côn Luân.
“Rít!!!”
Toàn thân Diệp Lăng Tiêu hoảng sợ run rẩy, dù ông ta từng là quân thần Long Quốc, ở trước mặt hàng triệu đại quân mặt không đổi sắc.
Giờ phút này cũng sợ ngây người!
Con ngươi thư ký Tiền co rút kịch liệt: “Các người, sao các người có thể tiến vào Long Quốc?!!”
Zeus cười lạnh: “Chúng tôi muốn đi đâu thì đi thôi, có gì không thể?”
“Lần này xong rồi...”
Gương mặt già nua của Diệp Lăng Tiêu trắng bệch, lảo đảo lui về phía sau.
“Anh cả!”
Diệp Cấm Thành đỡ Diệp Lăng Tiêu.
Ông ta cảm nhận được cơ thể của anh cả đang run rẩy!
Đây chính là top 30 bảng xếp hạng ngầm đó!!!
Là khái niệm gì?
Ba mươi người có thực lực võ đạo kinh khủng nhất trên địa cầu!
Giọng nói của Zeus giống như thiên thần hạ phàm truyền tới: “Diệp Bắc Minh, bây giờ cậu có hai lựa chọn!”
“Thứ nhất, gia nhập núi Chúng Thần, tôi lấy danh nghĩa thần của Chúng Thần phong cậu là Long Thần!”
“Từ nay về sau, Long Quốc được được che chở bởi núi Chúng Thần!”
“Long mạch của Long Quốc có phần của cậu!”
“Thứ hai, chúng tôi lập tức giết cậu, sau đó chia cắt long mạch của Long Quốc!”
“Tự cậu chọn đi!”
Toàn trường tĩnh mịch!
Đám người Phong Cửu U, Diệp Lăng Tiêu, Diệp Cấm Thành, thư ký Tiền, Lục Lâm Thiên, Lục Khi Sương mặt xám như tro tàn!
Những võ giả Long Quốc khác nội tâm cũng tuyệt vọng, trong mắt đều là tia máu.
Xong rồi!
Hoàn toàn xong rồi!
Dù Diệp Bắc Minh chọn cái nào, họ cũng xong đời!
Long Quốc cũng…
Diệp Bắc Minh đột nhiên cười ác độc: “Long Đế, ông vẫn còn ở đó chứ?”
Tĩnh mịch!
Cả vùng tĩnh mịch!
Một lát sau.
Giọng nói Long Đế truyền tới: “Nhóc con, cậu thông minh đấy! Không sai, tôi đã lưu lại một luồng tàn hồn cuối cùng trên người cậu”.
Diệp Bắc Minh lạnh lùng nói: “Ba phút tiếp theo, cơ thể tôi giao cho ông!”
“Tôi chỉ có một yêu cầu, giết sạch bọn họ!!!”
“Ba phút? Ha ha, đủ!”
Long Đế cười lạnh: “Nhưng cậu phải tìm tàn hồn còn lại của tôi!”
Diệp Bắc Minh phun ra hai chữ: “Đồng ý!”
Vù!
Giây tiếp theo.
Từ trong cơ thể Diệp Bắc Minh bộc phát ra huyết khí kinh thiên động địa.
Trong phút chốc toàn bộ dưới chân Côn Luân cuồng phong nổi loạn, giết chóc điên cuồng.
Một đường hư ảnh huyết long khủng khiếp lao ra khỏi cơ thể Diệp Bắc Minh!
Lúc này, Diệp Bắc Minh mới là thần duy nhất trên toàn thế giới: “Ở trước mặt Long Đế, đám người phàm chúng mày cũng dám xưng là thần?”