Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2080: Song hỉ lâm môn

Suốt một đêm này Diệp Bắc Minh tập trung ổn định cảnh giới!

Vừa tiến vào cảnh giới Đại năng tầng thứ hai, sức chiến đấu của anh tăng lên không chỉ gấp mười lần!

Sau khi Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khôi phục bản thể, hóa thành tháp Trấn Ngục Hỗn Độn, anh không cần phải dùng thần niệm để tiến vào không gian trong tháp nữa!

Chỉ bằng một ý nghĩ cả thân thể đã trực tiếp vào trong không gian!

“Bắc Minh!”

Vừa thấy Diệp Bắc Minh, Tiêu Dung Phi cùng Tiêu Nhã Phi liền vội vàng chạy tới nhào vào vòng tay của anh!

Diệp Bắc Minh ôm lấy hai người, hỏi: “Tình trạng Viên Tử Y thế nào rồi?”

Tiêu Dung Phi nũng nịu khịt mũi: “Hừ, cũng chẳng thèm quan tâm chúng em thế nào, chỉ để ý tới người ngoài thôi!”

“Nhã Phi, chị đã nói anh ấy là một người lăng nhăng mà em còn không tin!”

“Ừm…”

Gương mặt ngây ngô của Tiêu Nhã Phi nghiêm túc đáp: “Anh Diệp, tâm trạng của cô Viên không được tốt lắm”.

“Nhưng sau khi được chúng em giải thích, cô ấy đã có thể chấp nhận hoàn cảnh hiện tại của mình rồi”.

Diệp Bắc Minh liếc nhìn về phía xa, Viên Tử Y ngồi khoanh chân giống như đang tu luyện!

Anh lắc đầu: "Cảnh giới của các em củng cố thế nào rồi?”

Tiêu Nhã Phi cười đáp: “Chị đã tiến vào cảnh giới Ngộ Đạo, còn em vẫn ở Nhập Đạo!”

“Không gian bên trong tòa tháp thực sự rất tuyệt, chú Tháp cũng đối xử rất tốt với chúng em!”

“Anh Bắc Minh anh nhìn xem, chú ấy còn cho em một bộ chiến giáp nữa!”

“Ra đây!”

Tiêu Nhã Phi khẽ hô một tiếng, trên cơ thể yêu kiều liền lóe lên một tầng ánh sáng!

Một kiện áo giáp bảy màu dần bao phủ lấy đường nét thân thể cô!

“Chị cũng có một bộ, chú Tháp nói, đây là bộ giáp của đại năng thượng cổ đó!”

“Có thể chống đỡ một chiêu dốc toàn lực của cảnh giới Đại năng tầng chín! Chị cũng có một bộ, chị, chị mau cho anh Bắc Minh xem đi!”, Tiêu Nhã Phi thúc giục.

“Hừ!”

Tiêu Dung Phi khẽ hừ một tiếng, hai tay khoanh trước ngực, ngoài lạnh trong nóng hất đầu sang một hướng khác!

“Tên này có chúng ta cũng quên đi, vậy mà còn ném thêm một cô gái vào nữa!”

“Thật là quá đáng!”

Nhìn dáng vẻ này hẳn là đang ghen rồi.

Tiêu Nhã Phi bước tới nắm lấy tay cô: “Chị à, tấm lòng chúng ta phải cởi mở một chút!”

Tiêu Dung Phi liếc Diệp Bắc Minh một cái: “Muốn em tha thứ cho anh cũng được thôi, trừ phi đây là người cuối cùng!”

Diệp Bắc Minh ngại ngùng vuốt mũi: “E rằng không được, ngày mai anh còn phải cướp hôn nữa!”

Dứt lời.

Anh nhanh như chớp lao ra ngoài, trực tiếp tiến vào lĩnh vực tuyệt đối!

“Em nhìn anh ấy xem!”

Tiêu Dung Phi tức tới giậm chân.

Sau khi tiến vào lĩnh vực tuyệt đối, Diệp Bắc Minh liền bắt đầu luyện tập Cực Đạo Tự Tại Công!

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục ra chiêu, tiếng rồng ngâm vang vọng toàn bộ lĩnh vực!

Diệp Bắc Minh một kiếm lại một kiếm chém ra, tranh thủ thời gian đạt tới góc độ hoàn mỹ nhất!

Sau khi vung tới hàng chục ngàn đường kiếm!

Từng chiêu đều là đòn đánh mạnh nhất của anh!

Cuối cùng Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không nhịn được hỏi: “Nhóc con, tại sao cậu cứ lặp đi lặp lại một đường kiếm này vậy?”

Diệp Bắc Minh nhe răng cười: “Nếu vị trí của một kiếm này đang ngồi một người thì sao?”

“Hả? Cậu muốn…”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hít ngược một ngụm khí lạnh!

Sáng sớm hôm sau, bên ngoài nơi ở của Diệp Bắc Minh truyền tới một giọng nói: “Đồ nhi, ra đây đi!”

Diệp Bắc Minh khoan thai bước ra với gương mặt tươi cười: “Sư phụ!”

Khóe môi Thái Ất Mạc cong cong, tinh thần vô cùng phấn chấn!

Bầu trời trên đầu lập lòe một đạo phong ấn!

Mang theo từng tia sức mạnh sấm sét bện chặt với nhau!

Đây là dấu hiệu của thiên kiếp sắp ập xuống: “Đồ nhi, đi thôi, chúng ta tới núi Ngộ Đạo!”

“Vâng!”

Diệp Bắc Minh mỉm cười.

Hai người một trước một sau, cùng lão già mặc áo gai đi sau cùng tiến thẳng về phía núi Ngộ Đạo.

……

Tại nơi ở của Côn Ngô Mật Phi.

Tràn ngập không khí vui vẻ, khắp nơi tung bay lụa là đỏ thắm cùng từng hàng đèn lồng đỏ thẫm treo trên cao!

“Sao rồi? Diệp Bắc Minh có phản ứng thế nào?”

Côn Ngô Mật Phi nhìn vào một hầu gái, mơ hồ mang theo chút mong đợi hỏi.

“Cậu Diệp dường như không có phản ứng gì, trời vừa hửng sáng đã theo chân trưởng lão Thái Ất tới núi Ngộ Đạo rồi ạ!”

Hầu gái tuy rằng có chút khó hiểu nhưng vẫn thành thật bẩm báo: “Xem ra hôm nay sẽ không trở lại nữa!”

Trong lòng lại không nhịn được băn khoăn: “Tiểu thư bị sao vậy? Đều sắp kết hôn rồi sao còn để tâm tới cậu Diệp như vậy?”

“Cái gì?”

Côn Ngô Mật Phi không cam lòng cắn môi hỏi lại: “Anh ta thực sự không có bất kỳ phản ứng nào à?”

“Vâng ạ!”

Cô hầu gái gật đầu.

“Cút!”

Côn Ngô Mật Phi rống giận một tiếng!

…..

Bên ngoài núi Ngộ Đạo.

Tô Bi Vân cùng Đỉnh Phù Đồ đã chờ ở chỗ này từ lâu!

Trong lòng Diệp Bắc Minh rơi lộp bộp nhưng vẫn thản nhiên hỏi: “Sao hai vị sư phụ cũng tới đây rồi? Hôm nay không phải là ngày cưới của Bất Hủ Vấn Thiên sao?”

“Không lẽ hai vị sư phụ không đi xem lễ à?”

Tô Bi Vân cười đáp: “Hôn lễ còn chưa bắt đầu, nên chúng ta tới đây trước xem sao”.

Đỉnh Phù Đồ bổ sung thêm: “Tránh cho việc xảy ra vấn đề gì cũng dễ dàng giúp đỡ hơn!”

Không trung phía trên đỉnh đầu Thái Ất Mạc truyền tới một tiếng động lớn, mây đen cùng sấm chớp ầm ầm kéo tới!

“Xong việc ta sẽ giải trừ phong ấn, sắp đến giờ rồi, ta phải đi độ kiếp đây!”, dứt lời Thái Ất Mạc liền bước vào phạm vi của núi Ngộ Đạo, sức mạnh phép tắc xung quanh lập tức ồ ạt tràn tới.

“Đồ nhi ngây người ra đó làm gì, còn không mau tiến vào giúp sư phụ ngăn cản đống sức mạnh phép tắc hỗn loạn này lại!”

Thái Ất Mạc ngoái đầu, giận dữ hét lên!

Sâu trong đáy mắt Diệp Bắc Minh xẹt qua một tia lạnh lẽo.

Nhưng ngoài mặt vẫn giữ nguyên ý cười thân thiết: “Vâng thưa sư phụ!”

Sau khi đặt chân vào phạm vi của núi Ngộ Đạo, Diệp Bắc Minh liền vận dụng Cực Đạo Tự Tại Công, khiến toàn bộ luồng năng lượng phép tắc bao quanh lấy thân thể anh, hình thành lên một vòng xoáy phép tắc khổng lồ!

Sức mạnh phép tắc hỗn loạn tàn phá bừa bãi, xoay quanh cơn lốc.

Áp lực đè lên Thái Ất Mạc thoáng chốc biến mất!

“Tốt, quá tốt rồi!”

Gương mặt già nua của ông ta đỏ bừng vì kích động.

Cả người như được tiếp thêm tự tin mà lao thẳng tới vị trí trung tâm của núi Ngộ Đạo.

Rồi ngồi xếp bằng xuống!

Hoàn toàn gỡ bỏ phong ấn trên người.

Bùm--!

Một luồng khí thế cực kỳ hùng vĩ cuốn tới như sóng thần, sóng năng lượng xém chút đã hất bay Diệp Bắc Minh ra ngoài.

Nhưng anh rất nhanh đã ổn định thân hình, điều này khiến cho Thái Ất Mạc không khỏi kinh ngạc: “Thực lực của tên nhóc này còn mạnh mẽ hơn nhiều so với tưởng tượng của lão phu!’

“Khi ngươi tu võ độ kiếp cũng là lúc họ yếu ớt nhất!”

“Nó sẽ không gây bất lợi cho lão phu đó chứ?’

Thái Ất Mạc thầm nghĩ.

Đặc điểm lớn nhất giúp ông ta sống sót đến ngày hôm nay, và trở thành một trong những người cầm quyền tại Thần viện Thái Thương là tính cách vô cùng thận trọng.

Nhưng nếu tỉ mỉ cân nhắc, thì một Đại năng tầng hai cỏn con như Diệp Bắc Minh cho dù nảy ra tâm tư muốn ám hại ông ta thì cũng không giết nổi!

Hơn nữa người đồ đệ ngoan này của mình sao có thể ra tay giết chết sư phụ đây?

Thái Ất Mạc lắc đầu ném ý nghĩ tưởng chừng viển vông này ra sau đầu!

Sau đó trực tiếp dẫn tới một đạo thiên lôi, bắt đầu độ kiếp!

Bùm! Bùm! Bùm...

“Chuyện gì xảy ra vậy? Có người muốn độ kiếp sao?”

Trên quảng trường của Thần viện Thái Thương, vô số khách khứa đến chúc mừng đều nhao nhao ngẩng đầu nhìn về hướng núi Ngộ Đạo!

Toàn bộ bầu trời phía trên ngọn núi bị bao phủ trong những đám mây giông đáng sợ!

Một ông lão cười giải thích: "Là như thế này. Hôm nay trưởng lão Thái Ất của Giới Luật Viện chúng tôi sẽ độ kiếp lên cảnh giới Tế Đạo tầng thứ hai!”

“Tế Đạo tầng thứ hai!”

Mọi người nghe vậy đều choáng váng.

Khi đã đột phá tới Tế Đạo, đại đa số đều không dám tùy tiện độ kiếp!

Bởi một khi độ kiếp thất bại, nhất định sẽ nhận phải cái kết là mất mạng!

Thái Ất Mạc dám độ kiếp chứng tỏ đã nắm chắc một trăm phần trăm!

“Vậy phải chúc mừng trưởng lão Thái Ất rồi!”

“Hôm nay đóng là song hỉ lâm môn!”

Vô số khách mời hùa theo chúc mừng.

……

Tại nơi sâu của núi Ngộ Đạo, gần như đã bị nhấn chìm trong sấm sét.

Diệp Bắc Minh ngăn chặn lại tất cả sự tập kích của luồng sức mạnh phép tắc, còn Thái Ất Mạc thì đắm mình trong làn thiên kiếp!

Từng tia thiên kiếp nối tiếp từng tia giáng xuống!

Có thể nói Thái Ất Mạc đã xuất ra mọi loại thủ đoạn, đủ các loại binh khí đỉnh cấp, vũ khí bổn mệnh giống như cải trắng ném không ngừng ra ngoài, hy vọng có thể chống đỡ trước sự oanh tạc của thiên kiếp!

Bùm! Bùm! Bùm...

Vô số binh khí nổ tung!

Quá trình này kéo dài suốt một giờ!

Bùm——!

Một tia sét cao hàng tỷ thước giáng xuống, mang theo uy lực nghiền nát vạn vật!

Năm ngón tay Thái Ất Mạc gõ xuống, ngưng tụ thành một trận pháp ngay trên đỉnh đầu!

Một tiếng nổ bùm cực lớn vang lên, trận pháp sụp đổ tại chỗ, hoàn toàn không cản bước nổi thế công của tia thiên lôi này, đánh mạnh lên người ông ta!

"Ah…………"

Thái Ất Mạc hét lên một tiếng đau đớn, thảm hại bắn ngược ra ngoài, phun ra một ngụm máu!

Mặt đất phía sau trong chớp mắt biến thành một mảnh cháy đen!

Bùm! ! !

Đạo thiên kiếp thứ hai chẳng cho ông ta thời gian để thở lấy sức đã lại giáng xuống!

Thái Ất Mạc đột nhiên quay đầu, quát về phía Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, còn đứng đực ra đó làm gì? Mau ăn Bạo Tinh Đan đi!”

“Giúp sư phụ ngăn cản đám sấm sét này!”
Chương 2081: Cảnh giới Tế Đạo, giết!

Sắc mặt Diệp Bắc Minh sa sầm.

Lôi kiếp của cảnh giới Tế Đạo hở ra là thần hồn tiêu tan, không cẩn thận anh cũng sẽ biến mất khỏi cõi đời này!

Thái Ất Mạc căn bản không muốn chừa đường sống cho anh!

Tia thiên lôi hàng tỷ trượng giáng xuống từ trên trời, đánh trúng lên người Thái Ất Mạc!

Khiến cho lồng ngực ông ta một mảnh máu thịt lẫn lộn, da thịt bị xé toạc, trông đến thê thảm!

Tia thiên lôi hàng tỷ trượng thứ hai đã ngưng tụ xong, mắt thấy lại sắp lần nữa đập xuống!

“Diệp Bắc Minh, ngươi đang làm gì đó? Còn không mau uống Bạo Tinh Đan đi!”

Hai mắt Thái Ất Mạc đỏ ngầu, nhìn chòng chọc vào Diệp Bắc Minh mà quát: “Mẹ kiếp! Ngươi điếc rồi à? Mau ra tay cho ông! Ăn Bạo Tinh Đan đi, mạng của ngươi sao quan trọng bằng ông đây được! Bạo Tinh Đan!!! Ăn nhanh đi!!!"

Diệp Bắc Minh truyền âm: “Tiểu Tháp, có chắc chắn giết được ông ta không?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm giọng: “Nhóc con, chắc chắn 70% có thể giết được lão ta! Cậu cứ suy nghĩ kỹ, ra lệnh thi hành bất cứ lúc nào!”

“Dao Trì còn cô thì sao? Có thể giúp gì được không?”

Diệp Bắc Minh một lần nữa truyền âm.

Dao Trì trầm mặc một lúc mới trả lời: “Diệp Bắc Minh, cho dù chúng ta bắt tay giết chết Thái Ất Mạc!”

“Thì Tô Bi Vân cùng Đỉnh Phù Đồ còn đang ở ngoài quan sát đó”.

“Ngươi định đối phó hai người này như thế nào? Cho nên tốt nhất vẫn là cân nhắc thêm!”

Hai mắt Diệp Bắc Minh đỏ lên!

Lúc này.

Bùm--!

Thái Ất Mạc bay ra ngoài, nửa người đã cháy đen thành than!

Ông ta lấy ra vài viên đan dược, điên cuồng nuốt xuống.

Đồng thời căm giận hét về phía Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh tên súc vật nhà ngươi, ngươi còn ngây ngốc ở đó làm cái gì? Ông đây đều sắp không chống đỡ nổi nữa rồi!”

Tô Bi Vân tức giận rống lên: “Diệp Bắc Minh, mau ăn Bạo Tinh Đan đi!”

“Tiểu súc sinh, ngươi điếc mẹ rồi à? Các sư phụ của ngươi đang ra lệnh cho ngươi ăn Bạo Tinh Đan! Giúp đỡ!!!”, Đỉnh Phù Đồ chửi ầm lên, giọng điệu vô cùng khó nghe.

“Nếu trưởng lão Thái Ất bỏ mạng thì ngươi cũng đừng mong sống tới ngày mai!”

Ba người bọn họ căn bản không coi Diệp Bắc Minh là đệ tử.

Đối với bọn họ mà nói, anh lúc này chỉ là một công cụ!

Diệp Bắc Minh cắn răng.

Há miệng nuốt xuống Bạo Tinh Đan!

Một luồng sức mạnh mang tính hủy diệt thiêu đốt trong cơ thể anh!

Trong nháy mắt, vòng xoáy phép tắc trên người Diệp Bắc Minh dâng trào gấp mấy lần!

Toàn bộ lực lượng tập hợp lại, sải bước tiến tới trước mặt Thái Ất Mạc!

Tia thiên lôi thứ tư vừa hay giáng xuống!

Bùm--!

Diệp Bắc Minh điều khiển vòng xoáy được ngưng tụ từ hàng trăm loại phép tắc xoay chuyển về phía thiên lôi và chống lại nó.

‘Răng rắc!’, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, giống như không gian đang nứt đôi vậy!

Vòng xoáy sụp đổ ngay lập tức!

Vị trí Diệp Bắc Minh đang đứng trực tiếp hóa thành hư vô, năng lượng cuồng bạo điên cuồng tàn sát!

“Diệp Bắc Minh?”

Thái Ất Mạc nhìn chằm chằm vào mảnh hư vô kia!

Vài giây sau, Diệp Bắc Minh với tấm thân bê bết máu lết ra ngoài: “Tôi không sao!”

Nôn ra một ngụm máu!

Anh gần như đã gánh chịu 70% sức mạnh từ một kích của thiên kiếp cảnh giới Tế Đạo vừa rồi!

Xém chút đã thần hồn nát tan!

Lúc này.

Lôi kiếp trên bầu trời đã biến mất, hơi thở của Thái Ất Mạc tăng vọt, từ Tế Đạo tầng một tiến vào tầng hai!

"Thành công rồi!"

Tô Bi Vân cùng Đỉnh Phù Đồ kích động quá đỗi.

Bốn mắt nhìn nhau, đều thấy được sự chấn động trong mắt đối phương!

“Thái Ất huynh xin chúc mừng!”

“Xem ra tên nhãi này thực sự có chút tác dụng, nếu có thể ngăn cản một lần, hoặc hai lần thiên kiếp, đúng là có thể giúp chúng ta độ kiếp!”

Bốp!

Đột nhiên một âm thanh trầm đục vang lên!

Tô Bi Vân cùng Đỉnh Phù Đồ nhìn sang.

Chỉ thấy Diệp Bắc Minh thảm hại bắn ra ngoài như tấm dẻ rách, mặt đất kéo lê một vệt máu dài!

Giọng nói lạnh lùng của Thái Ất Mạc vang lên: “Rác rưởi! Kêu ngươi lập tức uống Bạo Tinh Đan tại sao ngươi không làm theo? Ngươi xém chút hại chết ông đây rồi đó!”

“Nếu ông đây chết, ngươi có phải rất vui mừng đúng không? Hửm?”

Uy lực của cảnh giới Tế Đạo điên cuồng quét qua!

Đè bẹp lên người Diệp Bắc Minh!

Máu tươi trào ra!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục gầm lên: “Nhóc con để tôi ra tay giết lão ta!!!”

Đầu óc Diệp Bắc Minh cực kỳ thanh tỉnh, lạnh nhạt đáp một câu: “Tiểu Tháp, cứ để lão ta đánh!”

Giọng điệu thờ ơ này khiến Tháp Càn Khôn Trấn Ngục sửng sốt trong giây lát!

Tô Bi Vân cùng Đỉnh Phù Đồ mắt lạnh nhìn Diệp Bắc Minh.

“Thái Ất huynh, đừng chơi chết nó! Thằng nhãi này lần sau còn có ích nữa!”

“Hôn lễ của Bất Hủ Vấn Thiên sắp bắt đầu rồi, người của các thế lực lớn phỏng chửng cũng đã đến đầy đủ, chúng ta mau đi thôi”.

"Đi đi! Tôi ở chỗ này còn phải tiếp tục củng cố cảnh giới nữa!”, Thái Ất Mạc phất tay.

Hai người liếc Diệp Bắc Minh một cái rồi xoay người rời đi!

Thái Ất Mạc sải bước tới trước mặt Diệp Bắc Minh.

Hạ mi trịch thượng nhìn anh: “Đồ vô dụng, sao ngươi còn chưa chết?”

Năm ngón tay quắp lại, tóm lấy cổ họng Diệp Bắc Minh!

“Sư phụ, ta chưa chết…”

Diệp Bắc Minh lộ ra vẻ mặt yếu ớt!

Thái Ất Mạc hừ lạnh một tiếng: "Uống thêm một viên Bạo Tinh Đan đi! Hồi phục lại vết thương”.

“Ta phải ở nơi này ổn định cảnh giới, ngươi ở cạnh hộ pháp cho ta!”

"Nhớ kỹ, đừng để ta phải chịu bất kỳ ảnh hưởng nào, nếu không ngươi cũng không có quả ngon mà ăn đâu!”

Sau đó thẳng tay ném Diệp Bắc Minh xuống đất!

Diệp Bắc Minh chậm chạp bò dậy, lấy ra một viên Bạo Tinh Đan rồi một ngụm nuốt xuống.

Vết thương nhanh chóng hồi phục, nhưng anh có thể cảm nhận rõ ràng!

Sức sống của bản thân đã chịu tổn hại cực lớn.

Cứ đà này, uống nhiều nhất thêm bảy tám viên Bạo Tinh Đan sẽ hoàn toàn đổ gục!

Thái Ất Mạc thấy anh khôi phục thì khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại, năng lượng xung quanh liền ngưng tụ về phía ông ta!

Diệp Bắc Minh di chuyển vài bước, đứng ở phía sau Thái Ất Mạc.

“Ngươi làm gì đó?”

Thái Ất Mạc quay người, cảnh giác nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh nhếch miệng cười: “Sư phụ, ta cho người xem một thứ tốt!”

"Ồ? Cái gì cơ?"

Thái Ất Mạc cau mày!

“Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục ra đi!”, Diệp Bắc Minh hét lên một tiếng, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục bỗng nhiên xuất hiện trong tay anh.

“Ngươi dám!!!”

Thái Ất Mạc kinh hãi, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục phản chiếu trong con ngươi ông ta, đang lấy tốc độ sét đánh chém thẳng về phía đầu ông ta.

“Tiểu súc sinh, ngươi chán sống rồi có đúng không!!!”

Dứt lời liền hung độc vung một quyền về phía trái tim Diệp Bắc Minh!

Nhưng đầu của Thái Ất Mạc đã bay ra ngoài!

“Đạo đài Luân Hồi ra đi!”

Diệp Bắc Minh khẽ quát.

Cú đấm của Thái Ất Mạc đập mạnh xuống lồng ngực anh!

Răng rắc một tiếng! Ngực Diệp Bắc Minh nổ tung như pháo hoa.

Dư âm khiến cả người anh đập mạnh xuống đạo đài Luân Hồi rồi lăn vài vòng ra ngoài.

"A! Đầu của ta! Đầu của ta bị chặt đứt rồi… Tiểu súc sinh, sao ngươi dám làm như vậy với ta!", chiếc đầu của Thái Ất Mạc điên cuồng gào thét, còn thân thể thì rơi trên đạo đài Luân Hồi!

Chiếc đầu cấp tốc bay tới muốn kết nối lại với cơ thể!

“Con mẹ ngươi!”

“Dám làm bị thương đồ nhi của ta!”

"Giết!!!"

Xung quanh đạo đài Luân Hồi, hàng trăm linh hồn đồng thời lao ra, đè ép lên cơ thể máu thịt của Thái Ất Mạc khiến lão ta không có cách nào trốn thoát!

Diệp Bắc Minh bò dậy, quay ngược thời gian!

Vết thương ở ngực đã lành!

“Nguy hiểm quá!”

Anh nuốt khan một ngụm nước bọt.

May mắn là vào thời khắc cuối cùng đã kịp triệu hồi đạo đài Luân Hồi!

Bằng không, cho dù một chiêu dốc toàn lực vừa rồi chém đứt được đầu của Thái Ất Mạc thì bản thân anh cũng nhất định bị trọng thương!

Chiếc đầu của Thái Ất Mạc gầm lên: “Diệp Bắc Minh, ngươi dám ra tay với lão phu? Đúng là thứ không biết sống chết!”

“Lập tức thả cơ thể của lão phu ra khỏi lĩnh vực của ngươi mau, nếu không đợi lão phu hồi phục, chắc chắn sẽ khiến ngươi vĩnh viễn không được siêu sinh!”

Diệp Bắc Minh toét miệng cười: “Lão già, nếu có thể hồi phục thì ông đã hồi phục từ lâu rồi!”

“Tốt nhất là đừng mơ tưởng về thân xác này nữa!”

Nói đoạn anh tiến lên đứng trước thân thể của Thái Ất Mạc!

“Phần Thiên Chi Diễm!”

Một con rồng lửa lao ra sà xuống người Thái Ất Mạc, máu thịt trong nháy mắt cháy rụi, hóa thành tro bụi dưới ánh mắt phẫn nộ của Thái Ất Mạc.

"Tiểu súc sinh, ngươi đáng chết!!! Lão phu vừa mới tiến vào Tế Đạo tầng hai ngươi lại hủy đi thân xác của ta!”

“Cảnh giới của ta bị thụt lùi rồi! Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! A!”

“Lão phu nhất định phải băm vằm ngươi thành ngàn mảnh, giam giữ linh hồn ngươi bên mình để mỗi ngày tra tấn vạn lần!!!”

Thái Ất Mạc chửi rủa như điên dại!

Một cơ thể bằng xương bằng thịt nhanh chóng được sinh ra từ dưới cổ ông ta!

Diệp Bắc Minh gầm lên: "Tiểu Tháp, giết!!!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vọt ra giống như sao băng, đập mạnh vào đầu Thái Ất Mạc, bùm một tiếng liền khiến ông ta nổ tung thành làn sương máu!

"Tiểu Tháp, hấp thu đi!"

Diệp Bắc Minh ra lệnh.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đã hút hết phần sương máu của Thái Ất Mạc!

"A, đừng mà, để lại cho ta một giọt máu… Diệp Bắc Minh, cầu xin ngươi…”, thần hồn Thái Ất Mạc hoảng sợ cực điểm, điên cuồng cầu xin tha thứ.

Diệp Bắc Minh vung kiếm, một con huyết long liền lao tới!

Thần hồn tiêu diệt!

Cùng lúc đó, bên tai truyền tới ba hồi tiếng chuông ngân vang!

“Giờ lành đã tới…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK