Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Các người đang đóng phim à?”

“Hay đang làm truyền hình thực tế gì đó?”

“Máy quay phim giấu đâu thế?”

“Nói cho ông biết, mau thả tôi ra, nếu không một cuộc điện thoại của tôi cũng khiến mấy tên khốn kiếp ăn mặc kỳ dị các người không có kết quả tốt đẹp gì đâu!”

Cô ta vẫn cho rằng mấy người này đang làm truyền hình thực tế.

Dù sao đây là xã hội hiện đại!

Ban ngày ban mặt từ đâu xuất hiện ra một đám ninja?

Loạn quá!

“Khốn kiếp!”, một tên ninja Đông Doanh tức giận, tát lên mặt Tôn Thiến: “Dám vô lễ với ông Itto Fuji! Chết cho tôi!”

Xoẹt!

Kiếm samurai rút ra khỏi bao, ánh sáng lạnh lẽo chém về phía đầu của Tôn Thiến.

“A!”

Tôn Thiến sợ ngây người, cô ta đứng tại chỗ, đầu óc trống rỗng.

“Dừng tay!”

Người đàn ông Đông Doanh trách mắng thuộc hạ.

“Hắc!”

Kiếm samurai trở lại bao.

Ngư Ấu Vy ở trên đỉnh xưởng tôn kinh ngạc: “Ninja tinh anh của Đông Doanh, Yagyuu Itto Fuji! Sao ông ta lại đến Long Quốc?”

Lỗ tai Yagyuu Itto Fuji khẽ rung rung.

“Đám phế vật, bị theo dõi mà cũng không biết?”, Yagyuu Itto Fuji trách mắng.

“Không ổn, bị phát hiện rồi!”, Ngư Ấu Vy kinh hãi.

Soạt! Soạt! Soạt!

Mười mấy thanh kiếm nhanh chóng bắn ra, đánh về phía vị trí của Ngư Ấu Vy.

“Vèo!”

Ngư Ấu Vy giống như mèo đêm, nhảy lên đỉnh xưởng tôn.

Keng keng keng!

Xưởng tôn bị đánh thủng một lỗ, ninja khác cũng nhận ra đỉnh lầu có người, lần lượt ném ra móc khóa, leo lên đỉnh lầu.

“Hưu!”

Ngư Ấu Vy hừ lạnh một tiếng, giương cung như trăng rằm, bắn một mũi tên!

Một ninja Đông Doanh vừa ló đầu liền bị Ngư Ấu Vy một mũi tên bắn chết.

“Ầm…!”

Thi thể ngã trên mặt đất, não văng tung tóe.

Ba tên ninja xuất hiện, đánh lén sau lưng Ngư Ấu Vy, cô ta cảnh giác, vội vã quay đầu.

Hưu! Hưu! Hưu!

Ba tên liên tiếp bắn ra, đâm xuyên cơ thể ba ninja!

Chết tại chỗ.

“Thần tiễn thủ? Một đám phế vật, tránh ra hết cho tôi!”, Yagyuu Itto Fuji quát lớn, ông ta nhảy lên đỉnh xưởng tôn, hai tay cầm đao giết về phía Ngư Ấu Vy.

Hưu!

Hưu!

Hưu!

Ngư Ấu Vy bắn ra ba mũi tên!

“Keng! Keng! Keng!”

Ba tiếng giòn giã!

Yagyuu Itto Fuji dùng một đao bổ đầu mũi tên thép làm hai.

“Tông sư kiếm đạo hạng nhất, Yagyuu Itto Fuji! Mười lăm năm trước, ông giết người ở Long Quốc, lệnh truy nã của ông vẫn còn ở trên bảng truy nã, sao ông dám tiến vào đây?”, Ngư Ấu Vy lạnh giọng nói.

“Ha ha ha ha!”

Yagyuu Itto Fuji cười lớn: “Cô là người của Long Tổ hả?”

“Ngoại trừ Long Tổ, chắc không ai nhớ tên của tôi”.

“Cô ở bộ phận nào? Thần tiễn thuật? Cổ võ kỹ?”

“Muốn biết thì tự đến Long Tổ hỏi đi”, Ngư Ấu Vy cười lạnh, bóng dáng cô ta mạnh mẽ, nhanh chóng lui ra ngoài.

Hai tay giang rộng, trên người xuất hiện tàu lượn!

Lần trước ở Kim Lăng thiếu chút nữa ngã chết.

Ngư Ấu Vy liền trang bị bộ quân trang này!

Không đánh lại, có thể chạy!

Nhưng đúng lúc này, trước mắt Ngư Ấu Vy xuất hiện một trận sương dày, một bóng dáng xuất hiện.

“Còn có một ninja tinh anh!”

Con ngươi Ngư Ấu Vy co rút lại, thầm nói tính sai rồi.

“Ầm…!”

Đây là người đàn ông thân hình cao lớn, một quyền đánh ra.

Ngư Ấu Vy phun ra một ngụm máu tươi, nội tạng gần như nổ tung, cơn đau nhức khiến cô ta bất tỉnh.

Cô ta hóa thành một đường parabol rồi ngã xuống đất.

Lúc ở trên không trung, cô ta vội vã cầm điện thoại, dùng tốc độ nhanh nhất gửi cho Diệp Bắc Minh một tin nhắn: “Nhà máy nước Bắc Giao”.

“Ting!”

Diệp Bắc Minh vừa ngồi xuống, Chu Nhược Giai bưng một bát chè đậu xanh đến.

Anh vừa uống được mấy hớp, điện thoại di động truyền đến một dòng tin nhắn.

“Nhà máy nước Bắc Giao?”

Diệp Bắc Minh nhìn mấy chữ khó hiểu, cảm thấy có chút kỳ quái.

Đây là một dãy số xa lạ, ai lại đùa dai vậy?

Anh hơi nhíu mày, gọi lại.

“Tút tút tút…!, Ngư Ấu Vy nằm trên đất, điện thoại văng ra ngoài ba mét.

Cô ta giãy giụa bò dậy, muốn đi lấy điện thoại.

“Rắc rắc!”

Yagyuu Itto Fuji từ nóc nhà nhảy xuống, một cước đạp bể điện thoại của Ngư Ấu Vy, hạ lệnh: “Lập tức rút lui, nơi này đã bị bại lộ”.

Ngư Ấu Vy chỉ cảm thấy sau gáy đau nhói.

Ngất đi!

“Không ai nghe?”, Diệp Bắc Minh cau mày.

Gọi lại lần nữa thì hiển thị ngoài vùng phủ sóng.

Diệp Bắc Minh cảm thấy có chút kỳ quái.

Lúc này, một người đàn ông của nhà họ Diệp đi đến.

Diệp Bắc Minh biết người này, là một vị tông sư võ đạo tên là Thẩm Hạc.

Là người Thập sư tỷ phái đến phủ Diệp bảo vệ mọi người.

“Cậu Diệp, mười lăm phút trước có người xông vào nhà”, Thẩm Hạc cung kính nói.

Diệp Bắc Minh hỏi: “Là ai?”

“Ba ninja Đông Doanh, bọn họ biết mình không chạy thoát được, nên tất cả đều uống thuốc độc tự vẫn rồi”, Thẩm Hạc trả lời.

Diệp Bắc Minh đứng dậy, cảm thấy có gì đó không đúng.

Anh quay về mới được mấy ngày, số điện thoại cũng là mới.

Người biết số này của anh không nhiều!

Thập sư tỷ, Chu Nhược Giai, Hạ Nhược Tuyết, Ngư Ấu Vy.

Chu Nhược Giai thì đang ở bên cạnh, còn Thập sư tỷ không thể nào gửi tin nhắn như vậy cho anh!

Là Ngư Ấu Vy sao?

Chẳng lẽ cô ta tra ra được tin tức gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK