Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Trời ạ! Thằng nhãi này một bước lên mây rồi!”

“Thân phận đệ tử bế quan của Tô trưởng lão cao quý biết nhường nào”.

Vô số ánh mắt tràn đầy lửa nóng và đỏ bừng vì đố kỵ!

“Tô lão, Chấp Pháp Viện có gì tốt đẹp mà vào? Không lẽ ngày nào cũng thi pháp sao?”

Một tiếng hét trầm thấp vang lên.

Một ông lão đầu trọc từ trên trời giáng xuống, gương mặt đầy ý cười: “Nhóc con, lão phu là Đỉnh Phù Đồ, đại trưởng lão đứng đầu của Tàng Kinh Các Thần viện Thái Thương!”

“Như mọi người đã biết, đây là nơi cất giữ hàng trăm triệu cuốn sách!"

“Đủ các loại công pháp võ đạo, sách quý về đan dược, sách cổ về bí thuật nhiều vô kể!”

“Cậu theo ta tới Tàng Kinh Các thì có thể tìm đọc tất cả các điển tịch từ lúc Thần viện Thái Thương được thành lập tới nay!”

Tô Bi Vân giật mình, vừa định lên tiếng thì từ sau lưng đã truyền tới một tiếng mắng đầy phẫn nộ:

"Mẹ kiếp!"

Mọi người ngoái đầu nhìn lại!

Một đạo sĩ ăn mặc lếch thếch thả mình từ trên trời xuống.

Bùm! Một tiếng nổ cực lớn!

Hạ xuống trước mặt Tô Bi Vân cùng Đỉnh Phù Đồ: “Một mầm non yêu nghiệt như vậy nhất định phải tu hành dưới trướng Giới Luật Viện của lão phu!”

“Diệp Bắc Minh, lão phu là Thái Ất Mạc, đại trưởng lão đứng đầu Giới Luật Viện!”

“Nhanh bái ta làm thầy đi, ta bảo đảm từ nay về sau cậu có thể đi ngang tại Thần viện Thái Thương này, cho dù bị hậu duệ đế tộc ức hiếp tới trên đầu, thì lão phu cũng sẽ một chưởng vỗ chết hắn!”

Lời này vừa vang, một vài đệ tử mang trong mình huyết mạch đế tộc đều bối rối vuốt mũi!

Liên quan gì tới bọn họ đâu!

Ánh mắt của rất nhiều người đều đổ dồn lên người Bất Hủ Vấn Thiên.

Hậu duệ đế tộc có rất nhiều nhưng huyết thống lại không thuần khiết!

Giống như Bất Hủ Vấn Thiên là hậu duệ trực hệ của tộc Bất Hủ thì phóng mắt khắp Thần viện Thái Thương cũng không được mấy người!

“Nhóc con, cậu còn chần chừ gì nữa?”

“Chọn nhanh đi!"

Đỉnh Phù Đồ cùng Thái Ất Mạc nóng ruột thúc giục.

“Diệp Bắc Minh, lão phu tới trước, chọn ta đi”, Tô Bi Vân một phát tóm lấy tay Diệp Bắc Minh.

Suốt toàn bộ quá trình, Trần Vũ Nhu vẫn đứng ngơ ngác há hốc miệng.

“Cái này có phải cũng quá khoa trương rồi hay không? Ba vị trưởng lão vậy mà đều nhìn trúng anh ta?”

“Anh ta rốt cuộc có điểm nào nổi bật cơ chứ? Không phải chỉ là… chỉ là chống đỡ ở núi Ngộ Đạo một tiếng đồng hồ thôi sao? Mình… mình cũng có thể trụ lại hơn một trăm nhịp thở…”

Nghĩ đến đây, khuôn mặt xinh đẹp của Trần Vũ Nhu biến sắc, hình như cũng có chút nghịch thiên thật!

"Ba vị trưởng lão à, cái này..."

Diệp Bắc Minh cau mày.

Vô cùng khó xử!

“Sao thế? Cậu còn không muốn sao?", sắc mặt của cả ba thoắt cái trầm xuống.

“Tất nhiên không phải rồi, có thể bái ba vị làm thầy tôi cầu còn không được!”

"Chỉ là lúc tôi mới tiến vào Thần viện Thái Thương từng bị một người có địa vị rất cao nhắm tới”.

“Tôi sợ nếu ghi danh dưới tên của ba vị trưởng lão sẽ gây thêm phiền toái cho mọi người!”

Tô Bi Vân khịt mũi: “Hừ! Lão phu là Tế Đạo tầng một, còn sợ rắc rối sao?”

Đỉnh Phù Đồ quắc mắt hỏi: “Nhóc Diệp, là ai dám nhằm vào cậu? Lão phu sẽ giúp cậu đánh gãy chân chó của hắn!”

Thái Ất Mạc thì trực tiếp gầm lên một tiếng: “Còn không mau cút ra đây! Quỳ xuống!”

Diệp Bắc Minh mắt sắc chỉ ngay về phía Bất Hủ Vấn Thiên: “A, chính là anh ta!”

Ánh mắt của tất cả mọi người bỗng chốc đều dán chặt lên người Bất Hủ Vấn Thiên!

Ba người đồng thời cau mày.

Không ngờ người đó lại chính là Bất Hủ Vấn Thiên!

“Nhóc Diệp, thân phận người này đặc biệt, nếu không gây ra ảnh hưởng gì quá lớn thì thôi quên đi”, Tô Bi Vân liếc Diệp Bắc Minh một cái thật sâu rồi quay đầu nhìn Bất Hủ Vấn Thiên!

“Bất Hủ Vấn Thiên, cậu cảm thấy thế nào?”

Sắc mặt Bất Hủ Vấn Thiên lạnh như băng!

Ánh mắt của ba Tế Đạo đều đổ dồn lên người mang đến áp lực rất lớn cho hắn!

Cho dù là tộc Bất Hủ cũng không thể vì hắn mà đắc tội với ba cường giả Tế Đạo của Thần viện Thái Thương được!

Huyết lão nghi hoặc truyền âm tới: “Công tử, tại sao cậu lại nằng nặc muốn giết Diệp Bắc Minh?”

“Kẻ này hình như đâu có khiêu khích gì tới cậu?”

“Tô Bi Vân, Đỉnh Phù Đồ, Thái Ất Mạc đều nhìn trúng hắn, lão phu kiến nghị nên từ bỏ việc giết chết hắn!”

Bất Hủ Vấn Thiên rất cay cú!

Vô cùng bực tức!

Hắn cũng không thể nói ra việc tên nhóc này đã cùng Côn Ngô Mật Phi…

Bỏ đi! Dù sao cũng không phải sự thật, mọi thứ đều là giả tưởng.

Thằng nhãi này chỉ là có tướng mạo hao hao, là khung cảnh mà Côn Ngô Mật Phi dựng lên, sau khi cân đo đong đếm lợi hại trong đó.

Giây tiếp theo.

Bất Hủ Vấn Thiên cười nói: "Ha ha ha, Diệp sư đệ, lúc đó ta chỉ là đùa giỡn thôi”.

“Chúng ta không đánh không quen có đúng không?”

Diệp Bắc Minh cười như không cười đáp: “Được thôi, vậy anh tiếp lấy một chiêu của tôi chuyện này coi như kết thúc!”

“Được!”

Bất Hủ Vấn Thiên nghĩ cũng không thèm nghĩ liền đồng ý.

Nhưng sâu nơi đáy mắt lại âm ỉ một tia rét lạnh, chỉ cần có cơ hội, hắn nhất định phải băm vằm Diệp Bắc Minh ra thành vạn mảnh!

“Ra tay đi!”

Các đệ tử xung quanh nháo nhác tản ra, để lại một khoảng trống cho Bất Hủ Vấn Thiên và Diệp Bắc Minh!

"Huyết long, ra đi!”

Diệp Bắc Minh khẽ quát.

Tiếng gầm của rồng vọng tới từ trong thân thể anh, một con huyết long vọt thẳng lên trời, mang theo cơn thịnh nộ ngất trời hóa thành một quyền!

Tốc độ cực nhanh!

Xông tới trước người Bất Hủ Vấn Thiên, hung hăng đập xuống!

“Mẹ kiếp!”

Con ngươi Bất Hủ Vấn Thiên co rúm lại, cảm nhận được một cỗ lực lượng hủy diệt!

Huyết lão cũng giật mình: “Uy lực mạnh quá!”

Bất Hủ Vấn Thiên tiến lên chặn lại, vận dụng toàn bộ sức mạnh trong cơ thể, rống lên: “Diệp Bắc Minh, mày, được, lắm!”

Bùm--!

Năng lượng bùng nổ rợp trời!

Rực cháy thành từng chùm ánh sáng, giống như một quả bom hạt nhân phát nổ vậy!

Năng lượng tràn ra như sóng thần!

Khi bụi bặm lắng xuống, Bất Hủ Vấn Thiên đã biến mất khỏi vị trí ban đầu mà đứng cách xa ngàn mét.

Mặt đất kéo ra một khe nứt hàng ngàn mét!

Hai tay hắn máu me đầm đìa, không ngừng run rẩy!

Nhìn thấy cảnh tượng này, vô số đệ đang có mặt phải hít ngược một ngụm khí lạnh!

Đây thế nhưng là Bất Hủ Vấn Thiên, vậy mà bị một quyền của Diệp Bắc Minh vừa nhập môn đẩy lùi hàng ngàn mét, hai tay còn bị thương nữa?

Làm sao có thể!

“Công tử!”

Huyết lão lao tới, muốn kiểm tra vết thương của Bất Hủ Vấn Thiên.

"Không cần!"

Bất Hủ Vấn Thiên phất tay ngăn cản, cười toe toét với hàm răng đầy máu: "Diệp sư đệ, chuyện này có thể cho qua được rồi chứ?”

Diệp Bắc Minh đáp gọn lỏn: “Được!”

Bất Hủ Vấn Thiên quay người, trực tiếp rời đi.

Trong mắt của ba người Tô Bi Vân, Đỉnh Phù Đồ, Thái Ất Mạc đều ánh lên một tia rung động.

Đồng thời.

Cũng càng tin chắc nhất định phải thu Diệp Bắc Minh làm đệ tử: “Nhóc Diệp, mau chọn đi, trong ba người chúng ta, cậu chọn ai?”

Dưới con mắt kinh ngạc của mọi người!

Diệp Bắc Minh phịch một tiếng quỳ xuống: “Đệ tử Diệp Bắc Minh tham kiến ba vị sư phụ!”

“Ba vị sư phụ?”

“Trời ạ! Hắn cũng quá tham lam rồi chăng!”

Hàng triệu đệ tử có mặt xém chút nhảy dựng lên.

Trần Vũ Nhu cũng đơ ra, ngạc nhiên thốt lên: “Diệp Bắc Minh, anh… anh muốn cùng lúc bái ba vị đại trưởng lão làm sư phụ?”

“Cái đó…. không được à?”

Diệp Bắc Minh vô tội nhìn ba người.

Tô Bi Vân, Đỉnh Phù Đồ cùng Thái Ất Mạc đảo mắt nhìn nhau!

Giây tiếp theo.

"Ha ha ha! Được, sao lại không được!”

“Nào nào, đồ đệ ngoan, mau đứng lên đi!”

……

Sau khi Bất Hủ Vấn Thiên rời đi liền nhanh chóng trở về nơi ở của mình.

Vừa bước vào cung điện, Huyết lão vội lao tới: “Công tử, người không sao chứ?”

"Phụt……!!!"

Bất Hủ Vấn Thiên phun ra một ngụm máu đen mà hắn vẫn luôn nhịn không được nôn ra.

Bằng không sẽ rất xấu hổ!

“Truyền lệnh xuống, hoãn lại hôn lễ…”

Nửa giờ sau.

Tin tức đã lan truyền tới gia tộc Côn Ngô.

Gương mặt Côn Ngô Mật Phi hiện lên nét kinh ngạc: “Hoãn lại hôn lễ? Bất Hủ Vấn Thiên vẫn luôn muốn giành được ta, sao có thể thể trì hoãn hôn lễ được!"

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Người đưa tin giải thích lại một lượt những chuyện đã xảy ra tại Thần viện Thái Thương.

“Có một người mới tên là Diệp Bắc Minh đã tiến vào núi Ngộ Đạo, còn tung ra một quyền làm Bất Hủ Vấn Thiên bị thương…”

Côn Ngô Mật Phi hoảng hốt đứng phắt dậy: “Ai? Ngươi nói ai? Diệp Bắc Minh?”

"Làm sao có thể là anh ta!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK