Diệp Bắc Minh tay cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, huyết dịch trong người sôi trào, huyết khí tuôn ra, hóa thành huyết long quấn quanh kiếm Càn Khôn Trấn Trấn Ngục, gầm gừ đầy uy hiếp!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng bay ra, cấp tốc phóng đại sau lưng Diệp Bắc Minh!
Ong!
Lửa Địa Ngục bùng lên, lửa Địa Ngục khủng bố cháy bùng khắp 108 tầng tháp Càn Khôn Trấn Ngục!
"Lửa Địa Ngục!"
"Tên nhóc này lấy được lửa Địa Ngục rồi?"
"Âm Giới xảy ra bạo loạn, lẽ nào cũng liên quan đến cậu ta?"
Rất nhiều người mặt biến sắc.
Cho dù là cảnh giới Đại Đế, cũng không dám cứng rắn va chạm với lửa Địa Ngục, lẽ nào đây chính là con át chủ bài của Diệp Bắc Minh?
Trần Thiên La sa sầm mặt mày: "Diệp Bắc Minh, ngươi muốn vào bàn, được thôi. Người đâu, lấy thêm cái ghế nữa!"
Hàng chục triệu người đang có mặt tại hiện trường sửng sốt!
"Không ngờ lại đổi giọng rồi?"
Phạn Như Âm ngây người ngồi yên tại chỗ.
Nguyễn Thanh Từ siết chặt nắm tay: "Diệp đại ca nói đúng, muốn giành lấy quyền lợi, phải dựa vào nắm đấm chứ không phải nói mồm!"
Ánh mắt của các thế lực đỉnh cấp khác cũng trở nên là lạ!
Hóa ra phản kháng có tác dụng thật!
"Hay!"
Các thành viên của Côn Luân Điện kích động.
Diệp Thanh Lam thở phào nhẹ nhõm: "Minh Nhi, thằng bé làm được rồi!"
Bạch trưởng lão kích động đến nỗi nhảy dựng lên: "Ha ha ha ha! Tôi đã bảo mà, điện chủ chắc chắn không đâm đầu vào chỗ chết!"
"Tôi là người tin điện chủ nhất, tôi đã nhìn thấu mọi việc từ lâu rồi! Ha ha ha..."
Nhiều người trợn trắng mắt!
"Hình như vừa nãy, người thích nói mát nhất là ông đấy!"
Bạch trưởng lão hơi xấu hổ: "Khụ khụ, thì tôi cũng vì tương lai của Côn Luân Điện mà?"
Ngay sau đó.
Người của phủ thành chủ lập tức bê một cái ghế, đặt trên đài cao, sáu cái ghế ban đầu, giờ đã thành bảy cái ghế!
"Các vị, ngồi đi!"
Trần Thiên La nói.
Mọi người lần lượt ngồi vào chỗ!
Trần Thiên La nhíu mày: "Diệp Bắc Minh, cái ghế giữa là của bổn thành chủ, ghế của ngươi ở kia!"
Diệp Bắc Minh không hề có ý di chuyển: "Tôi không thể ngồi đây sao?"
"Diệp Bắc Minh, bổn thành chủ đã nhịn ngươi lắm rồi đấy, đấy là ta nể mặt Đông Cực huynh thôi!" Trần Thiên La gầm lên như một con sư tử!
Có thể bùng nổ bất cứ lúc nào!
Diệp Bắc Minh bật ra một câu: "Vậy thì đánh!"
"Ông cũng đừng nhịn nữa!"
Hiện trường lại lần nữa lặng như tờ!
Hàng chục triệu người hóa đá, nghẹn họng trố mắt nhìn Diệp Bắc Minh đang ngồi trên đài cao!
Ánh mắt Trần Thiên La u ám, ông ta nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu!
Sau đó ngồi vào cái ghế cuối!
"Cuộc thảo luận bắt đầu!"
Trần Thiên La khẽ hô một tiếng, tuy tiếng không to, nhưng lại rơi chuẩn vào tai hàng chục triệu người tại hiện trường: "Chắc các vị đều đã biết, thượng du dòng sông thời gian xảy ra vấn đề!"
"Thời đại Thái Sơ đã sụp đổ hoàn toàn!"
"Một lượng lớn người ở thời đại Thái Sơ đã tràn vào thời đại Hoang Cổ!"
"Thời đại Hoang Cổ bị dòng sông thời gian phong tỏa, người của họ không thể rời đi!"
Diệp Bắc Minh suy nghĩ trong lòng.
Hàng chục triệu người bắt đầu nghị luận sôi nổi!
Qua chừng một khắc đồng hồ!
Trần Thiên La mới nói tiếp: "Dòng sông thời gian vẫn đang sụp đổ, giờ đã lan đến thời đại Viễn Cổ rồi!"
"Một khi thời đại Viễn Cổ bị phong tỏa, e rằng kết cục của họ cũng giống thời đại Thái Sơ và thời đại Hoang Cổ, cuối cùng khó mà tránh khỏi nạn diệt vong!"
"Thời đại Viễn Cổ không muốn bị diệt vong, đành phải mở thông đạo thời không Hỗn Độn, họ muốn đến thời đại Đế Lạc chúng ta!"
"Để giữ gìn trật tự thế giới, và cũng vì sự ổn định của vị diện cấp chín, chúng ta chỉ có thể hy sinh một nhóm người, nhường lãnh thổ cho người thời đại Viễn Cổ!"
Đang nói.
Trần Thiên La nhìn mọi người một cái sâu sắc: "Chắc mọi người hiểu! Nhường đi một phần lãnh thổ để đổi lấy hòa bình là biện pháp tốt nhất!"
"Bằng không, một khi khai chiến, những thế lực đỉnh cấp như chúng tôi còn có năng lực tự bảo vệ!"
"Còn các vị, e khó mà tránh khỏi kết cục bị tiêu diệt!"
Tất cả mọi người im lặng!
Trần Thiên La lại bổ sung thêm một câu: "Tất nhiên, không phải chúng tôi bắt các vị không có chỗ an thân!"
"Sau khi tông môn của các vị giải tán, nhường đất, có thể gia nhập vào các thế lực hạng một, hạng hai!"
Lời này vừa thốt ra.
Toàn trường sôi trào!
"Gì cơ? Còn có chuyện tốt thế cơ á?"
"Quỷ Thần Quật tôi bằng lòng giải tán, tôi muốn gia nhập thành Hắc Uyên, có được không?"
"Bách Điểu tông tôi cũng sẵn sàng giải tán, tôi muốn gia nhập nhà họ Long ở Thiên Vực!"
Cho dù đám người nhà họ Long tỏ vẻ khinh thường, cũng không ngăn được nhiệt tình của những người này!
"Quỷ Đao Điện tôi cũng bằng lòng giải tán, tôi... tôi... chúng tôi muốn gia nhập Đế Tộc ở Đế Giới!
"Tôi cũng bằng lòng giải tán..."
Rất nhiều người hô to!
Vốn dĩ.
Sau khi biết tin sắp phải giải tán tông môn, trên đầu họ như có mây đen bao phủ!
Nhưng giờ phút này, cả đám đều như vừa trúng xổ số vậy!
Thí dụ như này nhé, trường đại học hạng hai bạn đang theo học sắp đóng cửa, bạn đang lo mình còn không lấy được bằng tốt nghiệp!
Không ngờ, trường bạn bất ngờ sáp nhập vào Thanh Hoa, Bắc Đại!
Vầy đúng là một bước lên trời, ai lại không hưng phấn chứ!
Lúc này, Trần Thiên La mới nhìn sang Diệp Bắc Minh: "Diệp Bắc Minh, ngươi thấy chưa? Bọn ta đã bố trí chỗ đi cho Côn Luân Điện rồi, các ngươi có thể nhập vào Đông Cực Đảo!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày!
Nhìn Đông Cực Đại Đế một cái!
Đông Cực Đại Đế gật đầu nghiêm túc: "Tới Đông Cực Đảo, ta có thể che chở cho các cậu!"
"Tình hình của thời đại Viễn Cổ rất loạn, phức tạp hơn cậu tưởng nhiều!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Đa tạ ý tốt của tiền bối, nhưng!"
"Côn Luân Điện, một tấc đất cũng không nhường!"
Anh vừa nói vậy!
Hiện trường vốn đang náo nhiêt, thoáng cái đã yên tĩnh lại!
Bốp!
Lão tổ nhà họ Đế vỗ bàn đứng dậy: "Diệp Bắc Minh, ngươi đừng có mà rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!"
"Đây là kết quả mà bọn ta đã thương lượng!"
Diệp Bắc Minh chỉ có ba chữ: "Vậy thì đánh!"
Lão tổ nhà họ Đế phẫn nộ: "Ngươi!"
Diệp Bắc Minh buồn cười lắc đầu: "Ngươi cái gì mà ngươi? Tôi đề nghị nhà họ Đế giải tán, nhập vào Côn Luân Điện đi!"
Ánh mắt lão tổ nhà họ Long bừng bừng sát khí: "Diệp Bắc Minh, cho ngươi vào bàn đã là giữ thể diện cho ngươi lắm rồi!"
"Ngươi còn muốn thay đổi quyết sách của bọn ta ư?"
Diệp Bắc Minh cười nhạt: "Không sửa? Thế thì đánh?"
"Kiếm ra đây!"
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lao ra, lơ lửng trên đỉnh đầu Diệp Bắc Minh!
Một con huyết long được ngưng tụ từ tinh khí, điên cuồng rít gào!
Lão tổ nhà họ Long quát: "Ngươi tưởng dòng dõi Kim Long Thái Sơ ta sợ ngươi chắc?"
Gào!
Một con long hồn vàng rực lao ra từ trong người lão tổ nhà họ Long!
Trên không trung quảng trường, tiếng gầm của một con Kim Long Thái Sơ và một con Hỗn Độn Chân Long vang khắp thiên địa!
Trần Thiên La tức giận nói: "Diệp Bắc Minh, đây là quyết định bọn ta đã thống nhất!"
"Ha ha ha ha!"
Diệp Bắc Minh ngửa mặt lên trời cười to: "Quyết định do các ông thống nhất! Má nó ông muốn chọc tôi cười chết đấy à?"
"Các ông là cái thá gì? Quyết định sinh tử của Côn Luân Điện ư?"
"Trần Thiên La, đm ông! Nghe rõ chưa? Tôi! Đ**! M*! Ông!"
Tất cả mọi người trợn tròn mắt!
Chết lặng!
Kể cả người của Côn Luân Điện, cũng cứng ngắc tại chỗ!
Diệp Thanh Lam hơi xấu hổ: "Minh Nhi mắng hơi tục nhỉ?"
"Khụ khụ..."
Dạ Huyền cũng rất ngại ngùng: "Đứng trước sinh tử, lịch sự là cái rắm gì!"
Bạch trưởng lão mắt sáng rực: "Mắng hay lắm! Rất tục, nhưng lão phu thích!"
"Vị điện chủ này đúng hợp ý tôi!"
Trần Thiên La tái mét mặt!
Gân xanh trên trán giật giật: "Diệp Bắc Minh, ngươi thật... thật... khốn kiếp!"
"Bọn ta cũng chỉ vì đại cục, không phải vì cá nhân!"
Diệp Bắc Minh bật cười: "Tôi mới mắng ông hai câu, ông đã không chịu được rồi à?"
"Nhưng ông đang muốn Côn Luân Điện tôi chết! Ông nói nghe đường hoàng quá, vì đại cục ư?"
"Được thôi! Tôi thấy thế lực của thành Hắc Uyên lớn hơn Côn Luân Điện tôi nhiều!"
"Tôi lại nghĩ, đem thành Hắc Uyên nhường lại cho người thời đại Viễn Cổ, tổn thất một thành Hắc Uyên, có thể giữ lại biết bao nhiêu thế lực giống Côn Luân Điện tôi đấy?"
"Trần Thiên La, hay là ông hy sinh một chút? Đem lại hạnh phúc cho tất cả mọi người?"
"Ngươi..."
Trần Thiên La tức đến nỗi suýt hộc máu, đang định đáp trả.
Diệp Bắc Minh đã chặn họng ông ta: "Tôi! Đ**! M*! Ông!
Chương 2455: Viễn Cổ ngũ đế đến!
"Diệp! Bắc! Minh!"
Trần Thiên La vỗ bàn đứng lên, chiếc bàn trước bảy chiếc ghế lập hóa thành tro bụi!
Lão tổ nhà họ Long và lão tổ nhà họ Đế đồng loạt nhìn sang Diệp Bắc Minh!
Cùng lúc đó!
Các thế lực phụ thuộc vào thành Hắc Uyên, nhà họ Long, nhà họ Đế cũng nhất loạt nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh cùng người của Côn Luân Điện!
Giương cung bạt kiếm, một lời không hợp là có thể đánh nhau bất cứ lúc nào!
Đông Cực Đại Đế quan sát tình hình, Diệp Bắc Minh làm như vậy, chắc chắn có lý do của anh!
Đối mặt với tình cảnh này, Diệp Bắc Minh vẫn chỉ có một câu: "Ông rất tức giận? Vậy thì đánh đi!"
"Diệp Bắc Minh, bản thành chủ vẫn luôn nghĩ cách, giữ gìn sự ổn định của vị diện cấp chín!"
Giọng Trần Thiên La trở nên cực kỳ lạnh lẽo: "Nếu ngươi cứ khăng khăng làm theo ý mình, sỉ nhục bổn thành chủ..."
"Tôi sỉ nhục ông thì sao?"
Diệp Bắc Minh ngắt lời ông ta: "Ông muốn Côn Luân Điện chết, tôi mới chửi ông hai câu, ông đã chịu không nổi rồi?"
"Đợi lát nữa tôi ỉa lên đầu ông, thì có mà ông lại tức chết luôn à?"
Hiện trường căng thẳng đến nghẹt thở!
"Được lắm!"
Trần Thiên La cười gằn: "Diệp Bắc Minh, thành Hắc Uyên ta cho ngươi thể diện, ngươi không cần!"
"Nếu đã vậy, bản thành chủ nói cho ngươi biết, chính ngươi là người không cần thể diện!"
"Các vị, các vị tự đàm phán với hắn đi!"
Vừa dứt lời!
Bên ngoài thành Hắc Uyên, một luồng uy áp vô thượng bạo phát, hư không nổ đùng đoàng!
Mặt nhiều người biến sắc, thậm chí huyết dịch cũng như muốn đông lại!
"Có chuyện gì vậy? Khe nứt hư không lại xảy ra vấn đề à?"
"Mau nhìn kìa, có người tới!"
Mọi người cả kinh!
Từ trong lỗ đen, năm bóng người sóng vai đi tới, trực tiếp vượt qua thủ vệ của thành Hắc Uyên, đi thẳng vào không trung thành Hắc Uyên!
Hai người trong số này, Diệp Bắc Minh từng gặp rồi!
Vô Uyên!
Người từng chỉ dùng một tay, suýt thì khiến tháp Càn Khôn Trấn Ngục vỡ tan!
Nguyên Cổ!
Người có thực lực ngang ngửa Đông Cực Đại Đế, cực kỳ khủng bố!
Ngoài hai người này ra, còn ba người khác nữa!
Một nữ tử da trắng mịn, dung mạo giống nữ tử nhân loại, nhưng lại có đôi tai tinh linh!
Một nam tử cao ba mét, nhưng lại có ba đầu, cái đầu ở giữa có con mắt thứ ba trên trán!
Một thanh niên cơ bắp cuồn cuộn, để trần nửa người trên, toàn thân đầy vảy vàng!
"Đây là..."
"Trần thành chủ, ngài có ý gì vậy?"
Vô số tu võ giả kinh hồn táng đảm!
Đột nhiên xuất hiện năm nhân vật khủng bố từ thời đại Viễn Cổ như này, ai mà không hãi?
Tất cả mọi người đều run rẩy, cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào năm người này!
Trần Thiên La mỉm cười giải thích: "Mọi người đừng sợ! Năm vị này tới để thương lượng việc chia lại vị diện cấp chín!"
Diệp Bắc Minh buồn cười: "Tại sao phải chia lại? Tôi thấy đây là cướp bóc đấy chứ!"
"Trời ơi..."
Mọi người lập tức im bặt!
Mặc dù.
Mọi người đều hiểu cái đạo lý này!
Từ xưa đến nay, vẫn luôn như vậy!
Thực lực chính là tất cả!
Nhưng anh dám nói thẳng điều đó ngay trước mặt năm vị Đại Đế thời Viễn Cổ, không muốn sống nữa à?
Xoẹt!
Ánh mắt của năm người, nhoằng cái tập trung sang Diệp Bắc Minh!
Lão tổ nhà họ Đế thấy vậy cười khẩy: "Hừ hừ, xem ra chúng ta chẳng cần ra tay, hắn tự biết tìm đường chết rồi!"
Ánh mắt của Vô Uyên cực có tính áp bách, hắn nhìn Diệp Bắc Minh chằm chằm: "Nhóc con, ta nhận ra ngươi!"
"Trong tay ngươi có một tòa tháp cổ mang hơi thở Hỗn Độn, lại còn đỡ được một đòn của bổn tọa!"
Nam tử ba đầu sáu tay cười nhạo: "Vô Uyên, ngươi càng ngày càng kém rồi đấy!"
"Một nhân loại cảnh giới Tế Đạo nho nhỏ, thế mà có thể đỡ được một đòn của ngươi?"
Nữ tử tai tinh linh ngưng trọng nói: "Tam đầu vương, không đúng đâu! Hắn không phải tộc nhân bình thường, trên người hắn có khí tức Hỗn Độn..."
"... Hắn là thể chất Hỗn Độn!"
"Thể chất Hỗn Độn?"
Tam đầu vương cả kinh!
Nam tử vảy vàng bên cạnh còn bước ra, đứng trước mặt Diệp Bắc Minh: "Để ta thử xem!"
Năm móng vuốt móc thẳng vào tim Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh đang định ra tay, khí Hỗn Độn trên người bùng lên!
Đông Cực Đại Đế lắc người một cái, đã đứng chắn trước người Diệp Bắc Minh!
Bắt lấy cánh tay của nam tử vảy vàng!
"Gào!"
Nam tử vảy vàng gầm lên một tiếng, đầu hắn đột ngột hóa thành đầu rồng kim sắc!
"Đông Cực, ngươi có ý gì? Ngươi muốn ngăn ta giết người sao?"
Đông Cực Đại Đế nói: "Kim Long Vương, hôm nay là ngày đàm phán, không phải bảo ngươi tới để giết người!"
"Hừ!"
Kim Long Vương hừ lạnh một tiếng: "Quả nhiên là thể chất Hỗn Độn!"
Hắn thu quyền rồi lùi về sau, cái đầu rồng màu vàng lại biến về đầu người, nhưng ánh mắt nhìn Diệp Bắc Minh lại đầy tham lam!
Trần Thiên La cất lời, sắp xếp thêm năm cái ghế nữa, mời năm người ngồi!
Bây giờ.
Cuộc thảo luận bảy người, tăng lên thành mười hai người!
"Còn phải bàn gì nữa? Ta đã xem bản đồ vị diện của các ngươi rồi! Hơn nữa cũng khoanh tròn những vùng đất bọn ta muốn rồi, sao còn bắt bọn ta ra mặt làm gì?"
Lão tổ nhà họ Đế cười lạnh: "Tam Đầu Vương, có người không phục kìa!"
"Ai không phục?"
Tam Đầu Vương hừ lạnh.
Hiện trường lập tức an tĩnh lại, không ai trả lời!
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt vang lên: "Ta không phục!"
"Ngươi?"
Xoẹt!
Hàng chục triệu ánh mắt, lập tức hướng vào Diệp Bắc Minh!
Vô Uyên, Nguyên Cổ, Tam Đầu Vương, Tinh Linh nữ hoàng, năm người nhìn Diệp Bắc Minh chằm chằm, một cỗ uy áp nghiền áp tất cả đổ tới!
Diệp Bắc Minh điều động khí Hỗn Độn trên người, chặn lại mọi áp lực!
Vô Uyên cười lạnh: "Lại là ngươi? Một tên cảnh giới Tế Đạo nho nhở, thế mà có tư cách ngồi vào bàn đàm phán ư?"
"Xem ra, thời đại các ngươi hết người rồi!"
Lão tổ nhà họ Đế cười lạnh: "Ha ha! Hay là, đuổi hắn xuống?"
Vô Uyên gật đầu: "Ta cũng có ý đó!"
Diệp Bắc Minh cười: "Vậy thì đánh đi! Để ta xem thử, Đại Đế thời đại Viễn Cổ có gì khác biệt!"
Vô Uyên sửng sốt, hắn nhìn Diệp Bắc Minh với ánh mắt khó tin!
Tên nhóc này điên rồi?
Muốn đánh với hắn?
"Vô Uyên!"
Nguyên Cổ nãy giờ vẫn im lặng, bỗng cất tiếng.
Rõ ràng có thể thấy, thái độ của Tam Đầu Vương, Tinh Linh Nữ Hoàng, Kim Long Vương còn hơi cung kính cơ!
Diệp Bắc Minh liếc mắt một cái liền nhìn ra, trong năm người này, Nguyên Cổ có thực lực mạnh nhất, địa vịa cao nhất!
Vô Uyên từ từ ngồi xuống!
Nguyên Cổ đầy hứng thú nhìn Diệp Bắc Minh: "Ngươi rất mong bọn ta ra tay?"
"Động thủ thì sao? Bây giờ các ngươi mới là người ngoại lai, muốn sinh tồn ở thời đại của bọn ta, thì đừng có bày ra vẻ cao cao tại thượng đó!"
Giọng Diệp Bắc Minh lạnh lẽo.
Nguyên Cổ bật cười: "Thú vị!"
"Ngươi biết không, nếu đại quân của bọn ta tới, các ngươi nhất định sẽ sinh linh đồ thán!"
Mọi người cảm thấy hít thở không thông!
Lão tổ nhà họ Long, lão tổ nhà họ Đế gần như đồng thời thốt lên: "Diệp Bắc Minh, ngươi đừng nói linh tinh!"
"Một khi khai chiến, ngươi có gánh nổi cái trách nhiệm này không?"
Có thể nhìn ra, hai người này thật sự sốt ruột!
Nghĩ cũng phải!
Nhà họ Long ở Thiên Vực, nhà họ Đế ở Đế Giới, cơ hồ chiếm cứ hai đại lục có tài nguyên mạnh nhất ở vị diện cấp chín!
Một khi khai chiến!
Bên tổn nhất nặng nhất, chắc chắn là họ!
Quả nhiên.
Khi bị đánh, kẻ nào kêu to nhất, chắc chắn là kẻ bị đánh đau nhất!
Diệp Bắc Minh trầm mặc!
Cuối cùng, anh hỏi ra một câu: "Tại sao các ngươi cứ đòi lấy Côn Luân Điện?"
Nguyên Cổ hơi nghi hoặc: "Côn Luân Điện? Đó là cái gì?"
Lòng Diệp Bắc Minh trầm xuống, quả nhiên là vậy: "Côn Luân Điện là tông môn của ta, ta là điện chủ Côn Luân Điện!"
"Có vẻ chúng ta có hiểu lầm gì ở đây rồi, ta không có hứng thú với Côn Luân Điện các ngươi!" Nguyên Cổ thản nhiên lắc đầu.
Vung tay lên!
Một tấm bản đồ bay ra!
Lão tổ nhà họ Long, lão tổ nhà họ Đế, lão tổ nhà họ Chu, lão tổ gia tộc Bắc Minh, ánh mắt họ co lại!
'Không ổn rồi!'
Họ thầm kêu không ổn!
Tấm bản đồ từ từ trải ra!
Vị diện cấp chín có tổng cộng năm phiến đại lục, phơi bày trên bản đồ!
Thiên Vực, Đế Giới, Lôi Minh đại lục, Thiên Hà đại lục lại không có trên bản đồ!
Trên năm phiến đại lục, rất nhiều khu vực bị khoanh đỏ, trong đó có một khu vực, chính là vị trí của Côn Luân Điện, lại còn được đánh dấu đặc biệt là 99 ngọn núi rồng!
Diệp Bắc Minh không nhịn được bật cười: "Ha ha ha! Thảo nào các ngươi chọn Côn Luân Điện!"
"Xem ra 99 ngọn núi rồng này có sức hút rất lớn với các ngươi nhỉ?"