Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2166: Cái giá của phép tắc Luân Hồi!

Đồng ý dễ dàng như vậy sao?

Diệp Bắc Minh có một trực giác là có bẫy!

"Tiền bối, tại sao ngài lại chọn tôi?"

"Là cậu tự mình tìm tới!"

Ông lão mặc áo vải lanh cười như không cười.

Diệp Bắc Minh giật mình, lắc đầu: "Tiền bối, ngài có thể đổi một yêu cầu khác được không?"

Ông lão mặc áo vải lanh còn chưa kịp mở miệng thì bà lão bên cạnh đã nói: "Chúng tôi đã canh giữ ở đây hàng tỷ năm rồi, ngoại trừ cần một người kế vị ra thì không có yêu cầu gì khác!"

"Nếu như cậu đồng ý trở thành người bảo vệ Hoang vực, tôi có thể cho cậu mượn chuông Hồng Hoang!" Một ông lão gầy gò khác nói.

Diệp Bắc Minh hỏi: "Sau khi trở thành người bảo vệ Hoang vực thì có hạn chế gì không?"

Ông lão mặc áo vải lanh nói: “Đời này sẽ không bao giờ có thể rời khỏi thành Hồng Hoang được nữa.”

Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật: "Làm phiền rồi, tạm biệt!"

"Chờ một chút!"

Ông lão mặc áo vải lanh bước tới, đứng trước mặt Diệp Bắc Minh.

"Tiền bối, còn có chuyện gì sao?"

Diệp Bắc Minh cau mày.

Ông lão mặc áo vải lanh cười khẩy: “Nhóc con, đây là nơi cậu muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao?”

"Nếu tôi đã quyết định cậu là người kế nhiệm của bốn người chúng tôi, vậy thì cậu cũng đừng hòng rời đi!"

Dứt lời.

Ông ta duỗi ra một bàn tay khô khốc, chộp về phía bả vai Diệp Bắc Minh!

Trong nháy mắt, khi ông ta sắp chạm vào Diệp Bắc Minh, vèo! Diệp Bắc Minh biến mất một cách cực kỳ quỷ dị!

Ông lão mặc áo vải lanh chụp hụt, trên khuôn mặt già nua hiện lên vẻ kinh ngạc: "Hư Không Thuật? Hay cho tên nhóc này, lại học trộm Hư Không Thuật của tộc Bất Hủ!"

"Tuy nhiên, cho dù đó là Hư Không Thuật thì cậu có thể rời khỏi đây được sao?"

"Phong ấn!"

Ông lão mặc áo vải lanh dậm chân.

Vù!

Phép tắc lĩnh vực của cảnh giới Tế Đạo cấp bảy đột nhiên mở ra, trong nháy mắt Diệp Bắc Minh đã bị thu vào trong đó!

Diệp Bắc Minh cau mày, ông lão mặc áo vải lanh xuất hiện sau lưng anh, một bàn tay khô khốc đặt lên vai anh: "Nhóc con, ở lại đi! Tất cả truyền thừa của bốn người chúng tôi đều có thể truyền lại cho cậu."

"Ở lại đây không có gì là không tốt cả! Ngay cả chuông Hồng Hoang cũng có thể cho cậu tùy ý sử dụng!"

"Trong phạm vi thành Hồng Hoang, cậu tuyệt đối là vô địch, toàn bộ Nguyên Thủy Chân Giới không ai có thể làm gì cậu!"

Sắc mặt Diệp Bắc Minh tối sầm: "Tiền bối, ông muốn dùng thủ đoạn mạnh sao?"

Ông lão mặc áo vải lanh cười lớn: "Ha ha ha, tên nhóc này, cậu thật thú vị!"

"Không ai có thể từ chối người mà Cổ Chung Thư này muốn bồi dưỡng!"

"Vậy tôi sẽ là người đầu tiên!"

Diệp Bắc Minh quát khẽ một tiếng.

Anh đột nhiên dùng lực ở vai, một con huyết long từ đó lao ra, đánh vào bàn tay của ông lão mặc áo vải lanh Cổ Chung Thư!

"Hừ!"

Cổ Chung Thư khịt mũi lạnh lùng và tát về phía con huyết long.

Gào——!

Một tiếng vang lớn rung chuyển trời đất, con huyết long nổ tung!

Sóng năng lượng như vụ nổ hạt nhân nở rộ, Cổ Chung Thư lập tức lùi lại vài nghìn mét, kinh ngạc nhìn bàn tay khô khốc của mình!

Có một vết thương sâu tận xương, máu liên tục chảy ra!

"Nhóc con, sức chiến đấu của cậu rất mạnh! Khó trách tên nhóc Hoang Cửu Dương này lại đối xử kính cẩn với cậu như vậy!"

"Bây giờ tôi không chỉ muốn bồi dưỡng cậu nữa! Tôi muốn thu cậu làm đồ đệ của tôi!" Cổ Chung Thư không những không hề tức giận, ngược lại trên khuôn mặt già nua còn lộ ra sự vui mừng khôn xiết.

Xung quanh chuông Hồng Hoang còn có hai ông lão khác và một bà lão, trên khuôn mặt họ.

Đều lộ ra một sự ngạc nhiên!

"Cổ Chung Thư thật sự bị thương?"

"Sức chiến đấu của tên nhóc này thực sự đáng kinh ngạc!"

"Tôi có thể cảm giác được máu trong cơ thể cậu ta đang sôi trào! Đây chính là Hỗn Độn Đế Thể sao? Đúng thật là không tầm thường!"

Ba người họ nói.

"Ôi trời ơi..."

Hoang Cửu Dương sợ đến mức không thể khép miệng được, mồ hôi rơi như mưa!

Diệp Bắc Minh vậy mà có thể sánh ngang với cao thủ cảnh giới Tế Đạo cấp bảy? Mà vẫn không hề thua kém!

Đúng là khó tin!

Diệp Bắc Minh thấy hơi cạn lời, thời buổi này còn có người cưỡng ép thu đệ tử sao?

"Vậy thì phải xem tiền bối có năng lực này hay không!"

Giây tiếp theo.

Diệp Bắc Minh nhấc chân, giậm một cái: "Đạo đài Luân Hồi, đi ra!"

Trong bán kính hàng vạn mét, một đạo đài Luân Hồi khổng lồ xuất hiện!

Xung quanh có hàng trăm bia mộ lóe lên ánh sáng màu đen xám!

"Phép tắc Luân Hồi?"

Đôi mắt của Cổ Chung Thư hơi nheo lại.

Lập tức lùi lại!

Phép tắc lĩnh vực của chính mình, đóng phép tắc lĩnh vực của chính mình ngay lập tức!

Như thể nhìn thấy ôn thần: "Nhóc con, sao cậu không nói sớm cho tôi biết là cậu biết phép tắc Luân Hồi? Cút đi! Mau cút khỏi đây cho tôi!"

"Hiện tại cho dù cậu có đồng ý làm người bảo vệ của Hoang vực thì tôi cũng sẽ không đồng ý!"

Hai ông lão và một bà lão khác.

Cũng đứng dậy vì kinh ngạc!

Giống như nhìn thấy ôn thần vậy!

Diệp Bắc Minh cau mày, lại có liên quan đến phép tắc Luân Hồi sao? Lúc trước khi mọi người nhìn thấy anh biết phép tắc Luân Hồi thì đều tỏ vẻ như thể nhìn thấy ôn thần!

"Cổ tiền bối, phép tắc Luân Hồi thì bị làm sao vậy?" Diệp Bắc Minh hỏi.

Cổ Chung Thư lắc đầu, vẻ mặt xui xẻo: "Nhóc con, những người tu luyện phép tắc Luân Hồi sẽ liên tục mang đến xui xẻo cho những người xung quanh!"

"Một ngày nào đó chính họ cũng sẽ chết đột ngột mà không thể giải thích được!"

"Nếu trước đó cậu nói rằng cậu tu luyện phép tắc Luân Hồi thì tôi cũng không muốn gặp cậu! Đi, cậu đi nhanh lên!"

Ông ta còn quay đầu đi.

Nhìn chằm chằm Hoang Cửu Dương với vẻ mặt giận dữ, trên khuôn mặt già nua đầy tức giận: "Hoang Cửu Dương, ông làm cái gì vậy? Tại sao lại mang người tu luyện phép tắc Luân Hồi tới đây!"

Hoang Cửu Dương đứng đó, mồ hôi rơi như mưa!

"Lão tổ, phép tắc Luân Hồi có hơi kỳ quái, nhưng không đến nỗi đáng sợ như vậy đó chứ?"

"Ông thì biết cái gì!"

Cổ Chung Thư tức giận mắng: "Phép tắc Luân Hồi đi ngược lại thiên đạo luân hồi, nếu bất kỳ ai có liên quan đến nó thì những người xung quanh họ nhất định sẽ gặp xui xẻo!"

Sắc mặt Diệp Bắc Minh âm trầm, ánh mắt dao động.

"Tiền bối, ngài biết gì sao? Xin hãy nói cho tôi biết sự thật!"

Tiến một bước về phía trước!

Cổ Chung Thư hừ lạnh một tiếng: "Nhóc con, tôi tin rằng cậu đã biết một số việc, nếu không cậu cũng sẽ không có phản ứng này!"

"Những người xung quanh cậu, đặc biệt là những người thân thiết với cậu, đã gặp xui xẻo rồi đúng không?"

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Thành thật mà nói với tiền bối, đúng vậy!"

Anh luôn tin rằng sự xui xẻo mà những người xung quanh phải gánh chịu có liên quan đến vận may của chính anh.

Nhưng nghe Cổ Chung Thư nói, xem ra cũng có liên quan đến phép tắc Luân Hồi?

Cổ Chung Thư nói: "Phép tắc Luân Hồi rất kỳ quái, ở thời kỳ thượng cổ vẫn có rất nhiều người tu luyện."

"Phép tắc này cực kỳ mạnh mẽ, sau khi triệu hồi đạo đài Luân Hồi thì có thể sống lại vô hạn trong phạm vi của đạo đài Luân Hồi!"

"Gần như bất khả chiến bại khi đối phó những người tu võ cùng cấp!"

"Nhưng luân hồi dù sao cũng là trái với thiên đạo, theo thời gian, một số người tu võ tu luyện phép tắc Luân Hồi đã phải chịu phản ứng ngược! Những người xung quanh họ lần lượt gặp xui xẻo, có người muốn từ bỏ phép tắc Luân Hồi, thậm chí còn tự hủy bỏ công pháp của mình!”

Nói tới đây, Cổ Chung Thư tạm dừng một chút.

Ông ta cười lạnh, nói: "Ha ha, thật đáng tiếc! Cho dù có tự hủy bỏ công pháp của mình, cũng không thể ngăn cản vận rủi!"

"Đây là con đường không thể quay lại, theo thời gian, không còn ai tu luyện phép tắc Luân Hồi nữa."

"Một số chủng tộc thậm chí còn coi phép tắc Luân Hồi là một lĩnh vực cấm kỵ!"

Nói xong, ông ta liếc nhìn Diệp Bắc Minh với ánh mắt kỳ lạ: "Đáng tiếc, Hỗn Độn Đế Thể lại tu luyện phép tắc Luân Hồi!"

"E là cậu sẽ chết trên đường, không thể trưởng thành được!"

Nghe Cổ Chung Thư nói xong, ánh mắt của Diệp Bắc Minh cực kỳ kiên định, lắc đầu nói: "Tôi không tin, chỉ là một phép tắc!"

"Lại có thể hoàn toàn ảnh hưởng đến tôi! Tôi không chấp nhận vận mệnh, cũng không cho rằng phép tắc Luân Hồi là nguồn gốc của vận rủi!"

"Tùy cậu!"

Cổ Chung Thư cũng lười giải thích.

Ông ta vung tay lên!

"Hoang Cửu Dương, tiễn khách!"

"Sau này đừng để cho tên nhóc này vào đây nữa!"

Nói xong, Cổ Chung Thư bước ra, trở lại vị trí của mình.

Hai ông lão và một bà lão còn lại cũng không ngừng nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ mặt đáng tiếc!

Hoang Cửu Dương bước tới và nói: "Diệp công tử, ngài cũng nhìn thấy rồi đó, mời?"

Diệp Bắc Minh cau mày, quay đầu nhìn chuông Hồng Hoang, xoay người rời đi.

Giọng nói của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Nhóc con, Côn Ngô cô nương đã xảy ra chuyện rồi!"
Chương 2167: Tiên Thiên Hỗn Độn thể!

"Cái gì?"

Diệp Bắc Minh sửng sốt.

Thần niệm được kết nối trực tiếp với bên trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục!

Chỉ nhìn thấy.

Cái kén lớn được ngưng tụ bởi dòng khí hỗn độn bắt đầu rung chuyển dữ dội!

Diệp Bắc Minh còn chưa kịp phản ứng, một luồng sức mạnh hỗn độn đã từ trong kén bộc phát ra, tháp Càn Khôn Trấn Ngục rung lên!

Vèo!

Kén hỗn độn lại trực tiếp lao ra khỏi tháp Càn Khôn Trấn Ngục!

Boong ——!

Cùng lúc đó, chuông Hồng Hoang rung động kịch liệt, một đợt sóng âm càn quét qua!

"Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!"

Bốn người bảo vệ Hồng Hoang trong đó có Cổ Chung Thư trực tiếp bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu!

Diệp Bắc Minh và Hoang Cửu Dương đứng cách đó khá xa, khi sóng âm ập tới!

Thần lực của Hoang Cửu Dương ngưng tụ thành một tấm khiên, trong khoảnh khắc nó tiếp xúc với sóng âm đang truyền tới!

Răng rắc!

Tấm khiên nổ tung!

Hoang Cửu Dương lăn ra ngoài vô cùng thảm hại, đập mạnh vào lối vào Hoang vực, khiến ông ta vô cùng chật vật!

Diệp Bắc Minh đấm một cú vào làn sóng âm thanh đang truyền tới!

Keng! Keng! Keng!

Tại vị trí nắm đấm, một gợn sóng năng lượng xuất hiện, không ngừng phát ra âm thanh của kim loại!

Ngay cả Diệp Bắc Minh cũng không chịu nổi sức mạnh khủng khiếp này, hai tay run rẩy kịch liệt!

"Mở ra cho tôi!"

Một nắm đấm khác vung ra!

Bùm——!

Sóng âm tách ra, bị một cú đấm của Diệp Bắc Minh hoàn toàn đánh tan!

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Cổ Chung Thư và ba người còn lại kinh ngạc ngẩng đầu lên.

Chỉ nhìn thấy.

Một cái kén hỗn độn màu đen bay đến gần chuông Hồng Hoang!

Chuông Hồng Hoang thực sự đã rung lên!

Nó bay lên trên và trực tiếp bao phủ lấy cái kén hỗn độn, hạ xuống một cách vững vàng trên bệ cao hình tròn, tạo nên một sự vừa vặn hoàn hảo!

"Mật Phi!"

Diệp Bắc Minh kêu lên một tiếng, vội vàng chạy tới: "Tiểu Tháp, chuyện gì thế này? Mật Phi...tại sao lại bị chuông Hồng Hoang thu vào!"

Mắt anh đỏ hoe, anh rất lo lắng.

"Diệp Bắc Minh, thứ vừa rồi là cái gì vậy?"

Cổ Chung Thư và những người khác lau vết máu trên khóe miệng và nhanh chóng bước tới.

Diệp Bắc Minh không giấu diếm, kể lại chuyện Côn Ngô Mật Phi bị dòng khí hỗn độn bao bọc và biến thành một cái kén hỗn độn!

"Cái gì?"

Bốn người Cổ Chung Thư đều thay đổi sắc mặt.

"Nhóc con, cô ấy lại còn đang có thai à?"

"Sao cậu không nói sớm!"

Diệp Bắc Minh cau mày: "Con của tôi mà còn cần phải thông báo cho các người sao?"

Cổ Chung Thư nghẹn lời, tức giận trừng mắt nhìn Diệp Bắc Minh: "Nhóc con, chuyện này tôi không tranh cãi với cậu!"

"Cậu có biết sự khác biệt giữa thể chất hỗn độn được tạo ra và thể chất hỗn độn được sinh ra từ cơ thể mẹ không?"

"Đó chính là Tiên Thiên Hỗn Độn thể!"

"Tiên Thiên Hỗn Độn thể?" Diệp Bắc Minh nhìn sang.

"Đúng vậy!"

Bà lão bên cạnh gật đầu, khuôn mặt già nua khô gầy lại trở nên đỏ bừng.

Trong đôi mắt mơ hồ càng trở nên kích động!

"Tiên Thiên Hỗn Độn thể, ha ha ha, thật sự là Tiên Thiên Hỗn Độn thể!"

"Trời ạ, đây là cho Hồng Hoang đế cung của chúng ta một cơ hội sao? Tốt! Thật sự quá tốt!"

Hai ông lão còn lại như tìm được kho báu, lao tới bên dưới chuông Hồng Hoang, kích động đến nỗi vừa khóc vừa cười!

Hai ông lão cảnh giới Tế Đạo cấp sáu lại lộ ra dáng vẻ thế này!

Diệp Bắc Minh có chút kinh ngạc!

"Tiền bối, Tiên Thiên Hỗn Độn thể và Hỗn Độn thể được tạo ra có khác biệt gì sao?"

Cổ Chung Thư khẳng định gật đầu: "Đương nhiên là khác nhau rồi! Một Hỗn Độn thể do con người tạo ra, cho dù được gọi là Hỗn Độn thể!"

"Nhưng thiên phú võ đạo và thực lực ở các phương diện đều không mạnh bằng Tiên Thiên Hỗn Độn thể!"

"Cái gì là Tiên Thiên? Chính là thứ mà cậu có được từ khi sinh ra!"

"Ngay cả chuông Hồng Hoang cũng lựa chọn đứa nhỏ này! Phải biết rằng chuông Hồng Hoang đã ở đây vô số năm, nhưng nó chưa từng chủ động lựa chọn bất kỳ ai, nó lựa chọn Tiên Thiên Hỗn Độn thể, chẳng phải còn chưa đủ nói lên điều gì sao?"

Nghe được lời nói của Cổ Chung Thư, sắc mặt Diệp Bắc Minh không ngừng thay đổi.

Liệu Côn Ngô Mật Phi có gặp phải nguy hiểm khi ở trong hỗn độn không?

Trong hỗn độn là Đại đế chi binh, nếu có chuyện gì xảy ra thì hậu quả sẽ rất khó lường!

Nghĩ đến đây.

Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, đi đến trước chuông Hồng Hoang, một thanh kiếm có hình dáng cực kỳ cổ xưa và thô ráp xuất hiện trong tay anh!

Trông giống như một cái phôi kiếm hơn là một thanh kiếm!

Đâm một kiếm xuyên qua khoảng trống giữa hỗn độn và cái bệ cao hình tròn!

"Diệp Bắc Minh, cậu định làm gì?"

Cổ Chung Thư và những người khác ngạc nhiên.

Diệp Bắc Minh nói: "Người phụ nữ của tôi bị mắc kẹt, tôi đương nhiên muốn cứu cô ấy!"

Boong!

Chuông Hồng Hoang đột nhiên rung lên!

Sắc mặt bốn người Cổ Chung Thư thay đổi: "Diệp Bắc Minh, cậu điên rồi, cậu dám đụng đến Đại đế chi binh, cậu có biết nếu chọc giận nó sẽ có hậu quả gì không?"

"Tôi không quan tâm hậu quả là gì!"

Diệp Bắc Minh lắc đầu.

Thanh kiếm trong tay anh cắm vào khe hở, bỗng nhiên dùng một lực mạnh, chuông Hồng Hoang lại thật sự khẽ rung lên!

“Thằng nhóc này đã dịch chuyển được Đại đế chi binh à?”

Bà lão cảnh giới Tế Đạo cấp bảy mở miệng.

Ánh mắt Cổ Chung Thư trầm xuống, nhìn chằm chằm vật trong tay Diệp Bắc Minh: "Đây là... Bất Hủ Đế Kim? Làm sao có thể, cậu lấy đâu ra một khối Bất Hủ Đế Kim lớn như vậy?"

"Thật sự là Bất Hủ Đế Kim!"

Đôi mắt của bà lão cũng mở to.

Đây là chất liệu làm ra Đại đế chi binh, đồ vật dành riêng cho tộc Bất Hủ!

"Chẳng lẽ thứ trong tay cậu ta là kiếm Bất Hủ?" Bà lão thắc mắc.

"Không thể nào!"

Cổ Chung Thư quả quyết lắc đầu: "Trước đây chúng ta đã từng nhìn thấy kiếm Bất Hủ, nó chắc chắn không giống như thế này!"

"Hơn nữa, thanh kiếm này không có hơi thở của Đại đế chi binh, chỉ đơn giản là một cái phôi mà thôi!"

"Hình dáng cũng hoàn toàn khác với kiếm Bất Hủ, có lẽ thằng nhóc này đã có được một mảnh Bất Hủ Đế Kim từ đâu đó, tự mình chế tạo ra kiếm phôi!"

"Trời ạ... Hỗn Độn Đế Thể, còn có Bất Hủ Đế Kim!" Bà lão kích động đến toàn thân run rẩy.

Thằng nhóc này muốn làm trái ý trời à!

Boong—!

Lúc này, từ chuông Hồng Hoang vang lên một tiếng vang, một luồng hơi thở không thể ngăn cản bộc phát, nghiền áp về phía Diệp Bắc Minh!

"Không được, thằng nhóc này gặp nguy hiểm!"

Cổ Chung Thư tiến lên, lao tới chuẩn bị cứu người!

Ầm ầm ầm!

Một sức mạnh vô hình quét qua, Cổ Chung Thư trực tiếp bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi trong không trung!

Cùng lúc đó, trên người Diệp Bắc Minh vang lên một tiếng "rắc"!

Máu thịt nổ tung ra hàng chục vết thương!

Máu không ngừng chảy ra!

Ngay cả xương cốt cũng phát ra âm thanh giòn vang, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào!

"Nhóc con, cậu điên rồi! Mau bỏ đi! Cảnh giới của cậu quá thấp, cho dù cậu là Hỗn Độn Đế Thể, hiện tại cũng không thể chống đỡ nổi sức mạnh của Đại đế chi binh!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kêu lên!

Mắt Diệp Bắc Minh đỏ hoe!

Anh cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay, dùng nó làm đòn bẩy, chuẩn bị cạy chuông Hồng Hoang ra!

Gào——!

Một tiếng rồng gầm vang lên, chín con ma long màu đen từ phía sau lao ra, sức mạnh vô tận tràn vào cơ thể Diệp Bắc Minh!

Mạch máu của anh phồng lên, Hỗn Độn Đế Huyết trong cơ thể anh hoàn toàn sôi sục!

Chuông Hồng Hoang dịch chuyển một chút!

"Thật sự di chuyển?"

Cổ Chung Thư và đám người của bà lão hoàn toàn choáng váng!

Dùng chính sức mạnh của bản thân để chống lại Đại đế chi binh, đúng là điên cuồng!

Cho dù là cảnh giới Tế Đạo cấp chín cũng không dám làm như vậy!

Boong —!

Chuông Hồng Hoang tựa hồ đang tức giận, một tiếng chuông vang lên, xung quanh hư không vỡ vụn trong nháy mắt, toàn bộ sụp đổ!

Một luồng sức mạnh hủy diệt đang đè ép về phía Diệp Bắc Minh, nếu như rơi vào người anh thì nhất định sẽ khiến anh tan thành sương máu!

Vào thời khắc mấu chốt này, trong chuông Hồng Hoang vang lên một giọng nữ: "Dừng lại! Nếu làm tổn thương tiểu Thần Thần, tôi tuyệt đối sẽ không ở lại đây!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK