Hoặc là Hạ Nhược Tuyết?
Không thể nào! Cô ta bảo mình đi nhà máy nước Bắc Giao làm gì?
Diệp Bắc Minh nghi ngờ, lấy điện thoại ra, bấm gọi số của Hạ Nhược Tuyết, nhưng không gọi được, cũng hiển thị ngoài vùng phủ sóng.
Hạ Nhược Tuyết ở Kim Lăng, làm sao có thể ở ngoài vùng phủ sóng được?
Lúc này, một người làm vội vã chạy vào, thấp giọng bẩm báo mấy câu với Thẩm Hạc, giao cho ông ta một cái máy tính bảng.
Thẩm Hạc liếc nhìn, sau đó chạy thật nhanh đến bên cạnh Diệp Bắc Minh: “Cậu Diệp, nửa tiếng trước, lính đi tuần bên ngoài nhà nhìn thấy có người Đông Doanh bắt hai cô gái ở quán cafe đối diện, bọn họ mang camera giám sát đến, cậu xem?”
“Cho tôi xem!”, Diệp Bắc Minh vội vàng nói.
Thẩm Hạc chuyển máy tính bảng đến.
Diệp Bắc Minh liếc nhìn, sắc mặt lập tức trầm xuống.
“Nhược Tuyết, Tôn Thiến! Sao bọn họ lại đến Giang Nam?”
Diệp Bắc Minh cảm thấy không ổn: “Đi! Đi nhà máy nước Bắc Giao!”
Thẩm Hạc hô lên: “Chuẩn bị xe cho cậu Diệp!”
Diệp Bắc Minh dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến nhà máy nước Bắc Giao.
Trong một bụi cỏ phát hiện ra một chiếc xe hơi.
Phá hỏng cửa xe, mở ra xem, bên trong là một vài đồ của con gái.
Nhưng không biết là ai để lại!
“Lục soát cho tôi!”
Thẩm Hạc hạ lệnh, thuộc hạ tản ra như kiến.
Rất nhanh những thuộc hạ này đã quay trở lại: “Cậu Diệp, phát hiện ra dấu vết đánh nhau!”
“Trong xưởng phía trước có bốn thi thể ninja Đông Doanh”.
Diệp Bắc Minh vào trong xưởng, quả nhiên nhìn thấy bốn thi thể ninja”.
“Một mũi tên xuyên tim?”
Diệp Bắc Minh nhìn vết thương, vô cùng kinh ngạc.
“Cậu Diệp, phát hiện ra một vài mũi tên bay”, Thẩm Hạc đi đến, cầm trong tay bảy tám mũi tên thép.
“Mũi tên của Ngư Ấu Vy? Sao cô ta cũng bị lôi vào đây?”, Diệp Bắc Minh càng nghi ngờ: “Tiếp tục lục soát, nhìn xem có đầu mối khác hay không!”
“Rõ!”
Thẩm Hạc sai người tìm kiếm khắp nơi, đáng tiếc không thu hoạch được gì.
Chỉ có một vài dấu vết từ nhà máy bỏ hoang kéo dài đến bờ sông, sau đó biến mất hoàn toàn.
“Bọn họ đi sang bờ bên kia”, Diệp Bắc Minh chỉ vào mặt sông mịt mờ.
Thẩm Hạc nhìn nước sông cuồn cuộn, nói: “Bên kia là... Giang Bắc!”
Giọng Diệp Bắc Minh trầm xuống: “Đi, đi Giang Bắc”.
Thẩm Hạc liền vội vàng nói: “Cậu Diệp, Giang Nam Giang Bắc phân ra cai trị!”
“Giang Nam quản văn hóa giáo dục, Giang Bắc về võ công!”
“Mặc dù vua Giang Nam nắm trong tay ba trăm ngàn cấm quân, nhưng đều là hình thức thôi! Giang Bắc mới là vùng đất có những người tài giỏi nhưng lại giấu tài, trụ sở chính hiệp hội võ đạo hành tỉnh Đông Nam ở bên đó. Kinh tế Giang Bắc không tốt, nhưng thực lực võ đạo rất mạnh, ít nhất có mười mấy tông sư võ đạo. Nếu người Đông Doanh đã đi Giang Bắc rồi, e là có chút khó khăn!”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Dù khó khăn đến đâu, vẫn đi Giang Bắc!”
“Rõ”.
Thẩm Hạc nhìn thấy Diệp Bắc Minh kiên trì như vậy, ông ta cũng không phí lời nữa.
Đi xe vượt qua cầu lớn, Diệp Bắc Minh tới Giang Bắc.
Thẩm Hạc nhận điện thoại, sau đó nói: “Cậu Diệp, có tình báo”.
“Nói”, Diệp Bắc Minh gật đầu.
Thẩm Hạc chăm chú nói: “Mười lăm phút trước, một đám người đảo quốc Đông Doanh đã tiến vào câu lạc bộ Đông Doanh ở Giang Bắc”.
“Đi! Đi câu lạc bộ Đông Doanh”, Diệp Bắc Minh nói thẳng.
Thẩm Hạc giải thích: “Cậu Diệp, câu lạc bộ Đông Doanh có cổ phần của phó hội trưởng hiệp hội võ đạo hành tỉnh Đông Nam, phải không?”
“Tôi mặc kệ hắn có cổ phần của ai, cho dù là vua Giang Bắc, thậm chí chiến thần Lăng Phong ở đây, xuất phát!”, Diệp Bắc Minh mặt đầy lạnh lùng.
“Rõ!”
Thẩm Hạc không dám sơ suất.
Ông ta hỏi một câu mang tính thăm dò: “Có thông báo cho tiểu thư không?”
“Không cần phiền đến Thập sư tỷ”, Diệp Bắc Minh lắc đầu từ chối.
Tốc độ xe rất nhanh, chạy thẳng đến cửa câu lạc bộ Đông Doanh.
Suối nước nóng Cực Lạc!
Câu lạc bộ người Đông Doanh mở ra bên trong có suối nước nóng spa.
Còn có các loại tiết mục đặc biệt của đảo quốc!
Không chỉ là Giang Bắc, thậm chí Giang Nam, Giang Đông, Kim Lăng, ngay cả Trung Hải cũng có nhà giàu đến tiêu xài.
Sau khi xuống xe, Thẩm Hạc bẩm báo: “Cậu Diệp, tin tức mới nhất, có ba cô gái bị đưa vào suối nước nóng Cực Lạc”.
“Đi!”
Diệp Bắc Minh không dừng lại phút nào, chạy về phía suối nước nóng Cực Lạc.
“Thưa anh, nơi này là câu lạc bộ tư nhân, nếu không có hẹn trước, xin anh dừng bước”, một người đàn ông Đông Doanh ngăn cản đám người Diệp Bắc Minh khí thế hung hăng.
Soạt soạt soạt!
Cửa lớn suối nước nóng Cực Lạc còn có hơn chục tuyển thủ sumo Đông Doanh xuất hiện.
Bọn họ toàn thân hung dữ, còn có hình xăm đen, hung thần dữ tợn.
Diệp Bắc Minh cũng không quan tâm người này, đi thẳng vào trong suối nước nóng Cực Lạc.
“Đứng lại! Thưa anh, dừng ở đây đi”.
“Nếu còn tiến vào nữa thì không lễ phép”, người đàn ông Đông Doanh sắc mặt trầm xuống, mang ý lạnh.
“Bốp!”
Diệp Bắc Minh đi ngang qua bên cạnh hắn, tát hắn ngã xuống đất.
“Đồ khốn!”
Mấy tuyển thủ sumo nhìn thấy cảnh này, thịt béo toàn thân trào ra, xông về phía Diệp Bắc Minh.
“Ầm!”
Diệp Bắc Minh một quyền đập ra, xông về phía trước, một tuyển thủ sumo dáng dấp như heo bị một quyền của anh đánh cho ngừng tim.
Ngã xuống đất mà chết!
“Rít!”
“Mày…”
Mấy tuyển thủ sumo Đông Doanh kia hít một hơi lạnh, hoảng sợ nhìn Diệp Bắc Minh.
Đây là những tuyển thủ hạng 250kg trong giới sumo bọn họ!
Vậy mà lại bị một quyền đánh chết?
Thanh niên Long Quốc trước mắt rốt cuộc có sức mạnh khủng khiếp thế nào!
Diệp Bắc Minh không chút kiêng kỵ, một quyền một người, lạnh giọng nói:
“Bảo người phụ trách của các người ra gặp tôi, nếu không người Đông Doanh ở đây tôi thấy ai thì sẽ giết người đó!”
“Tên khốn, người Long Quốc kia, đây là địa bàn của người Đông Doanh bọn tao, mày dám…”
Diệp Bắc Minh tiến về phía trước, đạp người này ngã lộn mèo.
“Phụt!”
Một chân liên tiếp đạp xuống.
Đầu người này như dưa hấu nổ tung.
Ngay cả nửa câu sau hắn cũng không có cơ hội nói ra.
Diệp Bắc Minh như tử thần, chắp hai tay sau lưng bước đi.
Suối nước nóng Cực Lạc chấn động, rất nhiều người sợ hãi rối rít xông ra.
Nhìn thấy Diệp Bắc Minh giống như tử thần!
Chương 63: Giết đến Giang Bắc
Một người đàn ông trung niên Đông Doanh khoác áo tắm dài, chân mang guốc gỗ, nửa người đầy hình xăm, gào lên nói: “Mày là ai? Dám…”
“Rầm!”
Diệp Bắc Minh căn bản không thèm nghe, một cước đá bay viên đá làm nổ tung đầu người kia.
“Chủ nhân của suối nước nóng Cực Lạc đâu?”
“Tôi nói rồi, cứ một giây không xuất hiện thì tôi sẽ giết chết một người Đông Doanh!”
“Trong vòng năm phút, nếu vẫn không xuất hiện thì tôi giết sạch nơi này!”, Diệp Bắc Minh hết sức oai phong, căn bản không thèm để mắt tới đám người Đông Doanh.
Chỉ cần là người Đông Doanh xuất hiện trong tầm mắt anh, dù là nam hay nữ thì đều giết hết!
Chỉ trong ba phút ngắn ngủi, toàn bộ suối nước nóng Cực Lạc đã chất đầy xác của người Đông Doanh.
Lúc này, sâu trong suối nước nóng Cực Lạc, Saito Asuka nhận được tin tức thì suýt chút nữa bật dậy khỏi ghế.
“Anh nói cái gì?”
“Một thanh niên tự xưng là Diệp Bắc Minh đang xông vào suối nước nóng Cực Lạc!”
“Chờ đã, Diệp Bắc Minh?”
“Chính là Diệp Bắc Minh gây ồn ào huyên náo khắp Giang Nam, tiêu diệt nhà họ Triệu Giang Nam, vua Giang Nam cũng vì tên đó mà chết đấy hả?”
Sau một thoáng tức giận, Saito Asuka kinh ngạc đứng dậy.
Trong phòng, Yindong Itto Fuji nói với một võ giả đảo quốc: “Không chỉ thế, một tiếng trước thương hội Đông Doanh chúng ta cũng bị tên này lật đổ!”
“Koizumi Kotaro đã bị giết! Kazuo Karasawa cũng đã chết!”
“Cái gì?”
Saito Asuka ngây người: “To gan thật!”
Yindong Itto Fuji cười lạnh: “Còn một chuyện mà anh không biết đấy, thanh niên Long Quốc tên Diệp Bắc Minh này còn giết cả Quân Vô Hối!”
“Quân Vô Hối? Con trai ruột của chiến thần Lăng Phong, Quân Vô Hối đấy hả?", Saito Asuka hít một hơi thật sâu.
Yindong Itto Fuji lặng lẽ gật đầu.
Sắc mặt Saito Asuka liên tục thay đổi.
Hắn ta lấy điện thoại di động, bấm một dãy số gọi đi.
Cùng lúc đó, ở trụ sở hiệp hội võ đạo ở hành tỉnh Đông Nam.
Mấy người đàn ông trung niên ngồi vây quanh lại một chỗ.
Trong đó có một người mở miệng: “Tin tức mới nhất, thương hội Đông Doanh ở trụ sở hiệp hội Giang Nam đã bị Diệp Mắc Minh lật đổ!”
“Hơn nữa, Quân Vô Hối cũng đã chết! Bị Diệp Bắc Minh giết chết!”
Trong phòng họp là một sự im lặng.
Một lát sau, có người khó tin nói: “Tên Diệp Bắc Minh này đúng là to gan lớn mật mà!”
“Nó diệt nhà họ Triệu, phá tiệc mừng thọ vua Giang Nam, tôi nghĩ gan nó vốn đã to rồi!”, một người khác chậc chậc nói, sau đó lắc đầu: “Không ngờ cả Quân Vô Hối mà nó cũng dám giết!”
Một ông lão kinh ngạc, thở dài nói: “Đó là con trai của chiến thần Lăng Phong đấy!”
“Nghé con không sợ cọp, Diệp Bắc Minh này không biết đã học được võ nghệ ở đâu, sau đó lại cho rằng bản thân mình là lớn nhất trên đời ư?”, một người đàn ông trung niên cười lạnh.
Có người nói: “Hà hà, thật ra thì điều này cũng không tệ!”
“Ý là?”
“Một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch, có gì đâu mà tệ với cả không!”
Người nọ tiếp tục cười nói: “Tuy vua Giang Nam là kẻ không ra gì, chỉ là con rối để chiến thần Lăng Phong vơ vét của cải!”
“Nhưng Giang Nam có vua Giang Nam trấn giữ, thì Giang Bắc chúng ta không tiện nhúng tay vào chuyện bên đó”.
“Bây giờ, vua Giang Nam đã chết, nhà họ Triệu cũng không còn, thương hội Đông Doanh cũng biến mất”.
“Cả Giang Nam bây giờ đã biến thành một đống hỗn loạn…”
Những người đang ngồi ở đâu đều là những người giữ chức vị cao trong hiệp hội võ đạo.
Tất nhiến chỉ số IQ và EQ cũng không thấp.
Được nhắc nhở đôi chút, họ đã lập tức hiểu ra.
Giang Nam rối loạn!
Cơ hội của bọn họ đã tới rồi!
Chiến thần Lăng Phong mất đi con trai, chắc chắn sẽ đối phó với Diệp Bắc Minh.
Bọn họ có thể tranh thủ lúc loạn lạc này, bỏ Giang Nam vào túi mình.
Đột nhiên, có người mở miệng: “Còn một phiền toái nữa, đó là Vương Như Yên…”
Mọi người chìm vào im lặng!
Một người khác gật đầu: “Cô gái đó đúng là hơi khó giải quyết”.
“Hừ! Một con đàn bà mà thôi, chẳng lẽ cô ta có thể đối đầu với cả Giang Bắc chúng ta?", ông lão kia khinh thường hừ lạnh một tiếng.
“Tút tút tút!”, đúng lúc này, điện thoại của phó hội trưởng hiệp hội võ đạo Mã Lập Quốc vang lên, ông ta tiện tay nghe máy.
“Cái gì?”
Mã Lập Quốc đứng bật dậy, vẻ mặt đầy sự kinh ngạc.
“Chuyện gì thế?”
Tất cả những thành viên cấp cao của hiệp hội võ đạo đều nhìn qua.
Mã Lập Quốc cúp điện thoại, vẻ mặt đầy nặng nề, không dám tin nói: “Tên Diệp Bắc Minh đó đúng là điên rồi!”
“Thế nào?”, mọi người nhướng mày.
Mã Lập Quốc bình tĩnh nói: “Thằng ranh đó đã giết tới Giang Bắc chúng ta, xâm nhập vào suối nước nóng Cực Lạc của người Đông Doanh rồi!”
“Đến lúc này, đã giết không dưới ba mươi người Đông Doanh rồi”.
“Diệp Bắc Minh đã giết tới Giang Bắc ư?”, thành viên cấp cao của hiệp hội võ đạo đều giật mình, sau đó mặt mọi người đều lạnh xuống trông thấy.
Diệp Bắc Minh làm gì ở Giang Nam thì bọn họ mặc kệ!
Thậm Chí, nước ở Giang Nam bị Diệp Bắc Minh quậy càng đục càng tốt.
Bọn họ bàng quang, ngồi đó làm ngư ông đắc lợi.
Nhưng một khi đánh tới Giang Bắc, làm xằng làm bậy trên Giang Bắc của họ.
Thì đã chạm đến giới hạn của bọn họ rồi!
Ông lão kia cười lạnh: “Thứ gì thế không biết, một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch mà cũng dám tới Giang Bắc gây chuyện hả?”
“Nó tưởng Giang Bắc của chúng ta là nơi thế nào? Chợ hả?”, một người đàn ông trung niên vỗ bàn đứng dậy.
Chương 64: Cảm giác nhục nhã
Mã Lập Quốc xoay người bước đi: “Đến suối nước nóng Cực Lạc xem thử rồi nói, tên điên này, nói không chừng nó lật suối nước nóng Cực Lạc thật đấy!”
Tất cả mọi người đều ra khỏi phòng họp, đi thẳng đến suối nước nóng Cực Lạc.
Lúc này, tại suối nước nóng Cực Lạc, Diệp Bắc Minh như tiến vào nơi không người.
Saito Asuka định chờ người của hiệp hội võ đạo tới rồi tính sau.
Nhưng căn bản là không thể chờ kịp, Diệp Bắc Minh quả thực là kẻ điên!
Một vài người Đông Doanh đến đây để tận hưởng cũng đã bị anh giết hơn nửa!
Cả suối nước nóng Cực Lạc cũng đã hóa thành địa ngục trần gian.
“Dừng tay! Anh Diệp Bắc Minh, tôi chính là chủ nhân của suối nước nóng Cực Lạc, anh tàn sát bừa bãi người của Đông Doanh như thế là không xem đảo quốc Đông Doanh của chúng tôi ra gì đúng không!”, Saito Asuka được một đám võ sĩ vây quanh để bảo vệ bước ra.
Diệp Bắc Minh liếc mắt nhìn người đó một cái.
Đeo kính.
Mặc yukata!
Chân mang guốc gỗ!
“Anh là chủ nhân của nơi này hả?”, Diệp Bắc Minh nhìn hắn ta.
Saito Asuka gật đầu: “Đúng! Anh Diệp Bắc Minh, tôi biết anh”.
“Và tôi với anh cũng là nước sông không phạm nước giếng, anh giết người như thế liệu có thấy hơi quá đáng không?”
Diệp Bắc Minh lười nghe Saito Asuka nói lời vô nghĩa, bình tĩnh nói: “Ba cô gái bị bắt tới nơi này, giao ra đây, tôi lập tức đi ngay”.
“Ha ha, anh Diệp Bắc Minh, chỗ tôi mỗi ngày có rất nhiều cô gái đi ra đi vào, sao mà tôi biết hết được anh đang nói tới người nào cơ chứ?”, Saito Asuka buồn cười lắc đầu.
“Rầm!”
Diệp Bắc Minh nhảy lên, như một con khỉ nhanh chóng xuất hiện trước mặt Saito Asuka.
Giơ tay, bóp chặt lấy cổ hắn ta!
“Anh muốn chơi chữ ở đây với tôi đấy hả?”
“Giả ngu không biết hả?”
Cảm giác hít thở không thông lập tức ập tới!
Saito Asuka cảm thấy cổ mình sắp bị bóp gãy mất rồi!
Cuối cùng hắn ta cũng biết người đàn ông Long Quốc này rốt cuộc đáng sợ đến mức nào!
“Buông ngài Saito Asuka ra!”, các võ sĩ bên cạnh thấy thế lập tức trợn mắt, rút đao.
“Soạt!”
Diệp Bắc Minh giơ chân đá ngang, làm gãy chân Saito Asuka.
Xương bắp chân đã đâm xuyên qua máu thịt!
“A!”, Saito Asuka kêu thảm một tiếng, tức giận hét: “Lùi về sau, tất cả lùi về phía sau!”
Lúc này, một đám người đuổi tới suối nước nóng Cực Lạc, nhóm Mã Lập Quốc tới thì đúng lúc thấy Diệp Bắc Minh đang hành hung.
“Diệp Bắc Minh, cậu đúng là to gan! Giang Bắc không phải là nơi cậu có thể diễu võ giương oai!”, Mã Lập Quốc quát lên một tiếng thật lớn, như hổ gầm long ngâm.
Mã Lập Quốc và người của hiệp hội võ đạo hành tỉnh Đông Nam đều đã đi tới!
Tổng cộng mười mấy người, đều là Tông Sư võ đạo!
Khí thế đó đủ để khiến tất cả mọi người không thể thở nổi!
Saito Asuka nhìn thấy đám Mã Lập Quốc thì như nhìn thấy cọng cỏ cứu mạng, la lớn: “Phó hội trưởng Mã, cứu tôi! Tên Diệp Bắc Minh này là kẻ điên cuồng!”
“Anh ta xông vào suối nước nóng Cực Lạc, giết người bất kể đúng sai!”
“Còn ba cô gái mà anh ta nhắc tới, tôi căn bản không biết là ai!”
“Phó hội trưởng Mã, ông nhất định phải xử lý chuyện này cho người Đông Doanh chúng tôi!”
“Chẳng lẽ người Long Quốc không chịu nói lý lẽ như thế ư?”
Sắc mặt Mã Lập Quốc đầy uy nghiêm, bước chân như rồng như hổ đi tới nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, nơi này là Giang Bắc, không phải Giang Nam!”
Thẩm Hạc đi tới nhỏ giọng giải thích: “Cậu Diệp, ông ta là Mã Lập Quốc!”
“Là phó hội trưởng của hiệp hội võ đạo hành tỉnh Đông Nam”.
Mã Lập Quốc nhìn Thẩm Hạc, cười lạnh một tiếng: “Thẩm Hạc, ông cũng là Tông Sư nằm trong bảng xếp hạng Tông Sư hàng đầu châu Á, ông lại cam tâm theo sau tên này ư?”
“Không liên quan gì tới ông!”, Thẩm Hạc lắc đầu.
“Tự hạ thấp bản thân!”, Mã Lập Quốc buồn cười.
Ông ta không nói nhiều lời với Thẩm Hạc nữa, mà nhìn sang Diệp Bắc Minh: “Buông anh Saito Asuka ra!”
Trong giọng nói đó là sự uy hiếp lạnh lẽo!
Khóe miệng Diệp Bắc Minh chợt hiện lên nụ cười: “Ông đang uy hiếp tôi đấy hả?”
“Diệp Bắc Minh, tôi uy hiếp cậu đấy thì sao, nơi này là Giang Bắc!”, Mã Lập Quốc khoanh tay đứng đó.
Saito Asuka nhe răng cười.
Nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ âm u!
Đôi mắt đó không khác gì một con rắn độc!
Trán hắn ta đầy mồ hôi lạnh!
Xương bắp chân đau nhức khiến gương mặt hắn ta vặn vẹo.
Hận ý trong lòng với Diệp Bắc Minh không thể che giấu thêm được nữa.
“Diệp Bắc Minh, anh quá ngông cuồng! Suối nước nóng Cực Lạc không phải là nơi mà anh có thể giương oai! Ông Mã đã lên tiếng rồi, nếu như anh…”, Saito Asuka vừa mở miệng, còn chưa nói hết câu.
“Bốp!”
Diệp Bắc Minh đã ném hắn ta xuống đất, sau đó giẫm mạnh lên ngực Saito Asuka.
“A…”
Tiếng thét không khác gì chọc tiết heo.
Ngực Saito Asuka lập tức lõm xuống!
Xương ngực vỡ nát!
Xương cốt đâm vào nội tạng!
Đau!
Đau đớn!
Saito Asuka nằm trên đất, cả người run rẩy!
Nhưng hoàn toàn không thể làm gì khác, bởi vì một chân Diệp Bắc Minh đã đặt lên đầu hắn ta.
Lực không mạnh!
Nhưng Saito Asuka lại không thể ngóc đầu dậy nổi, mặt dán xuống đất.
Cảm giác nhục nhã dâng lên trong lòng hắn ta!
Lại càng không nói đến việc nơi này có nhiều người nhìn thấy như thế!
“Buông ngài Saito Asuka ra!”
“Giết!”
Võ sĩ của Saito Asuka nổi giận gầm lên một tiếng, cầm đao võ sĩ trong tay đánh tới.
Sắc mặt Thẩm Hạc hết sức hờ hững, đánh gục tất cả những người đó.
“Cậu…”
Chương 65: Mã Lập Quốc, chết!
“Đúng là to gan!”
“Nó xem hiệp hội võ đạo là không khí à?”
“Diệp Bắc Minh này đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp dữ mà!”
“Nghe nói nó ở Giang Nam coi trời bằng vung, tôi còn tưởng nói quá, không ngờ là thật!”
“Lớp trẻ ngày càng giỏi ha!”
Rất nhiều người giàu có đến suối nước nóng Cực Lạc để tiêu tiền đứng bên cạnh xem náo nhiệt.
Khiến bầu không khí xôn xao hẳn lên!
Mã Lập Quốc cùng với thành viên hiệp hội võ đạo nhìn thấy cảnh tượng đó thì suýt chút nữa tức chết tươi!
Một đám đen mặt, nghiến răng nghiến lợi!
Bọn họ ở Giang Bắc này có thể lấy thúng úp voi!
Bình thường lời họ nói, không có người nào dám phản bác.
Hôm nay rõ ràng bọn họ đã ra mặt bảo vệ Saito Asuka, thế mà Diệp Bắc Minh vẫn hành hung người ta trước mặt họ?
“Diệp Bắc Minh, cậu chán sống rồi!”, Mã Lập Quốc tức giận, ông ta đi tới, từng bước chân khiến mặt đất ầm ầm rung động!
Nội lực mạnh mẽ khiến mặt đất quanh người ông ta cũng chấn động!
Một luồng khí trắng đã xé rách toàn bộ áo!
Cơ bắp hở ra!
Vạm vỡ hữu lực!
Một đấm như viên đạn lao nhanh về phía ngực Diệp Bắc Minh!
“Rầm!”
Một âm thanh trầm đục, Diệp Bắc Minh mạnh mẽ tung đấm.
Va chạm với nắm đấm của Mã Lập Quốc!
Bịch bịch bịch!
Diệp Bắc Minh vẫn đứng đó, thờ ơ.
Mã Lập Quốc lại lùi về phía sau bảy bước!
Diệp Bắc Minh thản nhiên thốt ra một chữ: “Cút!”
“Sao lại như thế?”
Tiếng hét đầy kinh hãi!
Đám nhà giàu kia cũng sợ ngây người.
Kia chính là Mã Lập Quốc, phó hội trưởng hiệp hội võ đạo hành tỉnh Đông Nam! Thực lực võ đạo của ông ta ở hành tỉnh Đông Nam có thể nằm trong top 20.
Diệp Bắc Minh so với ông ta một đấm, lại không hề rơi xuống thế hạ phong!
Hơn nữa!
Còn đánh lùi Mã Lập Quốc?
Đúng là không thể tưởng tượng nổi mà!
Thanh niên năm năm trước tan cửa nát nhà có thực lực mạnh mẽ như thế ư?
“Ranh con này?”
“Sao lại như thế được?”
Đám thành viên của hiệp hội võ đạo cũng khá sửng sốt.
“Ông Tống, tại sao thực lực của thằng ranh đó lại có thể mạnh tới vậy?”, một người đàn ông trung niên hỏi.
Ông Tống tính tình khá nóng nảy bình tĩnh nói: “Kẻ này, không đơn giản!”
“Nhưng thực lực của nó có lẽ không bằng Mã Lập Quốc”.
“Một đấm lúc nãy nó dùng xảo kình!”
“Xảo kình?”
Người trong hiệp hội võ đạo thoáng suy ngẫm.
“Cậu!”
Mã Lập Quốc vô cùng khiếp sợ, ông ta chỉ cảm thấy cổ tay mình đang run lên.
Nắm đấm hơi đau!
Trước mặt nhiều người như thế, ông ta lại bị một đấm của Diệp Bắc Minh đánh lùi bảy bước, đúng là mất mặt mà!
Hơn nữa, Diệp Bắc Minh còn bảo ông ta cút!
Mã Lập Quốc đầy xấu hổ và giận dữ, gương mặt già nua đỏ bừng lên, trong lòng là ngọn lửa giận!
“Diệp Bắc Minh, lão già này đã cho cậu cơ hội! Bản thân cậu không nắm bắt, dù có được bối cảnh thông thiên thì hôm nay tôi cũng phải giết cậu!”, Mã Lập Quốc gào lên, gần như là cắn răng thốt ra từ trong cổ họng.
“Ầm!”
Chân ông ta giẫm mạnh.
Nội kình bắt đầu quay cuồng!
Gào rống!
Như hổ gầm long ngâm!
Nội lực của Mã Lập Quốc sôi trào, hơi thở vô cùng mạnh mẽ bùng nổ từ trong cơ thể ông ta.
Xung quanh rất nhiều người giàu có không nhịn được lùi lại phía sau!
Hít khí lạnh!
Lúc này, bọn họ như đang đối mặt với tiếng hổ gầm của con mãnh hổ hung hãn nhất núi rừng! Tất cả đều bị ông ta dọa sợ, đứng ngây ra tại chỗ.
“Giết!”
Mã Lập Quốc nhảy dựng lên, như mãnh hổ vồ tới chỗ Diệp Bắc Minh.
Hai tay trông như vuốt hổ!
Một tay nhắm vào tim Diệp Bắc Minh!
Một tay khác nhắm vào cổ họng anh!
Ác độc đến cực điểm!
Diệp Bắc Minh vẫn đứng đó, trong mắt người Giang Bắc lại thành Diệp Bắc Minh sợ đến mức choáng váng rồi nên mới không nhúc nhích.
Hai người đứng cách xa nhau mười mét!
Khoảng cách mười mét nhanh chóng kéo gần.
Khi Mã Lập Quốc chỉ còn cách Diệp Bắc Minh hai mét thì anh vẫn hờ hững đứng đó.
“Thằng ranh này đã thành người chết rồi”, ông Tống hờ hững thốt ra một câu, khoảng cách hai mét, trong cuộc chiến của Tông Sư võ đạo thì bên nào không ra tay, sẽ không còn cơ hội để ra tay nữa.
“Ha ha”.
Mọi người trong hiệp hội võ đạo đều nở nụ cười lạnh.
Khi chỉ còn một mét cuối cùng!
Diệp Bắc Minh đột nhiên nói: “Tôi đã nói rồi, tôi bảo ông cút!”
Anh đột ngột giơ tay lên, tung ra một đấm!
“Ầm!”
Nhanh như tia chớp!
Ngay cả Mã Lập Quốc cũng không kịp phản ứng!
Thì nó đã dừng ở vị trí tim Mã Lập Quốc!
Mọi người khiếp sợ phát hiện, lấy tâm từ vị trí tim Mã Lập Quốc, xung quanh cơ thể ông ta bắt đầu tạo nên những gợn sóng!
Như một tảng đá quăng vào trong nước!
Tim Mã Lập Quốc có cảm giác đau nhức, rồi sau đó là hít thở không thông, ngực, cơ bắp như muốn vỡ ra!
“Phụt!”
Mã Lập Quốc phun ra một ngụm máu, bay đi không khác gì một con chó chết.
Ngay sau đó.
“Rầm!”
Cơ thể Mã Lập Quốc mạnh mẽ nện xuống đất, hoàn toàn không còn hô hấp!
Một đấm của Diệp Bắc Minh!
Phó hội trưởng của hiệp hội võ đạo hành tỉnh Đông Nam.
Mã Lập Quốc, chết!