Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2140: Đế thể!

Thấy vẻ mặt này của Diệp Bắc Minh.

Vạn Đỉnh Thiên âm thầm nhíu mày: 'Chẳng lẽ tên nhóc này có thể lấy ra đế huyết thật sao?'

'Tuyệt đối không thể có khả năng này!'

Vừa nảy ra ý nghĩ này.

Diệp Bắc Minh giơ tay lên, trong lòng bàn tay hiện ra một giọt máu tươi như hổ phách!

"Ông xem cái này, được không?"

"Đây là..."

Trái tim Vạn Đỉnh Thiên run lên, trợn tròn mắt, cơ hồ ngừng hô hấp: "Sức sống mạnh mẽ quá, một giọt máu mà giống như một vị cảnh giới Tế Đạo đang ở thời kỳ đỉnh cao, sức sống dồi dào quá!"'

"Sao có thể chứ! Đây chỉ là một giọt máu thật sao?"

"Diệp Bắc Minh, đây là máu gì?"

Diệp Bắc Minh mỉm cười thần bí: "Ông nói xem?"

"Chẳng lẽ, là đế huyết thật!"

Vạn Đỉnh Thiên kích động đến nỗi suýt thì quỳ xuống: "Ừng ực... ừng ực..."

Miệng liên tục nuốt nước miếng, đôi tay không ngừng hướng về phía đế huyết, nhưng khi sắp chạm vào đế huyết, lại rụt về!

Bốp bốp bốp!

Tự tát mình mấy cái thật mạnh!

Sợ đây là mơ!

"Là thật, đế huyết, đây là đế huyết!"

Vạn Đỉnh Thiên quỳ xuống đất, kêu cái phịch một tiếng: :"Trời ơi, không ngờ Vạn Đỉnh Thiên tôi khi còn sống lại có thể trông thấy đế huyết!"

"Tốt! Tốt lắm!"

Ngay sau đó.

Nét mặt Vạn Đỉnh Thiên khẽ trầm xuống, ông ta thở dài: "Haiz, tiếc là... một giọt đế huyết, còn lâu mới đủ!"

"Muốn trị khỏi thương thế của cậu, ít nhất phải cần hơn mười giọt đế huyết!"

Diệp Bắc Minh lại gật đầu: "Yên tâm, đế huyết, có đủ!"

"Cái... cái gì?"

Vạn Đỉnh Thiên trợn tròn mắt.

Đế huyết, có đủ? Cách diễn đạt hiếm thấy quá!

Nếu câu này mà để người bên ngoài nghe thấy, họ chả không sốc chết à! Đây là máu của đại đế đấy!

"Chỉ cần có đủ đế huyết, lão phu không những có thể giúp cậu bình phục, mà còn có thể nâng cao thể chất của cậu lên một tầng nữa!"

Nghe thấy lời của Vạn Đỉnh Thiên.

Diệp Bắc Minh hơi rung động!

Đang định cất lời.

Nét mặt Vạn Đỉnh Thiên thay đổi, ông ta suy tư một lát rồi nói: "Diệp Bắc Minh, lão phu có một yêu cầu quá đáng!"

"Tiền bối, mời nói!"

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Vạn Đỉnh Thiên hít sâu một hơi, nghiêm túc nhìn Diệp Bắc Minh: "Lão phu biết một cách, có thể dùng đế huyết làm thành phần chính, máu Hỗn Độn làm thành phần phụ!"

"Tạo ra một loại thể chất tối cao! Đế thể!"

Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Đế thể? Nó còn mạnh hơn thể chất Hỗn Độn sao?"

Vạn Đỉnh Thiên khẽ hừ một tiếng: "Thể chất Hỗn Độn được xưng là thể chất hạng nhất muôn đời, nhưng một khi trở thành Đại Đế, dù cậu là cơ thể người phàm, hay cơ thể mang thể chất Hỗn Độn, cuối cùng cũng chẳng có gì khác biệt!"

"Hỗn Độn có thể hóa ra vạn vật, nếu lấy máu Hỗn Độn dung hợp với đế huyết!"

"Biến đổi thành đế huyết, có lẽ có thể sinh ra một cơ thể Đại Đế tối cao! Cơ thể này, chắc chắn sẽ có thể chất mạnh mẽ nhất, hoàn hảo nhất từ trước đến nay..."

Vạn Đỉnh Thiên càng nói càng kích động.

Nói xong, khuôn mặt già nua cũng đỏ bừng!

Trái tim đập loạn xạ, trán nổi đầy gân xanh, mắt nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!

"Diệp công tử, cậu biết điều này có nghĩa là gì không? Nó có nghĩa là tôi! Vạn Đỉnh Thiên!"

"Có khả năng sẽ tạo ra một Đại Đế tương lai! Diệp công tử, coi như tôi cầu xin cậu, dù thế nào cậu cũng phải đồng ý với tôi, xin cậu hãy cho tôi thử một lần!" Vạn Đỉnh Thiên run rẩy.

Trông thấy dáng vẻ điên cuồng của Vạn Đỉnh Thiên!

Diệp Bắc Minh lại thấy hơi lo.

"Tiểu Tháp, ông thấy sao?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Bổn Tháp cảm thấy, có vẻ cũng được!"

Giọng Dao Trì vang lên: "Diệp Bắc Minh, ngươi không hỏi ý kiến bổn đế à? Ta cho ngươi một giọt máu đã là nể mặt ngươi lắm rồi!"

"Ngươi còn muốn thêm đế huyết nữa?"

Diệp Bắc Minh nói: "Cô có thể không cho!"

"Nhưng tôi phải nhắc cô một câu, Dao Trì, hiện giờ chúng ta đang chung một con thuyền!"

"Nếu tôi không thể khôi phục thực lực, cô nghĩ cô có thể tìm được những thi thể đại đế khác không?"

Dao Trì trầm mặc.

Một lúc sau!

Nàng ta bật ra một câu: "Diệp Bắc Minh, coi như ngươi nợ ta một lần!"

Nửa canh giờ sau.

Vạn Đỉnh Thiên lao vào trong dược điền, hái hơn trăm gốc thần dược một lúc, sau đó dẫn ba người Diệp Bắc Minh đi thẳng đến chỗ sâu nhất Vạn Y Cốc!

Phía trước.

Một hồ nham thạch đang sôi ùng ục!

Một luồng nhiệt kinh khủng ập đến, chỉ thở ra một hơi thở cũng bị bốc hơi ngay lập tức!

Vạn Đỉnh Thiên vung tay lên.

Lấy ra một chiếc đan đỉnh đen kịt, mở nắp ra, ném số thần dược vừa hái vào, truyền một luồng tinh chất vào trong đan đỉnh!

Giơ tay lên đẩy nhẹ, đan đỉnh bay ra, lơ lửng trên hồ nham thạch!

Vạn Đỉnh Thiên quay đầu lại: "Diệp Bắc Minh, nhảy vào đi! Tôi tái tạo lại cơ thể cho cậu!"

"Được!"

Diệp Bắc Minh bước ra một bước, nhảy vào trong đan đỉnh!

Trong phút chốc, Diệp Bắc Minh cảm giác máu thịt sắp tan chảy!

Vạn Đỉnh Thiên vung tay lên bấm tay niệm thần chú, phun ra một ngụm máu, lấy máu tươi làm mực viết hàng trăm đạo phù văn!

Ong!

Phong ấn về phía đan đỉnh!

Uỳnh!

Từ trên bầu trời cao, một tia sét giáng xuống, đánh vào hồ nham thạch!

Nham thạch hoàn toàn sôi trào, nguồn năng lượng thuộc tính hỏa vô tận ngưng tụ dưới đan đỉnh, số dược liệu lập tức tan chảy, hóa thành dược lực vô tận tràn vào cơ thể Diệp Bắc Minh!

"Côn Ngô cô nương, chính là lúc này đây!"

Vạn Đỉnh Thiên khẽ quát một tiếng.

"Được!"

Côn Ngô Mật Phi bay lên, đi đến phía trên hồ nham thạch!

Dùng một con dao găm cắt qua cổ tay, máu Hỗn Độn trào ra, lập tức chảy vào đan đỉnh rồi hòa với dược liệu!

Giây tiếp theo.

Vô tận khí Hỗn Độn phun ra từ đan đỉnh, hình thành một vòng xoáy lớn, máu của Diệp Bắc Minh sôi lên!

"A..."

Một tiếng hét thảm thiết!

"Tiểu Minh Minh, anh sao vậy?"

Côn Ngô Mật Phi cả kinh.

Bất Hủ Nhan cũng gọi hô lên: "Tiền bối, có phải xảy ra sai sót gì không?"

Vạn Đỉnh Thiên khẽ hô: "Tiếp tục truyền máu Hỗn Độn, đừng dừng lại!"

"Giờ mới chỉ bắt đầu thôi, tái tạo lại cơ thể dựa trên cơ thể cũ, đâu có đơn giản thế!"

"Đầu tiên, lão phu phải dùng năng lượng của máu Hỗn Độn, nghiền nát từng khối máu thịt của cậu ta, sau đó để máu thịt của cậu ta dung hợp với dược lực!"

"Đau đơn mà cậu ta đang chịu hiện tại, ngang với nỗi đau thịt nát xương tan!"

Ông ta vừa nói ra lời này, mặt Côn Ngô Mật Phi cứng đờ!

"Thịt nát xương tan ư?"

Cô ta đỏ hồng mắt: "Tiền bối, sao ông không nói sớm?"

Vạn Đỉnh Thiên lắc đầu: "Quá trình này quá đau đớn! Nó còn đau đớn hơn cả khi thần hồn bị đánh nát!"

"Nếu tôi nói trước, có khi cậu ta không đồng ý nữa!"

Côn Ngô Mật Phi lắc đầu: "Tiền bối, ông không hiểu tiểu Minh Minh rồi!"

"Đừng nói nữa, tiếp tục!" Vạn Đỉnh Thiên lắc đầu.

Côn Ngô Mật Phi đau lòng nhìn vào trong đỉnh.

Chỉ thấy.

Từng lỗ chân lông của Diệp Bắc Minh đều đang run rẩy, hàm răng cắn nát hết, máu thịt toàn thân cơ hồ đã biến thành một bãi bùn nhão!

Dung hợp hoàn toàn với thần dược trong đỉnh!

"A...!"

Diệp Bắc Minh không kìm được kêu lên thảm thiết!

Cái loại đau đớn này, không chỉ đau ở máu thịt, mà còn đau tới tận sâu trong thần hồn!

Duy trì suốt một canh giờ, trong đan đỉnh chỉ còn lại một đống máu tanh đỏ!

Diệp Bắc Minh hòa tan hoàn toàn, biến mất không thấy nữa!

Nếu không phải ở chỗ máu tươi còn một đạo thần hồn đang ngồi khoanh chân!

Thì có khi Côn Ngô Mật Phi còn tưởng, Vạn Đỉnh Thiên định luyện hóa máu thịt Diệp Bắc Minh, luyện anh thành đan dược rồi cơ!

"Đế huyết đâu? Có thể lấy ra rồi!"

Mắt Vạn Đỉnh Thiên đỏ ngầu, quát một tiếng.

Ngay sau đó.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lao ra khỏi đan đỉnh máu, lơ lửng phía trên đan đỉnh!

Hào quang lóe lên, một bàn tay mềm mại như ngọc, hoàn mỹ không tỳ vết vươn ra từ trong tháp!

"Đây là... một cánh tay của đại đế? Thảo nào tên nhóc này có nhiều đế huyết như vậy, hít!" Vạn Đỉnh Thiên hút một ngụm khí lạnh.

Bất Hủ Nhan cũng ngây người: "Đế Thi... đây là Đế Thi..."

"Anh ấy chính là người trốn khỏi nhà tù số bảy, anh ấy tiến vào tộc Bất Hủ, là để vào nhà tù số sáu..."

"Vậy nên anh ấy mới tiếp cận mình?"

Trong nháy mắt, Bất Hủ Nhan đã hiểu ra mọi chuyện!

Một cảm giác vô cùng thất vọng, xen lẫn phức tạp trào dâng trong lòng!
Chương 2141: Giết Côn Ngô Mật Phi, rồi giết Diệp Bắc Minh!

Dưới cái nhìn chăm chú của ba người!

Tí tách!

Một giọt đế huyết nhỏ vào trong đỉnh.

Ong!

Máu trong đỉnh sôi lên dữ dội, hoàn toàn dung hợp với đế huyết!

Trong nháy mắt.

Một cỗ năng lượng sống cực kỳ mạnh mẽ ngưng tụ, thần hồn của Diệp Bắc Minh mở choàng mắt ra!

Tí tách!

Giọt thứ hai!

Tí tách!

Giọt thứ ba...

Sau khi nhỏ một lúc hai mươi mấy giọt đế huyết, Đế Thủ trở nên nhợt nhạt, run rẩy nhẹ!

Cùng lúc đó, bên ngoài Vạn Y Cốc.

Sáu bóng người lướt nhanh tới.

Tổng cộng có bốn ông lão, hai bà lão.

Chính là năm người gồm Tô Bi Vân, Đỉnh Phù Đồ, Côn Ngô Tuyệt Long, Côn Ngô Tuệ, Bàng Vân, với một bà lão áo đen!

"Cuối cùng cũng tới Vạn Y Cốc!"

Vừa chạm chân xuống đất.

Đỉnh Phù Đồ thô bạo vung tay lên bóp cổ một người đàn ông trung niên Đại Đạo Chi Thượng tầng bốn: "Nói, có thấy ba người này tới Vạn Y Cốc không?"

Đầu ngón tay bắn ra!

Một luồng năng lượng bắn ra ngoài, trên không trung hình thành ba bức họa!

Chính là ba người, Diệp Bắc Minh, Côn Ngô Mật Phi, Bất Hủ Nhan.

Người đàn ông trung niên bị bóp cổ sợ hãi gật đầu: "Thưa tiền bối, ba người này đã tới đây nửa ngày trước! Còn lấy ra tín vật là một cây trâm cài tóc, sau đó Vạn thần y xuất hiện dẫn họ vào rồi!"

Người đàn ông không dám giấu, giải thích một mạch.

"Nhân lúc này đế tộc chưa đến, đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta!"

Cái mặt già của Tô Bi Vân trầm xuống: "Nếu sợ chết, bây giờ rời đi đi!"

Bà lão áo đen quát: "Sợ cái rắm! Chỉ cần có được đế thi, tinh chế ra mấy giọt đế huyết, nó sẽ là sự thăng cấp khó tưởng đối với chúng ta!"

"Còn cả tòa tháp kia nữa, nó lại có thể tăng sức chiến đấu của Côn Ngô Mật Phi lên gấp mấy lần, lão phu muốn vật này!" Ánh mắt Bàng Vân nóng bỏng.

Côn Ngô Tuyệt Long và Côn Ngô Tuệ đưa mắt nhìn nhau: "Nếu được, bọn ta cần một ít máu Hỗn Độn!"

Tô Bi Vân và Đỉnh Phù Đồ cũng nói: "Máu Hỗn Độn, máu của đế thi, bọn ta đều muốn một ít!"

"Cuối cùng, bọn ta muốn mạng của Diệp Bắc Minh!"

"Tốt! Cứ chia như vậy đi, đi thôi!"

Bốn người khác gật đầu, trực tiếp đi vào cổng Vạn Y Cốc.

Nhóm lão giả canh cổng đang định lên tiếng.

"Cút!"

Đỉnh Phù Đồ cực kỳ thô bạo, ông ta vung tay lên tát ra một chưởng!

Phụt!

Mười mấy đạo thân ảnh, tất cả hóa thành huyết vụ!

Sáu người đáp xuống lối vào Vạn Y Cốc, rồi cùng ra tay!

Sáu luồng sức mạnh không thể tiêu diệt cùng đập vào quầng sáng ở lối vào Vạn Y Cốc! Một tiếng đoàng vang lên ầm ầm, quầng sáng vỡ tan, sáu người bước vào trong!

Sâu trong Vạn Y Cốc, trước hồ dung nham.

Bất Hủ Nhan nhíu mày quay đầu lại: "Tiếng gì vậy?"

Nét mặt Vạn Đỉnh Thiên hơi thay đổi: "Có người phá trận pháp của Vạn Y Cốc, xông vào đây rồi!"

"Ai?"

Bất Hủ Nhan cả kinh.

Vạn Đỉnh Thiên quay đầu lại bảo: "Bọn họ tới rồi!"

Giây tiếp theo.

Vèo! Vèo! Vèo! Vèo...

Sáu tia sáng xé rách bầu trời, lao thẳng đến phía trên không trung xung quanh hồ dung nham, rồi nhìn xuống dưới!

"Diệp Bắc Minh đang ở trong cái đỉnh kia, lực lượng khí huyết mạnh mẽ thật!"

Đỉnh Phù Đồ hít sâu một hơi.

Bàng Vân thốt lên: "Trong đám huyết khí này còn ẩn chứa khí tức Hỗn Độn, và một chút khí tức của Đại Đế?"

Mấy người còn lại kinh ngạc nhìn Bàng Vân: "Bàng huynh, huynh nói thật à?"

Mắt Bàng Vân nhìn chằm chằm như muốn nứt ra, mắt đầy tơ máu: "Tôi nói dối làm gì? Tôi chắc chắn đây là khí tức của Đại Đế, tôi biết nó!"

"Đế huyết, chắc chắn là Đế Huyết! Trong đỉnh này đã dung hợp đế huyết và máu Hỗn Độn!"

Lời này vừa được nói ra.

Mọi người đều kinh hãi!

Mọi họ đều ở cảnh giới Tế Đạo, nghe một cái là hiểu, Vạn Đỉnh Thiên muốn dùng đế huyết và máu Hỗn Độn tái tạo lại thân thể máu thịt!

Tô Bi Vân quát lên một tiếng: "Vạn Đỉnh Thiên, lão phu lệnh cho ông lập tức dừng lại! Bằng không, sau này Vạn Y Cốc của ông không cần tồn tại nữa!"

Vạn Đỉnh Thiên chậm rãi đứng lên, nhìn sáu người đứng trên không trung: "Các vị, Vạn Y Cốc tôi cũng không phải chỗ dễ bắt nạt!"

"Người mà Vạn Đỉnh Thiên tôi không muốn cứu, không ai ép được tôi!"

"Người mà Vạn Đỉnh Thiên tôi muốn cứu, trước nay chưa có ai ngăn cản được!"

Nghe thấy lời này, nét mặt sáu người u ám!

"Tiễn ông ta lên đường đi!"

Tô Bi Vân vung tay lên nắm lại.

Một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay, chém ra một luồng kiếm khí màu đỏ!

Vạn Đỉnh Thiên mở rộng hai cánh tay, một cây trường thương xuất hiện trong tay, quét ngang ra!

Keng!

Tiếng kim loại va chạm vang lên, kiếm khí màu đỏ bị Vạn Đỉnh Thiên đâm tan bằng một thương!

Tô Bi Vân trầm mặt: "Hay cho một tên Vạn Đỉnh Thiên, bên ngoài đều bảo tuy ông ở cảnh giới Tế Đạo tầng hai, nhưng không giỏi chiến đấu!"

"Xem ra, tin đồn sai rồi!"

"Bớt nói nhảm đi, một là cút, hai là tới đánh!"

Vạn Đỉnh Thiên cầm trường thương trong tay đập mạnh xuống đất, chắn trước hồ dung nham!

Sáu người liếc mắt nhìn nhau: "Giết!"

Sáu người cùng lao tới, Tô Bi Vân, Đỉnh Phù Đồ, Côn Ngô Tuyệt Long, đều ở cảnh giới Tế Đạo tầng một!

Côn Ngô Tuệ, Bàng Vân, bà lão áo đen đều ở cảnh giới Tế Đạo tầng hai!

Sáu người liên thủ, một mình Vạn Đỉnh Thiên không thể chống đỡ được!

Sau mười mấy chiêu, ông ta phun ra một ngụm máu, bị đánh bay ra ngoài, ngay cả trường thương trong tay cũng tuột khỏi tay!

Đang định nhặt trường thương lên, Tô Bi Vân lao lên như ma, giơ chân dẫm lên cổ tay Vạn Đỉnh Thiên!

Răng rắc! Một tiếng!

Cổ tay gãy!

"Sao ông cứ đi lo chuyện bao đồng thế? Cứ tránh ra luôn, không tốt sao?"

Mặt Tô Bi Vân dữ tợn: "Bây giờ, lão phu sẽ giết ông trước, rồi giết Diệp Bắc Minh!"

Kiếm trong tay chém xuống đầu Vạn Đỉnh Thiên!

"Tiền bối, tôi đến giúp ông!"

Côn Ngô Mật Phi hô: "Tiểu Tháp, đi!"

Ong!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lao ra, đón gió tăng trưởng, trôi nổi trên đỉnh đầu Côn Ngô Mật Phi!

"Vù!"

Cô nhảy ra một bước, khí thế tăng vọt, lao về phía Tô Bi Vân?

Đồng tử của Tô Bi Vân hung hăng co rút, ông ta tận mắt trông thấy, Bất Hủ Chiến - cảnh giới Tế Đạo tầng bốn bị Côn Ngô Mật Phi đánh một quyền nát luôn cơ thể!

"Mật Phi, đừng..."

Tô Bi Vân sợ đến nỗi run cầm cập.

Phanh!

Côn Ngô Mật Phi đánh một chưởng vào ngực ông ta!

Tô Bi Vân bay ngược ra ngoài, kinh hoàng kêu thảm: "A... đừng giết tôi, tôi không muốn chết!"

"Lão Tô! Ông không sao!"

Đỉnh Phù Đồ bước lên trước một bước, vỗ vai Tô Bi Vân.

"Hả?"

Tô Bi Vân sửng sốt, cúi đầu nhìn ngực!

Không tổn hao cọng lông nào!

Bị thương ngoài da cũng không có, chỉ hơi đau một tí thôi, chỉ có vậy!

"Ơ? Lực lượng của ngươi không còn khủng bố như mấy hôm trước nữa à!" Hai mắt Tô Bi Vân sáng lên: "Ha ha ha ha! Lão phu biết rồi, máu Hỗn Độn trong đan đỉnh kia đều là của ngươi nhỉ!"

"Ngươi mất máu quá nhiều, sức chiến đấu giảm mạnh!"

"Nếu đã vậy, lão phu còn sợ cái gì chứ?"

Tô Bi Vân cười ác độc!

Ông ta chủ động lao vào Côn Ngô Mật Phi.

Sau đó chém ra mười mấy kiếm cùng lúc, kiếm quang chớp lóe không thôi!

Quả nhiên.

Côn Ngô Mật Phi liên tục lùi bước, thậm chí còn trúng phải vài luồng kiếm khí, làm miệng vết thương chảy máu!

"Ha ha ha ha! Côn Ngô Mật Phi, quả nhiên là ngươi không được nữa rồi, mấy người còn chờ gì hả?"

Tô Bi Vân cười to: "Nhân lúc cô ta ốm, lấy mạng cô ta!"

Đỉnh Phù Đồ bổ sung thêm một câu: "Máu Hỗn Độn đang ở ngay trước mắt, ai giết được cô ta, sẽ được chia máu Hỗn Độn!"

Sắc mặt Côn Ngô Mật Phi rất xấu: "Hai vị trưởng lão, hai người bỏ qua tình cảm trước kia à? Hai người muốn làm vậy thật sao?"

"Con mẹ mày!"

Tô Bi Vân chửi ầm lên: "Tiện nhân, tất cả những việc này đều do ngươi gây ra! Ngươi còn có mặt mũi nói ra à?"

Đỉnh Phù Đồ cười ác độc: "Phí lời với cô ta làm gì?"

"Giết cô ta, chia máu Hỗn Độn, sau đó lại giết cái thằng nhóc Diệp Bắc Minh kia!"

Côn Ngô Mật Phi nhìn Bàng Vân: "Bàng lão, ông là trưởng lão của đế cung Hồng Hoang!"

"Tôi là đệ tử của đế cung Hồng Hoang, ông làm vậy, không sợ cung chủ Hoang Cửu Dương biết à?"

"Ha ha ha ha!"

Bàng Vân cười to: "Chỉ cần lão phu lấy được máu Hỗn Độn, ta rời khỏi đế cung Hồng Hoang là xong!"

"Còn sợ cái tên Hoang Cửu Dương đó à? Ngươi cứ lo cho mình trước đi!"

Bàng Vân và bà lão áo đen nhếch môi cười lạnh rồi tiến lên!

"Hai vị lão tổ, hai người thì sao?"

Cuối cùng, Côn Ngô Mật Phi nhìn sang Côn Ngô Tuyệt Long và Côn Ngô Tuệ!

Côn Ngô Tuyệt Long và Côn Ngô Tuệ đưa mắt nhìn nhau, rồi cười khẩy: "Côn Ngô Mật Phi, những phiền phức mà ngươi mang đến cho gia tộc Côn Ngô còn chưa đủ nhiều à?"

"Nếu ngươi đã rời khỏi gia tộc, vậy thì ngươi không còn là người của tộc Côn Ngô nữa!"

"Chẳng có gì hay mà nói cả!"

Khuôn mặt già của Côn Ngô Tuệ lạnh lùng, trực tiếp bật ra một chữ: "Giết!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK