Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nhìn đi... tên này tham chưa kìa!"

Câu Việt cười.

Vương Họa cũng cười theo!

Thái Nhất Thánh Nữ đang ở Thái Nhất Môn nở nụ cười thắng lợi: "Nhiễm Y, em đã nhìn thấy chưa? Đây chính là vị Diệp đại ca trong lòng em đấy!"

"Làm người, sao có thể không tham cơ chứ?"

"Bọn họ đến từ vũ trụ cấp thấp, khó khăn lắm mới leo lên đến đây, nếu được lấy một ít, chắc chắn họ sẽ lấy cật lực!"

"Này..."

Mặc Nhiễm Y há miệng.

Chẳng lẽ mình đã nhìn nhầm?

Không thể nào!

Diệp công tử không tiếc đốt cháy bản nguyên võ đạo, cũng phải cứu những người cùng vụ trụ với mình, anh ấy tuyệt đối không phải loại người tham lam!"

Lan Nguyên bật cười: "Ha ha ha... được thôi, nói sớm có phải tốt hơn không!"

"Nói đi, ngươi muốn gì?"

Diệp Bắc Minh: "Phiền cô cho tôi một bản đan phương của Huyền Nguyên Đan!"

Lời này vừa thốt ra!

Tất cả những người vừa cười nhạo Diệp Bắc Minh đều chết lặng!

Tô Vô Cực trợn tròn mắt!

Hoàng lão ngây ngốc nhìn!

La trưởng lão, Mộng trưởng lão, Già Cuồng Lan ngẩng đầu lên nhìn Diệp Bắc Minh với ánh mắt khó tin!

Già Lam cũng ngây người!

Ngay cả cô ta cũng cho rằng, Diệp Bắc Minh tham lam, muốn đòi hỏi thù lao lớn hơn, nhưng họ có nằm mơ cũng không ngờ, Diệp Bắc MInh lại chỉ cần một bản đan phương của Huyền Nguyên Đan!

"Vãi chưởng... tên này điên rồi à?"

Câu Việt văng tục luôn: "Đan phương của Huyền Nguyên Đan... cái thứ này, ra hiệu thuốc nào chả mua được!"

Đan phương của Huyền Nguyên Đan rất rẻ!

Cực kỳ rẻ!

Đại La Vũ Trụ phát triển đến mức này, đan phương sớm đã không còn là bí mật trọng yếu.

Có thể nói, 99% đan phương ở Đại La Vũ Trụ đều có thể mua được ngoài chợ!

Cái quý, là những dược liệu để luyện chế đan dược!

Đan phương? Là cái rắm gì!

Thậm chí.

Đan phương của Huyền Nguyên Đan còn không bằng một phần trăm giá trị của một viên Huyền Nguyên Đan!

"Ớ?"

Mặc Nhiễm Y ngẩn ra, sau đó mừng rỡ: "Ha ha ha ha, chị ~"

Đôi mắt to tròn cong lên như trăng lưỡi liềm, tràn đầy vui sướng: "Chị thấy chưa? Diệp công tử chẳng cần thứ quý giá gì hết, anh ấy chỉ cần một tờ đan phương của Huyền Nguyên Đan kìa!"

Thái Nhất Thánh Nữ nhíu mày: "Sao có thể chứ!"

"Chẳng lẽ đan phương ở Hồng Mông Vũ Trụ cực quý giá? Quý giá hơn cả đan dược?"

"Người đâu!"

Một bà lão đi tới, quỳ một gối: "Thánh nữ!"

"Ở Hồng Mông Vũ Trụ, đan phương của đan dược quý lắm sao?" Thái Nhất Thánh Nữ hỏi thẳng.

Bà lão trả lời: "Thưa Thánh Nữ, đan phương ở bảy đại vũ trụ đều không đắt, cái đắt là dược liệu..."

"Biết rồi, lui xuống đi!"

"Vâng!"

Tuy thấy lạ, nhưng bà lão vẫn lẳng lặng lui xuống.

"Chị, chị thấy chưa? Em thắng rồi!"

Vẻ mặt Mặc Nhiễm Y đầy tự hào.

Thái Nhất Thánh Nữ nhíu mày nhìn hình ảnh trên ngọc bích, lần đầu tiên cô ta nghiêm túc nhìn khuôn mặt Diệp Bắc Minh!

...

Lan Nguyệt hơi sốc: "Ngươi... chỉ cần một tờ đan phương?"

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Đúng, không được sao?"

"Ực..."

Kể cả Lan Nguyệt cũng cảm thấy khó tin: "Giá trị của đan phương không cao, ngươi chắc chưa?"

"Chắc!"

Diệp Bắc Minh gật đầu dứt khoát: "Trông bộ dạng các cô, có vẻ các cô muốn báo đáp ân tình này cho bằng được!"

"Nếu đã vậy, các cô cho tôi đan phương của Huyền Nguyên Đan, tôi và Thái Nhất Môn các cô coi như hết nợ!"

Lan Nguyệt trầm mặc rồi!

Cô ta đang đợi Thái Nhất Thánh Nữ trả lời!

Mọi người ở hiện trường xôn xao cả lên!

"Không cần suất khảo hạch của Thái Nhất Môn, không cần 300 viên Huyền Nguyên Đan!"

"Lại đi lấy một tờ đan phương cỏn con?"

"Thật phí của trời!"

"Đệt! Tại sao tôi không phải tên ngốc này chứ? 300 viên Huyền Nguyên Đan, đủ để tôi tiến vào cảnh giới Vĩnh Hằng tầng 9 đỉnh phong rồi!" Một số lão giả kêu gào, ánh mắt nhìn Diệp Bắc Minh đầy vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Một lúc sau.

Lan Nguyệt nhận được chỉ thị!

Cô ta tiện tay lấy ra một tờ đan phương.

Đưa cho Diệp Bắc Minh!

"Diệp công tử, đây là đan phương của Huyền Nguyên Đan!"

"Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng, anh xác định mình không còn yêu cầu khác chứ?" Lan Nguyệt lại hỏi thêm một câu nữa.

Diệp Bắc Minh lười phải phí lời.

Anh vung tay, cất tờ đan phương của Huyền Nguyên Đan đi!

"Xong rồi!"

Hai chữ này rơi xuống, hiện trường lại thêm một trận kêu trời than đất!

Lan Nguyệt nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu sắc: "Diệp công tử, lời của Thánh Nữ vẫn còn hiệu lực!"

Cô ta nhìn xung quanh: "Ai dám làm tổn thương Diệp công tử, tức là đối địch với Thái Nhất Môn!"

Lời này vừa thốt ra!

Đồng tử của mọi người khẽ co lại!

Là đối địch với 'Thái Nhất Môn', chứ không phải 'Thái Nhất Thánh Nữ', câu này còn nghiêm trọng hơn câu ban nãy!

"Cáo từ!"

Quay người, rời đi.

Ngay sau đó.

Vô số thân ảnh xông đến trước mặt Diệp Bắc Minh: "Diệp công tử, gia nhập Bình Thiên Môn tôi đi!"

"Diệp công tử, mời anh gia nhập Hạo Nhiên Tông chúng tôi! Anh sẽ được hưởng đãi ngộ cao nhất!"

"Diệp công tử, Linh Kiếm Môn tôi sẵn lòng lập ngài làm thánh tử!"

"Diệp công tử..."

Mấy chục thế lực hạng hai, hạng ba tiến lên đưa ra lời mời!

Thậm chí còn không ngại hứa hẹn, để Diệp Bắc Minh làm thánh tử của họ!

Diệp Bắc Minh từ chối hết!

Cách đó không xa, nét mặt Tô Vô Cực âm trầm đến cực điểm, hắn ta siết chặt nắm đấm: "Tên này đang giả bộ gì chứ!"

Vừa dứt lời!

Ầm ầm ầm!

Trong không khí vang lên một tiếng nổ đùng đoàng!

"Thánh tử cẩn thận!"

Hoàng lão hô to, mọi người ngẩng mặt lên nhìn thì ngây người!

Diệp Bắc Minh lại dám chủ động xuất kích, tay cầm thần thiết lao về phía Tô Vô Cực, sau lưng huyết khí dâng lên cuồn cuộn, tiếng rồng ngâm vang vọng khắp tứ phía!

"Ngươi chán sống rồi à!"

Hoàng lão từ kinh vừa giận.

Ông ta lao ra chắn trước người Tô Vô Cực, rồi rút ra một tấm khiên đen!

Đoàng! Một tiếng, chiếc khiên đen nổ tung!

Khí tức khủng bố như tuyết lở đẩy hai người văng ra sau!

"Phụt..."

Hoàng lão đỡ phần lớn lực, xương ngực vỡ nát!

Ông ta cùng Tô Vô Cực bị đánh bay, khuyết khí trong người sôi trào: "Diệp Bắc Minh, đm ngươi có thật là không sợ chết không?"

"Nếu ngươi có gan thì tới giết ta đi!"

Diệp Bắc Minh cười lạnh: "Nhớ lấy, đòn vừa rồi là tiền lãi!"

"Còn đầu ngươi, tạm thời cứ để đấy đã!"

"Một ngày nào đó, ta sẽ tự tay nghiền nát nó!"

"Ngươi muốn chết à!"

Tô Vô Cực tức gần chết.

Bàn tay nắm chặt đến trắng bệch, hận không thể lao lên chém Diệp Bắc Minh thành thịt vụn ngay bây giờ!

Diệp Bắc Minh chẳng quan tâm.

Anh chuyển tầm mắt, nhìn sang đám Huyết Xuân Thu và Thạch Tham, những kẻ vừa ra tay với anh!

"Còn cả các ngươi nữa, ta nhớ hết rồi!"

Đám Huyết Xuân Thu và Thạch Tham mặt mày sa sầm!

Cái mặt già âm trầm đến cực điểm!

Huyết Xuân Thu đè giọng nói: "Nhóc con, ngươi vừa từ vũ trụ cấp thấp bò lên, đắc tội nhiều người thế này, ngươi không sợ chết không có chỗ chôn à?"

Diệp Bắc Minh bật cười: "Ta đề xuất này, ngươi hãy chuẩn bị hậu sự đi!"

"Nhắc ngươi một câu, ta thích diệt cả nhà ngươi ta!"

"Hít!"

Mọi người hít vào một ngụm khí lạnh!

Câu đấy mà cũng dám nói? To gan thế!

"Ha ha ha! Tốt! Lão phu đợi ngươi đến diệt cả nhà ta!" Huyết Xuân Thu nhếch miệng cười to.

Tiếp đó.

Diệp Bắc Minh truyền âm với Đông Cực Đại Đế: "Tiền bối, tôi đã gây thù với quá nhiều người, tốt nhất mọi người đừng đi cùng tôi!"

"Nhóc Diệp, đi một mình rất nguy hiểm, bây giờ ta đã ở cảnh giới Vĩnh Sinh, ta có thể giúp cậu..."

Mặt Đông Cực Đại Đế biến sắc.

"Tiền bối, tôi có năng lực tự bảo vệ mình, ngài đi cùng tôi, trái lại sẽ liên lụy tôi!" Diệp Bắc Minh giải thích.

Nét mặt Đông Cực Đại Đế thay đổi!

Cuối cùng đành phải đồng ý!

Diệp Bắc Minh quay người.

Đang định rời khỏi chốn thị phi này!

Đột nhiên, một giọng nói vang lên sau lưng anh: "Diệp công tử, đợi đã!"

Quay đầu lại coi!

Thế mà lại là Già Lam!

Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Có việc gì vậy?"

Già Lam cắn môi: "Anh đã giành được hạng nhất, theo ước định, bắt đầu từ bây giờ, tôi là thị nữ của anh!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK