Mọi người ngẩng đầu lên nhìn về phía phát ra giọng nói.
Chỉ thấy.
Một nữ tử vận cung trang từ trên trời giáng xuống!
Khí chất, dung mạo, dáng người đều cực phẩm, dung mạo vượt mốc 9.5 điểm, đúng chuẩn khuynh quốc khuynh thành!
"Lan Nguyệt cô nương!"
Các tu võ giả trẻ thuộc Đại La Vũ Trụ nhận ra thiếu nữ mặc cung trang này ngay!
Lan Nguyệt!
Thị nữ thiếp thân của Thái Nhất Thánh Nữ!
Trên danh nghĩa là thị nữ, trên thực tế thân phận của cô ta còn cao quý hơn thánh nữ của các thế lực khác gấp bội lần!
"Lan Nguyệt cô nương, ngài còn nhớ tôi không? Lần trước ở thành Bắc Phong, tôi từng ăn cơm với ngài!"
"Lan Nguyệt cô nương, tôi là Tống Bạch Lưu đây! Năm ngoái ngài sinh nhật 236 tuổi, tôi đã đích thân tặng ngài một con Ngọc Long Hồn, lúc đó ngài vui lắm đấy!"
"Lan Nguyệt cô nương..."
Vô số thanh niên giỏi tiến lên chào hỏi.
Lan Nguyệt đẩy đám đông ra: "Tất cả im lặng!"
Hiện trường lập tức yên tĩnh!
Các thanh niên mắt tròn xoe nhìn Lan Nguyệt!
Chờ đợi hành động tiếp theo của cô ta.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người!
Lan Nguyệt đi đến trước mặt Diệp Bắc Minh, mắt cao hơn đầu, kiêu ngạo nhìn Diệp Bắc Minh: "Ngươi chính là Diệp Bắc Minh? Ân nhân cứu mạng của Nhiễm Y muội muội?"
Nét mặt thì ngạo mạn!
Giọng điệu còn toát ra vẻ khinh thường!
"Hừ, Nhiễm Y muội muội bảo ngươi mới đạt đến Tế Đạo Chi Thượng tầng sáu? Nhưng rõ ràng ngươi đang ở tầng bảy mà? Chắc là Nhiễm Y muội muội nhầm!"
Lan Nguyệt lắc đầu.
"Thôi, bất kể ngươi ở cảnh giới gì, bản cô nương tới đây cũng chỉ vì một việc, cứu ngươi!"
"Ngươi vận khí tốt, may mắn cứu được Nhiễm Y muội muội!"
"Bây giờ, thánh nữ nhà ta cho ngươi hai lựa chọn!"
"Một là, ngươi theo ta đến Thái Nhất Môn, sau đó cho ngươi một cơ hội tham gia khảo hạch!"
"Tùy theo thành tích khảo hạch của ngươi rồi sẽ quyết định ngươi là đệ tử nội môn, hay đệ tử ngoại môn, còn nếu muốn làm đệ tử nòng cốt thì không có cơ hội đâu!"
"Nếu tư chất của ngươi còn không đủ để ngươi làm đệ tử ngoại môn, ngươi có thể sống dưới trướng Thái Nhất Môn, bảo đảm cả đời không có ai dám gây sự với ngươi!"
"Hai là, chọn số đan dược này!"
Nói xong.
Cô ta lấy ra một hộp ngọc!
Mở ra xem!
Một luồng tinh khí kinh người bùng phát, tất cả mọi người trợn tròn mắt!
"Huyền Nguyên Đan!"
"Vãi chưởng! Đan dược mà cảnh giới Vĩnh Sinh và cảnh giới Vĩnh Hằng đều dùng được, có thể dùng liên tục đến cảnh giới Vĩnh Hằng tầng 9!"
Đám đông sôi trào.
Lan Nguyệt mặt đầy ngạo nghễ: "300 viên Huyền Nguyên Đan, dù là tông môn bình thường cũng chưa chắc có số vốn này!"
"Đệt!"
"Tên nhóc này chó ngáp phải ruồi hay vậy?"
"Bất kể chọn tham gia khảo hạch của Thái Nhất Môn, hay chọn 300 viên Huyền Nguyên Đan, thì đều giúp hắn suốt đời không thiếu tài nguyên tu võ!"
Ánh mắt mọi người nóng rực.
Cả những tu võ giả đến từ vũ trụ cấp thấp cũng đầy ghen tị!
Lan Nguyệt giục: "Mau chọn đi, bổn cô nương không có thời gian lãng phí với ngươi đâu!"
Diệp Bắc Minh bật ra một câu: "Tôi không chọn cái nào hết!"
"Cái gì?"
Lời này vừa thốt ra.
Mọi người sững sờ!
Lan Nguyệt dựng thẳng mày liễu, ánh mắt lóe lên vẻ chán ghét: "Diệp Bắc Minh, ngươi đừng có tham quá!"
"Nhiễm Y muội muội phải cầu xin thánh nữ, mới xin được cho ngươi hai cơ hội này đấy!"
"Như vầy còn chưa đủ ư? Ngươi còn muốn gì nữa? Lòng tham không đáy à?"
Cô ta cho rằng!
Chắc chắn Diệp Bắc Minh cảm thấy, thù lao như này là chưa đủ!
Nên muốn công phu sư tử ngoạm.
Không ngờ!
Diệp Bắc Minh lại lắc đầu cười: "Tôi có bảo cần các cô báo đáp không? Tôi cũng không có hứng thú với Thái Nhất Môn các cô!"
"Và càng không muốn gia nhập Thái Nhất Môn các cô!"
"Còn số Huyền Nguyên Đan đó, cô về bảo với Thánh nữ các cô, cứ giữ lại mà dùng!"
"Chuyện này coi như xong!"
Dứt lời.
Toàn trường lặng như tờ!
Mọi người trợn tròn mắt, không thể tin nổi vào những gì mình vừa nghe!
La trưởng lão, Mộng trưởng lão, Già Cuồng Lan nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu sắc, ánh mắt họ đầy bất ngờ!
Câu Việt nuốt nước miếng: "Tên này giả bộ gì chứ? Huyền Nguyên Đan mà cũng không cần á!"
Vương Họa líu lưỡi: "Đến giờ còn giả bộ à? Đó là 300 viên Huyền Nguyên Đan đấy!"
Già Lam không nhịn được lên tiếng nhắc nhở: "Diệp Bắc Minh, số Huyền Nguyên Đan này có cấp bậc rất cao, nó cực kỳ có ích với ngươi."
"Nói thế này nhá, với cảnh giới của ngươi hiện giờ, số Huyền Nguyên Đan này có thể giúp ngươi nhanh chóng tiến vào cảnh giới Đại Đế, thậm chí là Vĩnh Sinh!"
Diệp Bắc Minh tùy ý bật ra một câu: "Ò."
Ò?
Thái độ gì vậy!
Ánh mắt Già Lam biến đổi mấy lần, cuối cùng không kìm được hỏi: "Tại sao?"
Diệp Bắc Minh thuận miệng đáp: "Đại trượng phu không ăn đồ bố thí!"
Lời này vừa thốt ra, toàn trường lặng ngắt!
Hoàng lão vọt qua thấp giọng nói: "Thánh tử, tên này tuyệt đối không thể giữ lại! Với cái khí phách này của hắn, một khi hắn lớn mạnh, hậu quả không thể lường được!"
"Ta biết!"
Sắc mặt Tô Vô Cực cực kỳ âm trầm.
Nếu là hắn, chắc sẽ chọn tham gia khảo hạch của Thái Nhất Môn!
"Ngươi..."
Lan Nguyệt cứng họng!
Cô ta đã cân nhắc đến việc Diệp Bắc Minh công phu sư tử ngoạn, đưa ra yêu cầu khác.
Chỉ không ngờ, Diệp Bắc Minh không chọn gì cả, rồi bảo chuyện này coi như xong?
Diệp Bắc Minh có thể xong chuyện, nhưng cô ta thì không!
Nếu cứ như này mà về, Thánh nữ sẽ nghĩ gì về cô ta? Có tí việc nhỏ cũng làm không xong!
Cùng lúc đó.
Tầng chín núi Sáng Thế, Thái Nhất Môn.
Trong một tòa cung điện cổ kính, màn che phất phơ, cảnh vật như ở chốn tiên cảnh!
Mặc Nhiễm Y đang đứng trước một phiến ngọc bích, bên trong chính là hình ảnh Diệp Bắc Minh từ chối: "Chị, em đã nói rồi mà, Diệp công tử sẽ không nhận ân huệ của chị đâu!"
Thái Nhất Thánh Nữ nhíu mày: "Ha ha!"
"Sợ là hắn còn muốn phần thưởng lớn hơn cơ!"
Mặc Nhiễm Y lắc đầu: "Chị, chị không hiểu anh ấy gì cả!"
"Diệp công tử, tuyệt đối không phải loại người đó!"
"Em mới quen hắn bao lâu? Em hiểu hắn hả?" Giọng Thái Nhất Thánh Nữ lành lạnh.
Mặc Nhiễm Y cắn môi: "Hừ! Dù sao cũng hiểu hơn chị!"
Thái Nhất Thánh Nữ hừ lạnh: "Ta thấy hắn biết thân phận của mình nên đang muốn mưu cầu lợi ích lơn hơn thôi!"
"Dù sao, nếu hắn đồng ý với lựa chọn kia, ân tình giữa hai người cũng xong!"
"Tên nhóc này, tâm tư rất sâu!"
Thái Nhất Thánh Nữ ra kết luận!
"Em không tin!"
"Nếu không tin, chúng ta cá cược đi?"
Thái Nhất Thánh Nữ liếc mắt nhìn em mình.
Mặc Nhiễm Y mím môi: "Cược gì?"
Thái Nhất Thánh Nữ nói: "Cược xem liệu hắn có yêu cầu khác không!"
"Cược thì cược!"
Mặc Nhiễm Y gật đầu quả quyết: "Dù sao, Diệp công tử chắc chắn không phải loại người đó!"
Ngay sau đó.
Thái Nhất Thánh Nữ truyền âm: "Lan Nguyệt, cho hắn một cơ hội nữa, cho hắn tự đưa ra yêu cầu!"
Lan Nguyệt thầm gật đầu!
Cô ta nhìn Diệp Bắc Minh: "Thánh nữ nhà ta vừa có chỉ thị mới, ngươi có thể đưa ra một yêu cầu!"
"Chỉ cần không quá đáng, thì bất kể là yêu cầu gì, chúng ta cũng có thể đáp ứng ngươi!"
Diệp Bắc Minh nghĩ vài giây.
Sau đó thản nhiên bật ra một câu: "Được!"
Anh vừa nói vậy.
Toàn trường lập tức xôn xao!
"Hừ! Tôi cứ tưởng tên này cốt cách kiên cường cơ!"
"Ha ha, không cần suất khảo hạch của Thái Nhất Tông, không cần 300 viên Huyền Nguyên Đan, hóa ra là có dã tâm khác!"
Nhiều người bắt đầu châm chọc mỉa mai.
Tô Vô Cực lắc đầu: "Hoàng lão, có vẻ ông nhìn hầm rồi nhỉ?"
"Sâu bọ thì vẫn chỉ là sâu bọ..." Hoàng lão giật giật khóe miệng.
La trưởng lão, Mộng trưởng lão, Già Cuồng Lan lặng lẽ lắc đầu!
Ánh mắt Già Lam hiện lên vẻ thất vọng!