Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được! Được! Được lắm!”

Cổ Nhất Hàn liên tục nói ra cùng một chữ được lắm, có thể tưởng tượng ông ta phẫn nộ đến mức nào: “Đảo Rùa có pháp luật của riêng mình, những kẻ to gan dám coi thường quy định!”

“Người bảo vệ đảo có quyền sanh sát!”

“Lão phu hôm nay thật sự muốn nhìn xem, cậu làm thế nào để giết tôi!”

Áp lực bùng nổ ngập trời.

Vào khoảnh khắc đó, hư không phía sau Cổ Nhất Hàn như bị bóp méo.

võ giả xung quanh kinh hãi, không ngừng lùi về phía sau.

Ngay chi Cổ Nhất Hàn chuẩn bị ra tay, đảo Rùa đột nhiên rung chuyển dữ dội, giống như một trận động đất vậy.

Rầm!

Một tiếng gầm đinh tai nhức óc vang lên trừ trung tâm của đảo Rùa, làm rung chuyển cả trời đất.

“Có chuyện gì vậy?”

“Đã xảy ra biến cố gì à?”

Đám người kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn về phía sâu của đảo Rùa.

Cùng lúc đó, một âm thanh dồn dập truyền khắp đảo Rùa: “Người bảo vệ nhanh chóng đến đài Huyền Quy!”

“Đài Huyền Quy xảy ra chuyện gì à?”

Sắc mặt Cổ Nhất Hàn đại biến, nhanh chóng liếc nhìn Diệp Bắc Minh: “Nhóc con, coi như cậu may mắn! Đợi lão phu giải quyết xong chuyện ở đài Huyền Quy, đó chính là ngày chết của cậu!”

Soạt!

Nói xong ông ta lao về phía hư không!

“Hình như đài Huyền Quy có chuyện gì đó, động tĩnh lớn như vậy, chẳng lẽ Quy Linh Đan xuất thế rồi sao?”

“Quy Linh Đan? Đi thôi!”

võ giả có mặt tại hiện trường hưng phấn đến kịch độ, nhao nhao lao nhanh về phía đài Huyền Quy.

Trên mặt Thiên Cơ lão nhân hiện lên một tia quỷ dị: “Không phải ngày diễn ra đại hội Thiên Đan mà Quy Linh Đan lại xuất thế ư?”

“Lẽ nào có cơ duyên lớn xuất hiện? Hai đồ đệ, đi nhanh theo ta!”

Thiên Cơ lão Nhân nắm lấy cổ tay của Nghê Hoàng và Lục Linh Nhi, cũng lao nhanh về phía đài Huyền Quy.

Nhìn thấy võ giả xung quanh mình đều vội vã đi về đài Huyền Quy, Diệp Bắc Minh cũng không lo lắng.

Anh đến bên cạnh Hướng Ly Ly: “Cô Hướng, cô không sao chứ?”

“Tôi không sao, anh Diệp, bọn họ đều đi đài Huyền Quy rồi, hình như Quy Linh Đan gì đó xuất thế, chúng ta có phải cũng nên đi xem xem không?”, Hướng Ly Ly vô ý thay đổi xưng hô.

Trước đây gọi anh là cậu Diệp, giờ chuyển thành anh.

Từ khi Diệp Bắc Minh ra tay cứu cô ta, quan hệ của hai người cũng thân thiết hơn mấy phần.

“Nếu như người đầu tiên tới đài Huyền Quy có thể lấy được Quy Linh Đan, vậy thì sẽ không có chuyện ngàn vạn võ giả ngày đêm canh giữ ở đó nữa rồi!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Chúng ta không vội, qua đó xem trước rồi tính!”

Hai người lúc này mới đi về hướng đài Huyền Quy.

Quảng trường rộng lớn lúc này sớm đã đông nghìn nghịt người.

Cổ Nhất Hàn và đám người bảo vệ đảo Rùa khác đứng trên hư không, vây quanh một tượng điêu khắc Linh Quy màu đen dài hàng trăm mét.

Dáng dấp và hình thái của nó giống hệt như đảo Rùa.

Lúc này, tượng Linh Quy kia đột nhiên vang lên tiếng gầm lớn.

Giống như có thể sống lại bất cứ lúc nào.

Dưới hàng vạn con mắt theo dõi của đám võ giả, tượng Linh Quy vậy mà mở miệng, nhả ra một viên đan dược màu đỏ.

Vào giây phút viên đan dược này xuất hiện, cả quảng trường bùng phát một sức mạnh cuồn cuộn mênh mông.

“Quy Linh Đan!”

Đôi mắt mọi người co rút, nhìn chằm chằm vào viên đan dược màu đỏ kia.

Đan dược này 1 vạn năm mới xuất hiện 1 viên, có thể cảnh giới Đạo Tổ đạt đến trình độ cao hơn, quá trân quý rồi.

Nếu không phải có mười người bảo vệ đảo Rùa ở đó, e rằng bọn họ đã trực tiếp ra tay rồi.

Soạt!

Quy Linh Đan đột nhiên run lên, vậy mà giống như sao băng lao ra khỏi vòng vây của đám người bảo vệ đảo, bay ra khỏi đảo Rùa.

“Quy Linh Đan, là của ta!”

Một lão giả cảnh giới Đạo Tổ chu kỳ hưng phấn với cực độ, bước tới chắn trước mặt Quy Linh Đan, đưa tay lên định nắm lấy.

Ông ta dường như đã quên mất, đây là một quảng trường với sức chứa lên đến hàng ngàn vạn võ giả.

Một đạo đao khí thô bạo chém tới, lão giả cảnh giới Đạo Tổ chu kỳ kia kêu thảm lên một tiếng, cánh tay đang chuẩn bị nắm lấy Quy Linh Đan bị chặt đứt tại chỗ.

“Ha ha ha, Quy Linh Đan thuộc về ta rồi!”

Người đàn ông vừa ra tay có cảnh giới Đạo Tổ trung kỳ cười lớn, vào giây phút hắn ta sắp có được Quy Linh Đan.

Những Đạo Tổ các cũng như bừng tỉnh, hơn trăm người đồng thời lao về phía Quy Linh Đan.

“Dừng tay, tất cả dừng tay!”

“Quy Linh Đan là đồ vật của đảo Rùa, lại dám có người dám cướp đoạt!”

“Muốn chết à?”

Mười người bảo vệ đảo Rùa giận dữ hét lên.

Căn bản không có ai nghe cả.

Chỉ cần đoạt được Quy Linh Đan, sau đó ẩn nấp ở một nơi, dùng đan dược này để đột phá.

Một khi đột phá cảnh giới Đạo Tổ, sao còn phải sợ người bảo vệ đảo Rùa nữa?

Trong nháy mắt, toàn bộ quảng trường đảo Rùa hỗn loạn thành một nồi cháo.

Đủ loại khí tức đáng sợ ập tới, hàng trăm võ giả cảnh giới Đạo Tổ thi nhau ra tay cướp, võ giả bình thường bị uy áp của cuộc chiến ảnh hưởng, thân thể nổ tung tại chỗ.

“Anh Diệp...”

Hướng Ly Ly căn bản không chịu được loại khí tức này, bị dọa đến mặt mày tái mét.

Diệp Bắc Minh bảo vệ cô ấy sau lưng mình.

Đồng thời, anh nhìn về hướng Thần Ngự tông bên kia, thấy hai người của tông môn đó đang dần rút về phía dìa bên của quảng trường, thấy hai con gái của mình an toàn, anh mới thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này, tượng Linh Quy bằng đá lại khẽ mở miệng lần nữa.

Nhả ra một viên Quy Linh Đan thứ hai.

“Vẫn còn một viên Quy Linh Đan nữa!”

“Quy Linh Đan mỗi vạn năm chỉ ra đời 1 viên đan được, sao lại có viên thứ hai chứ?”

Tất cả mọi người đều ngây ra, không thể tin được mà quay đầu.

Sau vài hơi thở, viên Quy Linh Đan giống như có sức sống, đan lực vậy mà hóa thành Huyền Vũ lao về phía bên ngoài đảo Rùa.

“Ngăn nó lại!”

Một lượng lớn võ giả bay lên hư không, lao về phía viên đan dược thứ hai.

Đồng thời lúc đó.

Tượng đá Linh Quy lại nhả ra viên Quy Linh Đan thứ ba!

Tiếp sau đó.

Viên thứ tư!

Viên thứ năm!

...

Viên thứ tám, thứ chín, thứ mười!!!

Tổng cộng 10 viên Quy Linh Đan bay về bốn phương tám hướng.

“Chuyện gì vậy...”

Toàn bộ quảng trường sôi sục, đôi mắt của tất cả mọi người ở quảng trường đỏ như máu.

Người của các tông môn lớn, thật sự chết lặng.

10 viên Quy Linh Đan!

Đây thế nhưng là 10 viên Quy Linh Đan đấy.

Vừa hay, trong đó có một viên Quy Linh Đan bay về phía Diệp Bắc Minh.

Nháy mắt chỉ còn cách anh chưa đến mười mét.

Giơ tay lên là có thể lấy được!

“Nhóc con, cút ngay!”

Một tiếng hét giận dữ vang lên.

Lục Thiêu lúc ban đầu vẫn rất bình tĩnh, cho dù có xuất hiện hai ba viên Quy Linh Đan, chỉ cần có người bảo vệ đảo Rùa ở đây.

Những người này dù có cướp đến đầu rơi máu chảy, cuối cùng Quy Linh Đan cũng sẽ bị những người bảo vệ đảo Rùa này lấy mất.

Hiện tại, 10 viên Quy Linh Đan đồng thời xuất hiện, hắn ta nào có thể bình tĩnh được nữa!

Đặc biệt là khi nhìn thấy một viên Quy Linh Đan bay về phía Diệp Bắc Minh.

Dựa vào cái gì chứ?

Hắn ta không do dự mà trực tiếp ra tay.

Bước lên trước một bước, chắn trước mặt Diệp Bắc Minh, lạnh lùng phun ra một câu: “C...”

Một chữ ‘Cút’ còn chưa nói được một nửa.

Rầm!

Diệp Bắc Minh giơ tay đánh ra một quyền, Lục Thiêu giống như bị sao băng đánh trúng, bay ngược ra phía sau.

Hắn ta phun ra hơn chục ngụm máu tươi trong không trung, nhếch nhác ngã xuống đất.

“Lục Thiêu!”

Sắc mặt Bảo Kiếm Phong biến sắc.

Diệp Bắc Minh đưa tay ra, Quy Linh Đan rơi xuống lòng bàn tay anh, một cỗ hỏa lực nóng bỏng ập tới.

“Nhóc con, giao Quy Linh Đan ra đây!”

“Đây không phải là vật mà cảnh giới Thần Quân như cậu có thể có được!”

Vài lão giả cảnh giới Đạo Tổ chu kỳ sắc mặt âm trầm, cực kì lạnh lùng đi tới.

Diệp Bắc Minh cũng lười phải nói nhảm, kiếm kí nháy mắt biến mất.

Grào!

Một đạo kiếm mang theo tiếng long ngâm vang lên.

Vài lão giả cảnh giới Đạo Tổ vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra, đầu người đã rơi xuống đất.

“Cái này...”

Bảo Kiếm Phong sợ hãi.

“Mày...”

Lục Thiêu nằm trên mặt đất, cũng sợ hãi hét lên.

Sở Y Thủy ngây ra tại chỗ, anh Diệp từ khi nào có thể tùy ý giết chết cảnh giới Đạo Tổ vậy?

Những võ giả cảnh giới Đạo Tổ cũng chú ý tới Diệp Bắc Minh, cho dù anh vừa mới giết chết mấy Đạo Tổ chu kỳ, nhưng họ vẫn không thể dập tắt ngọn lửa hừng hực với Quy Linh Đan!

Bảy tám cảnh giới Đạo Tổ trung ky từ xa bay tới, dừng lại cách 100 mét.

Bọn họ nháy mắt với nhau, vừa mới định ra tay.

“Toàn bộ dừng tay!”

Một giọng nói chấn động vang lên.

Tất cả mọi người ngạc nhiên quay đầu lại, không thể tin được nhìn về tượng đá Linh Quy phía trung tâm của đảo Rùa: “Là tôi nghe nhầm rồi sao? Tượng đá Linh Quy vừa mới nói chuyện sao?”

10 người bảo vệ đảo Rùa choáng váng, đồng loạt ngừng lại.

Một bước quay về xung quanh tượng đá Linh Quy.

Quỳ một gối xuống đấ.t

“Tham kiến Linh Quy Thiên Tôn!”

“Đại nhân, người... tỉnh rồi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK