Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2452: Cuồng vọng vô biên!

Anh vừa ngồi xuống!

Thì không chỉ những người ở hàng ghế đầu, mà còn hàng triệu tu võ giả đang có mặt tại đây đều chấn động, kể cả người của Côn Luân Điện!

"Đù mé!"

"Hắn điên rồi à?"

"Đó là chỗ ngồi của mấy vị tiền bối như lão tổ nhà họ Long, nhà họ Đế, Đông Cực Đại Đế, thành chủ thành Hắc Uyên, mấy vị ở đẳng cấp đấy mới có tư cách ngồi trên đài cao!"

"Diệp Bắc Minh, hắn lấy tư cách gì chứ?"

"Sao hắn dám!"

Toàn trường ồ lên!

Quảng trường phủ thành chủ vốn đang rất náo nhiệt, giờ phút này đã ầm ĩ cả lên!

Hiện trường như biển động, tiếng nghị luận không dứt bên tai!

"Minh Nhi?"

Diệp Thanh Lam ngây người.

"Tiểu sư đệ em ấy..." Lạc Khuynh Thành trợn tròn mắt.

Đạm Đài Yêu Yêu nhếch môi cười: "Như này mới đúng là tính cách của tiểu sư đệ!"

"Người khác ngồi được, chẳng lẽ em ấy lại không ngồi được?"

Ánh mắt Phạn Như Âm lóe lên, bà ta nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh trên đài cao: "Từ Nhi, Diệp đại ca này của con, to gan đến mức vi sư cũng phải bội phục!"

Nguyễn Thanh Từ thấy mọi người phản ứng dữ dội như vậy, cô ấy hơi lo lắng: "Sư phụ, anh ấy sẽ không sao chứ?"

"Ha ha, đâu chỉ dừng lại ở có vấn đề! Có khi còn mất mạng đấy!"

Phạn Như Âm cười nhạt, lắc đầu!

"Hả?"

Nguyễn Thanh Từ lo lắng ra mặt!

Tiếp đó.

Lão giả nhà họ Long ở Thiên Vực đứng phắt dậy quát: "Diệp Bắc Minh, ngươi xuống ngay cho lão phu!"

Lão giả Đế Tộc cũng phẫn nộ nói: "Diệp Bắc Minh, ngươi điên rồi à? Còn không mau cút xuống!"

"Đó là chỗ của mấy vị lão tổ, đâu phải chỗ để ngươi làm càn?"

"Diệp Bắc Minh, ngươi to gan quá rồi đấy!"

"Côn Luân Điện của ngươi muốn chết hả?"

Hai lão giả nhà họ Chu và gia tộc Bắc Minh lạnh lùng nhìn anh!

Dao Trì cứng đờ người, ngồi yên tại chỗ, Dao Trì cũng ngây người rồi!

Sốc một cách triệt để!

Cô ấy biết Diệp Bắc Minh to gan lớn mật, nhưng có nằm mơ cô ấy cũng không ngờ, anh lại dám làm như vậy!

Trịnh Huyết Thiên ngồi bên cạnh thấp giọng bảo: "Điện hạ, mau bảo Diệp công tử xuống đi! Nhân lúc mấy vị lão tổ kia chưa đến, bây giờ Diệp công tử đi xuống vẫn còn kịp đấy!"

"Nếu mấy vị lão tổ kia đến mà trông thấy cảnh này, chắc chắn sẽ nổi giận!"

Đương nhiên Dao Trì biết chứ!

Mấy người đó đều là những tồn tại đỉnh cao!

Chỉ có cha cô, Đông Cực Đại Đế, người ở loại cảnh giới kia mới có thể ngang hàng với họ!

Cho dù Diệp Bắc Minh là điện chủ Côn Luân Điện, cho dù anh có thân phận là thể chất Hỗn Độn!

Cũng không đủ tư cách!

"Diệp Bắc Minh, cậu đừng hành động theo cảm tính nữa! Côn Luân Điện của cậu không muốn ngồi hàng ba cũng chẳng sao!"

"Kể cả cậu có giành ghế hàng hai, thì cũng đâu có sao? Chẳng mấy người dám trở mặt với bên cậu!"

"Nhưng cậu... không được ngồi ở vị trí cao nhất, cha tôi thì không sao... nhưng những người khác thì sao? Họ sẽ cho rằng cậu đang khiêu khích họ! Mau xuống đi, coi như ta xin cậu đấy!" Dao Trì sốt ruột truyền âm.

Cô ấy có thể nói ra những lời này, chứng tỏ cô ấy sốt ruột lắm rồi!

Diệp Bắc Minh thản nhiên đáp lại: "Sao cô biết, tôi không cố ý khiêu khích họ?"

"Gì cơ?"

Dao Trì sửng sốt.

Đúng lúc này.

"Diệp Bắc Minh, đó là chỗ dành cho ngươi sao? Ngươi to gan thật đấy!"

Một giọng nói cực kỳ uy nghiêm vang vọng khắp quảng trưởng, thanh âm lọt thẳng vào tai từng người!

"Lão tổ!"

Đám người nhà họ Đế lập tức đứng bật dậy, nhìn về phía phát ra giọng nói!

Ở cuối tầm nhìn!

Một lão giả tóc trắng đạp trên hư không, bên cạnh là hai thanh niên đi cùng!

Đế Vương, Đế Hoàng!

Hai người lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh đang ngồi trên đài cao: "Ha ha, đúng là ông già đốt đèn đi vệ sinh, tìm cứt à (tiếng trung đồng âm, tìm cứt = tìm chết, tự tìm đường chết)!"

Diệp Bắc Minh lạnh nhạt đáp: "Trước nay ta vẫn to gan, hôm nay ngươi mới biết à?"

Cái gì?

Đù!

Mấy chục triệu người trên quảng trường lập tức im lặng!

Yên lặng như thời gian ngừng trôi, trái tim mọi người như ngừng đập, tất cả kinh hãi nhìn Diệp Bắc Minh, rồi lại nhìn lão tổ nhà họ Đế!

Da đầu tê dại!

Kể cả Đế Hoàng và Đế Vương cũng nghẹn họng nhìn trân trối!

Chẳng lẽ Diệp Bắc Minh không biết thân phận của lão tổ? Cho dù có là kẻ ngốc thì cũng đoán được chứ!

Diệp Bắc Minh, một là ngốc!

Hoặc hai là điên!

Hai người thiên về vế sau hơn!

Lão tổ nhà họ Đế cười to: "Ha ha ha ha! Diệp Bắc Minh, xem ra ngươi muốn chết thật rồi!"

"Vừa nãy lão phu còn nhận được tin, ngươi vừa vào thành Hắc Uyên đã cho người giết một trăm ba mươi bảy người nhà họ Đế bọn ta!"

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Đúng vậy, tôi giết rồi, thì sao?"

"Cái... cái gì...?"

Hàng chục triệu người đang có mặt tại hiện trường cơ hồ run lên!

Một tu võ giả cảnh giới Đại Đế cấp một há miệng: "Tôi không nghe lầm chứ? Cậu ta trả lời là giết rồi, lại còn hỏi ngược lại lão tổ nhà họ Đế, thì sao?"

"Cậu ta kiêu ngạo quá..."

"Diệp Bắc Minh sao vậy? Uống nhầm thuốc à?" Phạn Như Âm trợn tròn mắt, không dám tin.

Nguyễn Thanh Từ ở bên cạnh há miệng!

Yếu ớt trả lời một câu: "Sư phụ, liệu có khả năng... anh ấy vốn là người như vậy..."

"Chẳng qua sau này, đã thu liễm lại nhiều..."

Phạn Như Âm đưa tay đỡ trán: "Cậu ta có từng thu liễm hả?"

Cho dù là các trưởng lão của Côn Luân Điện, lúc này họ cũng sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh!

Tề Thương Lan cảnh giới Đại Đế cấp bốn, khuôn mặt già nua tái nhợt, người đó là lão tổ nhà họ Đế đấy! Một tồn tại có thể là Đại Đế cấp chín, uy nghiêm không cho phép mạo phạm!

"Vẫn là hương vị quen thuộc!"

Lạc Khuynh Thành thở dài.

Đạm Đài Yêu Yêu cười tinh ranh: "Đây mới là tiểu sư đệ của chúng ta!"

"Yên tâm, chắc chắn em ấy có cách đối phó lão tổ nhà họ Đế này!"

Lão tổ nhà họ Đế đen mặt: "Diệp Bắc Minh, ngươi ngồi lên vị trí không thuộc về ngươi, đây là tội chết thứ nhất của ngươi!"

"Giết người ở thành Hắc Uyên, giết một trăm ba mươi bảy người nhà họ Đế ta, đây là tội chết thứ hai!"

"Coi thường uy nghiêm của lão phu, ăn nói ngông cuồng! Đây là tội chết thứ ba của ngươi!"

"Cho dù ngươi có là điện chủ Côn Luân Điện, cho dù ngươi có là thể chất Hỗn Độn! Cho dù Đông Cực cũng đang ở đây, hôm nay lão phu cũng phải ban ngươi cái chết!"

Dứt lời.

Đôi mắt lão tổ nhà họ Đế bùng lên một tia sắc bén, ông ta ra tay luôn!

"Đợi đã!"

Giọng nói thứ hai vang lên!

Gào!

Một tiếng rồng ngâm cực kỳ vang dội cất lên, một con thương long màu vàng kim bay từ cuối chân trời tới, khi đến khoảng không trên quảng trường, ánh vàng lóe lên, hóa thành hình một lão giả tóc vàng!

"Tham kiến lão tổ!"

Mọi người nhà họ Long trông thấy lão giả tóc vàng, họ vội vàng bước lên một bước, quỳ một gối xuống!

Lão giả nhà họ Đế nheo mắt: "Lão long vương, ông muốn bảo vệ tên nhóc này?"

Lão tổ nhà họ Long khàn giọng bảo: "Lão phu giống ông, muốn tên nhóc này chết!"

"Ta có chín đứa cháu, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, đều chết trong tay tên nhóc này!"

"Diệp Bắc Minh!"

Lão tổ nhà họ Long quát, uy áp như sóng thần ập tới: "Bản lão tổ hỏi ngươi, có phải Long Cửu, Long Ngũ đã chết trong tay ngươi không?"

Diệp Bắc Minh lạnh nhạt lắc đầu: "Không phải!"

"Ngươi nói bậy!"

Lão tổ nhà họ Long quát: "Nếu không phải ngươi, thì còn có thể là ai?"

Diệp Bắc Minh bật cười: "Ông già, không phải tôi giết thì không phải tôi giết thôi!"

"Số người Diệp Bắc Minh tôi giết còn ít sao? Lùi một vạn bước mà nói, hai tên phế vật đó còn không xứng để tôi ra tay giết!"

Anh vừa nói vậy!

Mấy chục triệu người trên quảng trường đã hoàn toàn hiểu, thế nào gọi là cuồng vọng!

Cmn này đúng là cuồng vọng vô biên rồi!

Ánh mắt lão tổ nhà họ Long tràn đầy hàn ý: "Thế Long Tứ thì sao?"

"Cũng không phải!"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Nhưng, có thể nói hắn chết là vì tôi!"

"Ông có thể tính lên đầu tôi! Sao nào? Ông muốn báo thù cho hắn à?"
Chương 2453: Vào bàn ăn? Ngươi cũng xứng!

"Này..."

Tất cả những người đang có mặt tại hiện trường đều hít một ngụm khí lạnh!

"Ngông cuồng quá!"

"Vầy là không sợ nhà họ Long, không coi nhà họ Long ra gì, nên mới nói những lời này!"

"Cái gì gọi là ông có thể tính lên đầu tôi? Ực... này khác gì tự tìm đường chết?"

Vô số người nuốt nước miếng!

"Diệp Bắc Minh uống lộn thuốc à?"

"Tên nhóc này sao vậy, sao dám coi thường uy nghiêm của nhà họ Long thế?"

Ngay cả đại diện của các thế lực lớn ngồi ở hàng một và hàng hai, cũng đang trợn tròn mắt kinh ngạc!

Dao Trì truyền âm: "Diệp Bắc Minh, cậu... cậu làm cái gì vậy?"

Lão tổ nhà họ Long tức run cả vai: "Ha ha ha ha! Được lắm, Diệp Bắc Minh, đây là ngươi tự chuốc lấy, mọi người ở đây đều chứng kiến rồi đấy!"

"Ngươi đang cố tình đối địch với nhà họ Long ở Thiên Vực, cho dù ta giết ngươi!"

"Tất cả đồng đạo giới tu võ đang có mặt tại đây, kể cả Côn Luân Điện các ngươi, thì cũng không nói được gì, ngươi đúng là..."

Còn chưa nói xong!

Đã bị Diệp Bắc Minh ngắt lời: "Ông già, ông lắm lời thế!"

"Ông muốn động thủ với tôi? Thế thì tiếp một kiếm một của tôi trước đi!"

Đồng thời.

Anh hét lên trong lòng!

"Tiểu tháp, bùng nổ sức mạnh cho tôi!"

Gào!

Một tiếng rồng ngâm cực kỳ cuồng bạo vang lên, Diệp Bắc Minh không hề khách khí, trực tiếp tế ra kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!

Ngưng tụ tất cả sức mạnh trong cơ thể, đổ vào kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!

Trong nháy mắt, trời đổi sắc!

Một kiếm chém ra!

Những nơi kiếm khí đi qua, trên bầu trời phủ thành chủ thành Hắc Uyên, hư không nổ ra một cái lỗ cực kỳ khủng bố!

"Ngươi dám!"

Lão tổ nhà họ Long vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ!

Nộ là vì Diệp Bắc Minh dám ra tay đánh ông ta, kinh là vì nhát kiếm này của Diệp Bắc Minh, lại khiến ông ta cảm nhận được uy hiếp nồng đậm!

'Sao có thể chứ! Rõ ràng khí tức trên người tên nhóc này mới ở cảnh giới Tế Đạo... đợi đã, không đúng!'

'Cảnh giới Tế Đạo? Một ngày trước, lúc ở thành Hắc Uyên, cậu ta mới ở Đại Đạo Chi Thượng cơ mà?' Lão tổ nhà họ Long nắm rõ tin tức về Diệp Bắc Minh, nên ông ta biết cảnh giới của anh!

Mới qua có một ngày ngắn ngủi!

Tên nhóc này!

Cmn đột phá cả một cảnh giới lớn rồi?!!!

Rốt cuộc chuyện này là sao?

Cho dù có là thể chất Hỗn Độn, tiến vào cảnh giới Tế Đạo thì cũng chỉ mạnh hơn cùng cấp một đại cảnh giới, không thể là đối thủ của Đại Đế cấp chín được!

"Diệp Bắc Minh, thảo nào ngươi lại kiêu ngạo thế này, hóa ra đây là lý do ngươi tự tin!"

"Bản lão tổ không biết ngươi đã dùng cách gì mà tăng cảnh giới nhanh như này, nhưng lão phu biết, bất kể ngươi có mạnh cỡ nào, ngươi cũng không làm nên trò trống gì trước mặt Đại Đế cấp chín đâu!" Lão tổ nhà họ Long nhấc tay tung một quyền.

Cảnh giới Đại Đế cấp chín!

Lĩnh ngộ về lực lượng phép tắc đã đạt đến cực hạn!

Cho nên chiêu thức không cần phải hoa hòe hoa sói làm gì!

Chỉ cần ra tay, liền thành phép tắc võ đạo!

Vù vù vù!

Một quyền đánh ra, như thể một ngôi sao đang rơi xuống vậy!

Một quyền một kiếm va chạm!

"Ầm ầm bùm bùm...!"

Trên bầu trời phủ thành chủ, tất cả lực lượng phép tắc tan vỡ, hư không sụp xuống, lộ ra một lỗ đen cực kỳ đáng sợ!

Vù vù vù...

Một lực hút không thể chống cự khởi động, hàng chục triệu tu võ giả ở hiện trường bị hút về phía lỗ đen!

"Đừng mà!"

"A... là lỗ đen, chúng ta bị hút vào đó thì chết chắc!"

Những tu võ giả có tu vi dưới Đại Đế, hoảng sợ hét lên!

Kể cả cường giả Tế Đạo Chi Thượng tầng chín, nếu bị hút vào lỗ đen chắc chắn cũng thập tử vô sinh!

"Hai vị dừng tay!"

"Nhóc Diệp, đừng đánh nữa!"

Hai giọng nói gần như đồng thời vang lên!

Giây tiếp theo.

Bốn bóng người đi tới, một người trong số đó chính là Đông Cực Đại Đế, một người nữa thì mặc long bào, trông như vua chúa!

Thành chủ thành Hắc Uyên, Trần Thiên La!

Một người đi bên trái là lão tổ nhà họ Chu ở Lôi Minh đại lục!

Một người đi bên phải là lão tổ gia tộc Bắc Minh, ở Thiên Hà đại lục!

Bốn người ra tay cùng lúc.

Lực lượng phép tắc nhanh chóng ngưng tụ, giống như Nữ Oa vá trời, cấp tốc vá lại lỗ hổng không gian trên bầu trời phủ thành chủ!

Bằng không.

Để các tu võ giả khác bị hút vào đó, hậu quả không thể tưởng tượng nổi!

Trần Thiên Lá nhíu mày nói: "Long huynh, Đế huynh, có chuyện gì vậy? Sao mọi người lại đánh nhau?"

"Diệp Bắc Minh, bổn thành chủ biết ngươi, sao ngươi dám đánh nhau ở đây?"

Diệp Bắc Minh phớt lờ ông ta!

Ánh mắt lão tổ nhà họ Long lạnh lẽo: "Trần thành chủ, không phải lão phu muốn đánh!"

Ông ta chỉ vào Diệp Bắc Minh: "Tên này giết người nhà họ Long ta, lại còn dám chiếm chỗ ngồi của sáu người chúng ta, đây đúng là không coi thành Hắc Uyên ra gì, hắn cũng không coi nhà họ Long ra gì!"

"Đúng vậy! Tên này đã giết hậu bối nhà họ Đế ta trước mặt bao người, hắn phải lấy máu đền tội!" Lão tổ nhà họ Đế cũng trầm mặt nói.

Diệp Bắc Minh buồn cười: "Nhà họ Long ông chủ động gây sự với tôi, tôi giết họ thì sao?"

"Còn nhà họ Đế, các ông dám sỉ nhục Côn Luân Điện tôi trước mặt bao nhiêu người!"

"Côn Luân Điện không thể bị sỉ nhục, ai dám sỉ nhục, giết không tha!"

"Ngươi!"

Lão tổ nhà họ Long và lão tổ nhà họ Đế vô cùng tức giận!

Trần Thiên La và Đông Cực Đại Đế đưa mắt nhìn nhau, cả hai đồng loạt ra tay ngăn cản!

"Nhóc con, đây là nơi tổ chức đại hội Vạn Tông, đừng làm loạn!"

Đông Cực Đại Đế lắc đầu.

Diệp Bắc Minh nói: "Tiền bối, không phải tôi muốn gây sự!"

"Mà là có những chuyện, vốn không thể giải quyết được chỉ bằng lời nói, chỉ có thể dùng vũ lực!"

Đông Cực Đại Đế kinh ngạc: "Cậu lại thăng cấp rồi?"

Tốc độ nhanh quá!

Khiến ông ấy cũng phải kinh ngạc!

Từ lúc Diệp Bắc Minh bước vào vị diện cấp chín đến giờ, còn chưa đến một năm nhỉ? Thế mà đã tăng tằng tằng ba cảnh giới lớn?

Tên nhóc này đã gặp kỳ ngộ gì vậy?

Coi như có gặp kỳ ngộ, chắc cũng không thể gặp nhiều kỳ ngộ hơn ông ấy chứ!

Ở bên kia, Trần Thiên La đã trấn an hai người kia xong!

Giờ mới quát Diệp Bắc Minh: "Diệp Bắc Minh, ngươi còn ngồi đó làm gì? Sáu cái ghế đấy, không phải ghế dành cho ngươi!"

"Nể mặt Đông Cực Đại Đế, ngươi hãy dẫn người của ngươi, trở về chỗ ngồi dành cho Côn Luân Điện đi!"

Chỗ ngồi của Côn Luân Điện ở hàng ba!

Chỗ cuối cùng!

Diệp Bắc Minh bật cười: "Chỗ này, thành chủ Hắc Uyên ông ngồi được, Côn Luân Điện tôi thì không ngồi được?"

Toàn trường chết lặng!

Mọi người vô thức há hốc miệng!

Người nhà họ Long, nhà họ Đế, nhà họ Chu, gia tộc Bắc Minh, Võ Tông, Hoa tộc, cả đám sững sờ chết lặng!

Diệp Bắc Minh dám coi thường nhà họ Long, nhà họ Đế, thôi thì đành vậy!

Hai bên này có mâu thuẫn, có thù oán sẵn rồi!

Nhưng với thành chủ thành Hắc Uyên mà anh cũng thái độ vậy ư?

"Tôi có thể khẳng định, tên này không phải điên! Mà là một kẻ ngông cuồng chân chính!"

"Cmn đúng là cuồng vọng từ đầu đến chân!"

Trái tim mọi người run run!

Một lão giả cảnh giới Đại Đế cấp sáu nhà họ Long vỗ bàn đứng dậy: "Diệp Bắc Minh! Ngươi thật to gan, ngươi dám ăn nói với thành chủ thành Hắc Uyên như thế à?"

"Còn không mau cút xuống, quỳ gối dập đầu nhận sai đi!"

Gào!

Không hề báo trước!

Một con huyết long lao ra từ trong kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!

Cực kỳ cuồng bạo, thị huyết, gần như hóa thành thực thể, huyết long được tạo ra từ cuộc dung hợp máu Hỗn Độn và máu của Chúc Cửu Âm!

Vị Đại Đế cấp sáu nhà họ Long, căn bản không chịu được, ông ta nổ thành huyết vụ ngay tại chỗ!

Thần hồn cũng tan biến theo!

Nếu không nhờ mấy vị Đại Đế khác trong đám nhà họ Long ra tay chắn lại dư lực, e là một nhóm người của nhà họ Long đã bị nhát kiếm này của Diệp Bắc Minh diệt sạch rồi!

"Diệp Bắc Minh!"

Lão tổ nhà họ Long tức điên: "Ngươi muốn chết đúng không!"

Trần Thiên La sa sầm mặt mày, chỉ một ánh mắt, lão tổ nhà họ Chu và lão tổ nhà Bắc Minh lập tức tiến lên, khó khăn lắm mới giữ được lão tổ nhà họ Long!"

Ánh mắt Đông Cực Đại Đế lóe lên một tia kinh ngạc: 'Sao đột nhiên sức mạnh của tên nhóc này mạnh thế? Không đúng... trong không khí tràn ngập một mùi huyết mạch mới tinh, lẽ nào là..."

Đồng tử của Đông Cực Đại Đế khẽ co rút!

Trần Thiên La đè giọng nói: "Diệp Bắc Minh, rốt cuộc ngươi có ý gì?"

"Chỗ này là đại hội Vạn Tông, bổn thành chủ phải lấy đại cục làm trọng, ta nhịn ngươi lắm rồi đấy!"

"Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"

Diệp Bắc Minh cười lạnh: "Rất đơn giản! Thời đại Viễn Cổ tới, Côn Luân Điện tôi tuyệt đối không thể làm con cá trên bàn để kẻ khác quyết định có bị ăn hay không!"

"Côn Luân Điện tôi cũng phải vào bàn ăn!"

Trần Thiên La lắc đầu: "Không được!"

Lão tổ nhà họ Long cười khẩy: "Côn Luân Điện mà cũng có tư cách vào bàn ư?"

Lão tổ nhà họ Đế lắc đầu châm chọc: "Ngươi cũng xứng?"

"Thế thì đánh!"

Diệp Bắc Minh bước lên một bước!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK