Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Bắc Minh đặt tách trà xuống: "Ta không có ý đó, cũng không cần ngươi làm ấm giường cho ta!"

"Thế này đi..."

Lấy ra phương thuốc Huyền Nguyên Đan!

"Cầm lấy phương thuốc, đi lấy đủ các dược liệu trên!"

"Thần Tinh, ngươi ứng trước cho ta, sau này ta sẽ trả lại ngươi!"

"Được!"

Già Lam giật lấy phương thuốc từ tay Diệp Bắc Minh, xấu hổ quay người, lao ra khỏi phòng.

Nhìn thấy cánh cửa đóng lại, phù văn trên đó chặn hết mọi sự thăm dò thần niệm, Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Cái duyên với phụ nữ chết tiệt của ta!"

"Ha ha ha ha!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười.

Vút! một tiếng, lao ra khỏi cơ thể Diệp Bắc Minh.

Lơ lửng giữa không trung!

"Tiểu tử, cái duyên phụ nữ của cậu quả thật không tồi đấy!"

"Bất kể đến vị diện nào, đều có những cô gái xinh đẹp mê mẩn cậu. Cô Già Lam này cũng rất xinh đẹp!"

"Trong số tất cả những hồng nhan tri kỷ của cậu, cô ta ít nhất cũng có thể được xếp vào năm người đứng đầu, đúng không? Sao không dứt khoát lấy cô ta đi? Dù sao có thêm một người phụ nữ nữa cậu cũng không thiệt gì!" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười khúc khích.

Diệp Bắc Minh đảo mắt.

"Tôi là loại người đó sao?"

"Cậu không phải là con người sao?"

"Tất nhiên là không!"

Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật, lại lắc đầu: "Được rồi, không nói đùa nữa!"

"Tiểu Tháp, ông cảm thấy Đại La Vũ Trụ thế nào?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục suy nghĩ vài giây: "Đầu tiên, pháp tắc rất hoàn thiện!"

"Bảy vũ trụ lớn cấp dưới tiến vào Đại La Vũ Trụ, nút thắt đều nới lỏng rồi."

"Bổn tháp cảm thấy, trong thời gian ngắn, chắc là cậu có thể đột phá cảnh giới Đại Đế!"

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Đúng vậy, tôi cũng nghĩ vậy!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Thứ hai, thanh Trảm Thiên Kiếm có nguồn gốc như thế nào? Bổn tháp không tìm được tin tức gì của nó!"

"Thứ ba, chuyện của Thần Thiết đã bị người khác biết rồi, không bao lâu nữa, người của các thể lực sẽ đến tìm cậu gây rắc rối!"

"Tất cả những điều này cộng lại, cậu có thể gia tăng thực lực với tốc độ nhanh nhất!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vừa mới nói xong!

Cốc cốc cốc——!

"Diệp công tử, tôi là Thánh tử của Thanh Minh Tông, muốn cầu kiến một chút!" Các phù văn trên trận pháp rung lên, bên ngoài truyền đến giọng nói của một người đàn ông.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Thấy chưa? Rắc rối đến rồi!"

Diệp Bắc Minh nhíu mày.

Mở cửa phòng!

Hàng chục người đang đứng trong hành lang rộng lớn, dẫn đầu là một chàng trai trẻ với nụ cười rạng rỡ trên môi: "Diệp công tử, tự giới thiệu một chút, tôi cũng họ Diệp!"

"Tôi tên là Diệp Phá Dương, đến từ tông môn thứ nhất ở tầng thứ tư của núi Sáng Thế, Thánh Tử của Thanh Minh Tông!"

"Nghĩ lại thì nói không chừng hàng nghìn tỷ năm trước, chúng ta còn là người một nhà đấy!"

Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Ngươi có chuyện gì?"

Diệp Phá Dương cười nói: "Diệp công tử, tôi muốn kết bạn với anh!"

"Ta không cần bạn bè!"

Diệp Bắc Minh trực tiếp từ chối.

Vừa định đóng cửa!

"Ý?"

Diệp Phá Dương nheo mắt lại, đưa tay ra chặn cửa.

Va phải ánh mắt của Diệp Bắc Minh, lại nở một nui cười: "Diệp công tử, anh cũng lạnh nhạt, xa cách quá rồi đấy!"

"Hai người này là bạn của anh đúng không? Đều phi thăng lên từ Hồng Mông Vũ Trụ!"

"Theo lý mà nói, bọn họ không có tư cách gia nhập Thanh Minh Tông. Tôi là vì nể mặt Diệp công tử mới phá lệ thu nhận bọn họ làm đệ tử của Thanh Minh Tông!"

Lời nói vừa dứt.

Lúc này Diệp Bắc Minh mới chú ý tới.

Có hai bóng người quen thuộc đứng trong đám đông phía sau Diệp Phá Dương!

Hoang Chủ, Nguyên Cổ!

Hai người này chắc chắn là nhân vật đứng đầu trong Hồng Mông Vũ Trụ, có thể sánh với thân phận Hoàng Đế!

Lúc này.

Lại thu tay thu chân, đứng sau Diệp Phá Dương, cúi đầu.

Khiến cho vừa rồi Diệp Bắc Minh không hề chú ý tới hai người bọn họ!

"Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau lên chào hỏi Diệp công tử đi!" Giọng nói của Diệp Phá Dương lạnh lùng.

Cả Hoang Chủ và Nguyên Cổ đều run rẩy.

Nhanh chóng đi lên!

"Xin chào Diệp công tử!"

Thái độ của hai người.

Đâu còn ý chí phấn chấn như lúc trước ở trên núi Thử Luyện nữa, thay vào đó, chỉ có nỗi kinh hoàng và sợ hãi vô tận, như thể đã trở thành một người khác!

Diệp Bắc Minh hỏi: "Tại sao hai người lại gia nhập Thanh Minh Tông?"

Cả hai đều không dám nói một lời.

Diệp Phá Dương cười lạnh: "Các ngươi làm sao vậy? Diệp công tử đang hỏi các ngươi kìa!"

Hoang Chủ và Nguyên Cổ quỳ thụp xuống!

Trực tiếp quỳ xuống đất!

Run rẩy và kinh hãi!

Vô cùng sợ hãi!

"Bẩm Diệp công tử... chúng tôi... chúng tôi là tự nguyện gia nhập Thanh Minh Tông!"

"Đúng, đúng, đúng, là tự nguyện!"

Nghe hai người nói vậy, sắc mặt Diệp Bắc Minh tối sầm lại.

"Đông Cực tiền bối đâu?"

"Đông Cực huynh đã một mình rời đi sau khi cậu đi rồi!" Hoang Chủ trả lời.

Diệp Bắc Minh thầm thở phào một tiếng!

"Được rồi, vậy hai người ở lại Thanh Minh Tông chăm chỉ luyện võ đi!"

Nói xong.

Diệp Bắc Minh đang định đóng cửa lại!

"Ý, Diệp công tử, sao lại đóng cửa lại thế?" Diệp Phá Dương lại chặn cửa: "Tôi đã đích thân tới đây rồi. Sao thế? Không mời tôi uống một ly sao?"

Diệp Bắc Minh nhàn nhạt nói: "Rốt cục ngươi muốn làm gì?"

Diệp Phá Dương nói: "Được rồi, Diệp huynh, tôi rất hứng thú với Thần Thiết trong tay anh."

"Thế này đi, tôi chắc chắn kết bạn với anh!"

"Chỉ cần giao Thần Thiết cho tôi, đương nhiên, tôi sẽ cho anh một cái giá hài lòng, thế nào?"

Diệp Bắc Minh cười lạnh: "Không có hứng thú!"

Đang định đóng cửa!

Một người đàn ông phía sau Diệp Phá Dương hét lớn: "Tiểu tử, Thánh Tử nhà ta đã cho ngươi mặt mũi rồi phải không?"

"Đã khách khí bảo ngươi giao Thần Thiết ra, mẹ kiếp, ngươi còn thể hiện cái gì?"

Sắc mặt Diệp Bắc Minh sầm xuống!

Diệp Phá Dương nhìn Diệp Bắc Minh, cười nửa miệng: "Diệp huynh, tôi đã khách sáo trước rồi!"

"Sao anh không biết điều vậy?"

Diệp Bắc Minh hoàn toàn không để ý tới!

Đóng cửa lại!

"Diệp huynh, anh đây là..."

Diệp Phá Dương vẫn giữ chặt cửa!

Diệp Bắc Minh búng tay một cái, Địa Ngục Lôi Hỏa vụt qua!

Diệp Phá Dương cảm thấy một luồng khí tức chết chóc, vội vàng thu tay lại, ngay khoảnh khắc đóng cửa lại!

"Rắc rắc…"

Một âm thanh sắc nét!

Tay của Diệp Phá Dương lại nắm lấy đầu Hoang Chủ!

Năm ngón tay nắm lại, ấn mạnh đầu ông ta, cúi đầu xuống: "Diệp huynh, cửa phòng đóng lại thì đầu của người này có thể sẽ hoàn toàn...bốp..."

"Nổ đấy!"

"Diệp công tử, xin hãy cứu tôi..."

Hoang Chủ hét lên kinh hoàng.

Nguyên Cổ đứng ở một bên, run rẩy nằm rạp trên mặt đất vì sợ hãi!

Điên cuồng dập đầu!

Còn đâu nữa dáng vẻ của một Đế Vương thời đại Viễn Cổ!

Quả nhiên.

Khe hở cuối cùng trên cửa!

Đã dừng lại!

Diệp Bắc Minh lại mở cửa phòng ra: "Diệp Phá Dương, ngươi có biết ta ghét nhất điều gì không?"

"Không phải là uy hiếp đấy chứ?"

Diệp Phá Dương cười: "Diệp huynh, đây không phải là tôi uy hiếp anh!"

"Đúng rồi, tôi thu nhận hai người này vào Thanh Minh Tông không phải chỉ là vì muốn gặp anh!"

"Thần hồn của họ đã bị lục soát rồi!"

Ánh mắt hắn ta dần trở nên tà ác!

"Thì ra Diệp huynh lại là một Tiên Thiên Hỗn Độn Thể! Hơn nữa, còn có cơ nghiệp rất lớn ở Hồng Mông Vũ Trụ... Cái gì mà Côn Luân Điện..."

"Có vẻ như Diệp huynh rất quan tâm đến cha mẹ mình, còn có các sư tỷ gì nữa đúng không?"

Nghe thấy điều này.

Sắc mặt của Diệp Bắc Minh hoàn toàn trở nên lạnh lẽo!

"Cho nên, ngươi muốn làm gì?"

Diệp Phá Dương cười toe toét, nhả ra hai chữ: "Thần Thiết!"

"Cầm đi!"

Diệp Bắc Minh giơ tay lên.

Thần Thiết xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, bay về phía Diệp Phá Dương!

Vẻ mặt Diệp Phá Dương đầy kinh ngạc: "Đây chính là miếng Thần Thiết đó sao? Ha ha ha, tiểu tử, coi như ngươi thức thời..."

"Thứ này là của bổn Thánh Tử rồi! Tên vô dụng Tô Vô Cực kia cũng xứng có được thứ này sao?"

Một khoảnh khắc sung sướng!

Người đàn ông trung niên phía sau đột nhiên cảm thấy có điều gì đó không ổn!

"Thánh Tử, cẩn thận!"

Hét lên một tiếng.

Diệp Phá Dương cảm thấy một luồng sát khí lạnh lẽo!

"Ngươi dám ra tay với ta?"

Hắn ta kinh ngạc nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!

"Mẹ kiếp! Giới hạn của ta mà ngươi cũng dám động vào sao?"

"Chết đi cho ta!!!"

Diệp Bắc Minh hoàn toàn tức giận!

Miếng Thần Thiết quét ngang, đập về phía tay Diệp Phá Dương đang giữ đầu Hoang Chủ. Rắc! một tiếng sắc nét!

"Aaaaaa!"

Sương máu nổ tung, một cánh tay của Diệp Phá Dương trực tiếp biến mất!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK