Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 881: Giết Ma tộc

Vô số người tu võ nghe vậy đều cùng nhìn về phía khu vực đấu giá của nhà họ Tô.

Một luồng khí rét lạnh như băng sương khóa chặt lão già áo xanh: “Vừa rồi đánh đập tôi thích lắm nhỉ?”

“Bây giờ đến lượt tôi!”

Diệp Bắc Minh nhe răng cười.

Anh bước từng bước tới chỗ lão già áo xanh, tóm lấy một cánh tay của ông ta.

Rồi xé mạnh xuống.

“Á!”

Lão già áo xanh hét thảm, định phản kháng nhưng lại không thể.

Khí tức của Huyết Long, Tổ Long và Long Hồn ập tới chỗ ông ta khiến ông ta không sinh nổi lòng phản kháng.

Ngay sau đó.

Yết hầu của lão già áo xanh bị Diệp Bắc Minh tóm lấy, cảm giác tử vong ập tới.

Giọng anh vang lên hệt như thần chết giáng thế: “Để tôi xem cổ của ông có đủ cứng hay không!”

Tiếng răng rắc giòn tan vang lên, yết hầu của lão già áo xanh bị bóp nát.

Đầu ông ta nghiêng qua một bên, chết không nhắm mắt.

“Mẹ ơi!”

Mọi người hít một hơi thật sâu.

Thời gian như ngừng lại.

Diệp Bắc Minh lắc đầu thở dài: “Xem ra cổ của ông không cứng lắm nha”.

Đôi mắt anh dời qua lão già áo đen và lão già áo tím, nói: “Người tiếp theo!”

“Người tiếp theo!”

Ngay khi ba chữ ấy vừa dứt.

Trái tim mọi người loạn nhịp như sắp nổ tung tới nơi.

Không gian im lặng như tờ.

Cả người Lục Đằng ướt đẫm.

Lòng ông ta bỗng nhiên sinh ra một nỗi sợ không thôi: "Tên Diệp Bắc Minh này rốt cuộc là quái vật gì thế? Tại sao lại mạnh đến vậy chứ?"

Những người còn lại ngây dại đứng nhìn.

Bọn họ đã bị anh dọa sợ.

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Nếu không ai trả lời thì các ngươi đi theo cùng nhau đi”.

Rồi anh nhìn vào lão già áo đen và lão già áo tím.

Gầm gừ!

Anh vừa dứt lời, ba con rồng đằng sau gầm lên.

Trái tim mọi người đập mạnh, bọn họ dần tỉnh lại từ trong cơn ngây dại.

Giọng lão già áo đen hơi khàn, xen lẫn một nỗi khiếp sợ cùng cực: “Khí tức của Ma tộc, Diệp Bắc Minh cậu không phải là con người, cậu là Ma tộc!”

Ông ta vừa nói thế, cả không gian xôn xao.

“Cái gì?”

“Ma tộc?”

“Tên nhóc đó là Ma tộc?”

Vô số người tu võ sửng sốt, lùi về sau theo bản năng.

Tô Lê kinh ngạc nhìn anh: “Cậu ta... cậu ta là Ma tộc ư?”

Đôi mắt Lục Đằng đỏ bừng: “Ma tộc và con người là kẻ thù không đội trời chung, Diệp Bắc Minh cậu tới Tinh Đảo có mục đích gì hả?”

Bà lão bên cạnh Nhan Như Ngọc đăm chiêu nhìn cô ta.

“Như Ngọc, con có biết cậu ta là Ma tộc không?”

Nhan Như Ngọc không tin lắc đầu nói: “Không thể nào, sao cậu Diệp lại là người của Ma tộc được chứ?”

La Vãn Vãn gật đầu phụ họa: “Bà, trông cậu ta giống hệt nhân loại, sao lại là Ma tộc được chứ!”

“Có phải hay không cứ xem là biết”.

Ánh mắt bà lão trầm ngâm.

Xung quanh rộ lên tiếng xôn xao.

Giọng nói của lão già áo đen hơi khàn vang lên: “Diệp Bắc Minh, lão phu hỏi cậu một câu, cậu là Ma tộc phải không?”

Diệp Bắc Minh cười cợt đáp lời: “Đúng thì thế nào mà không thì sao chứ?”

Lão già áo đen lạnh mặt nói: “Nếu như cậu là Ma tộc thì hôm nay cậu sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục!”

“Vạn kiếp bất phục hả? Ha ha ha!”

Diệp Bắc Minh ngửa mặt lên trời cười to: “Chúc mừng ông, ông đoán trúng rồi đó!”

“Tôi chính là Ma tộc!”

Cái gì?

Vậy mà anh lại dám thừa nhận!

Tất cả mọi người khiếp sợ.

Nhan Như Ngọc sửng sốt, ánh mắt cô ta xen lẫn nhiều cảm xúc phức tạp: “Cậu ta là Ma tộc thật sao?”

Sắc mặt bà lão tối sầm: “Như Ngọc, con dám cấu kết với Ma tộc ư?”

“Còn dám nhờ sư phụ tới cứu cậu ta nữa, con chuẩn bị hủy hoại danh tiếng sư phụ xây dự cả đời chỉ trong chốc lát ư?”

Nhan Như Ngọc nóng nảy đáp: “Sư phụ, con không có”.

La Vãn Vãn vội vàng giải thích: “Bà, chị Nhan không có ý đó”.

“Hừ!”

Bà lão chỉ hừ, không thèm nói câu nào.

Ánh mắt Tô Lê thay đổi, nghĩ thầm: "Cậu ta là Ma tộc thật sao? Vô lý, đại lục Chân Võ không hề có dòng dõi Ma tộc mà”.

"Hay là cậu ta đến từ thế giới cao cấp hơn?"

"Thế nhưng từ tin tức mà mình nhận được thì cậu ta đến từ Côn Luân Hư".

"Côn Luân Hư.. từ đã, lẽ nào…"

Cô ta ngẩng đầu lên, kinh ngạc trừng mắt nhìn Diệp Bắc Minh.

Lục Đằng quát to: “Tất cả mọi người có nghe rõ chứ, Diệp Bắc Minh chính là Ma tộc!”

“Lão phu vốn cảm thấy rất kỳ lạ, sao trên người cậu ta lại có nhiều đan dược phẩm chất cao đến thế?”

“Chắc chắn là đã giết người khác cướp lấy rồi!”

“Ma tộc khát máu, tàn nhẫn, tà ác, người người đều phải diệt bọn chúng!”

“Kính mời các vị ra tay tiêu diệt tên Ma tộc này!”

Trong chốc lát, cả đám đông đều im lặng.

Không một ai ra tay.

Lục Đằng nhận ra suy nghĩ của mọi người, bèn nói: “Các vị à, tên này là Ma tộc, bản tính của cậu ta vốn hung tàn rồi!”

“Thân là người tu võ, nên có sứ mạng trừ ma vệ đạo!”

“Hơn nữa, trên người cậu ta còn có một số lượng lớn đan dược và nguyên liệu!”

“Chỉ cần các vị hỗ trợ Thương Khung cung tôi tiêu diệt cậu ta thì đan dược và nguyên liệu trên người cậu ta sẽ do Lục Đằng tôi chia đều!”

“Chỉ cần là người ra tay thì đều sẽ có một phần!”

Sắc mặt mọi người có chút dao động.

Bọn họ còn do dự.

Diệp Bắc Minh dừng lại, anh muốn xem thử có bao nhiêu người muốn giết mình.

Lục Đằng lại bổ sung thêm một câu: “Hơn nữa, từ nay về sau, thế lực sau lưng các vị sẽ là bạn bè của Thương Khung cung bọn tôi!”
Chương 882: Tàn sát

Dứt lời, mọi người thở hổn hển.

Thương Khung Cung là chỗ dựa vững chắc nhất đại lục Thượng Cổ.

Nếu làm bạn với Thương Khung cung chẳng phải có quan hệ gián tiếp với đại lục Thượng Cổ hay sao?

Một bước lên trời đó!

Lên thôi!

Một người đàn ông bước ra khỏi hàng: “Nhà họ Võ đồng ý gia nhập!”

Người thứ hai bước ra là một lão già.

“Tính cho nhà họ Hồng tôi một phần!”

Người thứ ba là một người phụ nữ, sắc mặt cô ta lạnh lùng: “Thanh Yến môn nguyện lòng bỏ một phần sức lực tiêu diệt tên Ma tộc kia!”

“Tôi...”

“Tôi!”

“Còn tôi nữa...”

Đại diện hai mươi mấy thế lực bước tới.

Tất cả đều ở cảnh giới Thần Chủ!

Có vài người trong đó mang mặt nạ tham gia đấu giá đan dược cấp đế trong tay Diệp Bắc Minh.

Sắc mặt Chu Chí Cao trắng bệch: “Các người...”

“Các người mới mua đan dược từ trong tay đại ca tôi mà giờ quay ra cắn ngược một phát ư?”

Người phụ nữ đến từ Thanh Yến môn kia cười khẩy đáp trả: “Cái gì mà cắn ngược chứ?”

“Đan dược của tên này vốn cướp được từ trong tay người khác mà!”

“Hành động của chúng tôi là thay trời hành đạo!”

Lão già nhà họ Hồng lạnh lùng cười nói: “Cậu là người của nhà họ Chu nhỉ?”

“Cậu dám thông đồng với Ma tộc, cậu nói xem chúng tôi có nên liên thủ với nhau đối phó với nhà họ Chu một chút không?”

“Ông!”

Sắc mặt Chu Chí Cao trắng như tờ giấy.

Lục Đằng nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh: “Đừng quan tâm tới cậu ta, mấy gia tộc bé nhỏ đó chỉ cần một câu của lão là đủ chết rồi!”

“Mọi người tập trung ứng phó với tên kia đi, cẩn thận bị lật thuyền trong mương đó!”

Người phụ nữ đến từ Thanh Yến môn mỉm cười duyên dáng nói: “Ha ha, hai mươi mấy người chúng ta đều là cảnh giới Thần Chủ”.

“Lại còn có hai vị thái thượng trưởng lão ở đây nữa, làm sao thua được chứ?”

Lục Đằng vẫn nhìn Diệp Bắc Minh chằm chằm nói: “Để coi biểu hiện của các người”.

“Giết!”

Hai mươi mấy cường giả cảnh giới Thần Chủ đồng loạt ra tay, sát ý lạnh như băng bao phủ Diệp Bắc Minh.

Người phụ nữ đến từ Thanh Yến Môn tung ra một đống ám khí, nhắm thẳng vào đôi mắt của Diệp Bắc Minh.

Anh nhấc chân lên thi triển Ảnh Thuấn.

Ám khí găm vào khoảng không.

Người phụ nữ đến từ Thanh Yến môn nhướng mày: “Người đâu rồi?”

Lão già nhà họ Hồng hét lớn: “Cẩn thận đằng sau!”

“Cái gì?”

Người phụ nữ Thanh Yến môn cảm thấy cổ hơi lạnh bèn quay đầu lại.

Trong ánh mắt người phụ nữ phản chiếu dáng vẻ của Diệp Bắc Minh: “Cậu...”

Cô ta vừa định ra tay nhưng hoảng hốt khi thấy mình đã mất đi cơ thể.

Còn đầu của mình đã bay ra ngoài.

“Thanh kiếm này là...”

Người phụ nữ đến từ Thanh Yến môn nhận ra thanh kiếm trong tay Diệp Bắc Minh, tiếc rằng lại không nói nên lời.

Người đàn ông trung niên tới từ nhà họ Võ trầm giọng quát: “Kiếm Long Đồ, ranh con, bí mật trên người cậu nhiều thật đó!”

Diệp Bắc Minh cười khẩy đáp trả: “Bí mật của tôi có nhiều lắm vấn đề là ông có mạng để biết hay không thôi?”

Anh giẫm mạnh chân, bay thẳng tới chỗ người đàn ông trung niên nhà họ Võ kia.

“Cậu!”

Người đàn ông trung niên tới từ nhà họ Võ kia sợ khiếp người: “Ông Hồng, mau giúp tôi!”

Lão già nhà họ Hồng xông lên quát to: “Ranh con, đừng hòng hại người!”

Diệp Bắc Minh tạm từ bỏ giết chết người đàn ông trung niên tới từ nhà họ Võ kia, mà xoay người xông qua đánh với ông Hồng lao qua hỗ trợ kia.

“Ông thích giúp người quá nhỉ?”

Giọng nói rét lạnh vô tình vang lên.

Ma huyết sôi trào.

Giây sau anh đã xuất hiện ngay trước người ông Hồng, kiếm Đoạn Long hung tàn chém xuống bả vai ông Hồng.

Tiếng răng rắc nổ lên.

Ông Hồng ngã lăn ra đất như một con chó chết.

“Mẹ ơi!”

Mọi người hít một hơi thật sâu.

Cảnh giới của ông Hồng là Thần Chủ trung kỳ, vậy mà không thể đỡ được một đòn của tên đó sao?

Diệp Bắc Minh nhấc chân lên, rồi giẫm mạnh xuống đầu ông Hồng: “Nhớ cho kỹ, Diệp Bắc Minh tôi muốn giết ai thì bất kỳ ai ra tay giúp đỡ!”

“Tôi sẽ giết người đó”.

Giọng điệu của anh rất nghiêm túc không chút đùa cợt.

Lời nói ấy lọt vào tai những người khác chẳng khác nào tuyên án của thần chết.

Lưng mọi người lạnh ngắt.

Rầm!

Diệp Bắc Minh liếc mắt dừng trên người đàn ông trung niên nhà họ Võ kia: “Ông là người đầu tiên nhảy ra bảo muốn giết tôi nhỉ?”

Người đàn ông trung niên nhà họ Võ kia sợ tới mức tim như sắp nổ tung.

Ông ta hối hận rồi.

Nếu biết tên này hung tàn như vậy thì ông ta sẽ không đời nào ra tay đâu.

Vút...!

Diệp Bắc Minh từ từ bước tới.

“Cứu tôi!”

Người đàn ông trung niên tới từ nhà họ Võ xoay người tháo chạy.

Những người còn lại nghĩ tới câu nói của Diệp Bắc Minh nên chẳng ai dám ra tay.

Bỗng nhiên, lão già áo đen quát to: “Diệp Bắc Minh, cậu quá ngông cuồng!”

“Cậu nghĩ mình vô địch thật sao?”

Một bóng đen đánh tới, chặn Diệp Bắc Minh lại.

Diệp Bắc Minh nở nụ cười: “Ông không phục à?”

Rồi anh hét to lên: “Tôi đây chuyên trị những kẻ không phục!”

Suy nghĩ tàn sát, ma khí và long huyết kết hợp lại với nhau.

Sức mạnh bùng nổ.

Kiếm Đoạn Long chém xuống, lưỡi kiếm nặng nề như núi đổ.

Nụ cười của lão già áo đen cứng đờ, cơ thể mất tự chủ phát run.

Ông ta không cách nào sinh ra lòng phản kháng.

Ngay khoảnh khắc ấy, rốt cuộc ông ta đã biết sao lão già áo xanh lại chết gọn gàng như vậy.

Phụt!

Máu thịt bay tung trời.

“Ôi mẹ ơi!”

Từng tiếng than thở khiếp sợ truyền tới.

Mấy cao thủ cảnh giới Thần Chủ còn lại run rẩy không ngừng, răng va vào nhau kêu lập cập.
Chương 883: Quy củ của nhà họ Tô

Lục Đằng trừng to mắt như muốn rơi ra ngoài: "Tên súc sinh kia, làm sao cậu dám!"

Tô Lê hoàn toàn ngây người: “Thực lực của anh ta là sao vậy? Khí tức cảnh giới Hợp Nhất, lại có thể giết được Ngụy Thần Đế?'

La Vãn Vãn há to cái miệng nhỏ: "Chị Nhan, anh ta thật mạnh mẽ!"

Bà lão không thể tưởng tượng nổi: "Như Ngọc, con mau nói cho ta biết lai lịch của kẻ này!"

"Sức chiến đấu kinh khủng này, cho dù là huyết mạch Ma tộc cũng cực kỳ hiếm thấy!"

Nhan Như Ngọc lắc đầu: "Sư phụ, con thật sự không biết..."

Ở trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người.

Diệp Bắc Minh xoay người đi đến trước mặt người đàn ông trung niên nhà họ Võ!

Người đàn ông trung niên nhà họ Võ bị dọa đến mức quỳ trên mặt đất: "Đại nhân, tha mạng..."

Rầm rầm rầm!

Ông ta điên cuồng đập đầu xuống đất, máu chảy ồ ạt!

Những người còn lại đều ngây ra, đường đường là cảnh giới Thần Chủ, thế mà lại bị dọa đến mức quỳ xuống?

Ầm!

Kiếm Đoạn Long nghiền ép xuống, người đàn ông trung niên nhà họ Võ hóa thành một bãi máu tại chỗ.

Không đợi đám người kịp phản ứng, Diệp Bắc Minh đã đi đến trước mặt lão già mặc áo bào tím!

Lão già mặc áo bào tím vừa định ra tay, lực lượng của huyết long, tổ long, long hồn đã bộc phát ra!

Lão già mặc áo bào tím ngây ra một chút!

Ầm!

Kiếm Đoạn Long không hề nương tay chém xuống, máu me bay tán loạn!

"Chạy! Chạy mau! Chia nhau ra chạy!"

Những tiếng kêu vô cùng hoảng sợ vang lên.

Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!

Hai mươi người cảnh giới Thần Chủ còn lại liều mạng bỏ chạy ra bốn phương tám hướng!

"Muốn chạy? Có khả năng sao?"

"Phần Thiên Chi Diễm!"

Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng lớn.

Ầm!

Từ trong lòng bàn tay anh dâng lên một ngọn lửa, sau đó chia làm hai mươi phần, hình thành hai mươi con rồng lửa.

Rơi vào trên người hai mươi cảnh giới Thần Chủ giống như sao băng!

"A..."

"Không..."

"Đây là lửa gì? Không..."

Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ mấy giây sau.

Hai mươi người cảnh giới Thần Chủ đều đã ngã xuống toàn bộ!

Đám người tu võ ở đây bị dọa đến mức câm như hến, không ngừng run rẩy.

Ánh mắt già nua của bà lão vô cùng nghiêm nghị, lại có chút kinh ngạc: "Dị hỏa? Thế mà tên nhóc này lại có dị hỏa!"

Diệp Bắc Minh không thèm nhìn ánh mắt kinh ngạc của đám người!

Anh nhìn về phía Lục Đằng: "Không phải ông rất muốn giết tôi sao? Vì sao lại run rẩy thế?"

"Cậu..."

Lục Đằng bị dọa đến mức không ngừng run rẩy, tê cả da đầu: "Diệp Bắc Minh, đúng là cậu rất khủng bố, nhưng cậu lạm sát kẻ vô tội như vậy cũng đã hoàn toàn chứng minh thân phận Ma tộc của cậu rồi!"

"Thương Khung cung cộng thêm thế lực sau lưng hai mươi mấy cảnh giới Thần Chủ này, cậu không sợ sao?"

Diệp Bắc Minh cười: "Từ khi tôi bắt đầu tập võ đã không biết cái gì là sợ rồi".

"Còn nữa, bây giờ tất cả kẻ địch của tôi đều đã chết rồi".

"Không có một ngoại lệ!"

Lục Đằng run rẩy một chút: "Cậu..."

Đột nhiên!

"Ha ha ha ha!"

Ông ta bật cười ha hả: "Diệp Bắc Minh, hôm nay cậu không giết lão phu được đâu!"

"Lão phu đang ở trong phòng đấu giá nhà họ Tô, cậu dám giết lão phu..."

Ông ta còn chưa nói xong, Diệp Bắc Minh đã đánh thẳng về phía Lục Đằng: "Có gì mà tôi không dám?"

Trong nháy mắt anh đã xuất hiện ở trước người Lục Đằng, kiếm Đoạn Long chém thẳng đến đầu của ông ta!

"Cậu điên rồi sao?"

Lục Đằng bị dọa đến vãi cả linh hồn.

"Người trẻ tuổi, dừng tay!"

"Trong phạm vi phòng đấu giá nhà họ Tô cấm chỉ bất cứ kẻ nào động võ!"

Hai giọng nói lạnh lùng vang lên.

Hai lão già một béo một gầy giữ cửa xuất hiện.

Ầm!

Thế mà lại chặn được một kiếm của Diệp Bắc Minh!

Một luồng khí kinh khủng nổ tung, sắc mặt hai lão già một béo một gầy trở nên trắng bệch: “Lực lượng của tên nhóc này... Quá kinh khủng!”

"Hai vị tiền bối cứu tôi!"

Lục Đằng giống như bắt lấy cọng cỏ cứu mạng.

Hai lão già một béo một gầy nhíu mày.

Thân là cung chủ của Thương Khung cung, biểu hiện của ông ta có chút mất mặt!

Tô Lê nhanh chóng tiến lên: "Xin anh Diệp hãy dừng tay, đây là quy củ của nhà họ Tô!"

"Nhà họ Tô tôi không muốn đối đầu với anh, nhưng đây là quy củ nhiều năm của phòng đấu giá, bất kỳ người nào cũng không được đánh nhau trong phạm vi của phòng đấu giá!"

Diệp Bắc Minh mở miệng: "Cô Tô, tôi nể mặt cô, sẽ không đánh nhau trong phạm vi của phòng đấu giá nhà họ Tô!"

Lục Đằng biết mình không chết được, ánh mắt trở nên cực kỳ oán độc: "Diệp Bắc Minh, cậu to gan lắm! Cậu thật sự rất to gan!"

"Giết ba thái thượng trưởng lão của Thương Khung cung, chuyện này, Thương Khung cung sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!"

Diệp Bắc Minh không thèm để ý đến uy hiếp của Lục Đằng.

Anh nhìn về phía Tô Lê: "Nhưng nếu tôi ra tay ở bên ngoài phòng đấu giá nhà họ Tô thì không coi là làm trái quy củ của mấy người chứ".

"Có ý gì?"

Tô Lê sửng sốt một chút.

Một giây sau, cô ta liền biết anh có ý gì.

Diệp Bắc Minh thét dài một tiếng: "Huyết long, tổ long, long hồn, giết cho tôi!"
Chương 884: Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục

Gào!

Tiếng rồng gầm vang vọng toàn bộ con đường!

Hư ảnh ba con rồng hiện ra, lao về phía Lục Đằng từ ba phương hướng!

Ầm ầm!

Một tiếng vang kinh thiên động địa truyền ra, ánh sáng trắng nổ tung!

Người phản ứng nhanh liền vội vã nhắm mắt lại, người phản ứng chậm trực tiếp bị chói mù!

Sau một lát.

Đợi đến khi một lần nữa mọi người mở mắt ra nhìn về phía Lục Đằng.

Tất cả mọi người đều trợn to con mắt, há to miệng, hoàn toàn không nói ra lời.

Cung chủ Thương Khung cung - Lục Đằng đã biến mất, tại chỗ chỉ còn lại một cái hố kinh khủng sâu mười mấy mét!

Mà Diệp Bắc Minh đã sớm không thấy bóng dáng.

...

Tinh Đảo, trong sơn cốc nào đó.

Mấy cây ngân châm rơi xuống, đâm vào trong cơ thể Chu Chí Cao.

Lại cho hắn ta ăn ba viên đan dược!

"Được rồi, thương thế của cậu đã gần như khôi phục hoàn toàn".

Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: "Đúng rồi, còn có một việc nữa".

"Chắc hẳn thiên phú tập võ của cậu vô cùng tốt, nhưng về sau hình như bị người ta hạ thuốc dẫn đến gân mạch tàn phế một phần ba!"

"Tôi đã thuận tay chữa khỏi hết cho cậu rồi đấy".

Chu Chí Cao sửng sốt: "Đúng là khi còn bé thiên phú tập võ của tôi rất tốt, về sau đột nhiên biến thành một kẻ vô dụng".

"Lão đại, tôi..."

Chu Chí Cao đang muốn nói chuyện, con ngươi đột nhiên co mạnh lại.

Chỉ nhìn thấy.

Trên người Diệp Bắc Minh bộc phát ra một khí tức cực kỳ kinh khủng, đẩy lui hắn ta ra ngoài!

Ầm!

Ma huyết trong cơ thể sôi trào, giống như là nước sông đang gầm thét!

Bầu trời trong nháy mắt rơi vào một vùng tăm tối.

Mà cảnh giới võ đạo của Diệp Bắc Minh cũng từ cảnh giới Hợp Nhất sơ kỳ vọt thẳng tới cảnh giới Thánh!

Trên mặt Diệp Bắc Minh toàn là vẻ không dám tin: "Tiểu Tháp, đây chính là lực lượng do ma huyết bị kích hoạt sinh ra sao?"

"Đậu má! Cũng quá nghịch thiên đi!"

"Không cần đột phá cảnh giới nhỏ, mà trực tiếp đột phá một cảnh giới lớn?"

Anh còn chưa kịp hưng phấn xong.

Ầm!

Đúng lúc này, trong đầu Diệp Bắc Minh truyền đến một tiếng rung.

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục động đậy!

Vào lúc kiếm Càn Khôn Trấn Ngục động đậy, tháp Càn Khôn Trấn Ngục trực tiếp nói tục: "Đậu má! Nhóc con, mẹ nó cậu cũng quá nghịch thiên!"

"Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!"

Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Cái gì không có khả năng?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vô cùng kích động: "Nhóc con, từ khi chủ nhân đời thứ nhất ngã xuống".

"Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục mới chỉ nhận tổng cộng mười chủ nhân!"

"Trong đó có chín lần đều là ký chủ đạt tới cảnh giới Vực Chủ, nó mới thức tỉnh!"

"Chỉ có một người khiến kiếm Càn Khôn Trấn Ngục thức tỉnh sau khi ký chủ đến cảnh giới Thần Đế!"

"Nhưng chỉ có mỗi mình cậu!"

Đúng là khó có thể tin!

Nó hít sâu một hơi: "Chỉ có mỗi tên nhóc cậu thôi đó!"

"Thế mà lúc còn ở cảnh giới Thánh đã khiến kiếm Càn Khôn Trấn Ngục thức tỉnh? Còn chưa đủ nghịch thiên sao?"

"Quả thực là mẹ nghịch thiên mở cửa cho nghịch thiên, nghịch thiên đến nhà!"

Diệp Bắc Minh kinh ngạc: "Nói như vậy, tôi là người mạnh nhất trong lịch sử các ký chủ sao?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm mặc!

Sau một lát.

Một giọng nói vang lên: "Bàn về thực lực thì không phải".

"Nhưng bàn về thiên phú thì tạm thời là đúng".

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Tôi cũng nghĩ thế, dù sao tôi có được huyết mạch Ma tộc, còn hấp thu máu rồng!"

"Dung hợp một quả tim rồng, lại lấy được con mắt thần ma!"

"Chứ đừng nói đến toàn bộ khí vận của các linh tướng đại lục trong tháp Phù Đồ gia tăng lên trên người tôi!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cả giận nói: "Tên nhóc thối, hóa ra cậu cũng biết mình nghịch thiên như thế nào ư?"

Diệp Bắc Minh cười một tiếng!

Anh suy nghĩ một cái, tiến vào thế giới bên trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục.

Phía trước, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lơ lửng giữa không trung.

Toàn thân đen nhánh, phía trên có rất nhiều hoa văn cổ xưa.

Diệp Bắc Minh trực tiếp đưa tay ra nắm chặt kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!

Ầm!

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục vang lên một tiếng giống như là đáp lại.

Một sức mạnh cực kỳ khủng bố truyền đến từ cổ tay.

Diệp Bắc Minh dùng hết toàn lực, thế mà chỉ có thể xê dịch nó được khoảng nửa mét!

Anh muốn cầm lên, nhưng phát hiện căn bản không làm được!

Điều động chân nguyên!

Huyết long, tổ long, long hồn đều xuất hiện cũng không thể cầm thanh kiếm này lên được!

Lần thứ nhất, thất bại!

Anh thử mấy chục lần.

Vẫn thất bại như cũ!

"Phù..."

Cuối cùng, Diệp Bắc Minh ngồi liệt dưới đất, há to miệng thở hổn hển!

...

Bên ngoài phòng đấu giá nhà họ Tô, khắp chốn sôi trào.

Ba vị thái thượng trưởng lão của Thương Khung cung bị giết chết, cung chủ cũng ngã xuống!

Hai mươi mấy cảnh giới Thần Chủ, tất cả đều chết dưới tay Diệp Bắc Minh, mọi người giống như là đang nằm mơ vậy!

"Kẻ này xuất hiện, biển Thiên Hải sắp thay đổi rồi!"

Ánh mắt bà lão cực kỳ nghiêm túc: "Chúng ta đi, về Tinh Cung!"

Bà ta dẫn theo Nhan Như Ngọc cùng La Vãn Vãn, nhanh chóng rời đi.

"Sắp thay đổi rồi!"

"Nào chỉ là thay đổi, trời sắp sập rồi!"

"Diệp Bắc Minh... Cậu ta tên là Diệp Bắc Minh!"

"Đi mau, truyền tin tức này ra ngoài!"

Vô số người tu võ vô cùng nghiêm nghị, rời đi bằng tốc độ nhanh nhất.

Bên ngoài phòng đấu giá nhà họ Tô lập tức vắng tanh.

Chỉ còn lại bừa bộn đầy đất!

Sắc mặt hai lão già một béo một gầy rất khó coi, đi lên trước: "Tiểu thư, phải làm sao bây giờ?"
Chương 885: Người trong lời tiên đoán

Vẻ mặt Tô Lê vô cùng đặc sắc: "Thật sự là khiến người ta phải kinh ngạc, Đại Lục Chân Võ lại có người nghịch thiên như vậy".

Lão già gầy gò hỏi: "Có cần lấy danh nghĩa nhà họ Tô để truy nã cậu ta không?"

Tô Lê lắc đầu: "Không cần, anh ta không ra tay trong phạm vi phòng đấu giá nhà họ Tô".

"Tôi sẽ bẩm báo việc này với gia tộc, không cần các ông quan tâm".

"Hãy tìm người đến sửa lại cổng đi".

Cô ta quay người, đi vào phòng đấu giá.

Hai lão già một béo một gầy kinh ngạc liếc nhìn nhau.

Sau đó gật đầu: "Rõ!"

Nhưng trong lòng lại thầm nghĩ: “Tiểu thư làm sao vậy? Nếu là lúc trước, tuyệt đối sẽ không như thế!”

...

Sau khi đám người Nhan Như Ngọc trở lại Tinh Cung, bà lão trực tiếp rời đi.

Bà ta đi thẳng lên trên đỉnh Tinh Cung, vào trong một cung điện được bao phủ kín bằng bản đồ.

Vèo!

Trên trăm con mắt đồng loạt nhìn qua.

"La trưởng lão, bà đã trở về!"

Một lão già râu tóc bạc trắng mở miệng nói, chính là chủ nhân Tinh Cung.

Sắc mặt bà lão cực kỳ nghiêm trọng: "Các vị trưởng lão đều biết rồi?"

Đám người cùng nhau gật đầu.

"Việc này quan trọng như thế, chúng tôi đã biết từ sớm rồi".

"Kẻ này thật sự là Ma tộc?"

"Cậu ta đã giết ba vị thái thượng trưởng lão của Thương Khung cung, còn lấy sức một mình xoá sổ hai mươi mấy cảnh giới Thần Chủ thật sao?"

Đám trưởng lão của Tinh Cung mồm năm miệng mười hỏi.

Bà lão lắc đầu: "Các vị trưởng lão hãy tự mình xem đi".

Bà ta đập mạnh quải trượng đầu rồng trong tay xuống, một luồng ánh sáng chiếu ra, ngưng tụ thành một bức tranh!

Chính là tất cả những gì đã xảy ra bên ngoài phòng đấu giá nhà họ Tô.

Sau khi xem hết toàn bộ quá trình.

"A!"

Những tiếng hít khí lạnh vang lên: "Kiếm Long Đồ! Thế mà lại ở trong tay người này?"

"Trên người người này lại có tận ba con rồng?"

"Đúng là khí tức của Ma tộc, kẻ này quả nhiên là Ma tộc sao?"

"Một chiêu giết chết Ngụy Thần Đế? Làm sao có thể!"

Vụt vụt vụt vụt!

Trên trăm cường giả của Tinh Cung đều khiếp sợ đứng lên!

Sâu trong đôi mắt mỗi người đều tràn ngập rung động thật sâu!

"Rốt cuộc tên Diệp Bắc Minh này có lai lịch gì?"

"Trước đó không phải nghe nói cậu ta đã tiêu diệt bốn gia tộc Thượng Cổ sao?"

Mọi người nghị luận ầm ĩ.

Một lão già quát: "Trong vòng mười lăm phút, lão phu muốn tất cả thông tin về Diệp Bắc Minh!"

Rất nhanh, một người đàn ông trung niên run run rẩy rẩy đi vào trong đại điện: "Long trưởng lão, đã có thông tin của Diệp Bắc Minh rồi".

"Mang lên!"

Long trưởng lão khoát tay, một quyển sách nhỏ bay tới.

Ông ta lật ra, thì thầm: "Diệp Bắc Minh, chủ nhân Thanh Huyền Tông, cảnh giới Hợp Nhất".

"Tuổi tác: 24... 24 tuổi!"

Đọc đến đây, Long trưởng lão ngây người ra.

Những người còn cũng sợ hãi đứng lên lần nữa!

"Cái gì?"

"Ông trời ơi..!"

"Cậu ta... Cậu ta chỉ có 24 tuổi?"

Xung quanh hoàn toàn tĩnh mịch!

Long trưởng lão nhìn về phía dòng tiếp theo: "Xuất thân: nhà họ Diệp Côn Luân Hư, mẹ là Diệp Thanh Lam".

"Côn Luân Hư... Nhà họ Diệp?"

Ông ta vừa dứt lời, toàn bộ đại điện rơi vào yên tĩnh như chết!

Mấy chữ nhà họ Diệp Côn Luân Hư này, dường như còn có ma lực hơn 24 tuổi!

"Lại là người nhà họ Diệp..."

"Vậy thì bình thường..."

Sắc mặt trên trăm lão già vô cùng đặc sắc.

Sắc mặt già nua của Long trưởng lão cực kỳ nghiêm nghị: "Cung chủ, nhất định chúng ta phải tìm ra kẻ này!"

Chủ nhân Tinh Cung bình tĩnh lắc đầu: "Gây ra động tĩnh lớn như vậy, chỉ cần đầu óc cậu ta không có vấn đề, chắc chắn sẽ lập tức trốn đi!"

Long trưởng lão nhíu mày: "Thế nhưng kẻ này là..."

"Được rồi".

Chủ nhân Tinh Cung lắc đầu: "Việc này cứ để qua một bên đi, Diệp Bắc Minh tạm thời sẽ không lộ diện".

"Bây giờ còn có chuyện quan trọng hơn!"

"Ngày mai chính là sinh nhật của Như Ngọc, dựa theo ước định... bọn họ cũng nên tới".

Ông ta ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời!

Sắc mặt trên trăm lão già ở đây đều biến hóa.

"Được rồi, ngoại trừ Long trưởng lão và La trưởng lão, những người còn lại đều lui ra đi".

Chủ nhân Tinh Cung ra lệnh một tiếng.

Đám trưởng lão còn lại lần lượt rời đi.

Sau đó đóng cửa lại.

Long trưởng lão không nhịn nổi mở miệng: "Cung chủ, kẻ này..."

"Sao kẻ này lại trông giống người trong lời tiên đoán của vị kia ở Tinh Cung như đúc vậy?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK