Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiến đấu vô cùng kịch liệt, cả quảng trường cát đá bay mù mịt!

Những luồng sóng năng lượng không ngừng thổi quét tới!

"Sát ý mạnh quá..."

"Còn cả tử ý..."

"Ma khí, quỷ khí..."

Dù là Lạc Khuynh Thành, Đông Phương Xá Nguyệt, thì cũng không chống đỡ nổi dư âm của trận chiến!

Càng đừng nói đến nhóm Nghê Hoàng, Sở Sở, Sở Vị Ương, cả đám run rẩy vì kinh hãi!

"Tiểu Tháp!"

Diệp Bắc Minh khẽ quát một tiếng.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhanh chóng phóng to, chắn trước mặt các cô gái!

Một canh giờ sau, chiến đấu kết thúc!

Xung quanh tế đàn màu đen, nơi nơi là xác chết, máu chảy thành sông!

"Hơn 2000 tu võ giả, thế mà chỉ sống sót có một phần ba?" Lạc Khuynh Thành nhíu mày.

"Trong Đế Phần chẳng phải chỉ có vài nghìn tu võ giả thôi sao? Trận chiến này chết nhiều thế?" Nghê Hoàng nói.

Đông Phương Xá Nguyệt lắc đầu: "Tôi cảm giác có gì đó sai sai..."

Trong tay những tu võ giả còn sống sót, mỗi người đều cầm một viên 'Thiên Trần Đan' đỏ như máu!

Nam tử có chòm râu cá trê ban nãy bị thương rất nặng!

Nửa người nổ tung, đang thoi thóp, cực kỳ thê thảm!

Dù vậy.

Hắn vẫn còn sống và cướp được một viên 'Thiên Trần Đan'!

"Cộp cộp cộp cộp..."

Diệp Bắc Minh đi thẳng tới chỗ nam tử râu cá trê!

Sọat!

Lần này, mấy trăm người 'may mắn sống sót' kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn Diệp Bắc Minh đi tới trước mặt nam tử râu cá trê kia!

"Ngươi muốn làm gì?" Nam tử râu cá trê lạnh lùng nói.

Diệp Bắc Minh chỉ có hai chữ: "Giết ngươi!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trong tay đáp xuống, nam tử râu cá trê sửng sốt, sau đó cười to: "Ha ha ha ha... nhóc con, coi như ngươi khá!"

"Hồ Bát ta nhớ kỹ ngươi rồi! Ta sẽ cho ngươi biết, thế nào gọi là sợ hãi thật sự!"

Dứt lời.

Bụp!

Nam tử râu cá trê hóa thành một làn huyết vụ!

Chết!

Nhưng Diệp Bắc Minh cứ cảm thấy có gì đó không ổn!

Tên Hồ Bát này, chết thong dong quá!

Diệp Bắc Minh nắm tay lại, cầm chặt viên 'Thiên Trần Đan' đó, một luồng năng lượng cực kỳ mạnh lẽ truyền tới từ lòng bàn tay.

"Ha ha ha... tên nhóc này giết Hồ Bát rồi hả?"

"Dũng cảm đấy!"

Một số tu võ giả buồn cười lắc đầu.

Diệp Bắc Minh nhíu mày, anh lựa chọn phớt lờ, sau đó gọi các cô gái qua: "Mọi người qua đây!"

Nhóm Lạc Khuynh Thành đi tới trước mặt Diệp Bắc Minh!

Răng rắc! Một tiếng giòn tan vang lên.

Thiên Trần Đan trong tay vỡ thành sáu phần: "Mọi người đều đang bị thương, chưa bình phục, mọi người ăn đan dược này đi!"

Lạc Khuynh Thành lắc đầu: "Cái này... nó quá quý giá, tiểu sư đệ, việc nâng cao cảnh giới của em là quan trọng nhất"

Diệp Bắc Minh nói: "Đại sư tỷ, mọi người cứ chữa thương trước đi, em tự có cách!"

"Được!"

Lạc Khuynh Thành nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu rồi lấy miếng đan dược đó, nuốt vào bụng!

Sau đó khoanh chân ngồi xếp bằng trên mặt đất, bắt đầu trị thương!

Những người khác thấy vậy, ào ào làm theo!

Diệp Bắc Minh chuyển tầm mắt, liếc một lượt trong đám đông, cuối cùng ánh mắt anh dán chặt vào mấy tu võ giả đang bị thương nặng nhất, sau đó dưới ánh nhìn của mấy trăm người còn lại, anh bước đến chỗ mấy người gần nhất!

"Giao Thiên Trần Đan ra đây!"

Giọng Diệp Bắc Minh lạnh nhạt: "Không thì, chết!"

"Chết ư? Ha ha ha ha ha..." Một lão giả cười run cả vai: "Nhóc con, xem ra ngươi không hiểu quy tắc của Quảng trường Luân Hồi rồi!"

"Cái chết? Là thứ bọn ta không sợ nhất!"

"Ngươi chắc chắn muốn Thiên Trần Đan của lão phu?"

Diệp Bắc Minh khựng lại.

Nơi này tên là quảng trường Luân Hồi ư?

"Cầm lấy!"

Diệp Bắc Minh đưa tay ra.

Khóe môi lão giả nhếch ra một nụ cười chế giễu: "Cho ngươi đấy! Nhóc con, lão phu nhớ kỹ ngươi rồi, ngươi chờ đấy!"

Bụp!

Một tiếng trầm muộn vang lên, lão giả lại giơ tay vỗ nát đầu mình!

Cơ thể thẳng tắp ngã xuống!

"Lẽ nào..."

Con ngươi Diệp Bắc Minh co rút, như thể anh đã nghĩ tới một khả năng nào đó!

Giây tiếp theo.

Anh lần lượt đi tới cạnh vài người khác, cướp đi 'Thiên Trần Đan' của họ!

"Nhóc con, ngươi can đảm đấy!"

"Đồ của ta mà ngươi cũng dám cướp?"

"Lát nữa gặp, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là tàn nhẫn!"

Sau khi ba người giao Thiên Trần Đan ra xong.

Họ tự sát gần như cùng lúc!

Diệp Bắc Minh nhíu chặt chân mày!

'Nhóc con, cậu cũng cảm thấy có gì đó sai sai rồi đúng không?' Tháp Càn Khôn Trần Ngục cất giọng.

Diệp Bắc Minh gật đầu: 'Những tu võ giả ở cấp bậc này, đều là những kẻ thành tinh sống trên mấy tỷ năm!'

'Họ cam tâm tình nguyện chịu chết như vậy, làm tôi có dự cảm bất an!'

'Có lẽ..."

Anh quay lại cạnh nhóm Lạc Khuynh Thành!

"Tiểu sư đệ... chị cảm giác mình sắp đột phá rồi..." Lạc Khuynh Thành nói.

"Em cũng vậy, dược tính của Thiên Trần Đan mạnh thật! Em cũng sắp đột phá rồi..." Trên đỉnh đầu của Đông Phương Xá Nguyệt xuất hiện một đám mây sấm chớp!

Ngay khi đang định độ kiếp!

Ầm!

Một cỗ lực lượng phép tắc mạnh mẽ hơn ập tới, dập tắt đám mây độ kiếp!

Vù!

Giây tiếp theo.

Đông Phương Xá Nguyệt chưa độ kiếp, đã đột phá!

"Này... sao có thể chứ!" Đông Phương Xá Nguyệt kinh ngạc.

Nhưng còn chưa đợi cô ấy phản ứng lại!

Nghê Hoàng, Sở Sở, Sở Vị Ương, cũng đột phá liền mấy cảnh giới nhỏ, nhờ dược lực của Thiên Trần Đan!

Tốc độ quá nhanh, làm người ta líu lưỡi không nói nên lời!

Giọng nói ngưng trọng của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Nhóc con, cậu nhận ra chưa, hình như phép tắc ở nơi này... không giống bên ngoài!"

Ánh mắt Diệp Bắc Minh trầm xuống: "Tôi phát hiện ra lâu rồi!"

"Lúc tôi vượt lôi kiếp cảnh giới Đại Đạo Chi Thượng tầng chín, cũng bị một giọng nói dập tắt lôi kiếp, nơi này có vấn đề rất lớn!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Đệt... lần đầu tiên bản tháp thấy hơi sợ đấy!"

"Đừng sợ, có tôi ở đây!" Diệp Bắc Minh nói.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Tiên sư... tôi không đùa đâu, Đế Phần này rất có vấn đề!"

Diệp Bắc Minh nhìn bốn viên Thiên Trần Đan trong tay, anh bỏ vào miệng nuốt hết luôn!

Anh không dùng để đột phá cảnh giới.

Mà chuyển hóa nó thành nguồn năng lượng dồi dào trong cơ thể, rồi chuyển chúng tới Nghĩa địa Hỗn Độn!

Giây tiếp theo.

Ầm!

Nghĩa địa Hỗn Độn im ắng bỗng rung lên nhè nhẹ!

Diệp Bắc Minh lại cảm ứng được sự tồn tại của nghĩa địa Hỗn Độn!

Giây tiếp theo, tầng một nghĩa địa Hỗn Độn mở ra!

Năng lượng của Thiên Trần Đan vẫn đang tiếp tục phát huy tác dụng!

Sau khi tiêu hao thêm hai viên Thiên Trần Đan, tầng hai nghĩa địa Hỗn Độn ầm ầm mở ra!

Chỉ với một ý niệm!

Thần hồn tiến vào nghĩa địa Hỗn Độn, đi tới tầng hai: "Thần Vương tiền bối, ông còn ở đây không?"

Trên bia mộ của Thái Cổ Thần Vương, một bóng dáng hiện lên: "Ơ? Mộ chủ, sao ngươi lại vào đây... bổn tọa tưởng, sau cú đánh đó, cậu phải mất ít nhất vài năm, hoặc mấy chục năm, mới có thể mở lại tầng hai của nghĩa địa Hỗn Độn cơ!"

Diệp Bắc Minh nói: "Tiền bối, không còn thời gian giải thích đâu!"

"Tôi đã tới một nơi rất kỳ lạ!"

"Nơi nào?"

"Đế Phần!"

"Đế Phần gì? Ta chưa nghe qua bao giờ!" Thái Cổ Thần Vương nói.

Ngay sau đó.

Ông ta cảm nhận được khí tức bên ngoài, Thái Cổ Thần Vương văng tục luôn: "Đù mé... sao cậu lại tới đây? Chạy! Mau chạy đi!"

Giọng nói gấp gáp làm tim Diệp Bắc Minh đập loạn lên!

"Thần Vương tiền bối, sao vậy?"

Thái Cổ Thần Vương tức giận nói: "Chỗ này là quảng trường Luân Hồi, cậu tới đây làm gì? Cậu muốn chết à?"

Vừa nói xong!

Ầm ầm ầm!

Cả cái quảng trường Luân Hồi rung lên dữ dội!

Trên tế đàn đen ở trung tâm, vô số phù văn lóe lên!

Giờ phút này, thời gian, không gian đều vặn vẹo!

Một tia sáng sáng thế lóe lên bay vụt qua!

Có lẽ, đã trôi qua một giây!

Có lẽ, đã trôi qua một vạn năm!

Đợi đến khi Diệp Bắc Minh phản ứng lại, bốn phương tám hướng quanh Quảng trường Luân Hồi, nhoáng cái đã hiện ra mấy nghìn thân ảnh!

Trong số đó, có cả Hồ Bát và vài tu võ giả bị Diệp Bắc Minh cướp mất Thiên Trần Đan!

Không ngờ, những người này đều sống lại hết!

Khóe môi họ nhếch lên vẻ giễu cợt, ánh mắt thì u ám!

Họ tiến dần vào trung tâm quảng trường: "Nhóc con, ngươi có biểu cảm gì vậy? Khiếp sợ à?"

"Vừa nãy ngươi còn ngông nghênh cướp mất đan dược của ông đây cơ mà?"

"Ta đã nói rồi, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là tàn nhẫn!"

Nhìn đám người vừa sống lại, Diệp Bắc Minh hít sâu một hơi: "Quả nhiên! Cả cái quảng trường này chính là một đạo đài Luân Hồi khổng lồ!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK