Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2482: Diệp Bắc Minh tôi, ân oán phân minh!

Diệp Bắc Minh nhíu mày.

Với thực lực hiện giờ, anh hoàn toàn có thể giết chết lão tổ nhà họ Long!

Thậm chí.

Tiêu diệt nhà họ Long cũng được.

"Tiểu tháp, ông nghĩ sao?"

Đồng hành cùng nhau bao lâu nay, đối với Diệp Bắc Minh, tháp Càn Khôn Trấn Ngục vừa là thầy vừa là bạn.

Gặp phải chuyện khó quyết định, anh sẽ hỏi tiểu Tháp!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục chỉ có một chữ: "Giết!"

"Ha ha ha! Tiểu Tháp, vẫn là ông hiểu tôi!"

Diệp Bắc Minh cười to.

Anh quay sang nhìn Đông Cực Đại Đế: "Tiền bối, xin lỗi!"

"Con người tôi chẳng có chí hướng lớn lao gì, tôi chỉ có một suy nghĩ đó là!"

"Kẻ từng muốn giết tôi, thì hãy chuẩn bị tinh thần bị tôi giết!"

Dứt lời.

Một bước đã đến trước mặt lão tổ nhà họ Long: "Lên đường đi!"

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục giơ lên, một kiếm chém xuống!

Đông Cực Đại Đế nhắm mắt lại, thở dài: "Haiz..."

Long Tam sợ đến nỗi ôm đầu bỏ chạy!

"Phụt..."

Lão tổ nhà họ Long nổ banh xác ngay tại chỗ!

Một đạo thần hồn lao ra: "Diệp Bắc Minh, ta sẽ không tha cho ngươi..."

Bùng cháy!

Xé rách không gian, hòng bỏ chạy!

"Sao ông lại nghĩ rằng ông chạy được vậy?" Diệp Bắc Minh buồn cười lắc đầu, anh nhấc tay điểm một cái.

Ngọn lửa màu tím bay ra, đốt cháy cả phiến hư không!

Thần hồn của lão tổ nhà họ Long hét thảm vài tiếng, rồi tan biến!

Hiện trường im phăng phắc!

Diệp Bắc Minh chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt dừng ở lão tổ nhà họ Chu và lão tổ Bắc Minh: "Còn cả các ông nữa, các ông cũng từng muốn giết tôi nhỉ?"

"Vèo!"

Dậm chân một cái, anh lao đi như một ngôi sao băng!

"Ngăn cậu ta lại!"

Hai người sợ đến nỗi mặt trắng bệch.

Cơ thể máu thịt của họ bị hủy, không có Đế Long Quả.

Cảnh giới rớt luôn, rớt xuống Đại Đế cấp tám rồi!

Còn chưa khôi phục thực lực cảnh giới Đại Đế cấp chín!

Làm gì phải đối thủ của Diệp Bắc Minh!

"Tôi chỉ giết hai người này, ai dám động thủ?"

"Thì chết cùng đi!"

Diệp Bắc Minh lạnh giọng nói!

Các thành viên của gia tộc Bắc Minh, nhà họ Chu đang chuẩn bị động thủ, đều khựng lại.

Họ cúi đầu, không một ai ra tay cả!

"Đệt... các ngươi dám không nghe lệnh!

Lão tổ nhà họ Chu chửi ầm lên, trạng thái tâm lý sắp suy sụp đến nơi rồi!

Lão tổ Bắc Minh thì tức tái cả mặt, ông ta cầm Tinh Hà Kiếm lao lên đỡ kiếm khí huyết long đang lao tới, nhưng không cản nổi!

"Phụt..."

Ông ta hộc ra một ngụm máu!

Cơ thể bay ra sau, rồi đập xuống đất.

Diệp Bắc Minh nhấc chân, giẫm nát đầu của lão tổ Bắc Minh!

Năm ngón tay nắm lại, bóp nát thần hồn vừa xông ra!

Lão tổ nhà họ Chu thấy vậy, liền quay người bỏ chạy.

Diệp Bắc Minh nắm chặt tay, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục phi ra!

Phập!

Một kiếm xé trời, xuyên qua cơ thể của lão tổ nhà họ Chu!

Ông ta hóa thành một làn huyết vụ!

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục phát ra một tiếng rồng ngâm, sau đó nuốt chửng thần hồn của lão tổ nhà họ Chu!

Chưa đến mười nhịp thở, lão tổ của hai gia tộc đỉnh cấp đã bỏ mạng!

"Diệp Bắc Minh..."

Giờ phút này.

Cả thành Hắc Uyên lặng như tờ!

Vô số người đều đang hướng mắt lên chàng thanh niên đứng giữa không trung!

Ánh mắt họ đầy kính nể!

"Ta biết trong số các ngươi, có một số người hận ta..."

Diệp Bắc Minh nhìn xung quanh, ánh mắt anh dừng lại chỗ thành viên của nhà họ Long, nhà họ Chu, gia tộc Bắc Minh: "... cũng có một số người, cảm kích ta nhỉ?"

Khóe miệng nhếch lên một nụ cười.

Anh từng chứng kiến nội loạn trong Đế Tộc!

Cho nên anh biết, nội bộ những gia tộc đỉnh cấp, không thể nào đoàn kết được!

Không thì.

Vừa nãy lúc anh ra tay với lão tổ nhà họ Long!

Tất cả đại đế của mấy gia tộc lớn này đã xông lên từ lâu rồi.

Với tình huống đó, có là Diệp Bắc Minh thì cũng không đánh lại được!

Bởi vậy, anh dám khẳng định, nội bộ trong những gia tộc này cũng giống Đế Tộc!

Một số người cảnh giới Đại Đế ngẩng đầu lên, nhìn Diệp Bắc Minh bằng ánh mắt kinh ngạc!

Diệp Bắc Minh nói tiếp: "Đại Đế cấp tám của nhà họ Long! Nhà họ Chu! Gia tộc Bắc Minh! Đông Cực Đảo, bước ra khỏi hàng!"

Lời này vừa nói ra!

Mọi người sửng sốt!

Diệp Bắc Minh định làm gì vậy?

Chẳng lẽ anh muốn đuổi tận giết tuyệt?

'Không đúng, nếu tên này muốn đuổi tận giết tuyệt, tại sao lại có cả Đông Cực Đảo?' Mọi người đang nghi hoặc.

Một lão giả Đại Đế cấp tám thuộc nhà họ Long trầm giọng nói: "Diệp điện chủ! Cậu có ý gì hả?"

"Chẳng lẽ cậu định giết sạch đám Đại Đế cấp tám chúng tôi sao?"

"Tôi biết thực lực cậu rất mạnh! Nhưng nếu cậu thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt!"

"Lão phu thà chết đứng, chứ quyết không tham sống sợ chết!"

Diệp Bắc Minh liếc nhìn ông ta: "Đừng vội, lát nữa ông còn phải cảm ơn tôi đấy!"

Long Đình ngây người.

Diệp Bắc Minh lại thấp giọng hô: "Mời các tiền bối cảnh giới Đại Đế cấp tám đang có mặt tại đây, bước ra khỏi hàng!"

Lần này.

Anh dùng hai chữ 'tiền bối'.

"Tên nhóc này cũng biết tôn trọng người khác à?"

"Đù... ta có hơi không quen!"

Một số người phỉ nhổ.

Đám Đại Đế cấp tám đang có mặt tại hiện trường, nhíu mày.

Suy nghĩ vài giây!

Một người, hai người...

Ba người, năm người...

Mười người...

Mười lăm người...

Hai mươi người, hai mươi ba người...

Cuối cùng.

Nhà họ Long có sáu người.

Nhà họ Chu có năm người.

Gia tộc Bắc Minh có sáu người.

Đông Cực Đảo có sáu người.

Hai mươi ba Đại Đế cấp tám đồng loạt bước ra khỏi hàng.

Nghi hoặc, nặng nề, lạnh nhạt, đủ loại ánh mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh không dài dòng: "Diệp Bắc Minh tôi, ân oán phân minh!"

"Người muốn giết tôi, tôi đã trừ khử rồi!"

"Tôi cũng không muốn nhìn thấy các ông bị diệt tộc, cũng không muốn nhìn thế giới diệt vong, cho nên..."

Anh vung tay lên!

Hai mươi ba trái Đế Long Quả xuất hiện trong tay Diệp Bắc Minh!

"Đây là...?"

Vừa nhìn thấy Đế Long Quả, trái tim mọi người hung hăng run lên!

Quả màu đỏ thẫm, bên trong có một tiểu huyết long đang ngủ say!

Khí tức nội liễm!

Cho người ta cảm giác rung động đến tận tâm can!

Diệp Bắc Minh bật ra ba chữ: "Đế Long Quả!"

Bùm!

Ba chữ này vừa thốt ra, như thể trăm quả bom hạt nhân nổ tung giữa đám đông!

"Ối trời ơi!"

"Thật sự là Đế Long Quả!"

"Đệt! Hai mươi ba trái Đế Long Quả!"

"Diệp công tử, ngài có yêu cầu gì không? Chỉ cần ngài chịu cho tôi một trái Đế Long Quả, thì dù phải trả bất cứ giá nào tôi cũng đồng ý!" Long Đình nãy còn làm bộ cao ngạo, không sợ chết, giờ thì kích động quá mức.

"Diệp công tử, tôi là Chu Nguyên, tôi sẵn sàng dùng toàn bộ tài sản để đổi lấy một trái Đế Long Quả!"

"Diệp điện chủ, tôi có thể rời khỏi gia tộc Bắc Minh, gia nhập Côn Luân Điện, chỉ cần ngài chịu cho tôi một trái Đế Long Quả!"

"Diệp điện chủ..."

Hai mươi ba Đại Đế cấp tám.

Ai nấy đều đỏ hồng mắt.

Hận không thể vọt lên, nuốt luôn Đế Long Quả trước mặt ngay lập tức!

Ai mà không biết?

Đế Long Quả không chỉ có thể tái tạo cơ thể máu thịt!

Quan trọng hơn đó là, tu võ giả cảnh giới Đại Đế dùng một trái Đế Long Quả, thì có thể đột phá một tiểu cảnh giới!

Bọn họ đều là Đại Đế cấp tám rồi!

Chỉ cần ăn một trái Đế Long Quả, là có thể tiến vào cảnh giới Đại Đế cấp chín!

"Khốn kiếp! Khốn kiếp! Khốn kiếp!"

Đám Đại Đế cấp tám này, ai nấy đều siết chặt nắm tay.

Cả đám như những con bò rừng phát điên, mắt đỏ lòm!

Đối diện với lời cầu xin của mọi người, Diệp Bắc Minh thản nhiên lắc đầu: "Vật này, tôi tặng miễn phí cho các ông!"

Anh vừa dứt lời!

Hiện trường vốn đang ầm ĩ như cái chợ!

Bỗng lặng như tờ!

Kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy được!

Mọi người há hốc miệng, mắt trợn tròn, điên cuồng dụi tai, cứ ngỡ mình nghe nhầm rồi!

Tặng... miễn phí cho bọn họ?

"Diệp công tử, đây là Đế Long Quả đấy!" Một lão giả Đại Đế cấp tám lắp bắp.

Diệp Bắc Minh nói: "Kẻ muốn giết Diệp Bắc Minh tôi, tôi nhất định sẽ giết hắn!"

"Đây là nguyên tắc làm người của tôi!"

"Thứ hai, vị diện cấp chín đang lâm nguy, thời không Hỗn Độn sẽ giáng lâm bất cứ lúc nào!"

"Tôi hy vọng các ông nâng cao cảnh giới, để bảo vệ thế giới này! Nếu các ông làm được, tôi sẽ tặng miễn phí Đế Long Quả!"

Lời này vừa thốt ra.

Ngay cả Đông Cực Đại Đế cũng chấn động, ông ấy ngạc nhiên nhìn Diệp Bắc Minh: "Tên nhóc này, làm người ta bất ngờ thật đấy!"

Dao Trì nuốt nước miếng: "Cha! Cậu ta hào phóng quá nhỉ?"

Đông Cực Đại Đế cười: "Không hào phóng, sao cậu ta xứng làm con rể ta?"

Dao Trì đỏ mặt: "Cha! Cha nói cái gì vậy, con còn chưa quyết định mà!"

Đông Cực Đại Đế định trêu con gái một chút: "Con không đồng ý, Dao Hi chắc chắn đồng ý!"

"Hả? Đừng..."

Dao Trì sốt ruột rồi.

Lúc này.

Lôi Đình tiến lên một bước, quỳ một gối xuống: "Diệp công tử! Ngài có tấm lòng nhân ái, lão phu tự thấy hổ thẹn không bằng!"

"Long Đình tôi, xin thề bằng tính mạng cả nhà!"

"Nhà họ Long ở Thiên Vực, vĩnh viễn không đối địch với Côn Luân Điện!"

"Vĩnh viễn không đối địch với người họ Diệp!"

Lão hồ ly này!

Đại Đế cấp tám của hai gia tộc lớn còn lại.

Nhao nhao tiến lên, chỉ sợ mình chậm một bước, họ tranh nhau nói:

"Nhà họ Chu ở Lôi Minh đại lục, vĩnh viễn không đối địch với Côn Luân Điện! Vĩnh viễn không đối địch với nhà họ Diệp!"

"Gia tộc Bắc Minh ở Tinh Hà đại lục, vĩnh viễn không đối địch với Côn Luân Điện! Nhà họ Diệp, sẽ mãi mãi là khách quý của gia tộc Bắc Minh!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười bảo: "Nhóc con, chiêu này của cậu chói mù mắt Hỗn Độn của bổn tháp rồi!"

Diệp Bắc Minh đang định lên tiếng!

Đột nhiên.

Ngoài tường thành Hắc Uyên, hư không bỗng xuất hiện một trận dao động.

"Đế Long Quả? Đồ tốt đấy, các ngươi không xứng dùng nó đâu!"

Một bàn tay khổng lồ thò ra từ một khe nứt thời không.

Sau đó chộp về phía 23 trái Đế Long Quả đang lơ lửng giữa không trung!
Chương 2483: Mật Phi, sinh rồi!

Bàn tay này cực kỳ to lớn.

Mặt trên phủ đầy vảy, trông như móng vuốt của cá sấu!

Khí tức cảnh giới Đại Đế cấp chín tỏa ra ầm ầm!

23 Đại Đế cấp tám đang có mặt tại đây, lập tức tái nhợt mặt!

Đại Đế cấp chín tới cướp Đế Long Quả, bọn họ có thể giữ được sao?

Diệp Bắc Minh lạnh lùng quát: "Ngươi là người ở thời đại nào? Thu tay lại, không ta chặt đi đấy!"

"Ha ha ha ha! Người ư?"

Chủ nhân của bàn tay to đó cười nhạo: "Con người thì tính là chủng tộc rác rưởi gì!"

"Ta là vua ở thời đại Hoang Cổ, số Đế Long Quả này ngon đấy, có thể trở thành món trên bàn ăn của bổn hoàng!"

Mọi người cả kinh.

Vua ở thời đại Hoang Cổ ư?

"Hít... thời đại Hoang Cổ cũng kết nối với vị diện chúng ta rồi hả?"

Một Đại Đế cấp tám hít một ngụm khí lạnh!

Nhà họ Long ở Thiên Vực, cái lão giả tên là Long Đình nghiêm giọng nói: "Nghe nói ở thời đại Hoang Cổ, nhân loại còn chưa phải chủ nhân của mảnh đại địa này!"

"Xét từ bàn tay khổng lồ này, chẳng lẽ sinh vật này tiến hóa từ một cự thú tiền sử?"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Mặc kệ ngươi là thứ gì!"

"Bàn tay này, ngươi đừng hòng lấy lại nữa!"

Xoẹt!

Một kiếm chém ra!

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục bay vút lên, khí Hỗn Độn ngưng tụ!

Huyết khí trong người Diệp Bắc Minh bùng nổ, anh lập tức truyền vào kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!

"Có mỗi một kiện binh khí đại đế, mà cũng đòi làm tổn thương bản vương? Nhân tộc vô dụng, mơ đi!"

Chủ nhân của bàn tay cá sấu cười lạnh.

Xoay cổ tay!

Không tiếp tục chộp lấy 23 trái Đế Long Quả giữa không trung nữa!

Mà lao về phía kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!

"Chém!"

Giọng của Diệp Bắc Minh vang lên.

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục hạ xuống, chỉ nghe thấy 'phập' một tiếng!

Bàn tay cá sấu bị chém đứt ngay tại chỗ, máu tươi bắn tung tóe!

Chủ nhân của bàn tay cá sấu hô to: "A... sao có thể chứ! Nhục thân của bổn hoàng vô song, sao có thể bị một binh khí Đại Đế bình thường làm bị thương?"

Hắn muốn rút cổ tay về!

Nhưng Điệp Bắc Minh hoàn toàn không cho hắn cơ hội.

Dưới sự gia cố của Hoàng Tự Quyết, Luân Hồi Phép Tắc đồng thời được thúc đẩy!

Anh truy kích ngay!

Anh lao thẳng đến trước khe nứt thời không!

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lại chém ra phát nữa!

Gào!

Tiếng rồng ngâm vang vọng, kiếm khí huyết long tràn ngập khí Hỗn Độn, cộng thêm một luồng sức mạnh từ lửa Địa Ngục!

"Nhân tộc kiến hôi, ngươi thật to gan, dám làm hại thú cưỡi của ta?"

Một giọng nói cực kỳ trẻ trung vang lên.

Lời này vừa thốt ra!

Toàn thành Hắc Uyên chấn động.

"Vãi chưởng! Đây là kẻ nào mà ăn nói ngông cuồng thế?"

"Trời ơi... Đại Đế cấp chín mà chỉ làm thú cưỡi cho hắn thôi á?"

"Ực... Đùa gì vậy, ăn nói mạnh mồm thế, không sợ cắn vào lưỡi à!"

Hàng triệu tu võ giả bàn tán xôn xao!

Dao Trì kinh ngạc quay đầu lại: "Cha, cha đã từng nghe đến tình huống này chưa?"

"Ực..."

Cô ấy nuốt nước bọt!

Thật sự không dám tin vào tai mình: "Đại đế cấp chín mà chỉ là thú cưỡi thôi á?"

Ánh mắt Đông Cực Đại Đế ngưng trọng, nét mặt lộ ra vẻ kích động: "Tương truyền! Trên cấp chín vẫn còn cảnh giới khác, chẳng lẽ là thật?"

Xoẹt!

Toàn bộ Đại Đế cấp tám đang có mặt tại đây đều kinh ngạc ngẩng đầu lên!

Nhìn về phía khe nứt thời không Hoang Cổ.

"Còn không dừng tay?"

Thấy Diệp Bắc Minh không có ý dừng lại, trong khe nứt thời không Hoang Cổ liền xuất hiện một thân ảnh màu vàng!

Hắn cao hai mét, quanh người có long khí màu vàng quấn quanh!

Trong đôi mắt hắn, phản chiếu nhật nguyệt tinh thần!

"Muốn chết!"

Thân ảnh màu vàng hừ lạnh một tiếng, trong tay cũng xuất hiện một thanh bảo kiếm cổ xưa!

Một kiếm vung ra!

Trực tiếp cản lại kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, 'keng' một tiếng, tiếng kim loại va chạm vang vọng khắp nơi!

Diệp Bắc Minh và thân ảnh màu vàng, đồng thời lùi lại!

Lại ngang sức sao?

"Sao có thể chứ! Nhân tộc kiến hôi, ngươi là ai?"

Lúc này, thân ảnh màu vàng mới nhận ra, mình đã đánh giá thấp nhân tộc nhỏ bé trước mặt.

"Ta là cha ngươi!"

Diệp Bắc Minh cuồng bạo hết sức!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bộc phát, tất cả sức mạnh dồn hết vào cơ thể Diệp Bắc Minh!

Gào!

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay lại mạnh lên, cộng thêm Luân Hồi pháp tắc!

"Láo xược! Cha ta là thần tộc thời Thái Sơ! Kẻ sỉ nhục người, ta sẽ diệt vạn tộc!"

Bóng người màu vàng giận tím mặt!

Bảo kiếm cổ trong tay chém về phía kiếm khí huyết long đang ập tới!

Ầm ầm ầm!

Khe nứt thời không Hoang Cổ chấn động, hư không vùng lân cận Hắc Uyên cũng sụp đổ theo!

Thân ảnh màu vàng trợn tròn mắt, nét mặt thoáng qua nét hoảng loạn: "Hỏng rồi... khe nứt thời không còn chưa ổn định, nếu mà bị hút vào..."

Ngay sau đó.

Lực lượng thời không ập đến.

Thân ảnh màu vàng bị cuốn thẳng vào trong!

"Thiếu chủ, đừng mà!"

Chủ nhân của bàn tay cá sấu lao tới, hét lên đầy kinh hoàng.

Cơ thể nó cao đến trăm mét, trông giống một cự long thời tiền sử, nhưng hoàn toàn không thể xông vào thời không Hỗn Độn!

"A a a... không... phụ hoàng, cứu con!"

Thân ảnh màu vàng hoảng rồi.

Cơ thể vặn vẹo!

Suy sụp!

Phụt! Một tiếng, hóa thành một làn huyết vụ, tan biến hoàn toàn!

"Hít..."

Hàng triệu tu võ giả ở thành Hắc Uyên cảm giác tê cả da đầu, hít một hơi lạnh: "Chuyện gì thế này? Sao người đó lại chết rồi?"

Ánh mắt Long Đình ngưng trọng: "Là lực lượng của thời không Hỗn Độn!"

"Khu vực xung quanh thời không Hỗn Độn, tất cả thời gian, không gian đều hỗn loạn!"

"Nhát kiếm của Diệp điện chủ khi nãy, đã làm nhiễu loạn lỗ hổng thời không Hỗn Độn vốn đang không ổn định!"

"Bóng người màu vàng kia bị cuốn vào trong, cho nên bị xé nát hoàn toàn!"

Dao Trì há hốc miệng: "Cha, lực lượng của thời không Hỗn Độn mạnh thế sao?"

Đông Cực Đại Đế nói: "Thời không Hỗn Độn nối liền quá khứ và tương lai!"

"Lực lượng ẩn chứa trong đó, ta cũng không lý giải được!"

Mọi người há hốc miệng!

Mặt mày kinh hãi!

Ngay cả nhân vật như Đông Cực Đại Đế, cũng không lý giải được sao?

Toàn thân Ngạc Hoàng run rẩy, không phải vì sợ Diệp Bắc Minh, mà là vì thiếu chủ chết rồi!

Mắt hắn đỏ ngầu, hắn nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Nhân tộc kiến hôi, các ngươi tiêu rồi!"

"Tất cả các ngươi, thiếu chủ vì các ngươi mà chết, tất cả các người đều phải đền mạng!"

Hắn lắc mình một cái!

Biến mất vào phía bên kia của khe nứt không gian!

Diệp Bắc Minh chẳng để tâm.

Thời đại Hoang Cổ thì sao?

Nếu ngươi dám đến, ta giết ngươi là xong!

Anh quay trở lại thành Hắc Uyên, vung tay lên.

23 trái Đế Long Quả lại xuất hiện trên không trung: "Các vị, mau chóng đột phá Đại Đế cấp chín!"

"Đa tạ Diệp công tử!"

"Diệp điện chủ, ngài đúng là người tốt!"

Hai mươi ba vị Đại Đế cấp tám, tranh nhau lao lên.

Mỗi người nhận được một trái Đế Long Quả, sau đó nhanh chóng dẫn theo người của mình, cáo từ rời đi!

Bây giờ họ chỉ có một suy nghĩ, đột phá!

Diệp Bắc Minh quay người, đi đến chỗ Đông Cực Đại Đế: "Tiền bối, bây giờ tôi có thể khẳng định, bên trên Đại Đế cấp chín, chắc chắn vẫn còn cảnh giới khác!"

Đông Cực Đại Đế cả kinh: "Cậu cảm nhận được gì rồi?"

Diệp Bắc Minh nheo mắt.

Nhìn về phía khe nứt không gian thời đại Hoang Cổ.

"Ban nãy, tôi cảm nhận được ít nhất ba luồng khí tức khủng bố!"

"Bọn họ có nhìn sang bên này!"

"Nhưng vì một lý do nào đó, hình như họ không thể sang đây được!"

Diệp Bắc Minh híp mắt.

Bỗng nhiên.

Đang! Đang! Đang!

Toàn bộ vị diện cấp chín chấn động!

Thiên Vực, Đế Giới, Lôi Minh đại lục, Thiên Hà đại lục, Vô Biên đại lục, Cửu Lê đại lục... các vị diện dường như đều xảy ra rung chấn kịch liệt!

"Chuyện gì vậy?"

Mọi người kinh hãi ngẩng đầu lên nhìn trời!

Chỉ thấy.

Bầu trời sụp đổ, từng khe nứt màu tím xuất hiện trên đỉnh đầu!

Cùng lúc đó, trái tim Diệp Bắc Minh run lên, máu trong người sôi trào.

Tiếp đó.

Nét mặt anh run run: "Mật Phi, sinh rồi!"

Ngay sau đó.

Một tiếng khóc vang dội của trẻ sơ sinh truyền tới từ vị diện cấp tám, Nguyên Thủy Chân Giới: "Oe oe oe..."
Chương 2485: Thời đại Đế Lạc kết thúc, thời đại Hỗn Độn giáng lâm

"Oe oe oe..."

Tiếng khóc của đứa trẻ vang vọng khắp vị diện cấp chín.

Cùng lúc đó.

Sâu trong Hắc Uyên, những khe nứt thời không kia bắt đầu rung rung.

Những nhân vật cái thế lần lượt xuất hiện, đứng ở đầu bên kia khe nứt thời không!

Trong số những người này, có thần kỳ thời cổ xưa!

Thần linh thời đại Thái Sơ!

Hung thú thời đại Hồng Hoang!

Chiến thần thời đại Hoang Cổ!

Thần tộc thời đại Viễn Cổ!

Đế Vương thời đại Thái Cổ!

Có kẻ mang hình dạng con người, có kẻ thì như thiên thần hạ phàm!

Còn có cả những sinh linh như kỳ lân, thao thiết, chân long!

Chúng đứng đầy ở lỗ hổng khe nứt thời không, nhưng không dám bước qua ranh giới!

"Hỗn Độn Đế ra đời rồi!"

"Chờ đợi bao nhiêu năm, cuối cùng cũng đợi được thời khắc thay đổi ư?"

"Không ngờ Hỗn Độn Đế lại được sinh ra ở thời đại Đế Lạc, đây là khoảnh khắc cuối cùng của thời đại Đế Lạc rồi, thời đại Đế Lạc đã đến lúc chấm dứt, kỷ nguyên Hỗn Độn sẽ bắt đầu từ bây giờ!"

Vố số giọng nói thì thầm vang vọng:

"Thời đại Đế Lạc kết thúc, kỷ nguyên Hỗn Độn bắt đầu!"

"Thời đại Đế Lạc kết thúc..."

"Kỷ nguyên Hỗn Độn bắt đầu..."

Nghe thấy lời này.

Nét mặt Đông Cực Đại Đế đại biến, đôi mắt già nua lóe lên: "Chẳng lẽ lời đồn là thật?"

Diệp Bắc Minh biến sắc: "Tiền bối, lời đồn gì ạ?"

Ánh mắt Đông Cực Đại Đế nghiêm túc: "Hỗn Độn ra đời, Đế Lạc kết thúc!"

"Chúng ta thuộc về thời đại Đế Lạc, tương truyền rằng: Một khi Hỗn Độn Đế xuất thế, thời đại Đế Lạc sẽ chấm dứt từ đây!"

Nói đến đây, Đông Cực Đại Đế dừng lại một chút!

Rồi nhìn Diệp Bắc Minh đầy sâu sắc: "Từ khi ta biết cậu là thể chất Hỗn Độn!"

"Ta đã luôn nghĩ, cậu có khả năng trở thành Hỗn Độn Đế trong truyền thuyết!"

"Nhưng có lẽ ta đoán sai rồi... Hỗn Độn Đế, không phải cậu!"

Diệp Bắc Minh kinh hãi: "Con trai tôi?"

Ngay từ khoảnh khắc tiếng khóc vang lên!

Anh đã cảm nhận được khí tức liên kết huyết mạch!

Chắc chắn là Côn Ngô Mật Phi đã sinh rồi!

Đột nhiên.

"Không ổn, Mật Phi gặp nguy hiểm!"

Diệp Bắc Minh cả kinh.

Anh lao ra ngoài, đi thẳng đến quảng trường truyền tống của thành Hắc Uyên, mở cổng truyền tống đi đến Nguyên Thủy Chân Giới!

Nguyên Thủy Chân Giới, trên bầu trời đế cung Hồng Hoang!

Hàng trăm khe nứt không gian đồng thời mở ra!

Hoang Cửu Dương há miệng thở dốc, đồng tử điên cuồng co rút!

Ông ta có thể cảm nhận được lực lượng vị diện từ phía bên kia khe nứt không gian, bọn họ chắc chắn không phải người của vị diện này, chắc chắn là vừa nãy Côn Ngô Mật Phi sinh, nên mới dẫn đến rung chấn khắp Nguyên Thủy Chân Giới.

Vị diện cấp trên biết rồi!

"Đứa trẻ đó đang ở đâu?"

Một lão giả cảnh giới Đại Đế cấp sáu quát: "Giao ra đây! Huyết mạch của nó quá mạnh, tuyệt đối không thể rơi vào tay kẻ khác!"

Khí tức bùng nổ!

Hoang Cửu Dương hoàn toàn không chịu được.

Răng rắc!

Đầu gối nổ tung!

Cả người quỳ trên mặt đất, run rẩy!

Ông ta khó nhọc ngẩng mặt lên: ;"Không... không biết..."

"Thế thì ông đi chết đi!"

Tên Đại Đế cấp sáu này lạnh lùng nói!

Đang định ra tay.

"Ngươi muốn ai đi chết?"

Sau lưng vang lên một giọng nói cực kỳ lạnh lùng!

Quay đầu lại nhìn.

Đồng tử hung hăng co rút: "Diệp... Diệp điện chủ, sao ngài lại ở đây?"

Hoang Cửu Dương trông thấy Diệp Bắc Minh, trong lòng chấn động: 'Là cậu ta.. mới vài tháng không gặp, cậu ta đã đạt đến Tế Đạo Chi Thượng tầng năm rồi?'

'Không đúng! Tế Đạo Chi Thượng tầng năm, sao có thể là đối thủ của Đại Đế chứ?'

Diệp Bắc Minh cười lạnh một tiếng: "Con trai ta ra đời, ta không thể đến sao?"

"Cái gì... đứa trẻ đó là con trai ngài?"

Vị Đại Đế cấp sáu kia sợ đến nỗi hồn bay phách lạc, ông ta quỳ bụp xuống đất!

"Diệp điện chủ, tôi sai rồi!"

"Tôi và người của tôi sẽ đi ngay!"

Diệp Bắc Minh cười nhạo: "Bây giờ muốn đi? Muộn rồi!"

Anh nắm chặt năm ngón tay!

"Đừng mà!"

Cơ thể của lão giả cảnh giới Đại Đế cấp sáu trực tiếp nổ tung, hóa thành huyết vụ!

"Này..."

Hoàng Cửu Dương sốc.

Đây là Đại Đế đấy! Thế mà cứ thế bị Diệp Bắc Minh tát cho một cái chết rồi?

Giờ mới qua bao lâu, thực lực của tên nhóc này đã tăng lên một cách khủng khiếp như vậy á?

"Cút đi!"

Diệp Bắc Minh nhìn xung quanh: "Ai dám bước chân vào đế cung Hồng Hoang một bước, thì sẽ là địch với Côn Luân Điện ta!"

Mấy chục thế lực đang có mặt tại hiện trường, không còn dám ở lại một giây nào nữa!

Tất cả mặt xám xịt rời đi!

Lúc này, bầu trời phía trên Đế cung Hồng Hoang mới khôi phục yên tĩnh.

Hoang Cửu Dương người run run, không dám tin bước tới: "Diệp... Diệp Bắc Minh... là cậu thật đấy à?"

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Tiền bối, Mật Phi đang ở đâu?"

Một lát sau.

Diệp Bắc Minh đi đến trước chuông Hồng Hoang!

Một lão giả kích động: "Diệp Bắc Minh, cậu về rồi... đợi đã, cảnh giới của cậu..."

"Cậu mới đi chưa đến một năm, cậu... đã tăng lên ba đại cảnh giới hả?"

"Sss! Sao cậu làm được vậy?"

Cổ Chung Thư!

Thủ hộ giả của Hồng Hoang Đế Chuông.

"Cổ tiền bối, chuyện này nói ra thì dài lắm!"

Diệp Bắc Minh vội vàng hỏi: "Mật Phi đâu?"

Cổ Chung Thư nhíu mày, chỉ vào Hồng Hoang Đế Chuông: "Họ đang ở bên trong! Diệp Bắc Minh, cậu hãy chuẩn bị tâm lý nhé!"

"Đứa trẻ này... có vẻ có vấn đề!"

"Sao cơ?"

Diệp Bắc Minh giật mình.

"A..."

Giây tiếp theo, Côn Ngô Mật Phi hét lên đau đớn!

Diệp Bắc Minh lập tức bước tới, giơ tay đặt lên Hồng Hoang Đế Chuông!

Cổ Chung Thư và Hoang Cửu Dương cả kinh: "Nhóc con, cậu định làm gì vậy?"

"Cậu dùng cơ thể máu thịt đối kháng với Hồng Hoang Đế Chuông ư? Cậu sẽ chết đấy! Tuyệt đối đừng..."

Còn chưa nói hết câu!

Đã xuất hiện một cảnh tượng khiến hai người chấn động!

Chỉ thấy.

Diệp Bắc Minh chọc tay vào khe hở giữa Hồng Hoang Đế Chuông và mặt đất!

Hai cánh tay dùng sức, thế mà Hồng Hoang Đế Chuông bị nhấc lên rồi!

Lộ ra cảnh tượng bên trong!

Một đứa trẻ toàn thân được bao phủ trong khí Hỗn Độn, đang nắm chặt tay Côn Ngô Mật Phi, tham lam hút máu cô ấy!

"Mật Phi!"

Mặt Diệp Bắc Minh biến sắc.

Côn Ngô Mật Phi gầy như que củi, khó nhọc quay đầu lại.

Hốc mắt cô ấy sâu hoẳm, mặt không còn tí huyết khí nào: "Tiểu Minh Minh... đừng làm hại con chúng ta!"

"Đứa bé!"

Diệp Bắc Minh bỗng phản ứng lại.

Anh lao đến bên cạnh Côn Ngô Mật Phi!

Giơ tay chộp lấy đứa bé!

"Ba ba..."

Giây phút đứa bé ngẩng đầu lên!

Đồng tử của Diệp Bắc Minh co lại!

Khuôn mặt anh cũng thoáng qua nét chấn động!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục còn kinh hãi hô lên: "Trời ơi! Quỷ Anh!"

Đứa con trước mắt, biểu cảm vặn vẹo!

Căn bản không giống một đứa trẻ mới sinh, mà giống một lệ quỷ hơn!

Trên người nó tỏa ra khí Hỗn Độn, nó há miệng, ranh nanh cắn vào gan bàn tay Diệp Bắc Minh!

"Ừng ực ừng ực... hương vị của tinh huyết Hỗn Độn!"

Quỷ Anh cười thoải mái.

"Ngươi là ai?"

Diệp Bắc Minh phản ứng lại, bóp cổ Qủy Anh!

Quỷ Anh nhếch môi cười: "Diệp Bắc Minh, cảm ơn hai ngươi, bổn vương đến từ Minh Thổ!"

"Ta mượn khí vận Hỗn Độn của ngươi để chuyển sinh, bây giờ vừa mới sinh ra, bổn vương đã là thể chất Hỗn Độn rồi!"

"Bây giờ ngươi có thể gọi ta, Hỗn Độn Quỷ Anh!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK