Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1983: Hạng nhất, tôi cầm chắc rồi!

Sư phụ, rốt cuộc chuyện này là sao?

"Sư phụ, người đừng thừa nước đục thả câu nữa!"

Nghê Hoàng và Lục Linh Nhi truy hỏi.

Thiên Cơ lão nhân cười giải thích: "Tác dụng của đan đỉnh là khống chế nhiệt độ ngọn lửa, tên nhóc này khống chế lửa đã đạt đến trình độ thượng thừa!"

"Cho nên không cần đan đỉnh, có thể trực tiếp dùng lửa luyện đan luôn!"

"Làm vậy vừa đỡ tốn sức vừa đỡ tốn thời gian, tên nhóc này... đang làm biếng đấy!"

"Làm biếng ý ạ?"

Nghê Hoàng và Lục Linh Nhi ngây người!

Đang ở tình huống này mà vẫn làm biếng được á!

"Nhưng..."

Thiên Cơ lão nhân nghiêm mặt lại nói: "Hành vi này rất hao tổn thần hồn, một khi lơ đễnh một cái! Đan dược luyện ra đều hỏng hết, như thế sẽ tốn thời gian hơn!"

"Hơn nữa tốc độ luyện đan của tên nhóc này, cũng không nhanh..."

Lục Thiêu cũng nhận ra.

Tuy Diệp Bắc Minh không dùng đan đỉnh, trực tiếp dùng lửa luyện đan!

Nhưng tốc độ đúng là không nhanh.

Mình cố gắng thêm, chưa chắc đã thua cậu ta!

Không để ý chỗ Diệp Bắc Minh nữa!

"Hừ, chỉ có mẽ ngoài! Lãng phí nhiều thần hồn như thế, hai cửa sau thì thi kiểu gì!" Bảo Kiếm Phong hừ lạnh một tiếng.

Một canh giờ nhanh chóng qua đi.

"Hết giờ, dừng tay!"

Tất cả các thí sinh tham gia đều dừng lại, lau mồ hôi trên trán!

Hơn mười nghìn thiếu niên leo lên cột đá, nhanh chóng thống kê số đan dược mà các thí sinh luyện chế.

Sau khi tám người thủ hộ nhận được danh sách, nét mặt họ hơi là lạ, bọn họ liếc Diệp Bắc Minh một cái!

"Hạng nhất, Diệp Bắc Minh! 3780 viên!"

"Cái gì? Hạng nhất là Diệp Bắc Minh á?"

Mọi người sửng sốt, hiện trường ồ lên!

"Hạng hai, Hỏa Mãng đại sư! 3916 viên!"

Mọi người đơ ra.

Hỏa Mãng đại sư quát: "Mấy người tính kiểu gì vậy? Không biết đếm à?"

"Diệp Bắc Minh 3780 viên! Lão phu 3916 viên, tại sao thằng nhóc này đứng hạng nhất, lão phu lại hạng hai?"

Không chỉ có Hỏa Mãng đại sư.

Các tu võ giả khác ở hiện trường đều nghi hoặc nhìn sang!

Chẳng lẽ tám người thủ hộ đảo Rùa lại thiên vị Diệp Bắc Minh ngay trước mặt quần chúng?

Vẻ mặt của tám người thủ hộ đảo Rùa hơi là lạ, bọn đưa mắt nhìn nhau, lão giả áo xám tuyên bố thứ hạng nói: "Nếu lão phu bảo ông, 3780 viên đan dược do Diệp Bắc Minh luyện chế đều là tôn phẩm!"

"Có chín đạo đan văn! Đan mạc hoàn mỹ thì sao?"

"Cái gì!"

Giọng Hỏa Mãng đại sư run lên!

Các tu võ giả, đan sư đang có mặt ở đây đều hóa đá ngay tại chỗ!

Một canh giờ!

3780 viên đan dược tôn phẩm!

Tất cả đều có chín đạo đan văn! Đan mạc hoàn mỹ!

Nói giỡn à!

"Không có khả năng!"

Hỏa Mãng đại sư quát lên một tiếng: "Lão phu không tin!"

Lão giả áo xám không nói hai lời, vung tay lên phát 3780 viên đan dược mà Diệp Bắc Minh luyện chế vào tay 3780 đan sư!

Thương Bình lão nhân, Cổ U, Hỏa Mãng đại sư, Lục Thiêu, Hàn Tử Chân, Hàn Tử Linh...

Mỗi người cầm lấy một viên!

Những người nhận được đan dược đều cúi đầu kinh ngạc!

Nhìn đan dược trong tay!

"Sao có thể chứ..."

Lục Thiêu hoảng đến nỗi run cả giọng: "Một canh giờ mà luyện ra 3780 viên đan dược tôn phẩm có chín đạo đan văn, con mẹ nó còn có đan mạc hoàn mỹ nữa!"

"Sao có thể chứ!"

Nét mặt Bảo Kiếm Phong trở nên ngưng trọng: "Tên nhóc này!"

Sở Y Thủy ở bên cạnh kích động siết chặt nắm đấm!

Ở bên kia.

Hướng Ly Ly, Nghê Hoàng, Lục Linh Nhi đang đứng quanh Thiên Cơ lão nhân, ba người kích động đến nỗi suýt thì nhảy lên!

Những người khác có mặt tại hiện trường cũng ngây người, choáng váng!

Thế cho nên khi lão giả áo xám tiếp tục đọc bảng xếp hạng, không ai nghe lọt tai nữa.

"Hạng ba, Cổ U! 3755 viên!"

"Hạng tư, Thương Bình lão nhân! 3690 viên!"

...

"Hạng bảy, Hàn Tử Chân! 3200 viên!"

"Hạng tám, Hàn Tử Linh! 3196 viên!"

"Hạng chín, Lục Thiêu! 3001 viên!"

...

"Hạng một trăm..."

Lão giả áo xám đọc một hơi hết danh sách: "100 người này tiến vào vòng hai, những người còn lại tiếp tục cố gắng vào lần tới!"

"Nghỉ ngơi nửa canh giờ, cửa thứ hai sẽ bắt đầu đúng giờ."

Lão giả áo xám vừa nói xong, chuẩn bị đi.

Đột nhiên.

Một giọng nói thản nhiên vang lên: "Tôi thấy không cần phải thế đâu!"

Xoẹt!

Mọi người sửng sốt, cả đám quay sang nhìn Diệp Bắc Minh!

Lão giả áo xám nhíu mày: "Diệp Bắc Minh, cậu nói vậy là ý gì?"

Diệp Bắc Minh cười: "Ý tôi là, không cần thiết phải đợi nửa tiếng nữa, và cũng không cần cửa thứ hai gì đó nữa!"

"Vào luôn vòng cuối thì sao? Quán quân đại hội Thiên Đan, tôi cầm chắc rồi!"

"Dù sao mấy người cũng chỉ tới cho đủ số lượng thôi!"

Anh vừa dứt lời.

Toàn trường xôn xao!

"Diệp Bắc Minh, cậu mạnh miệng thật đấy!"

"Cậu chỉ mới dành hạng nhất ở cửa thứ nhất thôi, thế mà cậu dám bảo cậu cầm chắc hạng nhất của đại hội Thiên Đan ư?"

"Nhóc con, cậu tưởng cậu không dùng đan đỉnh, một giờ luyện ra hơn ba nghìn viên đan dược tôn phẩm có chín đạo đan văn, đan mạc hoàn mỹ thì cậu giỏi lắm à?"

Rất nhiều người lên án!

Diệp Bắc Minh thật sự quá kiêu ngạo!

Thiên Cơ lão nhân sợ đến nỗi mí mắt giật giật!

Lục Linh Nhi nuốt nước miếng: "Sư phụ, người bói toán vô địch, người có bói được màn này không?"

Bảo Kiếm Phong cũng sửng sốt, không rõ rốt cuộc Diệp Bắc Minh muốn làm cái gì!

Thương Bình lão nhân đen mặt: "Diệp Bắc Minh, đúng là cậu có chút thiên phú trên lĩnh vực luyện đan, nhưng cậu cũng mạnh miệng quá rồi đấy!"

Hỏa Mãng đại sư nói với giọng ồm ồm: "Nhóc con, cậu phải biết núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn!"

"Cậu nói vậy, rất dễ đắc tội người khác!"

Diệp Bắc Minh cười: "Xin lỗi, cho dù tôi có đắc tội các ông, thì sao?"

Toàn trường sôi trào!

Đù mé!

Con mẹ nó, nói thế thì cũng kiêu ngạo quá đi!

Đám tám người thủ hộ bên lão giả áo xám cũng nhíu chặt chân mày!

Sau khi trao đổi kín với nhau qua truyền âm, lão giả áo xám nhìn về phía 99 tuyển thủ còn lại: "Mọi người nghĩ sao?"

Thương Bình lão nhân bước lên một bước nói: "Lão phu đồng ý!"

Cổ U lạnh lùng gật đầu: "Lão phu cũng đồng ý!"

Hỏa Mãng đại sư nổi giận đùng đùng nói: "Lão phu cũng đồng ý, nhưng lão phu có điều kiện!"

"Nếu cậu ta mà thua, thì phải quỳ xuống dập đầu nhận sai với toàn bộ đan sư đang có mặt trên quảng trường Linh Quy, rồi thừa nhận vừa nãy mình xuất khẩu cuồng ngôn!"

"Ngoài ra, cả đời này không được nhắc đến hai chữ luyện đan!"

"Được! Tội đồng ý!"

"Chúng tôi cũng đồng ý!"

Quảng trường xôn xao ầm ĩ, bất luận có phải đan sư hay không, mọi người đều cao giọng hô to!

"Hít!"

Lục Thiêu hít một ngụm khí lạnh, cảnh này đáng sợ quá!

Diệp Bắc Minh đã làm cho nhiều người tức giận, cậu ta chết chắc rồi!

Lão giả áo xám gật đầu: "Được, nếu mọi người đều có không ý kiến! Lão phu cũng không nói thêm gì nữa, chúng ta sẽ tới luôn vòng cuối của đại hội Thiên Đan!"

"Vẫn theo quy tắc cũ, đề thi nằm trong tượng Linh Quy Thiên Tôn!"

"Mọi người vận thần hồn giao tiếp với tượng Linh Quy thiên tôn, thì sẽ nhận được một đan phương! Chỉ cần ai luyện chế ra đan dược viết trên đan phương đầu tiên, người đó sẽ dành chiến thắng!"

"Bắt đầu!"

Lão giả áo xám hạ lệnh!

Mọi người bước đến trước tượng đá Linh Quy thiên tôn, vận thần hồn thăm dò!

Trong phút chốc!

Trong đầu mọi người đều hiện lên một đan phương!

"Đù!"

Vào khoảnh khắc Diệp Bắc Minh nhìn thấy đan phương trong đầu mình, anh không kìm được bật ra câu chửi thề, sau đó anh hít một ngụm khí lạnh nói: "Xì! Tiểu Tháp, Linh Quy thiên tôn đang chơi tôi à?"

Đan phương trong đầu Diệp Bắc Minh.

Hiện ra ba chữ rõ ràng: Quy Linh đan!
Chương 1984: Nổ đỉnh! Loại!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghi hoặc: “Sao thế? Ngay cả cậu cũng gặp rắc rối à?"

Diệp Bắc Minh giải thích: "Thứ tôi giành được là phương pháp luyện chế Quy Linh đan!”

“Cái gì?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khựng lại, cảm thấy có chút khó tin: "Quy Linh đan? Linh Quy Thiên Tôn này vậy mà đem phương pháp luyện chế Quy Linh đan cho cậu?”

“Nhóc con, như vậy há không phải là cậu tiến không được lùi cũng chẳng xong sao? Nếu luyện chế ra Quy Linh đan nhất định sẽ trở thành mục tiêu nhắm tới của vạn người!”

“Nếu luyện chế thất bại, vậy cuộc đánh cược giữa cậu và Luân Hồi tông cũng coi như thua rồi!"

Diệp Bắc Minh sao có thể không biết bản thân đã rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan!

Linh Quy Thiên Tôn rốt cuộc có ý gì?

Vậy mà giao một phương thuốc quan trọng như vậy cho anh?

Cùng lúc đó, thanh âm của ông lão áo xám cũng vang lên: “Tôi tin mọi người đều đã lấy được công thức đan dược của cuộc thi, vì đại hội Thiên Đan lần này đảo Rùa chúng tôi đã chuẩn bị hàng triệu loại dược liệu!"

“Mọi người có thể tùy theo thành phần trong công thức đan dược để lựa chọn, mỗi người chỉ có một cơ hội luyện đan thôi!”

"Thành công hay thất bại, không giới hạn thời hạn!"

"Cuối cùng, lão phu muốn nhắc nhở một câu, chớ nghĩ tới việc bản thân giành được phương pháp luyện chế xong rồi tùy tiện luyện một viên đan dược để lừa gạt qua cửa, bởi đan dược thành phẩm mà các vị luyện chế ra sẽ được chính Linh Quy Thiên Tôn kiểm tra!"

Lời cảnh cáo này đã triệt để chặt đứt ý nghĩ của những người muốn đầu cơ trục lợi!

“Bây giờ thì bắt đầu thôi!”

Ông lão áo xám hét lên.

Bỗng nhiên mặt đất rung chuyển dữ dội, hàng trăm tủ thuốc từ trên trời rơi xuống xung quanh bức tượng Linh Quy Thiên Tôn!

Trong tủ thuốc có hàng triệu dược liệu mặc người lựa chọn, mùi thuốc nồng nàn ngát mũi!

Đan sư tham dự thấy vậy đều cấp tốc tìm kiếm dược liệu theo đan phương mà mình nhận được.

Một vài đan sư tốc độ khá nhanh, sau khi tìm được dược liệu thậm chí còn trực tiếp bắt đầu luyện đan.

Một lúc sau, cả quảng trường tràn ngập mùi thuốc!

Đột nhiên.

Một âm thanh như bị bóp nghẹt vang lên, đan đỉnh của một đan sư nổ tung, khóe miệng rỉ máu!

Ông lão áo xám lạnh nhạt hô: “Đan đỉnh bị tổn hại, loại!”

Mọi người đều tất bật việc riêng căn bản không còn ai có thời gian rảnh chú ý tới Diệp Bắc Minh, ngay cả Lục Thiêu cũng không chớp mắt nhìn chăm chú đan đỉnh của mình, cẩn thận từng li khống chế nhiệt độ của ngọn lửa!

Diệp Bắc Minh thu gom tất cả dược liệu cần thiết cho Quy Linh đan rồi trở về vị trí của mình.

“Nhóc con, cậu định lựa chọn thế nào? Thực sự muốn luyện chế Quy Linh đan sao?”, tháp Càn Khôn Trấn Ngục hỏi.

Diệp Bắc Minh liếc hai người Hàn Tử Chân cùng Hàn Tử Linh một cái.

Họ đều đang tập trung cao độ với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

Mồ hôi lăn dài trên gò má thanh tú của họ!

“Tuy rằng không biết tại sao Linh Quy Thiên Tôn lại giao cho tôi công thức của Quy Linh đan, nhưng nếu ông ấy đã đưa rồi, thì tất nhiên là hy vọng tôi có thể luyện chế ra nó trước mặt mọi người!”

“Vậy cứ luyện chế Quy Linh đan đi, chỉ cần luyện chế thành công, liền biết Linh Quy Thiên Tôn muốn làm cái gì!"

Anh trực tiếp khoanh chân ngồi xuống.

Anh lấy ra đỉnh Thái Cực, rồi ném toàn bộ dược liệu đã xử lý xong vào trong!

Thời gian trôi qua từng phút từng giây.

Trong quảng trường không ngừng truyền tới tiếng hô loại bỏ!

Nửa ngày sau, trong số hàng trăm vị đan sư tham gia chỉ còn lại khoảng chục người.

“Mau nhìn Thương Bình lão nhân xem, một mình điều khiển bảy đan đỉnh, không hổ là đan sư thất đỉnh! Kỹ thuật khống chế lửa đúng là xuất thần nhập hóa!”

“Còn có tiền bối Cổ U, sở trưởng của ông ấy là khống chế chất lượng đan dược, cùng một loại đan dược nhưng thành phẩm của ông ấy lại có chất lượng cao nhất!"

"Đây chính là Thải Lân Mãng sao? Nghe nói ngọn lửa mà nó phun ra chỉ đứng dưới dị hỏa thôi!”

Bên cạnh đại sư Hỏa Mãng là một con Thải Lân Mãng dài hơn mười thước đang phun lửa!

Tám đan đỉnh đồng thời luyện chế, hương thơm của thuốc không ngừng bay tới!

Lúc này, một mùi cháy khét bỗng truyền tới.

Mọi người đều cau mày!

Ông lão áo xám nhìn sang: “Đan dược bị hỏng, dược lực không còn, loại!”

“Khống chế lửa không tốt, luyện chế thất bại, loại!”

“Nổ đỉnh, loại…”

Trong chốc lát, lại có thêm vài người bị tước quyền thi đấu!

Đột nhiên.

“Tôi thành công rồi, tôi thành công rồi!!! Ha ha ha!”

Một ông già hưng phấn hét lên.

Ánh mặt của mọi người đều đổ dồn tới!

Ông lão kích động mở ra đan đỉnh, một mùi thuốc nồng nặc lập tức tỏa ra bốn phương, tiếp đó một viên đan dược đen thui bay ra ngoài!

Ông lão áo xám lắc đầu: “Đan được luyện thành, nhưng đáng tiếc lại không có đan văn, cuối cùng ngưng kết cũng thất bại, loại!”

“Không….”

Tâm lý ông lão kia bị đả kích nặng nề dẫn tới khí huyết không thông, ngay tại chỗ phun ra một ngụm máu rồi rơi vào hôn mê!

Người của tông môn đó lập tức xông lên đưa ông lão xuống!

Trong phút chốc, trên quảng trường chỉ còn Thương Bình lão nhân, Cổ U, đại sư Hỏa Mãng.

Hàn Tử Chân, Hàn Tử Linh, Lục Thiêu, Diệp Bắc Minh! Tổng cộng bảy người!

Toàn bộ những người khác đều đã bị loại!

“Thật tốt quá, Tử Chân, Tử Linh vẫn kiên trì được, nếu cứ tiếp tục như vậy, họ ắt hẳn sẽ có cơ hội lọt vào top năm!”, Hứa Đại Niên kích động không thôi.

Lọt vào top năm của đại hội Thiên Đan là một bước tiến không nhỏ đối với danh tiếng của Thần Ngự tông!

Lục Thiêu gầm lên với đôi mắt hằn rõ tia máu: “Mẹ kiếp! Vậy mà nổ đỉnh rồi! Chết tiệt!”

“Đan đỉnh phát nổ, loại!”

Ông lão áo xám liếc Lục Thiêu một cái.

Lục Thiêu yên lặng trở lại nhóm người Luân Hồi tông, cúi đầu buồn bã nói: "Bảo lão, thực xin lỗi, con thất bại rồi!”

Sắc mặt Bảo Kiếm Phong vẫn thản nhiên không chút gợn sóng: “Vốn dĩ lão phu cũng không ôm nhiều hy vọng với con!”

Sở Y Thủy suýt chút phì cười.

Lục Thiêu rất xấu hổ!

“Đúng rồi, con nhận được công thức của đan dược gì vậy?”, Bảo Kiếm Phong hỏi.

Đây mới là vấn đề ông ta thực sự quan tâm!

Chỉ cần là đan sư tham gia vòng cuối cùng của đại hội Thiên Đan, bất luận là có thể luyện chế thành công ra đan dược như đề bài ra hay không, ít nhất cũng sẽ nhận được một công thức từ Linh Quy Thiên Tôn!

Đây cũng là mục đích lớn nhất của mọi người khi tham gia đại hội Thiên Đan!

Về phần Quy Linh đan, chỉ có người đứng đầu mới có thể lấy được!

Lục Thiêu cung kính đáp: “Bẩm trưởng lão, con giành được đan dược tên là Tiềm Năng đan!”

“Tiềm Năng đan? Có tác dụng gì?”

Bảo Kiếm Phong nhướng mày.

Giọng nói Lục Thiêu đè thấp xuống: “Theo như giới thiệu thì Tiềm Năng đan này có thể giúp người tu võ lập tức tiến thêm một cảnh giới lớn!”

“Cái gì?”

Bảo Kiếm Phong giật mình kinh hãi: “Vậy đó không phải còn khủng bố hơn cả Quy Linh đan sao?”

Lục Thiêu có chút ngượng ngùng: “Bảo lão, người nghe con nói xong đã”.

“Tuy rằng Tiềm Năng đan có thể khiến người dùng lập tức đột phá một cảnh giới lớn nhưng chỉ có thể duy trì trong khoảng một tiếng đồng hồ thôi!”

“Một tiếng sau, không những trở về trạng thái ban đầu mà cảnh giới vốn có cũng sẽ thụt lùi một bậc!”

Bảo Kiếm Phong rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh: “Thì ra là vậy, lần sau có lời gì thì nói hết một lượt, kẻo lại làm lão phu vui mừng vô ích!”

“Nhưng tại thời khắc cận kề tử vong thì uống một viên Tiềm Năng đan, tăng vọt một cảnh giới lớn không biết chừng còn phản kích chém giết ngược lại đối phương nữa!”

“Cho dù cảnh giới bị thụt lùi thì cũng vẫn tốt hơn là chết!”

“Tạm thời gác những chuyện này sang một bên, điều mà lão phu lo lắng nhất chính là thằng nhóc kia đến bây giờ vẫn chưa bị loại”.

Lông mày Bảo Kiếm Phong nhíu chặt không buông!

Ánh mắt lại rơi xuống người Diệp Bắc Minh.

Chỉ thấy.

Diệp Bắc Minh ngồi xếp bằng, ngọn lửa trong tay chập chờn bất định, tụ lại dưới đỉnh Thái Cực!

Lại nhìn sang Thương Bình lão nhân, Cổ U, đại sư Hỏa Mãng đang sục sôi ngất trời cùng lúc khống chế bảy tám lò luyện đan!

Hàn Tử Chân và Hàn Tử Linh thì gấp tới mức đổ mồ hôi như mưa, tay chân luống cuống.

Một giây sao.

“Phụt! Phụt!”

Hai chị em gần như cùng lúc phun ra một ngụm máu.

Sắc mặt tái nhợt và dừng lại công việc trên tay!
Chương 1985: Nếu tôi luyện được thì sao?

"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao lại dừng lại?"

"Không có mùi khét, có nghĩa là đan dược không bị hỏng! Đan đỉnh cũng không nổ tung, nhiệt độ cũng không có vấn đề gì. Tại sao đột nhiên dừng lại?"

Khi mọi người còn đang tự hỏi tại sao.

Giọng nói của ông lão áo xám lại vang lên: "Sức mạnh thần hồn của hai người tiêu hao quá độ, không còn cách nào tiếp tục luyện đan nữa, loại!”

Mọi người sửng sốt: "Sức mạnh thần hồn đã cạn kiệt?"

“Vậy mà không phải nguyên nhân kỹ thuật, mà do thần hồn không đủ mạnh mẽ!”

Hai người đứng dậy liếc Diệp Bắc Minh cách đó không xa.

Sau đó im lặng quay trở vị trí đứng của Thần Ngự tông.

"Chúng ta không xứng với một lòng khổ tâm của sư phụ…”

Hàn Tử Chân cùng Hàn Tử Linh vô cùng tự trách.

Hứa Đại Niên lại cười như hoa: “Ha ha ha, hai vị sư muội không cần tự trách đâu. Ta đã kịp thời thông báo cho sư phụ tin tức ở đây, sư phụ không hề trách cứ hai người!”

“Hả?”

Hai người đều có chút ngạc nhiên.

Hứa Đại Niên đưa tới một tấm ngọc bội, bên trong liền vang lên giọng nói của một người phụ nữ: “Mọi chuyện ta đều biết cả rồi, hai người các con chẳng qua là sức mạnh thần hồn không đủ mà thôi!”

“Là do lúc nhỏ thần hồn của các con từng bị tổn thương, không thể trách các con được!”

“Có thể đạt được vị trí thứ năm và thứ sáu đã là ngoài dự liệu của sư phụ rồi!”

“Cảm ơn sư phụ đã khen ngợi ạ!”

Đám sương mù trong trái tim họ như được cuốn sạch đi.

Người phụ nữ khẽ hừ: “Các con cũng đừng vui mừng quá sớm, sau này cũng không thể buông lơi..."

Còn chưa nói xong.

Bùm! Một tiếng nổ chói tai lại vang lên!

Bầu trời phía trên toàn bộ quảng trường bị mây đen bao phủ, sấm sét liên tục lóe lên.

"Nhìn xem, đó là cái gì?"

Có người hét lên, thuận theo phương hướng người đó chỉ mà nhìn sang.

Chỉ thấy.

Phía trên bảy lò luyện đan mà Thương Bình lão nhân đang khống chế vậy mà ngưng tụ ra một con kỳ lân màu máu!

Một con phượng hoàng đỏ rực cũng đồng thời ngưng tụ trên bầu trời phía trên tám đan đỉnh của Cổ U!

Về phía tám đan đỉnh của đại sư Hỏa Mãng thì ẩn hiện bóng dáng của một con rồng màu vàng!

Ba loại thần thú kỳ lân, phượng hoàng, chân long không ngừng gầm thét!

Hòa nhịp với tiếng sấm sét trên trời.

"Sách cổ ghi lại, nếu có linh dược xuất thế, phía trên đan đỉnh sẽ xuất hiện kỳ lân, phượng hoàng, chân long!”, một ông lão tóc bạc run lên vì phấn khích.

Vừa nói ông ta vừa hưng phấn quỳ sụp xuống đất: “Trời ơi! Lão hủ đã nghiên cứu đan đạo hơn ba mươi ngàn năm nay, đời này vậy mà có thể gặp được dị tượng kết thành linh đan!”

“Hơn nữa còn là ba viên cùng một lúc!!!”

“Linh đan!”

Bảo Kiếm Phong nhìn chằm chằm ba người Thương Bình lão nhân, Cổ U, đại sư Hỏa Mang, trong đôi mắt già nua tràn ngập kinh ngạc.

Trong lòng lại sóng gào biển gầm!

Lục Thiêu há hốc mồm kinh ngạc: "Kết thành linh đan? Chuyện như vậy thật sự có thể sao?"

Sở Y Thủy thì hoàn toàn trái ngược mà lo lắng nhìn hướng Diệp Bắc Minh!

Phía trên đan đỉnh của ba người Thương Bình lão nhân, Cổ U, đại sư Hỏa Mãng đều đã xuất hiện dị tượng, điều này chứng minh anh Diệp thua cuộc rồi sao?

Thiên Cơ lão nhân sững sờ tại chỗ, hoàn toàn bị chấn động trước cảnh tượng nghìn năm có một này!

"Sư phụ, anh Diệp sẽ thua sao?"

Đối mặt với câu hỏi của Lục Linh Nhi và Nghê Hoàng, Thiên Cơ lão nhân chỉ biết cười khổ một tiếng: “Các con có biết linh đan có ý nghĩa gì không? Là thứ ngự trị phía trên tất cả các loại đan dược!”

“Đan ý, đan mạc, thánh phẩm, tôn phẩm hay cửu đạo đan văn gì đó khi đứng trước mặt linh đan đều yếu ớt đến mức phát nổ!”

“Hai chữ linh đan giống như sự khác biệt giữa vũ khí của người tu võ sau khi nhận được khí linh và vũ khí bình thường!”

“Một cái trên trời, một thứ dưới đất!”

Gương mặt xinh đẹp của Nghê Hoàng thoắt cái tái nhợt: “Sư phụ, thực sự khoa trương như vậy sao?"

Thiên Cơ lão nhân thở dài: “Con đoán xem, tại sao Quy Linh đan lại có tác dụng khủng bố như vậy?”

“Chính là phía sau nó có thêm hai chữ ‘linh đan’ này!”

Nghe được lời này, Nghê Hoàng ngơ ngác nhìn Diệp Bắc Minh vẫn đang tập trung luyện chế: “Nói như vậy thì không phải anh Diệp thua chắc rồi sao?”

Thiên Cơ lão nhân cười gượng một tiếng: “Trừ phi đồ nhi này của ta luyện ra được Quy Linh đan!”

Dường như cũng cảm nhận được tình huống xôn xao bên này, người phụ nữ vội hỏi: “Đồ nhi, bên con xảy ra chuyện gì vậy?"

“Tại sao sư phụ giống như nghe được kết thành linh đan gì đó? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

Hàn Tử Chân nuốt khan: “Sư phụ…”

Cô bé giải thích mọi thứ trước mắt một lượt.

Người phụ nữ nghe xong thì không kìm được hít ngược một ngụm khí lạnh: “Cái gì? Ba lão già kia vậy mà đã đạt tới trình độ luyện đan đó rồi?”

Khi mọi người còn đang thảo luận sôi nổi.

Xung quanh Thương Bình lão nhân, Cổ U, đại sư Hỏa Mãng ngưng kết một trường năng lượng cực kỳ hào hùng!

Kỳ lân đang gầm thét !

Phượng hoàng đang reo ca!

Chân long gầm rú!

Giây tiếp theo.

“Mở ra cho ta!”

Thương Bình lão nhân, Cổ U, đại sư Hỏa Mãng gần như đồng thời mở mắt, đan đỉnh ẩm một tiếng mở nắp, tiếng sấm đột ngột từ trên trời giáng xuống!

Từ trong đan đỉnh của mỗi người lao ra một viên đan dược!

Thương Bình lão nhân khẽ quét: “Kỳ Lân Chân Huyết đan! Phẩm cấp, bán bộ linh đan! Kết thành!”

Cổ U bên cạnh cũng đắc ý hét lên: “Phượng Huyết đan! Phẩm cấp, bán bộ linh đan! Kết thành!”

Đại sư Hỏa Mãng cũng không kém cạnh mà cười ngạo nghễ: “Long Huyết đan! Phẩm cấp, bán bộ linh đan! Kết thành!”

Tuy rằng chỉ là bán bộ linh đan nhưng vẫn khiến người ta rung chấn như cũ!

Ba người đồng thời nhìn về phía ông lão áo xám đại diện cho người bảo vệ đảo Rùa: "La lão, đại hội Thiên Đan lần này nên kết thúc rồi đi chứ?”

Con người La lão co rụt lại, quét về phía Diệp Bắc Minh vẫn đang miệt mài chế luyện.

Một lát sau mới gật đầu coi như đồng ý!

“Tôi tuyên bố đại hội Thiên Đan….”

Đột nhiên.

Một giọng nói hờ hững vang lên: “Cũng không sai biệt lắm! Đại hội Thiên Đan quả thực nên kết thúc rồi!”

Bá tông, Đạo tông, Bảo Kiếm Phong, Lục Thiêu, Sở Y Thủy của Luân Hồi tông.

Hàn Tử Chân, Hàn Tử Linh, Hứa Đại Niên.

Thiên Cơ lão nhân, Hướng Ly Ly, Nghê Hoàng, Lục Linh Nhi đều ngẩn người nhìn về phía chủ nhân của giọng nói kia, Diệp Bắc Minh!

Lục Thiêu phá lên cười: “Ha ha ha, Diệp Bắc Minh cậu cũng không mở to đôi mắt chó của mình ra nhìn xem!”

“Trong quá trình luyện đan của ba vị tiền bối Thương Bình lão nhân, Cổ U, đại sư Hỏa Mãng đều xuất hiện dị tượng thần thú thượng cổ, đây là điềm báo cho linh đan!”

“Cậu đã thua rồi, còn dám sủa bậy?”

“Còn chưa nhìn qua đan dược mà tôi luyện chế ra mà cứ như vậy bị phán thua cuộc rồi?”

“Không cần nhìn nữa, cậu luyện ra đan dược gì thì cũng thua rồi!”, Lục Thiêu lắc đầu chế giễu.

“Nếu như tôi luyện ra Quy Linh đan thì sao?”

Diệp Bắc Minh mỉm cười, bàn tay nắm vào hư không!

Bùm một tiếng, đỉnh Thái Cực đột nhiên mở ra.

Một viên đan dược màu đỏ bay vọt ra ngoài, lơ lửng giữa không trung, một luồng dược lực như sóng thần lập tức bùng nổ!

Kỳ Lân Chân Huyết đan! Phượng Huyết đan! Long Huyết đan!

Bỗng nhiên bị lu mờ thất sắc!

“Không thể nào!!!”

"Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! Mẹ kiếp!"

“Tôi vừa nhìn thấy gì vậy?!!!”

“Trời đất ạ! Quy Linh đan! Tên nhóc này vậy mà luyện chế ra Quy Linh đan rồi!!!”

Toàn trường thoáng chốc náo động như vỡ trận!

Thương Bình lão nhân ngẩn người! Cổ U ngơ ngác! Đại sư Hỏa Mãng chết lặng!

Bảo Kiếm Phong thì ngỡ ngàng tới mức mí mắt giật giật liên tục!

Sở Y Thủy kinh ngạc há hốc miệng!

Lục Thiêu thì trực tiếp nhảy dựng lên!

Trái tim của Hướng Ly Ly, Lục Linh Nhi, Nghê Hoàng cũng đập điên cuồng như trống dồn, họ giống như vừa bừng tỉnh sau cơn mơ, liều mạng dụi mắt để nhìn cho rõ hơn!

"Sư phụ, người đúng là liệu sự như thần mà!”

Thiên Cơ lão nhân xém chút rớt cả tròng mắt: “Lần này ta thực sự không tính tới…”

Không chỉ bọn họ mà hàng chục triệu người tu võ và đan sư đang có mặt, còn có tám người bảo vệ khác của đảo rùa, Thương Bình lão nhân, Cổ U, đại sư Hỏa Mãng, toàn bộ đều đứng dán chặt mắt lên viên Quy Linh đan kia, đôi mắt của họ dường như đang nhỏ máu!

“Không đúng! Nhóc con! Trước đó cậu đã giành được một viên Quy Linh đan!”

“Tôi biết rồi, cậu nhất định là giữ lại viên Quy Linh đan đó cho đến hiện tại, cậu gian lận!”, Lục Thiêu giống như phát điên mà rống lên, không có cách nào chấp nhận sự thực này.

Diệp Bắc Minh cười lạnh: "Tôi biết anh sẽ nói như vậy!”

“Cho nên tôi đã luyện ra hai viên!”

Nói đoạn Viên Quy Linh đan thứ hai dùng một đường cong đẹp đẽ bay ra khỏi đỉnh Thái Cực rồi lơ lửng giữa không trung khiến tất cả phải trợn mắt kinh ngạc!
Chương 1986: Làm sư phụ của tôi, ông cũng xứng?

Khi viên Quy Linh đan đầu tiên xuất hiện mọi người đều có cùng suy nghĩ với Lục Thiêu.

Có phải là Diệp Bắc Minh giấu viên Quy Linh đan đầu tiên đó đi không?

Nhưng khi anh lấy ra viên thứ hai, họ lúc này mới tin rằng Diệp Bắc Minh thực sự đã luyện chế thành công ra Quy Linh đan!

“Quy Linh đan! Thằng nhóc này vậy mà thực sự luyện chế ra được Quy Linh đan!”

Đầu óc Thiên Cơ lão nhân ong ong.

Đôi mắt đẹp của ba người Hướng Ly Ly, Lục Linh Nhi, Nghê Hoàng đều sáng ngời sự phấn khích, xen vào đó là chút kinh ngạc cùng mừng vui!

Tám người bảo vệ đảo Rùa thậm chí còn đến bên cạnh và đứng rào xung quanh Diệp Bắc Minh, đến giọt nước cũng không lọt!

Tám đôi mắt gần như mở to hết cỡ nhìn chăm chú vào hai viên Quy Linh đan này!

“Quả nhiên là Quy Linh đan!”

Tám người họ đã quá đỗi quen thuộc với mùi hương của Quy Linh đan.

Ông lão áo xám nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, dùng giọng điệu cực kỳ nghiêm trang nói: "Lão phu La Như Hỏa tại đây nghiêm túc xác nhận lại, viên Quy Linh đan này thực sự là do cậu luyện chế ra sao?”

“Linh Quy Thiên Tôn thực sự đưa công thức của Quy Linh đan cho cậu rồi?”

Diệp Bắc Minh thản nhiên gật đầu: “Đúng vậy!”

Tám người liếc nhìn lẫn nhau.

Giây tiếp theo.

Họ vậy mà bước tới, quỳ xuống một gối, nói: “Diệp đại sư, xin cậu hãy thu nhận chúng tôi làm đệ tử!”

“Trời ạ!”

Cảnh tượng này khiến hàng chục triệu người trên quảng trường choáng váng toàn tập!

Tám người bảo vệ đảo Rùa thực sự quỳ dưới chân Diệp Bắc Minh, cầu xin anh thu nhận làm đệ tử? Điều này thật quá khó tin!

Diệp Bắc Minh có chút giật mình: "Tại sao?"

Sắc mặt La Như Hỏa không giấu được nét kích động: “Diệp đại sư, chúng tôi ở lại đây làm người bảo vệ chính là muốn trở thành đệ tử của Linh Quy Thiên Tôn!”

“Nhưng mấy vạn năm qua, Linh Quy Thiên Tôn tuy rằng thỉnh thoảng vẫn truyền lệnh xuống nhưng chúng tôi lại chưa từng chân chính được diện kiến ngài ấy!”

“Hiện tại Linh Quy Thiên Tôn lại giao công thức của Quy Linh đan cho cậu, đương nhiên là đã thừa nhận cậu trở thành người kế vị của ngài ấy rồi!”

“Chúng tôi bái cậu làm thầy, hy vọng có thể ở bên cạnh cậu học tập kỹ thuật luyện đan từ cậu!”

Bảy người còn lại cũng nhao nhao gật đầu.

Với ánh nhìn đầy khao khát!

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe lên, luôn cảm thấy có điều gì đó quái lạ trong đó, cuối cùng vẫn là thẳng thừng từ chối: “Xin lỗi, tôi tạm thời không có hứng thú thu đồ đệ!"

“Cái này….”

Khuôn mặt của vài người hiện rõ sự thất vọng.

Diệp Bắc Minh: “Mọi người đứng dậy trước đi!”

Tám người lúc này mới chậm rì rì đứng dậy.

Giây tiếp theo, ánh mắt Diệp Bắc Minh lại đảo qua nhìn đám người Luân Hồi tông: “La lão, vị trí đứng đầu của đại hội Thiên Đan lần này là tôi rồi đúng không?”

La Như Hỏa nghiêm túc gật đầu: "Đương nhiên rồi! Trừ phi có người có thể luyện ra Quy Linh đan giống như cậu!”

"Nếu không, người đứng đầu nhất định phải là cậu!”

“Được”.

Diệp Bắc Minh mỉm cười nhìn chằm chằm sắc mặt đen kịt như đáy nồi kia của Bảo Kiếm Phong: “Bảo trưởng lão, tôi nhớ là Luân Hồi tông đã đánh cược với tôi mười tỷ viên đá tinh thần phải không?”

“Nếu hôm nay tôi giành giải nhất đại hội Thiên Đan, mười tỷ viên đá tinh thần của Luân Hồi tông đâu?”

Bảo Kiếm Phong có một loại xúc động muốn rống to hai chữ ‘mẹ nó’!

Ông ta có nằm mơ cũng không ngờ tới thằng nhóc này vậy mà có thể luyện chế ra Quy Linh đan!

“Làm thế nào đây? Là mười tỷ viên đá tinh thần đó! Nếu tông môn biết được chuyện này nhất định sẽ không bỏ qua cho mình…. đáng chết! Khốn kiếp! Mẹ nó!”

Sắc mặt Bảo Kiếm Phong đã tái xanh như tàu lá chuối, trông không khác gì một bảng pha màu!

Ông ta là trưởng lão của Luân Hồi tông, không sai, nhưng cũng chỉ có chút quyền lợi nhỏ bé trong nội môn mà thôi!

Nếu làm mất mặt Luân Hồi tông, không chỉ là ông ta, mà toàn bộ nhà họ Bảo cũng sẽ bị Luân Hồi tông thẳng tay xé nát!

“Bảo trưởng lão, ông sẽ không phải là muốn trốn nợ đó chứ?”

Từng câu từng chữ của Diệp Bắc Minh như ma âm lọt vào tai ông ta: “Ở đây vừa hay có vài triệu người tu võ đang nhìn đó, nếu tin tức này truyền ra ngoài…”

Bảo Kiếm Phong đột nhiên biến sắc!

Ông ta vội nặn ra một nụ cười giả lả còn khó coi hơn cả khóc: “Tiểu huynh đệ à, những lời tôi nói trước đây đều là hiểu lầm thôi. Hay là như thế này đi, lão phu bằng lòng lấy danh nghĩa của Luân Hồi tông thu cậu làm đệ tử nội môn, hưởng thụ đãi ngộ cấp bậc tông chủ!”

“Đồng thời lão phu bảo đảm, chỉ cần lão phu có tài nguyên thì cậu đều có thể tùy ý sử dụng!”

“Lão phu thậm chí có thể thu cậu làm đệ tử thân truyền, tôi còn có vài cháu gái, mỗi người đều lớn lên như hoa như ngọc!”

Bảo Kiếm Phong càng nói càng đắc ý!

Thực lực kinh người mà Diệp Bắc Minh thể ra khiến ông ta thực sự rất rung động!

Dị Hỏa, Phần Thiên Chi Diễm!

Công thức của Quy Linh đan, còn có thể luyện chế ra Quy Linh đan hoàn chỉnh!

Bất luận là điểm nào thì Bảo Kiếm Phong đều hạ quyết tâm phải lung lạc được Diệp Bắc Minh này!

Diệp Bắc Minh tỏ vẻ mặt khinh thường: “Ông cũng xứng làm sư phụ của tôi sao?”

Nụ cười của Bảo Kiếm Phong đông cứng lại!

Trên khuôn mặt già nua hiện lên một tia quẫn bách, ngay sau đó được thay thế bằng sự phẫn nộ vặn vẹo: “Nhóc con, cậu nói cái gì?”

“Tôi nói là, ông cũng xứng làm sư phụ của tôi sao?”

Diệp Bắc Minh lặp lại!

Mỗi một chữ đều giống như một cái tát hung hăng quăng lên mặt Bảo Kiếm Phong!

“Thứ khốn kiếp, cậu dám nói chuyện với tôi như vậy?!!!”, hơi thở Đạo Tôn trung kỳ của Bảo Kiếm Phong giống như vũ bão mãnh liệt ập tới.

Tất cả những người tu võ trong phạm vi trăm mét đều ngã phịch xuống đất!

Diệp Bắc Minh, người đối diện trực tiếp với áp lực cảnh giới Đạo Tôn vẫn sừng sững như núi.

“Ha ha ha ha!”

Một lát sau, Bảo Kiếm Phong thẹn quá hóa cười: “Diệp Bắc Minh, lão phu nhớ kỹ cậu rồi!”

“Những thứ trong nhẫn chứa vật này đại khái có giá trị ngang năm trăm triệu viên đá tinh thần!”

Dứt lời liền ném nhẫn sang!

Diệp Bắc Minh dùng ý niệm quét nhanh qua: “Không đủ!”

Nếp nhăn nơi khóe mắt Bảo Kiếm Phong giật giật: “Lục Thiêu! Nhẫn trữ vật của con cũng đem ra đây!”

Lục Thiêu sững sờ: “Bảo lão, con…”

“Coi như lão phu mượn! Cũng không phải là không trả!!!”, Bảo Kiếm Phong quay ngoắt đầu, đôi mắt đỏ ngầu trừng Lục Thiêu.

Lục Thiêu chỉ có thể không cam tâm giao ra nhẫn chứa vật của mình!

Bảo Kiếm Phong kiểm tra qua rồi ném cho Diệp Bắc Minh: “Đồ trong hai nhẫn chứa vật này cộng lại cũng đáng giá bằng một tỷ viên đá tinh thần rồi!”

"Còn lại chín tỉ, về sau sẽ tính, một viên cũng không thiếu!”

Ánh mắt Bảo Kiếm Phong hung ác như loài thú hoang, cuối cùng nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu: “Nhãi con, ăn quá nhiều cẩn thận vỡ bụng mà chết!”

“Chúng ta đi!”

Ông ta cáu gắt phất tay áo, dẫn theo đám người Luân Hồi tông nhanh chóng rời khỏi.

Diệp Bắc Minh cũng không ngăn cản, ngó lơ mọi ánh mắt kinh ngạc của mọi người, từng bước đi về phía nhóm người Thần Ngự tông, gương mặt Hứa Đại Niên đã nín nhịn tới đỏ bừng: “Diệp… Diệp tiền bối, nếu như trước đây có chỗ nào đắc tội, tôi xin lỗi ngài!”

Có thể co có thể duỗi.

Diệp Bắc Minh không quan tâm tới cậu ta, mà nhìn hướng hai người Hàn Tử Chân cùng Hàn Tử Linh.

“Thần hồn của hai người bị làm sao vậy?”

“Bị hao tổn chút thôi, nhưng một hai năm hẳn là có thể khôi phục”, Hàn Tử Chân đáp.

Diệp Bắc Minh phun ra một câu: “Há miệng!”

“Hả?”

Hai người đều choáng váng.

“Há miệng!”

Diệp Bắc Minh không giải thích, hai người theo bản năng hé môi, hai viên đan dược trong nháy mắt đã rơi vào trong khoang miệng, một luồng sức mạnh lập tức nở rộ trong cơ thể họ.

“Ngoại trừ trợ giúp đột phá cảnh giới thì Quy Linh đan còn có tác dụng khôi phục thần hồn!”

“Nhiều nhất trong vòng bốn giờ, thần hồn của hai người sẽ hoàn toàn khôi phục!"

“Tiền bối…”

Hai người ngỡ ngàng!

Không chỉ bọn họ mà tất cả người tu võ có mặt đều há hốc mồm!

“Đây thế nhưng là Quy Linh đan đó!!! Đại hội Thiên Đan cứ mười ngàn năm tổ chức một lần, mỗi lần chỉ thưởng một viên Quy Linh đan!”

“Nhóc con này vậy mà trong nháy mắt lãng phí mất hai viên để giúp hai vị này khôi phục thần hồn?”

"Mẹ kiếp! Tên nhóc này tán gái đúng là hạ cả vốn mà!”

Rất nhiều người tu võ gần như nôn ra máu.

"Đối với người khác, Quy Linh đan cực kỳ quý giá, nhưng đối với người này, Quy Linh đan đã chẳng là gì nữa rồi!”

"Dù sao hắn cũng có được công thức chế tạo Quy Linh đan, hơn nữa còn có thể đích thân luyện chế ra!”, ánh mắt một vị trưởng lão của Bá tông tối sầm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK