Mục lục
Mê vợ quên lối về-Mê vợ không lối thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc chọn phó cục ông đúng là đã đề cử cậu ta, nhưng mà năng lực của Thẩm Bồi Xuyên đã rành rành ra đó, hôm nay con gái nói như vậy giống như ông có ý gì khác với cậu ta vậy.





Chuyện này sẽ làm trong lòng cậu ta không thoải mái, ông vốn cũng chỉ muốn tán thưởng, khẳng định năng lực làm việc của cậu ta thôi.





“Được rồi, con bé vừa mới ly hôn…”





“Ly hôn chính là cái cớ để nó làm như vậy hả?” Cục trưởng Tống cắt lời vợ, biết bà ấy muốn nói con gái vừa ly hôn, trong lòng khó chịu. Nhưng mà cho dù tâm trạng không tốt cũng không được ngấm ngầm nói chuyện tổn thương đến người khác như vậy: “Không có chuyện đó đâu.”





Bà Tống cũng ngậm miệng, không dám mở miệng nói chuyện nữa, chồng bà ta đúng là có mắt nhìn, lúc trước để ý Thẩm Bồi Xuyên vừa hiền lành vừa cầu tiến.





Là do con gái của mình để vụt mất cơ hội, không trách được ai.





“Bồi Xuyên có bạn gái mới khi nào vậy, tại sao không nghe ông nhắc đến?” Bà Tống hỏi.





Cục trưởng Tống bị chọc giận, đập đôi đũa xuống bàn đứng lên: “Tôi còn phải báo cáo với mấy người hả?”





Nói xong đi khỏi nhà ăn.





Bà Tống không hiểu con gái: “Không phải con không thích Thẩm Bồi Xuyên hả? Tại sao nói chuyện sặc mùi thuốc súng như vậy, làm mọi chuyện hỏng bét hết rồi, nhìn cha con tức giận như thế nào kìa.”





Tống Nhã Hinh nói: “Con xin lỗi, con cũng không biết tại sao lại như vậy nữa.”





Trong suy nghĩ của cô ta, Thẩm Bồi Xuyên có được ngày hôm nay đều là do công sức của cha cô ta, cho nên anh chắc chắn sẽ biết ơn, vậy thì sau này cô ta vẫn còn có cơ hội. Nhưng mà đến khi anh ta dẫn theo bạn gái đến, trong lòng của cô ta giống như bị một tảng đá lớn chèn ép, rất chán nản.





“Thấy cậu ta dẫn bạn gái đến nên khó chịu?” Bà Tống thử hỏi, bà ta cũng không xác định rằng con gái của mình có ý với Thẩm Bồi Xuyên hay không.





Nếu có thì trước kia sẽ không từ chối, nếu không có thì tại sao hôm nay lại nói chuyện mang đao súng như vậy.





Cũng không biết con bé suy nghĩ cái gì trong đầu.





“Không có.” Tống Nhã Ninh phủ nhận.





Bà Tống cũng không nỡ nói nặng con gái, dù sao con bé cũng mới ly hôn không bao lâu, chuyện hôm nay đúng là con gái đã quá đáng rồi.





“Đi vào xin lỗi cha con đi, đừng để ông ấy tức giận.” Bà Tống dặn dò con gái.





“Con nói thật đó, tại sao ba con lại thích Thẩm Bồi Xuyên như vậy? Thật sự không phải là con trai riêng của cha con hả?” Tống Nhã Ninh nói đùa.





“Nói bậy bạ gì vậy?” Bà Tống quát lớn: “Để cha con nghe thấy thì con chết chắc.”





Bà Tống đối rất hiểu cách đối nhân xử thế của chồng mình, ông ấy không phải là người làm càn như vậy.





“Con chỉ nói đùa thôi, ông ấy thật sự đối xử tốt với Thẩm Bồi Xuyên hơn con mà.” Dù sao hôm nay ông ấy cũng không thèm giữ mặt mũi cho cô ta.





“Ông ấy đương nhiên là thương con rồi, lúc con ly hôn, ông ấy cả đêm không ngủ được, còn đối với Thẩm Bồi Xuyên chỉ là thưởng thức thôi, được rồi, đi gọi cha con ra ăn cơm đi.” Bà Tống nháy mắt với con gái, để cô ta đi dỗ dành cha của mình.





Tống Nhã Ninh đứng lên đi vào phòng.





Sau khi Tống Bồi Xuyên dẫn Tang Du ra ngoài thì trực tiếp lái xe rời đi.





Anh ấy im lặng lái xe.





Tang Du tò mò về mối quan hệ giữa anh ấy và Tống Nhã Ninh nên hỏi: “Hai người rất thân thiết hả?”





Dù sao nhìn bọn họ cũng rất quen thuộc với nhau.





Thẩm Bồi Xuyên nói: “Cũng coi là như vậy.”





“Cái đó, cô ấy có phải thích anh hay không? Mới…”





Tang Du còn chưa nói xong anh ấy đã quay lại nói: “Cô ấy không thích tôi, chúng tôi cũng không quá thân thiết, cô ấy không vừa mắt tôi.”





Anh ấy cũng không hiểu Tống Nhã Hinh hôm nay có ý gì.





“Thật không?” Tang Du không tin tưởng lắm, cảm giác Tống Nhã Hinh Thích anh.





Thẩm Bồi Xuyên cười: “Tại sao tôi có cảm giác cô không tin tôi nhỉ?”





Tang Du cười nói không có: “ Bây giờ anh đi đâu vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK