Mục lục
Mê vợ quên lối về-Mê vợ không lối thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Tử Lạp chỉ coi như đây là diễn, đợi sau khi xuống dưới chắc sẽ mở khóa, vì thế không hoảng loạn lắm, làm theo quy trình, phía sau có rất nhiều tiếng gào thét của người hâm mộ, thậm chí có người còn bảo Lâm Tử Lạp hôn Lý Chiến thay bọn họ.





Lý Chiến cũng tưởng rằng sau đó sẽ được mở khóa, vì thế sau khi rời tầm mắt của đám đông liền nói: “Bây giờ có thể mở khóa cho chúng tôi chưa?”





Người dẫn Chương trình lắc đầu: “Đã nói rồi, sau 24 giờ.”





Lâm Tử Lạp: “……”





“Trước đó không hề nói với tôi là có trò này.” Lý Chiến tức giận, không phải tức giận vì bị còng tay với Lâm Tử Lạp, mà vì không ai nói trước cho anh biết.





“Trên hợp đồng đã viết rõ, anh không đọc kỹ sao?”





Lý Chiến: “……”





Anh thực sự không xem kỹ.





Bình thường nhận quảng cáo nào cũng sẽ xem kỹ hợp đồng, lần này bởi vì không phải tuyên truyền chính thức nên không xem kỹ hợp đồng.





Anh cắn răng, dù sao người phụ nữ này cũng không phải người lạ, anh có thể chấp nhận, cứ như thế đi.





Lâm Tử Lạp không muốn bị còng tay như thế, ở bên cạnh một người đàn ông suốt 24 giờ, lúc về nhà sao cô có thể dẫn anh ta về theo được chứ?





Tông Triển Bạch mà biết, chắc chắn sẽ tức giận.





Tính chiếm hữu của anh ấy lớn mạnh như thế.





“Không được, các người nhất định phải mở khóa cho tôi.” Lâm Tử Lạp không thể chấp nhận chuyện này, trong 24 giờ này, cô vào nhà vệ sinh thế nào? Sao có thể ra ngoài gặp người khác chứ?





Ai không biết còn tưởng cô phạm phải lỗi lầm gì.





Cô tuyệt đối không thể chấp nhận việc bị còng tay.





“Xin lỗi, tôi không thể làm được gì, chúng ta gặp lại nhau sau 24 giờ đi.” Nói xong người dẫn Chương trình liền đi, để lại Lâm Tử Lạp và Lý Chiến, còn có Long Mập Mập, quản lý của Lý Chiến đang chạy đến từ đằng sau.





Vì anh ta rất mập, nên Lý Chiến gọi anh ta như thế.





Anh ta cũng bày tỏ sự bất lực với chuyện này: “Là chúng ta sơ ý, để họ lợi dụng sơ hở trên hợp đồng.”





Lâm Tử Lạp cảm thấy bản thân vô tội, sao lại bị còng tay chứ?





“Chuyện đã thế này rồi, may mà thời gian cũng không lâu, xem một bộ phim là cũng sắp hết thời gian rồi.” Long Mập Mập thấy Lâm Tử Lạp không vui liền khuyên bảo: “Phúc lợi này nhiều người hâm mộ muốn có cũng không có được, cô thực sự rất may mắn đấy.”





Lâm Tử Lạp cười gượng, cô may mắn thật đấy.





Cô còn chưa rõ tình hình đã bị người khác còng tay, còn bị còng 24 giờ nữa.





Về sự khó chịu của Lâm Tử Lạp, Lý Chiến cảm thấy không vui, lạnh lùng nói: “Đi thôi, đây không phải nơi nói chuyện.”





Để tránh thợ săn ảnh tìm được bọn họ, Long Mập Mập đã sắp xếp xe cho họ, rời khỏi hầm để xe.





Ngồi trong xe Lý Chiến nhìn Lâm Tử Lạp: “Cô thực sự không nhận ra tôi sao?”





Lâm Tử Lạp lắc đâu, cảm thấy hoài nghi, bọn họ thực sự không quen biết nhau.





“Long Mập Mập đưa đạo cụ cho tôi.” Lý Chiến giơ tay về phía Long Mập Mập.





Long Mập Mập dừng xe bên đừa, từ cốp xe xách ra một chiếc vali đưa cho anh.





Lý Chiến dùng cái tay không bị còng để mở vali, lấy ra một chiếc lược, chải tóc xuống, đeo một chiếc kính màu đen gọng tròn.





“Có thể nhận ra chưa?” Anh nhìn Lâm Tử Lạp.





Lâm Tử Lạp trố mắt nhìn, diện mạo này, sao giống với thầy giáo AC của Lâm Tinh Tuyệt thế?





“Cậu, cậu , cậu là thầy của con trai tôi sao?” Lâm Tử Lạp thấy hai con người này khác nhau một trời một vực, không có điểm chung nào.





“Ừm, nếu không, sao tôi có thể nhận ra cô chứ?” Lý Chiến chải tóc xuống.





Lâm Tử Lạp hoàn toàn bất ngờ.





Đây hoàn toàn không phải cùng một thế giới, không phải là người cùng tính cách, sao có thể là một chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK