Mục lục
Mê vợ quên lối về-Mê vợ không lối thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 509:





Nói xong Tân Na quay ngươi sải bước lên cầu thang.





“Cô biết chuyện ba mẹ của Tô Trạm không?” Tần Nhã dừng bước, lúc ở bệnh viên quả thực cô có nghe mẹ của Tô Trạm nói với anh ấy.





Cảm thấy Tô Trạm rất bực tức, cụ thể có chuyện gì thì cô cũng không rõ.





“Hai người là vợ chồng, anh ấy không nói cho cô biết chuyện của ba mẹ anh ấy sao?” Lưu Phi Phi biết Tô Trạm không muốn cho người khác biết.





Cô ta cá Tô Trạm sẽ không nói với Tần Nhã.





Chỉ cần Tô Trạm không nói, vậy thì cô ta nhắc đến sẽ chia rẽ tình cảm của hai người.





Tần Nhã vịn vào lan can cầu thang, nắm chặt lấy, điều cấm kỵ nhất giữa vợ chồng đó là che giấu.





Chứng tỏ Tô Trạm không tin tưởng cô, không chủ động nói cho cô nghe chuyện của bản thân.





Cô tưởng rằng tình cảm của họ cũng khá tốt.





Thì ra cũng chỉ mỏng manh như thế thôi.





Chỉ cần bạn gái cũ xuất hiện liền sụp đổ.





Cho dù bây giờ trái tim cô rất đau, nhưng không thể hiện trước mặt Lưu Phi Phi.





“Chuyện của anh ấy đương nhiên là tôi biết.” Tần Nhã giấu đầu hở đuôi, giả vờ bình tĩnh trước mặt Lưu Phi Phi, cô muốn che giấu.





Lưu Phi Phi nhìn chằm chăm vào cô, sau đó cười lớn: “Vậy sao?”





“Vậy cô nói cho tôi biết, ba mẹ anh ấy chết thế nào?”





Tần Nhã nhìn cô ta: “Không phải cô biết sao? Sao còn đến hỏi tôi?”





Lưu Phi Phi cười: “Cô đang lừa mình dối người, cô có thể lừa bản thân, cô không thể lừa dối mối quan hệ của hai người, tôi nói thật cho cô biết, lần này tôi quay về là muốn nối lại tình xưa với anh ấy.”





Vô số gợn sóng trỗi dậy trong lòng Tần Nhã: “Cô nên nói lời này với anh ấy.”





“Tôi đương nhiên sẽ nói với anh ấy, hơn nữa tối nay chúng tôi hẹn gặp nhau rồi.” Lưu Phi Phi nhìn cô: “Chúng ta hãy xem xem, anh ấy quan tâm ai.”





Nói xong Lưu Phi Phi quay người rời đi.





Để lại Tần Nhã đứng trên bậc cầu thang, hoàn cảnh giống như cô bây giờ, không lên không xuống, bị kẹt ở giữa, khó chịu đến mức không thở nổi.





Cô muốn tin tưởng tình cảm của cô với Tô Trạm.





Nhưng rõ ràng tình cảm giữa họ không chỉ mỏng manh mà đến sự tín nhiệm tối thiểu nhất cũng không có.





Cô muốn tin Tô Trạm, nhưng những câu hỏi liên tiếp của Lưu Phi Phi, khiến cô nhận ra Tô Trạm hoàn toàn không tin tưởng cô.





“Không phải đến tìm người thiết kế quần áo sao?” Allen bước xuống.





Tần Nhã gượng ép nói: “Tìm nhầm người rồi.”





Allen chau mày: “Sao lại tìm nhầm người?”





Tần Nhã không giải thích, cô bước nhanh xuống cầu thang: “Cô nói với chị Lâm, tôi đi trước đây.”





Không nghe Allen trả lời cô đã chạy ra khỏi cửa hàng, đứng bên đường gọi xe đến văn phòng luật sư.





Cô muốn tìm Tô Trạm để hỏi rõ ràng, nếu như anh ấy thực sự muốn quay lại với Lưu Phi Phi thì cứ nói thẳng cho cô biết, không cần phải che giấu làm tổn thương cô.





Trên đường đi cô rất hỗn loạn, cũng nghĩ rất nhiều lời, cô muốn nói cho Tô Trạm nghe.





Cô muốn Tô Trạm biết cô rất lo lắng, cô cảm thấy sợ hãi.





Chiếc xe nhanh chóng dừng ở văn phòng luật sư, Tần Nhã trả tiền rồi bước xuống xe.





Cô vừa định bước vào thì thấy Tô Trạm vội vàng đi ra ngoài, hình như có chuyện gì gấp.





“Tô Trạm.” Tần Nhã gọi anh.





“Sao em lại đến đây?” Tô Trạm bước đến.





“Em đến tìm anh, em muốn hỏi anh vài câu, cũng có điều muốn nói với anh.” Tần Nhã trả lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK