Mục lục
Mê vợ quên lối về-Mê vợ không lối thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 495:





“Tiểu Nhã, cháu yên tâm. Nếu như nó dám qua lại với Lưu Phi Phi, bà sẽ là người đầu tiên đánh gãy chân nõ, nhà họ Tô chỉ nhận mỗi mình cháu.” Bà cụ nghiêm nghị nói.





Tô Trạm vỗ tay cô: “Đừng lo lắng, xem nội còn đứng về phía em rồi.”





“Bà thấy phải đổi cái giường trước.” Bà cụ đi vào khu vực chuyên bán giường: “Cái giường Tô Trạm ngủ hẹp rồi, không thịnh hành.”





“Nội à, như thế nào thì thịnh hành?” Tô Trạm cố ý tới gần hỏi.





Bà cụ suy nghĩ một lúc, và chỉ vào một chiếc giường kiểu châu Âu với đầu giường bằng da màu trắng: “Bà nghĩ cái này tốt, hợp với những người trẻ tuổi.”





“Cái này mấy thanh niên không có mắt thẩm mỹ mới thích.” Tô Trạm giội cho bà một gáo nước lạnh.





Bà cụ đánh một cái lên người Tô Trạm: “Thế cháu nói xem cái nào đẹp?”





“Đi, cháu đưa hai người tới cửa hàng này.” Tô Trạm ôm Tân Na như thể chuyện Lưu Phi Phi chưa từng xảy ra, khôi phục lại bầu không khí thoải mái khi nãy.





“Anh muốn dẫn mọi người đi xem gì?” Tân Na hỏi.





Tô Trạm cúi đầu hôn lên trán cô: “Tới nơi em sẽ biết.”





Rất nhanh sau đó, Tô Trạm đã đứa hai người tới một cửa hàng gia dụng rất lớn, đồ đạc của họ đều theo lối Trung Hoa nhưng lại cách tân hơn chút.





“Đây gọi là kiểu Tân Trung, bây giờ đều thịnh hành loại này, vào trong xem xem?” Tô Trạm hỏi.





Mắt Tân Na sáng lên: “Vào trong xem xem.”





Kiểu cách tân không thể thiếu dùng gỗ chắc, màu sắc trầm ổn lại thêm kiểu dáng phá cách rất đẹp mắt, hơn nữa càng nhìn càng thú vị.





“Em thích.” Tô Trạm nhìn trúng mốt chiếc giường gỗ chắc chắn đầu giường cao không có đồ trang trí lạ mắt, màu tối, điềm tĩnh và rất trang nhã.





“Em thích thì chúng ta mua một bộ.” Tô Trạm cầm một bức ảnh mẫu: “Cả phòng đều có rồi, em xem thế nào.”





Tân Na nhận lấy nhìn sơ qua: “Nhưng phong cách trang trí trong nhà không phù hợp với những nội thất này.”





“Qua Tết sửa lại.” Bà cụ nói, cũng sắp đến Tết rồi nên trước mắt không có thời gian.





Tô Trạm nghĩ một lát: “Chúng ta lại mua một căn nhà mới, mua biệt thự đi, nơi này đất rộng, sau này con cũng sẽ có chỗ chơi, trong nhà cũ có rất nhiều hồi ức, cứ lưu giữ ở đó đi.”





Bà cụ nhìn chằm chằm vào bụng Tân Na vô cùng phấn khích: “Tiểu, Tiểu Nhã có thai rồi sao?”





Tân Na đỏ mặt quay qua nhìn Tô Trạm lườm anh: “Anh xem anh nói lung tung khiến nội hiểu lầm rồi kìa.”





Tô Trạm cười: “Sớm muộn cũng sẽ có thôi.”





“Đúng vậy, đúng vậy bà còn muốn sớm bồng chắt.” Bà cụ nói thêm.





Bởi vì Tân Na thích những đồ nội thất này nên Tô Trạm quyết định sửa lại căn nhà.





Bây giờ không mua đồ đạc mà đi xem nhà trước.





Sau khi ra khỏi cửa hàng đồ nội thất, Tô Trạm đưa bà về nhà, sau đó gửi Tân Na đến cửa hàng. Khi đến nơi, Tân Na mở cửa xuống xe. Tô Trạm nhìn cô và nói: “Khi nào đi làm về, gọi cho anh, anh đến đón em.”





Tân Na gật đầu: “Được, anh lái xe chậm một chút.”





“Ừm, anh nhìn em vào rồi mới đi.” Tô Trạm gác hai tay lên bô lăng nhìn cô.





Tân Na mỉm cười rồi quay vào cửa hàng.





Tô Trạm nhìn cô đi vào trong mới lái xe đi khỏi.





Công ty có thể hoạt động bình thường mà không cần anh, các luật sư trong công ty của anh rất có năng lực, nhưng đã lâu rồi anh không đến nên anh phải đến xem sao.





“Anh à, có một phụ nữ tới tìm anh, giờ đang ở phòng khách.”





Tô Trạm vừa mở cửa, trợ lý của anh đã đi tới nói.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK