Thẩm Bồi Xuyên cười: “Vậy tôi đi đây.” Nói xong kéo Tang Du ra ngoài, sợ rằng muộn một bước lại xảy ra chuyện gì bất trắc.
Nhìn thấy dáng người vội vàng của Thẩm Bồi Xuyên, cục trưởng Tống phì cười, kêu người vào dọn dẹp.
Tang Du bị kéo ra ngoài mà vẫn hơi mơ hồ, cảm thấy sự việc tiến triển quá nhanh, nhanh đến mức cô không kịp phản ứng: “Không truy cứu nữa sao?”
Thẩm Bồi Xuyên ừ một tiếng, Tang Du mừng rõ, vậy thì quá tốt rồi.
Nhưng cô lại nghĩ: “Sao lại không truy cứu nữa chứ?”
“Chắc là giải quyết xong rồi.” Lúc này Thẩm Bồi Xuyên nghĩ lại, lúc nãy người đó vào trong, chắc là nói chuyện này với cục trưởng Tống.
Người có thể giúp anh giải quyết chuyện chắc chắn chỉ có Tông Triển Bạch và Tô Trạm, quả nhiên, lúc ra ngoài cửa anh liền nhìn thấy Tô Trạm đang đứng đợi mình.
“Hôm nay anh mời.” Lúc nói anh lướt nhìn Thẩm Bồi Xuyên kéo tay Tang Du.
Anh nhếch mép cười, nói trêu: “Hai người tém tém lại, đợi sau khi sự việc chìm hẳn rồi hãy thể hiện tình cảm với nhau được không?”
Lúc này Thẩm Bồi Xuyên mới nhận ra mình vẫn đang nắm tay Tang Du, anh lập tức hất ra giống như sờ vào đạn nổ vậy.
Tang Du nhìn anh, lặng lẽ cúi đầu.
Sau đó Thẩm Bồi Xuyên mới nhận ra hành động của mình khoa trương quá, anh ho nhẹ một tiếng để che lấp đi giây phút ngượng ngùng này.
Tô Trạm than một tiếng, mở cửa xe giúp bọn họ: “Lên đi.”
Sau khi bọn họ lên xe, lúc khởi động xe, Tô Trạm nói: “Đã bận rộn cả ngày rồi, gọi thêm Cảnh Hạo, chúng ta đi ăn một bữa nhé?”
“Được, tôi mời.” Thẩm Bồi Xuyên ngồi ghế lái phụ, cố ý không ngồi cùng Tang Du, anh luôn cảm thấy cô còn nhỏ tuổi, không hề có hứng thú.
Cho dù nụ hôn đầu của anh bị cô bé này cướp mất.
Tô Trạm nghĩ trong bụng, muốn tên đầu gỗ này giải quyết được vướng mắc thực sự rất khó, anh nhận ra Tang Du có ý với anh ta, dù sao nhỏ tuổi nên không không che giấu được, nhưng nhìn cái tên Thẩm Bồi Xuyên cẩn thận dè dặt đó, thực sự khiến anh chán nản.
Anh lại thầm than vãn: “Anh gọi điện cho Cảnh Hạo đi.”
Tô Trạm lái xe nói, Thẩm Bồi Xuyên lấy điện thoại ra rồi bấm gọi, sau đó đầu dây bên kia báo tắt máy, gọi lại vẫn tắt máy.
Đến biệt thự không thấy người đâu, đến công ty cũng không thấy, Quan Kình cũng không có mặt.
Tô Trạm và Thẩm Bồi Xuyên thấy hơi mơ hồ, trước giờ anh ấy chưa từng tắt máy, sao tự dưng lại tắt máy chứ? Quan trọng là ở công ty và biệt thự đều không thấy người đâu, từ sau khi Lâm Tử Lạp rời đi, công ty là nơi anh ở lại lâu dài, chỗ này cũng không có ai, anh ấy đi đâu chứ?”
Đã từng này tuổi rồi còn chơi trò mất tích với bọn họ sao?”
Sau khi về tắm rửa Tông Triển Bạch nhận được tin nhắn của Tần Nhã, nói hôm sau Lâm Tử Lạp đi khám sức khỏe sinh sản, hơn nữa còn gửi kèm địa chỉ và tên bệnh viện.
Có đi hay không thì tùy, dù sao cô cũng đã thông báo cho anh rồi.
Sau khi Thẩm Bồi Xuyên đưa số cho cô, cô lập tức gửi tin nhắn cho Tông Triển Bạch, bảo anh không được nói cho Tô Trạm biết thân phận của mình, Tông Triển Bạch đồng ý, nhưng cũng đưa ra một điều kiện, bất cứ lúc nào cũng phải báo cho anh biết tình tình của Lâm Tử Lạp.
Để anh biết được mỗi ngày cô làm gì.
Tần Nhã đương nhiên đồng ý rồi, một mặt vì không muốn Tông Triển Bạch nói ra thân phận của mình cho Tô Trạm biết, mặt khác là nghĩ cho mối duyên nợ của Tông Triển Bạch và Lâm Tử Lạp, hy vọng hai người mau chóng gỡ bỏ khúc mắc trong lòng, quay trở về bên nhau.
Vợ đi khám sức khỏa sinh sản, Tông Triển Bạch chắc chắn phải đi rồi, hơn nữa Tần Nhã đã nói trước để anh có thời gian chuẩn bị.
Lần này đi, anh định ở lại vài ngày, còn mang theo quần áo để thay, sẽ không đi lại vội vội vàng vàng như lần trước nữa.
Hôm Lâm Tử Lạp đi khám sức khỏe sinh sản, anh đã sắp xếp mọi thứ, người có tiền có quan hệ nên muốn làm chút chuyện nhỏ là điều vô cùng đơn giản.
Hai đứa trẻ đi học, Tần Nhã đi cùng Lâm Tử Lạp đến bệnh viện.
Sau khi cô đến thành phố C, lúc nào cũng đến bệnh viện này, hơn nữa còn có bác sĩ cố định khám.
Bác sĩ trong phòng khám kê vài phiếu kiểm tra cho Lâm Tử Lạp, vì đã mang thai bốn tuần rồi, lần trước tới khám, bác sĩ đã nói với Lâm Tử Lạp, được bốn tháng là phải thực hiện sàng lọc hội chứng Down, dặn cô lúc đến phải nhịn ăn, vì cần lấy máu, còn phải siêu âm 4D, giai đoạn này cơ bản là đang loại bỏ thai nhi dị dạng.